Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em
Chương 45: Cái Tát Bất Ngờ Của Đại Bảo
Lạc Tử Thất
05/07/2024
Tô Tiểu Tình ôm Đại Bảo ở trong bóng tối nhìn về phía Chu Phong lúc này bị mấy người Chu Trình vây quanh.
Cảm thấy giờ phút này anh đặc biệt có mị lực.
Hoàn toàn không giống với Chu Phong người mà trước kia suốt ngày không lấy tiền của cô thì cũng lấy tiền của ba anh trai và ba mẹ.
Anh ấy, thật sự thay đổi, hơn nữa còn đang thay đổi theo hướng tốt.
Biết mang theo gia đình cùng nhau kiếm tiền.
Thật tốt.
Hy vọng sự chuyển biến này của anh có thể ổn định.
Hình ảnh ba người ở cùng nhau nói chuyện như vậy quá ấm áp.
Cô rất thích.
--
Không bao lâu sau, Chu Tiểu Yến tắm rửa xong đi ra, mái tóc dài đen mượt rủ xuống hai bên vai.
Bởi vì thời đại này còn chưa có máy sấy tóc nên tóc không được sấy khô.
Chỉ có thể dùng khăn mặt lau khô năm sáu phần.
Mái tóc đen làm nổi bật làn da vô cùng trắng nõn, mềm mại như đậu hũ của cô.
Ngũ quan di truyền theo gen của Chu gia, cực kỳ xinh đẹp.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi bầu bĩnh, giống như cô bé nhà bên đáng yêu vậy.
“Anh Năm, em tắm xong rồi, giờ sẽ đi thu dọn cặp sách.” Chu Tiểu Yến cười nói với Chu Phong.
“Được.” Chu Phong gật đầu, sau đó đi đến phòng bếp lấy một hộp cơm, bỏ nồi cua xào cay vừa mới xào thơm phức đựng đầy ắp trong hộp cơm.
“Chị hai, chị ba, lát nữa hai người phụ trách xào cua, em đã xào qua nước sốt để ở đây, hai chị chỉ cần bỏ cua đã chiên xong vào trong nồi, trộn với nước sốt, thêm ít nước, đậy nắp và đun nhỏ lửa trong nửa giờ, sau đó dùng lửa lớn để thu lấy nước cốt, cho vào dĩa.” Chu Phong dặn dò nói.
“Được, lúc nãy nhìn thấy chú xào, cũng biết được cơ bản, chú đi tiễn Tiểu Yến đi, đừng để trễ quá, nếu không về muộn sẽ không an toàn.” Chu Nguyệt Nga nói.
Tô Tiểu Tình bế đại bảo vào trong nhà, một lát sau, cô cầm một cái đèn pin đi ra, đưa cho Chu Phong đang bỏ hộp cơm vào trong túi nhựa, “Đem theo cái này.”
“Được, Tiểu Tình, anh đưa Tiểu Yến đến trường xong sẽ về, sẽ không lâu đâu, mọi người nấu thêm một nồi cua xào cay là anh đã về rồi.” Chu Phong cười nói.
Sau đó hôn một cái lên má của đại bảo, đại bảo bị nụ hôn này làm cho choáng váng, nhìn về phía Chu Phong.
Sau đó giơ tay tóm lấy Chu Phong.
Sau khi Tô Tiểu Tình nhìn thấy, vội vàng kéo lấy tay cậu bé, nói với Chu Phong: “Lực tay của Huyên Huyên bây giờ lớn lắm.”
Cậu bé tuy mới được 3 tháng tuổi, nhưng nhờ được bú sữa mẹ tốt nên đã nặng tới 6.5kg.
Một cậu bé to béo đúng nghĩa.
Chu Phong nắm lấy tay Đại Bảo, cười nói: "Không sao đâu, Huyên Huyên chỉ muốn chạm vào cha thôi phải không?"
Đại bảo cười toe toét với Chu Phong, bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt chạm lên mặt của Chu Phong.
Ngay giây tiếp theo——
“Ba——” một tiếng thật lớn, một cái tát vang lên, đại bảo tát vào mặt của Chu Phong.
Sau khi đánh xong, thấy mọi người xung quanh đều nhìn mình liền bị dọa sợ.
Thu mình vào trong lòng của Tô Tiểu Tình.
Chu Phong cũng bị choáng váng trước cái tát của con trai mình.
Cũng xem như đã hiểu vừa rồi lúc con trai muốn ôm lấy mặt mình, Tô Tiểu Tình lại bắt lấy tay của con trai, còn nói với anh, lực tay của con trai bây giờ rất lớn.
Tình cảm sẽ tát người ta một cái!
Chắc Tô Tiểu Tình cũng chịu không ít cái tát của cậu nhóc này ? ? ?
Chu Nguyệt Nga nhanh chóng lên trước hòa giải nói: “Chú năm, Huyên Huyên còn nhỏ, nó lúc nãy là chỉ định sờ một cái thôi, không phải là muốn đánh chú, lúc này nó chưa biết không chế tay của mình, không thể làm những động tác vuốt ve tinh tế, nên mới biến thành tát chú.”
“Huyên Huyên kỳ thực rất yêu chú, nên mới đánh chú.”
Chu Nguyệt Nga nói không ngừng, nhưng càng nói càng cảm thấy mình không đúng.
Cô cẩn thận nhìn Chu Phong một cái, sợ Chu Phong sẽ cảm thấy mất mặt và tức giận khi bị con trai tát, sẽ biến thành như trước kia, trước mặt mọi người trách mắng con trai và Tô Tiểu Tình.
Chu Trình vội vàng nói: “Chú năm, câu nói lúc nãy của vợ chú không sai đâu, lúc chú cỡ tuổi đại bảo, anh cũng ăn không ít cái tát của chú đâu.”
Chu Vạn Lợi nói: “Thằng cả, thằng hai, thằng ba nhà anh lúc nhỏ cũng vậy, anh có một cách, chính là bị chúng nó tát mặt xong, đừng có bất cứ biểu cảm gì, cứ xem như chưa có gì xảy ra, như vậy chúng sẽ không cảm thấy đánh chú là chơi vui, như vậy, sẽ không tiếp tục đánh lên mặt chú nữa.”
Chu Phong hồi phục tinh thần: “Chị hai, anh hai, anh ba, xem ra ba người bị đánh không ít nhỉ, bây giờ em cũng bị con trai em đánh cho một cái rồi.”
"Cảm giác này thực sự đặc biệt."
Tuy rằng có chút đau, nhưng anh thích!
Tô Tiểu Tình thấy Chu Phong không tức giận, mới yên tâm thở phào một hơi.
Cúi đầu nói với đại bảo ở trong lòng: “Huyên Huyên, đánh người là không đúng nha, con đánh cha, mặt của cha sẽ bị đau, có biết không?”
Đại bảo tròn mắt nhìn Chu Phong.
------
Dịch: MBMH Translate
Cảm thấy giờ phút này anh đặc biệt có mị lực.
Hoàn toàn không giống với Chu Phong người mà trước kia suốt ngày không lấy tiền của cô thì cũng lấy tiền của ba anh trai và ba mẹ.
Anh ấy, thật sự thay đổi, hơn nữa còn đang thay đổi theo hướng tốt.
Biết mang theo gia đình cùng nhau kiếm tiền.
Thật tốt.
Hy vọng sự chuyển biến này của anh có thể ổn định.
Hình ảnh ba người ở cùng nhau nói chuyện như vậy quá ấm áp.
Cô rất thích.
--
Không bao lâu sau, Chu Tiểu Yến tắm rửa xong đi ra, mái tóc dài đen mượt rủ xuống hai bên vai.
Bởi vì thời đại này còn chưa có máy sấy tóc nên tóc không được sấy khô.
Chỉ có thể dùng khăn mặt lau khô năm sáu phần.
Mái tóc đen làm nổi bật làn da vô cùng trắng nõn, mềm mại như đậu hũ của cô.
Ngũ quan di truyền theo gen của Chu gia, cực kỳ xinh đẹp.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi bầu bĩnh, giống như cô bé nhà bên đáng yêu vậy.
“Anh Năm, em tắm xong rồi, giờ sẽ đi thu dọn cặp sách.” Chu Tiểu Yến cười nói với Chu Phong.
“Được.” Chu Phong gật đầu, sau đó đi đến phòng bếp lấy một hộp cơm, bỏ nồi cua xào cay vừa mới xào thơm phức đựng đầy ắp trong hộp cơm.
“Chị hai, chị ba, lát nữa hai người phụ trách xào cua, em đã xào qua nước sốt để ở đây, hai chị chỉ cần bỏ cua đã chiên xong vào trong nồi, trộn với nước sốt, thêm ít nước, đậy nắp và đun nhỏ lửa trong nửa giờ, sau đó dùng lửa lớn để thu lấy nước cốt, cho vào dĩa.” Chu Phong dặn dò nói.
