Mộ Thiếu Sủng Thê Xin Bình Tĩnh!
Chương 107: Tập dượt
BTNLing
18/10/2024
Với vai trò là thực tập sinh của công ty giải trí Glory, Úc Noãn trước khi bước vào thực tập, cô được quản lý dẫn một vòng, giới thiệu toàn bộ những tiền bối hiện đang nổi tiếng trong giới.
Nơi phòng thu và điều chỉnh giọng hát, Úc Noãn một lần nữa bước vào thử xem mức độ như nào thông qua kiểm duyệt dưới sự quan sát gắt gao của một giáo viên điều chỉnh thanh điệu.
Chiếc micro cẩn thận gắn trên cao, Úc Noãn chỉ được phép nghe sơ qua giai điệu cùng bài hát lạ lẫm một lần, được giao đến lời bài hát, còn lại đều do giáo viên quan sát khả năng tiếp thu sự cảm thụ nốt âm hưởng của cô.
Úc Noãn đứng nơi phòng thu, lần đầu khi bản một bản nhạc ballad được phát qua, cô gái nhỏ nhắm mắt cẩn thận nghe rõ thanh âm. Cho đến lần thứ hai, là do chính bản thân tự tập duyệt.
Vốn Úc Noãn không thông qua môi trường đào tạo bài bản, càng không phải một người có giáo viên chuyên dụng kèm cặp. Tuy vậy, khả năng cảm thụ âm nhạc của cô đều rất tốt, giống như thể đối với loại hình thức nghệ thuật này, từ sớm Úc Noãn đã có thiên phú sẵn.
Khi Úc Noãn đứng trong phòng thu, giọng hát được cất vang lên, giai điệu bài hát lúc thăng lúc trầm, đỉnh điểm khó nhất khi các nốt nhạc đều lên rất cao và âm vang dội, giống như muốn thử thách sự dẻo dai trong câu từ của Úc Noãn.
Dù vậy, sau tất cả vẫn không có thứ gì làm khó được cô.
Đến khi Úc Noãn cầm lời bài hát bước ra, giáo viên điều chỉnh thanh điệu đã nhìn cô từ trên xuống, âm thầm vỗ tay khen ngợi, căn bản cũng không hề nói quá nhiều lời.
Chỉ có chị quản lý Trương Hạnh nhiệt liệt vỗ tay khen không ngớt, dường như không nghĩ đến Úc Noãn có tài như thế.
Ban đầu nhận hợp đồng quản lý, tổng giám đốc điều hành không hề nói quá sâu, điều này cũng khiến Trương Hạnh ngầm hiểu được, đây là một mối quan hệ ngầm đi cửa sau. Vốn không hề mong chờ vào tài năng, chỉ là khi trông thấy Úc Noãn thể hiện, Trương Hạnh vẫn không tránh được sự kinh ngạc.
Đúng thật có những thứ vẫn nên tận mắt cảm nhận, không thể qua phán đoán.
Chị quản lý Trương Hạnh nhìn cô, khoảng thời gian tập dượt từ đầu kéo dài cũng đã là hơn năm tiếng. Dẫu sao Úc Noãn cũng được đưa vào, hiển nhiên Trương Hạnh không muốn bắt ép cô quá.
“Úc Noãn, tạm thời em nghỉ ngơi đi. Một tiếng nữa quay lại, chúng ta tiếp tục tập.”
Úc Noãn ngoan ngoãn cúi đầu, sau đó rời đi.
Khi đi qua khu vực trung tâm, nơi đây phần lớn trang bị hầu hết các thiết bị dụng cụ tổ chức sân khấu, phần nào đoán được, còn khoảng hai ngày diễn ra phần thi tranh tài bình chọn ngôi sao được yêu thích nhất. Từ đó làm gương mặt đại diện cho các nhãn hàng thời trang của nổi tiếng.
Đây là cơ hội lớn của hầu hết các ngôi sao lớn nhỏ trong công ty giải trí Glory.
Úc Noãn nhìn qua, hiện tại giữa trưa mọi người đều đã tản đi. Hơi lạnh từ phòng điều hòa vẫn còn mát mẻ thoảng ra phía ngoài phòng. Đứng một lúc, chợt thấy bóng lưng quen thuộc lướt qua.
Vóc dáng người con gái vẫn cứ thanh mảnh như thế, mái tóc dài thướt tha trong chiếc váy tinh tế màu xám tro, hiện giờ đang đứng trước cây đàn piano, cẩn thận kiểm tra đạo cụ.
Chị Giai Mễ.
Úc Noãn vốn muốn tiếng lên tiếp chuyện, để rồi trông thấy nơi phía góc khuất phía sau, bóng hình người đàn ông kiêu ngạo khác đang đứng. Lẳng lặng quan sát mọi hành động của Giai Mễ. Người đàn ông thân hình cân đối lại cường tráng, làn da trắng nhạt ngả màu, khắp người hắn mang theo vẻ huyền bí xa cách khó có thể chạm vào.
Úc Noãn từng thấy qua hắn một lần, là khi cô bắt gặp người đàn ông này xuất hiện bên cạnh Mộ Kình Triệt vào đêm hòa nhạc, cô vô tình va vấp phải.
Cũng là một loại người như Mộ Kình Triệt, mang theo sự xa cách khó mà diễn tả được.
Gương mặt hắn ngũ quan góc cạnh hoàn mỹ, trái ngược với Mộ Kình Triệt một thân cấm dục, người đàn ông này lại mang theo vẻ phong lưu đa tình, sóng mũi kiêu ngạo khi mang dòng máu lai trong người, đôi môi bạc mỏng đang mím, ánh mắt sâu sắc nhìn về người trước con gái yên lặng trước mặt. Khắp người phủ lên bộ âu phục đắt tiền, tỏa ra khí chất xa cách lại thành đạt của một doanh nhân hiếm thấy.
Dường như được Mộ Kình Triệt nuông chiều, hình ảnh Mộ Kình Triệt trong mắt cô cũng không quá mức đáng sợ như khi đối diện với người đàn ông trước mặt hiện tại.
Cho đến khi, người đàn ông đó từng bước tiến về phía Giai Mễ, khi Giai Mễ có vẻ thất thần, bàn tay hắn đã ngang nhiên ôm người con gái vào lòng, Giai Mễ hoàn toàn bị lọt thỏm trong vòng tay có phần mạnh bạo của hắn.
Úc Noãn vẫn thường nghe mọi người nói, Giai Mễ là tình nhân của người đàn ông kia.
Nếu thật sự đoán không lầm, đây căn bản chính là Nhiếp Tần Duật nổi danh trong lời đồn đại của mọi người!
Úc Noãn không dám đứng lại, bản thân trông không khác khác gì đang lén lút làm chuyện xấu, vì vậy vội vã chạy đi.
Một số chuyện cô vẫn là không nên xen vào.
Nơi phòng thu và điều chỉnh giọng hát, Úc Noãn một lần nữa bước vào thử xem mức độ như nào thông qua kiểm duyệt dưới sự quan sát gắt gao của một giáo viên điều chỉnh thanh điệu.
Chiếc micro cẩn thận gắn trên cao, Úc Noãn chỉ được phép nghe sơ qua giai điệu cùng bài hát lạ lẫm một lần, được giao đến lời bài hát, còn lại đều do giáo viên quan sát khả năng tiếp thu sự cảm thụ nốt âm hưởng của cô.
Úc Noãn đứng nơi phòng thu, lần đầu khi bản một bản nhạc ballad được phát qua, cô gái nhỏ nhắm mắt cẩn thận nghe rõ thanh âm. Cho đến lần thứ hai, là do chính bản thân tự tập duyệt.
Vốn Úc Noãn không thông qua môi trường đào tạo bài bản, càng không phải một người có giáo viên chuyên dụng kèm cặp. Tuy vậy, khả năng cảm thụ âm nhạc của cô đều rất tốt, giống như thể đối với loại hình thức nghệ thuật này, từ sớm Úc Noãn đã có thiên phú sẵn.
Khi Úc Noãn đứng trong phòng thu, giọng hát được cất vang lên, giai điệu bài hát lúc thăng lúc trầm, đỉnh điểm khó nhất khi các nốt nhạc đều lên rất cao và âm vang dội, giống như muốn thử thách sự dẻo dai trong câu từ của Úc Noãn.
Dù vậy, sau tất cả vẫn không có thứ gì làm khó được cô.
Đến khi Úc Noãn cầm lời bài hát bước ra, giáo viên điều chỉnh thanh điệu đã nhìn cô từ trên xuống, âm thầm vỗ tay khen ngợi, căn bản cũng không hề nói quá nhiều lời.
Chỉ có chị quản lý Trương Hạnh nhiệt liệt vỗ tay khen không ngớt, dường như không nghĩ đến Úc Noãn có tài như thế.
Ban đầu nhận hợp đồng quản lý, tổng giám đốc điều hành không hề nói quá sâu, điều này cũng khiến Trương Hạnh ngầm hiểu được, đây là một mối quan hệ ngầm đi cửa sau. Vốn không hề mong chờ vào tài năng, chỉ là khi trông thấy Úc Noãn thể hiện, Trương Hạnh vẫn không tránh được sự kinh ngạc.
Đúng thật có những thứ vẫn nên tận mắt cảm nhận, không thể qua phán đoán.
Chị quản lý Trương Hạnh nhìn cô, khoảng thời gian tập dượt từ đầu kéo dài cũng đã là hơn năm tiếng. Dẫu sao Úc Noãn cũng được đưa vào, hiển nhiên Trương Hạnh không muốn bắt ép cô quá.
“Úc Noãn, tạm thời em nghỉ ngơi đi. Một tiếng nữa quay lại, chúng ta tiếp tục tập.”
Úc Noãn ngoan ngoãn cúi đầu, sau đó rời đi.
Khi đi qua khu vực trung tâm, nơi đây phần lớn trang bị hầu hết các thiết bị dụng cụ tổ chức sân khấu, phần nào đoán được, còn khoảng hai ngày diễn ra phần thi tranh tài bình chọn ngôi sao được yêu thích nhất. Từ đó làm gương mặt đại diện cho các nhãn hàng thời trang của nổi tiếng.
Đây là cơ hội lớn của hầu hết các ngôi sao lớn nhỏ trong công ty giải trí Glory.
Úc Noãn nhìn qua, hiện tại giữa trưa mọi người đều đã tản đi. Hơi lạnh từ phòng điều hòa vẫn còn mát mẻ thoảng ra phía ngoài phòng. Đứng một lúc, chợt thấy bóng lưng quen thuộc lướt qua.
Vóc dáng người con gái vẫn cứ thanh mảnh như thế, mái tóc dài thướt tha trong chiếc váy tinh tế màu xám tro, hiện giờ đang đứng trước cây đàn piano, cẩn thận kiểm tra đạo cụ.
Chị Giai Mễ.
Úc Noãn vốn muốn tiếng lên tiếp chuyện, để rồi trông thấy nơi phía góc khuất phía sau, bóng hình người đàn ông kiêu ngạo khác đang đứng. Lẳng lặng quan sát mọi hành động của Giai Mễ. Người đàn ông thân hình cân đối lại cường tráng, làn da trắng nhạt ngả màu, khắp người hắn mang theo vẻ huyền bí xa cách khó có thể chạm vào.
Úc Noãn từng thấy qua hắn một lần, là khi cô bắt gặp người đàn ông này xuất hiện bên cạnh Mộ Kình Triệt vào đêm hòa nhạc, cô vô tình va vấp phải.
Cũng là một loại người như Mộ Kình Triệt, mang theo sự xa cách khó mà diễn tả được.
Gương mặt hắn ngũ quan góc cạnh hoàn mỹ, trái ngược với Mộ Kình Triệt một thân cấm dục, người đàn ông này lại mang theo vẻ phong lưu đa tình, sóng mũi kiêu ngạo khi mang dòng máu lai trong người, đôi môi bạc mỏng đang mím, ánh mắt sâu sắc nhìn về người trước con gái yên lặng trước mặt. Khắp người phủ lên bộ âu phục đắt tiền, tỏa ra khí chất xa cách lại thành đạt của một doanh nhân hiếm thấy.
Dường như được Mộ Kình Triệt nuông chiều, hình ảnh Mộ Kình Triệt trong mắt cô cũng không quá mức đáng sợ như khi đối diện với người đàn ông trước mặt hiện tại.
Cho đến khi, người đàn ông đó từng bước tiến về phía Giai Mễ, khi Giai Mễ có vẻ thất thần, bàn tay hắn đã ngang nhiên ôm người con gái vào lòng, Giai Mễ hoàn toàn bị lọt thỏm trong vòng tay có phần mạnh bạo của hắn.
Úc Noãn vẫn thường nghe mọi người nói, Giai Mễ là tình nhân của người đàn ông kia.
Nếu thật sự đoán không lầm, đây căn bản chính là Nhiếp Tần Duật nổi danh trong lời đồn đại của mọi người!
Úc Noãn không dám đứng lại, bản thân trông không khác khác gì đang lén lút làm chuyện xấu, vì vậy vội vã chạy đi.
Một số chuyện cô vẫn là không nên xen vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.