Minh Thương Dễ Tránh, Yêu Thầm Khó Phòng
Chương 78: Ngoại truyện 2
Kiều Diêu
10/08/2023
Kỳ thật Chu Châu cảm thấy thế giới này rất kỳ diệu.
Nhớ hồi năm ba, Lục Cảnh có đặt hai vé buổi biểu diễn của Lương Thần.
Cậu biết Lục Cảnh thích Lương Thần nhưng cũng không biết cậu ta đặt hai vé làm gì? Vẫn là ghế VIP ngồi hàng đầu? Chẳng lẽ cậu ta có cô gái mình thích nên dự định hẹn người ta cùng đi xem buổi biểu diễn?
Vì vậy cậu hỏi Lục Cảnh, Lục Cảnh nói: “Không có hẹn.”
Chu Châu hỏi: “Vậy sao cậu đặt hai vé làm gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Cảnh không chút nghĩ ngợi liền nói: “Bởi vì có tiền.”
Chu Châu khịt mũi coi thường, buồn bực một lúc rồi lại ôm cánh tay Lục Cảnh, “Rốt cuộc là hẹn em nào đi đó?”
Lục Cảnh nói: “Thật sự không có hẹn ai, chính là bên cạnh đều là mấy cặp đôi, tôi ngồi một mình cũng ngại lắm.”
Chu Châu nghĩ thầm, cậu mà còn biết ngại hả? Lần trước, một em gái thêm WeChat của Lục Cảnh, thường tìm cậu để hỏi một số vấn đề học thuật. Sau một khoảng thời gian dài, cô ấy cảm thấy có thể chuyển sang nói chuyện khác nên hỏi: “Đàn anh, anh ưu tú như vậy mà sao lại không có bạn gái thế?”
Lục Cảnh trả lời: “Có thể bởi vì tôi quá ưu tú.”
Em gái cảm thấy nói thẳng như vậy cũng không hay lắm, chuẩn bị dùng chiến thuật nói xa nói gần, vì thế lại hỏi: “Đúng rồi, có một lần em thấy anh ở tiệm net ngoài trường, lúc ấy anh đang chơi Liên Minh Huyền Thoại, còn có một nữ sinh bên cạnh, dường như quan hệ cũng tốt lắm, còn mua trà sữa cho anh, luôn nhìn anh chơi game, là bạn gái của anh à?”
Lục Cảnh: “Cậu nhìn nhầm rồi.”
Em gái e thẹn: “Hẳn là không…… Lúc đó em nhìn một lúc, em cho rằng……”
Lục Cảnh: “Đó là DOTA, không phải Liên Minh Huyền Thoại, chắc chắn cậu nhìn nhầm rồi.”
Em gái: “À.”
Nắm bắt đúng trọng điểm ghê.
Em gái vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi: “Nữ sinh kia không phải là bạn gái của anh à?”
Lục Cảnh: “Giao trà sữa.”
Kỳ thật lúc đó Lục Cảnh thật cho rằng nữ sinh kia là giao hàng, cô ấy đưa trà sữa qua, cậu còn lịch sự nói cảm ơn, nghĩ thầm nhân viên giao hàng này cũng rất rảnh, cứ đứng sau lưng cậu mãi mà không chịu đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không đi thì thôi lại còn nhìn chằm chằm vào cậu, Lục Cảnh cũng không thể chịu nổi.
Lục Cảnh quay đầu lại nói: “Tôi sẽ đánh giá tốt, cậu yên tâm.”
Nói xong sợ cô ấy không tin, còn lấy điện thoại ra viết đánh giá tốt trước mặt cô ấy, vừa ấn phím vừa nói: “Tên của cậu cũng thật đặc biệt, Lưu Kiến Quốc, rất có khí thế, không tồi.”
Nữ sinh thấy vậy xấu hổ ngay lập tức, chân tay luống cuống, sau một lúc sửng sốt mới nói: “Hoan nghênh lần sau ghé.”
Nói xong vội vàng chạy đi.
Mười phút sau, Lưu Kiến Quốc “thật” tới, Lục Cảnh nhìn ly trà sữa trong tay rồi lại nhìn Lưu Kiến Quốc nói: “Ngành giao hàng của các anh giờ cạnh tranh lắm hả?”
Lúc ấy Chu Châu nghĩ Lục Cảnh vô phương cứu chữa rồi.
Cho nên Chu Châu tin khi Lục Cảnh nói cậu không hẹn em gái cùng đi xem buổi biểu diễn, hơn nữa còn vui vẻ đi cùng Lục Cảnh.
Vé VIP ngồi chính giữa hàng đầu tiên, nghĩ lại đúng là vị trí tốt.
Buổi biểu diễn diễn ra được hơn phân nửa, Chu Châu cũng không thấy Lục Cảnh có hành động gì kích động.
Mấy fans khác thì la hét, kêu khóc chói tai, còn cậu lại ngồi yên như tượng, cũng không hát theo nhưng cậu lắng nghe rất nghiêm túc, nghiêm túc giống như đang nghe báo cáo học thuật vậy.
Chu Châu lại nghĩ, Lục Cảnh tiêu rồi, đối mặt với thần tượng mà cũng mang bộ dạng xác chết như vậy.
Nhưng cậu lại không ngờ, Lục Cảnh người này, hứng lên thì không biết đâu là giới hạn.
Trong phần tương tác, Lương Thần đi đến, bắt tay với fans.
Đây là phúc lợi của ghế VIP ngồi hàng đầu, tiêu tiền cũng rất đáng.
Thấy đến lượt bọn họ, Chu Châu xoa xoa lòng bàn tay, nghĩ thầm rốt cuộc cũng có thể bắt tay với đại minh tinh rồi.
Ai ngờ đâu khúc này bị Lục Cảnh phá đám.
Bởi khi Lương Thần vươn tay đến, thằng nhãi Lục Cảnh này cũng duỗi tay ra nhưng cậu ta lại không giống những người khác.
Lúc bàn tay Lương Thần đưa đến trước mặt cậu, cậu ngây người một lúc, sau đó cũng không biết nghĩ như thế nào, lồng ngón tay xuyên qua khe hở ngón tay của người ta, cùng Lương Thần mười ngón tay đan vào nhau.
Lương Thần sửng sốt tại chỗ, dùng ánh mắt khó tả liếc cậu ta một cái, trực tiếp bỏ qua Chu Châu mà bắt tay người bên cạnh.
Vì vậy, khi Chu Châu thấy Lương Thần xuất hiện bên cạnh Lục Cảnh với tư cách là bạn gái, cậu cảm thấy thế giới này rất kỳ diệu.
Thôi, không nói chuyện này nữa, cậu còn phải chuẩn bị tham gia buổi họp mặt của Phạm Băng Băng rồi.
Nhớ hồi năm ba, Lục Cảnh có đặt hai vé buổi biểu diễn của Lương Thần.
Cậu biết Lục Cảnh thích Lương Thần nhưng cũng không biết cậu ta đặt hai vé làm gì? Vẫn là ghế VIP ngồi hàng đầu? Chẳng lẽ cậu ta có cô gái mình thích nên dự định hẹn người ta cùng đi xem buổi biểu diễn?
Vì vậy cậu hỏi Lục Cảnh, Lục Cảnh nói: “Không có hẹn.”
Chu Châu hỏi: “Vậy sao cậu đặt hai vé làm gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Cảnh không chút nghĩ ngợi liền nói: “Bởi vì có tiền.”
Chu Châu khịt mũi coi thường, buồn bực một lúc rồi lại ôm cánh tay Lục Cảnh, “Rốt cuộc là hẹn em nào đi đó?”
Lục Cảnh nói: “Thật sự không có hẹn ai, chính là bên cạnh đều là mấy cặp đôi, tôi ngồi một mình cũng ngại lắm.”
Chu Châu nghĩ thầm, cậu mà còn biết ngại hả? Lần trước, một em gái thêm WeChat của Lục Cảnh, thường tìm cậu để hỏi một số vấn đề học thuật. Sau một khoảng thời gian dài, cô ấy cảm thấy có thể chuyển sang nói chuyện khác nên hỏi: “Đàn anh, anh ưu tú như vậy mà sao lại không có bạn gái thế?”
Lục Cảnh trả lời: “Có thể bởi vì tôi quá ưu tú.”
Em gái cảm thấy nói thẳng như vậy cũng không hay lắm, chuẩn bị dùng chiến thuật nói xa nói gần, vì thế lại hỏi: “Đúng rồi, có một lần em thấy anh ở tiệm net ngoài trường, lúc ấy anh đang chơi Liên Minh Huyền Thoại, còn có một nữ sinh bên cạnh, dường như quan hệ cũng tốt lắm, còn mua trà sữa cho anh, luôn nhìn anh chơi game, là bạn gái của anh à?”
Lục Cảnh: “Cậu nhìn nhầm rồi.”
Em gái e thẹn: “Hẳn là không…… Lúc đó em nhìn một lúc, em cho rằng……”
Lục Cảnh: “Đó là DOTA, không phải Liên Minh Huyền Thoại, chắc chắn cậu nhìn nhầm rồi.”
Em gái: “À.”
Nắm bắt đúng trọng điểm ghê.
Em gái vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi: “Nữ sinh kia không phải là bạn gái của anh à?”
Lục Cảnh: “Giao trà sữa.”
Kỳ thật lúc đó Lục Cảnh thật cho rằng nữ sinh kia là giao hàng, cô ấy đưa trà sữa qua, cậu còn lịch sự nói cảm ơn, nghĩ thầm nhân viên giao hàng này cũng rất rảnh, cứ đứng sau lưng cậu mãi mà không chịu đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không đi thì thôi lại còn nhìn chằm chằm vào cậu, Lục Cảnh cũng không thể chịu nổi.
Lục Cảnh quay đầu lại nói: “Tôi sẽ đánh giá tốt, cậu yên tâm.”
Nói xong sợ cô ấy không tin, còn lấy điện thoại ra viết đánh giá tốt trước mặt cô ấy, vừa ấn phím vừa nói: “Tên của cậu cũng thật đặc biệt, Lưu Kiến Quốc, rất có khí thế, không tồi.”
Nữ sinh thấy vậy xấu hổ ngay lập tức, chân tay luống cuống, sau một lúc sửng sốt mới nói: “Hoan nghênh lần sau ghé.”
Nói xong vội vàng chạy đi.
Mười phút sau, Lưu Kiến Quốc “thật” tới, Lục Cảnh nhìn ly trà sữa trong tay rồi lại nhìn Lưu Kiến Quốc nói: “Ngành giao hàng của các anh giờ cạnh tranh lắm hả?”
Lúc ấy Chu Châu nghĩ Lục Cảnh vô phương cứu chữa rồi.
Cho nên Chu Châu tin khi Lục Cảnh nói cậu không hẹn em gái cùng đi xem buổi biểu diễn, hơn nữa còn vui vẻ đi cùng Lục Cảnh.
Vé VIP ngồi chính giữa hàng đầu tiên, nghĩ lại đúng là vị trí tốt.
Buổi biểu diễn diễn ra được hơn phân nửa, Chu Châu cũng không thấy Lục Cảnh có hành động gì kích động.
Mấy fans khác thì la hét, kêu khóc chói tai, còn cậu lại ngồi yên như tượng, cũng không hát theo nhưng cậu lắng nghe rất nghiêm túc, nghiêm túc giống như đang nghe báo cáo học thuật vậy.
Chu Châu lại nghĩ, Lục Cảnh tiêu rồi, đối mặt với thần tượng mà cũng mang bộ dạng xác chết như vậy.
Nhưng cậu lại không ngờ, Lục Cảnh người này, hứng lên thì không biết đâu là giới hạn.
Trong phần tương tác, Lương Thần đi đến, bắt tay với fans.
Đây là phúc lợi của ghế VIP ngồi hàng đầu, tiêu tiền cũng rất đáng.
Thấy đến lượt bọn họ, Chu Châu xoa xoa lòng bàn tay, nghĩ thầm rốt cuộc cũng có thể bắt tay với đại minh tinh rồi.
Ai ngờ đâu khúc này bị Lục Cảnh phá đám.
Bởi khi Lương Thần vươn tay đến, thằng nhãi Lục Cảnh này cũng duỗi tay ra nhưng cậu ta lại không giống những người khác.
Lúc bàn tay Lương Thần đưa đến trước mặt cậu, cậu ngây người một lúc, sau đó cũng không biết nghĩ như thế nào, lồng ngón tay xuyên qua khe hở ngón tay của người ta, cùng Lương Thần mười ngón tay đan vào nhau.
Lương Thần sửng sốt tại chỗ, dùng ánh mắt khó tả liếc cậu ta một cái, trực tiếp bỏ qua Chu Châu mà bắt tay người bên cạnh.
Vì vậy, khi Chu Châu thấy Lương Thần xuất hiện bên cạnh Lục Cảnh với tư cách là bạn gái, cậu cảm thấy thế giới này rất kỳ diệu.
Thôi, không nói chuyện này nữa, cậu còn phải chuẩn bị tham gia buổi họp mặt của Phạm Băng Băng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.