Chương 32
Ai_AiMikaze
19/12/2021
Mộ Dung Mặc Nhiên bật cười, từ tốn nói " Hoàng Huynh, đừng hung dữ như vậy, Lam Nhi còn nhỏ chưa biết"
" Ta thấy nàng đã đến tuổi cập kê, cũng nên để ý tiểu tiết" Hắn lạnh lùng nói, ánh mắt hơi lướt qua Dạ Tử Ly, Mộ Dung Mặc Nhiên trước giờ luôn không để ý đến vị hoàng muội này, dạo nay lại đặc biệt quan tâm như vậy, khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
Lạc Tâm Nghiên làm sao bỏ qua cơ hội làm nhục nàng trước mặt đám đông, nhẹ nhoẽn miệng cười "Dù thế nào người cũng là Huyền Vũ cao cao tại thượng công chúa, sao có thể không trổ tài, huống hồ không phải công chúa sẽ thành Vương Phi của Hinh Vương Gia sao ?"
Vương Phi của Hinh Vương Gia ? Xung quanh như vỡ oà, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía Dạ Từ Ly. Nàng sao có thể thành Vương Phi của Hinh Vương.
Dạ Tử Ly nhướng mi, phép khích tướng? Hinh Vương chắc chắc không cho nàng làm Vương Phi, nếu thành Trắc Phi sẽ là trò cười cả Huyền Vũ quốc, còn nếu Hinh Vương từ hôn nàng sẽ thê thảm không ai bằng. Có điều, Lạc Tâm Nghiên nàng tính sai người rồi, Dạ Tử Ly nàng kiếp trước đã quan tâm rất nhiều về danh tiếng. Kiếp này nàng không muốn để tâm thêm chút nào nữa.
Vân Phi Vũ không vui nhíu mày, hắn không thích nữ nhân này khơi màu chuyện tổn hại đến nàng, suy nghĩ này là sao, hắn điên rồi ư mà quan tâm đến Mộ Dung Ngữ Lam.
Ngôn Tịch Hoan lướt mắt đối diện Mộ Dung Ngữ Lam hơi giương môi, nhỏ giọng nói " Ngạo Thần, nàng thật sự được Hoàng Thượng chỉ hôn cho Hi Vương Gia ? Nếu như vậy hôn sự bị từ chối chẳng phải danh dự của Hoàng Thất mất hết sao"
" Đừng bàn luận lung tung" Hắn chỉ lạnh lùng cảnh cáo, hắn đã cho người đến Thanh Long Quốc đề cập với Tuyết Vô Ảnh, hôn sự chắc chắn không thành.
Ngôn Tịch Hoan xấu hổ cúi gầm mặt, nàng cảm giác được hôm nay Mộ Dung Ngạo Thần rất khác thường ngày, rất hung dữ cùng lạnh như băng.
Mộ Dung Mặc Nhiên hơi nheo con ngươi nhìn phía nàng, nữ nhi của Lạc Tông Nghị có phải có chút kiêu kỳ tự cho là đúng không ?
Dạ Tử Ly không chút tức giận bối rối " Hôn sự ? Lạc Tâm Nghiên ngươi nghe hôn sự của ta ở đâu ? Bổn công chúa sao có thể đi đến Thanh Long Quốc mà gả cho Hinh Vương Gia"
Nàng biết rõ Mộ Dung Cảnh chưa công bố đoạn hôn sự này, nếu biết chỉ có thể là Lạc Tâm Nghiên nghe được từ hắn.
Xung quanh đám đông quay lại chĩa mũi vào Lạc Tâm Nghiên, đúng vậy hoàng thượng vốn dĩ chưa công bố đoạn hôn sự này, sao Lạc Tiểu Thư có thể biết. Đây là vu oan đi.
Lạc Tâm Nghiên mắt lạnh loé lên sát khí, là nàng đánh giá thấp bao cỏ công chúa này " Không phải trên yến tiệc công chúa đã thông báo không phải Hi Vương Gia liền không gả sao ?"
