Mộ Sắc Thần Quang

Chương 48: Chiến tranh (hai) . . .\

Lãng Thấm

13/08/2020

Giải quyết nữ ma cà rồng, Alan thở dốc nửa ngày, nhưng cậu không dám nghỉ ngơi, cậi còn phải đi giúp Carlisle.

Tuy Alice gia tộc Cullen có năng lực biết trước, nhưng biết trước này thật sự có chút mờ ảo, huống chi chuyện này dù sao cũng liên quan đến Bella, người làm thiên phú Hắc Ám của ma cà rồng không cách nào sinh ra phản ứng, ai biết Alice có thể biết trước chuyện Carlisle vì bảo vệ Bella nên bị ma cà rồng vây công mà kịp thời đuổi tới hay không.

Bảo vệ người nhà của mình không chỉ là tiềm chất của gia đình Malfoy bạc kim, hoặc là nói đó thật ra là tiềm chất của tất cả phù thủy Slytherin. Mặc dù mạnh miệng không thừa nhận, nhưng hiện tại gia đình Cullen xác thực đã được Alan bỏ vào vị trí ‘Người nhà’.

Hít sâu một hơi, Alan dùng tới ma pháp truy tung lần trước đã tìm thấy bọn cướp, nhặt lên một mảnh đồng phục cậu đã từng thấy Carlisle mặc, đốt thành tro tàn, đuổi theo làn tro tàn bay lên dày đặc!

Tổng cộng có ba ma cà rồng đang đánh nhau trong rừng, một người đàn ông tóc đen cao lớn cường tráng, một gã tóc quăn màu nâu nhạt thân hình mảnh khảnh, lẫn nhau tạo thành góc đứng, quần áo của bọn chúng đều rất cũ nát, đi chân trần, tựa như những kẻ lang thang chật vật.

Mà thanh niên anh tuấn bị chúng vây quanh là một nam tử tóc vàng, tuy quần áo nửa người trên đã bị xé rách có chút nhếch nhác, nhưng khí chất cao quý trong trẻo giữa trán thì kẻ thù của ông không có khả năng bằng được.

Carlisle cũng không muốn thật sự cùng hai ma cà rồng lang thang này đấu đến ngươi chết ta sống, mặc dù chúng và bạn của chúng, nữ ma cà rồng kia gần như hủy diệt cả bệnh viện, còn giết chết hai y tá trực đêm. Hô, may mắn Alan để lại cho Bella ma pháp trận, còn có thể kéo dài trong chốc lát.

Thiên tính của ma cà rồng vốn là lạnh lùng, cho dù Carlisle thân là chủ nhân lãnh địa có nghĩa vụ bảo vệ cư dân thị trấn thì cũng chỉ trong phạm vi nhất định. Nếu không phải vì Alan yêu cầu bảo vệ Bella, Carlisle nhiều lắm chỉ đuổi ba ma cà rồng lang thang này ra khỏi Forks, để tránh hành vi không kiêng nể gì của chúng mang đến nguy cơ bại lộ gia tộc của mình, mà không phải thật sự liều chết cùng chúng.

Đó cũng không phải vì Carlisle sợ phiền phức, chỉ là bản tính xử sự làm người mà thôi. Huống chi ma cà rồng là chủng tộc Trường Sinh, tánh mạng có xu hướng vô hạn, một khi thật sự kết mối thù không thể xóa bỏ, rất nhiều ma cà rồng đều không tiếc hao phí mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm để chậm rãi tìm cơ hội trả thù, điều này thật khiến người ta khó lòng phòng bị mà lại như phụ cốt chi thư (giòi bọ trong xương??) trốn mãi không được.

“Hai vị lữ hành này, còn người bạn của các người nữa.” Carlisle đột nhiên lên tiếng, ông quyết định nhượng bộ một bước: “Tôi không muốn kết mối thù bất tử bất hưu với các vị, cô bé kia thì tôi nhất định phải bảo vệ, hơn nữa hành vi của các vị hôm nay đã khiến cho con người chú ý, điều này sẽ mang đến phiền toái cho gia tộc của tôi, kính xin các vị rời khỏi Forks.”

Gần đây Alan luôn bận rộn nhiều việc, hơn nữa cậu vốn không thế nào chú ý các loại tin tức trên báo, nhưng làm  tộc trưởng gia tộc ma cà rồng đã sớm biết, gần đây phát sinh một vài vụ án mãnh thú đả thương người hư hư thật thật những vùng lân cận, kỳ thật đều là do ba ma cà rồng này gây nên.

“Phải biết rằng, tôi —— cũng không phải chỉ có một mình.” Carlisle tiện thể mơ hồ uy hiếp, ma cà rồng lang thang, cho dù tạo thành đoàn như chúng, cũng tuyệt đối không dám tùy tiện trêu chọc gia tộc ma cà rồng có chỗ ở cố định.

Forks có cả một gia tộc ma cà rồng?!

Hai ma cà rồng hơi sợ hãi, bọn họ quả thật có chút kiêng kị.

Bất kể nhân số bao nhiêu, một gia tộc ma cà rồng hình thành tuyệt đối không chỉ có vài người đơn giản như vậy, thành viên của họ tin cậy, ăn ý, lúc tác chiến thậm chí có thể tâm ý tương thông với nhau, phát huy sức mạnh gấp mấy lần! Nhất là có vài gia tộc còn kết thành liên minh, hoặc có giao tình với nhau, đắc tội một gia tộc ma cà rồng, rất có thể bị những gia tộc ma cà rồng khác cùng cô lập!

Nghe nói Volterra tại Italy, nơi đó có gia tộc mạnh nhất thế giới ma cà rồng—— gia tộc Volturi!

Trong gia tộc này có vô số cường giả tuyệt thế giới huyết tộc, cùng các thế lực bí ẩn thậm chí có vô số quan hệ đến thế giới loài người, nội tình thâm hậu truyền thừa ngàn năm. Sự cường đại của họ thậm chí có thể chế định quy tắc của huyết tộc, vận dụng thủ đoạn thiết huyết (ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh) bắt buộc các ma cà rồng phục tòng, được xưng là hoàng tộc trong giới ma cà rồng!

Hai ma cà rồng vì lời nói của Carlisle mà liếc mắt nhìn nhau, trong mắt gã tóc quăn nâu đã có ý thỏa hiệp, mà ánh mắt tên cường tráng tóc đen kia lại chứa đựng không cam lòng mãnh liệt.

Sức mạnh của ma cà rồng cũng không phải một khi chuyển hóa thành ma cà rồng liền nhất định không thay đổi, phát triển và tích lũy sau đó cũng hết sức quan trọng, mà nguồn suối sức mạnh của ma cà rồng —— chính là máu!

Ma cà rồng có thể dựa vào máu tăng cường sức mạnh, thậm chí kích phát thiên phú Hắc Ám rất cao, nhất là máu giàu năng lượng dị thường.

Máu của Bella, ẩn chứa ma lực dồi dào đế quái lạ, năng lượng tràn đày, đối với ma cà rồng nóng lòng muốn trở nên mạnh mẽ mà nói là thần dược tăng cường sức mạnh!

Ma cà rồng có mái tóc quăn màu rám nắng kia đánh cho bạn mình một ánh mắt, sắc mặt của chúng thoáng dãn ra một chút, nhưng chỉ là một chút, một khi Carlisle có hành động, nghênh đón chính là công kích cuồng phong bạo vũ của chúng.

“A, xin chào, tôi là Laurent, đây là James, vị vừa rồi kia là Victoria. Chúng tôi chỉ đi ngang qua nơi này, cũng không nghĩ trêu chọc phiền toái cho mình.” Laurent cười cười.

Nét mặt gã vẫn tương đối buông lỏng, đây là đương nhiên. Mặc dù đối phương tự xưng là thành viên gia tộc ma cà rồng, nhưng hiện tại dù sao chỉ có một người. Cho dù thật sự trở mặt, dân du cư như chúng, có thể lập tức rời đi, không bước vào trấn Forks nữa, chẳng lẽ gia tộc của hắn thật sẽ đuổi giết họ khắp thế giới ư.

“Nhưng con bé kia!” thanh âm khàn khàn của James cất lên: “Ta muốn con nhỏ đó!”

Máu tươi tràn ngập mùi thơm mê người, năng lượng dồi dào! Sự hấp dẫn không cách nào ngăn cản!

“Điều đó không có khả năng! Cô bé kia được gia tộc bọn tôi bảo vệ.” Carlisle lạnh lùng nói, nếu ông thật sự đáp ứng hai ma cà rồng này, như vậy ông không cách nào ăn nói với Alan, hơn nữa lấy tính tình của Alan, nhất định sẽ vì việc này mà quyết liệt với mình, thậm chí sẽ giận chó đánh mèo lên thành viên khác trong gia tộc. Cứ như vậy, Edward sẽ kẹt giữa khó xử, thậm chí thống khổ.

Con của ông, trăm năm nay, chỉ yêu có một người thôi. Một khi mất đi Alan, Carlisle thậm chí không dám tưởng tượng thằng con mẫn cảm của mình sẽ thương tâm đến mức nào!



Thân là cha, ông không thể để con mình rơi vào thống khổ.

Tuy thời gian ở chung không quá lâu, nhưng Alan xác thực mang đến cho gia đình ông không ít thay đổi, lịch duyệt sáu trăm năm phong phú khiến Carlisle nhìn ra được, Alan thật ra là một cậu bé mặt lạnh tim nóng.

Edward không thể nghi ngờ là yêu Alan, ông nhìn ra, vì Alan, Edward thậm chí nguyện ý vứt bỏ mạng của mình!

Trong ánh mắt sắc bén của James dâng lên sát ý: “A, điều này thật là bí mật độg trời, ta nhìn thấy gì đây? Một con người? Một con người được ma cà rồng bảo vệ…” Hắn phát ra tiếng chậc chậc kinh ngạc.

“Chẳng lẽ con nhỏ đó là người ca hát, cho nên mới tận tâm bảo vệ nó?” James cười lạnh nói, không khí ban đầu có chút hòa hoãn trong nháy mắt lại giương cung bạt kiếm lần nữa: “Bằng không, một ma cà rồng, tại sao phải vô duyên vô cớ đi bảo vệ một con bé loài người. Hay là ông cũng phát hiện nó ngon quá, không đành lòng hút khô nó một lần, cho nên muốn làm thành một huyết nô —— nuôi dưỡng.”

Có vài ma cà rồng sợ săn bắn con người trường kỳ sẽ đưa tới một ít phiền toái không cần thiết, bởi vậy liền đem một vài con người hương vị tốt nuôi dưỡng như súc vật, loại người này, được xưng là huyết nô!

“Điều này không liên quan đến ngươi!” Nghe được hai chữ huyết nô, Carlisle chán ghét nhăn mày, hiển nhiên ông rất ghét từ này.

Gã cường tráng mang tên James, có ánh mắt sắc bén, cùng thần thái dữ tợn, xem xét cũng biết là một tên tàn bạo hung ác.

Đối mặt lão ma cà rồng Carlisle sống hơn sáu trăm năm, sau lưng có gia tộc, gã vẫn không chịu đè nén bản tính của mình, trong cổ phát ra tiếng rít gào như mãnh thú, bộ dạng súc thế đợi bổ nhào.

Laurence mặc dù có điểm không tình nguyện, nhưng vẫn khôi phục tư thế đứng thẳng ban đầu lần nữa, động tác tương trợ rõ ràng này lại làm James phát ra tiếng cười sung sướng mà điên cuồng.

Lông mày Carlisle cau lại, ma cà rồng ăn chay cùng ma cà rồng ăn mặn vỏn vẹn chỉ kém một chữ, nhưng trên thực tế lại cách biệt một trời một vực, trừ nơi phát ra thức ăn để duy trì tánh mạng khác nhau ra, lúc đối mặt tranh đấu cũng có chỗ khác biệt.

Ma cà rồng ăn mặn mặc dù không thể bảo trì đầu óc thanh tỉnh lúc tác chiến như ma cà rồng ăn chay ra, một khi ra tay, bản tính Cuồng Bạo kia sẽ càng tăng thêm hung tính của họ! Nếu chiến đấu thời gian dài Carlisle tuy không sợ, nhưng Bella bây giờ còn đang ở bệnh viện, nơi đó còn có một nữ ma cà rồng, ông còn đang bận lòng vì tình huống của Bella.

James liếm liếm môi, hồi tưởng đến mùi máu hấp dẫn không cách nào chống cự ngửi thấy trong lúc vô tình của con bé kia, thơm ngon chưa bao giờ thấy qua và máu tươi đầy rẫy năng lượng hấp dẫn đốt cháy lý trí của hắn.

Mỹ diệu, hấp dẫn cỡ nào, máu làm cho người ta không cách nào kháng cự a!

Tuy Victoria hình như gặp phải một chút phiền toái nhỏ, nhưng chỉ cần giải quyết ma cà rồng nhiều chuyện trước mắt, James tin tưởng mình nhất định sẽ giải quyết được phiền toái kia.

“Ra tay đi, Laurence!” Chính là muốn nhất cổ tác khí liên hợp với đồng hành đối phó Carlisle, nhưng trong giây lát, hắn ngẩng đầu lên: hắn nghe thấy thanh âm gì, đang nhanh chóng lao tới!

“Không tốt! Là năm ma cà rồng! James, gia tộc của hắn đã đến!”

Vèo vèo vèo ——

Laurent còn chưa nói hết, bên tai bỗng vang lên tiếng vút vút do không khí trong tay áo xẹt qua phát ra, ma cà rồng ba nam hai nữ năm xuất hiện bên người Carlisle.

Trừ Esme ra, các ma cà rồng gia tộc Cullen đều đến đây.

“Carlisle, Alan đâu rồi.” Edward không thấy người yêu phù thủy của mình, nhịn không được lên tiếng hỏi.

Carlisle u oán liếc nhìn Edward, Phương Đông có câu gọi là ‘Có vợ thì quên nương’, Edward trước mắt chính là thể hiện câu nói đó! Nó không nhìn thấy cha nó vừa cùng hai ma cà rồng đánh nhau một trận thật dữ dội sao?

“Bình tĩnh một chút Edward, biết trước của Alice mặc dù rất mơ hồ với Alan, nhưng cũng không phát hiện cậu ấy gặp nguy hiểm, cho nên em không cần lo lắng.” Jasper an ủi nói.

Tình cảnh trước mắt đúng là cảnh Alice tiên đoán nhìn thấy, tuy vì ma lực của phù thủy mà chuyện của Alan Alice thấy vẫn rất mơ hồ, nhưng dù sao cũng có thể thấy được. Không nhìn thấy Alan gặp nguy hiểm, hơn nữa Alan vốn là một phù thủy cường đại, cho nên Edward cũng buông xuống lo lắng của hắn.

Từ khi ma cà rồng Edward  đến, Laurence và James trong nháy mắt rơi vào hoàn cảnh xấu từ 2 đấu 1 đổi thành 6 đấu 2, vốn chỉ một mình Carlisle cũng đủ để đánh ngang tay với chúng, may mắn còn có thể chiếm thượng phong một chút, bây giờ năm ma cà rồng thực lực cường hãn, bọn họ chỉ sợ sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.

Laurence hiển nhiên sợ hãi ý muốn xin khoan dung, nhưng James, hung ác cùng điên cuồng trong mắt hắn càng tràn đầy hơn.

“Những lữ hành từ ngoài đến kia, vì sao muốn thương tổn người nhà của chúng ta, chẳng lẽ chúng mi quên huyết giới gia tộc Volturi chế định: tiến nhập lãnh địa gia tộc ma cà rồng khác, bất kể hành vi của lữ hành nào cũng phải được gia tộc này quy định, nếu không chúng ta có quyền xử tử chúng mi!” bề ngoài của Jasper mặc dù không chấn động như Emmett, nhưng ngữ điệu lạnh như băng từ miệng hắn nói ra, càng tăng thêm một tia hàm xúc khắc nghiệt!

“Này, lữ hành ngu xuẩn cuồng vọng, nhanh để ta đem các ngươi xé thành mảnh nhỏ ném vào lửa!” Emmett giơ nắm tay lên, chiến ý trong mắt càng ngày càng tăng.



Mấy tháng qua dưới bóng ma của phù thủy nào đó, Emmett sớm đã cảm thấy hơi bị nghẹn khuất, đặc biệt Alan hở một tí là lấy chuyện biến hắn thành con sên để uy hiếp, điều này làm ma cà rồng khỏe mạnh ngồi không yên gần đây uể oải không ít. Bây giờ có cơ hội để hắn thống thống khoái khoái đánh nhau một trận, há có thể không hưng phấn sao?

Cho dù là James săn bắn thành tánh, lúc này cũng không khỏi lo lắng! Thành viên gia tộc ma cà rồng cường đại này, làm hắn cảm nhận áp lực cực lớn, nhưng James cũng không thỏa hiệp, hắn cảm nhận được sát ý, sát ý không che dấu chút nào!

Nếu như nói lúc mới bắt đầu Carlisle quả thật có ý dàn xếp ổn thỏa, như vậy hiện tại gia tộc ma cà rồng này, là hoàn toàn muốn mạng của bọn hắn!

James từ khi trở thành ma cà rồng đến nay trải qua biết bao cuộc giết chóc, cũng từng cùng những ma cà rồng khác quyết đấu sinh tử, tuyệt đối không có tính cách ngồi chờ chết, hai đầu gối hơi cong lên, cánh tay hơi xoắn vào trong, đây là biểu hiện ngưng tụ sức mạnh!

“Chúng tôi bằng lòng buông tha cho cô bé kia, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không xuất hiện tại Forks nữa, mọi người có thể cho chúng tôi rời đi, đúng không?” Laurence dè dặt hỏi, con ngươi màu máu của hắn mang theo lo sợ bất an mãnh liệt, có ý sợ hãi rõ ràng.

“Điều đó không có khả năng! Ngoan ngoãn chịu chết đi!” Emmett nhe răng nói, cử động kia của hắn trừ việc làm cho Laurence sợ hãi và James phẫn nộ ra, càng tiếp nhận thêm vài miếng khinh khi của thành viên gia tộc Cullen khác.

Ngu xuẩn!

Đáy lòng thành viên gia tộc Cullen đều hiện lên một câu như vậy, cho dù thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt cũng không thể nói ra trước mặt a, không phải là muốn hoàn toàn kích thích đối phương làm cho bọn họ cá chết lưới rách sao.

Carlisle đang muốn nói vài lời làm cho đối phương buông đề phòng, đột nhiên James điên cuồng gào lên một tiếng, bỏ lại mặc kệ Laurence, trực tiếp vọt tới Alice nhỏ nhắn xinh xắn nhất.

Alice hiển nhiên không phải loại con gái trong ngoài như một, hơn nữa rõ ràng biểu hiện ‘Chuyên lấy quả hồng mềm mà bóp’ của James càng làm cô phẫn nộ, cô tức giận nghênh tiếp James, lại bị đối phương hung hăng hất tung.

James đẩy Alice ra, lập tức chân không ngừng đánh về phía bên phải, ý đồ cướp đường mà chạy, nhưng không ngờ ‘Phanh!’ một tiếng bị một tấm chắn vô hình ngăn trở, ngã trở về sau.

“Trói buộc!” Alan đúng lúc này đuổi tới, vừa thấy các ma cà rồng nhà Cullen đều ở đây, cảm thấy an tâm một chút, mắt thấy ma cà rồng tên James kia đánh bay Alice ý đồ cướp đường mà chạy. Một cái Impedimenta vô thanh vô tức cộng thêm một cái bùa trói buộc, tuyên bố phù thủy đã đến.

“Giết nha!” các ma cà rồng phản ứng nhanh chóng đồng loạt lao đến, đem James và Laurence vội vàng không kịp chuẩn bị xé thành mảnh nhỏ! Nhất là Emmett càng hưng phấn la to, phảng phất như một chiến sĩ đấu tranh anh dũng.

Những mảnh nhỏ màu trắng giống như thạch cao đang chậm rãi ngọ nguậy trên mặt đất, nếu không thiêu hủy chúng, chỉ cần một buổi tối, những mảnh nhỏ này sẽ tạo thành một ma cà rồng lần nữa!

Các ma cà rồng Cullen gia tộc kiếm củi, bắt đầu luống cuống tay chân tìm bật lửa, Alan hơi nhíu mày, một cái Liệt Hỏa hừng hực đốt lên. Cậu không dám ở khoảng cách gần như vậy dùng lửa quỷ, nghệ thuật hắc ám uy lực cường đại này quả thực chính là khắc tinh của ma cà rồng, nếu như có một chút hoa lửa tung tóe lên người thành viên gia tộc Cullen có thể sẽ không tốt!

Mùi hôi gay mũi cùng khói đen từ củi đốt bay ra, Alan phảng phất như nghe tiếng hai ma cà rồng đang rú thảm.

Cậu ngồi chồm hổm trên mặt đất thở hổn hển, vừa cùng Victoria chiến đấu cậu cũng bị vài vết thương, trên bàn tay đứt ra một vết thương đang rướm máu, đặc biệt lúc giả bộ từ cầu thang lăn xuống, khiến cho tay chân cùng phần eo của cậu đau nhứt!

“Alan, cậu không sao chớ.” Edward lo lắng nhìn cậu, xé vạt áo của mình diu dàng thay cậu lau vết máu đã hơi khô trên tay. Trong lòng hắn oán giận nói, cái này đều do cô gái Bella kia, nếu không phải cô ta, Alan cũng không cần mệt nhọc vì cổ như vậy.

Alan lắc đầu, lo lắng vừa rồi nhanh chóng không còn, hiện tại chỉ cảm thấy toàn thân vừa mệt mỏi lại đau nhứt, nghiêng đầu dựa vào ngực bạn trai ma cà rồng, Alan bình phục hô hấp của mình.

“Edward, mang Alan đi về nghỉ ngơi trước đi.” Carlisle ân cần nói: “Cậu không cần lo lắng nơi này, mọi người sẽ xử lý tốt hết thảy.”

Gật gật đầu, Alan thấy Edward ngồi chồm hổm trước mặt cậu, do dự một chút, cũng bò lên lưng Edward.

“Volturi!” Alice đột nhiên nghiêm trọng nói: “Là đội cảnh vệ gia tộc Volturi, con nhìn thấy họ đi đến nơi này.”

“Mau dẫn Alan đi.”  gia trưởng ma cà rồng cau mày nói.

“Không còn kịp rồi.” Jasper nói ra, xa xa có mấy thân ảnh mông lung như ẩn như hiện trong rừng rậm u am, tốc độ của họ cực nhanh, gần như trong nháy mắt sẽ tới trước mặt.

“Cái gì là Volturi?” Alan nằm sấp trên người Edward hỏi.

“Một gia tộc ma cà rồng ở Italy, là gia tộc đứng đầu của tất cả ma cà rồng!” Edward có chút nghiêm túc nói.

Vừa nghe thấy hai từ ‘Italy’ và ‘ma cà rồng’. sắc mặt Alan lập tức thay đổi, nhưng căn cứ vào tốc độ của đối phương mà xem, hiện tại Edward đã không kịp dẫn cậu đi, cho dù là thi triển độn thổ cũng không còn kịp rồi.

“Xèo ——”một tiếng vang nhỏ, thân thể Alan trong nháy mắt biến thành một mãng xà bạc vảy xanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mộ Sắc Thần Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook