Minh Hôn Chính Thú

Chương 29: Em Trai.

空空

20/02/2022

Dịch: Punnxinhhtraii

Beta: MeiiGwatan

    Vết cắn trên bàn tay ngay lập tức bị tê. Cây roi rơi bên cạnh tôi, nhưng vì bàn tay vì bị tấn công cho nên bị tê liệt mất một lúc không thể cầm nó lên được. Ngay khi tôi vẫn đang hoảng loạn, con tiểu quỷ kia nhằm vào bên tay còn lại của tôi mà mở miệng trực tiếp cắn tiếp.

   Con ma nữ bị mất nửa khuôn mặt kia cũng đi đến phía tôi cùng lúc đó. Cô ta chạy tới, nhưng có vẻ như cô ta không muốn cắn tôi như con tiểu quỷ, mà cô ta muốn chiếm lấy cơ thể của tôi.

    Ngay khi cô ta sắp lại gần cơ thể của tôi, tôi chỉ cảm thấy có một luồng khí ập đến, và sau đó thì tôi bất tỉnh ngay lập tức. Cảm giác này giống như bị tiêm thuốc mê vậy.

     Tôi rõ ràng cảm thấy có một cảm giác lạnh lẽo muốn xâm nhập vào cơ thể. Miếng ngọc bích nãy giờ không có động tĩnh gì đột ngột xuất hiện cảm giác bỏng rát khiến tôi nhanh chóng tỉnh lại.

    Lúc này, con ma nữ kia dường như bị luồng nhiệt từ miếng ngọc tấn công, sau đó bật ra xa.

    Con tiểu quỷ kia thì ngay lập tức rời khỏi cơ thể tôi, đôi mắt của nó có một chút sợ hãi nhìn tôi. Lúc này, cơ thể tôi đã được khôi phục lại. Tôi vội vã nhặt roi lên, nhưng ngày lúc này lại có một luồng nhiệt mạnh mẽ từ miếng ngọc bích lan ra khắp cơ thể tôi.

    Sau đó có một ma nữ xuất hiện và đứng chắn trước mặt tôi, sau khi ma nữ xuất hiện, cô ấy quay đầu lại nhìn tôi và nói "Tiểu đệ, đừng di chuyển lung tung, cứ ở yên tại chỗ."

    Nhìn vào ma nữ này, tôi cảm thấy sững sờ vì cô ấy so với hồn ma nữ mất nửa mặt kia đẹp hơn rất nhiều lần, nhưng cô ấy gọi tôi là cái gì cơ?

    Tôi ngây ngốc gật đầu. Tôi không biết cô ấy đến từ đâu nhưng cô ấy có vẻ là cùng phe với tôi.

    Sau khi ma nữ xinh đẹp xuất hiện, cô ấy lạnh lùng nói với con ma nữ nửa mặt thỉnh thoảng lại đang gầm gừ ở bên kia "Tôi không muốn làm tổn thương cô. Nhanh cút cho tôi."

    Nhưng con ma nữ bị hỏng nửa mặt hét lên vài tiếng, một vẻ mặt tràn đầy bất mãn. Lúc này, con tiểu quỷ kia cũng trèo lên chỗ con ma nữ nửa mặt, cười toe toét với ma nữ xinh đẹp.

     "Không đi có đúng không? Vậy thì tôi không khách sáo đâu." Ma nữ xinh đẹp khịt mũi lạnh lùng, cơ thể cô ấy trở nên u ám, tràn đầy năng lượng, đâm thẳng vào người con ma nữ nửa mặt kia. Không có cảnh chiến đấu dữ dội như tôi đã nghĩ, thay vào đó, cô ấy đâm sầm vào con ma nữ kia như đâm một quả bóng.

     Ma nữ xinh đẹp dữ tợn đến nỗi cô ấy mở miệng và cắn về phía cổ con ma nữ nửa mặt kia. Móng tay thon dài của cả hai tay đột nhiên đâm vào cơ thể của nữ ma nửa mặt.

    Tuy nhiên, con ma nữ nửa mặt không phải là kẻ cam chịu xấu số, cô ta nhanh chóng phản công. Con quỷ nhỏ kia trực tiếp cầm dây rốn leo lên phía trên của cô ta, trèo thẳng ra đằng sau ma nữ xinh đẹp, cầm sợi dây rốn trực tiếp quấn quanh cổ của ma nữ xinh đẹp kia.

      Cứ thế này, ma nữ xinh đẹp cũng không phải là đối thủ của chúng nó. Tôi cầm roi lao về phía con ma nữ nửa mặt, sau đó rút cây roi trực tiếp quất lên con ma nữ nửa mặt.

    Cô ta hét lên đau đớn và muốn tấn công tôi. Nhưng cô ta đã bị ma nữ xinh đẹp khống chế cho nên tôi không hề lịch sự mà còn quất thêm cho cô ta vài roi.

    Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra rằng sức tấn công của cành liễu dường như không mạnh lắm, sau đó tôi phát hiện ra rằng khi những cây roi này quất vài lần thì chúng không còn quá đau nữa.



     Hoá ra máu chó đen ở trên cành liễu gần như đã bị tiêu hao gần hết. Tôi không có nhiều thời gian đểu suy nghĩ về nó nữa, tôi trực tiếp cắn đầu ngón tay và vẩy máu vào con quỷ nhỏ đang giữ ma nữ xinh đẹp.

    Đột nhiên, con quỷ nhỏ hét lên đau đớn. Khí đen trên cơ thể nó nhanh chóng bị đốt cháy.

    Thấy máu của tôi thực sự hữu ích, tôi nhìn thấy trên bàn có một con dao gọt hoa quả, nghiến răng cứa vào trong lòng bàn tay. Sau đó, nhỏ lên cành liễu một lần nữa.

    Chính là có câu như này, đánh giặc thì phải bắt vua, mắng người trước phải mắng mẹ của đứa đó, tôi giơ roi lên, trực tiếp quất về phía con ma nửa mặt.

    Tôi không bao giờ ngờ rằng cây roi này sẽ có tác dụng tuyệt vời như thế. Con ma nữ bị mất nửa mặt hét lên âm thanh khủng khiếp, hầu hết khí đen xung quanh cơ thể cô ta cũng bị tiêu tan đi gần hết. Toàn bộ âm khí cũng trở nên yếu hơn rất nhiều.

     Đương nhiên là cô ta cũng không có khả năng tiếp tục kháng cự, ma nữ xinh đẹp lúc này không chiến đấu nữa, cô ấy ngồi xổm xuống và nhìn con ma nữ nửa mặt đã bị roi của tôi đánh bại. Lúc này, con quỷ nhỏ cũng sợ hãi cây roi trong tay tôi, trốn ngay sau lưng người phụ nữ nửa mặt kia và nhìn tôi với ánh mắt cảnh giác. Ma nữ xinh đẹp đưa tay ra và ấn trực tiếp lên trên trán của con ma nữ nửa mặt kia.

    Tôi có thể thấy rõ rằng ma nữ xinh đẹp đang liên tục hút linh hồn ác quỷ của con ma nữ nửa mặt. Trong một thời gian, cơ thể của ma nữ nửa mặt chỉ còn là một làn khói mờ ảo. Sau đó cô ấy ngoắc những ngón tay của mình với con quỷ nhỏ. Con quỷ nhỏ này lại nhe răng với ma nữ xinh đẹp, nhưng con quỷ nhỏ này không phải là đối thủ của cô ấy. Ma nữ xinh đẹp không hề khách sáo kéo con quỷ nhỏ qua, và hấp thụ linh hồn ác quỷ trên người nó.

      Lúc này, ma nữ xinh đẹp vẫn đang đứng im, khuôn mặt cô ấy hình như lại trẻ hơn thêm một chút. Sau khi hấp thụ xong, ma nữ xinh đẹp quay lại nhìn tôi, lúc này trên khuôn mặt cô ấy đầy vẻ mệt mỏi nói: "Tiểu đệ, dì chỉ có thể giúp cậu đến đây thôi. Hãy tự mình giải quyết phần còn lại nhé."

     Tiểu đệ? Dì? Cách gọi này là như thế nào?

    Mặc dù vậy, ít ra tôi biết rằng cô ấy không hề ác ý với tôi.

    Tôi mỉm cười ngượng ngùng nhìn ma nữ xinh đẹp, rồi nói "Chị này, chị là ai vậy?"

     Không đợi tôi nói tiếp, ma nữ xinh đẹp vừa nghe thấy lời kia của tôi thì cười khúc khích và mỉm cười với tôi nói "Cậu gọi tôi là chị?"

    Tôi không biết cô ấy đang cười gì, chỉ gật đầu trong vô thức. Ma nữ xinh đẹp nói với tôi: "Tiểu đệ, tôi mới không gặp cậu có vài ngày mà cậu đã quên tôi rồi?" 

    Cô ấy đã đi ra từ miếng ngọc, một vài ngày trước?

    Ngay lập tức, một bà già đột ngột xuất hiện trong tâm trí tôi, rồi tôi nói với cô ấy  "Phải dì không, dì Trần Tú Liên?"

    Cô ấy gật đầu với tôi, rồi nói với tôi rằng cô ấy phải quay lại miếng ngọc rồi. Tôi sẽ phải giải quyết phần còn lại. Cô ấy cũng cung cấp cho tôi một thông tin rất quan trọng, đó là cô ấy đã tìm thấy hơi thở của tiểu quỷ mà Vương Phú Hữu đã đưa cho cô ấy, nó được lưu giữ ở một trong hai con ma này. Có lẽ hai con ma này có liên quan đến tiểu tam của Vương Phú Hữu.

    Nói xong, cô ấy bảo tôi không được làm tổn thương hai con ma này, chẳng qua là chúng bị người ta lợi dụng thôi.

    Sau đó cô ấy biến thành một làn khói rồi trực tiếp biến mất.

    Lúc này, tôi nhìn vào hai con ma gớm ghiếc vừa nãy, bây giờ chúng đang bất tri bất giác lùi vào trong góc tường. Cơ thể của con ma nhỏ thậm chí còn yếu kinh khủng, cảm giác như chỉ cần gió thổi một cái là sẽ chết.

    Nhìn thấy nỗi sợ hãi trên khuôn mặt họ lúc này, tôi chậm rãi bước tới và nhẹ nhàng hỏi người phụ nữ mất nửa mặt rằng tên cô ấy là gì, tại sao cô lại đến làm hại Thi Nhài.



    Cô ta chỉ khóc nức nở. Rồi nói cho tôi biết rằng cô ấy đã chết trong một tai nạn xe hơi. Khi tỉnh dậy, cô ấy thấy rằng mình đã trở thành một con ma và cơ thể cô ấy bị chôn vùi trong một khu đất hoang. Cô đoán rằng sau khi người lái xe đâm chết mẹ con cô, thay vì gọi cảnh sát, người đó đã đem xác của mẹ con cô ấy đi và chôn vùi nó trong một khu rừng.

    Cô hận người lái xe đó. Nếu người lái xe đâm họ chọn gọi cảnh sát và chôn cất mẹ cô tử tế, cô sẽ không có oán hận lớn như vậy.

      Nhưng người lái xe lại chọn chôn xác mẹ cô để trốn thoát khỏi tội trạng, để lại cơ thể của cô và đứa con chìm trong vùng hoang vắng, bị lũ trùng giòi cắn xé. Sự phẫn nộ của cô không thể tan biến, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ đó là tìm cách trả thù người lái xe đã đâm mẹ con cô. Tuy nhiên, Tần An quá lớn, đến nỗi cô chỉ có thể đi lang thang trong thành phố nhưng vẫn không thể tìm thấy người tài xế đã gây tai nạn đó.

    Sau khi nghe điều này, tôi bất giác nghi ngờ, tôi hỏi cô ấy, cô ấy không có gia đình sao, nếu cô biến mất quá lâu, chắc chắn phải có ai báo cảnh sát và cảnh sát cũng sẽ kiểm tra chứ.

    Người phụ nữ bất giác tỏ ra buồn bã, nói rằng hồi đó cô ấy và một người đàn ông nhà quê qua lại bị phản đối, từ sớm đã cắt đứt đứt liên hệ với gia đình rồi, sau khi đến thành phố Tần An, người đàn ông kia liền bỏ rơi cô. Sau đó, cô ấy có thai. Nhưng cô ấy nghĩ rằng đứa trẻ vô tội, cho nên cô ấy đã nghiến răng sinh ra đứa trẻ này, vì vậy cô ấy không hề có bất kỳ người thân nào ở đây, và ngay cả khi cô biến mất một thời gian dài, cũng sẽ không có ai nhận ra.

    Khuôn mặt của người phụ nữ lúc này vẫn rất kinh khủng, nhưng nhìn trạng thái của cô ấy vào lúc này lại không mang đến cho tôi cảm giác tởm lợm, mà chỉ có sự đau lòng tiếc thương.

     Tôi hỏi cô ấy tại sao lại đến làm hại Thi Nhài. Cô tiếp tục nói rằng cô lang thang khắp thành phố như một con ma cô đơn với một đứa trẻ mỗi ngày. Một ngày nọ, cô gặp một người phụ nữ. Người phụ nữ này có thể nhìn thấy cô ấy và nói rằng cô ấy có thể giúp cô, nhưng người phụ nữ này cần sự hợp tác của cô ấy, cô ấy lúc đó chỉ muốn giết chết người đàn ông kia, đồng thời đến trừng phạt cái người đã chôn vùi thi thể của mẹ con cô kia.

    Sau đó, cô và đứa trẻ đã được người phụ nữ đó đưa về. Người phụ nữ mỗi ngày đều cho họ ngửi một chút cái gì đó. Dần dần, cô ấy trở nên nghiện những thứ đó, lệ khí trên cơ thể cô tầng tầng lớp lớp hình thành. Ý thức của cô cũng dần không chịu sự kiểm soát của chính cô nữa.

    Khi cô phát hiện ra rằng người phụ nữ đem mẹ con cô trở về không phải để giúp cô, mà là để lợi dụng mẹ con cô đi hại người khác thì đã quá muộn rồi.

      Cho đến một thời gian ngắn trước đây, người phụ nữ đó đã phái hai mẹ con đến đây để hại Thi Nhài.

       Khi tôi nghe đến đây, tôi biết Trần Tú Liên đã đúng. Người phụ nữ trong miệng ma nữ này chính là người phụ nữ đã giết Trần Tú Liên.

     "Nơi ở của người phụ nữ đó ở đâu? Cô có biết không?" Tôi hỏi trực tiếp cô ấy.

    Con ma nữ gật đầu và nói rằng cô biết, nhưng đó không hẳn là nơi cư trú của người phụ nữ ấy, chỉ là nơi họ từng sống thôi.

    Tôi nhanh chóng hỏi con ma nữ rằng đó là ở đâu, con ma đột nhiên dừng lại. Sau khi nhìn tôi một lúc, cô ấy dường như đang cố tìm ra một lý do gì đó để tin tưởng tôi. Cô ấy nói nếu tôi có thể giúp cô ấy tìm được người lái xe đã bỏ trốn, cô ấy sẽ cho tôi biết người phụ nữ đó sống ở đâu.

    Sau khi nghe những lời của cô ấy, tôi như rơi vào hoang mang. Bởi vì người phụ nữ này đến vẻ ngoài của tài xế hoặc biển số cũng đều không nhớ? Làm thế nào tôi có thể giúp cô ấy được.

__________________________________________

Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤

Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤

Mình sẽ cố gắng mỗi ngày một chap cho mọi người trong kì nghỉ này nha, sau khi đi học sẽ cố dịch 1 tuần khoảng 3 4 chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Minh Hôn Chính Thú

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook