Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!
Chương 36: Phản Xạ Tự Nhiên Của Cơ Thể
Sở Thu Vi Hàn
06/01/2024
Lúc này.
Tô Minh dán hai bức ảnh thi thể nạn nhân khác nhau lên màn hình.
“Thắng ca.”
“Mặc dù nghe có vẻ rất phi lý, nhưng ta sẽ giải thích tại sao có thể đưa ra kết luận này.”
Nói tới đây.
Tô Minh không hề do dự, chỉ vào bức ảnh thi thể phía trên.
Bức ảnh này là phần thi thể đầu tiên của nạn nhân được phát hiện, túi thịt mà nhân viên vệ sinh tưởng là thịt bò hầm mang đi gần như có thể ăn luôn.
“Thắng ca, ngươi hãy quan sát kỹ.”
“Mảnh thi thể trong bức ảnh này, cơ bắp bên phải rõ ràng sâu hơn so với bên trái, vết cắt bên phải cũng rõ ràng hơn.”
“Ngươi có thể tưởng tượng trong đầu.”
“Lúc này một miếng thịt lớn đặt trên thớt, người bình thường khi cắt thịt, chắn chắn lực ban đầu sẽ mạnh hơn, bởi vì không cần lo dao sẽ va vào thớt.”
“Nhưng cắt tới phần cuối, sẽ vô thức giảm lực, tránh tạo ra tiếng động lớn.”
“Đây là thói quen của mọi người, hoặc là hành vi vô thức, còn nếu ở vị trí của hung thủ, nhất định sẽ càng chú ý hơn tới âm thanh phát ra.”
“Cách sử dụng lực như thế này sẽ dẫn tới phần trên dùng lực lớn hơn, cơ bắp và vết cắt nhất định sẽ rõ ràng hơn so với phần dưới đã giảm lực.”
“Khi phân thây nạn nhân, hung thủ thực ra cẩn thận hơn chúng ta cắt thịt bình thường rất nhiều, chắn chắn cũng sẽ tạo nên tình trạng sử dụng lực không đồng đều.”
“Bây giờ trên mảnh thi thể này.”
“Cơ bắp và vết cắt bên phải rõ ràng hơn bên trái, theo tư thế cắt thịt bình thường của nhân loại, chắn chắn là tay phải dùng để cầm dao cắt.”
“Điều này chứng tỏ khi phân thây nạn nhân, hung thủ dùng tay phải cầm dao cắt.”
Lời giải thích từ nông đến sâu này.
Khiến Từ Trường Thắng thầm nuốt nước bọt, đưa tay phải nằm ngang dọc thành hình dao, giả vờ chém xuống cảm nhận sự thay đổi của lực đạo.
Kết quả.
Đúng như Tô Minh nói.
Một khi cảm thấy sắp chạm thớt, sẽ vô thức giảm lực, đây là phản xạ có điều kiện khó mà khắc phục của cơ thể người!!!
Xác nhận được manh mối này có thể kiểm chứng.
Từ Trường Thắng mạnh mẽ uống một hớp trà lớn, đặt ly trà xuống, lông mày nhăn lại hơn nữa nói.
“Cách xác định tay thuận qua cơ bắp và vết cắt của ngươi.”
“Ta đại khái đồng ý 9 phần 10 rồi.”
“Nhưng cảm thấy phạm vi ứng dụng kỹ thuật điều tra này cũng hẹp lắm, bởi vì không có nhiều nghi phạm có thể giống như hung thủ vụ phân xác này.”
“Bình tĩnh hầm thi thể rồi cẩn thận phân thây, đại đa số hung thủ có lẽ vứt xác còn không kịp, nhưng ở trường hợp này ngược lại có thể xác định được tay thuận của hung thủ.”
“Tuy nhiên.”
“Rất quỷ dị, theo chi tiết này mà đánh giá.”
“Tay thuận của hung thủ phải là tay phải chứ, chứ không phải tay trái, vậy Tiểu Minh, ngươi còn căn cứ gì mà khẳng định hung thủ thuận tay trái?”
Mặc dù phạm vi ứng dụng kỹ thuật điều tra này rất hẹp.
Nhưng bây giờ đã thực sự có kết quả, từ những bức ảnh thi thể hai mươi năm trước, tìm ra manh mối then chốt!!!
Từ Trường Thắng không thể không thừa nhận, thiên phú phá án của Tô Minh thật kinh khủng.
Làm cảnh sát nhiều năm, hắn chưa bao giờ nghĩ tới
Hóa ra còn có thể phán đoán tay thuận từ độ sâu cạn khác nhau khi cắt thịt.
Nhưng hắn càng thắc mắc hơn.
Rõ ràng bây giờ qua mảnh thi thể có thể phán đoán tay phải là tay thuận của hung thủ, sao Tô Minh lại khẳng định chắc như đinh đóng cột hung thủ là người thuận tay trái?
Chẳng để Từ Trường Thắng thắc mắc lâu.
Tô Minh chỉ vào bức ảnh thi thể bên dưới.
Bức ảnh này.
Là bức chụp đầu thi thể đã luộc chín của nạn nhân, chụp nhiều góc độ khiến bức ảnh vô cùng dã man đáng sợ, đủ khiến người bình thường gặp ác mộng.
“Thắng ca, ngươi cẩn thận quan sát chỗ cổ bị cắt.”
“Theo kỹ thuật đánh giá hướng cắt thi thể mà chúng ta vừa xác định trước đó, ngươi hẳn có thể thấy rất rõ ràng”
“Hai bên đốt sống cổ, rõ ràng có một bên cơ bắp rõ hơn, trong khi bên kia có vẻ mờ nhạt và kém rõ ràng hơn.”
“Nhưng không giống các mảnh thi thể trước.”
“Cơ bắp ở cổ này lại là bên trái rõ ràng hơn, còn bên phải là do hung thủ rõ ràng đã giảm lực.
“Ở đây có thể thấy hung thủ cầm dao bằng tay trái để thực hiện phân chia thân thể và đầu của nạn nhân, bây giờ xuất hiện hai câu trả lời hoàn toàn khác nhau rồi.”
“Khi chia cắt các mảnh thi thể, hung thủ dùng tay phải để cầm dao, khi chặt đứt cổ lại dùng tay trái để cầm dao.”
Tô Minh dán hai bức ảnh thi thể nạn nhân khác nhau lên màn hình.
“Thắng ca.”
“Mặc dù nghe có vẻ rất phi lý, nhưng ta sẽ giải thích tại sao có thể đưa ra kết luận này.”
Nói tới đây.
Tô Minh không hề do dự, chỉ vào bức ảnh thi thể phía trên.
Bức ảnh này là phần thi thể đầu tiên của nạn nhân được phát hiện, túi thịt mà nhân viên vệ sinh tưởng là thịt bò hầm mang đi gần như có thể ăn luôn.
“Thắng ca, ngươi hãy quan sát kỹ.”
“Mảnh thi thể trong bức ảnh này, cơ bắp bên phải rõ ràng sâu hơn so với bên trái, vết cắt bên phải cũng rõ ràng hơn.”
“Ngươi có thể tưởng tượng trong đầu.”
“Lúc này một miếng thịt lớn đặt trên thớt, người bình thường khi cắt thịt, chắn chắn lực ban đầu sẽ mạnh hơn, bởi vì không cần lo dao sẽ va vào thớt.”
“Nhưng cắt tới phần cuối, sẽ vô thức giảm lực, tránh tạo ra tiếng động lớn.”
“Đây là thói quen của mọi người, hoặc là hành vi vô thức, còn nếu ở vị trí của hung thủ, nhất định sẽ càng chú ý hơn tới âm thanh phát ra.”
“Cách sử dụng lực như thế này sẽ dẫn tới phần trên dùng lực lớn hơn, cơ bắp và vết cắt nhất định sẽ rõ ràng hơn so với phần dưới đã giảm lực.”
“Khi phân thây nạn nhân, hung thủ thực ra cẩn thận hơn chúng ta cắt thịt bình thường rất nhiều, chắn chắn cũng sẽ tạo nên tình trạng sử dụng lực không đồng đều.”
“Bây giờ trên mảnh thi thể này.”
“Cơ bắp và vết cắt bên phải rõ ràng hơn bên trái, theo tư thế cắt thịt bình thường của nhân loại, chắn chắn là tay phải dùng để cầm dao cắt.”
“Điều này chứng tỏ khi phân thây nạn nhân, hung thủ dùng tay phải cầm dao cắt.”
Lời giải thích từ nông đến sâu này.
Khiến Từ Trường Thắng thầm nuốt nước bọt, đưa tay phải nằm ngang dọc thành hình dao, giả vờ chém xuống cảm nhận sự thay đổi của lực đạo.
Kết quả.
Đúng như Tô Minh nói.
Một khi cảm thấy sắp chạm thớt, sẽ vô thức giảm lực, đây là phản xạ có điều kiện khó mà khắc phục của cơ thể người!!!
Xác nhận được manh mối này có thể kiểm chứng.
Từ Trường Thắng mạnh mẽ uống một hớp trà lớn, đặt ly trà xuống, lông mày nhăn lại hơn nữa nói.
“Cách xác định tay thuận qua cơ bắp và vết cắt của ngươi.”
“Ta đại khái đồng ý 9 phần 10 rồi.”
“Nhưng cảm thấy phạm vi ứng dụng kỹ thuật điều tra này cũng hẹp lắm, bởi vì không có nhiều nghi phạm có thể giống như hung thủ vụ phân xác này.”
“Bình tĩnh hầm thi thể rồi cẩn thận phân thây, đại đa số hung thủ có lẽ vứt xác còn không kịp, nhưng ở trường hợp này ngược lại có thể xác định được tay thuận của hung thủ.”
“Tuy nhiên.”
“Rất quỷ dị, theo chi tiết này mà đánh giá.”
“Tay thuận của hung thủ phải là tay phải chứ, chứ không phải tay trái, vậy Tiểu Minh, ngươi còn căn cứ gì mà khẳng định hung thủ thuận tay trái?”
Mặc dù phạm vi ứng dụng kỹ thuật điều tra này rất hẹp.
Nhưng bây giờ đã thực sự có kết quả, từ những bức ảnh thi thể hai mươi năm trước, tìm ra manh mối then chốt!!!
Từ Trường Thắng không thể không thừa nhận, thiên phú phá án của Tô Minh thật kinh khủng.
Làm cảnh sát nhiều năm, hắn chưa bao giờ nghĩ tới
Hóa ra còn có thể phán đoán tay thuận từ độ sâu cạn khác nhau khi cắt thịt.
Nhưng hắn càng thắc mắc hơn.
Rõ ràng bây giờ qua mảnh thi thể có thể phán đoán tay phải là tay thuận của hung thủ, sao Tô Minh lại khẳng định chắc như đinh đóng cột hung thủ là người thuận tay trái?
Chẳng để Từ Trường Thắng thắc mắc lâu.
Tô Minh chỉ vào bức ảnh thi thể bên dưới.
Bức ảnh này.
Là bức chụp đầu thi thể đã luộc chín của nạn nhân, chụp nhiều góc độ khiến bức ảnh vô cùng dã man đáng sợ, đủ khiến người bình thường gặp ác mộng.
“Thắng ca, ngươi cẩn thận quan sát chỗ cổ bị cắt.”
“Theo kỹ thuật đánh giá hướng cắt thi thể mà chúng ta vừa xác định trước đó, ngươi hẳn có thể thấy rất rõ ràng”
“Hai bên đốt sống cổ, rõ ràng có một bên cơ bắp rõ hơn, trong khi bên kia có vẻ mờ nhạt và kém rõ ràng hơn.”
“Nhưng không giống các mảnh thi thể trước.”
“Cơ bắp ở cổ này lại là bên trái rõ ràng hơn, còn bên phải là do hung thủ rõ ràng đã giảm lực.
“Ở đây có thể thấy hung thủ cầm dao bằng tay trái để thực hiện phân chia thân thể và đầu của nạn nhân, bây giờ xuất hiện hai câu trả lời hoàn toàn khác nhau rồi.”
“Khi chia cắt các mảnh thi thể, hung thủ dùng tay phải để cầm dao, khi chặt đứt cổ lại dùng tay trái để cầm dao.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.