Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua
Chương 80: Kinh nghiệm X Gặp chuyện không may
Tô Tiểu Tứ
09/02/2016
Đi vào từ cửa là rồng biển cả Morrie Sickles, đương nhiên theo sát phía sau còn có rồng lửa
ngục Saraman Germany. Nghe Morrie Sickles giải thích, hình như là hắn cố ý chạy tới kéo Saraman Germany tính tình nóng này trở về, đương nhiên,
không bài trừ dọc theo con đường này hai người bọn họ ngươi chết ta quát nhiều lần liều mạng. ( TrangDinh: đánh nhau loạn rồi mới tới được đây
Lik: giống hai chị em nhà em, đi học còn phải tranh cãi một hồi xem ai
chở).
Morrie Sickles đối Aus Belle cùng Catim giải thích lai lịch của Tiểu Duy, tuy rằng trong lời nói cũng lộ ra chút khó hiểu, nhưng căn cứ bọn họ mấy ngày ở chung, chuyện kinh ngạc này cũng chỉ có giải thích như vậy thôi.
Chẳng qua là, các bạn Cự Long đối với trang bị của Tiểu Duy còn có vũ khí đều duy trì thái độ hoài nghi, thẳng đến khi Alois mở miệng.
“Quang minh tán dương đúng là từ lấy từ trong cung điện của ta .”
Alois bất đắc dĩ, trên mặt có chút áy náy:
“Thực lực của ta không đủ, bị Tiểu Duy đánh bại, vì thế nàng mượn đi Quang minh tán dương.”
“Còn chuyện tọa kỵ là thế nào?” Aus Belle không buông tha, tiếp tục truy vấn.
” . . . . . .” Alois một chữ đều nói không được, hắn có thể nói cái gì cái hắn có thể nói đây hết thảy cũng là vì hoà bình đại lục Caesar này, nó Alois mới đem mình hy sinh? Khụ khụ khụ ! Cung điện của nó! Bảo tàng của nó, thần khí giữ nhà của nó a! Tôn nghiêm của nó, Alois không nói lời nào, Aus Belle từ trong đáy lòng đối Tiểu Duy sinh ra một cỗ cừu thị. Nhìn nàng đem con rắn nhà mình khi dễ thành cái dạng gì rồi? Ngay cả oán hận đều không dám phát ra, đây là Cự Long tộc sao, Tiểu Duy hoàn toàn không để ý tới chuyện này, cũng không thể hiện nhiều biểu tình để ý cái mặt đen như than của Aus Belle, cô, hết sức nghiêm túc nhìn những Cự Long ở đây, lạnh lùng nói:
“Mục đích của ta chính là tìm kiếm Caesar đại thần, nhiệm vụ thuyết minh chỉ cần tập hợp đủ thần khí giữ nhà của Cửu đại Cự long là có thể tìm được hắn, nếu các ngươi cũng muốn. . . . . .”
Tiểu Duy trong lời nói dừng một chút, chính là ánh mắt đã trở nên hơn lạnh như băng:
“Thì hãy đem thần khí giao cho ta.”
“Cái gì cơ? !” Catim kinh ngạc nhìn Tiểu Duy, khó tin lớn tiếng nói.
Chính là vừa dứt lời, bốn phía không khí rõ ràng liền giảm xuống vài độ, áp lực vô hình nháy mắt đánh úp lại.
Tiểu Duy đưa tay lên nắm chặt chuôi kiếm ở trên hông, thản nhiên mở miệng:
“Như vậy, ta không ngại dùng vũ lực giải quyết.”
Những lời này nghe vào trong lỗ tai các cự long, rõ ràng chính là trắng trợn khiêu khích, cái nhân loại trước mắt này thật là quá mức khoa trương đi. Mấy cái Cự long trước mắt này tất cả đều đã từng thử sức với Tiểu Duy, hoàn toàn hiểu được thực lực của cô gái trước mắt này, chẳng qua, bọn họ cũng không cho rằng Tiểu Duy có thể lấy sức một mình chiến thắng cả ngũ long bọn họ, nhưng dũng khí này đến tột cùng là từ đâu tới đây . . . . . .
“Vì sao ngươi cho dù phải sử dụng vũ lực cũng muốn gặp thiên thần đại nhân”.
Morrie Sickles ngăn cản Saraman Germany đang bộ dạng muốn chiến đấu, nhìn thẳng Tiểu Duy, hỏi. Ánh mắt lạnh như băng đảo qua mỗi một cự long ở đây, Tiểu Duy im lặng một chút nói:
“Mong muốn của ta từ lúc ban đầu vốn không có thay đổi, tìm được Caesar thiên thần, có lẽ ta có thể tìm được đường về nhà”.
Những lời này đối với Aus Belle bốn người bọn họ mà nói đều là có thể lý giải, bất kể mọi việc có ra sao, dù là Cự long hay là nhân loại đều đã vô cùng quan tâm, vẫn bám riết không tha tìm kiếm đường về nhà, đối với một người con gái phải phiêu bạt bên ngoài mà nói thật sự là kiên trì hạng nhất không dễ có, loại tinh thần cố gắng không ngừng này xác thực đáng giá khâm phục, tuy rằng không có ai biết kết quả cuối cùng cô đạt được sẽ là gì.
Nhưng khi Alois nghe tới lại rất không thoải mái, hắn biết Tiểu Duy sớm hay muộn sẽ rời đi hắn, cái loại tình cảm long luyến mẫu kết trong lòng hắn đã từ từ chuyển biến, hiện tại biến thành cái gi, chỉ sợ ngay cả chính hắn cũng không biết. Duy nhất biết đến là hắn không muốn thấy Tiểu Duy rời xa chính mình, chẳng sợ không làm được cái gì, chỉ cần yên lặng nhìn nàng chăm chú như vậy, cũng tốt hơn ngồi ngốc tại Diệt long sơn cốc, dựa vào quá khứ của cuộc sống mà tồn tại.
Nhưng là, hắn có thể yêu cầu Tiểu Duy ở lại sao?
Tiểu Duy đem tình hình thực tế đều nói cho bọn họ, hắn Alois cho dù là người đầu tiên gặp Tiểu Duy trong Cự Long tộc cũng không có lý do mạnh mẽ đem nàng lưu lại, huống chi, trước mắt hắn cũng không có thực lực kia, giống như Aus Belle thúc thúc cũng bị Tiểu Duy đả bại, trừ bỏ thiên thần đại nhân còn có người nào có thể chế trụ Tiểu Duy sao, chỉ là trong cầu nguyện, đại khái cũng chỉ có hi vọng thiên thần đại nhân cũng không có cách nào hoàn thành tâm nguyện của Tiểu Duy….. Alois ở trong lòng yên lặng cầu nguyện.
“Tập hợp đủ thủ hộ Cự Long thần khí, các ngươi có lẽ còn có cơ hội một lần gặp lại vị thiên thần đại nhân kia.”
Tiểu Duy từng bước từng bước bố trí mê hoặc, cuối cùng cho một kích trí mệnh: “Hay là nói, Caesar thiên thần cái gì tri thức trống rỗng vốn chỉ là lời bịa đặt ? Trên thực tế căn bản không có thần tồn tại?”
Những lời này hoàn toàn chọc giận các cự long, nhất là Aus Belle, sau khi được Morrie Sickles dùng ma pháp trị liệu cho hắn xong, thương thế đã không có nghiêm trọng nữa. Hắn trên mặt hiện ra sự giận dữ, mạnh mẽ đứng lên, lửa giận ngút trời hướng về phía Tiểu Duy kiên định nói:
“Ngươi một cái nhân loại nho nhỏ cư nhiên hoài nghi thiên thần đại nhân, ngươi là ăn cái gì gan hùm mật gấu. . . . . .”
Nói còn chưa dứt lời, đã bị Tiểu Duy cắt đứt.
“Như vậy, vị thiên thần đại nhân trong miệng của ngươi, rốt cuộc đang ở đâu?”
Một câu, để cho các Cự long nghẹn lời, chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn nộ trừng Tiểu Duy, một chữ đều nói không được.
“Không biết sao. . . . . .” Một cái nụ cười trào phúng yếu ớt của Tiểu Duy chợt loé trên mặt, cho dù là như vậy cũng làm cho các cự long bùng lên cơn giận dữ:
“Vậy vì sao không tự mình chế tạo cơ hội, gặp vị thiên thần trong truyền thuyết kia một lần ?”
Không phải không thừa nhận, những lời này thành công làm cho các cự long động lòng.
“Vì sao chúng ta không hợp tác?”
Tiểu Duy thanh âm tràn ngập mê hoặc lại lần nữa vang lên.
