Mỗi Đêm Đều Mơ Thấy Thái Tử Khi Còn Nhỏ
Chương 98
Tiểu Điềm Bính Chân Điềm
23/08/2022
Thái Tử chính đại quang minh mà hồi cung thì, cùng ngày hắn khiến cho Hoàng Hậu hạ ý chỉ tứ hôn Diệp Xu Xu và Thái Tử.
Diệp Xu Xu ở nhà nhận được ý chỉ thì quả thực rất nổi giận, thật quá đáng! Thái Tử thế nhưng không thương lượng với nàng liền tự tiện làm quyết định!
Liền ở thời điểm nàng tức giận, Tống Tử Minh truyền đạt một tờ giấy nhỏ cho nàng, trong đó viết,
- “Ta chính là cố ý, bởi vì ta biết nàng thay đổi thất thường không tuân thủ tín dụng. Bất quá hiện tại hối hận cũng vô dụng, sự đã thành, kết cục đã định, ngoan ngoãn gả cho ta đi!”
Cứ việc hai ngày này nàng không thấy được Thái Tử, nhưng nàng vẫn như cũ có thể tưởng tượng ra thời điểm Thái Tử viết đoạn lời này nên có bao nhiêu đắc ý dào dạt.
Diệp Xu Xu tức giận nha, hận không thể chạy đến trước mặt hắn đánh hắn một trận.Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tống Tử Minh còn đặc biệt thiếu đánh mà nói:
- “Điện hạ nói, cô nương ngài nếu là muốn tìm điện hạ, có thể ở giờ Thân đêm nay đi Thủy Vân Các……”
Diệp Xu Xu khóe miệng co quắp, nàng vò tờ giấy đó thành một cục,
- “Hắn kêu ta đi ta liền đi? Ha hả, ta mới không đi đâu!”
Đêm đó, nàng thật đúng là không đi, trực tiếp trở về phòng mình ngủ.
Mơ mơ màng màng ngủ đến nửa đêm, nàng trở mình, đột nhiên nhận thấy được bên người có người, nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, mở mắt ra quả nhiên bên cạnh nàng thế nhưng thật sự có người!
Còn không có mở miệng kêu to, miệng nàng đã bị che lại.
- “Là ta, đừng kêu.”
Giọng nam nhân mang theo giọng mũi nồng đậm, phảng phất vừa mới tỉnh ngủ.
Diệp Xu Xu:
....
Đáng giận, gia hỏa này hơn nửa đêm chạy đến trên giường nàng, hắn muốn làm sao?!
- “Không làm sao, chính là nhớ nàng.”
Người này phảng phất biết thuật đọc tâm.
Diệp Xu Xu tức giận nhe răng,
- “Ngài lập tức đi cho ta, lập tức cút đi!”
- “Đi không được, ta cực kỳ mệt mỏi, trừ phi nàng ném ta văng ra.”
Hắn lẩm bẩm vài tiếng, duỗi cánh tay dài ra ôm lấy Diệp Xu Xu.
Diệp Xu Xu giãy giụa,
- “Điện hạ không có việc gì chạy tới phiền ta làm gì?”
Thái Tử ôm nàng lại rất mau ngủ rồi, còn phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, Diệp Xu Xu không tin hắn ngủ rồi, nàng đẩy đẩy hắn,
- “Uy, đừng giả vờ, ta biết ngài còn tỉnh!”
Nam nhân trên người lại vẫn không nhúc nhích, đôi mắt hắn nhắm chặt, vùi đầu ở cổ nàng, tiếng hít thở đều đều truyền đến, hình như là thật sự ngủ rồi.
Diệp Xu Xu khó có thể tin, hắn thế nhưng thật sự liền ngủ như vậy, nàng vỗ vỗ mặt hắn, đối phương vẫn không nhúc nhích. Nàng xụ mặt dùng sức đẩy hắn ra, đối phương giãy giụa vài cái, chính là tựa hồ hắn cực kỳ mệt, lại không có tỉnh lại.
Nhìn dáng vẻ, hắn thật đúng chính là ngủ rồi……
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
*** *** *** *** ***
Dựa theo phong tục tập quán, hoàng thất gả cưới ít nhất phải chờ thời gian một năm, chính là Thái Tử chờ không kịp, hắn thật sự đối với Diệp Xu Xu không yên tâm, sợ thời gian dài như vậy, nàng lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch muốn kháng hôn, cho nên không khỏi đêm dài lắm mộng, hắn yêu cầu trước trừ tịch năm nay, hắn cần phải nghênh thú Diệp Xu Xu vào cửa.
Lúc này, không chỉ có Diệp Xu Xu tức điên, ngay cả Hoàng Hậu đều tỏ vẻ không hiểu,
- “Con gấp như vậy? Không thể chờ một chút?”
Thái Tử mặt không biểu tình,
- “Không thể.”
- “Chính là không hợp quy củ mà, dù sao con cũng là hoàng tử, chuyện kết hôn vẫn phải thận trọng đấy!”
- “Mẫu hậu, người có muốn sớm một chút ôm tôn tử không?”
Hoàng Hậu:
....
- “Ta đương nhiên muốn, chính là.... Lại thế nào, chúng ta cũng phải giữ quy củ không phải sao?”
- “Trễ một năm, có khả năng tôn tử sẽ không có.”
- “A? Vì cái gì hả?”
- “Tức phụ không có, làm sao có tôn tử?”
- “Hả? Vì cái gì sẽ không có?”
Vì cái gì sẽ không có? Thái Tử nhấp nhấp môi, đương nhiên là chạy mất, bất quá hắn cũng không thể trả lời như vậy, cho nên hắn trả lời:
- “Bởi vì sang năm có khả năng con sẽ không thích nàng, không nghĩ cưới nàng.”
Hoàng Hậu:
....
Liền, đặc biệt không còn lời nào để nói.
Cuối cùng, Hoàng Hậu cân nhắc lợi hại, cảm thấy nhi tử của mình nói hơi có đạo lý, cho nên bà thỏa hiệp!
Hoàng Hậu thỏa hiệp, Khang Nguyên Đế cũng sẽ thỏa hiệp, Lễ Bộ lại như thế nào phản đối cũng không được, dù sao hôn lễ liền định ở một ngày trước trừ tịch, Lễ Bộ liền tính không biết ngày đêm tăng ca thêm giờ, cũng phải an bài thỏa đáng hôn sự này!
Chỉ còn lại có một mình Diệp Xu Xu khóc không ra nước mắt, ô ô ô, Thái Tử cái vương bát đản này, hắn căn bản chính là bá vương ngạnh thượng cung! Liền tiếp đón đều không đánh, hết thảy sự tình liền loảng xoảng loảng xoảng chứng thực xuống.
Thật đáng giận mà!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Thế nhưng mặc kệ nàng lại như thế nào rối rắm kháng nghị cũng không được, thánh chỉ của hoàng đế đã ra, nàng còn có thể kháng chỉ sao?
Bất quá trừ bỏ nàng, trên dưới Diệp phủ đều vui sướng lâng lâng, tràn ngập không khí sung sướng.
Lão thái thái biết cháu gái phải làm Thái Tử Phi, quả thực vui đến nở hoa, Diệp Thịnh Hồng cũng thật vui mừng, rốt cuộc trong nhà ra một vị Thái Tử Phi, chính là sự tình quang diệu cửa nhà.
Trâu thị cũng vui mừng, nàng cảm thấy Diệp Xu Xu làm Thái Tử Phi khẳng định sẽ nâng đỡ Diệp Trường Canh của nàng.
Chỉ có Diệp Trường Canh trong lòng cực kỳ phiền muộn, muội muội chính mình từ nhỏ nhìn đến lớn hiện giờ thế nhưng phải gả người, từ nay về sau thành người nhà người khác, cái này làm cho hắn làm huynh trưởng sao có thể không phiền muộn?
Con của hắn Tiểu Thạch thì sao, cả ngày đi theo sau mông Diệp Xu Xu kêu cô cô dài cô cô ngắn, muốn nàng chơi với nó, thấy Tiểu Thạch, Diệp Xu Xu nhớ tới Tiểu Bạch trong cung.
Thật đúng là đừng nói, hai gia hỏa này rất giống, đều thích tung ta tung tăng chạy đuổi theo nàng, muốn nàng chơi với mình.
Qua năm Tiểu Thạch sẽ 4 tuổi, lớn lên béo đô đô tròn vo, ôm vào trong lòng nặng trĩu, nhìn dáng vẻ tiểu gia hỏa tham ăn lại béo không ít.
Ngửi mùi của sữa trên người tiểu béo tròn, Diệp Xu Xu đột nhiên cảm thấy chính mình cùng Thái Tử thành thân, tương lai sinh ra hài tử chơi một chút cũng không tệ.
Cứ như vậy, nàng tự an ủi chính mình, thôi miên chính mình không phải sợ kết hôn, thời gian qua nhanh, chỉ chớp mắt liền đến ngày đại hôn.
Ngày đó, Diệp Xu Xu bị ma ma trong cung phái tới lăn lộn chết khiếp, rốt cuộc mang lên mũ phượng ngồi trên kiệu hoa nghênh đón nàng.
Kiệu hoa cực kỳ lớn, có thể là kiệu hoa hoa lệ nhất lớn nhất mà kiếp này Diệp Xu Xu gặp qua, dùng mười sáu người nâng, chờ nàng ngồi xuống, ti nghi trong cung liền cao giọng xướng: “Bắt đầu!”
Cỗ kiệu được nâng lên.
Ở cửa, lão thái thái cùng Trâu thị lau nước mắt, Diệp Thịnh Hồng vẻ mặt tươi cười, Diệp Trường Canh sâu kín nhìn kiệu hoa dần dần đi xa, hắn thở dài một hơi, từ nay về sau hắn không còn có năng lực bảo hộ nàng, chỉ mong điện hạ có thể cả đời đều đối nàng như lúc ban đầu.
Bởi vì là Thái Tử đại hôn, kiệu hoa vòng một vòng dọc theo tuyến đường chính chủ yếu trong kinh thành, rầm rộ, mười dặm hồng trang đều không đủ để hình dung.
Dân chúng đều vây quanh ở bên đường xem náo nhiệt, náo nhiệt giống như lúc trước chen ở bên đường xem Thái Tử chiến thắng trở về.
Cứ như vậy diễn tấu sáo và trống vòng mấy canh giờ, rốt cuộc kiệu hoa mới vào trong cung. Một đường đi tới Đông Cung.
Lúc này, bụng Diệp Xu Xu đều đã đói bẹp.
Thế nhưng lăn lộn lại còn không có xong.
Nàng còn phải hiến tế tổ tiên, còn phải bái Hoàng Đế Hoàng Hậu…… Tóm lại hết thảy sự tình đều xong xuôi thì, nàng đã đói đến ngực dán vào lưng, rốt cuộc trở lại trong phòng, chung quanh lại đứng một đống cung nữ.
Mấy cung nữ này rất nhiều là nữ quan lễ nghi Nội Vụ Phủ an bài tới đây, Tĩnh ma ma không có quyền đuổi người đi.
Diệp Xu Xu muốn ăn vụng cũng không có cơ hội.
.....
Ô ô ô, nàng đều sắp chết đói, kết hôn thật sự chịu tội mà, lúc trước nàng không nên đáp ứng Thái Tử……
Ở thời điểm nàng dưới khăn voan đỏ oán khí tận trời, Thái Tử thế nhưng đi vào, hắn uống say mèm là được Tống Tử Minh đỡ vào.
Mấy nữ quan hai mặt nhìn nhau, dựa theo quy củ, Thái Tử không nên trở về sớm như vậy mới đúng……
- “Điện hạ uống say, các ngươi đều có thể lui xuống.” Tống Tử Minh nói.
Mấy nữ quan đều mặt lộ vẻ khó xử, trước khi nhập động phòng có quy củ nhập động phòng, các nàng cái gì cũng chưa làm đâu.
- “Còn không mau đi, chờ cô cho người tiến vào ném các ngươi ra ngoài sao?” Thái Tử say khướt quát lớn.
Mấy nữ quan đều bị dọa, vài người do dự một trận, cuối cùng dưới sự thúc giục của Tống Tử Minh đều rời đi, Tống Tử Minh trước khi đi tri kỷ mà đóng cửa lại.
Cửa vừa đóng, Diệp Xu Xu bỗng nhiên xốc khăn voan lên, má ơi! Thành thân như thế nào mà phiền toái như vậy!
Nàng ở trong phòng tìm tòi một thời gian, trực tiếp lược qua người nào đó, đôi mắt lập tức bị bánh trái được tạo hình tinh mỹ tuyệt luân trên bàn hấp dẫn.
Có ăn!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hai mắt nàng sáng lên, đứng lên liền tiến lên, kết quả lại bị người nào đó kéo lại.
- “Làm gì?” Diệp Xu Xu giãy giụa.
- “Nàng cho ta không tồn tại sao?”
Nam nhân bất mãn nói, giờ phút này hắn một chút men say đều không có, quả nhiên vừa mới là giả vờ.
- “Ta sắp đói chết! Để ta ăn một miếng trước!”
Thái Tử híp lại híp mắt,
- “Những cái đó là chuyên môn dùng để trang trí không phải dùng để ăn, hương vị không ngon.”
Diệp Xu Xu lại không tin, Thái Tử thấy nàng còn không tin, buông tay nàng ra, nàng lập tức tiến lên bắt được một khối cắn một ngụm……
Diệp Xu Xu:
....
Thật khó ăn!
Vị sáp!
Ngay cả đang đói meo Diệp Xu Xu đều chịu không nổi.
Nàng phun bánh trong miệng ra khăn tay, biểu tình đặc biệt buồn cười.
Thái Tử vui sướng khi người gặp họa đi tới,
- “Nói nàng còn không tin.”
Diệp Xu Xu cho hắn một cái liếc trắng mắt, nàng nhìn bánh tinh mỹ đầy bàn, tức giận sắp xốc bàn lên.
Đáng giận! Con mẹ nó trong cung là cái phá quy củ gì vậy, cư nhiên dùng sáp làm bánh tới lừa lừa nàng!
Nàng nghĩ như vậy còn oán giận ra....
Môi Thái Tử lộ ra một độ cong không dễ phát hiện, bánh làm bằng sáp này đều là hắn phân phó làm.
- “Muốn ăn?” Thái Tử nhìn nàng.
Diệp Xu Xu ủy khuất gật đầu,
- “Ừ!”
- “Trên người ta có giấu đồ ăn ngon, là ta đặc biệt mang đến cho nàng, nếu nàng có thể tìm ra liền của nàng.” Thái Tử hơi hơi mỉm cười nói như thế.
Diệp Xu Xu chớp chớp mắt, trên người hắn giấu đồ ăn ngon?
Thái Tử ôm hai tay trước ngực dù bận vẫn ung dung nhìn nàng.
Diệp Xu Xu cũng không khách khí, thịch thịch thịch chạy đến trước mặt hắn,
- “Điện hạ mang cho ta cái gì ăn ngon nha?”
- “Chính mình tìm.” Hắn nói.
Thiết, còn làm vẻ thần thần bí bí.
Diệp Xu Xu cũng thật không khách khí, vươn tay liền ở trên người hắn sờ [email protected] lên, đầu tiên là eo cùng bụng hắn, nơi đó giống như không cất đồ vật, tiếp theo Diệp Xu Xu xốc lên vạt áo hắn, dọc theo đùi hắn một đường chụp đến giày.
Thái Tử thấy thế khóe miệng trừu trừu, nàng đầu óc là nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ nàng cảm thấy hắn sẽ bỏ đồ ăn vào giày sao?
Mặc kệ thế nào Diệp Xu Xu không tìm được, lúc này nàng mới nhớ tới Thái Tử điện hạ vẫn luôn ôm hai tay trước ngực, nhìn dáng vẻ rất có khả năng giấu đồ ăn ở nơi đó.
Nàng híp híp mắt, kéo hai tay hắn ra, hai tay sờ [email protected] ngực hắn, chính là không có a, ngực hắn cũng không có giấu bất cứ thứ gì.
Nàng kéo ống tay áo hắn, trong tay áo cũng không có.
- “Gạt người!” Diệp Xu Xu nổi giận.
Thái Tử cười ha hả, đột nhiên ôm nàng vào trong ngực, Diệp Xu Xu không cảm kích, giãy giụa suy nghĩ ra, Thái Tử lại như là ảo thuật lấy ra một cái bao giấy dầu.
- “Kia, ăn ngon.”
Diệp Xu Xu sợ ngây người, rốt cuộc hắn từ chỗ nào lấy ra?
Bất quá vấn đề này nàng cũng không tự hỏi nhiều, toàn bộ lực chú ý của nàng đều đặt ở trên bao giấy dầu, tiếp nhận tới mở ra vừa thấy, bên trong thế nhưng đùi gà nướng khiến người thèm nhỏ dãi, cả sáu cái, đùi gà nướng thơm ngào ngạt, còn nóng hổi đây!
Diệp Xu Xu nuốt nước miếng một cái, cầm lấy đùi gà không khách khí mà ăn.
Thái Tử đứng ở một bên mỉm cười nhìn nàng ăn, trong lúc đó còn không quên nhắc nhở nàng ăn chậm một chút.
Chờ Diệp Xu Xu ăn xong sáu cái đùi gà, Thái Tử bưng tới một chén nước, Diệp Xu Xu uống một ngụm, rốt cuộc thỏa mãn mà vỗ vỗ bụng ăn no.
- “Ăn xong?” Người nào đó hỏi.
- “Ừ!”
- “Sau đó đến phiên ta ăn.”
- “Ừ?”
Ở Diệp Xu Xu còn không có phản ứng trước khi đến đây, người nào đó đột nhiên chặn ngang bế nàng lên.
- “Ngài làm gì?”
- “Lấp đầy bụng.”
Diệp Xu Xu:
....
Buổi tối ngày đó, Diệp Xu Xu bị lăn qua lộn lại lăn lộn chết khiếp, Thái Tử thực hiện lời hứa lúc trước hắn ưng thuận với nàng, muốn ở đêm tân hôn cho nàng như vậy……
Chờ đến Diệp Xu Xu đổ mồ hôi đầm đìa, xụi lơ thành một bãi bùn, rốt cuộc người nào đó mới thoả mãn, ôm nàng vào trong ngực, dán vào trán nàng nói:
- “Nàng ăn của ta sáu cái đùi gà, còn kém hai lần, ngày mai trả ta gấp bội.”
Diệp Xu Xu:
....
Nếu không phải thật sự không sức lực, nàng thật sự muốn đấm chết hắn mà, có hay không!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tóm lại, mấy ngày đầu đại hôn, Thái Tử giống như là tám đời không chạm qua nữ nhân, lăn lộn Diệp Xu Xu quá sức, nàng cũng không phải không nghĩ phản kháng, thế nhưng đối phương thân cường thể tráng, nàng căn bản là không phải đối thủ, hơn nữa, gia hỏa này ở trên giường năn nỉ ỉ ôi, kiên nhẫn cực tốt, thường xuyên làm cho nàng mềm như bông cả người thoát lực, liền lời nói đều nói không nhanh nhẹn, vì thế cũng chỉ có thể tùy hắn muốn thế nào liền thế đó.
Trong giây lát thành Thái Tử Phi, Diệp Xu Xu vẫn là không điều chỉnh tốt tâm thái, trừ bỏ chỗ ở thay đổi ra, nàng vẫn là giống như trước cùng Cửu công chúa Thập công chúa chơi với nhau. Trừ bỏ các nàng, còn thêm, đó chính là mỗi tháng ngày cố định, nàng phải đi Tê Ngô Cung thỉnh an Hoàng Hậu.
Tính tình Hoàng Hậu thực tốt, mỗi lần nàng tới luôn là cười khanh khách, duy nhất làm Diệp Xu Xu không được tự nhiên chính là, bà luôn ngắm nhìn bụng nàng.
Thái Tử nói với nàng, Hoàng Hậu đang ngắm tôn tử tương lai của bà đấy.
Lời này làm mặt Diệp Xu Xu đen lại, nàng mới thành thân mấy ngày a? Hoàng Hậu liền gấp không chờ nổi muốn tôn tử?
Bất quá cái này cũng không trách Hoàng Hậu, Hoàng Hậu mong tôn tử đều đã mong nhiều năm, thật vất vả nhi tử cưới tức phụ, đương nhiên bà hy vọng có thể sớm ôm tôn tử một chút.
Bất quá tôn tử cũng không phải dễ dàng là có thể bế như vậy, thành thân hai tháng thì, Diệp Xu Xu không mang thai, sau lại Thái Hậu đã chết, Thái Tử thân là tôn tử phải giữ đạo hiếu cho bà một năm, chưa này, Thái Tử nghẹn mười ngày qua, Diệp Xu Xu còn tưởng rằng hắn sẽ không lại xằng bậy, kết quả người ta khen ngược, thế nhưng lấy ra áo mưa phiên bản cổ đại —— cá phao.
Diệp Xu Xu thấy vật đó cả người đều nứt ra rồi, toàn thân nàng đều đang kháng cự:
- “Điện hạ cút cho ta! Không chuẩn chạm vào ta!”
Nam nhân lại ôm nàng dụ dỗ,
- “Ngoan, cái này rửa sạch sẽ, thực thoải mái.”
- “Không muốn, không muốn, không được!”
Cuối cùng dưới sự kháng cự của nàng, nam nhân thở dài từ bỏ, bất quá hắn tựa hồ đặc biệt khó chịu, ban đêm hô hấp đều không thuận.
Diệp Xu Xu đặc biệt không thể lý giải, gia hỏa này độc thân hai mươi năm, từ trước cũng không gặp hắn đốt người như vậy, vì sao hiện tại liền biến thành như vậy đây?
Đối cái này, Thái Tử mặt không biểu tình mà giải thích nói:
- “Tên đã rời cung không có quay đầu lại, sau khi ăn qua một món mỹ thực sẽ nghiện, giống như là buổi tối ngày thành hôn đó nàng gặm đùi gà, đặc biệt đùi gà còn hợp ăn như vậy.”
Diệp Xu Xu: há miệng!!!
Thế nhưng đem nàng so sánh thành đùi gà, nàng lại muốn đập hắn, có hay không?
*** *** *** *** ***
Ở đoạn thời gian giữ đạo hiếu đó, Thái Tử ăn không ít đau khổ, mỗi lần thèm Diệp Xu Xu đều đến nghẹn, cái tư vị muốn ăn lại ăn không đến miệng, xem Diệp Xu Xu đều có chút đồng tình hắn.
- “Bằng không chúng ta phân phòng ngủ đi?”
- “Không được!” Thái Tử quả quyết cự tuyệt.
- “Này đối với thân thể chàng không tốt.”
Nghẹn nghẹn làm không tốt tuổi còn trẻ liền dương nuy.
- “Ta không có việc gì.”
Thái Tử quật cường mà ôm nàng vào trong ngực, mỹ thực liền tính ăn không vào miệng, ngửi mấy ngụm cũng là tốt.
Diệp Xu Xu thấy bộ dáng của hắn thực sự đáng thương,
- “Nếu không để ta dùng tay giúp chàng?”
Nghe vậy, mắt Thái Tử sáng lên,
- “Tốt.”
Vì thế cái này đến phiên Diệp Xu Xu đáng thương…… Mỗi ngày tay đều mỏi muốn mệnh.
Nàng thật là miệng ít đưa ra ý kiến đi....
*** *** *** *** ***
Thái Hậu hiếu kỳ, Khang Nguyên Đế liền từng bước làm Thái Tử hiệp trợ sử lý quốc sự.
Thái Tử thì sao, cũng không phụ kỳ vọng của Khang Nguyên Đế, trừng trị một số quan lớn triều đình ngồi không ăn bám.
Trong lúc này hắn cùng Ðại Uyên tăng mạnh quan hệ thương nghiệp, tuy rằng hắn không cưới Ðại Uyên công chúa, thế nhưng bởi vì hắn đánh thắng Bắc Nhung, cho nên làm quốc chủ Ðại Uyên cực kỳ coi trọng, cuối cùng Công chúa A Liên Na về đến quê nhà, trở thành nhịp cầu câu thông liên lạc giữa Ðại Uyên và Hạ Quốc.
Thái Tử vẫn như cũ đối thương nghiệp phồn vinh cảm thấy thực hứng thú, tại lúc quyền lực hắn lớn hơn nữa, hắn ý đồ mở rộng Hạ Quốc cùng các quốc gia khác kinh thương lui tới.
Điểm này bị rất nhiều phái ăn chơi trác táng phản đối, bất quá Diệp Xu Xu đặc biệt duy trì việc này.
- “Điện hạ, chàng làm không sai, nên như vậy!”
Thái Tử nhướng mày, hắn biết Diệp Xu Xu nhất định sẽ duy trì hắn.
Diệp Xu Xu nói:
- “Trừ bỏ mậu dịch Tây Vực, hẳn là còn phải tăng mạnh mậu dịch trên biển, tạo thêm nhiều thuyền bè đi xa, hải ngoại có rất nhiều quốc gia, nếu có thể chuyển những thứ tốt của bọn họ ở nơi đó lại đây vậy không thể tốt hơn!”
Không hiểu được thế giới này còn có đại lục Châu Mỹ cùng loại địa phương khác hay không, nếu có thể phát hiện nơi đó vậy đến không được, Châu Mỹ chính là có một đống lớn mỏ bạc, tảng lớn thổ địa còn có thu hoạch khoai tây loại Thần sản cao cấp đấy.
Bất quá ý nguyện của nàng thẳng đến 70 năm sau, theo mậu dịch hàng hải Hạ Quốc phát triển, rốt cuộc mới có một vị thuyền trưởng may mắn phát hiện tân đại lục, cái tân đại lục kia sau lại bị người hậu đại Hạ Quốc hoàn toàn chiếm cứ. Bất quá đó đều là sự tình sau khi Thái Tử cùng Diệp Xu Xu chết đi.
Hiện tại Thái Tử còn đang vì mở rộng kinh thương tranh đấu với nhóm người bảo thủ.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Diệp Xu Xu gả cho Thái Tử thời gian nửa năm, mới hiểu được Khang Nguyên Đế cùng Thái Tử loại người thống trị quốc gia thật đúng là không dễ dàng, bởi vì có quá nhiều sự tình phải nhọc lòng.
Hạ Quốc lại là quốc gia có nhiều tai nạn, hôm nay nơi này lũ lụt, ngày mai nơi đó khô hạn, còn có nạn châu chấu, ôn dịch vân vân...., một đống lớn vấn đề, một cái không xử lý tốt, dân chúng cùng đường sẽ nổi lên tạo phản.
Nhìn thấy loại tình huống này, Diệp Xu Xu càng cảm thấy tầm quan trọng của kinh thương, sở dĩ dân chúng không đường sống, là bởi vì bọn họ không có tiền, sở dĩ không có tiền, là bởi vì nhóm địa chủ cảm thấy chỉ có tiền mới có giá trị, cho nên liều mạng gom tiền, gồm thâu đất đai…… tuần hoàn ác tính như thế, bá tánh mất đất càng ngày càng nhiều, xã hội sẽ trở nên càng ngày càng rung chuyển bất an.
Khẳng định Thái Tử không có cách nào giống như khai quốc hoàng đế sửa trị vấn đề đất đai, cho nên chỉ có thể tìm biện pháp khác, chuyển dời tiền của đám quan viên đến trên thương nghiệp chính là một lựa chọn không tồi.
Trừ bỏ này đó, Diệp Xu Xu còn biết một con đường khác, đó chính là thúc đẩy khoa học kỹ thuật, nói ví dụ cách mạng công nghiệp, đáng tiếc nàng đối máy hơi nước một chút cũng không hiểu, chỉ biết nguyên lý, nhưng không biết là như thế nào làm.
Bất quá tuy rằng nàng không hiểu, nhưng nàng tin tưởng chung quy có người giỏi tay nghề có thể căn cứ nàng để lộ ra về chút nguyên lý này cân nhắc ra tới. Một trăm năm sau, thật đúng là có người căn cứ chút nguyên lý nàng lưu lại làm ra được máy hơi nước, chính là phải chờ tới vận dụng đại quy mô, lại là sự tình một cái một trăm năm về sau.
*** *** *** *** ***
Ở dưới sự phấn đấu của Thái Tử, rốt cuộc thương nghiệp Hạ Quốc đã phá tan tầng tầng cản trở, mở rộng kinh thương lui tới cùng ngoại quốc, cũng hủy bỏ cấm đi lại ban đêm. Thậm chí còn cùng Bắc Nhung thành lập lui tới mậu dịch, từ có mậu dịch, người Bắc Nhung dần dần dần dần liền rất ít tới Hạ Quốc vào nhà cướp của, bởi vì mục đích bọn họ cướp bóc liền ở chỗ đoạt vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt, hiện tại có thể thông qua trao đổi da lông cùng thảo nguyên có được đồ vật đặc sản, vậy không cần liều mạng cướp bóc.
Bất quá thời điểm mùa đông người Bắc Nhung gian nan khuyết thiếu đồ ăn vẫn là sẽ đến cướp bóc.
Tóm lại, ở Thái Tử nỗ lực đi bước một, hoàn cảnh quanh Hạ Quốc yên ổn rất nhiều.
Diệp Xu Xu thì sao, mỗi ngày giúp đỡ bày mưu tính kế, nàng nói đều là trước đây học được từ sách giáo khoa, tuy rằng nàng nói không nhất định phù hợp Hạ Quốc cần dùng, nhưng thường thường sẽ mang đến cho Thái Tử cảm thụ không giống nhau, có chút biện pháp hắn cải tiến là có thể dùng.
Mỗi lần, Diệp Xu Xu thấy hắn nghe lọt được ý kiến nàng, nàng đều đặc biệt vui vẻ, cảm thấy chính mình là người hữu dụng.
Thái Tử nghe xong lời này cười rộ lên,
- “Nàng với ta mà nói trước nay đều rất hữu dụng, mặc dù nàng cái gì đều không nói cái gì đều không làm.”
Diệp Xu Xu nghe xong lời này lại không cảm thấy có bao nhiêu cảm động, mà là trừng mắt liếc hắn một cái, người này trong lòng rốt cuộc muốn nói cái gì, nàng lập tức liền đoán được.
Nàng cái gì cũng không nói không làm, nằm trên giường, với hắn mà nói liền quan trọng.
Ha hả, cẩu nam nhân.
Tuy rằng thường thường ầm ĩ vài cái biệt nữu, bất quá tổng thể mà nói, sinh hoạt của Diệp Xu Xu sau khi kết hôn còn không kém, Thái Tử đặc biệt bao dung nàng, tuy rằng có đôi khi cực kỳ bá đạo, lại vẫn là tôn trọng nàng.
Hoàng Hậu cái bà bà này cũng không khó xử nàng, cô em chồng Cửu công chúa thích nàng, trong cung từ sau khi Thái Hậu Huệ quý phi không còn nữa, đều an phận nhiều, mọi người đều rõ ràng địa vị Hoàng Hậu vững như Thái sơn, vị trí Thái Tử kiên cố không phá vỡ nổi, cho nên cơ bản đối hậu vị cùng ngôi vị hoàng đế đều hết hy vọng.
Sinh hoạt trong cung trừ bỏ buồn tẻ ra, nhưng thật ra không có hắc ám như Diệp Xu Xu tưởng vậy.
Tới mùa xuân, nàng còn có thể cùng Thái Tử cùng nhau đi ra ngoài chơi xuân săn thú. Ngày qua thật tiêu dao tự tại.
Thời điểm cuối mùa hè, rốt cuộc Diệp Xu Xu ở Thái Tử không ngừng kiên trì cày cấy đã mang thai.
Đứa nhỏ này tới quá không dễ dàng, Hoàng Hậu khẩn trương không thôi, rất giống như hài tử trong bụng Diệp Xu Xu là của bà vậy.
Thái Tử nhíu nhíu mi, cả đầu óc hắn đều là có phải mang thai hắn lại phải trở về những ngày giữ đạo hiếu giống như hòa thượng hay không?
Tưởng tượng như vậy tâm hắn liền tắc, còn có tám tháng đấy, hắn rất thảm.
Kỳ thi mùa thu năm đó, trượng phu Diệp Chân Chân thi rớt, nguyên nhân là sau khi Diệp Chân Chân gả tới đã náo loạn đến gia trạch không yên, rốt cuộc tạo ra trượng phu nàng không có tâm tư đọc sách.
Cụ thể lăn lộn như thế nào, Diệp Trường Canh không nói tỉ mỉ, chỉ nói Diệp Chân Chân tiêu tiền còn giống như ở nhà trước đây vậy, ngạch độ ăn dùng mặc đều vượt qua phạm vi Bạch gia có thể gánh vác.
Bạch gia biết nàng là thiên kim tiểu thư gia đình giàu có, cũng không dám chậm trễ, ăn dùng đều liều mạng cung phụng, chính là tính như vậy, nàng vẫn là ngại đông ngại tây, trong tối ngoài sáng xem thường Bạch cử nhân, cái này làm cho lòng tự trọng của một nam nhân đặt nơi nào?
Bạch cử nhân tức giận nên lại không bao giờ bước vào phòng Diệp Chân Chân nữa.
Sau khi hắn thi rớt tính toán về quê, Diệp Chân Chân làm sao chịu cùng hắn trở về nông thôn sinh hoạt? Nàng ầm ĩ muốn hòa ly. Dưới sự giận dữ Bạch cử nhân liền thật sự cùng nàng hòa ly.
- “Cho nên nàng hiện tại về nhà?” Diệp Xu Xu kinh ngạc.
Diệp Trường Canh thở dài,
- “Đúng vậy, bất quá phụ thân đã đối nàng thất vọng tột đỉnh, chỉ sợ không nghĩ lại phí tâm phí lực tìm trượng phu cho nàng.”
Diệp Xu Xu nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi:
- “Địch Thanh Huyền thành thân chưa?”
- “Hắn?”
Diệp Trường Canh sửng sốt, sau đó hắn lắc đầu,
- “Chẳng lẽ muội cảm thấy hắn sẽ cưới một nữ tử đã gả cho người?”
- “Muội chính là muốn hỏi một chút, không phải nói muốn Diệp Chân Chân gả cho hắn.”
- “Cưới, năm nay thành thân, nghe nói hắn đối thê tử hắn không có cảm tình gì, sống cũng không thế nào vui vẻ.”
- “A.”
Diệp Xu Xu gật gật đầu, nàng sợ Địch Thanh Huyền không thành thân cho nên mới cho Diệp Chân Chân ảo tưởng.
Cuối cùng Diệp Chân Chân cũng là tái giá, Diệp Thịnh Hồng căn cứ một chút trách nhiệm làm cha cuối cùng thay nàng tìm chọn người thích hợp, chính là nàng không chịu nghe, lần này đối tượng nàng gả là chính nàng chọn.
Đối phương là một nam nhân trung niên 35 tuổi đã chết thê tử nguyên phối, lớn hơn Diệp Chân Chân mười mấy tuổi, Diệp Chân Chân chọn hắn hoàn toàn là bởi vì đối phương là nhi tử hầu tước, hơn nữa lại là đích thứ tử, trong nhà có tiền có thế.
Mà cái Bình Dương hầu đó chịu cho nhi tử cưới một nữ nhân đã gả cho người tục huyền còn lại là bởi vì Diệp gia ra một cái Thái Tử Phi, bọn họ muốn lôi kéo quan hệ.
Diệp Xu Xu nghe đến đó, cười nhạo một tiếng, quan hệ của nàng cũng không phải dễ lôi kéo như vậy. Người nhà đó xem như tính lộn bàn tính.
Sau khi Diệp Chân Chân gả đi, ngay từ đầu ngày trải qua còn tính dễ chịu, nhưng sau lại khi bà bà nàng lấy danh nghĩa nàng cầu kiến Diệp Xu Xu lại ăn bế môn canh thì, thái độ một nhà Bình Dương hầu đối nàng liền hoàn toàn thay đổi.
Có lần, trượng phu nàng uống rượu say, thế nhưng sử dụng quyền cước với nàng, mắng nàng là cái phế vật vô dụng ngay cả tỷ tỷ của mình cũng không để ý tới nàng, còn nói chính mình mắt bị mù mới cưới nàng một cái phế vật như vậy về nhà.
Diệp Chân Chân thế mới biết nguyên lai nàng thế nhưng dựa vào Diệp Xu Xu mới có thể vào đại môn hầu tước phủ.
Diệp Chân Chân hận, nàng thật là hận chết Diệp Xu Xu, nàng cảm thấy đời này của nàng chính là bởi vì Diệp Xu Xu mới huỷ hoại. Thế nhưng nàng hận lại thay đổi không được hiện trạng nàng sinh tồn, nàng đối một nhà Bình Dương hầu đã không có giá trị lợi dụng, tất cả mọi người đối nàng mắt lạnh tương đãi, trượng phu nàng càng là lộ ra nguyên hình, ở bên ngoài ăn chơi đàng đ!ếm, lúc trở về thì không hài lòng liền đánh nàng.
Diệp Chân Chân sống đến khổ không nói nổi, nàng đi tìm Diệp Thịnh Hồng, Diệp Thịnh Hồng không nghĩ quan tâm nàng, nói đây là con đường chính nàng chọn, lại khổ đều phải chịu.
Sắc mặt Diệp Chân Chân tái nhợt, nàng rõ ràng chỉ có Diệp Xu Xu mới có thể cứu nàng.
Nàng buông xuống chút tự tôn cuối cùng đi cầu kiến Diệp Xu Xu, nhưng mà tin tức này trực tiếp bị Thái Tử chặn lại, không thể tới trước mặt Diệp Xu Xu. Hiện tại Diệp Xu Xu đang mang thai, hắn không muốn nàng phải bị bất luận cái gì quấy rầy.
- “Nói cho thị vệ thủ vệ biết, từ nay về sau cái nữ nhân tên là Diệp Chân Chân dám can đảm lại tới đây, liền đánh nàng ra.”
Cứ như vậy hi vọng cuối cùng của Diệp Chân Chân hoàn toàn tan biến.
Năm thứ hai, Khang Nguyên Đế mở ân khoa, Bạch cử nhân chồng trước Diệp Chân Chân thế nhưng nhất cử cao trung, cũng ở trên thi đình được Khang Nguyên Đế thưởng thức, cho hắn đệ tam danh, cũng chính là Thám Hoa.
Tin tức truyền đến, Diệp Chân Chân biết vậy chẳng làm, đáng tiếc nàng liền tính lại hối hận cũng vô dụng.
*** *** *** *** ***
Cuối mùa xuân, hài tử trong bụng Diệp Xu Xu rốt cuộc dưa chín cuống rụng, là một tiểu nam hài tròn vo, Diệp Xu Xu cho nó cái nhũ danh kêu Phúc Bảo.
- “Không được, đụng phải tên của ta.” Thái Tử kháng nghị.
- “Kháng nghị không có hiệu quả, không phải chàng nói chàng không có nhũ danh sao? Hắn đã kêu Phúc Bảo!”
Thái Tử buồn bực, hắn nhìn cái tiểu tể tử tròn vo đó nghiến răng.
Vừa sinh ra liền đoạt nhũ danh của hắn, hắn cảm thấy chính mình có khả năng cùng nhi tử mệnh phạm hướng.
Thật đúng là đừng nói, hắn đoán đúng rồi.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Từ khi có tiểu Phúc Bảo, Diệp Xu Xu liền xa cách Thái Tử, cả trái tim trong mắt nàng chỉ còn lại có một mình nhi tử, Phúc Bảo cũng là cái ma nhân tinh, mỗi ngày dính nương nó không buông tay, một khắc đều không thể tách ra.
Mà Diệp Xu Xu thì sao, nàng quá thích cái tiểu tể tử này, cảm thấy hắn nào nào đều rất đáng yêu, thiên hạ đệ nhất siêu cấp vô địch đáng yêu, mỗi ngày hôn hôn hôn đều hôn không đủ.
Thái Tử trong lòng chua nha, giống như đánh nghiêng lu dấm, Diệp Xu Xu trước nay không dính qua hắn như vậy.
- “Thời điểm ta là hài tử như thế nào không thấy nàng dính ta như vậy?”
Diệp Xu Xu nghe xong, nàng thực khinh bỉ,
- “Người bao lớn? Cùng nhi tử tranh giành tình cảm?”
Chính là mặc kệ nàng nói như thế nào, Thái Tử chính là nhìn con của hắn chỗ nào cũng đều khó chịu, hắn cảm thấy tiểu tử này rất có khả năng là cố ý dính nương nó, tới chọc tức hắn.
Thẳng đến nó ba tuổi, còn mỗi ngày muốn nương ôm mới có thể đi vào giấc ngủ, mỗi lần kéo nó ra, nó sẽ lập tức tỉnh lại, vừa tỉnh liền oa oa khóc, chọc Diệp Xu Xu đánh móng heo hắn,
- “Không dễ dỗ ngủ, chàng lại muốn ầm ĩ cái gì?”
Chờ đến Diệp Xu Xu dỗ nhi tử, lại dỗ chính mình ngủ xong, nhi tử đột nhiên xoay đầu làm cái mặt quỷ với Thái Tử.
Thái Tử thấy thế, nghiến răng, tức giận muốn đánh mông phì của nhi tử.
Hắn biết tên tiểu tử thúi này nhất định là cố ý.
Toàn văn kết thúc.
Diệp Xu Xu ở nhà nhận được ý chỉ thì quả thực rất nổi giận, thật quá đáng! Thái Tử thế nhưng không thương lượng với nàng liền tự tiện làm quyết định!
Liền ở thời điểm nàng tức giận, Tống Tử Minh truyền đạt một tờ giấy nhỏ cho nàng, trong đó viết,
- “Ta chính là cố ý, bởi vì ta biết nàng thay đổi thất thường không tuân thủ tín dụng. Bất quá hiện tại hối hận cũng vô dụng, sự đã thành, kết cục đã định, ngoan ngoãn gả cho ta đi!”
Cứ việc hai ngày này nàng không thấy được Thái Tử, nhưng nàng vẫn như cũ có thể tưởng tượng ra thời điểm Thái Tử viết đoạn lời này nên có bao nhiêu đắc ý dào dạt.
Diệp Xu Xu tức giận nha, hận không thể chạy đến trước mặt hắn đánh hắn một trận.Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tống Tử Minh còn đặc biệt thiếu đánh mà nói:
- “Điện hạ nói, cô nương ngài nếu là muốn tìm điện hạ, có thể ở giờ Thân đêm nay đi Thủy Vân Các……”
Diệp Xu Xu khóe miệng co quắp, nàng vò tờ giấy đó thành một cục,
- “Hắn kêu ta đi ta liền đi? Ha hả, ta mới không đi đâu!”
Đêm đó, nàng thật đúng là không đi, trực tiếp trở về phòng mình ngủ.
Mơ mơ màng màng ngủ đến nửa đêm, nàng trở mình, đột nhiên nhận thấy được bên người có người, nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, mở mắt ra quả nhiên bên cạnh nàng thế nhưng thật sự có người!
Còn không có mở miệng kêu to, miệng nàng đã bị che lại.
- “Là ta, đừng kêu.”
Giọng nam nhân mang theo giọng mũi nồng đậm, phảng phất vừa mới tỉnh ngủ.
Diệp Xu Xu:
....
Đáng giận, gia hỏa này hơn nửa đêm chạy đến trên giường nàng, hắn muốn làm sao?!
- “Không làm sao, chính là nhớ nàng.”
Người này phảng phất biết thuật đọc tâm.
Diệp Xu Xu tức giận nhe răng,
- “Ngài lập tức đi cho ta, lập tức cút đi!”
- “Đi không được, ta cực kỳ mệt mỏi, trừ phi nàng ném ta văng ra.”
Hắn lẩm bẩm vài tiếng, duỗi cánh tay dài ra ôm lấy Diệp Xu Xu.
Diệp Xu Xu giãy giụa,
- “Điện hạ không có việc gì chạy tới phiền ta làm gì?”
Thái Tử ôm nàng lại rất mau ngủ rồi, còn phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, Diệp Xu Xu không tin hắn ngủ rồi, nàng đẩy đẩy hắn,
- “Uy, đừng giả vờ, ta biết ngài còn tỉnh!”
Nam nhân trên người lại vẫn không nhúc nhích, đôi mắt hắn nhắm chặt, vùi đầu ở cổ nàng, tiếng hít thở đều đều truyền đến, hình như là thật sự ngủ rồi.
Diệp Xu Xu khó có thể tin, hắn thế nhưng thật sự liền ngủ như vậy, nàng vỗ vỗ mặt hắn, đối phương vẫn không nhúc nhích. Nàng xụ mặt dùng sức đẩy hắn ra, đối phương giãy giụa vài cái, chính là tựa hồ hắn cực kỳ mệt, lại không có tỉnh lại.
Nhìn dáng vẻ, hắn thật đúng chính là ngủ rồi……
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
*** *** *** *** ***
Dựa theo phong tục tập quán, hoàng thất gả cưới ít nhất phải chờ thời gian một năm, chính là Thái Tử chờ không kịp, hắn thật sự đối với Diệp Xu Xu không yên tâm, sợ thời gian dài như vậy, nàng lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch muốn kháng hôn, cho nên không khỏi đêm dài lắm mộng, hắn yêu cầu trước trừ tịch năm nay, hắn cần phải nghênh thú Diệp Xu Xu vào cửa.
Lúc này, không chỉ có Diệp Xu Xu tức điên, ngay cả Hoàng Hậu đều tỏ vẻ không hiểu,
- “Con gấp như vậy? Không thể chờ một chút?”
Thái Tử mặt không biểu tình,
- “Không thể.”
- “Chính là không hợp quy củ mà, dù sao con cũng là hoàng tử, chuyện kết hôn vẫn phải thận trọng đấy!”
- “Mẫu hậu, người có muốn sớm một chút ôm tôn tử không?”
Hoàng Hậu:
....
- “Ta đương nhiên muốn, chính là.... Lại thế nào, chúng ta cũng phải giữ quy củ không phải sao?”
- “Trễ một năm, có khả năng tôn tử sẽ không có.”
- “A? Vì cái gì hả?”
- “Tức phụ không có, làm sao có tôn tử?”
- “Hả? Vì cái gì sẽ không có?”
Vì cái gì sẽ không có? Thái Tử nhấp nhấp môi, đương nhiên là chạy mất, bất quá hắn cũng không thể trả lời như vậy, cho nên hắn trả lời:
- “Bởi vì sang năm có khả năng con sẽ không thích nàng, không nghĩ cưới nàng.”
Hoàng Hậu:
....
Liền, đặc biệt không còn lời nào để nói.
Cuối cùng, Hoàng Hậu cân nhắc lợi hại, cảm thấy nhi tử của mình nói hơi có đạo lý, cho nên bà thỏa hiệp!
Hoàng Hậu thỏa hiệp, Khang Nguyên Đế cũng sẽ thỏa hiệp, Lễ Bộ lại như thế nào phản đối cũng không được, dù sao hôn lễ liền định ở một ngày trước trừ tịch, Lễ Bộ liền tính không biết ngày đêm tăng ca thêm giờ, cũng phải an bài thỏa đáng hôn sự này!
Chỉ còn lại có một mình Diệp Xu Xu khóc không ra nước mắt, ô ô ô, Thái Tử cái vương bát đản này, hắn căn bản chính là bá vương ngạnh thượng cung! Liền tiếp đón đều không đánh, hết thảy sự tình liền loảng xoảng loảng xoảng chứng thực xuống.
Thật đáng giận mà!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Thế nhưng mặc kệ nàng lại như thế nào rối rắm kháng nghị cũng không được, thánh chỉ của hoàng đế đã ra, nàng còn có thể kháng chỉ sao?
Bất quá trừ bỏ nàng, trên dưới Diệp phủ đều vui sướng lâng lâng, tràn ngập không khí sung sướng.
Lão thái thái biết cháu gái phải làm Thái Tử Phi, quả thực vui đến nở hoa, Diệp Thịnh Hồng cũng thật vui mừng, rốt cuộc trong nhà ra một vị Thái Tử Phi, chính là sự tình quang diệu cửa nhà.
Trâu thị cũng vui mừng, nàng cảm thấy Diệp Xu Xu làm Thái Tử Phi khẳng định sẽ nâng đỡ Diệp Trường Canh của nàng.
Chỉ có Diệp Trường Canh trong lòng cực kỳ phiền muộn, muội muội chính mình từ nhỏ nhìn đến lớn hiện giờ thế nhưng phải gả người, từ nay về sau thành người nhà người khác, cái này làm cho hắn làm huynh trưởng sao có thể không phiền muộn?
Con của hắn Tiểu Thạch thì sao, cả ngày đi theo sau mông Diệp Xu Xu kêu cô cô dài cô cô ngắn, muốn nàng chơi với nó, thấy Tiểu Thạch, Diệp Xu Xu nhớ tới Tiểu Bạch trong cung.
Thật đúng là đừng nói, hai gia hỏa này rất giống, đều thích tung ta tung tăng chạy đuổi theo nàng, muốn nàng chơi với mình.
Qua năm Tiểu Thạch sẽ 4 tuổi, lớn lên béo đô đô tròn vo, ôm vào trong lòng nặng trĩu, nhìn dáng vẻ tiểu gia hỏa tham ăn lại béo không ít.
Ngửi mùi của sữa trên người tiểu béo tròn, Diệp Xu Xu đột nhiên cảm thấy chính mình cùng Thái Tử thành thân, tương lai sinh ra hài tử chơi một chút cũng không tệ.
Cứ như vậy, nàng tự an ủi chính mình, thôi miên chính mình không phải sợ kết hôn, thời gian qua nhanh, chỉ chớp mắt liền đến ngày đại hôn.
Ngày đó, Diệp Xu Xu bị ma ma trong cung phái tới lăn lộn chết khiếp, rốt cuộc mang lên mũ phượng ngồi trên kiệu hoa nghênh đón nàng.
Kiệu hoa cực kỳ lớn, có thể là kiệu hoa hoa lệ nhất lớn nhất mà kiếp này Diệp Xu Xu gặp qua, dùng mười sáu người nâng, chờ nàng ngồi xuống, ti nghi trong cung liền cao giọng xướng: “Bắt đầu!”
Cỗ kiệu được nâng lên.
Ở cửa, lão thái thái cùng Trâu thị lau nước mắt, Diệp Thịnh Hồng vẻ mặt tươi cười, Diệp Trường Canh sâu kín nhìn kiệu hoa dần dần đi xa, hắn thở dài một hơi, từ nay về sau hắn không còn có năng lực bảo hộ nàng, chỉ mong điện hạ có thể cả đời đều đối nàng như lúc ban đầu.
Bởi vì là Thái Tử đại hôn, kiệu hoa vòng một vòng dọc theo tuyến đường chính chủ yếu trong kinh thành, rầm rộ, mười dặm hồng trang đều không đủ để hình dung.
Dân chúng đều vây quanh ở bên đường xem náo nhiệt, náo nhiệt giống như lúc trước chen ở bên đường xem Thái Tử chiến thắng trở về.
Cứ như vậy diễn tấu sáo và trống vòng mấy canh giờ, rốt cuộc kiệu hoa mới vào trong cung. Một đường đi tới Đông Cung.
Lúc này, bụng Diệp Xu Xu đều đã đói bẹp.
Thế nhưng lăn lộn lại còn không có xong.
Nàng còn phải hiến tế tổ tiên, còn phải bái Hoàng Đế Hoàng Hậu…… Tóm lại hết thảy sự tình đều xong xuôi thì, nàng đã đói đến ngực dán vào lưng, rốt cuộc trở lại trong phòng, chung quanh lại đứng một đống cung nữ.
Mấy cung nữ này rất nhiều là nữ quan lễ nghi Nội Vụ Phủ an bài tới đây, Tĩnh ma ma không có quyền đuổi người đi.
Diệp Xu Xu muốn ăn vụng cũng không có cơ hội.
.....
Ô ô ô, nàng đều sắp chết đói, kết hôn thật sự chịu tội mà, lúc trước nàng không nên đáp ứng Thái Tử……
Ở thời điểm nàng dưới khăn voan đỏ oán khí tận trời, Thái Tử thế nhưng đi vào, hắn uống say mèm là được Tống Tử Minh đỡ vào.
Mấy nữ quan hai mặt nhìn nhau, dựa theo quy củ, Thái Tử không nên trở về sớm như vậy mới đúng……
- “Điện hạ uống say, các ngươi đều có thể lui xuống.” Tống Tử Minh nói.
Mấy nữ quan đều mặt lộ vẻ khó xử, trước khi nhập động phòng có quy củ nhập động phòng, các nàng cái gì cũng chưa làm đâu.
- “Còn không mau đi, chờ cô cho người tiến vào ném các ngươi ra ngoài sao?” Thái Tử say khướt quát lớn.
Mấy nữ quan đều bị dọa, vài người do dự một trận, cuối cùng dưới sự thúc giục của Tống Tử Minh đều rời đi, Tống Tử Minh trước khi đi tri kỷ mà đóng cửa lại.
Cửa vừa đóng, Diệp Xu Xu bỗng nhiên xốc khăn voan lên, má ơi! Thành thân như thế nào mà phiền toái như vậy!
Nàng ở trong phòng tìm tòi một thời gian, trực tiếp lược qua người nào đó, đôi mắt lập tức bị bánh trái được tạo hình tinh mỹ tuyệt luân trên bàn hấp dẫn.
Có ăn!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hai mắt nàng sáng lên, đứng lên liền tiến lên, kết quả lại bị người nào đó kéo lại.
- “Làm gì?” Diệp Xu Xu giãy giụa.
- “Nàng cho ta không tồn tại sao?”
Nam nhân bất mãn nói, giờ phút này hắn một chút men say đều không có, quả nhiên vừa mới là giả vờ.
- “Ta sắp đói chết! Để ta ăn một miếng trước!”
Thái Tử híp lại híp mắt,
- “Những cái đó là chuyên môn dùng để trang trí không phải dùng để ăn, hương vị không ngon.”
Diệp Xu Xu lại không tin, Thái Tử thấy nàng còn không tin, buông tay nàng ra, nàng lập tức tiến lên bắt được một khối cắn một ngụm……
Diệp Xu Xu:
....
Thật khó ăn!
Vị sáp!
Ngay cả đang đói meo Diệp Xu Xu đều chịu không nổi.
Nàng phun bánh trong miệng ra khăn tay, biểu tình đặc biệt buồn cười.
Thái Tử vui sướng khi người gặp họa đi tới,
- “Nói nàng còn không tin.”
Diệp Xu Xu cho hắn một cái liếc trắng mắt, nàng nhìn bánh tinh mỹ đầy bàn, tức giận sắp xốc bàn lên.
Đáng giận! Con mẹ nó trong cung là cái phá quy củ gì vậy, cư nhiên dùng sáp làm bánh tới lừa lừa nàng!
Nàng nghĩ như vậy còn oán giận ra....
Môi Thái Tử lộ ra một độ cong không dễ phát hiện, bánh làm bằng sáp này đều là hắn phân phó làm.
- “Muốn ăn?” Thái Tử nhìn nàng.
Diệp Xu Xu ủy khuất gật đầu,
- “Ừ!”
- “Trên người ta có giấu đồ ăn ngon, là ta đặc biệt mang đến cho nàng, nếu nàng có thể tìm ra liền của nàng.” Thái Tử hơi hơi mỉm cười nói như thế.
Diệp Xu Xu chớp chớp mắt, trên người hắn giấu đồ ăn ngon?
Thái Tử ôm hai tay trước ngực dù bận vẫn ung dung nhìn nàng.
Diệp Xu Xu cũng không khách khí, thịch thịch thịch chạy đến trước mặt hắn,
- “Điện hạ mang cho ta cái gì ăn ngon nha?”
- “Chính mình tìm.” Hắn nói.
Thiết, còn làm vẻ thần thần bí bí.
Diệp Xu Xu cũng thật không khách khí, vươn tay liền ở trên người hắn sờ [email protected] lên, đầu tiên là eo cùng bụng hắn, nơi đó giống như không cất đồ vật, tiếp theo Diệp Xu Xu xốc lên vạt áo hắn, dọc theo đùi hắn một đường chụp đến giày.
Thái Tử thấy thế khóe miệng trừu trừu, nàng đầu óc là nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ nàng cảm thấy hắn sẽ bỏ đồ ăn vào giày sao?
Mặc kệ thế nào Diệp Xu Xu không tìm được, lúc này nàng mới nhớ tới Thái Tử điện hạ vẫn luôn ôm hai tay trước ngực, nhìn dáng vẻ rất có khả năng giấu đồ ăn ở nơi đó.
Nàng híp híp mắt, kéo hai tay hắn ra, hai tay sờ [email protected] ngực hắn, chính là không có a, ngực hắn cũng không có giấu bất cứ thứ gì.
Nàng kéo ống tay áo hắn, trong tay áo cũng không có.
- “Gạt người!” Diệp Xu Xu nổi giận.
Thái Tử cười ha hả, đột nhiên ôm nàng vào trong ngực, Diệp Xu Xu không cảm kích, giãy giụa suy nghĩ ra, Thái Tử lại như là ảo thuật lấy ra một cái bao giấy dầu.
- “Kia, ăn ngon.”
Diệp Xu Xu sợ ngây người, rốt cuộc hắn từ chỗ nào lấy ra?
Bất quá vấn đề này nàng cũng không tự hỏi nhiều, toàn bộ lực chú ý của nàng đều đặt ở trên bao giấy dầu, tiếp nhận tới mở ra vừa thấy, bên trong thế nhưng đùi gà nướng khiến người thèm nhỏ dãi, cả sáu cái, đùi gà nướng thơm ngào ngạt, còn nóng hổi đây!
Diệp Xu Xu nuốt nước miếng một cái, cầm lấy đùi gà không khách khí mà ăn.
Thái Tử đứng ở một bên mỉm cười nhìn nàng ăn, trong lúc đó còn không quên nhắc nhở nàng ăn chậm một chút.
Chờ Diệp Xu Xu ăn xong sáu cái đùi gà, Thái Tử bưng tới một chén nước, Diệp Xu Xu uống một ngụm, rốt cuộc thỏa mãn mà vỗ vỗ bụng ăn no.
- “Ăn xong?” Người nào đó hỏi.
- “Ừ!”
- “Sau đó đến phiên ta ăn.”
- “Ừ?”
Ở Diệp Xu Xu còn không có phản ứng trước khi đến đây, người nào đó đột nhiên chặn ngang bế nàng lên.
- “Ngài làm gì?”
- “Lấp đầy bụng.”
Diệp Xu Xu:
....
Buổi tối ngày đó, Diệp Xu Xu bị lăn qua lộn lại lăn lộn chết khiếp, Thái Tử thực hiện lời hứa lúc trước hắn ưng thuận với nàng, muốn ở đêm tân hôn cho nàng như vậy……
Chờ đến Diệp Xu Xu đổ mồ hôi đầm đìa, xụi lơ thành một bãi bùn, rốt cuộc người nào đó mới thoả mãn, ôm nàng vào trong ngực, dán vào trán nàng nói:
- “Nàng ăn của ta sáu cái đùi gà, còn kém hai lần, ngày mai trả ta gấp bội.”
Diệp Xu Xu:
....
Nếu không phải thật sự không sức lực, nàng thật sự muốn đấm chết hắn mà, có hay không!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tóm lại, mấy ngày đầu đại hôn, Thái Tử giống như là tám đời không chạm qua nữ nhân, lăn lộn Diệp Xu Xu quá sức, nàng cũng không phải không nghĩ phản kháng, thế nhưng đối phương thân cường thể tráng, nàng căn bản là không phải đối thủ, hơn nữa, gia hỏa này ở trên giường năn nỉ ỉ ôi, kiên nhẫn cực tốt, thường xuyên làm cho nàng mềm như bông cả người thoát lực, liền lời nói đều nói không nhanh nhẹn, vì thế cũng chỉ có thể tùy hắn muốn thế nào liền thế đó.
Trong giây lát thành Thái Tử Phi, Diệp Xu Xu vẫn là không điều chỉnh tốt tâm thái, trừ bỏ chỗ ở thay đổi ra, nàng vẫn là giống như trước cùng Cửu công chúa Thập công chúa chơi với nhau. Trừ bỏ các nàng, còn thêm, đó chính là mỗi tháng ngày cố định, nàng phải đi Tê Ngô Cung thỉnh an Hoàng Hậu.
Tính tình Hoàng Hậu thực tốt, mỗi lần nàng tới luôn là cười khanh khách, duy nhất làm Diệp Xu Xu không được tự nhiên chính là, bà luôn ngắm nhìn bụng nàng.
Thái Tử nói với nàng, Hoàng Hậu đang ngắm tôn tử tương lai của bà đấy.
Lời này làm mặt Diệp Xu Xu đen lại, nàng mới thành thân mấy ngày a? Hoàng Hậu liền gấp không chờ nổi muốn tôn tử?
Bất quá cái này cũng không trách Hoàng Hậu, Hoàng Hậu mong tôn tử đều đã mong nhiều năm, thật vất vả nhi tử cưới tức phụ, đương nhiên bà hy vọng có thể sớm ôm tôn tử một chút.
Bất quá tôn tử cũng không phải dễ dàng là có thể bế như vậy, thành thân hai tháng thì, Diệp Xu Xu không mang thai, sau lại Thái Hậu đã chết, Thái Tử thân là tôn tử phải giữ đạo hiếu cho bà một năm, chưa này, Thái Tử nghẹn mười ngày qua, Diệp Xu Xu còn tưởng rằng hắn sẽ không lại xằng bậy, kết quả người ta khen ngược, thế nhưng lấy ra áo mưa phiên bản cổ đại —— cá phao.
Diệp Xu Xu thấy vật đó cả người đều nứt ra rồi, toàn thân nàng đều đang kháng cự:
- “Điện hạ cút cho ta! Không chuẩn chạm vào ta!”
Nam nhân lại ôm nàng dụ dỗ,
- “Ngoan, cái này rửa sạch sẽ, thực thoải mái.”
- “Không muốn, không muốn, không được!”
Cuối cùng dưới sự kháng cự của nàng, nam nhân thở dài từ bỏ, bất quá hắn tựa hồ đặc biệt khó chịu, ban đêm hô hấp đều không thuận.
Diệp Xu Xu đặc biệt không thể lý giải, gia hỏa này độc thân hai mươi năm, từ trước cũng không gặp hắn đốt người như vậy, vì sao hiện tại liền biến thành như vậy đây?
Đối cái này, Thái Tử mặt không biểu tình mà giải thích nói:
- “Tên đã rời cung không có quay đầu lại, sau khi ăn qua một món mỹ thực sẽ nghiện, giống như là buổi tối ngày thành hôn đó nàng gặm đùi gà, đặc biệt đùi gà còn hợp ăn như vậy.”
Diệp Xu Xu: há miệng!!!
Thế nhưng đem nàng so sánh thành đùi gà, nàng lại muốn đập hắn, có hay không?
*** *** *** *** ***
Ở đoạn thời gian giữ đạo hiếu đó, Thái Tử ăn không ít đau khổ, mỗi lần thèm Diệp Xu Xu đều đến nghẹn, cái tư vị muốn ăn lại ăn không đến miệng, xem Diệp Xu Xu đều có chút đồng tình hắn.
- “Bằng không chúng ta phân phòng ngủ đi?”
- “Không được!” Thái Tử quả quyết cự tuyệt.
- “Này đối với thân thể chàng không tốt.”
Nghẹn nghẹn làm không tốt tuổi còn trẻ liền dương nuy.
- “Ta không có việc gì.”
Thái Tử quật cường mà ôm nàng vào trong ngực, mỹ thực liền tính ăn không vào miệng, ngửi mấy ngụm cũng là tốt.
Diệp Xu Xu thấy bộ dáng của hắn thực sự đáng thương,
- “Nếu không để ta dùng tay giúp chàng?”
Nghe vậy, mắt Thái Tử sáng lên,
- “Tốt.”
Vì thế cái này đến phiên Diệp Xu Xu đáng thương…… Mỗi ngày tay đều mỏi muốn mệnh.
Nàng thật là miệng ít đưa ra ý kiến đi....
*** *** *** *** ***
Thái Hậu hiếu kỳ, Khang Nguyên Đế liền từng bước làm Thái Tử hiệp trợ sử lý quốc sự.
Thái Tử thì sao, cũng không phụ kỳ vọng của Khang Nguyên Đế, trừng trị một số quan lớn triều đình ngồi không ăn bám.
Trong lúc này hắn cùng Ðại Uyên tăng mạnh quan hệ thương nghiệp, tuy rằng hắn không cưới Ðại Uyên công chúa, thế nhưng bởi vì hắn đánh thắng Bắc Nhung, cho nên làm quốc chủ Ðại Uyên cực kỳ coi trọng, cuối cùng Công chúa A Liên Na về đến quê nhà, trở thành nhịp cầu câu thông liên lạc giữa Ðại Uyên và Hạ Quốc.
Thái Tử vẫn như cũ đối thương nghiệp phồn vinh cảm thấy thực hứng thú, tại lúc quyền lực hắn lớn hơn nữa, hắn ý đồ mở rộng Hạ Quốc cùng các quốc gia khác kinh thương lui tới.
Điểm này bị rất nhiều phái ăn chơi trác táng phản đối, bất quá Diệp Xu Xu đặc biệt duy trì việc này.
- “Điện hạ, chàng làm không sai, nên như vậy!”
Thái Tử nhướng mày, hắn biết Diệp Xu Xu nhất định sẽ duy trì hắn.
Diệp Xu Xu nói:
- “Trừ bỏ mậu dịch Tây Vực, hẳn là còn phải tăng mạnh mậu dịch trên biển, tạo thêm nhiều thuyền bè đi xa, hải ngoại có rất nhiều quốc gia, nếu có thể chuyển những thứ tốt của bọn họ ở nơi đó lại đây vậy không thể tốt hơn!”
Không hiểu được thế giới này còn có đại lục Châu Mỹ cùng loại địa phương khác hay không, nếu có thể phát hiện nơi đó vậy đến không được, Châu Mỹ chính là có một đống lớn mỏ bạc, tảng lớn thổ địa còn có thu hoạch khoai tây loại Thần sản cao cấp đấy.
Bất quá ý nguyện của nàng thẳng đến 70 năm sau, theo mậu dịch hàng hải Hạ Quốc phát triển, rốt cuộc mới có một vị thuyền trưởng may mắn phát hiện tân đại lục, cái tân đại lục kia sau lại bị người hậu đại Hạ Quốc hoàn toàn chiếm cứ. Bất quá đó đều là sự tình sau khi Thái Tử cùng Diệp Xu Xu chết đi.
Hiện tại Thái Tử còn đang vì mở rộng kinh thương tranh đấu với nhóm người bảo thủ.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Diệp Xu Xu gả cho Thái Tử thời gian nửa năm, mới hiểu được Khang Nguyên Đế cùng Thái Tử loại người thống trị quốc gia thật đúng là không dễ dàng, bởi vì có quá nhiều sự tình phải nhọc lòng.
Hạ Quốc lại là quốc gia có nhiều tai nạn, hôm nay nơi này lũ lụt, ngày mai nơi đó khô hạn, còn có nạn châu chấu, ôn dịch vân vân...., một đống lớn vấn đề, một cái không xử lý tốt, dân chúng cùng đường sẽ nổi lên tạo phản.
Nhìn thấy loại tình huống này, Diệp Xu Xu càng cảm thấy tầm quan trọng của kinh thương, sở dĩ dân chúng không đường sống, là bởi vì bọn họ không có tiền, sở dĩ không có tiền, là bởi vì nhóm địa chủ cảm thấy chỉ có tiền mới có giá trị, cho nên liều mạng gom tiền, gồm thâu đất đai…… tuần hoàn ác tính như thế, bá tánh mất đất càng ngày càng nhiều, xã hội sẽ trở nên càng ngày càng rung chuyển bất an.
Khẳng định Thái Tử không có cách nào giống như khai quốc hoàng đế sửa trị vấn đề đất đai, cho nên chỉ có thể tìm biện pháp khác, chuyển dời tiền của đám quan viên đến trên thương nghiệp chính là một lựa chọn không tồi.
Trừ bỏ này đó, Diệp Xu Xu còn biết một con đường khác, đó chính là thúc đẩy khoa học kỹ thuật, nói ví dụ cách mạng công nghiệp, đáng tiếc nàng đối máy hơi nước một chút cũng không hiểu, chỉ biết nguyên lý, nhưng không biết là như thế nào làm.
Bất quá tuy rằng nàng không hiểu, nhưng nàng tin tưởng chung quy có người giỏi tay nghề có thể căn cứ nàng để lộ ra về chút nguyên lý này cân nhắc ra tới. Một trăm năm sau, thật đúng là có người căn cứ chút nguyên lý nàng lưu lại làm ra được máy hơi nước, chính là phải chờ tới vận dụng đại quy mô, lại là sự tình một cái một trăm năm về sau.
*** *** *** *** ***
Ở dưới sự phấn đấu của Thái Tử, rốt cuộc thương nghiệp Hạ Quốc đã phá tan tầng tầng cản trở, mở rộng kinh thương lui tới cùng ngoại quốc, cũng hủy bỏ cấm đi lại ban đêm. Thậm chí còn cùng Bắc Nhung thành lập lui tới mậu dịch, từ có mậu dịch, người Bắc Nhung dần dần dần dần liền rất ít tới Hạ Quốc vào nhà cướp của, bởi vì mục đích bọn họ cướp bóc liền ở chỗ đoạt vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt, hiện tại có thể thông qua trao đổi da lông cùng thảo nguyên có được đồ vật đặc sản, vậy không cần liều mạng cướp bóc.
Bất quá thời điểm mùa đông người Bắc Nhung gian nan khuyết thiếu đồ ăn vẫn là sẽ đến cướp bóc.
Tóm lại, ở Thái Tử nỗ lực đi bước một, hoàn cảnh quanh Hạ Quốc yên ổn rất nhiều.
Diệp Xu Xu thì sao, mỗi ngày giúp đỡ bày mưu tính kế, nàng nói đều là trước đây học được từ sách giáo khoa, tuy rằng nàng nói không nhất định phù hợp Hạ Quốc cần dùng, nhưng thường thường sẽ mang đến cho Thái Tử cảm thụ không giống nhau, có chút biện pháp hắn cải tiến là có thể dùng.
Mỗi lần, Diệp Xu Xu thấy hắn nghe lọt được ý kiến nàng, nàng đều đặc biệt vui vẻ, cảm thấy chính mình là người hữu dụng.
Thái Tử nghe xong lời này cười rộ lên,
- “Nàng với ta mà nói trước nay đều rất hữu dụng, mặc dù nàng cái gì đều không nói cái gì đều không làm.”
Diệp Xu Xu nghe xong lời này lại không cảm thấy có bao nhiêu cảm động, mà là trừng mắt liếc hắn một cái, người này trong lòng rốt cuộc muốn nói cái gì, nàng lập tức liền đoán được.
Nàng cái gì cũng không nói không làm, nằm trên giường, với hắn mà nói liền quan trọng.
Ha hả, cẩu nam nhân.
Tuy rằng thường thường ầm ĩ vài cái biệt nữu, bất quá tổng thể mà nói, sinh hoạt của Diệp Xu Xu sau khi kết hôn còn không kém, Thái Tử đặc biệt bao dung nàng, tuy rằng có đôi khi cực kỳ bá đạo, lại vẫn là tôn trọng nàng.
Hoàng Hậu cái bà bà này cũng không khó xử nàng, cô em chồng Cửu công chúa thích nàng, trong cung từ sau khi Thái Hậu Huệ quý phi không còn nữa, đều an phận nhiều, mọi người đều rõ ràng địa vị Hoàng Hậu vững như Thái sơn, vị trí Thái Tử kiên cố không phá vỡ nổi, cho nên cơ bản đối hậu vị cùng ngôi vị hoàng đế đều hết hy vọng.
Sinh hoạt trong cung trừ bỏ buồn tẻ ra, nhưng thật ra không có hắc ám như Diệp Xu Xu tưởng vậy.
Tới mùa xuân, nàng còn có thể cùng Thái Tử cùng nhau đi ra ngoài chơi xuân săn thú. Ngày qua thật tiêu dao tự tại.
Thời điểm cuối mùa hè, rốt cuộc Diệp Xu Xu ở Thái Tử không ngừng kiên trì cày cấy đã mang thai.
Đứa nhỏ này tới quá không dễ dàng, Hoàng Hậu khẩn trương không thôi, rất giống như hài tử trong bụng Diệp Xu Xu là của bà vậy.
Thái Tử nhíu nhíu mi, cả đầu óc hắn đều là có phải mang thai hắn lại phải trở về những ngày giữ đạo hiếu giống như hòa thượng hay không?
Tưởng tượng như vậy tâm hắn liền tắc, còn có tám tháng đấy, hắn rất thảm.
Kỳ thi mùa thu năm đó, trượng phu Diệp Chân Chân thi rớt, nguyên nhân là sau khi Diệp Chân Chân gả tới đã náo loạn đến gia trạch không yên, rốt cuộc tạo ra trượng phu nàng không có tâm tư đọc sách.
Cụ thể lăn lộn như thế nào, Diệp Trường Canh không nói tỉ mỉ, chỉ nói Diệp Chân Chân tiêu tiền còn giống như ở nhà trước đây vậy, ngạch độ ăn dùng mặc đều vượt qua phạm vi Bạch gia có thể gánh vác.
Bạch gia biết nàng là thiên kim tiểu thư gia đình giàu có, cũng không dám chậm trễ, ăn dùng đều liều mạng cung phụng, chính là tính như vậy, nàng vẫn là ngại đông ngại tây, trong tối ngoài sáng xem thường Bạch cử nhân, cái này làm cho lòng tự trọng của một nam nhân đặt nơi nào?
Bạch cử nhân tức giận nên lại không bao giờ bước vào phòng Diệp Chân Chân nữa.
Sau khi hắn thi rớt tính toán về quê, Diệp Chân Chân làm sao chịu cùng hắn trở về nông thôn sinh hoạt? Nàng ầm ĩ muốn hòa ly. Dưới sự giận dữ Bạch cử nhân liền thật sự cùng nàng hòa ly.
- “Cho nên nàng hiện tại về nhà?” Diệp Xu Xu kinh ngạc.
Diệp Trường Canh thở dài,
- “Đúng vậy, bất quá phụ thân đã đối nàng thất vọng tột đỉnh, chỉ sợ không nghĩ lại phí tâm phí lực tìm trượng phu cho nàng.”
Diệp Xu Xu nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi:
- “Địch Thanh Huyền thành thân chưa?”
- “Hắn?”
Diệp Trường Canh sửng sốt, sau đó hắn lắc đầu,
- “Chẳng lẽ muội cảm thấy hắn sẽ cưới một nữ tử đã gả cho người?”
- “Muội chính là muốn hỏi một chút, không phải nói muốn Diệp Chân Chân gả cho hắn.”
- “Cưới, năm nay thành thân, nghe nói hắn đối thê tử hắn không có cảm tình gì, sống cũng không thế nào vui vẻ.”
- “A.”
Diệp Xu Xu gật gật đầu, nàng sợ Địch Thanh Huyền không thành thân cho nên mới cho Diệp Chân Chân ảo tưởng.
Cuối cùng Diệp Chân Chân cũng là tái giá, Diệp Thịnh Hồng căn cứ một chút trách nhiệm làm cha cuối cùng thay nàng tìm chọn người thích hợp, chính là nàng không chịu nghe, lần này đối tượng nàng gả là chính nàng chọn.
Đối phương là một nam nhân trung niên 35 tuổi đã chết thê tử nguyên phối, lớn hơn Diệp Chân Chân mười mấy tuổi, Diệp Chân Chân chọn hắn hoàn toàn là bởi vì đối phương là nhi tử hầu tước, hơn nữa lại là đích thứ tử, trong nhà có tiền có thế.
Mà cái Bình Dương hầu đó chịu cho nhi tử cưới một nữ nhân đã gả cho người tục huyền còn lại là bởi vì Diệp gia ra một cái Thái Tử Phi, bọn họ muốn lôi kéo quan hệ.
Diệp Xu Xu nghe đến đó, cười nhạo một tiếng, quan hệ của nàng cũng không phải dễ lôi kéo như vậy. Người nhà đó xem như tính lộn bàn tính.
Sau khi Diệp Chân Chân gả đi, ngay từ đầu ngày trải qua còn tính dễ chịu, nhưng sau lại khi bà bà nàng lấy danh nghĩa nàng cầu kiến Diệp Xu Xu lại ăn bế môn canh thì, thái độ một nhà Bình Dương hầu đối nàng liền hoàn toàn thay đổi.
Có lần, trượng phu nàng uống rượu say, thế nhưng sử dụng quyền cước với nàng, mắng nàng là cái phế vật vô dụng ngay cả tỷ tỷ của mình cũng không để ý tới nàng, còn nói chính mình mắt bị mù mới cưới nàng một cái phế vật như vậy về nhà.
Diệp Chân Chân thế mới biết nguyên lai nàng thế nhưng dựa vào Diệp Xu Xu mới có thể vào đại môn hầu tước phủ.
Diệp Chân Chân hận, nàng thật là hận chết Diệp Xu Xu, nàng cảm thấy đời này của nàng chính là bởi vì Diệp Xu Xu mới huỷ hoại. Thế nhưng nàng hận lại thay đổi không được hiện trạng nàng sinh tồn, nàng đối một nhà Bình Dương hầu đã không có giá trị lợi dụng, tất cả mọi người đối nàng mắt lạnh tương đãi, trượng phu nàng càng là lộ ra nguyên hình, ở bên ngoài ăn chơi đàng đ!ếm, lúc trở về thì không hài lòng liền đánh nàng.
Diệp Chân Chân sống đến khổ không nói nổi, nàng đi tìm Diệp Thịnh Hồng, Diệp Thịnh Hồng không nghĩ quan tâm nàng, nói đây là con đường chính nàng chọn, lại khổ đều phải chịu.
Sắc mặt Diệp Chân Chân tái nhợt, nàng rõ ràng chỉ có Diệp Xu Xu mới có thể cứu nàng.
Nàng buông xuống chút tự tôn cuối cùng đi cầu kiến Diệp Xu Xu, nhưng mà tin tức này trực tiếp bị Thái Tử chặn lại, không thể tới trước mặt Diệp Xu Xu. Hiện tại Diệp Xu Xu đang mang thai, hắn không muốn nàng phải bị bất luận cái gì quấy rầy.
- “Nói cho thị vệ thủ vệ biết, từ nay về sau cái nữ nhân tên là Diệp Chân Chân dám can đảm lại tới đây, liền đánh nàng ra.”
Cứ như vậy hi vọng cuối cùng của Diệp Chân Chân hoàn toàn tan biến.
Năm thứ hai, Khang Nguyên Đế mở ân khoa, Bạch cử nhân chồng trước Diệp Chân Chân thế nhưng nhất cử cao trung, cũng ở trên thi đình được Khang Nguyên Đế thưởng thức, cho hắn đệ tam danh, cũng chính là Thám Hoa.
Tin tức truyền đến, Diệp Chân Chân biết vậy chẳng làm, đáng tiếc nàng liền tính lại hối hận cũng vô dụng.
*** *** *** *** ***
Cuối mùa xuân, hài tử trong bụng Diệp Xu Xu rốt cuộc dưa chín cuống rụng, là một tiểu nam hài tròn vo, Diệp Xu Xu cho nó cái nhũ danh kêu Phúc Bảo.
- “Không được, đụng phải tên của ta.” Thái Tử kháng nghị.
- “Kháng nghị không có hiệu quả, không phải chàng nói chàng không có nhũ danh sao? Hắn đã kêu Phúc Bảo!”
Thái Tử buồn bực, hắn nhìn cái tiểu tể tử tròn vo đó nghiến răng.
Vừa sinh ra liền đoạt nhũ danh của hắn, hắn cảm thấy chính mình có khả năng cùng nhi tử mệnh phạm hướng.
Thật đúng là đừng nói, hắn đoán đúng rồi.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Từ khi có tiểu Phúc Bảo, Diệp Xu Xu liền xa cách Thái Tử, cả trái tim trong mắt nàng chỉ còn lại có một mình nhi tử, Phúc Bảo cũng là cái ma nhân tinh, mỗi ngày dính nương nó không buông tay, một khắc đều không thể tách ra.
Mà Diệp Xu Xu thì sao, nàng quá thích cái tiểu tể tử này, cảm thấy hắn nào nào đều rất đáng yêu, thiên hạ đệ nhất siêu cấp vô địch đáng yêu, mỗi ngày hôn hôn hôn đều hôn không đủ.
Thái Tử trong lòng chua nha, giống như đánh nghiêng lu dấm, Diệp Xu Xu trước nay không dính qua hắn như vậy.
- “Thời điểm ta là hài tử như thế nào không thấy nàng dính ta như vậy?”
Diệp Xu Xu nghe xong, nàng thực khinh bỉ,
- “Người bao lớn? Cùng nhi tử tranh giành tình cảm?”
Chính là mặc kệ nàng nói như thế nào, Thái Tử chính là nhìn con của hắn chỗ nào cũng đều khó chịu, hắn cảm thấy tiểu tử này rất có khả năng là cố ý dính nương nó, tới chọc tức hắn.
Thẳng đến nó ba tuổi, còn mỗi ngày muốn nương ôm mới có thể đi vào giấc ngủ, mỗi lần kéo nó ra, nó sẽ lập tức tỉnh lại, vừa tỉnh liền oa oa khóc, chọc Diệp Xu Xu đánh móng heo hắn,
- “Không dễ dỗ ngủ, chàng lại muốn ầm ĩ cái gì?”
Chờ đến Diệp Xu Xu dỗ nhi tử, lại dỗ chính mình ngủ xong, nhi tử đột nhiên xoay đầu làm cái mặt quỷ với Thái Tử.
Thái Tử thấy thế, nghiến răng, tức giận muốn đánh mông phì của nhi tử.
Hắn biết tên tiểu tử thúi này nhất định là cố ý.
Toàn văn kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.