Chương 232
Lạc Xoong
11/03/2021
“Cái đệt, đấy không phải là Khải Minh à?”
Có bạn nam nhận ra Khải Minh.
“Đúng rồi đó, đúng là cậu ta rồi, trði ơi, mưa lớn như thế cậu ta chạy xe đạp đi lang thang chỉ vậy?”
“Không phải cậu ta trúng số à, ha ha, tôi còn tưởng cậu ta sẽ đổi xe nữa chứ, ai ngờ vẫn bần như vậy!”
“Đúng ấy đúng ấy, nhưng mà trong lớp tụi mình có đứa biết cậu ta trúng số còn thích thầm cậu ta nữa chứ, ha ha!”
Một nhóm bạn nữ thảo luận sôi nổi.
Mà nhóm bạn học nam nữ này không phải ai khác, chính là bạn cùng lớp đại học của Khải Minh, tròn mười người.
Còn cô giáo Linh kia thì sao, đương nhiên chính là Khánh Linh.
Hôm nay, Khánh Linh lại chuyển sang nhà mới, dọn ra khỏi khu chung cư của công nhân viên chức.
Khu nhà Vân Đỉnh giá cả không cao cũng không thấp, khoảng trên dưới chín trăm triệu.
Khánh Linh vừa làm giảng viên đại học, vừa tự mở cửa hàng trang sức của mình, còn bán hàng online trên Facebook gì đó, dù sao cũng có Tuyết Mai quảng cáo tuyên truyền giúp rồi.
Bởi thế cũng kiếm được nhiều tiền hơn.
Nên đặt mua luôn một căn phòng mới, ba phòng ngủ hai phòng khách.
Dọn nhà thì tất nhiên là muốn kiếm sinh viên của mình rồi.
Khánh Linh gọi hết đám học sinh ở Hoàn Kim đến.
Đúng lúc lại nhìn thấy Khải Minh đang chạy xe đạp Ở phía xa xa, trái tim của Khánh Linh không khỏi khẽ run.
Cô ta cũng thích anh Thanh Tùng, không khác gì Tuyết Mai cả.
Cho nên cũng rất nhạy cảm với cậu Khải Minh rất có thể là Thanh Tùng này.
Nhưng vì trời mưa nên dù Khải Minh có cố gắng đạp thì cũng đến chậm.
Lúc này đã liên tục có ba chiếc xe lướt qua Khải Minh chạy đến khu nhà Vân Đỉnh.
Mấy người Triệu Thanh Đồng lần lượt bước xuống xe, còn có mấy người là ba mẹ của Tần Nhã.
Chiếc xe cuối cùng chính là chiếc chờ Tuyết Mai và Triệu Nguyệt đang cầm thiết bị livestream bằng điện thoại.
Khải Minh nói chuyện này với Triệu Thanh Đồng, đương nhiên Triệu Thanh Đồng phải báo cho ba mẹ Tần Nhã.
Lúc này đang có rất nhiều người đứng chặn trước cổng khu nhà, chắc là do anh em Thiên Long Địa Hổ đóng cửa thả chó.
Chắc lúc này Tần Nhã cũng đã được mấy anh em Thiên Long Địa Hổ cứu ra rồi.
“Đứng lại, muốn làm gì?”
Đám người Triệu Thanh Đồng vừa đi qua đã bị vệ sĩ ngăn lại.
Ba mẹ của Tần Nhã vội vàng cầu xin, vệ sĩ nghe xong, đây chẳng phải là ba mẹ của cô bé được bọn họ cứu ra đó sao, thế là lễ phép cho mọi người đi vào.
“Tuyết Mai, ở đây nè! Tuyết Mail”
Có bạn nữ thấy Tuyết Mai nên vội vàng gọi cô ta qua đó.
Tuyết Mai cũng không ngờ rằng sẽ gặp được nhiều bạn bè ở đây như thế.
Thế là đi qua đó với Triệu Nguyệt.
“Tuyết Mai, cậu siêu quá, mấy người đó không cho ai vào cả, sao lại cho cậu vào thế, rốt cuộc ở đây xảy ra chuyện gì vậy?”
Mấy bạn nữ tò mò hỏi.
Tuyết Mai nhìn thấy cảnh ồn ào như vậy cũng bị dọa thật sự.
“Có một bạn nữ bị bắt cóc, tụi mình nhận được tin tức nên tới, mình cũng không ngỡ là có nhiều người đến cứu cô ấy như vậy!”
“Hả? Vậy bạn nữ đó là ai vậy? Nhìn dáng vẻ của ba mẹ cô ấy cũng không giống như ông trùm của mấy người này nhỉ?”
Có bạn nữ hỏi.
Khánh Linh cũng tò mò nhìn Tuyết Mai.
Tuyết Mai lắc đầu: “Mình cũng không rõ nữa, là Khải Minh nói với tụi mình là người đã được cứu ra rồi, nhưng còn bị hoảng sợ nên bây giờ ở trong khu nhà Vân Đỉnh!”
“Khải Minh?”
Khánh Linh giật mình.
“Ù, bạn nữ này là bạn của Khải Minh, Khải Minh nhờ mình tìm cô ấy giùm!”
Tuyết Mai vừa nói xong thì dường như là nghĩ ra được điều gì.
Cô ta với Khánh Linh nhìn chằm chằm nhau, hai người đều rất ngạc nhiên.
“Ha ha ha, mọi người mau nhìn kìa, con chuột lột Khải Minh tới kìa!”
“Cậu nhìn cậu ta đi, trông có phèn không chứ, thật luôn ấy, Tiểu Vân, chẳng phải ban nãy cậu bảo thích Khải Minh hả, qua tỏ tình với người ta đi kìa!”
“Cậu đi chết dùm đi, có bị ngu mới tỏ tình với cậu ta ấy!”
Mọi người cười đùa ầm ï một trận.
“Cậu Khải!”
Bỗng nhiên, một hàng mấy người vệ sĩ áo đen cầm ô đen cùng đồng thanh hô lên.
Giọng to tới nỗi khắp cả khu nhà như bị động đất rung rung.
Còn có hai vệ sĩ đi tới che ô cho Khải Minh.
Khải Minh vuốt nước mưa trên mặt, bước xuống xe đạp công cộng.
Một vệ sĩ khác thì đưa chiếc khăn lông trắng cho cậu.
“Cậu Khải, đã cứu được người rồi, nhưng bị hoảng sợ nên ngất xỉu, ngoài chuyện đó ra thì không bị thương gì cả, chỉ là bị giam lỏng!”
Vệ sĩ nói.
“Vậy tôi yên tâm rồi! Tôi vào xem sao!”
Tảng đá đè nặng trong lòng Khải Minh rốt cuộc cũng đã dỡ xuống đất.
Sau đó cậu đi về phía trước.
Vệ sĩ lễ phép đứng thành hai hàng trước cổng, cầm ô, đồng loạt nhìn về phía của Khải Minh.
Vệ sĩ ở mấy cổng khác nghe được tin cũng rút lui, lập tức chạy qua.
Sau khi nhìn thấy Khải Minh cũng lễ phép đứng thành hai hàng hai bên.
“Cậu Khải!”
Người mới đến cúi đầu đồng thanh chào.
Tiếng chào này làm nhóm bạn nữ của Triệu Thanh Đồng đang chuẩn bị đi vào khu nhà và ba mẹ của Tần Nhã giật mình.
Lúc này, tất cả đều ngạc nhiên nhìn Khải Minh.
“Cậu Khải?”
“Khải Minh… Cậu ta là cậu Khải?”
Mấy bạn nữ và Triệu Thanh Đồng đều hoảng sợ nói.
Thân phận sáng tỏ rồi.
Khải Minh cũng không cảm thấy có gì cả, bởi vì bản thân mình không cần kiêng ky bọn họ.
Nhưng mà lúc Khải Minh vừa nghiêng đầu nhìn, cậu liền giật nảy mình.
Tuyết Mai và Khánh Linh, còn có tất cả bạn học cùng lớp của mình đều đang ở đây.
Sao bọn họ lại ở đây hết vậy? Mặt Khải Minh chợt xấu hổ.
Nhưng mà lúc này cứu người mới là quan trọng nhất.
“Cậu Khải, cậu qua bên này đi!”
Lúc này Triệu Tử Hưng đi ra từ trong căn hộ, lễ phép nói.
“Đã điều tra rõ rồi, có một người tên Lý Việt cấu kết với thế lực ngầm ở Hoàn Kim, Thẩm Khải cậu chủ nhà họ Thẩm đã giam lỏng cô Tần Nhã, may mà không sao.
Còn nguyên nhân là do tên Lý Việt kia nợ tiền Thẩm Khải, Thẩm Khải đưa ra điều kiện là cô Tần Nhã, hạn trong vòng ba ngày.
Nếu như trong vòng ba ngày Lý Việt không trả được tiền thì Thẩm Khải sẽ dùng bạo lực với cô Tần Nhã!”
Triệu Tử Hưng nói lại chuyện ông ta biết.
Vì ban nãy Thẩm Khải muốn ra tay nên bị Thiên Long Địa Hổ ném từ trên lầu xuống, ngã bất tỉnh nhân sự.
Đây cũng là lý do phải chặn khu nhà lại.
Lê Tâm gây áp lực cho nhà họ Thẩm.
Tình huống cơ bản chính là như vậy.
Khải Minh cũng không để ý tới mấy người Triệu Thanh Đồng, Khánh Linh, Tuyết Mai đang ngơ ngẩn đứng đó, đi vào xem tình hình.
Mãi đến lúc Tần Nhã đang ngất xỉu được xe cấp cứu chở đi thì lòng Khải Minh mới yên ổn trở lại.
Đợi đến khi Khải Minh đi ra từ một căn hộ riêng thì mấy người Triệu Thanh Đồng, Khánh Linh đều đã đi tới.
Nhìn lại Khải Minh bây giờ thật sự rất xa lạ.
“Trời ơi, Khải Minh chính là cậu Khải của Kim Hoàn! Trời ơi trời ơi! Tôi đi chết cho xong!”
Bạn nữ tên Tiểu Vân hối hận cắn nát cả môi.
Càng đừng nói đến những bạn học nam và nữ khác.
Hơi thờ của Khánh Linh và Tuyết Mai còn dồn dập hơn nữa.
“Thì ra người vẫn luôn giúp đỡ mình chính là Khải Minh! Cậu ấm nhà giàu mình vất vả tìm kiếm ð ngay trong lớp mình, hơn nữa còn quen thân với mình như thết”
Tay Tuyết Mai cầm điện thoại không chắc, rơi thẳng xuống mặt đất.
Bởi vì lúc này đại não của cô ta hoàn toàn trống rỗng.
Khải Minh hít sâu một hơi, đi qua nhặt điện thoại của Tuyết Mai lên đưa lại cho cô ta.
“Không ngờ là mọi người đều đang ở đây, Đạo Viên, hôm nay mọi người tới đây làm gì vậy?”
Khải Minh cười nhẹ hỏi một câu.
“Bọn mình đang giúp Đạo Viên, ấy không không không, chuyển nhà cho cô Linh đó! Chuyển xong thì Đạo Viên mời tụi mình ăn cơm!”
Một bạn nữ đỏ mặt tranh nói.
“Ô, vậy thì tốt, đi xe của tôi này, tôi chờ mọi người về!”
Khải Minh nói xong.
Vệ sĩ lập tức mở cửa xe.
Khải Minh ngồi lên xe, rời đi trước… Còn tiếp tục ở lại thì Khải Minh cũng không biết nên nói gì… “Đúng là cậu ấy!”
Tuyết Mai run rầy nhìn bóng lưng của Khải Minh nói.
“Ngọc Linh, cậu đừng rầu rĩ không vui nữa, cậu mau nhìn nè, hôm nay khu nhà này bị sao vậy? Sao nhiều người thế?”
Đúng lúc này, một nhóm bạn nữ khoảng hai ba người cũng ởi ra từ bên trong căn hộ.
Nhìn hình ảnh trước mắt, một bạn nữ vội vã kéo kéo bạn nữ tên Ngọc Linh đang ngẩn ngơ, hình như còn mới vừa khóc xong lai…
Có bạn nam nhận ra Khải Minh.
“Đúng rồi đó, đúng là cậu ta rồi, trði ơi, mưa lớn như thế cậu ta chạy xe đạp đi lang thang chỉ vậy?”
“Không phải cậu ta trúng số à, ha ha, tôi còn tưởng cậu ta sẽ đổi xe nữa chứ, ai ngờ vẫn bần như vậy!”
“Đúng ấy đúng ấy, nhưng mà trong lớp tụi mình có đứa biết cậu ta trúng số còn thích thầm cậu ta nữa chứ, ha ha!”
Một nhóm bạn nữ thảo luận sôi nổi.
Mà nhóm bạn học nam nữ này không phải ai khác, chính là bạn cùng lớp đại học của Khải Minh, tròn mười người.
Còn cô giáo Linh kia thì sao, đương nhiên chính là Khánh Linh.
Hôm nay, Khánh Linh lại chuyển sang nhà mới, dọn ra khỏi khu chung cư của công nhân viên chức.
Khu nhà Vân Đỉnh giá cả không cao cũng không thấp, khoảng trên dưới chín trăm triệu.
Khánh Linh vừa làm giảng viên đại học, vừa tự mở cửa hàng trang sức của mình, còn bán hàng online trên Facebook gì đó, dù sao cũng có Tuyết Mai quảng cáo tuyên truyền giúp rồi.
Bởi thế cũng kiếm được nhiều tiền hơn.
Nên đặt mua luôn một căn phòng mới, ba phòng ngủ hai phòng khách.
Dọn nhà thì tất nhiên là muốn kiếm sinh viên của mình rồi.
Khánh Linh gọi hết đám học sinh ở Hoàn Kim đến.
Đúng lúc lại nhìn thấy Khải Minh đang chạy xe đạp Ở phía xa xa, trái tim của Khánh Linh không khỏi khẽ run.
Cô ta cũng thích anh Thanh Tùng, không khác gì Tuyết Mai cả.
Cho nên cũng rất nhạy cảm với cậu Khải Minh rất có thể là Thanh Tùng này.
Nhưng vì trời mưa nên dù Khải Minh có cố gắng đạp thì cũng đến chậm.
Lúc này đã liên tục có ba chiếc xe lướt qua Khải Minh chạy đến khu nhà Vân Đỉnh.
Mấy người Triệu Thanh Đồng lần lượt bước xuống xe, còn có mấy người là ba mẹ của Tần Nhã.
Chiếc xe cuối cùng chính là chiếc chờ Tuyết Mai và Triệu Nguyệt đang cầm thiết bị livestream bằng điện thoại.
Khải Minh nói chuyện này với Triệu Thanh Đồng, đương nhiên Triệu Thanh Đồng phải báo cho ba mẹ Tần Nhã.
Lúc này đang có rất nhiều người đứng chặn trước cổng khu nhà, chắc là do anh em Thiên Long Địa Hổ đóng cửa thả chó.
Chắc lúc này Tần Nhã cũng đã được mấy anh em Thiên Long Địa Hổ cứu ra rồi.
“Đứng lại, muốn làm gì?”
Đám người Triệu Thanh Đồng vừa đi qua đã bị vệ sĩ ngăn lại.
Ba mẹ của Tần Nhã vội vàng cầu xin, vệ sĩ nghe xong, đây chẳng phải là ba mẹ của cô bé được bọn họ cứu ra đó sao, thế là lễ phép cho mọi người đi vào.
“Tuyết Mai, ở đây nè! Tuyết Mail”
Có bạn nữ thấy Tuyết Mai nên vội vàng gọi cô ta qua đó.
Tuyết Mai cũng không ngờ rằng sẽ gặp được nhiều bạn bè ở đây như thế.
Thế là đi qua đó với Triệu Nguyệt.
“Tuyết Mai, cậu siêu quá, mấy người đó không cho ai vào cả, sao lại cho cậu vào thế, rốt cuộc ở đây xảy ra chuyện gì vậy?”
Mấy bạn nữ tò mò hỏi.