“Được, lúc nãy nhìn thấy chú xào, cũng biết được cơ bản, chú đi tiễn Tiểu Yến đi, đừng để trễ quá, nếu không về muộn sẽ không an toàn.” Chu Nguyệt Nga nói.
Tô Tiểu Tình bế đại bảo vào trong nhà, một lát sau, cô cầm một cái đèn pin đi ra, đưa cho Chu Phong đang bỏ hộp cơm vào trong túi nhựa, “Đem theo cái này.”
“Được, Tiểu Tình, anh đưa Tiểu Yến đến trường xong sẽ về, sẽ không lâu đâu, mọi người nấu thêm một nồi cua xào cay là anh đã về rồi.” Chu Phong cười nói.
Sau đó hôn một cái lên má của đại bảo, đại bảo bị nụ hôn này làm cho choáng váng, nhìn về phía Chu Phong.
Sau đó giơ tay tóm lấy Chu Phong.
Sau khi Tô Tiểu Tình nhìn thấy, vội vàng kéo lấy tay cậu bé, nói với Chu Phong: “Lực tay của Huyên Huyên bây giờ lớn lắm.”
Cậu bé tuy mới được 3 tháng tuổi, nhưng nhờ được bú sữa mẹ tốt nên đã nặng tới 6.5kg.
Một cậu bé to béo đúng nghĩa.
Chu Phong nắm lấy tay Đại Bảo, cười nói: "Không sao đâu, Huyên Huyên chỉ muốn chạm vào cha thôi phải không?"
Đại bảo cười toe toét với Chu Phong, bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt chạm lên mặt của Chu Phong.
Ngay giây tiếp theo——
“Ba——” một tiếng thật lớn, một cái tát vang lên, đại bảo tát vào mặt của Chu Phong.
Sau khi đánh xong, thấy mọi người xung quanh đều nhìn mình liền bị dọa sợ.
Thu mình vào trong lòng của Tô Tiểu Tình.
Chu Phong cũng bị choáng váng trước cái tát của con trai mình.
Cũng xem như đã hiểu vừa rồi lúc con trai muốn ôm lấy mặt mình, Tô Tiểu Tình lại bắt lấy tay của con trai, còn nói với anh, lực tay của con trai bây giờ rất lớn.
Tình cảm sẽ tát người ta một cái!
Chắc Tô Tiểu Tình cũng chịu không ít cái tát của cậu nhóc này ? ? ?
Chu Nguyệt Nga nhanh chóng lên trước hòa giải nói: “Chú năm, Huyên Huyên còn nhỏ, nó lúc nãy là chỉ định sờ một cái thôi, không phải là muốn đánh chú, lúc này nó chưa biết không chế tay của mình, không thể làm những động tác vuốt ve tinh tế, nên mới biến thành tát chú.”
“Huyên Huyên kỳ thực rất yêu chú, nên mới đánh chú.”
Chu Nguyệt Nga nói không ngừng, nhưng càng nói càng cảm thấy mình không đúng.
Cô cẩn thận nhìn Chu Phong một cái, sợ Chu Phong sẽ cảm thấy mất mặt và tức giận khi bị con trai tát, sẽ biến thành như trước kia, trước mặt mọi người trách mắng con trai và Tô Tiểu Tình.
Chu Trình vội vàng nói: “Chú năm, câu nói lúc nãy của vợ chú không sai đâu, lúc chú cỡ tuổi đại bảo, anh cũng ăn không ít cái tát của chú đâu.”
Chu Vạn Lợi nói: “Thằng cả, thằng hai, thằng ba nhà anh lúc nhỏ cũng vậy, anh có một cách, chính là bị chúng nó tát mặt xong, đừng có bất cứ biểu cảm gì, cứ xem như chưa có gì xảy ra, như vậy chúng sẽ không cảm thấy đánh chú là chơi vui, như vậy, sẽ không tiếp tục đánh lên mặt chú nữa.”
Chu Phong hồi phục tinh thần: “Chị hai, anh hai, anh ba, xem ra ba người bị đánh không ít nhỉ, bây giờ em cũng bị con trai em đánh cho một cái rồi.”
"Cảm giác này thực sự đặc biệt."
Tuy rằng có chút đau, nhưng anh thích!
Tô Tiểu Tình thấy Chu Phong không tức giận, mới yên tâm thở phào một hơi.
Cúi đầu nói với đại bảo ở trong lòng: “Huyên Huyên, đánh người là không đúng nha, con đánh cha, mặt của cha sẽ bị đau, có biết không?”
Đại bảo tròn mắt nhìn Chu Phong.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.