Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Ở Trong Ngược Văn
Chương 134: Cắt Đứt Nhân Duyên
Già Phê Nhân
05/11/2022
Đúng vậy, sau khi Tạ Uẩn đi không lâu, Nguyễn Kiều Kiều đã chủ động tiết lộ thân phận của mình với Cố Trạm rồi.
Bởi vì giống với Tạ Uẩn, Nguyễn Kiều Kiều cũng biết mình có thể tin tưởng Cố Trạm.
Trong cốt truyện gốc, khi nữ chính bị các nữ đệ tử khác bắt nạt, hắn ta là người chủ trì công đạo, sau đó thân phận yêu tinh của nàng bại lộ, suýt nữa bị người khác giết chết, cũng là hắn ta ra tay ngăn cản, lúc đó Tạ Uẩn không có mặt, hắn ta bèn chủ trương nhốt nàng lại, thực tế là để bảo vệ tính mạng nàng.
Cách nhanh nhất để kéo gần quan hệ với một người chính là chia sẻ bí mật, hơn nữa Nguyễn Kiều Kiều không có sự băn khoăn giống như nữ chính.
Trong cốt truyện chính, nàng sợ mình sẽ vấy bẩn hình tượng của Tạ Uẩn, bởi thế cho dù suýt chút nữa bị người ta đánh chết, Nguyễn Kiều Kiều cũng không tiết lộ chuyện Tạ Uẩn biết rõ nàng là yêu mà vẫn thu nhận làm đồ đệ.
Vì vậy, ban đầu khi nghe Nguyễn Kiều Kiều thừa nhận mình là yêu, Cố Trạm mặc dầu vô cùng kinh ngạc, nhưng sư phụ biết chuyện, bản thân hắn ta cũng không phân biệt giống loài, cho nên Nguyễn Kiều Kiều có thể ỷ vào thân phận tiểu yêu ngờ nghệch ngốc nghếch của mình mà mặc sức trêu chọc hắn ta.
Dựa vào khả năng tán tỉnh đàn ông của cô, mục tiêu chẳng phải sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay sao, rất nhanh sau đó, cô đã khiến người thiếu niên sinh lòng yêu thương, không kiềm chế được tình cảm, hai người từ ôm chuyển thành hôn.
Đáng tiếc nước còn chưa kịp chảy thành sông thì chuyện tốt của bọn họ đã bị Tạ Uẩn phát hiện.
Đúng vậy, không giống với mấy lời “một ngày làm thầy cả đời làm cha” giả dối lúc trước của cô, Tạ Uẩn thật sự coi trọng người đồ đệ Cố Trạm này vì cả thiên phú lẫn nhân phẩm, thậm chí còn muốn hắn ta kế thừa sự nghiệp của mình, trau dồi kỹ năng, nào ngờ cờ đi sai một nước, đường tình vừa bắt đầu đã đi đến ngã ba đường.
Tạ Uẩn thật sự lo lắng, sợ Cố Trạm đi chệch hướng, ảnh hưởng đến việc tu hành, cũng may hắn phát hiện ra sớm, nhân lúc gạo chưa nấu thành cơm, phải cắt đứt chuyện giữa hai người, tránh cho Cố Trạm càng lún càng sâu.
Vậy nên Tạ Uẩn sầm mặt, nói với Cố Trạm bằng một chất giọng lạnh lùng hiếm thấy.
“Ta lệnh cho con lập tức dẫn theo mấy sư muội xuống núi tu hành, chuyện này từ nay không được nhắc đến nữa.”
Bởi vì giống với Tạ Uẩn, Nguyễn Kiều Kiều cũng biết mình có thể tin tưởng Cố Trạm.
Trong cốt truyện gốc, khi nữ chính bị các nữ đệ tử khác bắt nạt, hắn ta là người chủ trì công đạo, sau đó thân phận yêu tinh của nàng bại lộ, suýt nữa bị người khác giết chết, cũng là hắn ta ra tay ngăn cản, lúc đó Tạ Uẩn không có mặt, hắn ta bèn chủ trương nhốt nàng lại, thực tế là để bảo vệ tính mạng nàng.
Cách nhanh nhất để kéo gần quan hệ với một người chính là chia sẻ bí mật, hơn nữa Nguyễn Kiều Kiều không có sự băn khoăn giống như nữ chính.
Trong cốt truyện chính, nàng sợ mình sẽ vấy bẩn hình tượng của Tạ Uẩn, bởi thế cho dù suýt chút nữa bị người ta đánh chết, Nguyễn Kiều Kiều cũng không tiết lộ chuyện Tạ Uẩn biết rõ nàng là yêu mà vẫn thu nhận làm đồ đệ.
Vì vậy, ban đầu khi nghe Nguyễn Kiều Kiều thừa nhận mình là yêu, Cố Trạm mặc dầu vô cùng kinh ngạc, nhưng sư phụ biết chuyện, bản thân hắn ta cũng không phân biệt giống loài, cho nên Nguyễn Kiều Kiều có thể ỷ vào thân phận tiểu yêu ngờ nghệch ngốc nghếch của mình mà mặc sức trêu chọc hắn ta.
Dựa vào khả năng tán tỉnh đàn ông của cô, mục tiêu chẳng phải sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay sao, rất nhanh sau đó, cô đã khiến người thiếu niên sinh lòng yêu thương, không kiềm chế được tình cảm, hai người từ ôm chuyển thành hôn.
Đáng tiếc nước còn chưa kịp chảy thành sông thì chuyện tốt của bọn họ đã bị Tạ Uẩn phát hiện.
Đúng vậy, không giống với mấy lời “một ngày làm thầy cả đời làm cha” giả dối lúc trước của cô, Tạ Uẩn thật sự coi trọng người đồ đệ Cố Trạm này vì cả thiên phú lẫn nhân phẩm, thậm chí còn muốn hắn ta kế thừa sự nghiệp của mình, trau dồi kỹ năng, nào ngờ cờ đi sai một nước, đường tình vừa bắt đầu đã đi đến ngã ba đường.
Tạ Uẩn thật sự lo lắng, sợ Cố Trạm đi chệch hướng, ảnh hưởng đến việc tu hành, cũng may hắn phát hiện ra sớm, nhân lúc gạo chưa nấu thành cơm, phải cắt đứt chuyện giữa hai người, tránh cho Cố Trạm càng lún càng sâu.
Vậy nên Tạ Uẩn sầm mặt, nói với Cố Trạm bằng một chất giọng lạnh lùng hiếm thấy.
“Ta lệnh cho con lập tức dẫn theo mấy sư muội xuống núi tu hành, chuyện này từ nay không được nhắc đến nữa.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.