Tuyết Mai nhìn thấy cảnh ồn ào như vậy cũng bị dọa thật sự.
“Có một bạn nữ bị bắt cóc, tụi mình nhận được tin tức nên tới, mình cũng không ngỡ là có nhiều người đến cứu cô ấy như vậy!”
“Hả? Vậy bạn nữ đó là ai vậy? Nhìn dáng vẻ của ba mẹ cô ấy cũng không giống như ông trùm của mấy người này nhỉ?”
Có bạn nữ hỏi.
Khánh Linh cũng tò mò nhìn Tuyết Mai.
Tuyết Mai lắc đầu: “Mình cũng không rõ nữa, là Khải Minh nói với tụi mình là người đã được cứu ra rồi, nhưng còn bị hoảng sợ nên bây giờ ở trong khu nhà Vân Đỉnh!”
“Khải Minh?”
Khánh Linh giật mình.
“Ù, bạn nữ này là bạn của Khải Minh, Khải Minh nhờ mình tìm cô ấy giùm!”
Tuyết Mai vừa nói xong thì dường như là nghĩ ra được điều gì.
Cô ta với Khánh Linh nhìn chằm chằm nhau, hai người đều rất ngạc nhiên.
“Ha ha ha, mọi người mau nhìn kìa, con chuột lột Khải Minh tới kìa!”
“Cậu nhìn cậu ta đi, trông có phèn không chứ, thật luôn ấy, Tiểu Vân, chẳng phải ban nãy cậu bảo thích Khải Minh hả, qua tỏ tình với người ta đi kìa!”
“Cậu đi chết dùm đi, có bị ngu mới tỏ tình với cậu ta ấy!”
Mọi người cười đùa ầm ï một trận.
“Cậu Khải!”
Bỗng nhiên, một hàng mấy người vệ sĩ áo đen cầm ô đen cùng đồng thanh hô lên.
Giọng to tới nỗi khắp cả khu nhà như bị động đất rung rung.
Còn có hai vệ sĩ đi tới che ô cho Khải Minh.
Khải Minh vuốt nước mưa trên mặt, bước xuống xe đạp công cộng.
Một vệ sĩ khác thì đưa chiếc khăn lông trắng cho cậu.
“Cậu Khải, đã cứu được người rồi, nhưng bị hoảng sợ nên ngất xỉu, ngoài chuyện đó ra thì không bị thương gì cả, chỉ là bị giam lỏng!”
Vệ sĩ nói.
“Vậy tôi yên tâm rồi! Tôi vào xem sao!”
Tảng đá đè nặng trong lòng Khải Minh rốt cuộc cũng đã dỡ xuống đất.
Sau đó cậu đi về phía trước.
Vệ sĩ lễ phép đứng thành hai hàng trước cổng, cầm ô, đồng loạt nhìn về phía của Khải Minh.
Vệ sĩ ở mấy cổng khác nghe được tin cũng rút lui, lập tức chạy qua.
Sau khi nhìn thấy Khải Minh cũng lễ phép đứng thành hai hàng hai bên.
“Cậu Khải!”
Người mới đến cúi đầu đồng thanh chào.
Tiếng chào này làm nhóm bạn nữ của Triệu Thanh Đồng đang chuẩn bị đi vào khu nhà và ba mẹ của Tần Nhã giật mình.
Lúc này, tất cả đều ngạc nhiên nhìn Khải Minh.
“Cậu Khải?”
“Khải Minh… Cậu ta là cậu Khải?”
Mấy bạn nữ và Triệu Thanh Đồng đều hoảng sợ nói.
Thân phận sáng tỏ rồi.
Khải Minh cũng không cảm thấy có gì cả, bởi vì bản thân mình không cần kiêng ky bọn họ.
Nhưng mà lúc Khải Minh vừa nghiêng đầu nhìn, cậu liền giật nảy mình.
Tuyết Mai và Khánh Linh, còn có tất cả bạn học cùng lớp của mình đều đang ở đây.
Sao bọn họ lại ở đây hết vậy? Mặt Khải Minh chợt xấu hổ.
Nhưng mà lúc này cứu người mới là quan trọng nhất.
“Cậu Khải, cậu qua bên này đi!”
Lúc này Triệu Tử Hưng đi ra từ trong căn hộ, lễ phép nói.
“Đã điều tra rõ rồi, có một người tên Lý Việt cấu kết với thế lực ngầm ở Hoàn Kim, Thẩm Khải cậu chủ nhà họ Thẩm đã giam lỏng cô Tần Nhã, may mà không sao.
Còn nguyên nhân là do tên Lý Việt kia nợ tiền Thẩm Khải, Thẩm Khải đưa ra điều kiện là cô Tần Nhã, hạn trong vòng ba ngày.
Nếu như trong vòng ba ngày Lý Việt không trả được tiền thì Thẩm Khải sẽ dùng bạo lực với cô Tần Nhã!”
Triệu Tử Hưng nói lại chuyện ông ta biết.
Vì ban nãy Thẩm Khải muốn ra tay nên bị Thiên Long Địa Hổ ném từ trên lầu xuống, ngã bất tỉnh nhân sự.
Đây cũng là lý do phải chặn khu nhà lại.
Lê Tâm gây áp lực cho nhà họ Thẩm.
Tình huống cơ bản chính là như vậy.
Khải Minh cũng không để ý tới mấy người Triệu Thanh Đồng, Khánh Linh, Tuyết Mai đang ngơ ngẩn đứng đó, đi vào xem tình hình.
Mãi đến lúc Tần Nhã đang ngất xỉu được xe cấp cứu chở đi thì lòng Khải Minh mới yên ổn trở lại.
Đợi đến khi Khải Minh đi ra từ một căn hộ riêng thì mấy người Triệu Thanh Đồng, Khánh Linh đều đã đi tới.
Nhìn lại Khải Minh bây giờ thật sự rất xa lạ.
“Trời ơi, Khải Minh chính là cậu Khải của Kim Hoàn! Trời ơi trời ơi! Tôi đi chết cho xong!”
Bạn nữ tên Tiểu Vân hối hận cắn nát cả môi.
Càng đừng nói đến những bạn học nam và nữ khác.
Hơi thờ của Khánh Linh và Tuyết Mai còn dồn dập hơn nữa.
“Thì ra người vẫn luôn giúp đỡ mình chính là Khải Minh! Cậu ấm nhà giàu mình vất vả tìm kiếm ð ngay trong lớp mình, hơn nữa còn quen thân với mình như thết”
Tay Tuyết Mai cầm điện thoại không chắc, rơi thẳng xuống mặt đất.
Bởi vì lúc này đại não của cô ta hoàn toàn trống rỗng.
Khải Minh hít sâu một hơi, đi qua nhặt điện thoại của Tuyết Mai lên đưa lại cho cô ta.
“Không ngờ là mọi người đều đang ở đây, Đạo Viên, hôm nay mọi người tới đây làm gì vậy?”
Khải Minh cười nhẹ hỏi một câu.
“Bọn mình đang giúp Đạo Viên, ấy không không không, chuyển nhà cho cô Linh đó! Chuyển xong thì Đạo Viên mời tụi mình ăn cơm!”
Một bạn nữ đỏ mặt tranh nói.
“Ô, vậy thì tốt, đi xe của tôi này, tôi chờ mọi người về!”
Khải Minh nói xong.
Vệ sĩ lập tức mở cửa xe.
Khải Minh ngồi lên xe, rời đi trước… Còn tiếp tục ở lại thì Khải Minh cũng không biết nên nói gì… “Đúng là cậu ấy!”
Tuyết Mai run rầy nhìn bóng lưng của Khải Minh nói.
“Ngọc Linh, cậu đừng rầu rĩ không vui nữa, cậu mau nhìn nè, hôm nay khu nhà này bị sao vậy? Sao nhiều người thế?”
Đúng lúc này, một nhóm bạn nữ khoảng hai ba người cũng ởi ra từ bên trong căn hộ.
Nhìn hình ảnh trước mắt, một bạn nữ vội vã kéo kéo bạn nữ tên Ngọc Linh đang ngẩn ngơ, hình như còn mới vừa khóc xong lai…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.