Minh Thiên Hạ

Chương 768: Bí Mật Của Biển.

Kiết Dữ 2

04/05/2023

Tên cự hán nô lệ của Hàn Tú Phân nhận được lệnh vác Khắc Lý Đế lên, ném vào dung nham núi lửa.

Không ngờ Lôi Áo Ny thấy một cảnh kỳ diệu, Khắc Lý Đế chạy trên lớp vỏ cứng của dung nham, chạy tới mười sáu bước mới ngã xuống, cuối cùng mới bị dung nham từ từ nuốt chửng.

Từ đó trên đời này không còn nam tước Khắc Lý Đế Tư Á Nặc nữa.

“ Đem số đá núi lửa này về. “ Hàn Tú Phân chỉ số đá núi lửa giống như tùy ý vứt bỏ ngoài sơn động:

Hắc y nhân không hiểu gì cả song vẫn làm theo, sau đó phát hiện, có một số tảng đá núi lửa rất nặng, cực kỳ nặng, hai người cũng không nhấc lên được, nhưng lại có tảng đá rất nhẹ, dùng một tay có thể nhấc lên.

Hàn Tú Phân hạ lệnh bỏ lại thứ nhẹ, mang theo thứ nặng.

Tro núi lửa thêm vào đá vôi sẽ biến thành thứ giống xi măng, đây là một học vấn ít được lưu ý, nhưng không làm khó được người bác học như Hàn Tú Phân, nàng sớm nhận ra những tảng đá quanh đây có màu sắc khác đa phần đá núi lửa.

Mà bản đồ của Khắc Lý Đế chỉ tới đây không thể sai được, Hàn Tú Phân không cho rằng người này giảo hoạt tới mức xăm bản đồ giả lên người.

Nên kho báu phải ở đây.

Trong hang động thì không thể rồi, hắc y nhân đã xác nhận điều đó, con người không thể ở lâu trong đó, vậy không thể đem lượng lớn tài vật vào trong.

Nàng chạm vào mấy tảng đá, phát hiện tảng nặng tảng nhẹ nhác nhau, những tảng đá nặng tới vô lý, mà nhẹ cũng có vẻ nhẹ hơn tảng đá thường.

Khắc Lý Đế cũng nói số cây kia là do bọn hắn mang tới trồng, Hàn Tú Phân liền cởi bỏ được nghi vấn cuối cùng, vì sao những tảng đá nhẹ lại nhẹ hơn tảng đá khác ... Hiển nhiên trước kia thủy thủ Bồ Đào Nha khi làm việc lựa chọn những tảng đá nhẹ mang tới, chẳng lẽ chọn những tảng đá nặng à?

Hàn Tú Phân rút trường đao quát lớn chém hết sức xuống tảng đá cực nặng, quả nhiên lớp vỏ ngoài bỏ chém sứt ra, để lộ màu hoàng kim bên trong.

Lôi Áo Ny tức thì mừng rỡ hiểu ra, nhanh như chớp bốc tro núi lửa bôi lên vết nứt che đi, nhỏ nước lên cho hóa thành bùn sền sệt, thổi khổ, quát thảo đám thủy thủ mau mau chuyển hết đá lên thuyền.

Chiến hạm của họ rời đảo Hỏa Địa không lâu liền gặp hạm đội nam tước Ba Mông.

Ở mé ngoài của hạm đội Ba Mông, hạm đội của An Đông Ni Áo cũng đang lượn lờ.

Kỳ hạm của Ba Mông Tư là chiếc Dũng Cảm, nó thoát khỏi hạm đội đi tới thẳng chiếc Lam Điền, sau khi vẫy cờ hiệu muốn tới gần đồng thời được cho phép, Ba Mông Tư nhanh chóng hội ngộ Hàn Tú Phân.

Khi đón tiếp Ba Mông Tư, Hàn Tú Phân còn nhìn thấy phó quan của An Đông Ni Áo, còn Lôi Áo Ny thậm chí nhận ra một vị thuyền trưởng của công ty Đông Ấn Hà Lan.

“ Chúng tôi đã tìm kiếm khắp Nam Dương cũng không thấy nam tước Khắc Lý Đế Tư Á Nặc đáng thương, không biết nam tước Hàn có tìm thấy không?” Hai bên trò chuyện khách khí một hồi, Ba Mông Tư đầy lo lắng hỏi:



Hàn Tú Phân cũng tỏ ra rất đau lòng:” Chỗ chúng tôi cũng không có tin tức gì về nam tước Khắc Lý Đế Tư Á Nặc, chỉ mong thượng đế của các vị có thể phù hộ cho ông ấy sống sót trên biển.”

“ Nghe nói nam tước chuẩn bị trở về báo cáo nhiệm vụ?”

“ Đúng vậy, chuyến này về khả năng ta sẽ được thăng chức.”

Ba Mông Tư hâm mộ:” Có lẽ lần sau gặp lại phải gọi là tử tước Hàn rồi.”

Hàn Tú Phân cười:” Ta nghĩ chuyện thành tử tước với ngài mà nói cũng là chuyện sớm muộn thôi.”

“ Ha ha ha, đám người chúng ta rời xa quê hương, phiêu bạt trên biển chẳng phải là vì vinh quang này sao? Chỉ là Khắc Lý Đế Tư Á Nặc đã vứt bỏ vinh quang này, biến thành tên trộm.” Ba Mông Tư tức giận đấm bàn:

Hàn Tú Phân giật mình:” Ông ta vứt bỏ vinh quang của quý tộc sao?”

Ba Mông Tư đau đớn gật đầu:” Ông ta tự ý đem tích góp ba mươi năm qua của hạm đội Bồ Đào Nha ở Nam Dương giấu đi, đồng thời dẫn mười sáu tên thủy thủ bỏ trốn, vứt bỏ đồng đội, cũng vứt bỏ vinh quang.”

“ Chúng tôi tìm thấy thi thể của bảy thủy thủ trên hòn đảo nhỏ, người Tây Ban Nha cũng tìm thấy chín thủy thủ còn sống khác trên đảo cát, nhưng Khắc Lý Đế Tư Á Nặc thì biến mất rồi.”

Hàn Tú Phân nhíu mày:” Thủy thủ còn sống nói sao?”

Ba Mông Tư lấy tẩu thuốc ra, nhồi thuốc lá châm lửa hút:” Bọn họ bị Khắc Lý Đế Tư Á Nặc vứt bỏ vì tội bạo động.”

“ Vậy thì kho tàng đâu?”

“ Không rõ tung tích.”

Hàn Tú Phân buông tiếng thở dài:” Tiếc quá.”

Ba Mông Tư hơi ngả người tới:” Trên biển có tin đồn nói nam tước Hàn bắt được tên trộm này.”

Hàn Tú Phân lắc đầu:” Vận khí của ta nào tốt như thế, hơn nữa ta vội về nước, xem ra vô duyên với số tài bảo đó rồi.”

Ba Mông Tư nhìn thẳng vào mặt Hàn Tú Phân, nói đầy ẩn ý:” Ta thấy thuyền của cô ăn nước rất sâu.”

Hàn Tú Phân nhìn vào đôi mắt xám của hắn, đứng dậy đưa tay mời:” Nam tước, chúng ta cùng đi xem thứ ngài gọi là tài bảo đi.”

Ba Mông Tư nhìn ra Hàn Tú Phân đã rất tức giận, chỉ là nữ nhân này rất khả nghi, khi Hàn Tú Phân dẫn hai chiếc thuyền ra khơi bọn họ nhận được tin báo là thuyền ăn nước rất ít, giờ lại thay đổi lớn như thế chắc chắn có vấn đề. Vả lại hắn dẫn theo người của hai thế lực khác nên không sợ, mời họ cùng đi tham quan.



Số tài bảo kia rất nhiều, thể tích rất lớn, muốn dựa vào vào một chiếc thuyền để che giấu là không thể.

Sau đó Ba Mông Tư được nhìn thấy lưu huỳnh và đá núi lửa chất đống như núi.

“ Nam tước Hàn, ta biết lưu huỳnh ở quý quốc là thứ khoáng vật hiếm có, nhưng cô dùng đá núi lửa vào việc gì?” Tham quan hết cả hai chiếc thuyền xong, Ba Tư Mông thất vọng lắm, có điều hắn vẫn hỏi ra nghi vấn trong lòng:

Hàn Tú Phân nhất tảng đá núi lửa lên, bẻ một cục nhỏ xoa trong tay, đá núi lửa biến thành mảnh vụn:” Nam tước cho rằng chúng tôi không biết thứ này thêm vào vôi sống sẽ thành vật liệu phát huy công dụng rất lớn khi xây thành sao?”

Ba Mông Tư xấu hổ:” Mạo phạm nam tước Hàn rồi, ta cũng biết truyền thuyết này về đá núi lửa.”

Hàn Tú Phân đưa tay mời Ba Mông Tư quay lại boong thuyền uống trà.

Bỏ đi được nghi ngờ trong lòng, Ba Mông Tư quay trở lại thành vị quý tộc phong phạm nho nhã, thái độ với Hàn Tú Phân cũng trở nên nhiệt tình hơn nhiều, chỉ ra biển:” Kỳ thực bí mật nằm ở biển.”

Hàn Tú Phân sùng bái nói:” Xin chỉ giáo.”

Ba Mông Tư khẽ hớp một ngụm trà xanh trong cốc sứ trắng tinh xảo, gật gù hài lòng:” Nam tước Hàn sở dĩ phát hiện tác dụng của đá núi lửa hẳn là từ truyền thuyết pháo đài La Mã đứng bên bờ biển ngàn năm vẫn nguyên vẹn phải không?”

“ Hai ta đều là quý tộc, đồng thời cũng là chiến sĩ, thành bảo người La Mã xây dựng có thể đứng vững ngàn năm, sao ta không động lòng.” Hàn Tú Phân chân thành nói:” Lần này ta khai thác ít đá núi lửa đem về chính là muốn kiếm ít công tượng nghiên cứu số đá này, nếu có thể thành công, Lam Điền ta cũng có bảo lũy đứng vững ngàn năm trên biển rồi.”

Ba Mông Tư lắc đầu:” Nam tước Hàn, chuyện này là không thể.”

“ Vì sao?”

“ Theo ta biết phương đông các vị không có nhiều đá núi lửa, dù là có thì đa phần cũng ở nơi xa, như lần này cô đem đá núi lửa vận chuyển ngàn dặm về thật không đáng.”

Hàn Tú Phân rót thêm trà cho Ba Mông Tư:” Ta vẫn muốn biết.”

Ba Mông Tư cảm thán:” Thứ này ở nước ta đã có người nghiên cứu từ lâu rồi, họ phát hiện từ rất lâu trước kia người La Mã nghiền nát đá núi lửa trộn với vôi bột cho vào khuôn gỗ, sau đó cho vào biển xây thành kiến trúc.”

“ Quá trình này không có gì lạ, lạ ở chỗ thứ này sau khi tiếp xúc với nước biển ở khe hở sẽ dần dần hình thành khoáng vật mới, rất chắc chắn, gắn kết kiến trúc vốn có thành chỉnh thể vững chắc hơn.”

“ Bởi thế mà mỗi ngày kiến trúc đó được sóng đánh vào lại càng trở nên vững chắc khiến thành bảo La Mã bị sóng biển đánh bao năm vẫn đứng vững.”

“ Ôi cám ơn chúa, thực sự là quá thần kỳ.”

....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Minh Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook