Mộc Tiên Truyện

Chương 51: Mê Vụ Lâm

Đạm Đạm Trúc Quân

11/09/2023

Sau khi tiến Trúc Cơ thành công đệ tử ngoại môn của Thiên Nhất Tông có thể thăng cấp thành đệ tử nội môn ngoại phong, nếu được tu sĩ cấp cao nhìn trúng thì cũng có thể trở thành đệ tử thân truyền hoặc đệ tử ký danh. Không có sư phụ thì chỉ có thể tự mình nỗ lực kiếm điểm cống hiến đến Tàng Thư Các đổi công pháp.

Đệ tử nội môn ở Thiên Nhất tông có đến mấy vạn, đệ tử có sư phụ chỉ chiếm số ít, phần lớn đều yêu cầu đệ tử tự tìm công pháp tu luyện cho chính mình.

Sự khác biệt giữa tu sĩ có tông môn và tu sĩ không có là ở chỗ đệ tử có tông môn có thể kiếm điểm cống hiến và đến Tàng Thư Các đổi công pháp. Một số tông môn có truyền thừa lâu đời, có vô số công pháp, cho nên đệ tử nói chung có thể tìm được bài công pháp thích hợp để tu luyện; nhưng đối với tu sĩ không có tông môn, môi trường tu luyện lại càng tàn khốc hơn, họ phải tìm công pháp để tu luyện, có khi công pháp họ tu luyện càng không thích hợp, nhưng bởi vì không có sự lựa chọn nào khác ngoài tu luyện theo, cho nên những tu sĩ này thường không đi quá xa.

Do đó đại đa số các tu sĩ đều muốn gia nhập một tông môn có truyền lừa lâu đời. Những tu sĩ không có môn phái hay gia tộc thì gọi là tán tu, bởi vì thường xuyên chạy trên bờ vực sinh tử nên hầu như họ đều là những kẻ có tấm tính cương nghị, sát phạt quyết đoán, tận lực tránh đắc tội người khác.

Ninh Hinh cầm tấm lệnh bài thân phận mới, nàng thay đổi diện mạo rồi đi đến nơi nhận nhiệm vụ. Khi đến nơi, nàng nhìn vào các nhiệm vụ mà tông môn ban bố, chỉ có hai cái mà nàng có thể nhận, một là săn giết Yêu thú Phong Điểu Tứ giai, thu thấp móng vuốt của chúng, móng vuốt Phong Điểu là một loại nguyên liệu luyện khí; còn hai là thu thập Phệ Tâm thảo, một loại linh thực trung giai, để luyện chế Tôi Thể đan. Tu vi của nàng mới vừa lên Trúc Cơ trung kỳ, vẫn là chọn nhiệm vụ độ khó thấp hơn, mấy nhiệm vụ khác lập kế hoạch sau.

Đưa lệnh bài thân phận cho đệ tử trong sảnh, nàng nói cho hắn biết nhiệm vụ nàng đã chọn, thấy đệ tử kia đã ghi chép xong, lúc này trên lệnh bài đã ghi: Mục Phong, đệ tử của ngoại môn nội phong, Tam linh căn Kim Hỏa Mộc, tu vi Trúc cơ trung kỳ, lúc nào nàng nhập môn, lúc nào nàng nhập nội phong đều ghi cụ thể ra. Sư phụ quả là làm việc rất giỏi, Ninh Hinh thầm nghĩ.

Mê Vụ lâm gần Thiên Nhất tông, tùy ý là có thể thấy được đệ tử Thiên Nhất tông đến đây rèn luyện. Ninh Hinh cũng là ở chỗ này tìm Phong Điểu và Phệ Tâm thảo. Nếu như vận khí tốt thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ trong vài ngày thôi.

Mê Vụ lâm quanh năm sương mù dày đặc, nhìn từ bên ngoài tựa như nó tọa trong mây. Trong rừng ánh sáng yếu ớt, căn bản không thể phi hành, trong đó có đủ loại Yêu thú sinh sống, nghe nói, tu vi cao nhất của Yêu thú ở đây là Thất giai, tương đương với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, cho nên chỉ cần cẩn thận thì không có nguy hiểm gì lớn.

Hành tẩu trong rừng thì cần đặc biệt cẩn thận, tuy không có Yêu thú cấp cao nhưng cũng phải đề phòng Yêu thú đột nhiên tập kích. Các tu sĩ trong mọi thời khắc luôn phải cảnh giác, tầm nhìn trong rừng không lớn, có rất nhiều nguy hiểm tiềm ẩn. Vì thế mà phần lớn đệ tử của Thiên Nhất tông thường cùng nhau đến rèn luyện, Ninh Hinh đi một mình có vẻ hơi đột ngột, cho nên hầu như tu sĩ mà nàng gặp trong thời gian này đều âm thầm dò xét nàng, cũng có một ít tu sĩ đi theo mời tham gia cùng họ. Bởi vì đây là lần đầu tiên tới Mê Vụ lâm, Ninh Hinh muốn đi dạo cho thoải mái, đông người như vậy không tiện, nên nàng từ chối.

Phong Điểu, Yêu thú phong hệ, tốc độ cực kỳ nhanh. Trong Mê Vụ lâm cơ hồ không có Yêu thú nào nhanh hơn chũng, những con Phong Điểu này sinh trưởng trong Mê Vụ lâm, bình thường không bị sương mù ảnh hưởng, vì vậy tu sĩ thường chịu thiệt hơn, rất nhiều tu sĩ bị chúng giết chết. Vốn tưởng rằng săn giết Yêu thú Tứ giai sẽ không thành vấn đề, nhưng bây giờ xem ra nhiệm vụ không hề dễ dàng, chỉ có thể tìm kiếm Phong Điểu lạc đàn mà ra tay.

Ninh Hinh cảm thấy việc chiến đấu với một con Phong Điểu không khó, dù sao Phong Điểu bình thường cũng đều là Tứ giai, tương đương với trình độ tu vi của u sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, cho nên trận chiến kết thúc tương đối nhanh chóng. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thu thập móng vuốt của Phong Điểu, Ninh Hinh bắt đầu tìm kiếm Phệ Tâm thảo.



Phệ Tâm thảo, loại linh thực này tương đối phổ biến, nhưng nàng cần rất nhiều. Tu sĩ ăn đan dược xong thường nổi ban trên cơ thể, tích lũy đến một số lượng nhất định sẽ ảnh hưởng tu vi, cho nên thu sĩ thường dùng Tôi Thể đan để đem nốt ban cùng tạp chất bài trừ, mà linh thực dùng để luyện chế Tôi Thể đan chính là Phệ Tâm thảo.

Loại thảo dược này khá hữu dụng, hầu hết rượu Linh quả mà Ninh Hinh ủ đều có một ít Phệ Tâm thảo. Tất nhiên, Phệ Tâm thảo càng lâu năm thì tác dụng tôi thể càng tốt.

Theo Ninh Hinh nắm bắt được thì Phệ Tâm thảo chủ yếu mọc ở khu vực bên trong của Mê Vụ lâm, còn bên ngoài thì bị lấy sạch rồi. Muốn hái Phệ Tâm thảo thì phải đi vào trong, càng tiến vào thì sương mù càng dày đặc. Nghe nói rằng khu vực bên trong của Mê Vụ lâm có một số ảo cảnh, nếu một tu sĩ rơi vào một trong đó, căn bản là không thể thoát ra được.

Thần thức Ninh Hinh tương đương với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, nàng cẩn thận tiến vào bên trong, trong khoảng thời gian này Ninh Hinh không săn giết Yêu thú khác, vì nàng sợ kinh động đến Yêu thú Lục, Thất giai, trước tiên cứ thu thập Phệ Tâm thảo, sau đó về kiếm Yêu thú sau.

Ninh Hinh lang thang trong Mê Vụ lâm rất lâu nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng Phệ Tâm thảo, chẳng lẽ đều đã bị thu thập sạch rồi? Có lẽ là không, các tu sĩ tuy tham lam nhưng họ không làm ra mấy sự tình như diệt sạch linh thực. Chắc chắn ở nơi khác mà nàng chưa tìm ra, Ninh Hinh thầm nghĩ.

Ninh Hinh lại ở trong Mê Vụ lâm thêm mấy ngày nữa, vẫn không thấy bóng dáng của Phệ Tâm thảo, trong rừng có rất nhiều Yêu thú, trong thời gian này nàng tận lực cẩn thận tránh né, khổ không tả xiết, quả nhiên là rèn luyện mà.

Duy trì một động tác, nín thở, thu liễm linh khí gần một ngày, Ninh Hinh trước đây chưa bao giờ nghĩ nàng có thể làm được điều này. Nhưng khi đối mặt với một đàn chuột Ngũ độc chằng chịt đi ngang qua, nàng không dám không tránh mà trốn vào cây cổ thụ, thu liễm linh khí toàn thân, dán Ẩn Thân phù, yên lặng bất động chờ đàn chuột Ngũ Độc đi qua. Trong rừng này có bao nhiêu con chuột, lần này đều ra ngoài hết sao? Ninh Hinh thầm thở dài, nàng cũng thật xui xẻo, ở Thánh Dương cốc cũng vậy, nàng bị một đám nhện độc Huyết Dương truy đuổi, bây giờ là một đám chuột Ngũ Độc.

Sau khi chuột Ngũ Độc đi qua, Ninh Hinh ở trên cây ngây người một lúc rồi mới đi xuống đất, sắc trời cũng đã tối, xem ra hôm nay lại không tìm thấy Phệ Tâm thảo rồi.

Không biết nàng là may mắn hay xui xẻo, Ninh Hinh gặp phải sương mù biến hóa trong Mê Vụ lâm trăm năm một lần, tu sĩ bên ngoài sẽ không có nhiều ảnh hưởng, nhưng ở bên trong thì tác động rất lớn.

Trong lúc sương mù biến hóa, các loại Yêu thú khu vực trong náo loạn, bọn chúng muốn tìm địa điểm mới thích hợp để tu luyện, cho nên khu vực trong này khắp nơi toàn là Yêu thú, nếu chẳng may gặp chúng, đoán chừng phải chết không nghi ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mộc Tiên Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook