Chương 64: Ở chung
Tô Mã Lệ
30/09/2023
Đúng lúc ngày mai Trì Hiểu Lôi được nghỉ ngơi, cho nên đêm nay đến đây tìm Viên Vũ, một là chúc mừng ước mơ tha thiết của cô đã thành hiện thực, lên làm người dẫn trương trình, hai là...kể ra việc xem mắt thương tâm của cô nàng.
Cô nàng nhắn WeChat hỏi Viên Vũ, sau khi biết cô còn tăng ca, không giục cô, tính ở cửa khu chung cư chờ người, ai biết thời gian chờ dài đằng đẵng, vậy nên cô nàng lại thấy được một màn đồ sộ như thế này.
"Trì Hiểu Lôi...... cậu nghe tớ giải thích." Viên Vũ đi đến, xấu hổ gãi gãi trán.
"Mẹ nó, không phải Hàng Dục là tên mà cậu ghét nhất sao?"
Trì Hiểu Lôi khiếp sợ đến không nói nên lời, chỉ vào Hàng Dục nói:
"Hai người hiện tại, hiện tại ...hai người.... đợi đã, Kỷ Văn Bác đâu? Hai người chia tay? Mẹ nó, tin tức này quá lớn, tớ không thể chịu được..."
Viên Vũ: "......"
Sự việc cô chia tay với Kỷ Văn Bác vẫn chưa nói cho Trì Hiểu Lôi biết, lo Trì Hiểu Lôi lại muốn ôm cô khóc lóc thảm thiết.
Hàng Dục xách cổ áo đằng sau Viên Vũ, nhướng mày: "Ghét nhất?"
Viên Vũ cười cằn cỗi: "...... Ha ha ha ha ...... trước kia ghét nhất, anh về nhà trước đi, em nói chuyện với Trì Hiểu Lôi."
"Về nhà?" Trì Hiểu Lôi trừng mắt thật lớn: "Mẹ nó, cậu... cậu ..hai đứa đang ở chung?"
Viên Vũ: "......"
Hàng Dục véo véo má Viên Vũ, cười thành tiếng kiểu rất mỹ mãn: "Được, vợ, anh về nhà trước chờ em."
Trì Hiểu Lôi: "......"
Cô nàng lảo đảo hai bước, chờ Hàng Dục vừa đi hỏi ngay Viên Vũ: "Việc này là như nào? Hàng Dục bị xe đâm choáng váng? hay là mất trí nhớ?"
"......"
Viên Vũ hít một hơi thật sâu: "Tớ và Kỷ Văn Bác chia tay, bây giờ cùng Hàng Dục ở bên nhau."
"Fuck!" Trì Hiểu Lôi vẫn đang trong trạng thái khiếp sợ.
"Hai người ở bên nhau lâu như vậy nói chia tay liền chia tay, có phải Hàng Dục đào góc tường không?"
Viên Vũ: "...... Không phải."
"Sao lại không phải?" Trì Hiểu Lôi bỗng nhiên giữ chặt cô, hạ giọng xuống rất thấp:
"Cậu nói thật cho tớ, có phải cái tên Hàng Dục dùng mỹ nam kế bắt lấy cậu đúng không?"
Viên Vũ: "...... Không phải, nói thật Hàng Dục ngoài gương mặt kia ra, còn có rất nhiều ưu điểm."
"Vú dụ như?" Trì Hiểu Lôi vươn ra mười ngón tay: "Nói ra mười ưu điểm xem nào."
Viên Vũ: "......"
"Anh ấy đối với tớ rất tốt." Viên Vũ nói chuyện này ra có hơi ngại ngùng.
"Sẽ chọc tớ vui vẻ, làm cùng rất nhiều chuyện nhàm chán, cùng nhau chờ xe bus, cùng nhau đọc sách, cùng nhau dạo siêu thị, cùng nhau làm việc nhà, còn sẽ rửa chén cùng tớ."
Mỗi đêm Hàng Dục sẽ ôm cô nói ngủ ngon, trước khi đi làm có thói quen cho cô một cái hôn, ban ngày còn dùng WeChat ' quấy rầy 'cô, nói cho cô biết, anh nhớ cô bao nhiêu.
Mỗi ngày Viên Vũ đều có thể cảm nhận được niềm yêu thích cùng tình yêu mà anh vẫn che giấu, mỗi một ánh mắt của anh, mỗi một cái hôn đều phảng phất như đang nói: Viên miu miu, em xem, anh thích em bao nhiêu.
"Tớ đã nói mà, trước kia có phải cậu ta yêu thầm cậu."
Hai bàn tay Trì Hiểu Lôi đập vào nhau, lộ ra biểu cảm của thám tử Conan.
"Tớ nói làm sao mà đột nhiên cậu ta lại về nước, đó là đến đây theo đuổi cậu."
Viên Vũ sửng sốt, ngẫm lại, hình như đúng thật là như vậy.
"À à, cuối cùng vì lí do gì mà cậu với Kỷ Văn Bác chia tay?" Trì Hiểu Lôi vội muốn chết:
"Sao cái gì cũng không thấy cậu kể, còn coi mình là bạn thân nữa hay không?"
"À là vì... anh ấy thích người khác." Viên Vũ thở dài:
"Tớ không biết nên nói với cậu như thế nào, cho nên chưa nói."
"A?" Trì Hiểu Lôi tăng thêm vẻ khiếp sợ:
"Con mẹ nó, Kỷ Văn Bác sao lại như vậy, uổng công trước đây tớ xem trọng cậu ta, đúng là trai khoa lý không phải đồ tốt, tớ còn tưởng rằng hai người sắp có rượu mừng nữa."
Viên Vũ im lặng không nói gì, lúc trước cô cũng đã tưởng như vậy, nhưng không như ý muốn.
"Tiểu Viên Viên." Trì Hiểu Lôi giơ tay chụp vai cô:
"Đừng khổ sở, hiện tại cậu có Hàng Dục, tức chết đôi cẩu Kỷ Văn Bác đi, học tập tốt dùng cái rắm gì, chỉ là một cây củ cải thối, tra nam đứng núi này trông núi nọ, mẹ nó, cùng đức hạnh với bạn trai cũ mình, tức chết tớ rồi !!!"
Viên Vũ: "......"
///
Viên vũ là niềm mơ ước của anh Dục, còn người yêu như anh Dục là niềm mơ ước của bao nhiêu chị em =))
Cô nàng nhắn WeChat hỏi Viên Vũ, sau khi biết cô còn tăng ca, không giục cô, tính ở cửa khu chung cư chờ người, ai biết thời gian chờ dài đằng đẵng, vậy nên cô nàng lại thấy được một màn đồ sộ như thế này.
"Trì Hiểu Lôi...... cậu nghe tớ giải thích." Viên Vũ đi đến, xấu hổ gãi gãi trán.
"Mẹ nó, không phải Hàng Dục là tên mà cậu ghét nhất sao?"
Trì Hiểu Lôi khiếp sợ đến không nói nên lời, chỉ vào Hàng Dục nói:
"Hai người hiện tại, hiện tại ...hai người.... đợi đã, Kỷ Văn Bác đâu? Hai người chia tay? Mẹ nó, tin tức này quá lớn, tớ không thể chịu được..."
Viên Vũ: "......"
Sự việc cô chia tay với Kỷ Văn Bác vẫn chưa nói cho Trì Hiểu Lôi biết, lo Trì Hiểu Lôi lại muốn ôm cô khóc lóc thảm thiết.
Hàng Dục xách cổ áo đằng sau Viên Vũ, nhướng mày: "Ghét nhất?"
Viên Vũ cười cằn cỗi: "...... Ha ha ha ha ...... trước kia ghét nhất, anh về nhà trước đi, em nói chuyện với Trì Hiểu Lôi."
"Về nhà?" Trì Hiểu Lôi trừng mắt thật lớn: "Mẹ nó, cậu... cậu ..hai đứa đang ở chung?"
Viên Vũ: "......"
Hàng Dục véo véo má Viên Vũ, cười thành tiếng kiểu rất mỹ mãn: "Được, vợ, anh về nhà trước chờ em."
Trì Hiểu Lôi: "......"
Cô nàng lảo đảo hai bước, chờ Hàng Dục vừa đi hỏi ngay Viên Vũ: "Việc này là như nào? Hàng Dục bị xe đâm choáng váng? hay là mất trí nhớ?"
"......"
Viên Vũ hít một hơi thật sâu: "Tớ và Kỷ Văn Bác chia tay, bây giờ cùng Hàng Dục ở bên nhau."
"Fuck!" Trì Hiểu Lôi vẫn đang trong trạng thái khiếp sợ.
"Hai người ở bên nhau lâu như vậy nói chia tay liền chia tay, có phải Hàng Dục đào góc tường không?"
Viên Vũ: "...... Không phải."
"Sao lại không phải?" Trì Hiểu Lôi bỗng nhiên giữ chặt cô, hạ giọng xuống rất thấp:
"Cậu nói thật cho tớ, có phải cái tên Hàng Dục dùng mỹ nam kế bắt lấy cậu đúng không?"
Viên Vũ: "...... Không phải, nói thật Hàng Dục ngoài gương mặt kia ra, còn có rất nhiều ưu điểm."
"Vú dụ như?" Trì Hiểu Lôi vươn ra mười ngón tay: "Nói ra mười ưu điểm xem nào."
Viên Vũ: "......"
"Anh ấy đối với tớ rất tốt." Viên Vũ nói chuyện này ra có hơi ngại ngùng.
"Sẽ chọc tớ vui vẻ, làm cùng rất nhiều chuyện nhàm chán, cùng nhau chờ xe bus, cùng nhau đọc sách, cùng nhau dạo siêu thị, cùng nhau làm việc nhà, còn sẽ rửa chén cùng tớ."
Mỗi đêm Hàng Dục sẽ ôm cô nói ngủ ngon, trước khi đi làm có thói quen cho cô một cái hôn, ban ngày còn dùng WeChat ' quấy rầy 'cô, nói cho cô biết, anh nhớ cô bao nhiêu.
Mỗi ngày Viên Vũ đều có thể cảm nhận được niềm yêu thích cùng tình yêu mà anh vẫn che giấu, mỗi một ánh mắt của anh, mỗi một cái hôn đều phảng phất như đang nói: Viên miu miu, em xem, anh thích em bao nhiêu.
"Tớ đã nói mà, trước kia có phải cậu ta yêu thầm cậu."
Hai bàn tay Trì Hiểu Lôi đập vào nhau, lộ ra biểu cảm của thám tử Conan.
"Tớ nói làm sao mà đột nhiên cậu ta lại về nước, đó là đến đây theo đuổi cậu."
Viên Vũ sửng sốt, ngẫm lại, hình như đúng thật là như vậy.
"À à, cuối cùng vì lí do gì mà cậu với Kỷ Văn Bác chia tay?" Trì Hiểu Lôi vội muốn chết:
"Sao cái gì cũng không thấy cậu kể, còn coi mình là bạn thân nữa hay không?"
"À là vì... anh ấy thích người khác." Viên Vũ thở dài:
"Tớ không biết nên nói với cậu như thế nào, cho nên chưa nói."
"A?" Trì Hiểu Lôi tăng thêm vẻ khiếp sợ:
"Con mẹ nó, Kỷ Văn Bác sao lại như vậy, uổng công trước đây tớ xem trọng cậu ta, đúng là trai khoa lý không phải đồ tốt, tớ còn tưởng rằng hai người sắp có rượu mừng nữa."
Viên Vũ im lặng không nói gì, lúc trước cô cũng đã tưởng như vậy, nhưng không như ý muốn.
"Tiểu Viên Viên." Trì Hiểu Lôi giơ tay chụp vai cô:
"Đừng khổ sở, hiện tại cậu có Hàng Dục, tức chết đôi cẩu Kỷ Văn Bác đi, học tập tốt dùng cái rắm gì, chỉ là một cây củ cải thối, tra nam đứng núi này trông núi nọ, mẹ nó, cùng đức hạnh với bạn trai cũ mình, tức chết tớ rồi !!!"
Viên Vũ: "......"
///
Viên vũ là niềm mơ ước của anh Dục, còn người yêu như anh Dục là niềm mơ ước của bao nhiêu chị em =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.