Mỗi Lần Mất Trí Nhớ Đều Có Bạn Trai Mới

Chương 40:

Ngã Gia A Đãi Manh Manh Đát

06/02/2024

Có lẽ là do Thư An Ngọc có quá nhiều sơ hở khi ở trên giường, vậy nên Lê Húc không còn căng thẳng như trước nữa, thậm chí anh còn cảm nhận được là mình đang nắm quyền chủ động, từ tận đáy lòng âm thầm thở phào một hơi.

Lê Húc liếc nhìn Thư An Ngọc, một lúc lâu sau, anh cụp mắt nhìn qua chỗ khác. Lê Húc lại nghĩ đến kế hoạch của mình, anh thở phào nhẹ nhõm, ngón tay mò ra phía sau tìm kiếm cúc huyệt của mình. Tự dùng tay chạm vào mông của mình khiến Lê Húc cảm thấy hơi ngượng ngùng, động tác trên tay anh dừng lại một chút, sau đó mới nhíu mày, chậm rãi nhét một ngón tay vào trong.

Quá trình này thật sự không dễ chịu một chút nào, huống hồ Thư An Ngọc còn đang nhìn chằm chằm anh không chớp mắt.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở dồn dập của Thư An Ngọc và tiếng thở dốc đầy nhẫn nại của Lê Húc. Lê Húc cảm thấy hơi sợ hãi, anh nghĩ đến chuyện nghiện sex được ghi lại trong nhật ký của mình, anh căng thẳng đến mức các ngón tay đều đang run rẩy, cũng may anh đã thuận lợi làm xong màn dạo đầu, trong quá trình này cũng không để lộ ra bất kỳ sơ hở nào.

Lê Húc chậm rãi rút ngón tay của mình ra, anh cúi đầu nhìn người đàn ông phía dưới tự xưng là ông xã của mình, anh lại nghĩ đến sự lừa dối và đe dọa của đối phương dành cho mình… Lê Húc chậm rãi vuốt ve khuôn mặt của Thư An Ngọc, anh cúi người xuống, khẽ cau mày, trong giọng nói mang theo vài phần oán trách. “Anh à.”

Hình như Thư An Ngọc đang rất căng thẳng, hầu kết của hắn lăn lộn lên xuống, hắn nhẹ giọng “ừm” một tiếng: “Anh ở đây.” Khuôn mặt của hắn và Lê Húc áp sát vào nhau. Lúc này, nhìn bọn họ giống như một cặp vợ chồng thực thụ.

Lê Húc cười như không cười nhìn hắn, anh nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào trong miệng Thư An Ngọc. Lông mày của Thư An Ngọc nhảy dựng lên, hắn vô thức muốn né tránh, nhưng lại đột ngột dừng lại khi nhìn thấy vẻ mặt cau có của Lê Húc.

Ngón tay của Lê Húc lần mò lung tung trong khoang miệng của Thư An Ngọc, móng tay của anh không biết vô tình hay cố ý mà lướt qua hàm trên của Thư An Ngọc. Thư An Ngọc nhẫn nại nuốt nước miếng, một chút nước miếng dư thừa trào ra khỏi khoé môi, chảy dọc xuống dưới.

Trò đùa dai của Lê Húc đã thành công, anh chậm rãi rút ngón tay ra, nhìn thấy Thư An Ngọc nghẹn đến đỏ mặt, chật vật quay đầu sang một bên ho khan mấy tiếng, rốt cuộc anh cũng cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.

Ngón tay của Lê Húc lướt qua phần bụng của Thư An Ngọc, sau đó chạm vào chỗ cương cứng đang sưng lên của Thư An Ngọc. Vừa chạm vào nơi đó, Thư An Ngọc đã rên rỉ một tiếng, hắn đặt mu bàn tay lên môi để ngăn bản thân mình phát ra âm thanh, tiếng ho khan cũng trở nên khàn khàn không rõ.



Vẻ mặt của Thư An Ngọc thay đổi liên tục, nhưng chính hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì, biểu cảm vừa giãy giụa lại vừa rối rắm, cuối cùng hắn mím môi, quyết định để Lê Húc muốn làm gì thì làm.

Vừa thấy mọi chuyện có chuyển biến mới Lê Húc liền rút quân lại, anh dơ tay cởi quần của Thư An Ngọc xuống, khi chạm vào quần lót của Thư An Ngọc, ngón tay của anh dừng lại một chút, cuối cùng vẫn kéo quần lót của Thư An Ngọc xuống dưới. Mu bàn tay của Lê Húc dính đầy chất lỏng tanh nồng chảy ra từ dương vật của Thư An Ngọc, anh ưỡn người lên, dùng ngón cái xoa nhẹ lên cái lỗ trên quy đầu của Thư An Ngọc, sau đó anh chậm rãi ngồi dậy, cố gắng thử nuốt lấy thứ đó bằng chính cơ thể của mình. Cúc huyệt bị quy đầu căng ra, cánh tay của Lê Húc run rẩy, anh dừng lại một chút, sau đó vội vàng thở hổn hển hai cái mới tiếp tục ngồi xuống.

Tay của Thư An Ngọc giữ chặt lấy eo của Lê Húc, hắn muốn dùng sức nhưng lại không thể khống chế được sức lực của mình, vậy nên gân xanh trên mu bàn tay của hắn trở nên cương cứng. Khi ở trên giường, hắn vô cùng kiệm lời, mặc kệ để cho Lê Húc thích làm gì thì làm, hắn sợ mình càng nói càng sai, nên không dám nói một lời nào.

Lê Húc không có thời gian để ý đến biểu cảm của Thư An Ngọc, anh cũng chẳng kịp suy nghĩ gì cả, anh vừa ngồi xuống thì phía sau lưng đã toát ra một tầng mồ hôi mỏng. Cảm giác cơ thể bất chợt bị căng ra hết cỡ rất kỳ lạ, vừa không thấy khó chịu, nhưng lại không đơn giản chỉ dừng ở cảm giác thoải mái. Trong lòng Lê Húc chứng nghiện sex của mình lại tái phát, nhưng anh vẫn không dám làm ra hành động gì quá khích vì anh sợ Thư An Ngọc sẽ nhìn ra sơ hở. Anh cố gắng nhẫn nhịn, bám chặt lấy phần bụng của Thư An Ngọc để di chuyển lên xuống cho dễ, động tác nuốt dương vật vào nhả ra của anh cũng rất chậm, anh hy vọng Thư An Ngọc có thể nhanh chóng xuất tinh. Nhưng Thư An Ngọc lại kiên nhẫn giống như tượng, chậm chà chậm chạp mãi chưa thấy bắn tinh.

Lê Húc thở hổn hển mấy tiếng, bắp đùi vừa đau lại vừa mỏi, anh vừa cúi đầu xuống thì lại nhìn thấy vẻ mặt nhẫn nhịn và khắc chế của Thư An Ngọc, anh đang rất muốn chửi thề: Thư An Ngọc không phải là xử nam hay sao? Hay là hắn đang cố gắng nhẫn nhịn chưa bắn?

Ngón tay của Lê Húc đang giữ chặt lấy phần eo của Thư An Ngọc khẽ run lên, cảm giác khó chịu lúc ban đầu đã qua đi, cho dù anh cố gắng né tránh, nhưng anh vẫn cảm thấy hành động làm tình này mang lại khoái cảm khiến da đầu người khác trở nên tê dại. Anh không muốn biến mình thành một nô lệ tình dục, nhưng anh lại không thể kiểm soát được cơ thể của mình.

“Ha…” Lê Húc hơi hé miệng, càng thoải mái thì anh lại càng thấy sợ hãi, anh phát hiện mình sắp không nhịn được mà phát ra những tiếng rên rỉ. Bàn tay đặt dưới gối của anh bị Thư An Ngọc đè rất chặt, ngón tay bị cạnh sắc của mảnh sứ vỡ cứa vào khiến anh tỉnh táo hơn rất nhiều.

Lê Húc chợt buông mảnh sứ vỡ ra, sau đó thu tay về: Đây là phương án thay thế của anh, nếu không có chuyện bất đắc dĩ phát sinh, anh chắc chắn sẽ không… Anh nhất định sẽ nghĩ ra cách khác, không cần phải làm đến bước này.

Thư An Ngọc dơ tay nâng eo của Lê Húc lên, “Bà xã…”

Lê Húc nắm lấy bàn tay của Thư An Ngọc đang đặt trên má của mình, anh nhắm mắt lại, từ bỏ ý định để bản thân bị chi phối, anh sa ngã mở miệng. “Đụ em… Nhanh lên.”

Thư An Ngọc sửng sốt một chút, ngay sau đó, hắn xoay người đè Lê Húc xuống dưới. Hai tay Lê Húc vòng qua cổ của Thư An Ngọc, hai chân quấn lấy eo của hắn.



Cánh môi của Thư An Ngọc cọ vào má của Lê Húc, hơi thở ấm áp của hắn phả vào má Lê Húc. Thân hình của hắn cao lớn đến mức che kín cả người Lê Húc ở dưới thân, khi hắn đẩy mạnh vào bên trong, hắn chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ đứt quãng của Lê Húc.

Động tác ra ra vào vào của Thư An Ngọc rất mạnh, hắn cũng đâm vào sâu đến tận cùng. Lê Húc bị động tác của Thư An Ngọc làm cho mơ mơ màng màng, anh cảm thấy sống lưng của mình trở nên tê dại, cơ thể nhũn ra giống như không còn một chút sức lực nào cả. Nhưng anh vẫn nhớ rõ mình muốn làm gì, vậy nên anh đã tự cắn vào đầu lưỡi của mình để giúp mình tỉnh táo lại.

Thư An Ngọc ôm lấy anh, Lê Húc không thể nhìn thấy khuôn mặt của Thư An Ngọc và Thư An Ngọc cũng không thể nhìn thấy anh. Bàn tay của Lê Húc chậm rãi chạm vào cổ của Thư An Ngọc, anh dùng hai tay giữ lấy cổ của Thư An Ngọc. Thư An Ngọc lập tức nhận ra có gì đó không ổn, nhưng cánh môi của Lê Húc đã áp vào lỗ tai của Thư An Ngọc: “Suỵt, không sao đâu, rồi sẽ thoải mái thôi…”

Cơ thể của Thư An Ngọc nháy mắt trở nên cứng đờ, nhưng hắn cũng không tránh né khỏi Lê Húc. Hôm nay, Lê Húc đã dùng rất nhiều thủ đoạn ở trên giường để trêu chọc và hành hạ hắn, lần này hắn chấp nhận thuận theo Lê Húc… Anh cũng không quá thoáng với chuyện chăn gối này, nhưng anh sợ nếu mình từ chối sẽ khiến Lê Húc nhận ra có gì đó không thích hợp.

Lê Húc chậm rãi siết chặt ngón tay của mình lại, anh cố gắng khống chế sức mạnh của mình để không bóp chết Thư An Ngọc nhưng có thể làm cho đối phương khó thở. Lê Húc nghe thấy tiếng thở dốc của Thư An Ngọc dần dần trở nên thô nặng, anh nghe được tiếng tim đập thình thịch thình thịch của mình vì quá căng thẳng, trong lòng anh thầm đếm số, thời điểm đếm đến ba mươi, anh buông tay, sau đó dùng chân quấn chặt eo của Thư An Ngọc.

Hành động này khiến Thư An Ngọc bắn tinh, đầu óc của hắn trống rỗng, thậm chí hắn còn bị ù tai vì không thể thở được. Hắn nằm đè lên người Lê Húc, ho khan vài tiếng, cả người như mất hết sức lực, ngay cả cánh tay đang chống đỡ cơ thể cũng trở nên run rẩy.

Bàn tay của Lê Húc chạm vào vạt áo của Thư An Ngọc, nhưng lần này Thư An Ngọc không hề ngăn cản anh, bởi vì hắn vẫn đang đắm chìm trong khoái cảm tình dục khiến hắn suýt thì nghẹt thở.

Sau khi Thư An Ngọc xuất tinh, hắn rơi vào trạng thái mơ hồ không biết, ánh mắt của hắn trở nên mờ mịt, hắn mặc kệ để cho Lê Húc giúp mình cởi bỏ quần áo, mãi đến khi Lê Húc dùng cái áo cởi được một nửa để che mặt hắn lại. Phản ứng của Thư An Ngọc chậm nửa nhịp, hai giây sau anh mới phản ứng lại, muốn cởi nốt chiếc áo ra. Nhưng giây tiếp theo, hắn nghe thấy tiếng vật nặng va chạm, Thư An Ngọc cảm thấy vô cùng đau đớn, cánh tay của hắn bị Lê Húc đập đến tê rần. Nhưng Lê Húc nhanh chóng nhận ra mình đã đánh nhầm chỗ, Thư An Ngọc lại bị Lê Húc dùng vật nặng đánh vào đầu thêm lần nữa.

Thế giới của hắn chìm trong bóng tối.

-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Lần Mất Trí Nhớ Đều Có Bạn Trai Mới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook