Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 16: Đồng hành X Gấu Tuyết

Tô Tiểu Tứ

01/02/2016

Nói đến gia tộc McGonagall, toàn bộ Tát Phỉ Lạp Tư có thể nói không người không biết, không người không hiểu, bởi vì, gia tộc McGonagall là gia tộc nhà bào chế thuốc lớn nhất ở Tát Phỉ Lạp Tư đế quốc, vị tộc trưởng Zor Thel · Lane · McGonagall lại là chủ tịch cao cấp nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn, thực lực gần với dược tề đại sư. Cũng bởi vì thế lực gia tộc hắn, trên cơ bản toàn bộ đế đô đại bộ phận nhà bào chế thuốc đều bị khống chế … trong tay gia tộc này, gia tộc McGonagall nếu dậm chân một cái, ngay cả quốc vương bệ hạ cũng phải cân nhắc ba phần.

Một lọ dược nhìn như đơn giản lại rất có thể thay đổi một đoàn đội thậm chí là một quốc gia vận mệnh!

Trong quá trình chiến đấu nếu có được một lọ dược tề hiệu lực thích đáng, như vậy kết quả của cuộc chiến đấu này tuyệt đối phi thường rõ ràng. Nếu ở đúng thời điểm sử dụng đúng một lọ dược tề, có thể đạt tới hiệu quả rất lớn, nhất là đối với Ma Pháp Sư mà nói, một lọ dược tề hiệu quả có thể làm cho bọn họ trong chớp mắt ở trình độ sơ cấp Ma Pháp Sư có thể phóng thích trung cấp năng lực ma pháp, loại sức quyến rũ đến từ dược tề này bất luận kẻ nào đều không thể cưỡng lại.

Mà đối với nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn mà nói phải có lượng lớn dược phẩm thương nghiệp duy trì cung ứng, mà ở Tát Phỉ Lạp Tư, đó chính là gia tộc McGonagall. Bọn họ không chỉ có được nhà bào chế thuốc xuất sắc, mà còn có lượng tiền tài khổng lồ nhờ vào việc buôn bán nguyên vật liệu, điều này cũng điện định địa vi gia tộc này ở Tát Phỉ Lạp Tư, từng có vị Quốc Vương, Vương Hậu là người của gia tộc này, sau cũng có Quốc Vương thú nữ nhi gia tộc này làm phi. Mặc dù biết không thể để họ quá cường đại, nhưng là không có cách nào.

Đương nhiên, ai cũng đều biết rõ đắc tội tộc trưởng McGonagall gia tộc thì kết cục—— rất có thể, thế lực của ngươi hoặc đoàn đội của ngươi hoặc gia tộc của ngươi sẽ bị nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn cự chi môn ngoại!

Tộc trưởng đương nhiệm Zor Thel · Lane · McGonagall dưới trướng có hai đứa con trai, mà cái kia đồ bỏ đi tra nam Authur Wright · Vilander · McGonagall là con trai của em trai ruột tộc trưởng, em trai của hắn năm ngoái bị bệnh qua đời, chỉ để lại như vậy một đứa con, McGonagall tộc trưởng tự nhiên đối này cháu ruột thịt như con mình, đương nhiên, đây cũng là một trong những lý do khiến Authur Wright ở đế đô không sợ trời không sợ đất.

Vấn đề là, McGonagall tộc trưởng cũng biết đứa nhỏ này ỷ thế hiếp người, ở đế đô chuyện cường bạo dân nữ đã xảy ra vài lần, còn có một lần thiếu chút nữa gây ra mạng người, McGonagall tộc trưởng thế này mới hạ lệnh cấm Authur Wright ra ngoài, ai biết, hắn cư nhiên tìm hộ vệ chạy tới núi Riaz! Đây rõ ràng là muốn chết!

Lúc này McGonagall tộc trưởng đang ngồi ở trước bàn, nghe con trai trưởng hướng chính mình báo cáo chuyện cháu mình, tức giận đến cả người phát run.

“Phụ thân, chúng ta có cần nghĩ cách cứu viện Authur Wright không?” Con trai lớn của McGonagall tộc trưởng – Carl · Band · McGonagall nhìn phụ thân của mình, tuy cũng đang tức giận vì vị đường đệ hay kiếm chuyện, nhưng dù sao cũng cùng huyết thống, nói không lo lắng cũng là giả.

“Không cần!” McGonagall tộc trưởng tức giận rống to, “Để cho hắn chết ở bên ngoài cho khuất mắt!”

Nói xong, bước đi ra ngoài, đóng sầm cửa lại. Đáng thương thay cho ván cửa bị xài làm nơi trút giận.

Carl biết mình tính cách phụ thân, tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn là lo lắng cho đường đệ mình luôn biết cách khiến người khác lo lắng. Nghĩ thế, Carl gọi hộ vệ, chuẩn bị xuất phát đi núi Riaz, tìm đường đệ về.

Mà núi Riaz bên này, không khí vô cùng quỷ dị.

Tuy bên ngoài tuyết vẫn còn đang rơi, nhưng gió đã nhỏ rất nhiều, Tiểu Duy tức giận đi ở phía trước không thèm để ý xem những người đằng sau có theo kịp hay không. Von luôn luôn lãnh mạc lại không biết vì sao theo sát phía sau cô, cách đó không xa là Matthew cùng Cathy sóng vai đi tới, mà sau cùng đội ngũ là vị Authur Wright thiếu gia cùng Albus.

Tiểu Duy sở dĩ không cưỡi tọa kỵ của mình đi, là có quan hệ với bạn Von đang phía sau. Lúc Tiểu Duy tức giận đến thoát khỏi tay Cathy định rời đi thì tất cả mọi người không nghĩ tới người luôn luôn trầm mặc ít lời là Von mở miệng nói.

Hắn nói: “Cô nói đúng.”

Sau đó, tất cả đều trầm mặc.

Cathy bất đắc dĩ cười khổ, hắn sao lại có thể không biết Tiểu Duy nói đúng. Nhưng thúc thúc của vị thiếu gia trước mắt này thật sự không phải là người bọn họ có thể đắc tội, huống chi đệ ngũ quân đoàn quân đoàn trưởng dong binh đoàn lại là đường ca của Authur Wright. Hắn và Albus cũng chỉ là trước ổn định người này chờ khi trở lại đế đô sau liền đem hắn giao cho của đường ca hắn xử trí, dù sao Cathy cũng biết tính tình của Carl, hắn sẽ không nương tay. Huống chi, lúc ấy cho dù Tiểu Duy không tự mình ra tay, bọn họ cũng sẽ không để cô gái này ở trước mắt mình gặp chuyện không may.

Được rồi, Tiểu Duy thừa nhận không phải tất cả đám người này đều đáng giận, ít nhất trong dong binh đoàn này còn có một người hiểu chuyện ở, tuy rằng người kia luôn làm mặt lạnh, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng cách nhìn của Tiểu Duy đối với hắn.



Sở dĩ vừa rồi Tiểu Duy không trực tiếp giết cái kia tra nam cũng là bởi vì cô đang làm nhiệm vụ, là một nhiệm vụ chính tuyến, nếu trong đội ngũ xuất hiện PK quyết đấu linh tinh dẫn đến tử vong thì.., nhiệm vụ sẽ bị coi là thất bại, nhưng đây không phải nguyên nhân chính, bởi vì nếu làm lại nhiệm vụ lần thứ hai thì độ khó khăn sẽ gia tăng. Mà Tiểu Duy thì cô thà chết cũng không muốn chậm trễ thời gian làm nhiệm vụ, huống chi nhìn thái độ của đồng đội nhóm mình, một khi náo loạn có người chết là việc không thể tránh được.

Nhiệm vụ thăm dò núi Riaz này trên thực tế cũng không khó, chính là lộ trình hơi dài một chút. Cần đến núi Riaz tìm bốn con Bạo Phong Tuyết Gấu bị ma hóa, giết chết chúng, lấy bốn ma hạch bị ô nhiễm là được rồi. Mà bốn con Bạo Phong Tuyết Gấu bị ma hóa vị trí phân bố ở bốn góc riêng ở núi Riaz, cho nên trên thực tế nhiệm vụ này không khó, nhưng chính là làm rất phiền toái.

Tuy phiền toái, nhưng Tiểu Duy rất thích tới nơi này.

Bởi vì khi đi tìm Bạo Phong Tuyết Gấu bị ma hóa tùy thời có thể có cơ hội gặp được Tuyết Liên Sơn, loại dược liệu cao cấp chỉ có thể ngộ mà không thể cầu nếu có thể nhìn thấy thì. . . . . . Tiểu Duy trong lòng lặng lại. Phải biết rằng, Tuyết Liên Sơn là một trong các thành phần chính để chế tạo anh dũng dược tề cùng với các loại thần thánh chúc phúc dược tề.

Kỳ thật Tiểu Duy không hi vọng cùng cả dong binh đoàn này là địch, nhưng là cái kia tra nam theo ở phía sau cô đã nhớ kỹ, chờ thoát ly dong binh đoàn này, cô nhất định phải đem tên kia chém hạ mấy cấp! Trộm cho tới khi ngân hàng hắn trống trơn, giết hắn đến khi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, từ nay về sau san hào không ngoạn! Nữ tử báo thù, mười năm không muộn. Huống chi, cô căn bản không cần chờ mười năm, giết hắn, chỉ là tiện tay mà thôi.

Trước kia Tiểu Duy thường xuyên đến vùng núi này, đương nhiên là vì Tuyết Liên Sơn, tuy bây giờ trong hắc động giới chỉ của cô có bốn đóa Tuyết Liên Sơn, nhưng cơ hội như thế này Tiểu Duy làm sao có thể buông tha, với lại ở phương diện này nhu cầu của cô chưa khi nào được thỏa mãn.

Dựa theo lộ tuyến trong trí nhớ, Tiểu Duy tìm được rồi Bạo Phong Tuyết Gấu ma hóa đầu tiên, nhưng nó đan. cùng một đám Bạo Phong Tuyết Gấu cùng một chỗ. Tiểu Duy biết Bạo Phong Tuyết Gấu là ma thú chủ động công kích, nếu đánh một cái, tất cả cừu hận đều sẽ bị kéo qua.

Bọn họ ẩn thân ở sau một tảng đá lớn, sắc mặt tất cả đều rất ngưng trọng.

“Cathy ca, ta thấy hay là thôi đi, nhiều ma thú như vậy, chúng ta đánh không lại.” Vị Authur Wright thiếu gia nhìn một nhóm Bạo Phong Tuyết Gấu bắp chân liền run lên, mồ hôi lạnh ứa ra, chân lui ra phía sau.

“Đồ hèn nhát.” Tiểu Duy cười lạnh.

“Cô nói ai? !”

“Như thế nào? Ngươi bị đánh chưa đủ?”

Authur Wright khi nghe thấy những lời này trên mặt rõ ràng toát ra thần sắc e ngại, tuy rằng lúc trước bị thương được Albus dùng thánh liệu thuật trị, nhưng bóng ma ấy cũng lưu tại trong lòng hắn.

“Làm sao bây giờ?” Matthew mang trên mặt nở nụ cười nghiền ngẫm, mắt nhìn Tiểu Duy, tiện đà chuyển hướng Cathy hỏi.

Cathy trầm mặc một hồi, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm đám ma thú kia, trầm giọng nói: “Chỉ có thể lao ra toàn bộ giết.”

“Xuy.” Tiểu Duy nhịn không được cười lạnh lộ ra vài ý xem thường trình độ.

“Cô . . . . . .” Authur Wright dưới cái trừng mắt tức giận của Tiểu Duy đem lời phía sau muốn nói ra nuốt vào bụng “Cô có tư cách gì mà chê cười người khác?!”

Tiểu Duy không trả lời hắn, hỏi: “Thợ săn có kỹ năng Tỏa Hồn chưa?”

Matthew sửng sốt một chút, kỹ năng này hắn vừa mới học trước khi đi núi Riaz, cô gái này cư nhiên liền hỏi tới, rất thú vị.

Nghĩ thế, Matthew gật đầu. Tiểu Duy lộ ra một nụ cười vừa lòng, từ trong túi quần lấy ra một lọ dược thủy, đưa tới.



“Đem cái này bôi lên tiễn của ngươi.”

“Đây là cái gì. . . . . .” Matthew trong lời nói còn chưa nói hết, đã bị lọ dược tề làm sợ ngây người.

Đó là một lọ Ẩn Hình dược, nếu Matthew nhớ không lầm, Ẩn Hình dược chỉ có dược tề đại sư mới có thể chế tạo ra đến dược tề cao cấp, cô gái này tại sao có thể có loại dược tề này? Hơn nữa còn là tùy thân mang theo?

”Bôi xong rồi thì lát nữa ngươi dùng Tỏa Hồn với con gấu có tròng mắt màu đen, kéo quái lại đây, bất quá phải nhớ phải là đứng ở khoảng cách xa nhất.” Dặn dò xong, Tiểu Duy nhìn xung quanh một chút, bên cạnh có một đồng không khá lớn, hơn nữa ở phía sau đồi tuyết, vị trí không sai.

“Thợ săn đem quái lại đây, kỵ sĩ dẫn quái ra sau đồi tuyết.” Tiểu Duy chỉ chỉ phương hướng, đối mấy người bọn họ nói “Rất đơn giản, vài con có thể hoàn thành.”

“Ta thấy cô cũng chỉ nói ngoài miệng thế thôi.” Authur Wright tuy ánh mắt nhìn Tiểu Duy có chút sùng bái nhưng ngoài miệng thì đả kích.

“Bôi xong rồi.” Matthew thức thời nói chen vào, ngăn trở một màn đánh nhau có dấu hiệu bắt đầu.

“Mọi người lui về phía sau, thợ săn mở quái.”

Trừ Matthew, những người khác đều đi theo Tiểu Duy trốn sau đồi tuyết, lúc này Matthew giương cung cài tên thả ra một cái Tỏa Hồn, sau đó giữ cừu hận chạy về phía Tiểu Duy.

“Kỵ sĩ trào phúng, giữ chặt cừu hận. Mục Sư thượng lá chắn, 30 giây sau dùng Thánh Liệu.”

Những người khác vừa giết quái vừa kinh ngạc về sự chỉ huy tác chiến rất hữu hiệu của Tiểu Duy, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức nghe theo, thanh máu HP của con gấu rất nhanh cạn đi.

Vừa lúc đó, Tiểu Duy nhìn thấy dưới gốc một cây tuyết tùng cách đó không xa có một vật nhỏ màu băng lam chợt lóe lên, cả kinh, rất có thể đó chính là Tuyết Liên Sơn. Nhìn tình hình chiến đấu trước mắt, mấy người này hoàn toàn có thể tự giết quái, mình cũng liền yên tâm thoải mái đuổi theo ánh sáng màu lam.

Đi vài bước, Tiểu Duy đã nhìn thấy một đóa hoa nhỏ màu băng lam trên mặt tuyết, được rồi, có thể khẳng định là Tuyết Liên Sơn, đây xác thực thật nó là thực vật, nó chẳng qua là một loại thực vật có thể cử động.

Có tư duy, là tự nhiên chủ tính, thực vật bậc cao có thể đoán được nguy hiểm tự hành đào tẩu.

Trước mắt này gốc cây vẫn là ấu niên kỳ Tuyết Liên Sơn, cái đầu hoa nhỏ cảm giác được phía sau giống như có người, vừa quay đầu lại, hoảng sợ.

Tiểu Duy cười cười, theo trong hắc động xuất ra một bông trưởng thành Tuyết Liên Sơn, tiểu Tuyết Liên Sơn thấy đồng loại, vui vẻ chạy tới, ôm lấy dùng sức cọ. Tiện đà ngẩng đầu nhìn Tiểu Duy, gật gật đầu.

Đây là biểu hiện cho việc Tuyết Liên Sơn đồng ý cho bắt nuôi.

Tuyết Liên Sơn là loại sinh vật chỉ cần nhiệt độ thích hợp chúng nó sinh trưởng thì ở nơi nào cũng có thể sống tốt. Chính là này nhiệt độ yêu cầu là lạnh, càng là rét lạnh sống càng tốt, đóa hoa dược hiệu công lực càng mạnh. Bởi vậy, Tiểu Duy một bộ phận của hắc động giới chỉ trí thành nơi rất lạnh, đem đám Tuyết Liên Sơn đáng yêu vào ở đó.

Nhìn tiểu Tuyết Liên Sơn nhảy vào hắc động nhẫn của mình, Tiểu Duy rốt cục cảm thấy nhiệm vụ lần này, cuối cùng vẫn có một việc khiến mình thư thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook