Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!
Chương 7: Tô Minh Nghi Ngờ
Sở Thu Vi Hàn
06/01/2024
“Cách ẩn nấp tốt nhất, nên là mặc đồ công nhân vệ sinh, cầm túi rác thu gom, dùng rác để che đi mùi của mình.”
“Khi mò rác trong thùng rác, ném gói thuốc chứa ma túy vào bên cạnh, chờ người mua lấy đi là được.”
“Như vậy...”
“Cho dù chúng ta bố trí thêm nhiều người nữa, cũng khó mà bắt được hắn.”
Lời này...
Khiến ánh mắt Từ Trường Thắng rung động.
Đây là thiên phú gì vậy?
Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Tô Minh đã nghĩ ra nhiều chi tiết, và ngay lập tức xác định nghi phạm.
Điều để hắn sốc nhất...
Thậm chí bây giờ còn có thể nói ra cách phạm tội hoàn hảo hơn!
Hóa trang thành công nhân vệ sinh?
Dùng túi rác để che đi mùi của mình, thật vượt quá trí tưởng tượng!
Vương Hổ ngồi phía sau đã há hốc miệng, không khỏi hít một hơi.
“Minh ca, ngươi có cần cường điệu thế không?”
“Một lúc đã nghĩ ra cách phạm tội hoàn hảo nhất rồi à?”
“May mà ngươi giờ là cảnh sát đấy, nếu không nghi ngờ ngươi nhất định sẽ trở thành một tội phạm hoàn hảo!”
Tô Minh thờ ơ cười cười.
Ngay lúc này...
Tai nghe thu nhỏ của ba người, chợt vang lên giọng nói khàn khàn.
“Con cá thứ hai xuất hiện!!!”
Giọng nói này...
Lập tức khiến ba người tập trung tinh thần.
Mắt không rời vị trí bụi cỏ phía trước lối ra.
Rất rõ ràng...
Đó là cảnh sát chìm khác nhìn thấy người đáng ngờ, báo trước thông tin.
Vài giây sau...
Trong tầm mắt ba người...
Xuất hiện một người nam tử thân hình to lớn, mặc áo phông đen quá khổ, quần soọc màu mè, dép lê cũ kỹ, tóc cắt ngắn không đều.
Thậm chí không quan sát xung quanh, trực tiếp cúi xuống bụi cỏ nhặt gói thuốc.
Kế đó...
Điều bất ngờ xảy ra khiến mọi người không ngờ tới.
Người nam tử thân hình to khỏe lại mở gói thuốc ra xem, sau đó nhét vào ngực áo.
Từ túi quần phồng lấy ra một bao thuốc lá.
Trực tiếp rút một điếu cho vào miệng, châm lửa hút mạnh.
Sau đó rút điện thoại ra, có vẻ gọi điện cho ai đó.
Tuy nhiên...
Bàn tay trái hắn cầm điện thoại, ngón út đã bị chém đứt, vết thương chưa lành hẳn, trông khá dữ tợn.
Mu bàn tay còn có vết sẹo to vừa mới liền da!
Giờ người nam tử không những không rời đi ngay...
Trái lại...
Hoàn toàn không sợ hãi, do dự mà đứng ngay tại chỗ hút thuốc, gọi điện.
Đồng thời...
Tai nghe thu nhỏ lại vang lên giọng nói thì thào.
“Thắng ca, xử lý thế nào?”
“Ta thấy có thể trực tiếp bắt giữ, hai con cá hiện đã có mặt.”
Có bắt giữ ngay hay không, Từ Trường Thắng không dám trả lời ngay.
Bởi vì...
Tình trạng quỷ dị của người nam tử này...
Khiến hắn nhíu mày, có vẻ hơi khó hiểu.
Tô Minh cũng quan sát kỹ người ở xa.
Não liên tục suy nghĩ, kinh nghiệm phong phú từ mười vạn lần mô phỏng tội ác, khiến hắn có thể dễ dàng nắm bắt và phân tích mọi chi tiết.
Không đúng!
Tình huống này không đúng!
Bình thường...
