Chương 9: Ký Sự Tu Luyện Trong Tộc 1
Đạm Đạm Trúc Quân
03/09/2023
Đệ tử Mục gia sau khi kiểm tra linh căn xong sẽ đến nơi tu luyện trong tộc để tu luyện.
Nơi tu luyện của Mục phủ rất nổi danh trong toàn bộ Nhạc Thiên giới. Nơi đó là do lão tổ Mục gia vạn năm trước phi thăng tạo ra, về sau có sự cải tạo của nhiều đời Mục gia nữa.
Trong đó bao gồm sảnh vào có linh khí vô cùng nồng đậm, đệ tử Mục gia tất cả đều là tại nơi này hoàn thành dẫn khí vào cơ thể; Giảng Kinh các, nơi mà các tu sĩ có chuyên môn giải đáp thắc mắc về tu tiên cho các tu sĩ khác, cũng có vài tu sĩ tu vi cao giải thích nghi hoặc, loại này trước khi giải đáp thường phải trả linh thạch;
Đấu trường, bình thường là nơi dùng cho đệ tử luận bàn trao đổi, Mục gia nghiêm cấm đệ tử tương tàn, có vấn đề gì thì hãy giải quyết trên đấu trường;
Điện Quan Môn, nơi kích thích các đệ tử tiềm năng, người đi qua Quan Môn cơ bản đều là nằm đi ra đấy, nhưng mà tu vi bọn họ về sau cao là được rồi;
Tàng Thư lâu, tổng cộng có bảy tầng, tầng một mở cửa tự do, thư tịch đều dùng cho tu sĩ chưa dẫn khí vào cơ thể xem; tầng hai, mở cửa tự do, tóm tắt kiến thức tu tiên thường thức và một số công pháp, ngọc giản thông thường; tầng ba, miễn phí, thuốc, bùa, trận pháp, dụng cụ, tứ nghệ sơ cấp; tầng bốn đến tầng sáu, cần phải linh thạc mới được vào, tầng thứ bảy, người cống hiến cho Mục gia, có thể vào.
Ngày thứ hai sau khi kiểm tra linh căn. Ninh Hinh bắt đầu đến nơi tu luyện.
Vừa sáng đã đi vào nơi tu luyện. Ninh Hinh đi thẳng đến điện chờ, ở đây đã có không ít đệ tử Mục gia, bọn họ thường đến vào sáng sớm.
“Ninh Hinh, ngươi đến rồi. Đến bên đây, có chỗ!”
“Đa tạ, không nghĩ Thủy Lam ngươi lại đến sớm như vậy.”
“Về sau ngươi sẽ biết, khi đã bắt đầu tu luyện thì không còn đùa bỡn giống như trước được nữa.”
Ngày đầu tiên tộc sẽ phái người đến dạy đệ tử dẫn khí vào cơ thể, về sau có vấn đề thì cứ đến Giảng Kinh các hỏi.
Thời điểm Ninh Hinh luyện thể đã cảm nhận được linh khí, cho nên hiện tại chỉ cần dựa vào công pháp dẫn linh khí vào cơ thể là được, nhưng Ninh Hinh không muốn ngày đầu tiên liền đã dẫn được khí vào cơ thể, như vậy nhất định sẽ bị chú ý, nàng không hề muốn.
Trên thế giới này người tài giỏi phải làm rất nhiều việc, Ninh Hinh không muốn bị làm phiền, vậy liền không trở thành người tài giỏi, thầm lặng phát huy là được rồi.
Cứ như vậy, sáng dẫn khí vào cơ thể, chiều đến Giảng Kinh các nghe giảng để có thể hiểu một cách có hệ thống và toàn diện về thế giới tu chân này. Sau đó về nhà luyện thể, tiểu đệ của nàng đã ba tuổi rồi, Ninh Hinh băn khoăn có nên dạy cho tiểu gia hỏa đó luyện thể một chút không, sau khi luyện thể nàng cảm thấy hình như càng nhỏ thì luyện thể càng tốt, tốt nhất là tu luyện cùng nàng giống lúc trước.
“Tiểu đệ, ngươi cảm thấy luyện thể giống ta như thế nào?”
“Rất tốt, giống như chơi rất dễ, ta rất thích.”
Đệ đệ ngốc, đây là luyện thể chứ không phải chơi, rất vất vả đấy.