“Ta không muốn đánh nhau với thiên thần đại nhân, cũng không muốn làm loạn Cự long tộc các ngươi, mục đích duy nhất của ta là muốn về nhà, các ngươi còn do dự về cái gì”.
Các Cự long trầm mặc, mà trên thực tế, nhìn ánh sáng loé ra trong mắt họ, kết quả kia chính là không cần nói cũng biết .
Quả nhiên, chỉ chốc lát, Aus Belle nhìn Tiểu Duy, nghiêm túc nói:
“Đề nghị của ngươi xác thực thực mê người, nếu ngươi có thể làm được hai điểm mà người vừa nói kia, chúng ta sẽ rất vui hợp tác với ngươi.”
“Đương nhiên.” Tiểu Duy tràn đầy tự tin hồi đáp.
Lời nói còn chưa hết, Alois trong mắt càng trầm xuống, mà bản thân của hắn lại khó dằn nổi mở miệng đánh gãy:
“Thúc thúc lễ trưởng thành của ta. . . . . .”
“Lễ trưởng thành của ngươi sẽ do Cự Long tộc sẽ phụ trách, không dùng đến nhân loại.”
Thanh âm của Aus Belle làm cho Alois đả kích càng thêm trầm trọng, vẻ tuyệt vọng này cơ hồ trong nháy mắt bị che lấp mất.
Tiểu Duy quay đầu nhìn Alois, bỗng nhiên bật cười. Chỉ thấy nàng vỗ nhẹ nhẹ vỗ bả vai Alois, bộ dạng nữa vui đùa nói:
“Về chuyện lễ trưởng thành, ta chỉ có thể nói thật xin lỗi.”
Khi các Cự long tỏ ra ngạc nhiên, Tiểu Duy không một chút ngượng ngùng mở miệng nói:
“Bởi vì ta cũng không có kinh nghiệm, không có biện pháp dẫn đường ngươi.”
(*) Lik: mình có cảm giác ở đây có thiếu nhưng trong raw và cv đều bình thường à nếu có khúc mắc thì mọi người tự hiểu nha ^^!
“Đầm lầy phía Nam, Mirranda đã ở. Các ngươi cho rằng hai cái Cự Long thất bại sao?” Catim tựa hồ cũng hoài nghi vị trí của rồng gió Shere, nghi hoặc. ( đoạn này ko hiểu lắm đành chém gió cho qua)
“Làm sao ngươi biết Mirranda ở đầm lầy phía Nam”. Đối mặt với câu hỏi của Saraman Germany. Catim một câu cũng nói không nên lời. Huyền thiết ma long Mirranda ở đầm lầy phía Nam xác thực chính là hắn một bên tình nguyện nghĩ như vậy, cái lão bà kia trong lòng hắn hẳn là sẽ thay thế hắn thủ hộ ở nơi đó. Nhưng là, hắn không có bất cứ chứng cớ gì chứng minh Mirranda đang ở đó hộ hắn. Ảo não từ sau lần từ biệt, Catim chưa từng hoài nghi tâm của Mirranda, nhưng là. . . . . . Nàng đã rời nhà đã nhiều năm như vậy. Trời mới biết nàng đã biến thành cái dạng gì.
“Hẳn là ở đầm lầy phía nam.” Thanh âm của Tiểu Duy tức thời chen vào, còn là thật sự khẳng định.
“Huyền thiết ma long thì ta không rõ. Nhưng là rồng gió hẳn là đang ở ngay đầm lầy tử vong khai chiến.”
“Làm sao ngươi biết ?” Saraman Germany vẫn khí thế ngút trời hỏi.
“Theo hướng gió”.
“Cái gì?”.
“Gió hướng là từ nam hướng bắc thổi tới, hơi nước phát sinh hẳn là ở phía Nam. Tuy rằng không xác định vị trí cụ thể là người nào. Bất quá hẳn phải là đầm lầy tử vong. Ta biết nơi đó.”
Đúng vậy, Tiểu Duy biết đó chính là đầm lầy tử vong.
Nơi đó chính là nguyên bản trò chơi lập tức sẽ nâng cấp lên cấp độ 150 mở ra một phiên bản mới.
Toàn bộ ngoạn gia trong trò chơi giới hạn cấp độ cao nhất. Theo cấp 120 tăng lên đến cấp 150. Mà đồng thời mở ra các bản sao mức độ cấp bậc cao cũng theo luỹ thừa mà tăng chỉnh. Nhưng đây đều là trước khi xuyên qua anh trai đã nói cho cô biết. Trước mắt cô vẫn không thể xác định chắc chắn nhưng điều duy nhất cô biết là rồng gió quả thật đang gặp nguy hiểm.
Nhưng ốt cuộc là cái gì có thể đánh bại được kẻ thủ hộ khó hiểu của thế giới này hoặc là Cự long tộc đúng là những kẻ khó hiểu.
Morrie Sickles đối Aus Belle cùng Catim giải thích lai lịch của Tiểu Duy, tuy rằng trong lời nói cũng lộ ra chút khó hiểu, nhưng căn cứ bọn họ mấy ngày ở chung, chuyện kinh ngạc này cũng chỉ có giải thích như vậy thôi.
Chẳng qua là, các bạn Cự Long đối với trang bị của Tiểu Duy còn có vũ khí đều duy trì thái độ hoài nghi, thẳng đến khi Alois mở miệng.
“Quang minh tán dương đúng là từ lấy từ trong cung điện của ta .”
Alois bất đắc dĩ, trên mặt có chút áy náy:
“Thực lực của ta không đủ, bị Tiểu Duy đánh bại, vì thế nàng mượn đi Quang minh tán dương.”
“Còn chuyện tọa kỵ là thế nào?” Aus Belle không buông tha, tiếp tục truy vấn.
” . . . . . .” Alois một chữ đều nói không được, hắn có thể nói cái gì cái hắn có thể nói đây hết thảy cũng là vì hoà bình đại lục Caesar này, nó Alois mới đem mình hy sinh? Khụ khụ khụ ! Cung điện của nó! Bảo tàng của nó, thần khí giữ nhà của nó a! Tôn nghiêm của nó, Alois không nói lời nào, Aus Belle từ trong đáy lòng đối Tiểu Duy sinh ra một cỗ cừu thị. Nhìn nàng đem con rắn nhà mình khi dễ thành cái dạng gì rồi? Ngay cả oán hận đều không dám phát ra, đây là Cự Long tộc sao, Tiểu Duy hoàn toàn không để ý tới chuyện này, cũng không thể hiện nhiều biểu tình để ý cái mặt đen như than của Aus Belle, cô, hết sức nghiêm túc nhìn những Cự Long ở đây, lạnh lùng nói:
“Mục đích của ta chính là tìm kiếm Caesar đại thần, nhiệm vụ thuyết minh chỉ cần tập hợp đủ thần khí giữ nhà của Cửu đại Cự long là có thể tìm được hắn, nếu các ngươi cũng muốn. . . . . .”
Tiểu Duy trong lời nói dừng một chút, chính là ánh mắt đã trở nên hơn lạnh như băng:
“Thì hãy đem thần khí giao cho ta.”
“Cái gì cơ? !” Catim kinh ngạc nhìn Tiểu Duy, khó tin lớn tiếng nói.
Chính là vừa dứt lời, bốn phía không khí rõ ràng liền giảm xuống vài độ, áp lực vô hình nháy mắt đánh úp lại.
Tiểu Duy đưa tay lên nắm chặt chuôi kiếm ở trên hông, thản nhiên mở miệng:
“Như vậy, ta không ngại dùng vũ lực giải quyết.”
Những lời này nghe vào trong lỗ tai các cự long, rõ ràng chính là trắng trợn khiêu khích, cái nhân loại trước mắt này thật là quá mức khoa trương đi. Mấy cái Cự long trước mắt này tất cả đều đã từng thử sức với Tiểu Duy, hoàn toàn hiểu được thực lực của cô gái trước mắt này, chẳng qua, bọn họ cũng không cho rằng Tiểu Duy có thể lấy sức một mình chiến thắng cả ngũ long bọn họ, nhưng dũng khí này đến tột cùng là từ đâu tới đây . . . . . .
“Vì sao ngươi cho dù phải sử dụng vũ lực cũng muốn gặp thiên thần đại nhân”.
Morrie Sickles ngăn cản Saraman Germany đang bộ dạng muốn chiến đấu, nhìn thẳng Tiểu Duy, hỏi. Ánh mắt lạnh như băng đảo qua mỗi một cự long ở đây, Tiểu Duy im lặng một chút nói:
“Mong muốn của ta từ lúc ban đầu vốn không có thay đổi, tìm được Caesar thiên thần, có lẽ ta có thể tìm được đường về nhà”.
Những lời này đối với Aus Belle bốn người bọn họ mà nói đều là có thể lý giải, bất kể mọi việc có ra sao, dù là Cự long hay là nhân loại đều đã vô cùng quan tâm, vẫn bám riết không tha tìm kiếm đường về nhà, đối với một người con gái phải phiêu bạt bên ngoài mà nói thật sự là kiên trì hạng nhất không dễ có, loại tinh thần cố gắng không ngừng này xác thực đáng giá khâm phục, tuy rằng không có ai biết kết quả cuối cùng cô đạt được sẽ là gì.
Nhưng khi Alois nghe tới lại rất không thoải mái, hắn biết Tiểu Duy sớm hay muộn sẽ rời đi hắn, cái loại tình cảm long luyến mẫu kết trong lòng hắn đã từ từ chuyển biến, hiện tại biến thành cái gi, chỉ sợ ngay cả chính hắn cũng không biết. Duy nhất biết đến là hắn không muốn thấy Tiểu Duy rời xa chính mình, chẳng sợ không làm được cái gì, chỉ cần yên lặng nhìn nàng chăm chú như vậy, cũng tốt hơn ngồi ngốc tại Diệt long sơn cốc, dựa vào quá khứ của cuộc sống mà tồn tại.
Nhưng là, hắn có thể yêu cầu Tiểu Duy ở lại sao?
Tiểu Duy đem tình hình thực tế đều nói cho bọn họ, hắn Alois cho dù là người đầu tiên gặp Tiểu Duy trong Cự Long tộc cũng không có lý do mạnh mẽ đem nàng lưu lại, huống chi, trước mắt hắn cũng không có thực lực kia, giống như Aus Belle thúc thúc cũng bị Tiểu Duy đả bại, trừ bỏ thiên thần đại nhân còn có người nào có thể chế trụ Tiểu Duy sao, chỉ là trong cầu nguyện, đại khái cũng chỉ có hi vọng thiên thần đại nhân cũng không có cách nào hoàn thành tâm nguyện của Tiểu Duy….. Alois ở trong lòng yên lặng cầu nguyện.
“Tập hợp đủ thủ hộ Cự Long thần khí, các ngươi có lẽ còn có cơ hội một lần gặp lại vị thiên thần đại nhân kia.”
Tiểu Duy từng bước từng bước bố trí mê hoặc, cuối cùng cho một kích trí mệnh: “Hay là nói, Caesar thiên thần cái gì tri thức trống rỗng vốn chỉ là lời bịa đặt ? Trên thực tế căn bản không có thần tồn tại?”
Những lời này hoàn toàn chọc giận các cự long, nhất là Aus Belle, sau khi được Morrie Sickles dùng ma pháp trị liệu cho hắn xong, thương thế đã không có nghiêm trọng nữa. Hắn trên mặt hiện ra sự giận dữ, mạnh mẽ đứng lên, lửa giận ngút trời hướng về phía Tiểu Duy kiên định nói:
“Ngươi một cái nhân loại nho nhỏ cư nhiên hoài nghi thiên thần đại nhân, ngươi là ăn cái gì gan hùm mật gấu. . . . . .”
Nói còn chưa dứt lời, đã bị Tiểu Duy cắt đứt.
“Như vậy, vị thiên thần đại nhân trong miệng của ngươi, rốt cuộc đang ở đâu?”
Một câu, để cho các Cự long nghẹn lời, chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn nộ trừng Tiểu Duy, một chữ đều nói không được.
“Không biết sao. . . . . .” Một cái nụ cười trào phúng yếu ớt của Tiểu Duy chợt loé trên mặt, cho dù là như vậy cũng làm cho các cự long bùng lên cơn giận dữ:
“Vậy vì sao không tự mình chế tạo cơ hội, gặp vị thiên thần trong truyền thuyết kia một lần ?”
Không phải không thừa nhận, những lời này thành công làm cho các cự long động lòng.
“Vì sao chúng ta không hợp tác?”
Tiểu Duy thanh âm tràn ngập mê hoặc lại lần nữa vang lên.
“Ta không muốn đánh nhau với thiên thần đại nhân, cũng không muốn làm loạn Cự long tộc các ngươi, mục đích duy nhất của ta là muốn về nhà, các ngươi còn do dự về cái gì”.
Các Cự long trầm mặc, mà trên thực tế, nhìn ánh sáng loé ra trong mắt họ, kết quả kia chính là không cần nói cũng biết .
Quả nhiên, chỉ chốc lát, Aus Belle nhìn Tiểu Duy, nghiêm túc nói:
“Đề nghị của ngươi xác thực thực mê người, nếu ngươi có thể làm được hai điểm mà người vừa nói kia, chúng ta sẽ rất vui hợp tác với ngươi.”
“Đương nhiên.” Tiểu Duy tràn đầy tự tin hồi đáp.
Lời nói còn chưa hết, Alois trong mắt càng trầm xuống, mà bản thân của hắn lại khó dằn nổi mở miệng đánh gãy:
“Thúc thúc lễ trưởng thành của ta. . . . . .”
“Lễ trưởng thành của ngươi sẽ do Cự Long tộc sẽ phụ trách, không dùng đến nhân loại.”
Thanh âm của Aus Belle làm cho Alois đả kích càng thêm trầm trọng, vẻ tuyệt vọng này cơ hồ trong nháy mắt bị che lấp mất.
Tiểu Duy quay đầu nhìn Alois, bỗng nhiên bật cười. Chỉ thấy nàng vỗ nhẹ nhẹ vỗ bả vai Alois, bộ dạng nữa vui đùa nói:
“Về chuyện lễ trưởng thành, ta chỉ có thể nói thật xin lỗi.”
Khi các Cự long tỏ ra ngạc nhiên, Tiểu Duy không một chút ngượng ngùng mở miệng nói:
“Bởi vì ta cũng không có kinh nghiệm, không có biện pháp dẫn đường ngươi.”
(*) Lik: mình có cảm giác ở đây có thiếu nhưng trong raw và cv đều bình thường à nếu có khúc mắc thì mọi người tự hiểu nha ^^!
“Đầm lầy phía Nam, Mirranda đã ở. Các ngươi cho rằng hai cái Cự Long thất bại sao?” Catim tựa hồ cũng hoài nghi vị trí của rồng gió Shere, nghi hoặc. ( đoạn này ko hiểu lắm đành chém gió cho qua)
“Làm sao ngươi biết Mirranda ở đầm lầy phía Nam”. Đối mặt với câu hỏi của Saraman Germany. Catim một câu cũng nói không nên lời. Huyền thiết ma long Mirranda ở đầm lầy phía Nam xác thực chính là hắn một bên tình nguyện nghĩ như vậy, cái lão bà kia trong lòng hắn hẳn là sẽ thay thế hắn thủ hộ ở nơi đó. Nhưng là, hắn không có bất cứ chứng cớ gì chứng minh Mirranda đang ở đó hộ hắn. Ảo não từ sau lần từ biệt, Catim chưa từng hoài nghi tâm của Mirranda, nhưng là. . . . . . Nàng đã rời nhà đã nhiều năm như vậy. Trời mới biết nàng đã biến thành cái dạng gì.
“Hẳn là ở đầm lầy phía nam.” Thanh âm của Tiểu Duy tức thời chen vào, còn là thật sự khẳng định.
“Huyền thiết ma long thì ta không rõ. Nhưng là rồng gió hẳn là đang ở ngay đầm lầy tử vong khai chiến.”
“Làm sao ngươi biết ?” Saraman Germany vẫn khí thế ngút trời hỏi.
“Theo hướng gió”.
“Cái gì?”.
“Gió hướng là từ nam hướng bắc thổi tới, hơi nước phát sinh hẳn là ở phía Nam. Tuy rằng không xác định vị trí cụ thể là người nào. Bất quá hẳn phải là đầm lầy tử vong. Ta biết nơi đó.”
Đúng vậy, Tiểu Duy biết đó chính là đầm lầy tử vong.
Nơi đó chính là nguyên bản trò chơi lập tức sẽ nâng cấp lên cấp độ 150 mở ra một phiên bản mới.
Toàn bộ ngoạn gia trong trò chơi giới hạn cấp độ cao nhất. Theo cấp 120 tăng lên đến cấp 150. Mà đồng thời mở ra các bản sao mức độ cấp bậc cao cũng theo luỹ thừa mà tăng chỉnh. Nhưng đây đều là trước khi xuyên qua anh trai đã nói cho cô biết. Trước mắt cô vẫn không thể xác định chắc chắn nhưng điều duy nhất cô biết là rồng gió quả thật đang gặp nguy hiểm.
Nhưng ốt cuộc là cái gì có thể đánh bại được kẻ thủ hộ khó hiểu của thế giới này hoặc là Cự long tộc đúng là những kẻ khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.