Mỗi Lần Đều Là Ta Nằm Cũng Trúng Đạn
Chương 3:
Vượng tài thị chỉ miêu
02/11/2024
Khi Lưu Sương xuyên không đến, mẹ nàng đã sớm qua đời vì bị mẹ cả, vốn là con gái của Võ Định hầu, hành hạ đến chết.
Cha không thương, mẹ mất sớm, mẹ cả cường thế, thế lực nhà ngoại thì yếu kém, cuộc sống của Bạch Lưu Sương vô cùng khổ sở. Đến tuổi cập kê nhưng chẳng ai lo liệu chuyện hôn sự. Đúng lúc ấy, Lưu Sương xuyên đến, bắt đầu cải biến cuộc đời của mình...
Lưu Sương vừa xuyên đến, cuộc đời Bạch Lưu Sương lập tức thăng hoa. Nàng cải trang nam nhân ra ngoài buôn bán, thu hút một đám mỹ nam phải lòng. Sau đó, nàng còn lọt vào mắt xanh của Lục hoàng tử đương triều, Yến Hằng. Trải qua vô số lần hợp rồi tan, bị nữ phụ hãm hại, ghen tuông đố kỵ, cuối cùng Bạch Lưu Sương thành công lấy thân phận thứ nữ mà gả cho Lục hoàng tử, trở thành Vương phi.
“Chuyện này thật là phi khoa học!” Tiền Thiển đọc xong phần giới thiệu thế giới mà không khỏi thốt lên. Một cô nhân viên văn phòng bình thường, xuyên về cổ đại mà bỗng dưng cái gì cũng biết, buôn bán thuận lợi, thơ ca thành thạo, thậm chí còn rành rẽ cách chế tạo thuốc nổ! Thật đúng là chỉ trong nháy mắt mà biến thành toàn tài!
“Không có hiểu biết gì cả! Ngươi không biết nam nữ chính đều có hào quang à?” 7788 khinh bỉ nhìn Tiền Thiển. “Mà năng lực của nữ chính có khoa học hay không cũng chẳng liên quan gì đến ngươi. Ngươi cứ làm tốt vai quần chúng của mình là được.”
“Ta rốt cuộc sẽ diễn ai?” Tiền Thiển thắc mắc, lật tới lật lui cuốn sách trong tay, cảm thấy mấy vai nữ phụ xuất hiện trong truyện đều rất quan trọng, không ai trông giống nhân vật chạy vặt cả.
“Đây, chính là chỗ này. Câu thoại này rất quan trọng, là mấu chốt thúc đẩy cốt truyện phát triển, nhất định phải nhớ kỹ.” 7788 nghiêm túc chỉ điểm.
Tiền Thiển nhìn qua, quả nhiên… Rất quan trọng! Đây là lần đầu tiên nam nữ chính gặp mặt, một sự kiện trọng đại không thể thiếu!
Lúc ấy, nam chính – Lục hoàng tử Yến Hằng – đang cải trang du ngoạn, vào tửu lâu ăn cơm nhưng quên mang tiền, đang trong tình huống xấu hổ thì tình cờ gặp Bạch Lưu Sương cải trang nam nhân đi bàn chuyện làm ăn. Bạch Lưu Sương ra tay giúp đỡ, hai người gặp gỡ như thể quen nhau từ lâu, tình cảm nhanh chóng phát triển.
Tiền Thiển sắp sửa chứng kiến khoảnh khắc lịch sử quan trọng này, và bản thân nàng sẽ đóng một vai không thể thiếu: vai tiểu nhị trong quán chạy bàn, thậm chí còn có hai câu thoại cực kỳ quan trọng.
Câu đầu tiên: “Đại gia, nhìn ngài ăn mặc đẹp đẽ quý giá thế này, sao lại có thể ăn chực được chứ? Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.”
Câu thứ hai: “Muốn quỵt nợ cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Tiền Thiển: Σ(°△°|||)︴ Nhiệm vụ vĩ đại và quang vinh như thế lại giao cho ta sao.
“Làm tốt vai tiểu nhị cũng là có tiền đồ đấy chứ.” 7788 an ủi Tiền Thiển.
“Nếu mà có tiền đồ, thì sao vai tiểu nhị gốc lại không làm? Cái này chẳng phải vai nào NPC cũng diễn được sao? Tại sao nhất định phải là ta?” Tiền Thiển vẫn không tin.
“Thế giới này có độ tự do khá cao. Ngoài các nhân vật chính trong cốt truyện, ý thức của các nhân vật khác không bị ảnh hưởng quá nhiều, họ chủ yếu phát triển tự do. Vì NPC gốc của vai tiểu nhị đã sớm đi học nghề ở một tiệm thuốc nên không thể quay lại làm tiểu nhị nữa. Chúng ta bên Quản lý Cục cũng không thể đảm bảo rằng bất kỳ NPC nào nhận vai này sẽ nói đúng lời thoại để thúc đẩy cốt truyện. Đổi một tiểu nhị khác có thể sẽ không đủ thông minh để châm chọc nam chính như kịch bản yêu cầu.”
“7788 giải thích như vậy.
“Ừm… được rồi, ta sẽ đi làm nhiệm vụ. Sau đó, chỉ cần chờ cả nam chính và nữ chính có mặt, rồi nói ra lời thoại là nhiệm vụ hoàn thành, đúng không?” Tiền Thiển ngập ngừng nói.
“Đúng, đúng vậy! Rất đơn giản phải không? Không thể nào thất bại được, chỉ cần đi qua một lần là có 50 điểm tích lũy, lương cao lắm đó!” 7788 tỏ vẻ đầy tự tin. “Giờ thì đi ngay đi, đừng chần chừ nữa. Ta đã chọn cho ngươi thể xác phù hợp rồi, nhớ tiếp nhận ký ức trước nhé, kẻo bị lộ. Có gì không rõ thì cứ hỏi ta, ta luôn ở đây.”
Hệ thống nhà mình đã nói đến mức này, Tiền Thiển chỉ biết gật đầu trong bực bội. Một cơn choáng váng ập đến, và Tiền Thiển chính thức bước vào nhiệm vụ đầu tiên.
Mở mắt ra, xung quanh là bóng tối mịt mù, không biết mình đang ở đâu. Cô giơ tay sờ thử, phát hiện có chăn phủ trên người. À, thì ra chủ thể ban đầu cũng đang ngủ, Tiền Thiển tự nhủ. Đã vậy thì theo lời 7788, cô bắt đầu tiếp nhận ký ức.
Cha không thương, mẹ mất sớm, mẹ cả cường thế, thế lực nhà ngoại thì yếu kém, cuộc sống của Bạch Lưu Sương vô cùng khổ sở. Đến tuổi cập kê nhưng chẳng ai lo liệu chuyện hôn sự. Đúng lúc ấy, Lưu Sương xuyên đến, bắt đầu cải biến cuộc đời của mình...
Lưu Sương vừa xuyên đến, cuộc đời Bạch Lưu Sương lập tức thăng hoa. Nàng cải trang nam nhân ra ngoài buôn bán, thu hút một đám mỹ nam phải lòng. Sau đó, nàng còn lọt vào mắt xanh của Lục hoàng tử đương triều, Yến Hằng. Trải qua vô số lần hợp rồi tan, bị nữ phụ hãm hại, ghen tuông đố kỵ, cuối cùng Bạch Lưu Sương thành công lấy thân phận thứ nữ mà gả cho Lục hoàng tử, trở thành Vương phi.
“Chuyện này thật là phi khoa học!” Tiền Thiển đọc xong phần giới thiệu thế giới mà không khỏi thốt lên. Một cô nhân viên văn phòng bình thường, xuyên về cổ đại mà bỗng dưng cái gì cũng biết, buôn bán thuận lợi, thơ ca thành thạo, thậm chí còn rành rẽ cách chế tạo thuốc nổ! Thật đúng là chỉ trong nháy mắt mà biến thành toàn tài!
“Không có hiểu biết gì cả! Ngươi không biết nam nữ chính đều có hào quang à?” 7788 khinh bỉ nhìn Tiền Thiển. “Mà năng lực của nữ chính có khoa học hay không cũng chẳng liên quan gì đến ngươi. Ngươi cứ làm tốt vai quần chúng của mình là được.”
“Ta rốt cuộc sẽ diễn ai?” Tiền Thiển thắc mắc, lật tới lật lui cuốn sách trong tay, cảm thấy mấy vai nữ phụ xuất hiện trong truyện đều rất quan trọng, không ai trông giống nhân vật chạy vặt cả.
“Đây, chính là chỗ này. Câu thoại này rất quan trọng, là mấu chốt thúc đẩy cốt truyện phát triển, nhất định phải nhớ kỹ.” 7788 nghiêm túc chỉ điểm.
Tiền Thiển nhìn qua, quả nhiên… Rất quan trọng! Đây là lần đầu tiên nam nữ chính gặp mặt, một sự kiện trọng đại không thể thiếu!
Lúc ấy, nam chính – Lục hoàng tử Yến Hằng – đang cải trang du ngoạn, vào tửu lâu ăn cơm nhưng quên mang tiền, đang trong tình huống xấu hổ thì tình cờ gặp Bạch Lưu Sương cải trang nam nhân đi bàn chuyện làm ăn. Bạch Lưu Sương ra tay giúp đỡ, hai người gặp gỡ như thể quen nhau từ lâu, tình cảm nhanh chóng phát triển.
Tiền Thiển sắp sửa chứng kiến khoảnh khắc lịch sử quan trọng này, và bản thân nàng sẽ đóng một vai không thể thiếu: vai tiểu nhị trong quán chạy bàn, thậm chí còn có hai câu thoại cực kỳ quan trọng.
Câu đầu tiên: “Đại gia, nhìn ngài ăn mặc đẹp đẽ quý giá thế này, sao lại có thể ăn chực được chứ? Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.”
Câu thứ hai: “Muốn quỵt nợ cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Tiền Thiển: Σ(°△°|||)︴ Nhiệm vụ vĩ đại và quang vinh như thế lại giao cho ta sao.
“Làm tốt vai tiểu nhị cũng là có tiền đồ đấy chứ.” 7788 an ủi Tiền Thiển.
“Nếu mà có tiền đồ, thì sao vai tiểu nhị gốc lại không làm? Cái này chẳng phải vai nào NPC cũng diễn được sao? Tại sao nhất định phải là ta?” Tiền Thiển vẫn không tin.
“Thế giới này có độ tự do khá cao. Ngoài các nhân vật chính trong cốt truyện, ý thức của các nhân vật khác không bị ảnh hưởng quá nhiều, họ chủ yếu phát triển tự do. Vì NPC gốc của vai tiểu nhị đã sớm đi học nghề ở một tiệm thuốc nên không thể quay lại làm tiểu nhị nữa. Chúng ta bên Quản lý Cục cũng không thể đảm bảo rằng bất kỳ NPC nào nhận vai này sẽ nói đúng lời thoại để thúc đẩy cốt truyện. Đổi một tiểu nhị khác có thể sẽ không đủ thông minh để châm chọc nam chính như kịch bản yêu cầu.”
“7788 giải thích như vậy.
“Ừm… được rồi, ta sẽ đi làm nhiệm vụ. Sau đó, chỉ cần chờ cả nam chính và nữ chính có mặt, rồi nói ra lời thoại là nhiệm vụ hoàn thành, đúng không?” Tiền Thiển ngập ngừng nói.
“Đúng, đúng vậy! Rất đơn giản phải không? Không thể nào thất bại được, chỉ cần đi qua một lần là có 50 điểm tích lũy, lương cao lắm đó!” 7788 tỏ vẻ đầy tự tin. “Giờ thì đi ngay đi, đừng chần chừ nữa. Ta đã chọn cho ngươi thể xác phù hợp rồi, nhớ tiếp nhận ký ức trước nhé, kẻo bị lộ. Có gì không rõ thì cứ hỏi ta, ta luôn ở đây.”
Hệ thống nhà mình đã nói đến mức này, Tiền Thiển chỉ biết gật đầu trong bực bội. Một cơn choáng váng ập đến, và Tiền Thiển chính thức bước vào nhiệm vụ đầu tiên.
Mở mắt ra, xung quanh là bóng tối mịt mù, không biết mình đang ở đâu. Cô giơ tay sờ thử, phát hiện có chăn phủ trên người. À, thì ra chủ thể ban đầu cũng đang ngủ, Tiền Thiển tự nhủ. Đã vậy thì theo lời 7788, cô bắt đầu tiếp nhận ký ức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.