Người nghiện ma túy sẽ rất sợ bị bắt khi giao dịch, dẫn đến cả người lẫn hàng bị tịch thu, khó thoát tội.
Hoàn toàn không giống tình huống của người nam tử to khỏe này...
Lấy được ma túy mà vẫn đứng ngay tại chỗ hút thuốc, gọi điện!
Tình huống này chỉ có ba khả năng.
Đó là...
Hoặc người nam tử là tân binh ngốc nghếch, chưa trải nghiệm qua cái gọi là quyết tâm cấm ma túy của nhà nước!
Tuy nhiên...
Người trực tiếp mua hai mươi lăm khắc ma túy một lần, tuyệt đối không thể là tân binh ngốc nghếch!
Khả năng thứ hai...
Người nam tử này đang nghiện ma túy, không thể chờ về nhà mới sử dụng, trực tiếp chọn cách hút heroin ngay tại chỗ để giải cơn nghiện.
Nhưng người nam tử này chỉ kiểm tra chất lượng.
Rồi nhét gói thuốc vào túi, lấy thuốc lá của mình ra hút, có nghĩa là khả năng này cũng không đúng.
Vậy khả năng thứ ba là...
Người nam tử này hoàn toàn là kẻ liều mạng cực kỳ nguy hiểm, cảnh sát không mang được cho hắn mấy áp lực, chắn chắn trên người mang theo tội ác lớn hơn là mua bán ma túy!
Bởi vì bị bắt chắn chắn là hạ tràng được ăn củ lạc.
Khiến người nam tử hoàn toàn mất cảm giác sợ hãi, nghĩ bụng cứ sống thêm ngày nào hay ngày đó, tất nhiên sẽ không sợ cảnh sát.
Quan trọng nhất...
Người nam tử này tuyệt đối có đồng bọn, chính đồng bọn sai hắn đi mua heroin, nếu không giờ đâu cần gọi điện tường trình!
Từ vết thương trên ngón út và mu bàn tay có thể nhận ra...
Khoảng mười ngày trước, người nam tử này đã giao chiến với ai đó bằng hung khí, khiến ngón út bị chém đứt, mu bàn tay cũng bị thương!
“Khi mò rác trong thùng rác, ném gói thuốc chứa ma túy vào bên cạnh, chờ người mua lấy đi là được.”
“Như vậy...”
“Cho dù chúng ta bố trí thêm nhiều người nữa, cũng khó mà bắt được hắn.”
Lời này...
Khiến ánh mắt Từ Trường Thắng rung động.
Đây là thiên phú gì vậy?
Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Tô Minh đã nghĩ ra nhiều chi tiết, và ngay lập tức xác định nghi phạm.
Điều để hắn sốc nhất...
Thậm chí bây giờ còn có thể nói ra cách phạm tội hoàn hảo hơn!
Hóa trang thành công nhân vệ sinh?
Dùng túi rác để che đi mùi của mình, thật vượt quá trí tưởng tượng!
Vương Hổ ngồi phía sau đã há hốc miệng, không khỏi hít một hơi.
“Minh ca, ngươi có cần cường điệu thế không?”
“Một lúc đã nghĩ ra cách phạm tội hoàn hảo nhất rồi à?”
“May mà ngươi giờ là cảnh sát đấy, nếu không nghi ngờ ngươi nhất định sẽ trở thành một tội phạm hoàn hảo!”
Tô Minh thờ ơ cười cười.
Ngay lúc này...
Tai nghe thu nhỏ của ba người, chợt vang lên giọng nói khàn khàn.
“Con cá thứ hai xuất hiện!!!”
Giọng nói này...
Lập tức khiến ba người tập trung tinh thần.
Mắt không rời vị trí bụi cỏ phía trước lối ra.
Rất rõ ràng...
Đó là cảnh sát chìm khác nhìn thấy người đáng ngờ, báo trước thông tin.
Vài giây sau...
Trong tầm mắt ba người...
Xuất hiện một người nam tử thân hình to lớn, mặc áo phông đen quá khổ, quần soọc màu mè, dép lê cũ kỹ, tóc cắt ngắn không đều.
Thậm chí không quan sát xung quanh, trực tiếp cúi xuống bụi cỏ nhặt gói thuốc.
Kế đó...
Điều bất ngờ xảy ra khiến mọi người không ngờ tới.
Người nam tử thân hình to khỏe lại mở gói thuốc ra xem, sau đó nhét vào ngực áo.
Từ túi quần phồng lấy ra một bao thuốc lá.
Trực tiếp rút một điếu cho vào miệng, châm lửa hút mạnh.
Sau đó rút điện thoại ra, có vẻ gọi điện cho ai đó.
Tuy nhiên...
Bàn tay trái hắn cầm điện thoại, ngón út đã bị chém đứt, vết thương chưa lành hẳn, trông khá dữ tợn.
Mu bàn tay còn có vết sẹo to vừa mới liền da!
Giờ người nam tử không những không rời đi ngay...
Trái lại...
Hoàn toàn không sợ hãi, do dự mà đứng ngay tại chỗ hút thuốc, gọi điện.
Đồng thời...
Tai nghe thu nhỏ lại vang lên giọng nói thì thào.
“Thắng ca, xử lý thế nào?”
“Ta thấy có thể trực tiếp bắt giữ, hai con cá hiện đã có mặt.”
Có bắt giữ ngay hay không, Từ Trường Thắng không dám trả lời ngay.
Bởi vì...
Tình trạng quỷ dị của người nam tử này...
Khiến hắn nhíu mày, có vẻ hơi khó hiểu.
Tô Minh cũng quan sát kỹ người ở xa.
Não liên tục suy nghĩ, kinh nghiệm phong phú từ mười vạn lần mô phỏng tội ác, khiến hắn có thể dễ dàng nắm bắt và phân tích mọi chi tiết.
Không đúng!
Tình huống này không đúng!
Bình thường...
Người nghiện ma túy sẽ rất sợ bị bắt khi giao dịch, dẫn đến cả người lẫn hàng bị tịch thu, khó thoát tội.
Hoàn toàn không giống tình huống của người nam tử to khỏe này...
Lấy được ma túy mà vẫn đứng ngay tại chỗ hút thuốc, gọi điện!
Tình huống này chỉ có ba khả năng.
Đó là...
Hoặc người nam tử là tân binh ngốc nghếch, chưa trải nghiệm qua cái gọi là quyết tâm cấm ma túy của nhà nước!
Tuy nhiên...
Người trực tiếp mua hai mươi lăm khắc ma túy một lần, tuyệt đối không thể là tân binh ngốc nghếch!
Khả năng thứ hai...
Người nam tử này đang nghiện ma túy, không thể chờ về nhà mới sử dụng, trực tiếp chọn cách hút heroin ngay tại chỗ để giải cơn nghiện.
Nhưng người nam tử này chỉ kiểm tra chất lượng.
Rồi nhét gói thuốc vào túi, lấy thuốc lá của mình ra hút, có nghĩa là khả năng này cũng không đúng.
Vậy khả năng thứ ba là...
Người nam tử này hoàn toàn là kẻ liều mạng cực kỳ nguy hiểm, cảnh sát không mang được cho hắn mấy áp lực, chắn chắn trên người mang theo tội ác lớn hơn là mua bán ma túy!
Bởi vì bị bắt chắn chắn là hạ tràng được ăn củ lạc.
Khiến người nam tử hoàn toàn mất cảm giác sợ hãi, nghĩ bụng cứ sống thêm ngày nào hay ngày đó, tất nhiên sẽ không sợ cảnh sát.
Quan trọng nhất...
Người nam tử này tuyệt đối có đồng bọn, chính đồng bọn sai hắn đi mua heroin, nếu không giờ đâu cần gọi điện tường trình!
Từ vết thương trên ngón út và mu bàn tay có thể nhận ra...
Khoảng mười ngày trước, người nam tử này đã giao chiến với ai đó bằng hung khí, khiến ngón út bị chém đứt, mu bàn tay cũng bị thương!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.