" Đúng là ta có thông báo, có điều, chưa ai biết gì về việc ta sẽ gả đi Thanh Long Quốc, Lạc Tâm Nghiên sao ngươi có thể biết được" Dạ Tử Ly khoác tay, cau mày giả vờ hỏi.
Nếu như vậy Mộ Dung Cảnh chắc chắn dặn nàng giữ bí mật, có điều nữ nhân này quá háo thắng nên đã quên mất đi.
" Ta ..." Quả nhiên Lạc Tâm Nghiên tức đến xanh người, nàng hừ lạnh nói " Là ta không để ý, mong công chúa thứ lỗi"
" Không có việc gì, không biết không có tội" Nàng cũng nên đóng thành một nàng công chúa bao dung.
Lạc Tâm Nghiên âm thầm nghiến răng, không ngờ một sát thủ như nàng lại thảm hại dưới tay một con nhóc cổ đại. Mộ Dung Ngữ Lam, ngươi đợi đó.
" Nếu đã không có hôn sự, chi bằng công chúa có bằng lòng gả cho ta ?" Giọng nói có từ tín vang lên, xung quanh không khí ngưng động, mọi người đều trừng mắt nhìn người vừa lên tiếng.
Chuẩn bị uống ly trà Dạ Tử Ly cũng sặc thành tiếng, ngước lên nhìn hắn, lấp bấp " Vân Phi Vũ, ngươi điên rồi sao ?"
" Vân mỗ biết khi trước từ chối công chúa ở Yến Hội là Vân Mỗ ân hận cả đời. Mong công chúa bỏ qua, làm của ta Thừa Tướng phu nhân" Vân Phi Vũ vân đạm phong khinh nói, nàng còn nghe được tiếng rớt bút của ai đó.
Hắn đây là đang thổ lộ với nàng ? Không phải chứ, nàng có nghe nhầm không, nàng là Mộ Dung Ngữ Lam, không phải Lạc Tâm Nghiên.
" Vân... Phi Vũ, ngươi ổn ?" Nàng nuốt nước miếng vội hỏi, hắn là điên nổi cơn sao
" Ta thấy nàng đã đến tuổi cập kê, cũng nên để ý tiểu tiết" Hắn lạnh lùng nói, ánh mắt hơi lướt qua Dạ Tử Ly, Mộ Dung Mặc Nhiên trước giờ luôn không để ý đến vị hoàng muội này, dạo nay lại đặc biệt quan tâm như vậy, khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
Lạc Tâm Nghiên làm sao bỏ qua cơ hội làm nhục nàng trước mặt đám đông, nhẹ nhoẽn miệng cười "Dù thế nào người cũng là Huyền Vũ cao cao tại thượng công chúa, sao có thể không trổ tài, huống hồ không phải công chúa sẽ thành Vương Phi của Hinh Vương Gia sao ?"
Vương Phi của Hinh Vương Gia ? Xung quanh như vỡ oà, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía Dạ Từ Ly. Nàng sao có thể thành Vương Phi của Hinh Vương.
Dạ Tử Ly nhướng mi, phép khích tướng? Hinh Vương chắc chắc không cho nàng làm Vương Phi, nếu thành Trắc Phi sẽ là trò cười cả Huyền Vũ quốc, còn nếu Hinh Vương từ hôn nàng sẽ thê thảm không ai bằng. Có điều, Lạc Tâm Nghiên nàng tính sai người rồi, Dạ Tử Ly nàng kiếp trước đã quan tâm rất nhiều về danh tiếng. Kiếp này nàng không muốn để tâm thêm chút nào nữa.
Vân Phi Vũ không vui nhíu mày, hắn không thích nữ nhân này khơi màu chuyện tổn hại đến nàng, suy nghĩ này là sao, hắn điên rồi ư mà quan tâm đến Mộ Dung Ngữ Lam.
Ngôn Tịch Hoan lướt mắt đối diện Mộ Dung Ngữ Lam hơi giương môi, nhỏ giọng nói " Ngạo Thần, nàng thật sự được Hoàng Thượng chỉ hôn cho Hi Vương Gia ? Nếu như vậy hôn sự bị từ chối chẳng phải danh dự của Hoàng Thất mất hết sao"
" Đừng bàn luận lung tung" Hắn chỉ lạnh lùng cảnh cáo, hắn đã cho người đến Thanh Long Quốc đề cập với Tuyết Vô Ảnh, hôn sự chắc chắn không thành.
Ngôn Tịch Hoan xấu hổ cúi gầm mặt, nàng cảm giác được hôm nay Mộ Dung Ngạo Thần rất khác thường ngày, rất hung dữ cùng lạnh như băng.
Mộ Dung Mặc Nhiên hơi nheo con ngươi nhìn phía nàng, nữ nhi của Lạc Tông Nghị có phải có chút kiêu kỳ tự cho là đúng không ?
Dạ Tử Ly không chút tức giận bối rối " Hôn sự ? Lạc Tâm Nghiên ngươi nghe hôn sự của ta ở đâu ? Bổn công chúa sao có thể đi đến Thanh Long Quốc mà gả cho Hinh Vương Gia"
Nàng biết rõ Mộ Dung Cảnh chưa công bố đoạn hôn sự này, nếu biết chỉ có thể là Lạc Tâm Nghiên nghe được từ hắn.
Xung quanh đám đông quay lại chĩa mũi vào Lạc Tâm Nghiên, đúng vậy hoàng thượng vốn dĩ chưa công bố đoạn hôn sự này, sao Lạc Tiểu Thư có thể biết. Đây là vu oan đi.
Lạc Tâm Nghiên mắt lạnh loé lên sát khí, là nàng đánh giá thấp bao cỏ công chúa này " Không phải trên yến tiệc công chúa đã thông báo không phải Hi Vương Gia liền không gả sao ?"
" Đúng là ta có thông báo, có điều, chưa ai biết gì về việc ta sẽ gả đi Thanh Long Quốc, Lạc Tâm Nghiên sao ngươi có thể biết được" Dạ Tử Ly khoác tay, cau mày giả vờ hỏi.
Nếu như vậy Mộ Dung Cảnh chắc chắn dặn nàng giữ bí mật, có điều nữ nhân này quá háo thắng nên đã quên mất đi.
" Ta ..." Quả nhiên Lạc Tâm Nghiên tức đến xanh người, nàng hừ lạnh nói " Là ta không để ý, mong công chúa thứ lỗi"
" Không có việc gì, không biết không có tội" Nàng cũng nên đóng thành một nàng công chúa bao dung.
Lạc Tâm Nghiên âm thầm nghiến răng, không ngờ một sát thủ như nàng lại thảm hại dưới tay một con nhóc cổ đại. Mộ Dung Ngữ Lam, ngươi đợi đó.
" Nếu đã không có hôn sự, chi bằng công chúa có bằng lòng gả cho ta ?" Giọng nói có từ tín vang lên, xung quanh không khí ngưng động, mọi người đều trừng mắt nhìn người vừa lên tiếng.
Chuẩn bị uống ly trà Dạ Tử Ly cũng sặc thành tiếng, ngước lên nhìn hắn, lấp bấp " Vân Phi Vũ, ngươi điên rồi sao ?"
" Vân mỗ biết khi trước từ chối công chúa ở Yến Hội là Vân Mỗ ân hận cả đời. Mong công chúa bỏ qua, làm của ta Thừa Tướng phu nhân" Vân Phi Vũ vân đạm phong khinh nói, nàng còn nghe được tiếng rớt bút của ai đó.
Hắn đây là đang thổ lộ với nàng ? Không phải chứ, nàng có nghe nhầm không, nàng là Mộ Dung Ngữ Lam, không phải Lạc Tâm Nghiên.
" Vân... Phi Vũ, ngươi ổn ?" Nàng nuốt nước miếng vội hỏi, hắn là điên nổi cơn sao
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.