Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!

Chương 28: Khôi Phục Xong Dữ Liệu

Sở Thu Vi Hàn

06/01/2024

"Những nơi này có tính riêng tư nhất định, nếu nạn nhân ở các địa điểm đó với hung thủ, đủ để chứng minh mối quan hệ mật thiết của hai người."

"Bình thường có thể nói."

"Ta cho là không cần đợi sửa xong điện thoại, xác định ai là người liên lạc gần đây với nạn nhân, có lẽ sẽ biết được nghi phạm!!!"

"Nhưng mà."

"Do chất liệu của miếng da này, bây giờ ta có một vài suy đoán khác..."

Là một cảnh sát giàu kinh nghiệm.

Từ Trường Thắng luôn chú ý tới từng manh mối và chi tiết.

Khi Tô Minh lấy túi ni-lon ra và bày tỏ vấn đề mảnh da trong móng tay nạn nhân, hắn cũng ngay lập tức liên tưởng đến mối quan hệ giữa nạn nhân và hung thủ.

Khả năng suy luận logic và phán đoán lão luyện như vậy của tân binh như Tô Minh, khiến Từ Trường Thắng bất giác nuốt nước bọt.

"Dựa trên kinh nghiệm."

"Nạn nhân và hung thủ quen biết nhau điểm này đã là chắn chắn, không phải vụ án phát sinh ngẫu nhiên."

"Tiểu Minh, ngươi cứ tiếp tục nói."

"Thông qua miếng da này, ngươi thu được gợi ý gì nữa không?"

Có thể thấy được.

Qua vụ án trước đây truy bắt tội phạm cấp A và vụ giết người bây giờ mà Tô Minh thể hiện, khiến Từ Trường Thắng không đối xử Tô Minh như tân binh nữa mà coi như đồng nghiệp già dặn kinh nghiệm, sẵn sàng trao đổi và lắng nghe.

Tô Minh hoàn toàn không kiêu ngạo, trực tiếp nói ra suy luận của mình.

"Theo phân tích ban đầu của chúng ta."

"Điều kiện kinh tế nạn nhân không tốt lắm, nhưng vẫn cần phải mặc quần áo giả nhãn hiệu để giả vờ, trong khi đó trang sức và đồng hồ là hàng thật."



"Điều này rất có khả năng chứng tỏ."

"Nạn nhân nhờ ngoại hình và bề ngoài của mình, quen biết với một đại gia giàu có, nhận được trang sức và đồng hồ đắt tiền."

"Mảnh da trong túi ni-lon này, ta quan sát sơ bộ và phân tích chất liệu, thuộc loại da nhân tạo rẻ tiền, đại gia giàu có tuyệt đối không dùng."

"Điều này cho thấy..."

"Người tặng nạn nhân trang sức và kẻ giết nạn nhân, rất có khả năng không phải cùng một người, liên quan đến vụ án có ít nhất hai người nam tử, đây rất có thể là một vụ giết người trả thù!"

Khoảnh khắc này.

Từ Trường Thắng rơi vào trầm mặc, càng hiểu luận điểm Tô Minh muốn nói.

Sự im lặng này.

Không phải hoài nghi phán đoán của Tô Minh, mà là kinh ngạc đến tóc gáy dựng đứng.

Hoàn toàn không thể tưởng tượng...

Chỉ với một mảnh da bé nhỏ như vậy, Tô Minh đoán được có ít nhất hai người nam tử quan hệ thân thiết với nạn nhân!

Ngay lúc này.

Vương Hổ cầm theo điện thoại đã sửa xong, hớn hở lao vào phòng họp.

"Điện thoại sửa xong!"

"Đã xác định danh tính nạn nhân!!!"

Vương Hổ kích động đến mức quên cả gõ cửa.

Đã là mang điện thoại của người chết đến phòng họp trong rồi.



Cái gọi là bị ngâm nước và mật khẩu khóa màn hình, đối với đội kỹ thuật hình sự điều tra thì bẻ khóa thì thực sự không phải là việc gì khó khăn!!!

Hoặc là nói.

Để điều tra phá các bản án quỷ dị, bây giờ đội kỹ thuật hình sự điều tra đâu chỉ biết xem camera an ninh bảo vệ, bây giờ đã bao gồm các mặt kỹ thuật như sửa chữa máy tính, sửa chữa điện thoại, sửa chữa đoạn video vv, phân tích hình ảnh, vv…

Theo Vương Hổ đi vào.

Từ Trường Thắng chỉ vào màn hình máy chiếu ngoại vi trên bàn, híp mắt hết sức tò mò nói.

“Đến, Tiểu hổ.

Chiếu điện thoại lên màn hình này, đồng thời nói đại thể tình huống của nạn nhân.”

Vương Hổ bước lên phía trước vài bước.

Một bên thử chiếu điện thoại lên màn hình, một bên trình bày tin tức mới nhất.

“Tên của nạn nhân là Hàn Mộng Dao, bây giờ hai mươi lăm tuổi, là người lao động nhập cư từ Xuyên Như sang đến Ma đô.

Nhưng công việc của nàng ở Ma đô này, không phải là đi làm mướn truyền thống, mà là theo đuổi hướng lao động mới kiểu phát trực tuyến trên mạng.

Nhờ gương mặt và thân hình, dù không có chút tài cán gì chỉ biết quặt quẹt bày nói chuyện vô vị, cũng đã tích lũy được không ít người hâm mộ, nền tảng phát video của nàng có mười vạn người theo dõi.

Vừa mới xem lịch sử trò chuyện gần đây trên WeChat của nạn nhân, ta đã phân loại ra hai người tình nghi có khả năng phạm tội nhất.’’

Nói đến đây.

Vương Hổ tạm dừng lời nói, thiết lập xong chiếu điện thoại lên màn hình ngoại vi.

Ngay lập tức mở WeChat, mở đoạn chat có tên gọi lưu trữ là – Cha Nuôi.

Sát sau đó.

Một bức ảnh nhân dạng trên căn cước và hồ sơ đơn giản, xuất hiện ở nửa còn lại của màn hình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook