Chương 45: Vân Thủy Thành
Đạm Đạm Trúc Quân
09/09/2023
Đi theo Cố gia, rất nhanh nàng đã đến cửa ra sơn cốc, "Chúng ta trở về nhà, ngươi dự định đi đâu?" Cố Thiên Cầm hỏi Ninh Hinh.
“Ta còn phải ở bên ngoài luyện tập một thời gian.” Ninh Hinh quay lại.
"Sau này có cơ hội hãy đến Thiên Viêm thành đi."
"Được rồi, ta sẽ đi, không biết lúc đó ngươi còn ở đấy không."
"Đây là phù Truyền Âm của ta, ngươi đến thì đưa tin cho ta, ta tới tìm ngươi.” Cố Thiên Cầm đưa phù Truyền Âm của nàng cho Ninh Hinh, Ninh Hinh cũng đưa của mình cho nàng.
"Mục đạo hữu, như vậy từ biệt tại đây." Cố Vân Phong nói.
"Tạm biệt." Sau đó hai bên rời đi theo hai hướng khác nhau.
"Thiên Cầm, Mục đạo hữu đó là phải là người của Mục gia Dương thành không?’ Cố Vân Phong hỏi Cố Thiên Cầm.
"A? Ta không hỏi cái đó đó, không phải chứ? Có thể chỉ là cùng họ mà thôi," Cố Thiên Cầm nói với vẻ không chắc chắn.
"Đơn linh căn Mộc hệ, tuổi tác cũng không khác ngươi bao nhiêu. Nếu ta đoán không lầm, nàng có thể là đích tiểu thư Mục gia." Cố Vân Phong tiếp tục.
"Vị đích tiểu thư đó không phải tên Mục Ninh Hinh sao?" Cố Thiên Cầm có chút khó chịu và buồn bực, gặp được người hợp mắt với nàng cũng không dễ dàng, nhưng người ta căn bản lại không thèm nói cho nàng biết tên thật.
"Đoán chừng là giả danh, cũng không tệ lắm, lá gan rất lớn, dám đi một mình đến Thánh Dương cốc rèn luyện.”
“Đối xử với ngươi như vậy cũng là chân thành, không điêu ngoa tùy hứng giống như lời đồn đại.”
“Ngươi khi nào nghe lời đồn đãi rồi tin luôn vậy, nội tình thế gia có biết bao nhiêu việc ngươi không biết. Nghe nói nàng còn có tỷ tỷ cùng cha khác mẹ, là Băng linh căn biến dị, tốc độ không kém Cố Thiên Lăng đâu."
"Vậy là ở Mục gia nàng không được ưu ái như vị tỷ tỷ kia rồi hả?"
"Chắc chắn, mà ta xem nha đầu này có vẻ không dễ chịu thiệt."
Ninh Hinh không biết rằng Cố Vân Phong đã biết thân phận của nàng, nàng cũng không biết người ngoại môn nói nàng là ngang ngược. Bây giờ nàng ngự pháp khí phi hành bay đến nơi khác.
Bay hơn nửa ngày Ninh Hinh đã đến một thành khác ở hướng Tây Bắc của Thổ Nhạc đại lục, Vân Thủy thành, nó gần với Dương thành nhất. Muốn vào thành phải trả 10 linh thạch hạ phẩm, sau khi vào Vân Thủy thành nhìn tổng thể thì nàng tìm một quán trọ để ở. Ở trong quán trọ như vậy một đêm giá 30 linh thạch hạ phẩm. Nhìn gian phòng bố trí không tệ lắm, ngoài cửa cũng có cấm chế, Ninh Hinh có chút lo lắng, liền bố trí Cách Tuyệtu trận và Phòng Ngự trận ở cửa trước khi ngồi xuống nghỉ ngơi.
Nàng lấy Linh quả ra từ từ nếm thử, nàng ngây ngốc trong Thánh Dương cốc gần một tháng mà vẫn chưa nghỉ ngơi, dự định sẽ ở lại Vân Thủy thành một thời gian.
Ngày hôm sau Ninh Hinh hỏi tiểu nhị có thể thuê một sân nhỏ không: "Tiền bối, quán trọ của chúng ta có cho thuê sân, ngài muốn sân nào?" Tiểu nhị tranh thủ thời gian nói.
"Sân không cần quá lớn, sạch sẽ chút." Ninh Hinh nói ra yêu cầu của nàng.
"Loại sân này tính phí theo độ dày của linh khí. Linh khí nồng đậm thì phí thu sẽ cao hơn, ngài xem ngài cần loại nào?"
“Loại linh khí nồng đậm đi, trước thuê ba tháng.”
“Được được, tiền bối, ngài chờ ta một lát.” Lúc sau hắn lại nói: “Tiền bối, sân ngài chọn linh khí thập phần nồng đậm, ngài thuê ba tháng, tổng cộng ba ngàn linh thạch.”
Ninh Hinh trả linh thạch, tiểu nhị cho Ninh Hinh một tấm bảng, lsf chìa khó mở sân nhỏ: "Tiền bối, để tôi dẫn ngài vào sân."
"Được rồi, dẫn đường." Đi không bao lâu nàng đã tới một cái sân, Ninh Hinh nhìn chung quanh, phát hiện nơi này rất yên tĩnh, toàn bộ sân đều có cấm chế, nàng cho tiểu nhị mười linh thạch rồi tiến vào.
Tiến vào sân nàng đã cảm nhận được linh khí bên trong, cảm thấy nồng độ linh khí còn chưa bằng một nửa so với ở đỉnh Vân Hải. Tuy đã biết từ lâu rằng nồng độ linh khí bên ngoài không thể so sánh được với đỉnh Vân Hải, nhưng Ninh Hinh vẫn có chút khó chịu. Sân không lớn, chỉ có ba gian phòng, nhưng nàng vẫn khá hài lòng nên bố trí các trận pháp phòng ngự, Tụ Linh trận, Cách Tuyệt trận trong sân. Sau đó dự định đi ra ngoài dạo quanh Vân Thủy thành.
Vân Thủy thành không phồn vinh như Dương thành, nhưng tu sĩ vẫn có khá nhiều, hai bên đường có hàng quán bán những vật dụng cần thiết cho tu sĩ, ngoài ra còn có một số quầy hàng của phàm nhân nằm rải rác trong số đó. Nói chung bố cục tương tự với thành thị.
Nơi náo nhiệt nhất trong Dương thành là khu chợ, cũng là nơi mà các tu sĩ phải ghé thăm mỗi khi đến thành. Nơi này tụ tập đủ loại tu sĩ, tu vi khác nhau, mua bán trao đổi các loại tài nguyên tu luyện, tại đây còn có thể nghe được các loại tin tức từ Tu Chân giới.
Khu chợ của Dương thành tương đối lớn, chiếm gần như cả một con phố, để mở quầy hàng trên phố ở đây chỉ cần trả 10 linh thạch hạ phẩm.
Hai bên đường có nhiều quán khác nhau, khoảng cách giữa các quán thường khoảng hai đến ba mét, sẽ có một hoặc hai tu sĩ dừng lại trước mỗi quán để hỏi thăm, thậm chí còn có quầy hàng tu sĩ tụ tập rất đông. Trước mắt quả là một mảnh phồn hoa náo nhiệt.
Trị an nội thành tương đối tốt, nội thành bình thường cấm đánh nhau, cũng sẽ có đội chuyên môn tuần tra, như khu chợ kia cũng sẽ có tu sĩ trông coi. Nếu bắt được mấy kẻ động thủ trong thành liền trục xuất vĩnh viễn, cho nên bình thường tu sĩ sẽ không động thủ trong thành, có việc thì ra ngoài giải quyết.
Mục gia cũng có rất nhiều cửa hàng ở thành Vân Thủy, thành chủ của thành Vân Thủy là vị Chân quân tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, hắn là người Vân gia, một gia tộc tu tiên hạng hai.
Sự khác biệt giữa các gia tộc tu tiên hạng hai và năm đại gia tộc tu tiên là truyền thừa của họ không đủ lâu, tu sĩ Hóa Thần không nhiều hoặc là không có cho nên phát triển lớn mạnh cũng không đuổi kịp ngũ đại gia tộc.
Trong khu chợ Ninh Hinh chậm rãi nhìn hàng hóa hai bên xem có tìm được thứ gì tốt không, hầu như sạp hàng nào Ninh Hinh cũng ghé qua xem thử. Đi một hồi lâu, cuối cùng nàng cũng không tìm thấy thứ gì thú vị, nhưng nàng cũng không thất vọng. Nếu chỉ đi dạo một vòng mà tìm thấy đồ tốt thì những cửa hàng kia đừng hòng còn mở. Đại đa số tu sĩ đi dạo quanh đây là để mua một ít vật dụng giá rẻ, Tu Chân giới vốn là dựa vào cơ duyên.
Ninh Hinh đến một nơi bán Linh dược: "Đạo hữu nhìn xem, đều là Linh dược mới hái, nếu cần thì ta sẽ lấy cho."
"Có Linh dược nào hiếm không? Năm ít cũng không sao."
"Cái này, thứ ta hái đều là Linh dược thông thường đấy, nếu đạo hữu muốn hiếm thì chỗ ta có vài hạt giống, bất quá ta nói trước, ta cũng không biết nó là giống gì.”
“Ừm, cầm ra cho ta xem.”
“Chính là mấy hạt này, đây là lúc ta đến Thiên thành lấy được, nếu đạo hữu thích ta sẽ lấy cho ngươi.”
Ninh Hinh nhìn hạt giống trên tay mình, nhất thời không biết nó là gì nên lấy về nghiên cứu. Nói xong, nàng thu thập hạt giống, đưa cho chủ quầy 100 linh thạch hạ phẩm rồi tiếp tục đi dạo quanh.
“Ta còn phải ở bên ngoài luyện tập một thời gian.” Ninh Hinh quay lại.
"Sau này có cơ hội hãy đến Thiên Viêm thành đi."
"Được rồi, ta sẽ đi, không biết lúc đó ngươi còn ở đấy không."
"Đây là phù Truyền Âm của ta, ngươi đến thì đưa tin cho ta, ta tới tìm ngươi.” Cố Thiên Cầm đưa phù Truyền Âm của nàng cho Ninh Hinh, Ninh Hinh cũng đưa của mình cho nàng.
"Mục đạo hữu, như vậy từ biệt tại đây." Cố Vân Phong nói.
"Tạm biệt." Sau đó hai bên rời đi theo hai hướng khác nhau.
"Thiên Cầm, Mục đạo hữu đó là phải là người của Mục gia Dương thành không?’ Cố Vân Phong hỏi Cố Thiên Cầm.
"A? Ta không hỏi cái đó đó, không phải chứ? Có thể chỉ là cùng họ mà thôi," Cố Thiên Cầm nói với vẻ không chắc chắn.
"Đơn linh căn Mộc hệ, tuổi tác cũng không khác ngươi bao nhiêu. Nếu ta đoán không lầm, nàng có thể là đích tiểu thư Mục gia." Cố Vân Phong tiếp tục.
"Vị đích tiểu thư đó không phải tên Mục Ninh Hinh sao?" Cố Thiên Cầm có chút khó chịu và buồn bực, gặp được người hợp mắt với nàng cũng không dễ dàng, nhưng người ta căn bản lại không thèm nói cho nàng biết tên thật.
"Đoán chừng là giả danh, cũng không tệ lắm, lá gan rất lớn, dám đi một mình đến Thánh Dương cốc rèn luyện.”
“Đối xử với ngươi như vậy cũng là chân thành, không điêu ngoa tùy hứng giống như lời đồn đại.”
“Ngươi khi nào nghe lời đồn đãi rồi tin luôn vậy, nội tình thế gia có biết bao nhiêu việc ngươi không biết. Nghe nói nàng còn có tỷ tỷ cùng cha khác mẹ, là Băng linh căn biến dị, tốc độ không kém Cố Thiên Lăng đâu."
"Vậy là ở Mục gia nàng không được ưu ái như vị tỷ tỷ kia rồi hả?"
"Chắc chắn, mà ta xem nha đầu này có vẻ không dễ chịu thiệt."
Ninh Hinh không biết rằng Cố Vân Phong đã biết thân phận của nàng, nàng cũng không biết người ngoại môn nói nàng là ngang ngược. Bây giờ nàng ngự pháp khí phi hành bay đến nơi khác.
Bay hơn nửa ngày Ninh Hinh đã đến một thành khác ở hướng Tây Bắc của Thổ Nhạc đại lục, Vân Thủy thành, nó gần với Dương thành nhất. Muốn vào thành phải trả 10 linh thạch hạ phẩm, sau khi vào Vân Thủy thành nhìn tổng thể thì nàng tìm một quán trọ để ở. Ở trong quán trọ như vậy một đêm giá 30 linh thạch hạ phẩm. Nhìn gian phòng bố trí không tệ lắm, ngoài cửa cũng có cấm chế, Ninh Hinh có chút lo lắng, liền bố trí Cách Tuyệtu trận và Phòng Ngự trận ở cửa trước khi ngồi xuống nghỉ ngơi.
Nàng lấy Linh quả ra từ từ nếm thử, nàng ngây ngốc trong Thánh Dương cốc gần một tháng mà vẫn chưa nghỉ ngơi, dự định sẽ ở lại Vân Thủy thành một thời gian.
Ngày hôm sau Ninh Hinh hỏi tiểu nhị có thể thuê một sân nhỏ không: "Tiền bối, quán trọ của chúng ta có cho thuê sân, ngài muốn sân nào?" Tiểu nhị tranh thủ thời gian nói.
"Sân không cần quá lớn, sạch sẽ chút." Ninh Hinh nói ra yêu cầu của nàng.
"Loại sân này tính phí theo độ dày của linh khí. Linh khí nồng đậm thì phí thu sẽ cao hơn, ngài xem ngài cần loại nào?"
“Loại linh khí nồng đậm đi, trước thuê ba tháng.”
“Được được, tiền bối, ngài chờ ta một lát.” Lúc sau hắn lại nói: “Tiền bối, sân ngài chọn linh khí thập phần nồng đậm, ngài thuê ba tháng, tổng cộng ba ngàn linh thạch.”
Ninh Hinh trả linh thạch, tiểu nhị cho Ninh Hinh một tấm bảng, lsf chìa khó mở sân nhỏ: "Tiền bối, để tôi dẫn ngài vào sân."
"Được rồi, dẫn đường." Đi không bao lâu nàng đã tới một cái sân, Ninh Hinh nhìn chung quanh, phát hiện nơi này rất yên tĩnh, toàn bộ sân đều có cấm chế, nàng cho tiểu nhị mười linh thạch rồi tiến vào.
Tiến vào sân nàng đã cảm nhận được linh khí bên trong, cảm thấy nồng độ linh khí còn chưa bằng một nửa so với ở đỉnh Vân Hải. Tuy đã biết từ lâu rằng nồng độ linh khí bên ngoài không thể so sánh được với đỉnh Vân Hải, nhưng Ninh Hinh vẫn có chút khó chịu. Sân không lớn, chỉ có ba gian phòng, nhưng nàng vẫn khá hài lòng nên bố trí các trận pháp phòng ngự, Tụ Linh trận, Cách Tuyệt trận trong sân. Sau đó dự định đi ra ngoài dạo quanh Vân Thủy thành.
Vân Thủy thành không phồn vinh như Dương thành, nhưng tu sĩ vẫn có khá nhiều, hai bên đường có hàng quán bán những vật dụng cần thiết cho tu sĩ, ngoài ra còn có một số quầy hàng của phàm nhân nằm rải rác trong số đó. Nói chung bố cục tương tự với thành thị.
Nơi náo nhiệt nhất trong Dương thành là khu chợ, cũng là nơi mà các tu sĩ phải ghé thăm mỗi khi đến thành. Nơi này tụ tập đủ loại tu sĩ, tu vi khác nhau, mua bán trao đổi các loại tài nguyên tu luyện, tại đây còn có thể nghe được các loại tin tức từ Tu Chân giới.
Khu chợ của Dương thành tương đối lớn, chiếm gần như cả một con phố, để mở quầy hàng trên phố ở đây chỉ cần trả 10 linh thạch hạ phẩm.
Hai bên đường có nhiều quán khác nhau, khoảng cách giữa các quán thường khoảng hai đến ba mét, sẽ có một hoặc hai tu sĩ dừng lại trước mỗi quán để hỏi thăm, thậm chí còn có quầy hàng tu sĩ tụ tập rất đông. Trước mắt quả là một mảnh phồn hoa náo nhiệt.
Trị an nội thành tương đối tốt, nội thành bình thường cấm đánh nhau, cũng sẽ có đội chuyên môn tuần tra, như khu chợ kia cũng sẽ có tu sĩ trông coi. Nếu bắt được mấy kẻ động thủ trong thành liền trục xuất vĩnh viễn, cho nên bình thường tu sĩ sẽ không động thủ trong thành, có việc thì ra ngoài giải quyết.
Mục gia cũng có rất nhiều cửa hàng ở thành Vân Thủy, thành chủ của thành Vân Thủy là vị Chân quân tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, hắn là người Vân gia, một gia tộc tu tiên hạng hai.
Sự khác biệt giữa các gia tộc tu tiên hạng hai và năm đại gia tộc tu tiên là truyền thừa của họ không đủ lâu, tu sĩ Hóa Thần không nhiều hoặc là không có cho nên phát triển lớn mạnh cũng không đuổi kịp ngũ đại gia tộc.
Trong khu chợ Ninh Hinh chậm rãi nhìn hàng hóa hai bên xem có tìm được thứ gì tốt không, hầu như sạp hàng nào Ninh Hinh cũng ghé qua xem thử. Đi một hồi lâu, cuối cùng nàng cũng không tìm thấy thứ gì thú vị, nhưng nàng cũng không thất vọng. Nếu chỉ đi dạo một vòng mà tìm thấy đồ tốt thì những cửa hàng kia đừng hòng còn mở. Đại đa số tu sĩ đi dạo quanh đây là để mua một ít vật dụng giá rẻ, Tu Chân giới vốn là dựa vào cơ duyên.
Ninh Hinh đến một nơi bán Linh dược: "Đạo hữu nhìn xem, đều là Linh dược mới hái, nếu cần thì ta sẽ lấy cho."
"Có Linh dược nào hiếm không? Năm ít cũng không sao."
"Cái này, thứ ta hái đều là Linh dược thông thường đấy, nếu đạo hữu muốn hiếm thì chỗ ta có vài hạt giống, bất quá ta nói trước, ta cũng không biết nó là giống gì.”
“Ừm, cầm ra cho ta xem.”
“Chính là mấy hạt này, đây là lúc ta đến Thiên thành lấy được, nếu đạo hữu thích ta sẽ lấy cho ngươi.”
Ninh Hinh nhìn hạt giống trên tay mình, nhất thời không biết nó là gì nên lấy về nghiên cứu. Nói xong, nàng thu thập hạt giống, đưa cho chủ quầy 100 linh thạch hạ phẩm rồi tiếp tục đi dạo quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.