Muốn làm liền làm, sau khi hỏi qua tiểu đệ nhà mình Ninh Hinh đã đến Dược Viên, nàng muốn tìm Ngũ bá hỗ trợ, dù sao thuật Luyện thể nàng có cũng là hắn cho.
“Ngũ bá, đệ đệ ta muốn luyện thể, người có thể giúp không?”
“Làm sao, Ninh Ý cũng muốn luyện thể? Vậy ngươi vẫn còn luyện thể sao?” Mục Khôn kinh ngạc, vốn dĩ hắn cảm thấy Ninh Hinh nên luyện thể là vì sợ nàng linh căn không tốt, hiện tại linh căn tốt như thế, làm sao vẫn còn học.
“Hinh nhi, tư chất của ngươi rất tốt, tại sao vẫn còn luyện thể? Đừng chỉ nhìn tuổi thọ tu sĩ hơn phàm nhân, tinh lực của chúng ta là có giới hạn, ngươi luyện thể tốn rất nhiều thời gian, như vậy thời gian tu luyện sẽ rất ngắn, nó làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của ngươi đấy.”
“Ngươi xem, bình thường kiếm tu chỉ chuyên chú vào tập kiếm, những thứ khác học không quản, đó là bởi vì kiếm tu không có dư sức lực để học mặt khác, chính vì như vậy nên tu sĩ có thể luyện kiếm ý đã ít lại càng ít. Ngươi là Đơn linh căn Mộc hệ, về sau nhất định sẽ học luyện đan, như thế còn dư thời gian nào cho ngươi đi luyện thể.” Mục Khôn nghiêm túc nói với Ninh Hinh.
“Thì ra là vậy, ta còn tưởng có thể tu luyện cùng lúc đấy!” Ninh Hinh nói.
Lúc trước khi mà nàng xem thoại bản, chẳng phải nhân vật chính không gì không thể sao?
Nhưng mà thật ra là có thể tu cùng lúc, bất quá những cái đó đều phụ thuộc vào tư chất và ngộ tính, Mục Khôn nói như vậy cũng không sai nếu tình huống hắn nói là những tu sĩ có tư chất không tốt.
Nhưng tình huống của Ninh Hinh lại không như vậy. Tư chất nàng rất tốt, tính là tu cùng lúc cũng không có việc gì, chỉ là tiến độ tu luyện hơi chậm một chút mà thôi. Cho nên, kinh nghiệm là vô cùng quan trọng, nhưng kinh nghiệm không phải ai cũng thích hợp.
“Ngũ bá, sau này ta sẽ tốn rất nhiều thời gian tu luyện, tinh lực của đệ đệ ta đặc biệt tràn đầy, hiện tại không phải vẫn chưa tu luyện sao? Cho nên ta muốn tìm một ít việc cho hắn, sau khi ta luyện thể thì cảm giác rất có lợi, cho nên mới muốn để Ninh Ý luyện thể.”
“Được rồi, nếu ngươi đã nói như vậy thì ta sẽ trở về xem xem, vài thư tịch trước kia ta dùng tu luyện có vẻ không tệ. Có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ.”
“Đa tạ Ngũ bá, người thật tốt.”
Nhìn nụ cười trên mặt tiểu nha đầu, dường như hắn có cảm giác muốn tan chảy, tâm tình của mục khôn cứ thế tốt hơn: “Nha đầu, ngươi hãy cười nhiều lên, đừng suốt ngày làm một bộ mặt vô cảm, biết không?”
Trong phủ có rất nhiều người đáng ghét, ta không muốn cười.”
“Này, ngươi cần phải thích ứng với cuộc sống trong phủ, ai lại vì vài người đáng ghét mà không cười.”
“Không có đâu, đối với những người mà ta thích ta vẫn sẽ cười đấy, chỉ có với người khác là ta không cười.”
“Ngươi nha, nghe nói ngày kiểm tra linh canh ngươi có phạt một nha hoàn bên cạnh Ninh Nguyệt?”
“Ngũ bá, ngươi lúc nào lại bát quái như thế? Dược viên có gieo trồng Linh dược mới à?”
“Mục phủ lớn như vậy, ngươi cùng ninh Nguyệt là hai nhân vật nổi bật, chỉ cần ngươi có một chút gì đó, đoán chừng toàn phủ đều sẽ biết.”
