Mỗi Lần Gả Chồng Đều Phải Chết
Chương 2: Tuyệt Sắc Nữ Tu Ở Hiện Đại (Một)
Phi Tử Hiểu
18/09/2021
Editor: Bạch Lộc Thời
Beta: Phương Huyền
Công chúa: bản cung chỉ lẳng lặng nhìn nữ chính bị bắt nạt.
----------------
Học viên Ngải Kim, trường đại học tốt nhất ở thành phố K.
Đây là nơi dành riêng cho cho những con em nhà giàu quyền quý, là nơi tập hợp của đám con cháu thiên tài tinh anh, nơi mà bình dân chỉ có thể mãi ngước nhìn.
Cũng giống như tên của nó, học viện Ngải Kim có phong cách hết sức lộng lẫy: đỉnh của các tòa nhà giống như những ngọn tháp theo kiểu dáng Châu u, trồng rất nhiều các loại hoa cỏ hiếm lạ, quý báu, đài phun nước tinh xảo có ở khắp nơi, đồng phục được thiết kế vô cùng tinh tế...... Bất kể là kiến trúc hay là các thiết bị dạy học cũng là những thứ tốt nhất mà người bình thường không bao giờ có thể tiếp xúc được. Thậm chí đến cả nhân viên dọn vệ sinh ở đây cũng có thể là tiến sĩ gì đó.
Mà càng huy hoàng thì bóng tối càng hắc ám, học viện Ngải Kim cũng có nhiều việc không muốn để người ngoài biết.
“Nhanh! Bắt lấy cô ta!”
“Đừng cho con tiện nhân này chạy thoát!”
Trong khu rừng bên cạnh góc hoa viên của của học viện Ngải Kim có hai cô gái mặc đồng phục của sinh viên năm nhất đang đuổi theo một cô gái tóc ngắn đang liều mạng chạy về phía đằng trước, muốn đem cô gái ấy đè xuống đất. Họ kéo tóc, dùng chân đạp lên chân của cô gái, ép cô ấy phải quỳ xuống đất một cách nhục nhã.
Một loạt hành động này khiến một cô gái có ngoại hình xinh đẹp ở cách đó không xa nở một nụ cười vui thích, có vẻ rất đắc ý.
Thấy đối phương bị áp đảo gần như hoàn toàn, cô gái xinh đẹp bước lên phía trước, lấy tay kéo cằm cô gái tóc ngắn nâng lên, trong mắt không chút che giấu khinh miệt và tức giận.
“Bạch Hiểu, mày là cái thá gì, cũng chỉ là một đứa con gái riêng của Bạch gia thôi, thế mà lại dám câu dẫn Thanh Trạch của tao!” Cô ta lạnh lùng nói, trong giọng nói còn ẩn chứa ác ý không hề che giấu.
“Tôi không có.” Cho dù đã rơi vào thế bất lợi nhưng cô gái tóc ngắn cũng không có chút khuất phục nào, mặt mũi tràn đầy tức giận nói: “tôi không hề câu dẫn Lâm Thanh Trạch, tự hắn vẫn luôn quấy rối tôi, Ngô Mộng Cầm, tự cô không có bản lĩnh giữ người đàn ông mà mình nhìn trúng!”
“Bốp --”
Nghe vậy Ngô Mộng Cầm lập tức giận dữ, cô ta giơ tay dáng cho Bạch Hiểu một cái tát, mắng: “Con tiện nhân này!”
Sau đó không chút do dự hung ác đá một cái vào bụng của Bạch Hiểu.
“Tao cho mày cứng miệng này!”
......
“Ký chủ, nếu không ngăn cản thì thật sự không có vấn đề gì à? Bây giờ cô tới ngăn cản còn có thể lấy được hảo cảm của nữ chính.”
“Bản cung cũng không phải người ăn no rửng mỡ, nhảy ra lấy hảo cảm của nữ chính để làm gì.” Cơ Tuệ hai chân vung vẩy, cô ngồi trên một cái cây lớn không biết là cây gì, vừa quan sát phía bên kia đang đánh nhau, vừa thờ ơ nói: “ngươi đừng có quên nhiệm vụ của bản cung là khiến nữ chính thân bại danh liệt, chứ không phải ôm đùi cô ta. Huống hồ bây giờ Bạch Hiểu cũng chưa phải là nữ chính đâu! Nữ chính là một nữ tu* đoạt xá thân xác của cô ta.”
(*Nữ tu: girl tu tiên :)) - BLT)
“......” Hừ, nói có đạo lý gớm, hắn không phản bác được.
“Mà ta nói này, Tê Đồng, thật sự phải chờ tới khi nam nữ chính gặp nhau rồi mới có thể ra tay à?” Cơ Tuệ vuốt mái tóc của mình, cau mày nói: “đến lúc đó chỉ sợ rau cúc cũng héo tàn hết rồi.”
“ y..., chuyện này cũng không có cách nào, dù sao thì đây cũng là quy định mang tính chất bắt buộc rồi: không một ai được phép gây ra bất kỳ điều gì trước khi nam nữ chính gặp nhau( tức là trước khi hai người đó gặp nhau lần đầu tiên ).”
“Vậy nếu như đây là thể loại np thì sao?” Lông mày Cơ Tuệ nhíu lại, tràn đầy hứng thú hỏi. Mặc dù chỉ mới tới thế giới này có một tháng, nhưng mà cô cũng hiểu cái thế giới này khá rõ. Mà cái loại tiểu thuyết một nữ nhiều nam hoặc một nam nhiều nữ ( trọng điểm) trong thế giới này cô đọc rất nhiều, cô rất rất thích thú với nó.
“Vậy thì lấy lúc nam chính hoặc nữ chính gặp người đầu tiên làm tiêu chuẩn.”
“Chậc chậc, quả nhiên chính thất vẫn là lớn nhất!” Cơ Tuệ cảm thán nói một câu, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hiểu mang theo vài tia suy nghĩ và nguy hiểm......và một chút khó chịu.
Đây chính là thế giới thứ nhất cô làm nhiệm vụ, theo tư liệu hệ thống cung cấp, thế giới này là từ một bộ tiểu thuyết có tên là《 tuyệt sắc nữ tu ở hiện đại》
Nội dung của bộ tiểu thuyết này là Bạch Hiểu ở tu chân giới vì mang không gian giới chỉ ở trên người mà bị vị hôn phu phản bội, sau đó bị rất nhiều người truy sát, nàng ôm hận tự bạo mà chết. Ai biết được lúc nàng mở mắt lại lần nữa vậy mà trở thành một Bạch Hiểu - con gái riêng bị bắt nạt của Bạch gia, đang học trong một học viện quý tộc ở thời hiện đại, hơn nữa không gian giới chỉ của nàng vẫn tồn tại và đi theo nàng tới đây.
Thế là Bạch Hiểu khi có một cuộc sống mới đã thề là phải sống cả đời đặc sắc, hơn nữa còn trả thù tất cả những người đã từng gây ra tổn thương hãm hại Bạch Hiểu. Sau đó tất nhiên Bạch Hiểu cứ thế một đường thẳng tắp đi tới đỉnh cao của nhân sinh, gạt bỏ hết mọi trở ngại, trở thành nữ vương không vương miện trong giới kinh doanh.
Thân phận người ủy thác của Cơ Tuệ cũng rất đơn giản, chính là chị em tốt của Ngô Mộng Cầm đang bắt nạt nữ chính kia. Trong nội dung cốt truyện bởi vì vị hôn phu của Ngô Mộng Cầm thầm mến Bạch Hiểu nên mới có chuyện “yêu mến có thừa” như này, chuyện này xảy ra cũng khá nhiều lần. Cho nên sau khi nữ chính tới đương nhiên sẽ hung hăng trả thù cô ta, khiến cho cô ta thân bại danh liệt, cuối cùng còn bị ép lưu lạc thành gái làng chơi đến khi thê thảm chết đi mới được giải thoát.
Nhưng nếu nói Ngô Mộng Cầm là tự mình tìm chết bị trừng phạt là đúng, thì người ủy thác hoàn toàn là quần chúng ăn dưa bị giận lây. Chỉ bởi vì là bạn tốt của Ngô Mộng Cầm nên lúc nữ chính trả thù liền thuận tay tính sổ lên đầu của người ủy thác. Mặc dù kết quả của người ủy thác không thảm hại như Ngô Mộng Cầm nhưng cũng bị tính kế mất đi sự trong sạch trước mắt bao người, trở thành trò cười của giới xã hội thượng lưu. Cuối cùng chỉ có thể giải trừ hôn ước với vị hôn phu, phải lấy một thương nhân ở nước ngoài xa xôi, buồn bực sầu não đến chết.
Cho nên người ủy thác vô cùng hận nữ chính, cô không rõ tại sao nữ chính lại có thể không nói lý như vậy, chỉ vì giận lây mà đã phá hủy cả đời của cô ấy. Cũng chính vì vậy mà tâm nguyện của người ủy thác chính là khiến nữ chính thân bại danh liệt, sống không bằng chết.
Nam chính của cái thế giới này tên là Hình Phong, là người cầm quyền của Hình gia, là gia tộc đứng đầu của thế giới ngầm ở thành phố K. Thời gian gặp nhau của hắn và nữ chính khoảng một phần ba của quyển tiểu thuyết, khi đó nữ chính đã nắm Bạch gia trong tay, hơn nữa cũng có nhiều mối quan hệ với các đại lão, có thể nói là đã đủ lông đủ cánh, trở thành một khối xương khó gặm.
Nhưng mà quan trọng nhất là, khi đó nữ chính đã là trúc cơ!
Đây cũng là điều khiến Cơ Tuệ kiêng kỵ nhất, ở cái thế giới này mặc dù cô cũng có thể tu luyện, nhưng mà bởi vì tư chất của cơ thể này có hạn và thêm nữa là linh khí quá mỏng manh, Cơ Tuệ đoán nếu cô muốn bước vào trúc cơ e rằng phải mất tới 5 năm -- mà đấy là trong điều kiện tất cả phải thuận lợi.
Nhưng mà nữ chính nhờ có các loại đồ vật bên trong không gian giới chỉ nên chỉ mất có hai năm ngắn ngủi đã bước vào trúc cơ. Vừa so sánh đã nhìn rõ cao thấp, cho nên ban nãy cô mới nảy sinh suy nghĩ là khống chế nữ chính từ khi còn đang yếu ớt -- bởi vì nam nữ chính không thể chết nên cô chỉ có thể lùi một bước.
Dù sao Cơ Tuệ đúng là rất thích tranh đoạt địa bàn với người khác nhưng cô cũng không phải người thích tìm chết.
Nhưng vấn đề mấu chốt là hệ thống lại có quy định trước khi nam nữ chính gặp nhau không được phép ra tay với nữ chính!
CMN, đúng là thiểu năng trí tuệ!
Cho nên, Trưởng Công Chúa Điện Hạ - Cơ Tuệ của chúng ta rất rất khó chịu.
“Tôi nói này, em cứ nhìn mãi như thế có ổn không vậy?”
Beta: Phương Huyền
Công chúa: bản cung chỉ lẳng lặng nhìn nữ chính bị bắt nạt.
----------------
Học viên Ngải Kim, trường đại học tốt nhất ở thành phố K.
Đây là nơi dành riêng cho cho những con em nhà giàu quyền quý, là nơi tập hợp của đám con cháu thiên tài tinh anh, nơi mà bình dân chỉ có thể mãi ngước nhìn.
Cũng giống như tên của nó, học viện Ngải Kim có phong cách hết sức lộng lẫy: đỉnh của các tòa nhà giống như những ngọn tháp theo kiểu dáng Châu u, trồng rất nhiều các loại hoa cỏ hiếm lạ, quý báu, đài phun nước tinh xảo có ở khắp nơi, đồng phục được thiết kế vô cùng tinh tế...... Bất kể là kiến trúc hay là các thiết bị dạy học cũng là những thứ tốt nhất mà người bình thường không bao giờ có thể tiếp xúc được. Thậm chí đến cả nhân viên dọn vệ sinh ở đây cũng có thể là tiến sĩ gì đó.
Mà càng huy hoàng thì bóng tối càng hắc ám, học viện Ngải Kim cũng có nhiều việc không muốn để người ngoài biết.
“Nhanh! Bắt lấy cô ta!”
“Đừng cho con tiện nhân này chạy thoát!”
Trong khu rừng bên cạnh góc hoa viên của của học viện Ngải Kim có hai cô gái mặc đồng phục của sinh viên năm nhất đang đuổi theo một cô gái tóc ngắn đang liều mạng chạy về phía đằng trước, muốn đem cô gái ấy đè xuống đất. Họ kéo tóc, dùng chân đạp lên chân của cô gái, ép cô ấy phải quỳ xuống đất một cách nhục nhã.
Một loạt hành động này khiến một cô gái có ngoại hình xinh đẹp ở cách đó không xa nở một nụ cười vui thích, có vẻ rất đắc ý.
Thấy đối phương bị áp đảo gần như hoàn toàn, cô gái xinh đẹp bước lên phía trước, lấy tay kéo cằm cô gái tóc ngắn nâng lên, trong mắt không chút che giấu khinh miệt và tức giận.
“Bạch Hiểu, mày là cái thá gì, cũng chỉ là một đứa con gái riêng của Bạch gia thôi, thế mà lại dám câu dẫn Thanh Trạch của tao!” Cô ta lạnh lùng nói, trong giọng nói còn ẩn chứa ác ý không hề che giấu.
“Tôi không có.” Cho dù đã rơi vào thế bất lợi nhưng cô gái tóc ngắn cũng không có chút khuất phục nào, mặt mũi tràn đầy tức giận nói: “tôi không hề câu dẫn Lâm Thanh Trạch, tự hắn vẫn luôn quấy rối tôi, Ngô Mộng Cầm, tự cô không có bản lĩnh giữ người đàn ông mà mình nhìn trúng!”
“Bốp --”
Nghe vậy Ngô Mộng Cầm lập tức giận dữ, cô ta giơ tay dáng cho Bạch Hiểu một cái tát, mắng: “Con tiện nhân này!”
Sau đó không chút do dự hung ác đá một cái vào bụng của Bạch Hiểu.
“Tao cho mày cứng miệng này!”
......
“Ký chủ, nếu không ngăn cản thì thật sự không có vấn đề gì à? Bây giờ cô tới ngăn cản còn có thể lấy được hảo cảm của nữ chính.”
“Bản cung cũng không phải người ăn no rửng mỡ, nhảy ra lấy hảo cảm của nữ chính để làm gì.” Cơ Tuệ hai chân vung vẩy, cô ngồi trên một cái cây lớn không biết là cây gì, vừa quan sát phía bên kia đang đánh nhau, vừa thờ ơ nói: “ngươi đừng có quên nhiệm vụ của bản cung là khiến nữ chính thân bại danh liệt, chứ không phải ôm đùi cô ta. Huống hồ bây giờ Bạch Hiểu cũng chưa phải là nữ chính đâu! Nữ chính là một nữ tu* đoạt xá thân xác của cô ta.”
(*Nữ tu: girl tu tiên :)) - BLT)
“......” Hừ, nói có đạo lý gớm, hắn không phản bác được.
“Mà ta nói này, Tê Đồng, thật sự phải chờ tới khi nam nữ chính gặp nhau rồi mới có thể ra tay à?” Cơ Tuệ vuốt mái tóc của mình, cau mày nói: “đến lúc đó chỉ sợ rau cúc cũng héo tàn hết rồi.”
“ y..., chuyện này cũng không có cách nào, dù sao thì đây cũng là quy định mang tính chất bắt buộc rồi: không một ai được phép gây ra bất kỳ điều gì trước khi nam nữ chính gặp nhau( tức là trước khi hai người đó gặp nhau lần đầu tiên ).”
“Vậy nếu như đây là thể loại np thì sao?” Lông mày Cơ Tuệ nhíu lại, tràn đầy hứng thú hỏi. Mặc dù chỉ mới tới thế giới này có một tháng, nhưng mà cô cũng hiểu cái thế giới này khá rõ. Mà cái loại tiểu thuyết một nữ nhiều nam hoặc một nam nhiều nữ ( trọng điểm) trong thế giới này cô đọc rất nhiều, cô rất rất thích thú với nó.
“Vậy thì lấy lúc nam chính hoặc nữ chính gặp người đầu tiên làm tiêu chuẩn.”
“Chậc chậc, quả nhiên chính thất vẫn là lớn nhất!” Cơ Tuệ cảm thán nói một câu, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hiểu mang theo vài tia suy nghĩ và nguy hiểm......và một chút khó chịu.
Đây chính là thế giới thứ nhất cô làm nhiệm vụ, theo tư liệu hệ thống cung cấp, thế giới này là từ một bộ tiểu thuyết có tên là《 tuyệt sắc nữ tu ở hiện đại》
Nội dung của bộ tiểu thuyết này là Bạch Hiểu ở tu chân giới vì mang không gian giới chỉ ở trên người mà bị vị hôn phu phản bội, sau đó bị rất nhiều người truy sát, nàng ôm hận tự bạo mà chết. Ai biết được lúc nàng mở mắt lại lần nữa vậy mà trở thành một Bạch Hiểu - con gái riêng bị bắt nạt của Bạch gia, đang học trong một học viện quý tộc ở thời hiện đại, hơn nữa không gian giới chỉ của nàng vẫn tồn tại và đi theo nàng tới đây.
Thế là Bạch Hiểu khi có một cuộc sống mới đã thề là phải sống cả đời đặc sắc, hơn nữa còn trả thù tất cả những người đã từng gây ra tổn thương hãm hại Bạch Hiểu. Sau đó tất nhiên Bạch Hiểu cứ thế một đường thẳng tắp đi tới đỉnh cao của nhân sinh, gạt bỏ hết mọi trở ngại, trở thành nữ vương không vương miện trong giới kinh doanh.
Thân phận người ủy thác của Cơ Tuệ cũng rất đơn giản, chính là chị em tốt của Ngô Mộng Cầm đang bắt nạt nữ chính kia. Trong nội dung cốt truyện bởi vì vị hôn phu của Ngô Mộng Cầm thầm mến Bạch Hiểu nên mới có chuyện “yêu mến có thừa” như này, chuyện này xảy ra cũng khá nhiều lần. Cho nên sau khi nữ chính tới đương nhiên sẽ hung hăng trả thù cô ta, khiến cho cô ta thân bại danh liệt, cuối cùng còn bị ép lưu lạc thành gái làng chơi đến khi thê thảm chết đi mới được giải thoát.
Nhưng nếu nói Ngô Mộng Cầm là tự mình tìm chết bị trừng phạt là đúng, thì người ủy thác hoàn toàn là quần chúng ăn dưa bị giận lây. Chỉ bởi vì là bạn tốt của Ngô Mộng Cầm nên lúc nữ chính trả thù liền thuận tay tính sổ lên đầu của người ủy thác. Mặc dù kết quả của người ủy thác không thảm hại như Ngô Mộng Cầm nhưng cũng bị tính kế mất đi sự trong sạch trước mắt bao người, trở thành trò cười của giới xã hội thượng lưu. Cuối cùng chỉ có thể giải trừ hôn ước với vị hôn phu, phải lấy một thương nhân ở nước ngoài xa xôi, buồn bực sầu não đến chết.
Cho nên người ủy thác vô cùng hận nữ chính, cô không rõ tại sao nữ chính lại có thể không nói lý như vậy, chỉ vì giận lây mà đã phá hủy cả đời của cô ấy. Cũng chính vì vậy mà tâm nguyện của người ủy thác chính là khiến nữ chính thân bại danh liệt, sống không bằng chết.
Nam chính của cái thế giới này tên là Hình Phong, là người cầm quyền của Hình gia, là gia tộc đứng đầu của thế giới ngầm ở thành phố K. Thời gian gặp nhau của hắn và nữ chính khoảng một phần ba của quyển tiểu thuyết, khi đó nữ chính đã nắm Bạch gia trong tay, hơn nữa cũng có nhiều mối quan hệ với các đại lão, có thể nói là đã đủ lông đủ cánh, trở thành một khối xương khó gặm.
Nhưng mà quan trọng nhất là, khi đó nữ chính đã là trúc cơ!
Đây cũng là điều khiến Cơ Tuệ kiêng kỵ nhất, ở cái thế giới này mặc dù cô cũng có thể tu luyện, nhưng mà bởi vì tư chất của cơ thể này có hạn và thêm nữa là linh khí quá mỏng manh, Cơ Tuệ đoán nếu cô muốn bước vào trúc cơ e rằng phải mất tới 5 năm -- mà đấy là trong điều kiện tất cả phải thuận lợi.
Nhưng mà nữ chính nhờ có các loại đồ vật bên trong không gian giới chỉ nên chỉ mất có hai năm ngắn ngủi đã bước vào trúc cơ. Vừa so sánh đã nhìn rõ cao thấp, cho nên ban nãy cô mới nảy sinh suy nghĩ là khống chế nữ chính từ khi còn đang yếu ớt -- bởi vì nam nữ chính không thể chết nên cô chỉ có thể lùi một bước.
Dù sao Cơ Tuệ đúng là rất thích tranh đoạt địa bàn với người khác nhưng cô cũng không phải người thích tìm chết.
Nhưng vấn đề mấu chốt là hệ thống lại có quy định trước khi nam nữ chính gặp nhau không được phép ra tay với nữ chính!
CMN, đúng là thiểu năng trí tuệ!
Cho nên, Trưởng Công Chúa Điện Hạ - Cơ Tuệ của chúng ta rất rất khó chịu.
“Tôi nói này, em cứ nhìn mãi như thế có ổn không vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.