Chương 6: Trở thành người nổi tiếng trên mạng sau một đêm
Liêu Uyển Hồng
15/11/2014
Vậy còn Lancer kẻ đã kéo cô vào vòng xoáy này thì sao?
Khi gặp Tuyết Nhung lần đầu tiên dưới gốc táo, trực giác của Lancer đã mách bảo rằng người con gái châu Á có sức hút đặc biệt này nhất định sẽ làm nên chuyện lớn trong tương lai. Anh vốn thích qua lại với những người con gái đặc biệt, xinh đẹp và tài năng. Anh cảm thấy sự gặp gỡ này là duyên phận, chắc chắn hai người họ sẽ còn gặp nhau nữa.
Trong lớp học ngày hôm ấy, Lancer lại tình cờ chạm mặt Tuyết Nhung lần thứ hai. Lúc đó, anh nghĩ sau này Tuyết Nhung có thể sẽ là nhà đấu tranh bảo vệ nữ quyền thế hệ mới của Mĩ, hoặc cũng có thể trở thành một nữ chính trị gia lừng lẫy giống như Hillary[1]. Thậm chí anh còn dự đoán, trong tương lai, Tuyết Nhung chí ít cũng sẽ là Diana[2] phương Đông.
[1] Hillary Rodham Cliton (sinh ngày 26 tháng 10 năm 1947): Bộ trưởng Ngoại giao đương nhiệm của Hoa Kỳ.
[2] Diana, Công nương xứ Wales (Diana Frances, 1961-1997): vợ đầu của Charles, Hoàng tử xứ Wales.
Lần thứ ba, hai người gặp nhau ở trong buổi hòa nhạc. Lancer lại cho rằng Tuyết Nhung sẽ trở nên nổi tiếng với tài năng kéo vĩ cầm thiên bẩm. Cô ấy sẽ là một nữ Lang Lang, rất có thể sẽ được mời đến biểu diễn trong lễ nhậm chức tổng thống vào một ngày nào đó.
Song anh hoàn toàn không ngờ, Tuyết Nhung lại nổi danh trên mạng bằng cách thức nhảm nhí này. Giờ cô ấy đã trở thành trò cười cho cả thế giới, còn anh chính là kẻ đầu têu cho loạt series này.
Sau một đêm thành người nổi tiếng, Lancer đã nghĩ về chuyện này không dưới hai chục lần. Hôm đó, khi buổi hòa nhạc kết thúc, anh thực sự vừa mừng vừa lo vì Tuyết Nhung đồng ý cùng mình đến quán cà phê Starbucks. Trên đường đi, anh không ngừng nghĩ xem nên làm gì để đem đến niềm vui bất ngờ cho người con gái nhỏ bé nhưng đầy sức mê hoặc này? Làm sao mới có thể khiến cho cô ấy mỉm cười? Cuối cùng, đến nơi rồi mà anh vẫn chưa thể nghĩ ra được bất kỳ chiêu trò nào. Điều này làm Lancer vô cùng buồn bã. Chỉ đến khi Tuyết Nhung đi vào phòng vệ sinh, đầu óc anh mới linh hoạt trở lại. Anh muốn giở chút tài mọn của mình để đổi lấy nụ cười của cô.
Nhưng Lancer không thể ngờ tất cả lại biến thành trò hề nhảm nhí như vậy. Mọi chuyện đều từ anh mà ra, nhưng liệu anh có sai hay không? Chẳng phải cánh đàn ông Mĩ đều đã đứng hết về phía anh hay sao? Bọn họ còn nói đó chẳng qua chỉ là một trò đùa lém lỉnh và hài hước mà thôi. Vậy anh có gì sai chứ?
Nhưng nhớ lại ánh mắt giận dữ của Tuyết Nhung khi ném cốc cà phê về phía mình, anh không thể không thừa nhận, hành động của mình hôm đó đã quá đà. Có lẽ với những người con gái đến từ cùng một nền văn minh như anh, họ sẽ không lưu tâm đến chuyện này. Nhưng nếu Tuyết Nhung cảm thấy bị tổn thương thậm chí càng ngày càng tổn thương thì anh chắc chắn đã mắc sai lầm quá lớn.
Trong lúc Tuyết Nhung không để ý, Lancer đã nghĩ ra một cách lừa cô chấp nhận anh vào danh sách bạn bè trong facebook.
“Đinh đong!” Một hàng chữ vàng xuất hiện trong hộp thoại dưới góc trái màn hình máy tính, kèm theo là khuôn mặt cười toe toét: “Anh là Lancer đây! Thực sự xin lỗi em!”
Tuyết Nhung vô cùng kinh ngạc, lập tức gõ bàn phím:
Đồ khốn, anh xuống địa ngục đi!
Từ đó, bất luận Lancer gửi đến bao nhiêu tin nhắn, cô cũng không thèm trả lời, mà nhanh chóng xóa tên anh ra khỏi danh sách bạn bè.
Tuyết Nhung, thực sự xin lỗi em. Là anh đã sai. Anh đúng là đồ chẳng ra gì!
Hi vọng em tha thứ cho anh!
Tuyết Nhung thậm chí không thèm mở hộp thoại tin nhắn của Lancer ra. Chỉ cần nhìn thấy cái tên Lancer là cô lập tức cho nó vào hộp thư rác.
Không thể tiếp tục nhẫn nại được, Lancer liền nghĩ đến cách cuối cùng mình có thể làm, đó là trực tiếp xin lỗi Tuyết Nhung. Trong trang facebook của mình và dưới đoạn clip nổi tiếng của hai người, Lancer công khai đăng tải một bức thư có tựa đề “Lời xin lỗi chân thành dành cho tiểu thư Tuyết Nhung”:
Gửi Đinh Tuyết Nhung
Do những suy nghĩ ích kỉ và sự thiếu hiểu biết về nền văn hóa khác của anh, anh đã vô tình kéo em vào câu chuyện ngu ngốc và hoang đường này, khiến em bị tổn thương về tinh thần và trở thành người bị hại. Anh thực sự rất hối hận về những gì mình đã gây ra. Xin em hãy tha thứ cho sự lỗ mãng và ngu ngốc của anh. Hi vọng em tin rằng, từ bài học lần này, anh sẽ học được cách tôn trọng suy nghĩ và tập quán văn hóa của người khác. Nhất định anh sẽ làm được. Hãy tin và chấp nhận lời xin lỗi của anh!
Bức thư xin lỗi này của Lancer vốn không hề có ý soi mói và bới móc. Nhưng, như người phương Đông vẫn thường nói “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”, chuyện này không chỉ dừng lại ở đó. Bức thư không những không làm mọi chuyện lắng xuống, mà ngược lại còn như đổ thêm dầu vào lửa. Sự lan truyền chóng mặt của nó trên các trang web càng khiến cộng đồng mạng như phát điên. Tất cả mũi dùi đều chĩa hết về phía Tuyết Nhung: Anh chàng đẹp trai đã xuống nước xin lỗi rồi, bây giờ mọi người chờ xem cô gái hẹp hòi kia có chấp nhận lời xin lỗi của anh ta hay không? Xem cô ta liệu có cho bản thân mình một nước lui?
Chuyện nhỏ giữa hai người đã làm dấy lên một cuộc xung đột văn hóa Đông – Tây. Từ xung đột văn hóa, hàng loạt các cuộc cá cược thi nhau mọc lên trên mạng: có kẻ cá chưa đến ba ngày “cô gái Trung Quốc Starbucks” sẽ nhận lời xin lỗi, có kẻ lại cho rằng chỉ cần 24 tiếng đồng hồ, kẻ khác lại nghĩ phải đến cả tháng, thậm chí có kẻ còn nói trừ phi mặt trời mọc ở đằng tây thì lời xin lỗi đó mới được chấp nhận. Bất luận đặt cược thế nào, bọn họ đều túm tụm trên mạng và bắt đầu đếm ngược. Nhóm chọn 24 giờ thua cuộc đầu tiên, tiếp đến là những người chọn ba ngày. Kết quả, bọn họ giận dữ hợp thành một nhóm, công khai chửi mắng Tuyết Nhung trên mạng.
Tuyết Nhung không thể tiếp tục đứng ngoài cuộc được nữa. Cô đã hoàn toàn sụp đổ. Ngày nào, cô cũng ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí còn chẳng dám lên mạng.
Nếu ở Trung Quốc, những cặp nam nữ bỗng chốc nổi tiếng trên mạng như cô và Lancer, đặc biệt là nhân vật nữ chắc chắn sẽ phải đối mặt những cuộc điều tra lai lịch đến tận ngọn nguồn gốc rễ. Các netizen chuyên nghiệp lập tức công khai cho cả thế giới biết những chuyện bạn đã trải qua từ lúc sinh ra cho đến hiện tại, bao gồm cả việc bạn đã từng có bao nhiêu người bạn khác giới. Đó chính là hiệu ứng mạng mà người ta vẫn gọi là “nổi tiếng đến mức không còn đất chôn thân”.
Ở Mĩ, văn hóa mạng có chút khác biệt. Những người khiến cộng đồng và đội ngũ paparazzi cảm thấy có hứng thú, thấy đáng bỏ thời gian và tiền bạc ra để tìm hiểu lai lịch đa phần là những ngôi sao quốc tế thuộc thế giới giải trí, thể thao, chính trị như Hilton, Britney Spear, David Beckham. Còn những nhân vật nhỏ nhoi bỗng chốc nổi tiếng trên mạng như Lancer và Tuyết Nhung vốn nhiều không kể xiết, về cơ bản không đáng để họ tìm hiểu. Trừ phi hai người có thể bùng nổ trên sâu khấu như Lady Gaga, sau đó được công ty chế tác kỳ công đánh bóng tên tuổi, khiến giới truyền thông và paparazzi nhận thấy tiềm năng kinh tế, thì họ mới đáng được săn lùng.
Hiện tại, Tuyết Nhung và Lancer vẫn chưa được giới truyền thông và paparazzi nước Mĩ để mắt tới. Song có thể nói, đó là “may mắn từ trong bất hạnh”. Toàn bộ câu chuyện chỉ mới nổi tiếng trong phạm vi trường học. Đến giờ phút này, chỉ có những người bạn của hai người, một bộ phận sinh viên hay vào youtube, facebook biết đến chuyện này. Nó vẫn chưa làm dậy sóng trong trường đại học Mi-chi-gân của cô. Lúc này, nếu một trong hai người Tuyết Nhung hoặc Lancer muốn mượn gió bẻ măng, đưa ra bức thư của phó Tổng Giám đốc Starbucks, rồi liên lạc với đám người kia, nói mình là người đại diện cho hãng thì nhất định họ sẽ đạt được ý nguyện, trở thành một người nổi tiếng đích thực.
Song, đó không phải là những gì Tuyết Nhung mong muốn, cũng cũng phải là ý nguyện của “tên khốn mặt trắng” Lancer. Từ nhỏ, Tuyết Nhung đã luôn mơ ước được nổi tiếng, được trở thành một nghệ sĩ vĩ cầm hoặc một tiểu thuyết gia lừng danh. Sau khi đến Mĩ, cô thấy cơ hội có ở khắp nơi. Bản thân cô nếu muốn có chút tiếng tăm cũng không có gì khó khăn. Song, từ trong đáy lòng, Tuyết Nhung muốn thành danh bằng chính thực lực của mình. Cô tuyệt đối không muốn hạ thấp mình làm loại phụ nữ này nọ để cho người ta tiêu khiển.
Còn Lancer, bản thân anh cũng thừa nhận mình có khả năng thiên bẩm. Song, anh cũng có một tôn chỉ của riêng mình, đó là không lấy việc chà đạp lên lòng tự trọng của người khác làm tiền đề. Đây chính là điều Lancer đã được giáo dục từ nhỏ, cũng là một phần trong tiêu chuẩn đạo đức của anh. Buổi tối hôm đó ở quán cà phê Starbucks, anh thực sự không ngờ trò đùa lém lỉnh của mình lại vô tình làm tổn thương Tuyết Nhung. Cho dù anh không hề cố ý, nhưng dùng hình thức này để nổi tiếng và thu lợi về mình quả là một cách làm đáng xấu hổ.
Vậy nên nhìn chung Tuyết Nhung và Lancer cùng có một quan điểm: cần phải nhanh chóng thoát khỏi vũng bùn đen tối này. Bởi vì, áp lực càng lớn thì khả năng phòng ngự của họ càng giảm sút.
Tuyết Nhung hoàn toàn mê muội. Cô không biết bây giờ mình phải làm gì, sẽ chấp nhận lời xin lỗi của Lancer hay cự tuyệt anh ta? Nếu không chấp nhận, hậu quả sẽ ra sao? Cuối cùng, cô đành đến hỏi Mia, một người bạn Mĩ của mình. Mia trợn đôi mắt màu xám của mình lên nhìn Tuyết Nhung: “Tớ có thể trao đổi bạn trai với cậu không?” Câu nói của Mia khiến Tuyết Nhung ngồi ngây ra hồi lâu, không nói thành lời. Mia nhìn về phía đám con trai đang đứng nói chuyện bên cửa kí túc xá đối diện, chỉ chỉ rồi nói với cô: “Cậu xem tá con trai kia, trong số bọn họ liệu có mấy kẻ biết cách tạo nên những điều lãng mạn cho bạn gái như Lancer. Con trai ư, đa số họ chỉ biết dẫn bạn gái đi xem phim, ăn pizza, uống rượu trong lần hẹn đầu tiên, sau đó chiếm lấy bạn. Một chàng trai giống như Lancer, bọn con gái chẳng thèm chết đi được! Cả đời cậu liệu có quên được lần hẹn hò đầu tiên đó không? Sự lãng mạn đó liệu cậu có được mấy lần trong cuộc đời?”
Lúc này, Tuyết Nhung thực sự không còn biết nói gì. Mia liền nhảy bổ đến trước mặt cô, chăm chú nhìn rồi làm mặt xấu: “Nếu bây giờ cậu định từ bỏ Lancer thì tớ sẽ chạy theo và dán giấy đỏ lên cửa nhà anh ấy ngay lập tức.”
Mặc dù câu nói của Mia rất khó nghe, nhưng Tuyết Nhung bỗng nhận ra cô gái người Mĩ ngực to đầu rỗng này ít ra cũng có chút chính kiến trong chuyện nam nữ. Vậy Susan - một người bạn khác của cô sẽ nghĩ thế nào?
Susan, thoạt nghe bạn sẽ nghĩ đó là tên của một người Mĩ, hơn thế lại là một cô gái có bí danh là tên một loài hoa dại. Nhưng cô ấy thực ra là người Hàn Quốc sinh ra và lớn lên ở Mĩ. Sở dĩ Tuyết Nhung trở thành bạn bè thân thiết với Susan là do họ cùng chung cảnh ngộ. Năm Susan lên bảy tuổi, mẹ của cô ấy cũng bị chồng ruồng bỏ. Đó là vào một buổi tối mùa hè, mẹ Susan đang kèm cô đánh đàn pi-a-no, thì cha từ trên lầu đi xuống, đưa một tờ giấy màu da bò cho mẹ và nói: “Tôi muốn ly hôn với cô, trong tờ giấy này là tất cả tài sản mà cô có thể nhận được từ tôi.” Mẹ Susan là một người phụ nữ của gia đình, lại không thông thạo tiếng Anh. Sau khi cùng chồng di cư sang Mĩ, bà dành toàn bộ thời gian của mình để chăm lo cho chồng con. Bà mở giấy ra xem mới biết tài sản mà mình nhận được chỉ là căn nhà đang ở, tất cả tiền bạc của gia đình đã bị chồng bà đổi sang tên mình.
Cha Susan là chủ của một công ty xuất nhập khẩu. Việc đối phó với một người phụ nữ gia đình như mẹ cô đối với ông ta dễ như trở bàn tay. Vì thế, chỉ trong một đêm, Susan và mẹ đã bị bỏ rơi không thương tiếc. Sau này, Susan mới phát hiện ra, tiền nhà sớm đã được trả hết nhưng cha cô đã lặng lẽ rút hết số tiền đó. Sau khi ly hôn, mỗi tháng mẹ Susan vẫn phải trả một khoản tiền rất lớn. Tại sao lại như vậy? Sau này có người tốt bụng đã nói cho họ biết, thực ra cha cô và cấp dưới đã ngoại tình với nhau. Tất cả mọi chuyện đều do hai người đó vạch ra âm mưu từ trước. Mẹ Susan đã suy sụp mất một thời gian khi phải gánh chịu nỗi đau này. Nhưng vì mưu sinh, cuối cùng bà cũng phải đi tìm việc. Vì không biết tiếng Anh nên ban đầu bà chỉ làm công việc rửa bát cho một quán ăn Hàn Quốc. Đến khi có thể nói được một chút tiếng Anh cơ bản, bà được đưa lên làm phục vụ bàn. Đúng là ông trời có mắt, mẹ Susan sau đó quen được một bác sĩ khoa mắt người da trắng. Chẳng hiểu sao ông ấy lại phải lòng bà. Không lâu sau hai người họ kết hôn.
Tuyết Nhung vô cùng ngưỡng mộ Susan vì có được một người cha dượng như thế. Cha dượng và mẹ Susan cứ hai tuần lại đến thăm cô ấy một lần. Mặc dù không phải là cha ruột, nhưng tình yêu mà cha dượng dành cho Susan không thua kém bất cứ một người cha ruột nào, ông giúp Susan chuyển tới kí túc xá, mua đồ ăn cho vào tủ lạnh, thậm chí còn cho tiền bất kỳ lúc nào cô muốn. Khi biết Tuyết Nhung là bạn tốt của Susan, ông thường xuyên đưa hai người họ đi ăn ở các nhà hàng cao cấp. Mỗi lần nhìn thấy cả gia đình họ vui vẻ bên nhau, lòng Tuyết Nhung không khỏi xót xa.
Đây là nguyên tắc của Susan khi tìm bạn trai và tìm chồng: Không phải người da trắng không yêu, không phải người da trắng không kết hôn. Tuyệt đối không tìm người da vàng.
Là bạn tốt của Tuyết Nhung, Susan tất nhiên biết hết mọi chuyện của cô. Càng trùng hợp hơn, Susan cũng học về điện cơ, là em khóa dưới của Lancer, cũng là một trong số những người ngưỡng mộ anh ấy. Lancer có được số điện thoại và thư địa chỉ mail của Tuyết Nhung là do cô ấy cung cấp. Sau khi thấy Tuyết Nhung rời vào tình cảnh khó khăn, rất nhiều lần Susan đã khuyên cô: “Nói thật lòng, cả cậu và Lancer đều không sai, đây chẳng qua chỉ là kết quả của những xung đột văn hóa mà thôi. Trò đùa và sự sơ ý của anh ấy cuối cùng đã bị cậu giội lại bằng một cốc cà phê. Nếu là tớ, tớ sẽ chủ động đi xin lỗi anh ấy. Cậu thấy đấy, bây giờ Lancer đã thành tâm xin lỗi cậu. Nếu cậu còn cự tuyệt một người đàn ông tốt như thế thì tớ sẽ không thèm quan tâm đến cậu nữa. Trước nay tớ luôn nghĩ cậu là một cô gái thông minh, không ngờ cậu lại ngốc nghếch đến thế!”
Được Mia và Susan khuyên bảo, suy nghĩ của Tuyết Nhung bắt đầu bị lung lay. Cô có nên chấp nhận lời xin lỗi của Lancer hay không? Song cuối cùng, người khiến Tuyết Nhung hạ quyết tâm lại là Tim.
Sáng hôm đó, trong phòng luyện đàn, lòng Tuyết Nhung thực sự rối bời vì những sóng gió trên mạng. Cô chẳng còn tâm trạng nào để chơi đàn nữa, chỉ thẫn thờ nhìn vào gương. Khi đi qua, Tim đã nhìn thấy dáng vẻ thất thần của Tuyết Nhung qua cửa sổ. Nhìn thấy khuôn mặt hiền từ và ấm áp của anh, Tuyết Nhung chưa thốt được lời nào đã chảy nước mắt. Tim nhẹ nhàng vỗ về vai cô, rồi cúi người xuống nói: “Tuyết Nhung à, em đừng buồn như thế, cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa. Có những lúc, chúng ta thích nghĩ một cách phức tạp, nhưng thực ra, nếu nhìn mọi chuyện tích cực, thì sẽ không buồn bã đến thế.” Những lời khuyên giải của Tim đã khiến Tuyết Nhung bình tĩnh hơn rất nhiều. Anh ấy lại tiếp tục nói: “Mặc dù anh không biết lý do em đến Mĩ là gì, nhưng đã đến một nền văn hóa hoàn toàn khác, em cũng nên tìm hiểu, trải nghiệm, học hỏi và thích nghi với nó đúng không? Nếu như tất cả người Mĩ đều có thể cười, tại sao em lại không thể cười, không thể tham gia vào cuộc vui của họ, không thể hòa nhập vào nền văn hóa này?
Những lời Tim nói làm tâm trạng Tuyết Nhung trở nên nhẹ nhõm. Ngày hôm sau, cô đã chính thức nhận lời xin lỗi của Lancer trên youtube, sau đó xác nhận anh vào danh sách bạn bè trên facebook. Làn sóng mạnh mẽ trên mạng cũng dần lắng xuống.
Khi gặp Tuyết Nhung lần đầu tiên dưới gốc táo, trực giác của Lancer đã mách bảo rằng người con gái châu Á có sức hút đặc biệt này nhất định sẽ làm nên chuyện lớn trong tương lai. Anh vốn thích qua lại với những người con gái đặc biệt, xinh đẹp và tài năng. Anh cảm thấy sự gặp gỡ này là duyên phận, chắc chắn hai người họ sẽ còn gặp nhau nữa.
Trong lớp học ngày hôm ấy, Lancer lại tình cờ chạm mặt Tuyết Nhung lần thứ hai. Lúc đó, anh nghĩ sau này Tuyết Nhung có thể sẽ là nhà đấu tranh bảo vệ nữ quyền thế hệ mới của Mĩ, hoặc cũng có thể trở thành một nữ chính trị gia lừng lẫy giống như Hillary[1]. Thậm chí anh còn dự đoán, trong tương lai, Tuyết Nhung chí ít cũng sẽ là Diana[2] phương Đông.
[1] Hillary Rodham Cliton (sinh ngày 26 tháng 10 năm 1947): Bộ trưởng Ngoại giao đương nhiệm của Hoa Kỳ.
[2] Diana, Công nương xứ Wales (Diana Frances, 1961-1997): vợ đầu của Charles, Hoàng tử xứ Wales.
Lần thứ ba, hai người gặp nhau ở trong buổi hòa nhạc. Lancer lại cho rằng Tuyết Nhung sẽ trở nên nổi tiếng với tài năng kéo vĩ cầm thiên bẩm. Cô ấy sẽ là một nữ Lang Lang, rất có thể sẽ được mời đến biểu diễn trong lễ nhậm chức tổng thống vào một ngày nào đó.
Song anh hoàn toàn không ngờ, Tuyết Nhung lại nổi danh trên mạng bằng cách thức nhảm nhí này. Giờ cô ấy đã trở thành trò cười cho cả thế giới, còn anh chính là kẻ đầu têu cho loạt series này.
Sau một đêm thành người nổi tiếng, Lancer đã nghĩ về chuyện này không dưới hai chục lần. Hôm đó, khi buổi hòa nhạc kết thúc, anh thực sự vừa mừng vừa lo vì Tuyết Nhung đồng ý cùng mình đến quán cà phê Starbucks. Trên đường đi, anh không ngừng nghĩ xem nên làm gì để đem đến niềm vui bất ngờ cho người con gái nhỏ bé nhưng đầy sức mê hoặc này? Làm sao mới có thể khiến cho cô ấy mỉm cười? Cuối cùng, đến nơi rồi mà anh vẫn chưa thể nghĩ ra được bất kỳ chiêu trò nào. Điều này làm Lancer vô cùng buồn bã. Chỉ đến khi Tuyết Nhung đi vào phòng vệ sinh, đầu óc anh mới linh hoạt trở lại. Anh muốn giở chút tài mọn của mình để đổi lấy nụ cười của cô.
Nhưng Lancer không thể ngờ tất cả lại biến thành trò hề nhảm nhí như vậy. Mọi chuyện đều từ anh mà ra, nhưng liệu anh có sai hay không? Chẳng phải cánh đàn ông Mĩ đều đã đứng hết về phía anh hay sao? Bọn họ còn nói đó chẳng qua chỉ là một trò đùa lém lỉnh và hài hước mà thôi. Vậy anh có gì sai chứ?
Nhưng nhớ lại ánh mắt giận dữ của Tuyết Nhung khi ném cốc cà phê về phía mình, anh không thể không thừa nhận, hành động của mình hôm đó đã quá đà. Có lẽ với những người con gái đến từ cùng một nền văn minh như anh, họ sẽ không lưu tâm đến chuyện này. Nhưng nếu Tuyết Nhung cảm thấy bị tổn thương thậm chí càng ngày càng tổn thương thì anh chắc chắn đã mắc sai lầm quá lớn.
Trong lúc Tuyết Nhung không để ý, Lancer đã nghĩ ra một cách lừa cô chấp nhận anh vào danh sách bạn bè trong facebook.
“Đinh đong!” Một hàng chữ vàng xuất hiện trong hộp thoại dưới góc trái màn hình máy tính, kèm theo là khuôn mặt cười toe toét: “Anh là Lancer đây! Thực sự xin lỗi em!”
Tuyết Nhung vô cùng kinh ngạc, lập tức gõ bàn phím:
Đồ khốn, anh xuống địa ngục đi!
Từ đó, bất luận Lancer gửi đến bao nhiêu tin nhắn, cô cũng không thèm trả lời, mà nhanh chóng xóa tên anh ra khỏi danh sách bạn bè.
Tuyết Nhung, thực sự xin lỗi em. Là anh đã sai. Anh đúng là đồ chẳng ra gì!
Hi vọng em tha thứ cho anh!
Tuyết Nhung thậm chí không thèm mở hộp thoại tin nhắn của Lancer ra. Chỉ cần nhìn thấy cái tên Lancer là cô lập tức cho nó vào hộp thư rác.
Không thể tiếp tục nhẫn nại được, Lancer liền nghĩ đến cách cuối cùng mình có thể làm, đó là trực tiếp xin lỗi Tuyết Nhung. Trong trang facebook của mình và dưới đoạn clip nổi tiếng của hai người, Lancer công khai đăng tải một bức thư có tựa đề “Lời xin lỗi chân thành dành cho tiểu thư Tuyết Nhung”:
Gửi Đinh Tuyết Nhung
Do những suy nghĩ ích kỉ và sự thiếu hiểu biết về nền văn hóa khác của anh, anh đã vô tình kéo em vào câu chuyện ngu ngốc và hoang đường này, khiến em bị tổn thương về tinh thần và trở thành người bị hại. Anh thực sự rất hối hận về những gì mình đã gây ra. Xin em hãy tha thứ cho sự lỗ mãng và ngu ngốc của anh. Hi vọng em tin rằng, từ bài học lần này, anh sẽ học được cách tôn trọng suy nghĩ và tập quán văn hóa của người khác. Nhất định anh sẽ làm được. Hãy tin và chấp nhận lời xin lỗi của anh!
Bức thư xin lỗi này của Lancer vốn không hề có ý soi mói và bới móc. Nhưng, như người phương Đông vẫn thường nói “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”, chuyện này không chỉ dừng lại ở đó. Bức thư không những không làm mọi chuyện lắng xuống, mà ngược lại còn như đổ thêm dầu vào lửa. Sự lan truyền chóng mặt của nó trên các trang web càng khiến cộng đồng mạng như phát điên. Tất cả mũi dùi đều chĩa hết về phía Tuyết Nhung: Anh chàng đẹp trai đã xuống nước xin lỗi rồi, bây giờ mọi người chờ xem cô gái hẹp hòi kia có chấp nhận lời xin lỗi của anh ta hay không? Xem cô ta liệu có cho bản thân mình một nước lui?
Chuyện nhỏ giữa hai người đã làm dấy lên một cuộc xung đột văn hóa Đông – Tây. Từ xung đột văn hóa, hàng loạt các cuộc cá cược thi nhau mọc lên trên mạng: có kẻ cá chưa đến ba ngày “cô gái Trung Quốc Starbucks” sẽ nhận lời xin lỗi, có kẻ lại cho rằng chỉ cần 24 tiếng đồng hồ, kẻ khác lại nghĩ phải đến cả tháng, thậm chí có kẻ còn nói trừ phi mặt trời mọc ở đằng tây thì lời xin lỗi đó mới được chấp nhận. Bất luận đặt cược thế nào, bọn họ đều túm tụm trên mạng và bắt đầu đếm ngược. Nhóm chọn 24 giờ thua cuộc đầu tiên, tiếp đến là những người chọn ba ngày. Kết quả, bọn họ giận dữ hợp thành một nhóm, công khai chửi mắng Tuyết Nhung trên mạng.
Tuyết Nhung không thể tiếp tục đứng ngoài cuộc được nữa. Cô đã hoàn toàn sụp đổ. Ngày nào, cô cũng ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí còn chẳng dám lên mạng.
Nếu ở Trung Quốc, những cặp nam nữ bỗng chốc nổi tiếng trên mạng như cô và Lancer, đặc biệt là nhân vật nữ chắc chắn sẽ phải đối mặt những cuộc điều tra lai lịch đến tận ngọn nguồn gốc rễ. Các netizen chuyên nghiệp lập tức công khai cho cả thế giới biết những chuyện bạn đã trải qua từ lúc sinh ra cho đến hiện tại, bao gồm cả việc bạn đã từng có bao nhiêu người bạn khác giới. Đó chính là hiệu ứng mạng mà người ta vẫn gọi là “nổi tiếng đến mức không còn đất chôn thân”.
Ở Mĩ, văn hóa mạng có chút khác biệt. Những người khiến cộng đồng và đội ngũ paparazzi cảm thấy có hứng thú, thấy đáng bỏ thời gian và tiền bạc ra để tìm hiểu lai lịch đa phần là những ngôi sao quốc tế thuộc thế giới giải trí, thể thao, chính trị như Hilton, Britney Spear, David Beckham. Còn những nhân vật nhỏ nhoi bỗng chốc nổi tiếng trên mạng như Lancer và Tuyết Nhung vốn nhiều không kể xiết, về cơ bản không đáng để họ tìm hiểu. Trừ phi hai người có thể bùng nổ trên sâu khấu như Lady Gaga, sau đó được công ty chế tác kỳ công đánh bóng tên tuổi, khiến giới truyền thông và paparazzi nhận thấy tiềm năng kinh tế, thì họ mới đáng được săn lùng.
Hiện tại, Tuyết Nhung và Lancer vẫn chưa được giới truyền thông và paparazzi nước Mĩ để mắt tới. Song có thể nói, đó là “may mắn từ trong bất hạnh”. Toàn bộ câu chuyện chỉ mới nổi tiếng trong phạm vi trường học. Đến giờ phút này, chỉ có những người bạn của hai người, một bộ phận sinh viên hay vào youtube, facebook biết đến chuyện này. Nó vẫn chưa làm dậy sóng trong trường đại học Mi-chi-gân của cô. Lúc này, nếu một trong hai người Tuyết Nhung hoặc Lancer muốn mượn gió bẻ măng, đưa ra bức thư của phó Tổng Giám đốc Starbucks, rồi liên lạc với đám người kia, nói mình là người đại diện cho hãng thì nhất định họ sẽ đạt được ý nguyện, trở thành một người nổi tiếng đích thực.
Song, đó không phải là những gì Tuyết Nhung mong muốn, cũng cũng phải là ý nguyện của “tên khốn mặt trắng” Lancer. Từ nhỏ, Tuyết Nhung đã luôn mơ ước được nổi tiếng, được trở thành một nghệ sĩ vĩ cầm hoặc một tiểu thuyết gia lừng danh. Sau khi đến Mĩ, cô thấy cơ hội có ở khắp nơi. Bản thân cô nếu muốn có chút tiếng tăm cũng không có gì khó khăn. Song, từ trong đáy lòng, Tuyết Nhung muốn thành danh bằng chính thực lực của mình. Cô tuyệt đối không muốn hạ thấp mình làm loại phụ nữ này nọ để cho người ta tiêu khiển.
Còn Lancer, bản thân anh cũng thừa nhận mình có khả năng thiên bẩm. Song, anh cũng có một tôn chỉ của riêng mình, đó là không lấy việc chà đạp lên lòng tự trọng của người khác làm tiền đề. Đây chính là điều Lancer đã được giáo dục từ nhỏ, cũng là một phần trong tiêu chuẩn đạo đức của anh. Buổi tối hôm đó ở quán cà phê Starbucks, anh thực sự không ngờ trò đùa lém lỉnh của mình lại vô tình làm tổn thương Tuyết Nhung. Cho dù anh không hề cố ý, nhưng dùng hình thức này để nổi tiếng và thu lợi về mình quả là một cách làm đáng xấu hổ.
Vậy nên nhìn chung Tuyết Nhung và Lancer cùng có một quan điểm: cần phải nhanh chóng thoát khỏi vũng bùn đen tối này. Bởi vì, áp lực càng lớn thì khả năng phòng ngự của họ càng giảm sút.
Tuyết Nhung hoàn toàn mê muội. Cô không biết bây giờ mình phải làm gì, sẽ chấp nhận lời xin lỗi của Lancer hay cự tuyệt anh ta? Nếu không chấp nhận, hậu quả sẽ ra sao? Cuối cùng, cô đành đến hỏi Mia, một người bạn Mĩ của mình. Mia trợn đôi mắt màu xám của mình lên nhìn Tuyết Nhung: “Tớ có thể trao đổi bạn trai với cậu không?” Câu nói của Mia khiến Tuyết Nhung ngồi ngây ra hồi lâu, không nói thành lời. Mia nhìn về phía đám con trai đang đứng nói chuyện bên cửa kí túc xá đối diện, chỉ chỉ rồi nói với cô: “Cậu xem tá con trai kia, trong số bọn họ liệu có mấy kẻ biết cách tạo nên những điều lãng mạn cho bạn gái như Lancer. Con trai ư, đa số họ chỉ biết dẫn bạn gái đi xem phim, ăn pizza, uống rượu trong lần hẹn đầu tiên, sau đó chiếm lấy bạn. Một chàng trai giống như Lancer, bọn con gái chẳng thèm chết đi được! Cả đời cậu liệu có quên được lần hẹn hò đầu tiên đó không? Sự lãng mạn đó liệu cậu có được mấy lần trong cuộc đời?”
Lúc này, Tuyết Nhung thực sự không còn biết nói gì. Mia liền nhảy bổ đến trước mặt cô, chăm chú nhìn rồi làm mặt xấu: “Nếu bây giờ cậu định từ bỏ Lancer thì tớ sẽ chạy theo và dán giấy đỏ lên cửa nhà anh ấy ngay lập tức.”
Mặc dù câu nói của Mia rất khó nghe, nhưng Tuyết Nhung bỗng nhận ra cô gái người Mĩ ngực to đầu rỗng này ít ra cũng có chút chính kiến trong chuyện nam nữ. Vậy Susan - một người bạn khác của cô sẽ nghĩ thế nào?
Susan, thoạt nghe bạn sẽ nghĩ đó là tên của một người Mĩ, hơn thế lại là một cô gái có bí danh là tên một loài hoa dại. Nhưng cô ấy thực ra là người Hàn Quốc sinh ra và lớn lên ở Mĩ. Sở dĩ Tuyết Nhung trở thành bạn bè thân thiết với Susan là do họ cùng chung cảnh ngộ. Năm Susan lên bảy tuổi, mẹ của cô ấy cũng bị chồng ruồng bỏ. Đó là vào một buổi tối mùa hè, mẹ Susan đang kèm cô đánh đàn pi-a-no, thì cha từ trên lầu đi xuống, đưa một tờ giấy màu da bò cho mẹ và nói: “Tôi muốn ly hôn với cô, trong tờ giấy này là tất cả tài sản mà cô có thể nhận được từ tôi.” Mẹ Susan là một người phụ nữ của gia đình, lại không thông thạo tiếng Anh. Sau khi cùng chồng di cư sang Mĩ, bà dành toàn bộ thời gian của mình để chăm lo cho chồng con. Bà mở giấy ra xem mới biết tài sản mà mình nhận được chỉ là căn nhà đang ở, tất cả tiền bạc của gia đình đã bị chồng bà đổi sang tên mình.
Cha Susan là chủ của một công ty xuất nhập khẩu. Việc đối phó với một người phụ nữ gia đình như mẹ cô đối với ông ta dễ như trở bàn tay. Vì thế, chỉ trong một đêm, Susan và mẹ đã bị bỏ rơi không thương tiếc. Sau này, Susan mới phát hiện ra, tiền nhà sớm đã được trả hết nhưng cha cô đã lặng lẽ rút hết số tiền đó. Sau khi ly hôn, mỗi tháng mẹ Susan vẫn phải trả một khoản tiền rất lớn. Tại sao lại như vậy? Sau này có người tốt bụng đã nói cho họ biết, thực ra cha cô và cấp dưới đã ngoại tình với nhau. Tất cả mọi chuyện đều do hai người đó vạch ra âm mưu từ trước. Mẹ Susan đã suy sụp mất một thời gian khi phải gánh chịu nỗi đau này. Nhưng vì mưu sinh, cuối cùng bà cũng phải đi tìm việc. Vì không biết tiếng Anh nên ban đầu bà chỉ làm công việc rửa bát cho một quán ăn Hàn Quốc. Đến khi có thể nói được một chút tiếng Anh cơ bản, bà được đưa lên làm phục vụ bàn. Đúng là ông trời có mắt, mẹ Susan sau đó quen được một bác sĩ khoa mắt người da trắng. Chẳng hiểu sao ông ấy lại phải lòng bà. Không lâu sau hai người họ kết hôn.
Tuyết Nhung vô cùng ngưỡng mộ Susan vì có được một người cha dượng như thế. Cha dượng và mẹ Susan cứ hai tuần lại đến thăm cô ấy một lần. Mặc dù không phải là cha ruột, nhưng tình yêu mà cha dượng dành cho Susan không thua kém bất cứ một người cha ruột nào, ông giúp Susan chuyển tới kí túc xá, mua đồ ăn cho vào tủ lạnh, thậm chí còn cho tiền bất kỳ lúc nào cô muốn. Khi biết Tuyết Nhung là bạn tốt của Susan, ông thường xuyên đưa hai người họ đi ăn ở các nhà hàng cao cấp. Mỗi lần nhìn thấy cả gia đình họ vui vẻ bên nhau, lòng Tuyết Nhung không khỏi xót xa.
Đây là nguyên tắc của Susan khi tìm bạn trai và tìm chồng: Không phải người da trắng không yêu, không phải người da trắng không kết hôn. Tuyệt đối không tìm người da vàng.
Là bạn tốt của Tuyết Nhung, Susan tất nhiên biết hết mọi chuyện của cô. Càng trùng hợp hơn, Susan cũng học về điện cơ, là em khóa dưới của Lancer, cũng là một trong số những người ngưỡng mộ anh ấy. Lancer có được số điện thoại và thư địa chỉ mail của Tuyết Nhung là do cô ấy cung cấp. Sau khi thấy Tuyết Nhung rời vào tình cảnh khó khăn, rất nhiều lần Susan đã khuyên cô: “Nói thật lòng, cả cậu và Lancer đều không sai, đây chẳng qua chỉ là kết quả của những xung đột văn hóa mà thôi. Trò đùa và sự sơ ý của anh ấy cuối cùng đã bị cậu giội lại bằng một cốc cà phê. Nếu là tớ, tớ sẽ chủ động đi xin lỗi anh ấy. Cậu thấy đấy, bây giờ Lancer đã thành tâm xin lỗi cậu. Nếu cậu còn cự tuyệt một người đàn ông tốt như thế thì tớ sẽ không thèm quan tâm đến cậu nữa. Trước nay tớ luôn nghĩ cậu là một cô gái thông minh, không ngờ cậu lại ngốc nghếch đến thế!”
Được Mia và Susan khuyên bảo, suy nghĩ của Tuyết Nhung bắt đầu bị lung lay. Cô có nên chấp nhận lời xin lỗi của Lancer hay không? Song cuối cùng, người khiến Tuyết Nhung hạ quyết tâm lại là Tim.
Sáng hôm đó, trong phòng luyện đàn, lòng Tuyết Nhung thực sự rối bời vì những sóng gió trên mạng. Cô chẳng còn tâm trạng nào để chơi đàn nữa, chỉ thẫn thờ nhìn vào gương. Khi đi qua, Tim đã nhìn thấy dáng vẻ thất thần của Tuyết Nhung qua cửa sổ. Nhìn thấy khuôn mặt hiền từ và ấm áp của anh, Tuyết Nhung chưa thốt được lời nào đã chảy nước mắt. Tim nhẹ nhàng vỗ về vai cô, rồi cúi người xuống nói: “Tuyết Nhung à, em đừng buồn như thế, cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa. Có những lúc, chúng ta thích nghĩ một cách phức tạp, nhưng thực ra, nếu nhìn mọi chuyện tích cực, thì sẽ không buồn bã đến thế.” Những lời khuyên giải của Tim đã khiến Tuyết Nhung bình tĩnh hơn rất nhiều. Anh ấy lại tiếp tục nói: “Mặc dù anh không biết lý do em đến Mĩ là gì, nhưng đã đến một nền văn hóa hoàn toàn khác, em cũng nên tìm hiểu, trải nghiệm, học hỏi và thích nghi với nó đúng không? Nếu như tất cả người Mĩ đều có thể cười, tại sao em lại không thể cười, không thể tham gia vào cuộc vui của họ, không thể hòa nhập vào nền văn hóa này?
Những lời Tim nói làm tâm trạng Tuyết Nhung trở nên nhẹ nhõm. Ngày hôm sau, cô đã chính thức nhận lời xin lỗi của Lancer trên youtube, sau đó xác nhận anh vào danh sách bạn bè trên facebook. Làn sóng mạnh mẽ trên mạng cũng dần lắng xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.