Chương 51
Hoa Mơ
15/12/2024
Tôi nghe Dũng nói tới đâu trái tim càng lúc càng đập mạnh như trống dồn, toàn thân tê cứng lẳng lặng siết lấy bàn tay của mình, biểu cảm trên gương mặt dường như cũng dần c.h.ế.t lặng đi.
Thề là Tùng? Thằng khốn kiếp, tôi không nghĩ nó lại sống c.h.ó đến vậy. Cứ nghĩ Dũng cũng chung tay với hắn ai ngờ mọi âm mưu đều do hắn nghĩ ra. Vì tiền hắn bất chấp bày mưu tính kế đến khốn nạn, dám lừa và đem vợ nó ngủ với người khác trước mặt nó chỉ để muốn có một đứa con rồi giành lấy tài sản của cụ nội mình, xong việc khi đã có tiền lại dám cả gan tày trời bày kế thủ tiêu mẹ con tôi để bịt miệng.
Càng biết mọi chuyện hắn làm ra tôi càng kinh hãi, không nghĩ được từ trước đến giờ tôi sống với một con người m.á.u lạnh vậy luôn.
Còn với Dũng bao nhiêu cảm xúc đang phơi bày rồi phải kìm nén lại cực độ khi mà anh thừa nhận Na là con gái của anh. Bí mật bao lâu nay Tùng chôn giấu giờ bị Dũng đào lên chỉ khiến cho tôi và Dũng như sống dở c.h.ế.t dở. Tình cảm không có, cuộc đời chúng tôi lại như đường ngược chiều không có điểm giao nhau, có liên quan với nhau bằng một đứa con chung. Trời ạ! Tôi khóc trong lòng như bão tố ập đến, trớ trêu đến mức tâm trí tôi trống rỗng chẳng biết mình nên làm sao cho đúng.
Đối diện với Dũng lúc này tôi không biết phải nói gì thêm nữa, tôi cứ thế im lặng hai chân bước đi tới bế Na mà như mang 2 tảng đá nặng trịch cứ thế mà tôi đi thẳng vào phòng để trốn chạy cái tình huống nghiệt ngã hiện tại. Có con VỚI anh chồng trớ trêu đến mức khiến tôi chẳng thể nào chấp nhận nổi.
∆∆∆
Những ngày sau đó không khí trong nhà im lìm như chẳng còn chút sự sống. Không cần Dũng phải cảnh báo như trước thì tôi cũng luôn tự động né tránh anh, cứ thế mà vốn dĩ chuyện thân phận của Na luôn là vấn đề nhạy cảm, tôi luôn muốn tìm ra người ngủ với tôi để có Na, nhưng khi biết Dũng là người hôm đó thì tôi lại không biết làm sao cho đúng.
Vì chúng tôi không nói chuyện, Dũng tôi để ý anh đi suốt cũng không thường ở nhà nữa nên chuyện tôi nhờ anh gửi mẫu tóc của Na cho chú thím Út tôi quên bén nên chưa gửi luôn. Mãi cho đến khi thím Út gọi cho tôi lần nữa
-Ủa Ngọc con chưa gửi đồ cho thím à?
Thím hỏi bất ngờ nên tôi ngẩng ra một lúc
-Ơ gửi gì hả thím?
-Con quên hả? Gửi tóc của Na đó con.
-Trời ạ tự dưng con quên mất. Thím không nhắc là con không nhớ luôn. Để chiều con gửi ngay ạ.
-Ừ, à sẵn kể con nghe chuyện này. Chú thím đưa ba chồng con về quê được rồi nha, vì thằng Tùng nằm một chỗ, mẹ chồng bây thì sao bây hiểu rồi hen. Nên chú Út hỏi đưa ba bây về quê nói đỡ là đi bốc thuốc nam cho uống với chú Út rảnh sẽ tập vật lý trị liệu cho ba bây nên mẹ chồng bây đồng ý rồi.
Tôi ngả người ra ghế thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng ba cũng có người lo
-Vậy là mừng rồi thím. Để con gửi tiền về phụ thím chăm ba nha.
-Thôi gửi cái gì, để lo cho con Na, chú bây nghe được thì chú chửi tao luôn bây giờ. À thím có đi nhờ bên luật sư tư vấn thêm rồi. Nếu thưa ra tòa thì tội lạm dụng tín nhiệm làm giả di chúc để chiếm đoạt tài sản thằng Tùng có thể đi tù từ 3 đến 6 năm và tịch thu tài sản giao lại cho người thừa kế hợp pháp. Chú thím thì không phải người muốn tranh giành của cải nhưng cứ theo di chúc mà thực hiện cho đúng tâm nguyện của cụ… Nhưng mà…
Nói đến đây thím Út im lặng như có điều khó nói khiến tôi phải lên tiếng trước
-Nhưng gì ạ thím cứ nói tiếp đi con vẫn đang nghe đây.
-Con và thằng Tùng vẫn còn là vợ chồng. Chuyện thưa kiện sẽ rắc rối với con.
-Không sao ạ, con cũng đang muốn kiện nó đây?
-Con đang tính toán chuyện gì nữa nói cho thím nghe được không?
-Dạ đợi ra tòa thì thím biết thôi ạ, cũng chỉ xoay quanh chuyện để tòa giải quyết ly hôn giữa bọn con dễ dàng hơn thôi.
-Ừ đáng đời nó, nghe phong phanh con kia cũng bỏ nó rồi con?
-Ai bỏ ạ, là cô gái tên Ngân đúng không thím?
Thề là Tùng? Thằng khốn kiếp, tôi không nghĩ nó lại sống c.h.ó đến vậy. Cứ nghĩ Dũng cũng chung tay với hắn ai ngờ mọi âm mưu đều do hắn nghĩ ra. Vì tiền hắn bất chấp bày mưu tính kế đến khốn nạn, dám lừa và đem vợ nó ngủ với người khác trước mặt nó chỉ để muốn có một đứa con rồi giành lấy tài sản của cụ nội mình, xong việc khi đã có tiền lại dám cả gan tày trời bày kế thủ tiêu mẹ con tôi để bịt miệng.
Càng biết mọi chuyện hắn làm ra tôi càng kinh hãi, không nghĩ được từ trước đến giờ tôi sống với một con người m.á.u lạnh vậy luôn.
Còn với Dũng bao nhiêu cảm xúc đang phơi bày rồi phải kìm nén lại cực độ khi mà anh thừa nhận Na là con gái của anh. Bí mật bao lâu nay Tùng chôn giấu giờ bị Dũng đào lên chỉ khiến cho tôi và Dũng như sống dở c.h.ế.t dở. Tình cảm không có, cuộc đời chúng tôi lại như đường ngược chiều không có điểm giao nhau, có liên quan với nhau bằng một đứa con chung. Trời ạ! Tôi khóc trong lòng như bão tố ập đến, trớ trêu đến mức tâm trí tôi trống rỗng chẳng biết mình nên làm sao cho đúng.
Đối diện với Dũng lúc này tôi không biết phải nói gì thêm nữa, tôi cứ thế im lặng hai chân bước đi tới bế Na mà như mang 2 tảng đá nặng trịch cứ thế mà tôi đi thẳng vào phòng để trốn chạy cái tình huống nghiệt ngã hiện tại. Có con VỚI anh chồng trớ trêu đến mức khiến tôi chẳng thể nào chấp nhận nổi.
∆∆∆
Những ngày sau đó không khí trong nhà im lìm như chẳng còn chút sự sống. Không cần Dũng phải cảnh báo như trước thì tôi cũng luôn tự động né tránh anh, cứ thế mà vốn dĩ chuyện thân phận của Na luôn là vấn đề nhạy cảm, tôi luôn muốn tìm ra người ngủ với tôi để có Na, nhưng khi biết Dũng là người hôm đó thì tôi lại không biết làm sao cho đúng.
Vì chúng tôi không nói chuyện, Dũng tôi để ý anh đi suốt cũng không thường ở nhà nữa nên chuyện tôi nhờ anh gửi mẫu tóc của Na cho chú thím Út tôi quên bén nên chưa gửi luôn. Mãi cho đến khi thím Út gọi cho tôi lần nữa
-Ủa Ngọc con chưa gửi đồ cho thím à?
Thím hỏi bất ngờ nên tôi ngẩng ra một lúc
-Ơ gửi gì hả thím?
-Con quên hả? Gửi tóc của Na đó con.
-Trời ạ tự dưng con quên mất. Thím không nhắc là con không nhớ luôn. Để chiều con gửi ngay ạ.
-Ừ, à sẵn kể con nghe chuyện này. Chú thím đưa ba chồng con về quê được rồi nha, vì thằng Tùng nằm một chỗ, mẹ chồng bây thì sao bây hiểu rồi hen. Nên chú Út hỏi đưa ba bây về quê nói đỡ là đi bốc thuốc nam cho uống với chú Út rảnh sẽ tập vật lý trị liệu cho ba bây nên mẹ chồng bây đồng ý rồi.
Tôi ngả người ra ghế thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng ba cũng có người lo
-Vậy là mừng rồi thím. Để con gửi tiền về phụ thím chăm ba nha.
-Thôi gửi cái gì, để lo cho con Na, chú bây nghe được thì chú chửi tao luôn bây giờ. À thím có đi nhờ bên luật sư tư vấn thêm rồi. Nếu thưa ra tòa thì tội lạm dụng tín nhiệm làm giả di chúc để chiếm đoạt tài sản thằng Tùng có thể đi tù từ 3 đến 6 năm và tịch thu tài sản giao lại cho người thừa kế hợp pháp. Chú thím thì không phải người muốn tranh giành của cải nhưng cứ theo di chúc mà thực hiện cho đúng tâm nguyện của cụ… Nhưng mà…
Nói đến đây thím Út im lặng như có điều khó nói khiến tôi phải lên tiếng trước
-Nhưng gì ạ thím cứ nói tiếp đi con vẫn đang nghe đây.
-Con và thằng Tùng vẫn còn là vợ chồng. Chuyện thưa kiện sẽ rắc rối với con.
-Không sao ạ, con cũng đang muốn kiện nó đây?
-Con đang tính toán chuyện gì nữa nói cho thím nghe được không?
-Dạ đợi ra tòa thì thím biết thôi ạ, cũng chỉ xoay quanh chuyện để tòa giải quyết ly hôn giữa bọn con dễ dàng hơn thôi.
-Ừ đáng đời nó, nghe phong phanh con kia cũng bỏ nó rồi con?
-Ai bỏ ạ, là cô gái tên Ngân đúng không thím?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.