Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 101: Đóa hoa lớn

Giai Nhân

17/02/2019

Tô Thành vốn là định nói cho Đồ Du Du biết sự thật, nhưng khi bắt gặp ánh mắt đơn thuần kia của cậu liền muốn nuốt lại những lời chuẩn bị nói ra, Đồ Du Du đợi thật lâu không thấy Tô Thành nói cái gì cả liền nhíu mày đưa gương mặt của mình sát tới gương mặt hắn:"Anh có sao không?"

Tô Thành mỉm cười lắc đầu:

"Nghe nói ở đây có cơm chiên Dương Châu ăn rất được"

Đồ Du Du chuyển hướng nhìn xuống cuốn thực đơn, thật nghiêm túc mà đánh giá một lượt:

"Như vậy gọi cơm chiên Dương Châu nha"

Tô Thành ngồi ở đối diện nhìn chằm chằm Đồ Du Du, hắn thật sự không muốn phá vỡ đi sự bình yên này, chỉ có điều Vu Phóng không chỉ suýt chút nữa đã cướp đi người quan trong nhất đối với hắn, hơn nữa Bạch Bắc Hải còn nói nếu như không phải lần đó Vu Phóng đột nhiên tới bệnh viện tìm Bạch Trấn Quân thì ông cũng không ra đi nhanh như thế.Ngày hôm đó Tô Thành rất trầm mặc, Đồ Du Du lúc quay đầu sang đều có thể tùy ý nhìn thấy được hàng lông mày của hắn đang nhíu chặt lại với nhau, chỉ có điều hiện tại có Tô Đồ Lang Quân ở chỗ này nên cậu cũng không tiện hỏi hắn. Đêm ấy Tô Thành ra ngoài ban công hút thuốc, hắn tuy rằng có hút thuốc nhưng nếu như bình thường khi có mặt Đồ Du Du hắn sẽ không hút, hôm nay chính là ngoại lệ của hắn. Nhiệt độ về đêm xuống thấp, so với ban ngày lạnh hơn rất nhiều, ánh đèn điện ở thành phố Bắc Kinh chẳng khi nào chịu tắt, nhìn tới xe cộ phía dưới đã sớm thưa thớt, Tô Thành khẽ nhả ra một ngụm khói trắng, khói trắng bay vào không trung hòa vào trong màn đêm. Đồ Du Du vẫn chưa ngủ, lúc Tô Thành bước ra ngoài ban công đóng cửa lại cậu đã nhận ra, hướng mắt nhìn tới phát hiện được hắn đang đứng ở đó hút thuốc cậu liền chậm rãi với lấy áo khoác phao lớn bên cạnh đầu giường mặc vào người rồi mang dép đi tới phía hắn. Tô Thành nghe thấy phía sau có tiếng mở cửa liền xoay người, vừa nhìn thấy Đồ Du Du hắn liền dụi tắt điếu thuốc rồi đưa tay về phía trước khẽ nói:"Qua đây đi, ra ngoài này là muốn đông chết sao"Đồ Du Du lập tức được Tô Thành ôm vào trong lòng, vòng tay của hắn rất rộng, ôm lấy cậu có cảm giác được bao trọn vô cùng ấm áp và an toàn:"Anh có tâm sự sao"Tô Thành đặt cằm ở trên vai của Đồ Du Du im lặng một lúc rồi ừ một tiếng. Đồ Du Du thấp giọng hỏi hắn:"Là chuyện liên quan đến Bạch gia sao?"Nếu là chuyện liên quan đến Bạch gia thì Tô Thành sẽ không suy nghĩ nhiều như thế, trên đời này cũng chỉ có duy nhất một người làm cho hắn phải nhọc lòng mà thôi:"Không phải"Đồ Du Du có chút lo lắng, không lẽ lại là chuyện liên quan đến công việc của hắn, có phải ở Thượng Hải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không:"Như vậy là chuyện gì?"Tô Thành khàn giọng:"Chuyện liên quan đến em"Chuyện này không phải chuyện của Bạch gia hay Tô gia, cũng không phải là chuyện của hắn hay Vu Phóng, mà chính là chuyện của Đồ Du Du. Nếu như hắn quyết định ở lại Bắc Kinh này như vậy Đồ Du Du có hay không bị đám người đó làm phiền, nhưng nếu như hắn rời đi không những Bạch gia bị điêu đứng mà còn có chuyện của Vu Phóng suy chút nữa làm cho cậu mất mạng chẳng phải bỏ qua quá dễ dàng rồi hay sao.Đồ Du Du nghe thấy câu trả lời kia của Tô Thành thì bất ngờ:"Chuyện liên quan đến em sao?"Tô Thành ừ nhẹ:"Ừ, em muốn ở lại Bắc Kinh hay quay về Thượng Hải?"Đồ Du Du xoay người lại phía sau đối diện với Tô Thành, đôi mắt xinh đẹp chăm chú nhìn tới quan sát hắn, gần đến mức hắn có thể nhìn thấy được rõ ràng hình ảnh của mình trong đôi mắt cậu, phảng phất trong thế giới của cậu giống như là chỉ tồn tại mình hắn:"Sao đột nhiên anh lại hỏi như thế?"Tô Thành luồn tay vào trong áo phao lớn đang mở khóa ôm lấy cái eo nhỏ của Đồ Du Du kéo cậu gần về hơn phía hắn:"Bởi vì anh không thể quyết định được cho nên muốn hỏi em"Đồ Du Du thật nghiêm túc suy nghĩ vấn đề của Tô Thành:"Nếu như ở lại vậy công việc của anh tại Thượng Hải có được hay không?"Tô Thành nhẹ giọng hỏi:"Như vậy là em muốn ở lại Bắc Kinh sao?"Đồ Du Du lắc đầu:"Không phải, anh ở đâu em sẽ ở đó"Tô Thành chạm nhẹ vào chóp mũi của Đồ Du Du:"Thật không?"Đồ Du Du gật đầu:"Là thật"Tô Thành buồn cười:"Em lại cướp mất câu nói của anh rồi, anh còn định nói với em rằng em ở chỗ nào anh sẽ theo em đến đó"Đồ Du Du vòng tay ôm lấy cổ của Tô Thành:"Hôm nay ở trong phòng anh cùng bác nói chuyện gì vậy?"Tô Thành nhìn chằm chằm Đồ Du Du, cuối cùng hắn quyết định sẽ không nói cho cậu biết sự việc kia, hắn cúi đầu khẽ nhấm nháp đôi môi mềm mại ngọt ngào của cậu, đầu lưỡi không yên phận vươn tới đưa vào trong khoang miệng cậu trêu đùa. Đồ Du Du phối hợp hơi ngửa đầu ra phía sau, nhiệt tình đáp lại nụ hôn nóng bỏng kia của hắn, mãi cho đến khi bên khóe miệng của Đồ Du Du có một vệt nước óng ánh xuất hiện thì bàn tay to lớn của Tô Thành đã đưa xuống luồn vào bên trong quần của cậu rồi. Đồ Du Du giật mình hơi hơi đẩy Tô Thành ra một chút:"Tô Thành, không nên... đây là ngoài ban công"Tô Thành nhấc bổng Đồ Du Du trên tay khàn giọng:"Vậy chúng ta vào trong"Đồ Du Du lắc đầu:"Không thể, bên trong còn có Quân Quân"Tô Thành lại nói:"Anh thuê một phòng khác"Đồ Du Du vẫn lắc đầu:"Nếu như Quân Quân đột nhiên tỉnh dậy thì tính sao?"Tô Thành liền hỏi lại:"Như vậy nếu như anh nhịn hỏng thì tính sao? Chúng ta cũng thật lâu rồi chưa có làm"Đồ Du Du thoáng đỏ mặt, này là ngoài ban công nếu như bị người khác nhìn thấy sẽ không tốt, nhưng Tô Thành là một người đàn ông dồi dào tinh lực việc bắt hắn nhịn thật là khó, còn nếu trở vào trong nhất định sẽ làm cho Tô Đồ Lang Quân thức giấc, thuê một phòng khách sạn khác nếu như Tô Đồ Lang Quân đột nhiên tỉnh lại không thấy ai thì cũng không ổn:"Tô Thành, anh không thể nhịn thêm sao?"Tô Thành khàn giọng:"Không thể"Đồ Du Du vô thức cắn cắn môi, hình ảnh này lọt vào trong mắt của Tô Thành thật sự khiến cho hắn đêm nay không ăn cậu là không được:"Như vậy... không thể ở trong đó... nếu Quân Quân tỉnh dậy sẽ không được"Tô Thành đặt Đồ Du Du đứng xuống dưới sàn, hắn luồn tay vào trong quần cậu, đi xuống phía rãnh mông kia bắt đầu dùng đầu ngón tay gấp gáp tiến vào thăm dò nơi đó:"Vậy liền trực tiếp ở chỗ này"Đồ Du Du quả thật rất là ngượng ngùng, phía dưới đột nhiên có luồng gió lạnh xâm chiếm làm cho cậu khẽ run rẩy, Tô Thành biết bên ngoài lạnh cho nên mới không trực tiếp mang toàn bộ quần áo vướng víu trên người Đồ Du Du cởi xuống.Tô Thành một tay nâng chân phải của Đồ Du Du lên, một tay bận rộn ở phía sau mông câu trêu đùa. Đồ Du Du vòng tay ôm lấy cần cổ của Tô Thành, cố gắng đứng thật vững, gương mặt ngượng ngùng ửng đỏ xinh đẹp kiều diễm vùi vào bả vai hắn:"Tô Thành... nhẹ tay một chút... có được không"Tô Thành khẽ cắn lấy vành tai của Đồ Du Du thấp giọng nói:"Bé ngoan, mau xoay người lại đi"Đồ Du Du xoay người lại, cái eo nhỏ liền ngay lập tức bị người ta ôm lấy, sau đó đối phương liền kéo áo khoác của cậu lên cao một chút, giây tiếp theo hung khí nóng rực kia liền đâm thật sâu vào cơ thể cậu. Khung cảnh phía trước vô cùng rực rỡ, thành phố Bắc Kinh vốn chẳng bao giờ ngủ, mấy tòa nhà lớn phía trước đèn điện nhấp nháy liên hồi, ngay cả khu trung tâm thương mại có một cái biển quảng cáo thật lớn vẫn còn đang chạy một đoạn video quảng cáo nào đó. Bên dưới lòng đường thỉnh thoảng sẽ có vài chiếc xe hơi chạy ngang qua, sau đó một hồi sẽ lại có một cặp tình nhân xuất hiện bên dưới. Đồ Du Du không nghĩ muộn như vậy rồi vẫn có thể có người xuất hiện nữa, có lúc họ đột nhiên sẽ ngẩng đầu nhìn lên trên khiến cho cậu giật mình thon thót, nhưng trên đây là tầng 9, hơn nữa đèn trong phòng cũng đã tắt, bọn họ nếu như quả thật nhìn được cũng sẽ không thể nhìn rõ được mặt của cậu. Tiếng ma sát của quần áo, tiếng va chạm của da thịt hòa lẫn cùng tiếng thở gấp của Tô Thành phía sau, lại cộng thêm tiếng rên rỉ nhẫn nhịn cố gắng không phát ra quá lớn của Đồ Du Du, tất cả đều làm cho nhiệt độ vốn dĩ không ấm, ngay tại chỗ này lại vô cùng nóng bỏng:"Tô Thành... đừng quá nhanh như vậy... a"Đồ Du Du dùng hai tay nắm chặt lấy lan can phía trước, người phía sau cậu liên tục nhịp động không ngừng, động tác mạnh mẽ dứt khoát mỗi lần tiến vào liền hận không thể đâm thật sâu. Cùng Tô Thành trải qua rất nhiều rất nhiều lần quan hệ, nhưng Đồ Du Du vẫn chưa thể nào thích nghi được với nhịp điệu đáng sợ này của hắn, cuối cùng làm được một nửa chân tay đã muốn mềm nhũn không thể đứng vững liền đáng thương cầu xin:"Tô Thành... em không đứng nổi nữa"Tô Thành quả nhiên tạm thời rút bỏ thứ kia ra khỏi cơ thể của Đồ Du Du rồi nhanh tay xoay người cậu lại, giây tiếp theo một tay ôm eo cậu, một tay khác nhấc chân cậu lên tiếp tục làm:"Bé ngoan... ôm chặt lấy cổ anh"Đồ Du Du vòng tay ôm lấy cần cổ của Tô Thành, thật sự hiện tại cậu không hề cảm thấy lạnh mà là vô cùng ấm áp, gương mặt xinh đẹp che giấu kỹ càng liên tục thở gấp vùi vào lồng ngực của người đàn ông đang không ngừng đâm tới sâu thật sâu trong cơ thể cậu:"Tô Thành... a... đừng quá nhanh mà... chậm một chút đi... a... em không chịu được"Tô Thành khàn giọng:"Bé ngoan, em cùng anh làm đã bao nhiêu lần rồi, lần nào cũng đều nói không chịu được, sau này nhất định phải cùng em làm nhiều hơn nữa để thích nghi"Đồ Du Du giọng nói cũng đã lạc hẳn đi:"Đừng mà... chậm một chút đi có được không Tô Thành... thật nhanh quá rồi"Tô thiếu chính là Tô thiếu, nếu như không làm tới cho Đồ Du Du khóc lóc cầu xin thì không được, cậu càng cầu xin hắn thì hắn lại càng phấn khích, giống như một liều thuốc vô hình thôi thúc hắn phải thật nhanh, thật mạnh mẽ hơn nữa.Lúc nào cũng sẽ là Đồ Du Du bắn ra trước, cả người sẽ mềm nhũn, ngay cả sức lực để kêu lên cũng sẽ không có, chỉ còn biết xui lơ để cho kẻ xấu kia tiếp tục công cuộc mà thôi. Tuy rằng Tô Thành bề ngoài thì vô cùng điên cuồng, nhưng trong quá trình điên cuồng đều không quên giúp Đồ Du Du chỉnh lại áo khoác ấm tránh để cho cậu bị lạnh, hành động nhỏ này khiến cho bản thân người vốn dĩ không chịu được lạnh nào đó cũng tự động ấm áp ở trong trái tim. "Bé ngoan, có bị lạnh hay không?"Đồ Du Du mệt đến mức không muốn mở miệng nữa, rất nhanh cả người liền được Tô Thành nhấc bổng lên đưa vào bên trong phòng tắm của khách sạn. Khách sạn có bồn tắm tròn khá là lớn, Tô Thành mang nước ấm xả toàn bộ vào trong đó, kế tiếp liền giúp Đồ Du Du cởi quần áo ra. Tô Thành có một sợ thích, chính là thích trong thời điểm đó bắn vào cơ thể của Đồ Du Du, nếu như mỗi lần làm xong không mang toàn bộ thứ đó rửa sạch khẳng định bụng nhỏ của con cừu nâu ngốc nào đó sẽ bị đau. Đồ Du Du ở trong bồn tắm được dòng nước ấm bao lấy liền có cảm giác vô cùng dễ chịu, phía sau lại có một tấm đệm thịt ba mươi bảy độ để cho cậu tựa vào quả nhiên chính là sung sướng nhất. Đồ Du Du rất đẹp, ít nhất là trong mắt Tô Thành thì hắn luôn cảm thấy cậu là người đẹp nhất, đẹp từ ánh mắt, đôi môi, cái cằm, vầng trán, tất cả mọi thứ trên cơ thể cậu hắn đều nhìn thấy thật thuận mắt, thuận mắt đến mức chỉ muốn bỏ cậu vào trong túi áo ngực không muốn để ai nhìn thấy được cậu:Đồ Du Du phía dưới liên tục bị đầu ngón tay của người nào đó tiến vào bên trong, cậu biết Tô Thành là đang muốn rửa sạch sẽ thứ kia bên trong cậu, nhưng thân thể này vốn dĩ rất nhạy cảm cho nên vẫn là nhịn không được mà run rẩy thở gấp.Tô Thành nắm lấy cằm nhỏ của Đồ Du Du xoay lại về phía của mình, hắn cúi đầu hôn xuống đôi môi cậu, đầu lưỡi ở bên trong khoang miệng cậu càn quấy liên hồi, chẳng mấy chốc đối phương nằm trong lồng ngực hắn lại thêm một lần mềm nhũn nữa:"Bé ngoan, có phải lại muốn thêm một lần nữa đúng không?"Đồ Du Du vô lực đẩy Tô Thành ra:"Không được Tô Thành, cũng đã muộn rồi"Tô Thành tà ác nắm lấy vật nam tính có điểm nhỏ hơn hắn kia vuốt ve:"Quả thật là không được sao?"Đồ Du Du khẽ rên rỉ:"Tô Thành..."Quả nhiên đúng như Tô Thành nói, Đồ Du Du nhất định vẫn còn được thêm một lần nữa. Bọt nước trong bồn tắm bắn ra bên ngoài ướt cả một mặt sàn, tiếng va chạm của da thịt cùng tiếng nước bị khuẩy đào làm cho âm thanh trong phòng nghe vô cùng xấu hổ, nếu như để cho người ngoài nghe thấy được khẳng định sẽ dễ dàng đoán ra bọn họ ở trong phòng làm loại sự tình gì. May mắn đây là khách sạn cao cấp, tường cách âm vô cùng tốt, Tô Đồ Lang Quân ở bên ngoài đang say ngủ cho nên sẽ không có cách nào phát giác ra được chuyện xấu kia.Buổi sáng ngày hôm sau, bên ngoài phòng khách sạn có người nhấn chuông cửa, Đồ Du Du ra mở cửa liền có phục vụ phòng đưa cho cậu bó hoa thật lớn nói là có người tặng cậu. Đồ Du Du nhìn đóa hoa hồng lớn trước mặt kia liền mỉm cười, nhận lấy đóa hoa từ tay của phục vụ phòng rồi đóng cửa lại đi vào giường ngồi, Tô Thành vừa mới từ trong phòng tắm bước ra nhìn thấy cảnh tượng này liền hỏi:"Hoa ở đâu thế?"Đồ Du Du bĩu môi trả lời:"Còn không phải của người xấu xa nào đó"Tô Thành đang lau tóc cũng phải dừng lại động tác buồn cười đáp:"Hay là giao nhầm rồi"Đồ Du Du hừ hừ: "Anh còn không chịu nhận" nói rồi cậu liền thấy có một tấm danh thiếp để ở trong thì lấy ra xem thử: "Còn bày đặt viết cả danh thiếp nữa đây này"Tô Thành bước đến chỗ Đồ Du Du ngồi xuống xem cùng, bên trong tấm danh thiếp là nét chữ cứng cáp dễ nhìn: Nhận được món quà này em khẳng định sẽ bất ngờ, anh có thể tưởng tượng ra được gương mặt ngạc nhiên cùng hạnh phúc của em. Ký tên Finn.Tô Thành trầm giọng:"Không phải của anh, là người nào đưa cho em?"Đồ Du Du quay sang nhìn Tô Thành, vừa mới rồi còn tưởng hắn đùa cậu nhưng nhìn thấy gương mặt nghiêm túc này của hắn thì xác định rằng người gửi không phải hắn:"Có lẽ thật sự đã gửi nhầm"Tô Thành biết chủ nhân của đóa hoa này là ai, Finn chính là tên tiếng anh của Vu Phóng, Tô Thành không nói chuyện này cho Đồ Du Du biết mà chỉ mang đóa hoa kia thu lại:"Như vậy để anh mang xuống trả lại cho tiếp tân"Đồ Du Du gật đầu, vừa mới rồi cậu nhìn thấy trong ánh mắt của Tô Thành có tia lạnh lẽo, biểu tình này không phải chỉ đơn giản là hắn đang ghen mà giống như còn có chuyện gì khác nữa. Đúng lúc này Tô Đồ Lang Quân liền ở phía sau ôm lấy cổ của Đồ Du Du:"Ba ơi, ngày hôm qua ba nói sẽ đưa Quân Quân đến công viên chơi, hôm nay có đi được hay không?"Đồ Du Du mỉm cười quay lại phía sau nhìn Tô Đồ Lang Quân:"Như vậy đợi Tô Thành trở về chúng ta cùng đi nhé".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook