Chương 72: rừng rậm vân thương
Đạm Đạm Trúc Quân
28/09/2023
“Sư tỷ, cuối cùng chúng ta cũng thoát ra rồi.” Hạ Thiên Vượng vui vẻ gọi.
“Đúng vậy, cuối cùng cũng thoát, xem ra sau này muốn ra ngoài rèn luyện cần chuẩn bị nhiều thứ, nếu gặp tình huống như hiện tại cũng đỡ sốt ruột.” Đồ vật mà bọn họ mang theo vào động phủ đã cạn kiệt rồi, phù lục mà Ninh Hinh mang theo đối phó Ảnh Thử mất đi cũng không sai biệt lắm.
Thật sự đã thoát ra, Dương Vũ Vi nhìn Mục Phong phía trước, trong nội tâm nàng có chút thất bại, nàng cùng Cố sư huynh cầm trận pháp truyền thừa mà tiền bối lưu lại cũng không cởi bỏ được trận pháp, vậy mà bị Mục Phong trong lúc vô tình cởi bỏ, thật đúng là lợi hại, bởi vì là xuyên qua cho nên nàng có chút cảm giác siêu việt, bây giờ phải thu liễm lại rồi.
Còn có một tên cũng đang nhìn Ninh Hinh, tâm tình Cố Thiên Lăng hiện tại cùng Dương Vũ Vi cũng không sai biệt lắm, sự chú ý của hắn cũng càng lớn, đường thẳng kia chỉ xuất hiện vài giây, nhưng hắn vẫn thấy rất rõ phía trên có ba điểm đỏ, nếu như hắn đoán không sai hẳn là thạch thất mà tiền bối lưu lại, ngoại trừ một gian mà bọn họ tiến vào, vẫn còn hai gian, một gian Dương Vũ Vi tiến vào, như vậy gian bị dư lại...
“Mục Phong, lần này là nhờ có ngươi, bằng không chúng ta cũng không biết khi nào mới được ra ngoài.”
“Thiên Cầm, ngươi đừng nói như vậy, ta chẳng qua là may mắn. Huống chi còn có hai người Cố sư huynh cùng Dương sư muội.”
“Mục sư tỷ khách khí rồi, trận pháp kia cao thân, ta cùng Cố sư huynh không thể nào giải được, cho nên vẫn là đa tạ sư tỷ.”
“Dương sư muội khách khí.”
“Thiên Cầm, ta cùng Hạ Thiên Vượng lần nữa cáo biệt.”
“Được rồi, các ngươi về Thiên Nhất tông chứ, lần sau ta cũng tiếp nhận vài nhiệm vụ đến Thiên Nhất tông, đến lúc đó ngươi phải mang ta đi dạo.”
“Được, nhất đinh. Các sư huynh sư đệ lần sau lại gặp.”
Trước khi đi Ninh Hinh vô ý nhìn qua con chuột trên vai Dương Vũ Vi, đó là chuột Tầm Bảo, nàng từng đọc được miêu tả về nó, quả nhiên nữ đệ tử này vận khí rất tốt, có lẽ lần sau gặp lại, nàng lại mang đến kinh hỉ...
Sau khi tách ra khỏi Nhạc Thiên tông, hai người Ninh Hinh trở lại trấn nhỏ, tìm một quán trọ lưu lại.
Từ khi tiểu Đỉnh luyện hóa thanh gỗ về sau, Ninh Hinh thường lấy tiểu Đỉnh ra nghiên cứu, nhìn vết rách che kín tiểu Đỉnh, đoán chừng phải tu bổ lại những vết rách này mới có thể sử dụng được.
“Sư tỷ, bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Ngươi muốn đi đâu? Hồi tông hay tiếp tục rèn luyện?”
“Chúng ta mới ra ngoài mấy tháng, vậy thì chúng ta rèn luyện tiếp đi.”
“Được, nhưng đi đâu đây? Chúng ta đang ở phụ cận Thiên Nhạc tông, nơi này cách rừng rậm Vân Thương không xa, chúng ta qua đó nhìn xem.”
“Đi tới rừng rậm Vân Thương?” Hạ Thiên Vượng chần chờ.
“Yên tâm ta rất rõ, chúng ta đi bên ngoài nhìn xem thôi, sẽ không gặp Yêu thú cao giai đâu.”
“Được, trước kia ta nghe mấy sư huynh nói rừng rậm Vân Thương rất nguy hiểm, chúng ta tới xem một chuyến đi.”
Rừng rậm Vân Thương, rừng rậm lớn thứ hai ở Thổ Nhạc đại lục, ở phía nam của Thiên Nhạc tông, gần sát Thiên Dương tông, kéo dài đến trăm vạn dặm, trực tiếp ngăn cách Thổ Nhạc đại lục cùng vùng biển bao la bát ngát. Trong đó có rất nhiều Yêu thú, Yêu thú cao giai cũng nhiều, coi như là ở ngoài thôi thì cũng xuất hiện Yêu thú Ngũ giai, cho nên các tu sĩ thường không dám đánh. Linh dược bên trong sinh trưởng cũng rất tốt, nghe nói Linh dược vòng trong có đến vạn năm, bất quá khó đoạt, chúng đều có Yêu thú Thập giai trở lên thủ hộ.
Hai người Ninh Hinh phi hành hơn nửa tháng mới đến Vân Thương, nhìn cây cối cao trăm mét kéo dài không dứt, nàng đối với hiểu biết ở thế giưới này lại sâu thêm một tầng, đi càng nhiều nơi, nàng càng cảm giác nhiều sự rung động mà thế giới này mang lại, toàn là những thứ mà trước kia nàng hoàn toàn không nghĩ tới, thật rộng lớn!
“Sư tỷ, phía dưới là một tòa thành, chúng ta nhìn xem.”
“Được, đi thôi.”
Hai người rất nhanh đã đi xuống.
“Nam Trúc thành, nghe sư huynh từng nói chỗ này rất náo nhiệt, sư tỷ, chúng ta vào xem chút đi.”
Mỗi người giao 10 linh thạch hạ phẩm làm phí vào thành.
“Trong thành thật sự rất náo nhiệt, sư tỷ, ngươi xem nơi này bán nhiều Linh dược với xác Yêu thú lắm.”
“Chỗ này gần rừng rậm Vân Thương, Linh dược cùng Yêu thú đơn nhiên sẽ nhiều hơn.”
“Đúng vậy a, thật nhiều đệ tử môn phái khác đến rèn luyện.”
“Chúng ta nhìn xung quanh tìm quán trọ ở lại vài ngày, nghe ngóng chút sự tình Vân Thương.”
“Được.”
Ninh Hinh ở trong thành không ngừng nhìn về hai bên đường, nội thành rất phồn hoa, có thể so với Dương thành, nhưng cùng Vân Thủy Thành một chút cũng không giống, tu sĩ nơi đây đều rất vội vàng.
“Sư tỷ, chúng ta đi khách điếm này đi.”
“Được.”
Sau khi rời khỏi động phủ của Nguyên Anh, phi hành thêm nửa tháng nên nàng cũng không có thời gian ngồi xuống sửa sang lại một chút, trong lòng nàng nghĩ đến Tàn Nguyệt phá, muốn đem ra nghiên cứu một chút, còn có Tẩy Linh thảo cho Hạ Thiên Vượng, trước đem luyện ra Tẩy Linh đan cho hắn sau lại tiến vào Vân Thương.
“Thiên Vượng, hỏi bọn họ có sân nhỏ hay không, chúng ta ở đây một thời gian ngắn rồi đến Vân Thương sau.”
Hai người Ninh Hinh ở Nam Trúc thành thuê một tiểu viện.
“Sư tỷ, chúng ta không cần phải thuê sân nhỏ chứ, ở cũng không bao lâu.”
“Sao lại không, chúng ta phải nghe ngóng rõ sự tình ở rừng rậm Vân Thương, nơi nào có thể đi, nơi nào không thể đi, có nguy hiểm gì, gặp Yêu thú gì đều phải biết rõ, không lo tốn linh thạch. Hơn nữa ta còn muốn luyện Tẩy Linh đan cho ngươi, chờ ngươi tẩy linh căn xong chúng ta mới đi vào.”
“Sư tỷ, ngươi không cần dụng tâm cho ta quá....”
