Chương 56
Hoa Mơ
15/12/2024
Dũng đi trước tôi lẽo đẽo theo sau anh. Chúng tôi đi tới khu treo những mẫu váy dạ hội đắt đỏ có cái lên đến mấy trăm triệu khiến cho tôi chỉ biết trố mắt ra nhìn. Có lẽ cả đời này mấy chỗ xa hoa này tôi cũng chẳng thể một mình dám bước vào nếu như không phải hôm nay Dũng đưa tôi đến.
Tôi đang đứng đưa mắt nhìn xung quanh xem những mẫu váy nơi đây thì có mấy nhân viên nhìn tôi với ánh mắt đầy tia khinh thường. Họ còn bĩu môi đánh giá tôi
-Nhìn cô ta phèn quá trời quá đất, bộ quần áo trên người chắc không đến 100k.
Một nhân viên khác cười khúc khích tiếp lời
-Lần đầu tiên shop mình có người nhà quê đến đó nha. Mau ra phục vụ người ta đi.
-Mày đi đi. Tao chắc không có diễm phúc.
-Tao hả, tao cũng như mày!!!
Hai người họ kẻ tung người hứng rồi cười hả hê làm cho tôi quê đến mức c.h.ế.t trân tại chỗ chẳng còn dám nhìn ở đâu nữa, hai tay thừa thãi bấu chặt vào nhau muốn thủng cả da tay. Càng xấu hổ tôi càng muốn rủa xả Dũng. Anh ta là tên đáng chết, dẫn tôi vào đây làm gì để người ta sỉ nhục tôi vẫn ko một lời nói vào.
Cũng may kịp thời Dũng đi tới, anh liếc nhìn hai nhân viên kia bằng ánh mắt lạnh như dao. Sao đó chỉ tay về phía một chiếc váy rồi lên tiếng
-Lấy cho cô ấy chiếc váy đó!
Hai nhân viên đang cười cợt, nghe Dũng nói lập tức sượng trân, nụ cười tắt ngắm. Hốt hoảng cúi đầu trước Dũng
-Chào anh Dũng.
Dũng dùng ánh mắt không hài lòng trả lời họ
-Hai cô khinh thường người của tôi không có tiền mua đồ à?
-Dạ là tụi em không có mắt nên không nhìn rõ là bạn anh Dũng đây.
-Thế bây giờ các cô bán không?
-Dạ bán, bán chứ anh.
Họ vội vàng đi lấy chiếc váy trễ vai màu nude mà Dũng vừa chỉ xuống đưa cho tôi.
Tôi ngước nhìn Dũng, nhìn giá chiếc váy là 30 triệu mà giật mình thon thót.
-Anh…tôi không mặc đâu?
Dũng gằn giọng nhìn tôi đáp
-Tôi có tiền không cần cô lo.
-Nhưng mà…
-Vào trong thử đi.
Tôi nghe lời Dũng đi vào trong thử. Lúc này hai người nhân viên kia cũng thay đổi thái độ với tôi rồi. Họ nhiệt tình rơm rả còn khen tôi mặc váy rất xinh
-Công nhận là chị mặc bộ này đẹp thiệt đó.
-Lúc nãy không phải mấy chị chê tôi nghèo rồi không muốn phục vụ tôi sao?
-Ơ hiểu lầm thôi, chị là bạn của anh Dũng thì làm sao chúng tôi dám chứ?
Tôi cười khẩy trước thái độ của họ. Thế nhưng dù sao họ cũng là nhân viên làm công ăn lương nên tôi cũng không làm khó khăn gì. Sau khi dây kéo được kéo lên, lúc này nhìn mình trong gương, chiếc váy hàng hiệu khoác lên người khiến tôi như biến thành một nàng công chúa.
Tôi rụt rè bước ra khi hai cô nhân viên kéo tấm rèm sang một bên, Dũng lúc này đang ngắm một chiếc váy khác, nghe tiếng anh động anh quay gắt lại. Ánh mắt anh đặt lên người tôi. Dũng nhìn tôi thật lâu làm tôi ngượng đến đỏ cả mặt, cứ nghĩ anh sẽ khen tôi đẹp giống như những cảnh phim tôi đã xem. Nhưng không thực tế lúc nào cũng trái ngược.
-Cũng được. Mặc bộ đó rồi xem giúp tôi chiếc váy này đẹp không?
Tôi hơi buồn với thái độ kia của Dũng. Nhưng rồi vẫn nghe theo lời anh đưa mắt nhìn chiếc váy đó để nhận xét
-Đẹp!
-Cô thấy đẹp thật chứ?
-Ừ.
-Vậy thì gói cái này cho tôi đi.
…
Dũng tính tiền xong, tôi nghe loáng thoáng 2 Chievo váy hơn trăm cũ. Tôi tiếc tiền định bụng từ chối và thay ra nhưng Dũng không cho. Anh bảo tôi còn phải đi tiệc cùng Dũng nên phải mặc như vậy, tôi là bất đắc dĩ lại lập cập đi theo anh.
Dũng chở tôi đi tới một gara xe oto, lúc tới đây thì anh bảo tôi ngồi đợi, anh vào đó một mình khoảng nửa tiếng sau mới quay ra, trên tay còn cầm theo chiếc hộp quà nhỏ xíu.
Thái độ Dũng từ lúc ra đến khi lái xe đi hình như đang vui lắm. Mà tôi cũng không tiện hỏi cho đến khi xe anh dừng đến một quán bar lớn. Tôi còn chưa kịp hiểu anh đưa tôi thek tới đây để mà làm gì thì bất ngờ Dũng đưa sang tôi chiếc hộp đựng chiếc váy lúc nãy anh mua rồi nói với tôi
-Cô cầm giúp tôi đi lên phòng xx trước. Nếu ngại thì đứng ở ngoài đợi tôi. Tôi lại quầy dặn họ vài việc xíu tôi lên đưa cô vào dự tiệc sinh nhật của bạn tôi luôn .
Nghe đến đây, lại sực nhớ tin nhắn kia nên vô thức tôi nhìn Dũng rồi buộc miệng hỏi
-Sinh nhật của Kim Hân đúng không?
Dũng không để ý sắc mặt tôi đã tối màu mà anh dường như đang mong ngóng một điều gì đó ở nơi đây nên anh lập tức gật đầu trả lời tôi luôn
Vy-ô nói đúng rồi, Là Sinh nhật của Kim Hân bạn tôi.
Tôi đang đứng đưa mắt nhìn xung quanh xem những mẫu váy nơi đây thì có mấy nhân viên nhìn tôi với ánh mắt đầy tia khinh thường. Họ còn bĩu môi đánh giá tôi
-Nhìn cô ta phèn quá trời quá đất, bộ quần áo trên người chắc không đến 100k.
Một nhân viên khác cười khúc khích tiếp lời
-Lần đầu tiên shop mình có người nhà quê đến đó nha. Mau ra phục vụ người ta đi.
-Mày đi đi. Tao chắc không có diễm phúc.
-Tao hả, tao cũng như mày!!!
Hai người họ kẻ tung người hứng rồi cười hả hê làm cho tôi quê đến mức c.h.ế.t trân tại chỗ chẳng còn dám nhìn ở đâu nữa, hai tay thừa thãi bấu chặt vào nhau muốn thủng cả da tay. Càng xấu hổ tôi càng muốn rủa xả Dũng. Anh ta là tên đáng chết, dẫn tôi vào đây làm gì để người ta sỉ nhục tôi vẫn ko một lời nói vào.
Cũng may kịp thời Dũng đi tới, anh liếc nhìn hai nhân viên kia bằng ánh mắt lạnh như dao. Sao đó chỉ tay về phía một chiếc váy rồi lên tiếng
-Lấy cho cô ấy chiếc váy đó!
Hai nhân viên đang cười cợt, nghe Dũng nói lập tức sượng trân, nụ cười tắt ngắm. Hốt hoảng cúi đầu trước Dũng
-Chào anh Dũng.
Dũng dùng ánh mắt không hài lòng trả lời họ
-Hai cô khinh thường người của tôi không có tiền mua đồ à?
-Dạ là tụi em không có mắt nên không nhìn rõ là bạn anh Dũng đây.
-Thế bây giờ các cô bán không?
-Dạ bán, bán chứ anh.
Họ vội vàng đi lấy chiếc váy trễ vai màu nude mà Dũng vừa chỉ xuống đưa cho tôi.
Tôi ngước nhìn Dũng, nhìn giá chiếc váy là 30 triệu mà giật mình thon thót.
-Anh…tôi không mặc đâu?
Dũng gằn giọng nhìn tôi đáp
-Tôi có tiền không cần cô lo.
-Nhưng mà…
-Vào trong thử đi.
Tôi nghe lời Dũng đi vào trong thử. Lúc này hai người nhân viên kia cũng thay đổi thái độ với tôi rồi. Họ nhiệt tình rơm rả còn khen tôi mặc váy rất xinh
-Công nhận là chị mặc bộ này đẹp thiệt đó.
-Lúc nãy không phải mấy chị chê tôi nghèo rồi không muốn phục vụ tôi sao?
-Ơ hiểu lầm thôi, chị là bạn của anh Dũng thì làm sao chúng tôi dám chứ?
Tôi cười khẩy trước thái độ của họ. Thế nhưng dù sao họ cũng là nhân viên làm công ăn lương nên tôi cũng không làm khó khăn gì. Sau khi dây kéo được kéo lên, lúc này nhìn mình trong gương, chiếc váy hàng hiệu khoác lên người khiến tôi như biến thành một nàng công chúa.
Tôi rụt rè bước ra khi hai cô nhân viên kéo tấm rèm sang một bên, Dũng lúc này đang ngắm một chiếc váy khác, nghe tiếng anh động anh quay gắt lại. Ánh mắt anh đặt lên người tôi. Dũng nhìn tôi thật lâu làm tôi ngượng đến đỏ cả mặt, cứ nghĩ anh sẽ khen tôi đẹp giống như những cảnh phim tôi đã xem. Nhưng không thực tế lúc nào cũng trái ngược.
-Cũng được. Mặc bộ đó rồi xem giúp tôi chiếc váy này đẹp không?
Tôi hơi buồn với thái độ kia của Dũng. Nhưng rồi vẫn nghe theo lời anh đưa mắt nhìn chiếc váy đó để nhận xét
-Đẹp!
-Cô thấy đẹp thật chứ?
-Ừ.
-Vậy thì gói cái này cho tôi đi.
…
Dũng tính tiền xong, tôi nghe loáng thoáng 2 Chievo váy hơn trăm cũ. Tôi tiếc tiền định bụng từ chối và thay ra nhưng Dũng không cho. Anh bảo tôi còn phải đi tiệc cùng Dũng nên phải mặc như vậy, tôi là bất đắc dĩ lại lập cập đi theo anh.
Dũng chở tôi đi tới một gara xe oto, lúc tới đây thì anh bảo tôi ngồi đợi, anh vào đó một mình khoảng nửa tiếng sau mới quay ra, trên tay còn cầm theo chiếc hộp quà nhỏ xíu.
Thái độ Dũng từ lúc ra đến khi lái xe đi hình như đang vui lắm. Mà tôi cũng không tiện hỏi cho đến khi xe anh dừng đến một quán bar lớn. Tôi còn chưa kịp hiểu anh đưa tôi thek tới đây để mà làm gì thì bất ngờ Dũng đưa sang tôi chiếc hộp đựng chiếc váy lúc nãy anh mua rồi nói với tôi
-Cô cầm giúp tôi đi lên phòng xx trước. Nếu ngại thì đứng ở ngoài đợi tôi. Tôi lại quầy dặn họ vài việc xíu tôi lên đưa cô vào dự tiệc sinh nhật của bạn tôi luôn .
Nghe đến đây, lại sực nhớ tin nhắn kia nên vô thức tôi nhìn Dũng rồi buộc miệng hỏi
-Sinh nhật của Kim Hân đúng không?
Dũng không để ý sắc mặt tôi đã tối màu mà anh dường như đang mong ngóng một điều gì đó ở nơi đây nên anh lập tức gật đầu trả lời tôi luôn
Vy-ô nói đúng rồi, Là Sinh nhật của Kim Hân bạn tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.