Chương 27: Nữ chính của anh
Hoa linh
30/07/2023
Hai tháng quay phim cũng qua rất nhanh, Hàn Ly đã trở lại thành phố. Cô
giành thời gian nghỉ ngơi, quan tâm anh người yêu và chăm chút cho bản
thân, trước khi công ty xếp lịch trình mới thì cô thoải mái quản lý quỹ
thời gian cá nhân.
Trịnh Khiêm nhờ trợ lý đến đón cô về căn hộ của anh, hai người hẹn hò kín đáo. Hàn Ly ngạc nhiên, nhà anh có tủ rượu lớn được bố trí như bức bình phong trang trí ngay phía ngoài, trên đó là vô số chai rượu nhẹ, cô tò mò: "Anh thích uống rượu vậy à?" Trịnh Khiêm với tay lấy một chai champagne Charles Heidsieck đưa cho Hàn Ly "Những chai rượu ở đây đều rất đáng để em thử, anh biết tửu lượng em tương đối khá, nhưng rượu chỉ nên uống thưởng thức thôi." Hàn Ly ngại ngùng, nhớ lại chuyện xấu hổ ngày đó, cô cúi gằm mặt nhìn chai rượu trong tay: "Em cũng biết là thế, nhưng đã uống vào khó kiềm chế lắm." Trịnh Khiêm nhìn cô ánh mắt sâu xa, thâm trầm hơn, anh nói: "Anh không uống cũng thấy khó kiềm chế đây này."
Hàn Ly ngây thơ ngẩng đầu lên thắc mắc: "Anh không uống thì đâu có sao, em uống một ly rồi lại muốn thêm, không biết điểm dừng luôn."
Thấy cô nhìn chai rượu rất chuyên tâm, anh mời gọi: "Em có muốn thử một ly không?" Cô nàng rất nhanh lắc đầu: "Không ạ, khi nào có dịp chúc mừng anh em sẽ uống, chứ uống bây giờ không biết em sẽ làm ra chuyện xấu hổ nào mất." Nói rồi nghiêm túc ấn trả lại chai rượu cho anh, quyết tâm không thử giọt nào.
Cô đi lại một lúc, nhìn ngắm căn hộ anh bài trí không hề cầu kỳ còn mang đậm dấu ấn riêng của anh với tông màu tối chủ đạo. Cô chú ý tới bức ảnh lớn, anh chụp cùng ba mẹ. Mẹ anh cô vừa nhìn đã biết, bà chính là diễn viên nổi tiếng của nền điện ảnh nước nhà nhưng đáng tiếc đã mất nhiều năm trước.
Thấy cô đứng ngắm bức ảnh khá lâu, anh tiến tới đứng sau lưng, tay anh còn đặt lên vai cô: "Mẹ anh đấy, chắc em đã nhận ra, bà chính là người thầy đầu tiên dạy anh đến với nghề diễn, cũng là người truyền lửa cho anh theo đuổi con đường này." Hàn Ly khẽ đặt tay cô lên anh tay còn xoa xoa động viên: "Em biết bác gái, từ nhỏ đến lớn em đã xem phim của bác ấy, hôm nay em mới biết bác là mẹ anh."
Nay anh mới có dịp tâm sự với cô nhiều chuyện hơn về gia đình, anh là con trai duy nhất trong nhà, mẹ mất nhiều năm nhưng bố anh không đi bước nữa, ông hiện vẫn đang duy trì việc kinh doanh rượu ngoại, không liên quan gì với giới giải trí, cũng là lý do trong nhà anh có rất nhiều rượu.
Hàn Ly cùng anh chuẩn bị bữa tối, hai người cùng làm những món đơn giản nên không tốn nhiều thời gian. Ăn xong, anh mở máy chiếu, chọn một bộ phim hành động của Mỹ để xem. Hàn Ly ngồi trên sô pha tựa vai anh cười tủm tỉm: "Thì ra hẹn hò tại gia cũng thú vị anh nhỉ?" Anh đồng tình: "Ừ, nhưng cũng khá áp lực với anh." Hàn Ly thắc mắc: "Ở nhà an toàn mà, anh không lo bị người ta chụp lén." Trịnh Khiêm thở dài, giọng còn mang chút lưu manh: "Ở nhà rất riêng tư lại khiến anh nghĩ đến chuyện không nên nghĩ." Hàn Ly nghe ra hiểu liền, ngượng ngùng cấu vào vai anh "Nghĩ gì thì nghĩ, không được nghĩ liên thiên." Trịnh Khiêm cười ha ha: "Xem ra em cũng nghĩ giống anh."
Cô nàng bất giác đỏ mặt, hung hăng chọc loạn lên người anh. Trịnh Khiêm nhanh tay bắt lấy cô, quyết dùng cách đơn giản nhất để giữ yên bạn gái. Màn hình chiếu gì không ai để ý, âm thanh súng máy và bom nổ bùm bùm bên tai, nhưng không hề ảnh hưởng đến hai người nào đó cuốn lấy nhau cuồng nhiệt trên sô pha. Trịnh Khiêm là bạn trai rất tâm lý, sau một hồi anh ôm cô vỗ về: "Em yên tâm, chỉ khi nào em cho phép anh mới dám giữ em lại qua đêm." Hàn Ly lọt thỏm trong lòng anh, má vẫn còn phiếm hồng, cô thủ thỉ: "Em tin anh."
Trịnh Khiêm cúi xuống, hôn lên tóc Hàn Ly, chuyện tình cảm anh luôn tôn trọng cô, không để cô phải chịu ủy khuất, hay áp đặt từ anh, nhìn bạn gái an ổn trong vòng tay mình, anh tự nhủ nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho cô.
"Em có muốn tham gia đóng quảng cáo cùng anh không?" Hàn Ly nghe anh hỏi vậy thì ngẩng lên nhìn anh nghiêm túc: "Em cũng tham gia được sao, là quảng cáo gì vậy anh?" Anh nhìn ra sự chờ mong trong mắt cô: "Là quảng cáo nước hoa, anh sẽ trao đổi với công ty xếp lịch quay cho em. Quay quảng cáo không đòi hỏi quá nhiều diễn xuất đồng thời sẽ giúp hình ảnh của em được biết đến nhiều hơn."
Hàn Ly dụi vào người anh: "Anh đang giúp em đó à, đãi ngộ này không phải diễn viên mới như em có được." Anh bình thản: "Thời gian qua em đã chứng minh được thực lực bản thân rồi, nhãn hàng họ cũng phải cân nhắc rất kỹ khi lựa chọn gương mặt quảng cáo, anh chỉ góp chút sức giới thiệu thôi." Hàn Ly vui vẻ gật gật đầu: "Em sẽ được diễn chung với anh rồi, em chỉ muốn làm nữ chính duy nhất của anh thôi."
Trịnh Khiêm nhờ trợ lý đến đón cô về căn hộ của anh, hai người hẹn hò kín đáo. Hàn Ly ngạc nhiên, nhà anh có tủ rượu lớn được bố trí như bức bình phong trang trí ngay phía ngoài, trên đó là vô số chai rượu nhẹ, cô tò mò: "Anh thích uống rượu vậy à?" Trịnh Khiêm với tay lấy một chai champagne Charles Heidsieck đưa cho Hàn Ly "Những chai rượu ở đây đều rất đáng để em thử, anh biết tửu lượng em tương đối khá, nhưng rượu chỉ nên uống thưởng thức thôi." Hàn Ly ngại ngùng, nhớ lại chuyện xấu hổ ngày đó, cô cúi gằm mặt nhìn chai rượu trong tay: "Em cũng biết là thế, nhưng đã uống vào khó kiềm chế lắm." Trịnh Khiêm nhìn cô ánh mắt sâu xa, thâm trầm hơn, anh nói: "Anh không uống cũng thấy khó kiềm chế đây này."
Hàn Ly ngây thơ ngẩng đầu lên thắc mắc: "Anh không uống thì đâu có sao, em uống một ly rồi lại muốn thêm, không biết điểm dừng luôn."
Thấy cô nhìn chai rượu rất chuyên tâm, anh mời gọi: "Em có muốn thử một ly không?" Cô nàng rất nhanh lắc đầu: "Không ạ, khi nào có dịp chúc mừng anh em sẽ uống, chứ uống bây giờ không biết em sẽ làm ra chuyện xấu hổ nào mất." Nói rồi nghiêm túc ấn trả lại chai rượu cho anh, quyết tâm không thử giọt nào.
Cô đi lại một lúc, nhìn ngắm căn hộ anh bài trí không hề cầu kỳ còn mang đậm dấu ấn riêng của anh với tông màu tối chủ đạo. Cô chú ý tới bức ảnh lớn, anh chụp cùng ba mẹ. Mẹ anh cô vừa nhìn đã biết, bà chính là diễn viên nổi tiếng của nền điện ảnh nước nhà nhưng đáng tiếc đã mất nhiều năm trước.
Thấy cô đứng ngắm bức ảnh khá lâu, anh tiến tới đứng sau lưng, tay anh còn đặt lên vai cô: "Mẹ anh đấy, chắc em đã nhận ra, bà chính là người thầy đầu tiên dạy anh đến với nghề diễn, cũng là người truyền lửa cho anh theo đuổi con đường này." Hàn Ly khẽ đặt tay cô lên anh tay còn xoa xoa động viên: "Em biết bác gái, từ nhỏ đến lớn em đã xem phim của bác ấy, hôm nay em mới biết bác là mẹ anh."
Nay anh mới có dịp tâm sự với cô nhiều chuyện hơn về gia đình, anh là con trai duy nhất trong nhà, mẹ mất nhiều năm nhưng bố anh không đi bước nữa, ông hiện vẫn đang duy trì việc kinh doanh rượu ngoại, không liên quan gì với giới giải trí, cũng là lý do trong nhà anh có rất nhiều rượu.
Hàn Ly cùng anh chuẩn bị bữa tối, hai người cùng làm những món đơn giản nên không tốn nhiều thời gian. Ăn xong, anh mở máy chiếu, chọn một bộ phim hành động của Mỹ để xem. Hàn Ly ngồi trên sô pha tựa vai anh cười tủm tỉm: "Thì ra hẹn hò tại gia cũng thú vị anh nhỉ?" Anh đồng tình: "Ừ, nhưng cũng khá áp lực với anh." Hàn Ly thắc mắc: "Ở nhà an toàn mà, anh không lo bị người ta chụp lén." Trịnh Khiêm thở dài, giọng còn mang chút lưu manh: "Ở nhà rất riêng tư lại khiến anh nghĩ đến chuyện không nên nghĩ." Hàn Ly nghe ra hiểu liền, ngượng ngùng cấu vào vai anh "Nghĩ gì thì nghĩ, không được nghĩ liên thiên." Trịnh Khiêm cười ha ha: "Xem ra em cũng nghĩ giống anh."
Cô nàng bất giác đỏ mặt, hung hăng chọc loạn lên người anh. Trịnh Khiêm nhanh tay bắt lấy cô, quyết dùng cách đơn giản nhất để giữ yên bạn gái. Màn hình chiếu gì không ai để ý, âm thanh súng máy và bom nổ bùm bùm bên tai, nhưng không hề ảnh hưởng đến hai người nào đó cuốn lấy nhau cuồng nhiệt trên sô pha. Trịnh Khiêm là bạn trai rất tâm lý, sau một hồi anh ôm cô vỗ về: "Em yên tâm, chỉ khi nào em cho phép anh mới dám giữ em lại qua đêm." Hàn Ly lọt thỏm trong lòng anh, má vẫn còn phiếm hồng, cô thủ thỉ: "Em tin anh."
Trịnh Khiêm cúi xuống, hôn lên tóc Hàn Ly, chuyện tình cảm anh luôn tôn trọng cô, không để cô phải chịu ủy khuất, hay áp đặt từ anh, nhìn bạn gái an ổn trong vòng tay mình, anh tự nhủ nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho cô.
"Em có muốn tham gia đóng quảng cáo cùng anh không?" Hàn Ly nghe anh hỏi vậy thì ngẩng lên nhìn anh nghiêm túc: "Em cũng tham gia được sao, là quảng cáo gì vậy anh?" Anh nhìn ra sự chờ mong trong mắt cô: "Là quảng cáo nước hoa, anh sẽ trao đổi với công ty xếp lịch quay cho em. Quay quảng cáo không đòi hỏi quá nhiều diễn xuất đồng thời sẽ giúp hình ảnh của em được biết đến nhiều hơn."
Hàn Ly dụi vào người anh: "Anh đang giúp em đó à, đãi ngộ này không phải diễn viên mới như em có được." Anh bình thản: "Thời gian qua em đã chứng minh được thực lực bản thân rồi, nhãn hàng họ cũng phải cân nhắc rất kỹ khi lựa chọn gương mặt quảng cáo, anh chỉ góp chút sức giới thiệu thôi." Hàn Ly vui vẻ gật gật đầu: "Em sẽ được diễn chung với anh rồi, em chỉ muốn làm nữ chính duy nhất của anh thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.