Chương 77: Rơi Xuống
Đạm Đạm Trúc Quân
16/11/2023
Yêu Hồ dường như biết được nghi vấn của Ninh Hinh, nó tiếp tục nói: "Tộc Hồ ly của ta có một bí pháp có thể giúp ngươi trốn thoát khỏi khu vây trong rừng rậm. Cân nhắc kỹ đề nghị của ta, Bạch Lang sẽ không cho ngươi quá nhiều thời gian."
Ngoài việc nhảy khỏi Truy Hồn nhai, hình như chỉ có cách mà Yêu Hồ nói, nhưng vấn đề là bây giờ nàng bị thương quá nặng, ngay cả khi rời khỏi khu vực này thì nàng có thể làm cái gì?
Trên Vân Hải phong của Thiên Nhất tông, Đạo quân Thanh Mộc nhìn hồ đăng của tiểu đồ đệ nhà mình với vẻ mặt khó coi, trong chớp mắt nó gần như đã tắt, Ninh Hinh đang gặp nguy hiểm, nha đầu này đã đi đâu? Làm sao lại gặp nguy hiểm đến tính mạng?
"Thanh Huyền, ngươi đến Bảo Khí phong tìm Mục Ninh Ý. Trên người hắn có hồn linh của Ninh Hinh, mang theo nó sẽ tìm được vị trí của nàng, nhanh đi."
Trong rừng rậm Vân Thương, Bạch Lang nhìn chằm chằm nhân tu kia suốt đêm không hề cử động: “Ngươi nghĩ thế nào, tiểu đạo hữu?”
“Ta không đồng ý thì ngươi định làm gì ta?”
“Ha ha ha, xem ra ngươi không sợ chết, nếu ngươi không nói ra tung tích của Huyết Cốt quả ta sẽ ném ngươi vào Truy Hồn nhai, để ngươi không bao giờ được đầu thai chuyển thế."
"Tiền bối, làm sao ngươi có thể tự tin rằng ngươi chỉ cần biết tung tích của Huyết quả thì có thể lấy được vậy?"
"Không mượn ngươi lo lắng, chỉ cần cho ta biết tung tích của Huyết Cốt quả."
"Sau đó thì sao, nói cho ngươi biết thì ngươi sẽ làm gì ta?"
"Yên tâm, ta sẽ không động thủ với ngươi, nhưng mà... để thoát được thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi.”
Ngươi sẽ không động thủ với ta, vậy bầy sói sau lưng ngươi sẽ động thủ đi. Ninh Hinh nghĩ Bạch Lang sẽ không chừa cho nàng đường sống, nếu nói cho hắn biết về Huyết Cốt quả, hoặc là hắn sẽ sợ hãi người phía sau nàng, hoặc là hắn sẽ giết nàng. Ngọc bội mà Đạo quân Thanh Mộc cho nàng ngăn cản công kích của tu sĩ Hóa Thần đã dùng nên mới có thể cứu nàng một mạng.
Ninh Hinh nhìn thoáng qua Hồ Yêu, nó dường như đang ngủ trưa, còn không thèm quan tâm đến những gì nàng và Bạch Lang nói.
“Tiểu đạo hữu, đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta.” Bạch Lang tức giận trước sự im lặng của Ninh Hinh, hắn không muốn tự tay giết người này, trừ khi buộc phải làm vậy. Trên người của nhân tu này có thần thức của tu sĩ Hóa Thần.
Một lúc sau, thấy người vẫn không lên tiếng, Bạch Lang mất bình tĩnh quyết định dạy cho nàng một bài học, vừa định xuất thủ thì liền nhìn thấy tàn ảnh một đạo hồng sắc hướng về phía nhân tu kia rồi chạy đi.Thấy rõ đó là Yêu Hồ, Bạch Lang liền hiểu ý đồ của bọn họ: “Hừ, không biết lượng sức mình, vốn định niệm tình cùng là Yêu Thú tu hành không dễ dàng nên không giết ngươi, không ngờ ngươi lại không biết điều như thế, vậy cũng đừng trách ta.”
"Hừ, đừng nói dễ nghe như vậy, nếu ngươi định thả ta đi, sao ngay từ đầu không thả ta ra đi? Ngươi sẽ để ta sống sót ra ngoài nói cho người khác biết về Huyết Cốt quả sao? "
Khi nàng nói vậy, hai con Yêu Thú liền lao vào quyết chiến. Không cần phải suy nghĩ nhiều cũng biết Yêu Hồ không phải đối thủ của Bạch Lang, rất nhanh nàng đã bị Bạch Lang đập bay xuống đất.
"Chỉ một Yêu Thú thập nhất giai như ngươi đã muốn dẫn tên tu sĩ nhân loại đó trốn thoát khỏi ta?" Trong giọng nói của Bạch Lang mang theo sự mỉa mai khó tả.
Yêu Hồ quay đầu về phía Ninh Hinh: “Ta muốn đưa ngươi ra khỏi chỗ này, nhưng không ngờ… Xem ra số mệnh của ta là không thể hóa hình.” Trong giọng điệu của nàng mang theo một tia u sầu khó tả, bỗng nhiên Yêu Hồ quay đầu nhìn về phía Bạch Lang: “Nếu ta không lấy được Huyết Cốt Quả, ngươi cũng đừng hòng.”
Ninh Hinh chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cơ thể mình đang rơi tự do, cứ rơi mãi như vậy...Trong lúc nàng bất tỉnh, dường như nàng nghe thấy giọng nói của đệ đệ nàng, Ninh Ý.
“Tỷ...”
“Hinh nha đầu...”
Thời điểm Ninh Ý cùng Thanh Huyền đi đến Truy Hồn nhai vừa văn thấy Yêu Hồ ôm Ninh Hinh cùng nhảy xuống.
“Tỷ... tỷ”
Thanh Huyền phóng tới vách núi kéo Ninh Ý: “Ninh Ý, ngươi bình tĩnh chút, ta thấy người vừa rồi không giống Hinh nha đầu, có lẽ chúng ta đã nhận nhầm người."
"Không, đó là tỷ tỷ ta, dù thay đổi diện mạo nhưng ta vẫn biết đó là tỷ tỷ, Thanh Huyền tiền bối, chúng ta nhanh xuống dưới tìm tỷ tỷ đi, tỷ ấy nhất định bị thương nặng rồi, nếu không sẽ không nằm yên mà không phản kháng đâu."
Thanh Huyền đang kéo Ninh Ý cũng rất bối rối, Ninh Ý không biết chuyện Truy Hồn nhai nhưng nó thì rất rõ ràng. Đạo quân Thanh Mộc đi xuống cũng không nhất định có thể đi lên, nó cũng đau lòng cho ninh Hinh nhưng có thể làm sao bây giờ. Hiện tại có xuống đó cũng chưa chắc sẽ cứu được, nói không chừng còn thêm mạng của hai người bọn họ.
"Ninh Ý, bình tĩnh trước đã. Chúng ta về nói tình hình cho Đạo quân, xem ngài ấy nói như thế nào?" Thanh Huyền không ngừng an ủi Ninh Ý.
"Hơn nữa Hinh nha đầu vừa nhìn là biết phúc lớn mạng lớn, nói không chừng sẽ sớm tự mình leo lên. Nếu bây giờ chúng ta liều lĩnh đi xuống, có lẽ cũng không thể tìm thấy nàng."
Bạch Lang rất ngạc nhiên khi Yêu Hồ ôm nhân tu kia cùng nhảy xuống Truy Hồn nhai. Đó là Truy Hồn nhai không thể đầu thai chuyển thế... Với sự xuất hiện đột ngột của Ninh Ý và Yêu tu Hóa Thần kỳ Thanh Huyền, đồng tử nó tức thì co rút lại, xem ra nhân tu này có thân phận không tầm thường, bọn họ khả năng gặp phải phiền toái rồi, nó dùng ánh mắt cảnh báo bầy sói phía sau rồi lại nhìn xuống vách đá.
Ninh Ý nghe Thành Huyền nói xong thì dần bình tĩnh lại, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì đó mà đứng trên vách đá nhìn xuống một lát, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Bạch Lang: “Là ngươi, tại sao ngươi lại bức tỷ ta nhảy xuống vách núi?”
“Bản chân quân cũng không có bức nàng, là Yêu Hồ ôm nàng cùng nhau nhảy xuống.”
“Ngươi còn chối, tổn thương trên người tỷ ta là do ngươi?”
“Bản chân quân cùng nàng có chút hiểu lầm, lỡ tay mà thôi.”
“Lỡ tay mà thôi? Lão Lang ngươi cũng thật biết nói dối, thương thế trên người Ninh nha đầu nghiêm trọng như vậy mà ngươi dùng lỡ tay là có thể giải thích?” Thanh Huyền nhìn sắc mặt Bạch Lang không có gì thay đổi, hắn bừng bừng tức giận, Đạo quân nhà nó đi tìm đồ đệ lâu như vậy, rõ ràng là bị con Yêu thú này... Hắn trực tiếp phóng ra một đạo công kích đến Bạch Lang.
Bạch Lang bị đánh ngã ở một bên, hắn không để gượng dậy nổi cũng như tình trạng của Ninh Hinh lúc trước, đây chính là sự áp chế của tu sĩ tu vi cao đối với kẻ tu vi thấp.
“Tại sao ngươi ra tay với Ninh nha đầu?”
“Vãn bối chỉ muốn biết tung tích của Huyết Cốt quả.” Nói xong Bạch Lang liền ói một ngụm máu.
“Huyết Cốt quả? Là cái gì, làm sao tỷ ta có được chứ?” Ninh Ý hỏi Thanh Huyền.
“Một loại trái cây.”
“Cái gì? Một loại trái cây, Bạch Lang ngươi vì một loại trái cây mà bức tỷ ta nhảy xuống vách núi?”
Thanh Huyền, Bạch Lang cùng bầy sói phía sau đều trầm mặc trước lời hắn nói...
Cái loại quả này chỉ cần ăn vào sẽ giúp hắn hóa hình thành công tấn cấp Thập Tam giai, làm sao đến chỗ hắn lại thành loại trái cây bình thường vậy, Bạch Lang bất lực nghĩ ngợi.
Đối với Ninh Ý mà nói thì đó cũng chỉ là trái cây, bất luận trân quý như thế nào cũng không thể so sánh với tỷ tỷ của hắn.
“Ninh Ý, Bạch Lang này nên xử lý làm sao?”
“Mang về Thiên Nhất tông, ngày nào tỷ tỷ ta chưa trở lại, ngày đó nó vẫn phải đứng ở Thiên Nhất tông.”
Bạch Lang...
Ngoài việc nhảy khỏi Truy Hồn nhai, hình như chỉ có cách mà Yêu Hồ nói, nhưng vấn đề là bây giờ nàng bị thương quá nặng, ngay cả khi rời khỏi khu vực này thì nàng có thể làm cái gì?
Trên Vân Hải phong của Thiên Nhất tông, Đạo quân Thanh Mộc nhìn hồ đăng của tiểu đồ đệ nhà mình với vẻ mặt khó coi, trong chớp mắt nó gần như đã tắt, Ninh Hinh đang gặp nguy hiểm, nha đầu này đã đi đâu? Làm sao lại gặp nguy hiểm đến tính mạng?
"Thanh Huyền, ngươi đến Bảo Khí phong tìm Mục Ninh Ý. Trên người hắn có hồn linh của Ninh Hinh, mang theo nó sẽ tìm được vị trí của nàng, nhanh đi."
Trong rừng rậm Vân Thương, Bạch Lang nhìn chằm chằm nhân tu kia suốt đêm không hề cử động: “Ngươi nghĩ thế nào, tiểu đạo hữu?”
“Ta không đồng ý thì ngươi định làm gì ta?”
“Ha ha ha, xem ra ngươi không sợ chết, nếu ngươi không nói ra tung tích của Huyết Cốt quả ta sẽ ném ngươi vào Truy Hồn nhai, để ngươi không bao giờ được đầu thai chuyển thế."
"Tiền bối, làm sao ngươi có thể tự tin rằng ngươi chỉ cần biết tung tích của Huyết quả thì có thể lấy được vậy?"
"Không mượn ngươi lo lắng, chỉ cần cho ta biết tung tích của Huyết Cốt quả."
"Sau đó thì sao, nói cho ngươi biết thì ngươi sẽ làm gì ta?"
"Yên tâm, ta sẽ không động thủ với ngươi, nhưng mà... để thoát được thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi.”
Ngươi sẽ không động thủ với ta, vậy bầy sói sau lưng ngươi sẽ động thủ đi. Ninh Hinh nghĩ Bạch Lang sẽ không chừa cho nàng đường sống, nếu nói cho hắn biết về Huyết Cốt quả, hoặc là hắn sẽ sợ hãi người phía sau nàng, hoặc là hắn sẽ giết nàng. Ngọc bội mà Đạo quân Thanh Mộc cho nàng ngăn cản công kích của tu sĩ Hóa Thần đã dùng nên mới có thể cứu nàng một mạng.
Ninh Hinh nhìn thoáng qua Hồ Yêu, nó dường như đang ngủ trưa, còn không thèm quan tâm đến những gì nàng và Bạch Lang nói.
“Tiểu đạo hữu, đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta.” Bạch Lang tức giận trước sự im lặng của Ninh Hinh, hắn không muốn tự tay giết người này, trừ khi buộc phải làm vậy. Trên người của nhân tu này có thần thức của tu sĩ Hóa Thần.
Một lúc sau, thấy người vẫn không lên tiếng, Bạch Lang mất bình tĩnh quyết định dạy cho nàng một bài học, vừa định xuất thủ thì liền nhìn thấy tàn ảnh một đạo hồng sắc hướng về phía nhân tu kia rồi chạy đi.Thấy rõ đó là Yêu Hồ, Bạch Lang liền hiểu ý đồ của bọn họ: “Hừ, không biết lượng sức mình, vốn định niệm tình cùng là Yêu Thú tu hành không dễ dàng nên không giết ngươi, không ngờ ngươi lại không biết điều như thế, vậy cũng đừng trách ta.”
"Hừ, đừng nói dễ nghe như vậy, nếu ngươi định thả ta đi, sao ngay từ đầu không thả ta ra đi? Ngươi sẽ để ta sống sót ra ngoài nói cho người khác biết về Huyết Cốt quả sao? "
Khi nàng nói vậy, hai con Yêu Thú liền lao vào quyết chiến. Không cần phải suy nghĩ nhiều cũng biết Yêu Hồ không phải đối thủ của Bạch Lang, rất nhanh nàng đã bị Bạch Lang đập bay xuống đất.
"Chỉ một Yêu Thú thập nhất giai như ngươi đã muốn dẫn tên tu sĩ nhân loại đó trốn thoát khỏi ta?" Trong giọng nói của Bạch Lang mang theo sự mỉa mai khó tả.
Yêu Hồ quay đầu về phía Ninh Hinh: “Ta muốn đưa ngươi ra khỏi chỗ này, nhưng không ngờ… Xem ra số mệnh của ta là không thể hóa hình.” Trong giọng điệu của nàng mang theo một tia u sầu khó tả, bỗng nhiên Yêu Hồ quay đầu nhìn về phía Bạch Lang: “Nếu ta không lấy được Huyết Cốt Quả, ngươi cũng đừng hòng.”
Ninh Hinh chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cơ thể mình đang rơi tự do, cứ rơi mãi như vậy...Trong lúc nàng bất tỉnh, dường như nàng nghe thấy giọng nói của đệ đệ nàng, Ninh Ý.
“Tỷ...”
“Hinh nha đầu...”
Thời điểm Ninh Ý cùng Thanh Huyền đi đến Truy Hồn nhai vừa văn thấy Yêu Hồ ôm Ninh Hinh cùng nhảy xuống.
“Tỷ... tỷ”
Thanh Huyền phóng tới vách núi kéo Ninh Ý: “Ninh Ý, ngươi bình tĩnh chút, ta thấy người vừa rồi không giống Hinh nha đầu, có lẽ chúng ta đã nhận nhầm người."
"Không, đó là tỷ tỷ ta, dù thay đổi diện mạo nhưng ta vẫn biết đó là tỷ tỷ, Thanh Huyền tiền bối, chúng ta nhanh xuống dưới tìm tỷ tỷ đi, tỷ ấy nhất định bị thương nặng rồi, nếu không sẽ không nằm yên mà không phản kháng đâu."
Thanh Huyền đang kéo Ninh Ý cũng rất bối rối, Ninh Ý không biết chuyện Truy Hồn nhai nhưng nó thì rất rõ ràng. Đạo quân Thanh Mộc đi xuống cũng không nhất định có thể đi lên, nó cũng đau lòng cho ninh Hinh nhưng có thể làm sao bây giờ. Hiện tại có xuống đó cũng chưa chắc sẽ cứu được, nói không chừng còn thêm mạng của hai người bọn họ.
"Ninh Ý, bình tĩnh trước đã. Chúng ta về nói tình hình cho Đạo quân, xem ngài ấy nói như thế nào?" Thanh Huyền không ngừng an ủi Ninh Ý.
"Hơn nữa Hinh nha đầu vừa nhìn là biết phúc lớn mạng lớn, nói không chừng sẽ sớm tự mình leo lên. Nếu bây giờ chúng ta liều lĩnh đi xuống, có lẽ cũng không thể tìm thấy nàng."
Bạch Lang rất ngạc nhiên khi Yêu Hồ ôm nhân tu kia cùng nhảy xuống Truy Hồn nhai. Đó là Truy Hồn nhai không thể đầu thai chuyển thế... Với sự xuất hiện đột ngột của Ninh Ý và Yêu tu Hóa Thần kỳ Thanh Huyền, đồng tử nó tức thì co rút lại, xem ra nhân tu này có thân phận không tầm thường, bọn họ khả năng gặp phải phiền toái rồi, nó dùng ánh mắt cảnh báo bầy sói phía sau rồi lại nhìn xuống vách đá.
Ninh Ý nghe Thành Huyền nói xong thì dần bình tĩnh lại, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì đó mà đứng trên vách đá nhìn xuống một lát, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Bạch Lang: “Là ngươi, tại sao ngươi lại bức tỷ ta nhảy xuống vách núi?”
“Bản chân quân cũng không có bức nàng, là Yêu Hồ ôm nàng cùng nhau nhảy xuống.”
“Ngươi còn chối, tổn thương trên người tỷ ta là do ngươi?”
“Bản chân quân cùng nàng có chút hiểu lầm, lỡ tay mà thôi.”
“Lỡ tay mà thôi? Lão Lang ngươi cũng thật biết nói dối, thương thế trên người Ninh nha đầu nghiêm trọng như vậy mà ngươi dùng lỡ tay là có thể giải thích?” Thanh Huyền nhìn sắc mặt Bạch Lang không có gì thay đổi, hắn bừng bừng tức giận, Đạo quân nhà nó đi tìm đồ đệ lâu như vậy, rõ ràng là bị con Yêu thú này... Hắn trực tiếp phóng ra một đạo công kích đến Bạch Lang.
Bạch Lang bị đánh ngã ở một bên, hắn không để gượng dậy nổi cũng như tình trạng của Ninh Hinh lúc trước, đây chính là sự áp chế của tu sĩ tu vi cao đối với kẻ tu vi thấp.
“Tại sao ngươi ra tay với Ninh nha đầu?”
“Vãn bối chỉ muốn biết tung tích của Huyết Cốt quả.” Nói xong Bạch Lang liền ói một ngụm máu.
“Huyết Cốt quả? Là cái gì, làm sao tỷ ta có được chứ?” Ninh Ý hỏi Thanh Huyền.
“Một loại trái cây.”
“Cái gì? Một loại trái cây, Bạch Lang ngươi vì một loại trái cây mà bức tỷ ta nhảy xuống vách núi?”
Thanh Huyền, Bạch Lang cùng bầy sói phía sau đều trầm mặc trước lời hắn nói...
Cái loại quả này chỉ cần ăn vào sẽ giúp hắn hóa hình thành công tấn cấp Thập Tam giai, làm sao đến chỗ hắn lại thành loại trái cây bình thường vậy, Bạch Lang bất lực nghĩ ngợi.
Đối với Ninh Ý mà nói thì đó cũng chỉ là trái cây, bất luận trân quý như thế nào cũng không thể so sánh với tỷ tỷ của hắn.
“Ninh Ý, Bạch Lang này nên xử lý làm sao?”
“Mang về Thiên Nhất tông, ngày nào tỷ tỷ ta chưa trở lại, ngày đó nó vẫn phải đứng ở Thiên Nhất tông.”
Bạch Lang...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.