“Dừng, ta không dụng tâm cho ngươi, ta cũng muốn nghiên cứu Tàn Nguyệt phá, ta còn muốn nhờ vào nó giết Yêu thú đây, được rồi, quyết định vậy đi, nghe ngóng gì đó thì giao cho ngươi đấy.”
Tẩy Linh đan, đan dược Tứ phẩm, một tu sĩ chỉ được sử dụng một viên Tẩy Linh đan. Nó khó ở chỗ khó tìm Tẩy Linh thảo, hầu như Tẩy Linh thảo đã không thể tìm thấy ở Thổ Nhạc đại lục nữa, mà muốn tẩy triệt để một linh căn trên người tu sĩ thì Tẩy Linh thảo nhất định phải trên 500 năm.
Chỉ có một gốc Tẩy Linh thảo, nàng không thể thất bại, Ninh Hinh thật sự vô cùng khẩn trương. Đem Tẩy Linh đan luyện chế nàng suy nghĩ tới tới lui lui nhiều lần, mãi đến khi cảm giác không còn vấn đề gì, nàng bắt đầu xuất ra hỏa tinh thạch bắt đầu luyện chế.
Khá rốt, khắc phục kịp thời, bằng không nàng không còn cách nào nói với Hạ Thiên Vượng nữa, thời điểm luyện chế Tẩy Linh đan không cẩn thận đem Linh dược lỏng làm rớt, thiếu chút nữa không đủ để luyện chế.
“Cho này, Tẩy Linh đan của ngươi, phẩm chất không tệ lắm, cái gốc Tẩy Linh thảo đó cùng đã mấy trăm năm rồi, có lẽ có thể tẩy một linh căn cho ngươi rồi.”
“Đa tạ sư tỷ.”
“Đừng khác khí với ta, được rồi, sau khi dùng Tẩy Linh đan khẳng định sẽ rất đau, ngươi chịu đau chút, mau đi đi, ta sẽ hộ pháp.”
Ba ngày sau Hạ Thiên Vượng đi ra, hắn cao hứng nói với Ninh Hinh: “Sư tỷ, ngươi xem tẩy linh căn rất thành công, ta bây giờ là Hỏa Thổ Song linh căn rồi, đa tạ sư tỷ.”
“Ừ, ta biết rồi.”
“Đúng vậy, cuối cùng cũng thoát, xem ra sau này muốn ra ngoài rèn luyện cần chuẩn bị nhiều thứ, nếu gặp tình huống như hiện tại cũng đỡ sốt ruột.” Đồ vật mà bọn họ mang theo vào động phủ đã cạn kiệt rồi, phù lục mà Ninh Hinh mang theo đối phó Ảnh Thử mất đi cũng không sai biệt lắm.
Thật sự đã thoát ra, Dương Vũ Vi nhìn Mục Phong phía trước, trong nội tâm nàng có chút thất bại, nàng cùng Cố sư huynh cầm trận pháp truyền thừa mà tiền bối lưu lại cũng không cởi bỏ được trận pháp, vậy mà bị Mục Phong trong lúc vô tình cởi bỏ, thật đúng là lợi hại, bởi vì là xuyên qua cho nên nàng có chút cảm giác siêu việt, bây giờ phải thu liễm lại rồi.
Còn có một tên cũng đang nhìn Ninh Hinh, tâm tình Cố Thiên Lăng hiện tại cùng Dương Vũ Vi cũng không sai biệt lắm, sự chú ý của hắn cũng càng lớn, đường thẳng kia chỉ xuất hiện vài giây, nhưng hắn vẫn thấy rất rõ phía trên có ba điểm đỏ, nếu như hắn đoán không sai hẳn là thạch thất mà tiền bối lưu lại, ngoại trừ một gian mà bọn họ tiến vào, vẫn còn hai gian, một gian Dương Vũ Vi tiến vào, như vậy gian bị dư lại...
“Mục Phong, lần này là nhờ có ngươi, bằng không chúng ta cũng không biết khi nào mới được ra ngoài.”
“Thiên Cầm, ngươi đừng nói như vậy, ta chẳng qua là may mắn. Huống chi còn có hai người Cố sư huynh cùng Dương sư muội.”
“Mục sư tỷ khách khí rồi, trận pháp kia cao thân, ta cùng Cố sư huynh không thể nào giải được, cho nên vẫn là đa tạ sư tỷ.”
“Dương sư muội khách khí.”
“Thiên Cầm, ta cùng Hạ Thiên Vượng lần nữa cáo biệt.”
“Được rồi, các ngươi về Thiên Nhất tông chứ, lần sau ta cũng tiếp nhận vài nhiệm vụ đến Thiên Nhất tông, đến lúc đó ngươi phải mang ta đi dạo.”
“Được, nhất đinh. Các sư huynh sư đệ lần sau lại gặp.”
Trước khi đi Ninh Hinh vô ý nhìn qua con chuột trên vai Dương Vũ Vi, đó là chuột Tầm Bảo, nàng từng đọc được miêu tả về nó, quả nhiên nữ đệ tử này vận khí rất tốt, có lẽ lần sau gặp lại, nàng lại mang đến kinh hỉ...
Sau khi tách ra khỏi Nhạc Thiên tông, hai người Ninh Hinh trở lại trấn nhỏ, tìm một quán trọ lưu lại.
Từ khi tiểu Đỉnh luyện hóa thanh gỗ về sau, Ninh Hinh thường lấy tiểu Đỉnh ra nghiên cứu, nhìn vết rách che kín tiểu Đỉnh, đoán chừng phải tu bổ lại những vết rách này mới có thể sử dụng được.
“Sư tỷ, bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Ngươi muốn đi đâu? Hồi tông hay tiếp tục rèn luyện?”
“Chúng ta mới ra ngoài mấy tháng, vậy thì chúng ta rèn luyện tiếp đi.”
“Được, nhưng đi đâu đây? Chúng ta đang ở phụ cận Thiên Nhạc tông, nơi này cách rừng rậm Vân Thương không xa, chúng ta qua đó nhìn xem.”
“Đi tới rừng rậm Vân Thương?” Hạ Thiên Vượng chần chờ.
“Yên tâm ta rất rõ, chúng ta đi bên ngoài nhìn xem thôi, sẽ không gặp Yêu thú cao giai đâu.”
“Được, trước kia ta nghe mấy sư huynh nói rừng rậm Vân Thương rất nguy hiểm, chúng ta tới xem một chuyến đi.”
Rừng rậm Vân Thương, rừng rậm lớn thứ hai ở Thổ Nhạc đại lục, ở phía nam của Thiên Nhạc tông, gần sát Thiên Dương tông, kéo dài đến trăm vạn dặm, trực tiếp ngăn cách Thổ Nhạc đại lục cùng vùng biển bao la bát ngát. Trong đó có rất nhiều Yêu thú, Yêu thú cao giai cũng nhiều, coi như là ở ngoài thôi thì cũng xuất hiện Yêu thú Ngũ giai, cho nên các tu sĩ thường không dám đánh. Linh dược bên trong sinh trưởng cũng rất tốt, nghe nói Linh dược vòng trong có đến vạn năm, bất quá khó đoạt, chúng đều có Yêu thú Thập giai trở lên thủ hộ.
Hai người Ninh Hinh phi hành hơn nửa tháng mới đến Vân Thương, nhìn cây cối cao trăm mét kéo dài không dứt, nàng đối với hiểu biết ở thế giưới này lại sâu thêm một tầng, đi càng nhiều nơi, nàng càng cảm giác nhiều sự rung động mà thế giới này mang lại, toàn là những thứ mà trước kia nàng hoàn toàn không nghĩ tới, thật rộng lớn!
“Sư tỷ, phía dưới là một tòa thành, chúng ta nhìn xem.”
“Được, đi thôi.”
Hai người rất nhanh đã đi xuống.
“Nam Trúc thành, nghe sư huynh từng nói chỗ này rất náo nhiệt, sư tỷ, chúng ta vào xem chút đi.”
Mỗi người giao 10 linh thạch hạ phẩm làm phí vào thành.
“Trong thành thật sự rất náo nhiệt, sư tỷ, ngươi xem nơi này bán nhiều Linh dược với xác Yêu thú lắm.”
“Chỗ này gần rừng rậm Vân Thương, Linh dược cùng Yêu thú đơn nhiên sẽ nhiều hơn.”
“Đúng vậy a, thật nhiều đệ tử môn phái khác đến rèn luyện.”
“Chúng ta nhìn xung quanh tìm quán trọ ở lại vài ngày, nghe ngóng chút sự tình Vân Thương.”
“Được.”
Ninh Hinh ở trong thành không ngừng nhìn về hai bên đường, nội thành rất phồn hoa, có thể so với Dương thành, nhưng cùng Vân Thủy Thành một chút cũng không giống, tu sĩ nơi đây đều rất vội vàng.
“Sư tỷ, chúng ta đi khách điếm này đi.”
“Được.”
Sau khi rời khỏi động phủ của Nguyên Anh, phi hành thêm nửa tháng nên nàng cũng không có thời gian ngồi xuống sửa sang lại một chút, trong lòng nàng nghĩ đến Tàn Nguyệt phá, muốn đem ra nghiên cứu một chút, còn có Tẩy Linh thảo cho Hạ Thiên Vượng, trước đem luyện ra Tẩy Linh đan cho hắn sau lại tiến vào Vân Thương.
“Thiên Vượng, hỏi bọn họ có sân nhỏ hay không, chúng ta ở đây một thời gian ngắn rồi đến Vân Thương sau.”
Hai người Ninh Hinh ở Nam Trúc thành thuê một tiểu viện.
“Sư tỷ, chúng ta không cần phải thuê sân nhỏ chứ, ở cũng không bao lâu.”
“Sao lại không, chúng ta phải nghe ngóng rõ sự tình ở rừng rậm Vân Thương, nơi nào có thể đi, nơi nào không thể đi, có nguy hiểm gì, gặp Yêu thú gì đều phải biết rõ, không lo tốn linh thạch. Hơn nữa ta còn muốn luyện Tẩy Linh đan cho ngươi, chờ ngươi tẩy linh căn xong chúng ta mới đi vào.”
“Sư tỷ, ngươi không cần dụng tâm cho ta quá....”
“Dừng, ta không dụng tâm cho ngươi, ta cũng muốn nghiên cứu Tàn Nguyệt phá, ta còn muốn nhờ vào nó giết Yêu thú đây, được rồi, quyết định vậy đi, nghe ngóng gì đó thì giao cho ngươi đấy.”
Tẩy Linh đan, đan dược Tứ phẩm, một tu sĩ chỉ được sử dụng một viên Tẩy Linh đan. Nó khó ở chỗ khó tìm Tẩy Linh thảo, hầu như Tẩy Linh thảo đã không thể tìm thấy ở Thổ Nhạc đại lục nữa, mà muốn tẩy triệt để một linh căn trên người tu sĩ thì Tẩy Linh thảo nhất định phải trên 500 năm.
Chỉ có một gốc Tẩy Linh thảo, nàng không thể thất bại, Ninh Hinh thật sự vô cùng khẩn trương. Đem Tẩy Linh đan luyện chế nàng suy nghĩ tới tới lui lui nhiều lần, mãi đến khi cảm giác không còn vấn đề gì, nàng bắt đầu xuất ra hỏa tinh thạch bắt đầu luyện chế.
Khá rốt, khắc phục kịp thời, bằng không nàng không còn cách nào nói với Hạ Thiên Vượng nữa, thời điểm luyện chế Tẩy Linh đan không cẩn thận đem Linh dược lỏng làm rớt, thiếu chút nữa không đủ để luyện chế.
“Cho này, Tẩy Linh đan của ngươi, phẩm chất không tệ lắm, cái gốc Tẩy Linh thảo đó cùng đã mấy trăm năm rồi, có lẽ có thể tẩy một linh căn cho ngươi rồi.”
“Đa tạ sư tỷ.”
“Đừng khác khí với ta, được rồi, sau khi dùng Tẩy Linh đan khẳng định sẽ rất đau, ngươi chịu đau chút, mau đi đi, ta sẽ hộ pháp.”
Ba ngày sau Hạ Thiên Vượng đi ra, hắn cao hứng nói với Ninh Hinh: “Sư tỷ, ngươi xem tẩy linh căn rất thành công, ta bây giờ là Hỏa Thổ Song linh căn rồi, đa tạ sư tỷ.”
“Ừ, ta biết rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.