“Mục Ninh Nguyệt luôn làm ra bộ dáng tỷ tỷ tốt làm ta cũng thấy thật phiền, mỗi lần ta đi cùng nàng đều thấy ngột ngạt, làm sao ta có thể không báo đáp một chút chứ?”
“Phụ thân ngươi bên kia...”
“Ngũ bá, người đừng lo lắng, ta ở đây ấy, nếu ông ta còn muốn bảo vệ Ninh Nguyệt thì ta liền náo đến gia gia, ta cũng không sợ, dù sao toàn bộ Mục Phủ cũng biết chuyện ta không được Mục Dương yêu thích, ta quản hắn làm gì.”
“Ngươi đấy, tính tình không cần cứng rắn vậy, ngươi phải học hỏi Ninh Nguyệt...”
“Ngũ bá, người dừng lại, nếu ta học nàng thì đoán chừng ta sẽ tự ghét lấy chính mình.”
Lúc nàng từ Dược viên trở về Ngô Đồng uyển, quả nhiên nàng có nhìn thấy bóng dáng Mục Dương.
“Phụ thân đến thăm chúng ta sao? Hay là đến để tính sổ? Nếu là vế sau thì chúng ta đến chỗ gia gia nói tiếp. Dù sao chuyện ngày hôm đó cũng nhiều người thấy, mặc kệ ta hay Ninh Nguyệt đều vô phương cứu chữa.” Ngũ bá thật sắp thành thần toán rồi.
“Hinh nhi, tại sao ngươi lại nói chuyện với phụ thân như vậy?”
“Ăn ngay nói thật.”
Nhìn nữ nhi trước mắt, Mục Dương thật sự không biết nói gì nữa rồi, nữ nhi này cũng thật quá thể, hắn nói không lại.
“Ngươi phạt nha hoàn bên người Ninh Nguyệt, ta chỉ đến đây hỏi một chút.”
“Phụ thân, ta là đích tiểu thư Mục phủ phải không?”
“Đương nhiên.”
“Vậy thì đúng rồi, đừng nói nàng không có mạo phạm ta, hơn nữa chỉ là một nha hoàn, phạt cũng phạt rồi, đáng giá để người huy động nhân lực đến chất vấn ta sao? Phụ thân, sủng cũng phải có giới hạn.”
Ninh Hinh nói xong liền tiến vào gian phòng của mình, nàng cũng không thèm quản tiếp đó sẽ ra sao nữa.
Nơi tu luyện của Mục phủ rất nổi danh trong toàn bộ Nhạc Thiên giới. Nơi đó là do lão tổ Mục gia vạn năm trước phi thăng tạo ra, về sau có sự cải tạo của nhiều đời Mục gia nữa.
Trong đó bao gồm sảnh vào có linh khí vô cùng nồng đậm, đệ tử Mục gia tất cả đều là tại nơi này hoàn thành dẫn khí vào cơ thể; Giảng Kinh các, nơi mà các tu sĩ có chuyên môn giải đáp thắc mắc về tu tiên cho các tu sĩ khác, cũng có vài tu sĩ tu vi cao giải thích nghi hoặc, loại này trước khi giải đáp thường phải trả linh thạch;
Đấu trường, bình thường là nơi dùng cho đệ tử luận bàn trao đổi, Mục gia nghiêm cấm đệ tử tương tàn, có vấn đề gì thì hãy giải quyết trên đấu trường;
Điện Quan Môn, nơi kích thích các đệ tử tiềm năng, người đi qua Quan Môn cơ bản đều là nằm đi ra đấy, nhưng mà tu vi bọn họ về sau cao là được rồi;
Tàng Thư lâu, tổng cộng có bảy tầng, tầng một mở cửa tự do, thư tịch đều dùng cho tu sĩ chưa dẫn khí vào cơ thể xem; tầng hai, mở cửa tự do, tóm tắt kiến thức tu tiên thường thức và một số công pháp, ngọc giản thông thường; tầng ba, miễn phí, thuốc, bùa, trận pháp, dụng cụ, tứ nghệ sơ cấp; tầng bốn đến tầng sáu, cần phải linh thạc mới được vào, tầng thứ bảy, người cống hiến cho Mục gia, có thể vào.
Ngày thứ hai sau khi kiểm tra linh căn. Ninh Hinh bắt đầu đến nơi tu luyện.
Vừa sáng đã đi vào nơi tu luyện. Ninh Hinh đi thẳng đến điện chờ, ở đây đã có không ít đệ tử Mục gia, bọn họ thường đến vào sáng sớm.
“Ninh Hinh, ngươi đến rồi. Đến bên đây, có chỗ!”
“Đa tạ, không nghĩ Thủy Lam ngươi lại đến sớm như vậy.”
“Về sau ngươi sẽ biết, khi đã bắt đầu tu luyện thì không còn đùa bỡn giống như trước được nữa.”
Ngày đầu tiên tộc sẽ phái người đến dạy đệ tử dẫn khí vào cơ thể, về sau có vấn đề thì cứ đến Giảng Kinh các hỏi.
Thời điểm Ninh Hinh luyện thể đã cảm nhận được linh khí, cho nên hiện tại chỉ cần dựa vào công pháp dẫn linh khí vào cơ thể là được, nhưng Ninh Hinh không muốn ngày đầu tiên liền đã dẫn được khí vào cơ thể, như vậy nhất định sẽ bị chú ý, nàng không hề muốn.
Trên thế giới này người tài giỏi phải làm rất nhiều việc, Ninh Hinh không muốn bị làm phiền, vậy liền không trở thành người tài giỏi, thầm lặng phát huy là được rồi.
Cứ như vậy, sáng dẫn khí vào cơ thể, chiều đến Giảng Kinh các nghe giảng để có thể hiểu một cách có hệ thống và toàn diện về thế giới tu chân này. Sau đó về nhà luyện thể, tiểu đệ của nàng đã ba tuổi rồi, Ninh Hinh băn khoăn có nên dạy cho tiểu gia hỏa đó luyện thể một chút không, sau khi luyện thể nàng cảm thấy hình như càng nhỏ thì luyện thể càng tốt, tốt nhất là tu luyện cùng nàng giống lúc trước.
“Tiểu đệ, ngươi cảm thấy luyện thể giống ta như thế nào?”
“Rất tốt, giống như chơi rất dễ, ta rất thích.”
Đệ đệ ngốc, đây là luyện thể chứ không phải chơi, rất vất vả đấy.
Muốn làm liền làm, sau khi hỏi qua tiểu đệ nhà mình Ninh Hinh đã đến Dược Viên, nàng muốn tìm Ngũ bá hỗ trợ, dù sao thuật Luyện thể nàng có cũng là hắn cho.
“Ngũ bá, đệ đệ ta muốn luyện thể, người có thể giúp không?”
“Làm sao, Ninh Ý cũng muốn luyện thể? Vậy ngươi vẫn còn luyện thể sao?” Mục Khôn kinh ngạc, vốn dĩ hắn cảm thấy Ninh Hinh nên luyện thể là vì sợ nàng linh căn không tốt, hiện tại linh căn tốt như thế, làm sao vẫn còn học.
“Hinh nhi, tư chất của ngươi rất tốt, tại sao vẫn còn luyện thể? Đừng chỉ nhìn tuổi thọ tu sĩ hơn phàm nhân, tinh lực của chúng ta là có giới hạn, ngươi luyện thể tốn rất nhiều thời gian, như vậy thời gian tu luyện sẽ rất ngắn, nó làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của ngươi đấy.”
“Ngươi xem, bình thường kiếm tu chỉ chuyên chú vào tập kiếm, những thứ khác học không quản, đó là bởi vì kiếm tu không có dư sức lực để học mặt khác, chính vì như vậy nên tu sĩ có thể luyện kiếm ý đã ít lại càng ít. Ngươi là Đơn linh căn Mộc hệ, về sau nhất định sẽ học luyện đan, như thế còn dư thời gian nào cho ngươi đi luyện thể.” Mục Khôn nghiêm túc nói với Ninh Hinh.
“Thì ra là vậy, ta còn tưởng có thể tu luyện cùng lúc đấy!” Ninh Hinh nói.
Lúc trước khi mà nàng xem thoại bản, chẳng phải nhân vật chính không gì không thể sao?
Nhưng mà thật ra là có thể tu cùng lúc, bất quá những cái đó đều phụ thuộc vào tư chất và ngộ tính, Mục Khôn nói như vậy cũng không sai nếu tình huống hắn nói là những tu sĩ có tư chất không tốt.
Nhưng tình huống của Ninh Hinh lại không như vậy. Tư chất nàng rất tốt, tính là tu cùng lúc cũng không có việc gì, chỉ là tiến độ tu luyện hơi chậm một chút mà thôi. Cho nên, kinh nghiệm là vô cùng quan trọng, nhưng kinh nghiệm không phải ai cũng thích hợp.
“Ngũ bá, sau này ta sẽ tốn rất nhiều thời gian tu luyện, tinh lực của đệ đệ ta đặc biệt tràn đầy, hiện tại không phải vẫn chưa tu luyện sao? Cho nên ta muốn tìm một ít việc cho hắn, sau khi ta luyện thể thì cảm giác rất có lợi, cho nên mới muốn để Ninh Ý luyện thể.”
“Được rồi, nếu ngươi đã nói như vậy thì ta sẽ trở về xem xem, vài thư tịch trước kia ta dùng tu luyện có vẻ không tệ. Có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ.”
“Đa tạ Ngũ bá, người thật tốt.”
Nhìn nụ cười trên mặt tiểu nha đầu, dường như hắn có cảm giác muốn tan chảy, tâm tình của mục khôn cứ thế tốt hơn: “Nha đầu, ngươi hãy cười nhiều lên, đừng suốt ngày làm một bộ mặt vô cảm, biết không?”
Trong phủ có rất nhiều người đáng ghét, ta không muốn cười.”
“Này, ngươi cần phải thích ứng với cuộc sống trong phủ, ai lại vì vài người đáng ghét mà không cười.”
“Không có đâu, đối với những người mà ta thích ta vẫn sẽ cười đấy, chỉ có với người khác là ta không cười.”
“Ngươi nha, nghe nói ngày kiểm tra linh canh ngươi có phạt một nha hoàn bên cạnh Ninh Nguyệt?”
“Ngũ bá, ngươi lúc nào lại bát quái như thế? Dược viên có gieo trồng Linh dược mới à?”
“Mục phủ lớn như vậy, ngươi cùng ninh Nguyệt là hai nhân vật nổi bật, chỉ cần ngươi có một chút gì đó, đoán chừng toàn phủ đều sẽ biết.”
“Mục Ninh Nguyệt luôn làm ra bộ dáng tỷ tỷ tốt làm ta cũng thấy thật phiền, mỗi lần ta đi cùng nàng đều thấy ngột ngạt, làm sao ta có thể không báo đáp một chút chứ?”
“Phụ thân ngươi bên kia...”
“Ngũ bá, người đừng lo lắng, ta ở đây ấy, nếu ông ta còn muốn bảo vệ Ninh Nguyệt thì ta liền náo đến gia gia, ta cũng không sợ, dù sao toàn bộ Mục Phủ cũng biết chuyện ta không được Mục Dương yêu thích, ta quản hắn làm gì.”
“Ngươi đấy, tính tình không cần cứng rắn vậy, ngươi phải học hỏi Ninh Nguyệt...”
“Ngũ bá, người dừng lại, nếu ta học nàng thì đoán chừng ta sẽ tự ghét lấy chính mình.”
Lúc nàng từ Dược viên trở về Ngô Đồng uyển, quả nhiên nàng có nhìn thấy bóng dáng Mục Dương.
“Phụ thân đến thăm chúng ta sao? Hay là đến để tính sổ? Nếu là vế sau thì chúng ta đến chỗ gia gia nói tiếp. Dù sao chuyện ngày hôm đó cũng nhiều người thấy, mặc kệ ta hay Ninh Nguyệt đều vô phương cứu chữa.” Ngũ bá thật sắp thành thần toán rồi.
“Hinh nhi, tại sao ngươi lại nói chuyện với phụ thân như vậy?”
“Ăn ngay nói thật.”
Nhìn nữ nhi trước mắt, Mục Dương thật sự không biết nói gì nữa rồi, nữ nhi này cũng thật quá thể, hắn nói không lại.
“Ngươi phạt nha hoàn bên người Ninh Nguyệt, ta chỉ đến đây hỏi một chút.”
“Phụ thân, ta là đích tiểu thư Mục phủ phải không?”
“Đương nhiên.”
“Vậy thì đúng rồi, đừng nói nàng không có mạo phạm ta, hơn nữa chỉ là một nha hoàn, phạt cũng phạt rồi, đáng giá để người huy động nhân lực đến chất vấn ta sao? Phụ thân, sủng cũng phải có giới hạn.”
Ninh Hinh nói xong liền tiến vào gian phòng của mình, nàng cũng không thèm quản tiếp đó sẽ ra sao nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.