Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em
Chương 13: Đại Bảo Xem Cua
Lạc Tử Thất
05/07/2024
“Tiểu Yến về rồi à.”Tô Tiểu Tình ôm Đại Bảo cười nói.
Chu Tiểu Yến lúc này chạy đến bên người Tô Tiểu Tình, đầu tiên chào hỏi với Đại Bảo, "Huyên Huyên, đang nhìn cái gì vậy?"
Sau đó cô nhìn về phía thùng nhôm Đại Bảo đang nhìn, chỉ thấy trong thùng nhôm có những con cua lớn bò trong ấy.
Cô giật mình, lùi lại hai ba bước.
“Chị dâu năm, đây là cái gì?”
Sắc trời đã tối, cô không thấy rõ bên trong là thứ gì, chỉ thấy một con vật gì đó đen thui trông rất đáng sợ.
Chu Phong cười ha hả nói: "Đây là cua, nhìn em bị dọa kìa, đợi lát nữa khi ăn, đừng có mà liếm cả chén đó."
Chu Tiểu Yến nghi hoặc, sau đó lại cả gan đến gần nhìn, phát hiện thật đúng là cua.
Cô khó hiểu nói: "Con cua này có gì ngon chứ?”
“Trong hồ nước của bác hai và bác ba có rất nhiều loại, nhưng đều không ăn.”
“Em đã ăn một lần rồi, không có chút mùi vị nào.”
“Anh năm, hay là đêm nay chúng ta đi câu ếch đi?”
Bây giờ đã vào tháng 11, lúa trong ruộng bắt đầu thu hoạch, có rất nhiều ếch vừa béo vừa to.
Trong đầu cô lúc này như có có tiếng ếch kêu vang lên liên tiếp bên tai.
Chu Tiểu Yến cảm thấy rất hứng thú đối với việc câu ếch, hơn nữa ăn rất ngon!
Chân ếch có rất nhiều thịt!
Không giống con cua này, cắn một miếng, cắn cũng đau răng.
Chu Phong vừa cười vừa nói: "Chờ ăn cơm tối xong sẽ dẫn em đi câu ếch, bưng giúp anh con cua trong chậu sứ này đến phòng bếp, anh định bắt đầu xào rau.”
Cua tính hàn, sản phụ thời kỳ cho con bú không thể ăn nhiều.
Hôm nay vừa sống lại, thời gian khá vội vàng, buổi tối hôm nay trước tiên ăn cua, ngày mai sẽ không ăn cái này nữa.
“Được.” Chu Tiểu Yến bưng chậu sứ lên đi vào phòng bếp.
Chu Phong xử lý toàn bộ đống cua định làm cua cay, bưng bát thức ăn lớn đứng dậy, nói với Tô Tiểu Tình: "Tiểu Tình, anh mang thùng lên nhà chính cho em, em mang Huyên Huyên lên nhà chính xem cua.”
“Được, anh bắt thêm mấy con cua nữa đi, em lo nó sẽ bò ra.” Tô Tiểu Tình nói.
“Được.” Chu Phong cười, trước tiên bỏ bát rau lớn vào phòng bếp, sau đó đổ một nửa cua trong thùng ra, đổ vào trong một cái thùng khác, lại nhấc thùng nhôm này mang lên nhà chính, bật đèn nhà chính lên.
Công suất của đèn nhà chính lớn hơn cả trong phòng và nhà bếp, khoảng tầm 50W.
Vừa bật đèn, trong nháy mắt cả nhà chính đều sáng lên.
Đây là bóng đèn lớn chỉ khi trong nhà mời khách uống rượu vào buổi tối và ngày lễ ngày tết tế bái tổ tiên mới có thể bật lên.
Tô Tiểu Tình vừa nhìn thấy, lòng đã đau không chịu được, vội vàng ôm Đại Bảo đi đến nhà chính, vội vàng nói: "Chu Phong, anh đừng mở cái đèn lớn này, mở đèn nhỏ thôi.”
Chu Phong cười nói: "Không có việc gì, mở đèn lớn mới không hỏng mắt, hơn nữa khi nhìn nhà cửa sáng sủa thì trong lòng cũng vui vẻ."
“Cứ quyết định như vậy đi.”
Nếu anh trọng sinh trở về, nhất định cho vợ và con dùng thứ tốt nhất.
Tuy rằng bây giờ anh còn nợ Hợp tác xã Cung - Tiêu ba đồng, nhưng mà ngày mai anh có thể trả hết.
Tô Tiểu Tình còn muốn nói, Chu Phong nói: "Tiểu Tình, Tiểu Yến bây giờ đã lên cấp ba, lát nữa còn phải đọc sách ôn bài tập, bật đèn nhỏ, em ấy làm sao thấy rõ, bật đèn lớn này, lát nữa em ấy còn có thể đọc sách trong phòng khách.”
Lời này ngăn chặn Tô Tiểu Tình.
Tô Tiểu Tình không nói thêm nữa, cô đã học cấp ba rồi, còn từng thi đại học trọng điểm, tự nhiên là biết tầm quan trọng của học kỳ này trong cấp ba.
Chu Phong trở lại phòng bếp, Chu Tiểu Yến đang đốt củi.
“Anh năm, lửa cháy rồi, em đi xem Huyên Huyên và Khả Hinh.” Cô rất thích hai đứa cháu trai cháu gái này.
Một khi nghỉ, cô sẽ giúp Tô Tiểu Tình cùng nhau chăm sóc hai cục cưng.
Nên rất có tình cảm với hai đứa bé.
“Được, đi đi.”Chu Phong cười gật đầu.
Sau khi Chu Tiểu Yến đi, Chu Phong bắt đầu rửa sạch hai cái nồi sắt, trong đó một cái là nồi sắt lớn, bình thường không dùng, vào dịp tết hấp gạo nếp hoặc là xào đậu phộng hạt dưa mới dùng, cái nồi sắt này có thể dùng để hấp cua.
Sau khi rửa sạch, Chu Phong đổ nước sạch vào nồi.
Nước giếng lúc này có thể uống trực tiếp, cực kỳ ngọt.
Còn dễ uống hơn nước khoáng Nông Phu Sơn Tuyền của sau này.
Đổ xong nước sạch, Chu Phong tìm bốn cây đũa dài, tạo thành hình “井” đặt ở trong nồi sắt lớn, nước sạch vừa vặn không qua đũa.
Anh lại lấy một cái đĩa để hấp ở trên tường ra, trải vải trắng ở phía trên, sau đó đặt từng con từng con cua đã buộc chặt lên phía trên, sau đó đậy nắp nồi làm bằng gỗ lại.
Sau đó đi đến chỗ bếp lò nhóm lửa cho bếp lò của cái nồi sắt lớn này.
Vừa rồi Chu Tiểu Yến chỉ nhóm lửa ở bếp lò bình thường hay nấu cơm, không nhóm lửa bên bếp lò bên này.
Trong chốc lát, khói trắng lượn lờ, ngọn lửa lay động, bếp cháy lên.
------
Dịch: MBMH Translate
Chu Tiểu Yến lúc này chạy đến bên người Tô Tiểu Tình, đầu tiên chào hỏi với Đại Bảo, "Huyên Huyên, đang nhìn cái gì vậy?"
Sau đó cô nhìn về phía thùng nhôm Đại Bảo đang nhìn, chỉ thấy trong thùng nhôm có những con cua lớn bò trong ấy.
Cô giật mình, lùi lại hai ba bước.
“Chị dâu năm, đây là cái gì?”
Sắc trời đã tối, cô không thấy rõ bên trong là thứ gì, chỉ thấy một con vật gì đó đen thui trông rất đáng sợ.
Chu Phong cười ha hả nói: "Đây là cua, nhìn em bị dọa kìa, đợi lát nữa khi ăn, đừng có mà liếm cả chén đó."
Chu Tiểu Yến nghi hoặc, sau đó lại cả gan đến gần nhìn, phát hiện thật đúng là cua.
Cô khó hiểu nói: "Con cua này có gì ngon chứ?”
“Trong hồ nước của bác hai và bác ba có rất nhiều loại, nhưng đều không ăn.”
“Em đã ăn một lần rồi, không có chút mùi vị nào.”
“Anh năm, hay là đêm nay chúng ta đi câu ếch đi?”
Bây giờ đã vào tháng 11, lúa trong ruộng bắt đầu thu hoạch, có rất nhiều ếch vừa béo vừa to.
Trong đầu cô lúc này như có có tiếng ếch kêu vang lên liên tiếp bên tai.
Chu Tiểu Yến cảm thấy rất hứng thú đối với việc câu ếch, hơn nữa ăn rất ngon!
Chân ếch có rất nhiều thịt!
Không giống con cua này, cắn một miếng, cắn cũng đau răng.
Chu Phong vừa cười vừa nói: "Chờ ăn cơm tối xong sẽ dẫn em đi câu ếch, bưng giúp anh con cua trong chậu sứ này đến phòng bếp, anh định bắt đầu xào rau.”
Cua tính hàn, sản phụ thời kỳ cho con bú không thể ăn nhiều.
Hôm nay vừa sống lại, thời gian khá vội vàng, buổi tối hôm nay trước tiên ăn cua, ngày mai sẽ không ăn cái này nữa.
“Được.” Chu Tiểu Yến bưng chậu sứ lên đi vào phòng bếp.
Chu Phong xử lý toàn bộ đống cua định làm cua cay, bưng bát thức ăn lớn đứng dậy, nói với Tô Tiểu Tình: "Tiểu Tình, anh mang thùng lên nhà chính cho em, em mang Huyên Huyên lên nhà chính xem cua.”
“Được, anh bắt thêm mấy con cua nữa đi, em lo nó sẽ bò ra.” Tô Tiểu Tình nói.
“Được.” Chu Phong cười, trước tiên bỏ bát rau lớn vào phòng bếp, sau đó đổ một nửa cua trong thùng ra, đổ vào trong một cái thùng khác, lại nhấc thùng nhôm này mang lên nhà chính, bật đèn nhà chính lên.
Công suất của đèn nhà chính lớn hơn cả trong phòng và nhà bếp, khoảng tầm 50W.
Vừa bật đèn, trong nháy mắt cả nhà chính đều sáng lên.
Đây là bóng đèn lớn chỉ khi trong nhà mời khách uống rượu vào buổi tối và ngày lễ ngày tết tế bái tổ tiên mới có thể bật lên.
Tô Tiểu Tình vừa nhìn thấy, lòng đã đau không chịu được, vội vàng ôm Đại Bảo đi đến nhà chính, vội vàng nói: "Chu Phong, anh đừng mở cái đèn lớn này, mở đèn nhỏ thôi.”
Chu Phong cười nói: "Không có việc gì, mở đèn lớn mới không hỏng mắt, hơn nữa khi nhìn nhà cửa sáng sủa thì trong lòng cũng vui vẻ."
“Cứ quyết định như vậy đi.”
Nếu anh trọng sinh trở về, nhất định cho vợ và con dùng thứ tốt nhất.
Tuy rằng bây giờ anh còn nợ Hợp tác xã Cung - Tiêu ba đồng, nhưng mà ngày mai anh có thể trả hết.
Tô Tiểu Tình còn muốn nói, Chu Phong nói: "Tiểu Tình, Tiểu Yến bây giờ đã lên cấp ba, lát nữa còn phải đọc sách ôn bài tập, bật đèn nhỏ, em ấy làm sao thấy rõ, bật đèn lớn này, lát nữa em ấy còn có thể đọc sách trong phòng khách.”
Lời này ngăn chặn Tô Tiểu Tình.
Tô Tiểu Tình không nói thêm nữa, cô đã học cấp ba rồi, còn từng thi đại học trọng điểm, tự nhiên là biết tầm quan trọng của học kỳ này trong cấp ba.
Chu Phong trở lại phòng bếp, Chu Tiểu Yến đang đốt củi.
“Anh năm, lửa cháy rồi, em đi xem Huyên Huyên và Khả Hinh.” Cô rất thích hai đứa cháu trai cháu gái này.
Một khi nghỉ, cô sẽ giúp Tô Tiểu Tình cùng nhau chăm sóc hai cục cưng.
Nên rất có tình cảm với hai đứa bé.
“Được, đi đi.”Chu Phong cười gật đầu.
Sau khi Chu Tiểu Yến đi, Chu Phong bắt đầu rửa sạch hai cái nồi sắt, trong đó một cái là nồi sắt lớn, bình thường không dùng, vào dịp tết hấp gạo nếp hoặc là xào đậu phộng hạt dưa mới dùng, cái nồi sắt này có thể dùng để hấp cua.
Sau khi rửa sạch, Chu Phong đổ nước sạch vào nồi.
Nước giếng lúc này có thể uống trực tiếp, cực kỳ ngọt.
Còn dễ uống hơn nước khoáng Nông Phu Sơn Tuyền của sau này.
Đổ xong nước sạch, Chu Phong tìm bốn cây đũa dài, tạo thành hình “井” đặt ở trong nồi sắt lớn, nước sạch vừa vặn không qua đũa.
Anh lại lấy một cái đĩa để hấp ở trên tường ra, trải vải trắng ở phía trên, sau đó đặt từng con từng con cua đã buộc chặt lên phía trên, sau đó đậy nắp nồi làm bằng gỗ lại.
Sau đó đi đến chỗ bếp lò nhóm lửa cho bếp lò của cái nồi sắt lớn này.
Vừa rồi Chu Tiểu Yến chỉ nhóm lửa ở bếp lò bình thường hay nấu cơm, không nhóm lửa bên bếp lò bên này.
Trong chốc lát, khói trắng lượn lờ, ngọn lửa lay động, bếp cháy lên.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.