Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Ở Trong Ngược Văn
Chương 6: Cô Bị Điên Rồi Sao
Già Phê Nhân
08/09/2022
Phó Đình Diễm không phải là người keo kiệt về vấn đề tiền nong, nếu Nguyễn Kiều Kiều cần tiền, chắc chắn anh ta sẽ cho cô.
Mà cô làm như thế này là xúc phạm Hoắc Phỉ, đợi đến khi tác dụng của thuốc không còn nữa, nhất định cậu ta sẽ giết chết cô, không chỉ vậy, chắc chắn Phó Đình Diễm cũng không cần cô nữa!
Vậy nên, cô bị điên rồi sao?
Lẽ nào là muốn trả thù? Nguyễn Kiều Kiều yêu mà không được đáp lại, vì thế mới nhẫn tâm trả thù Phó Đình Diễm?
Hoắc Phỉ cố nhịn ngọn lửa ham muốn đang bùng lên ở bụng dưới để hỏi ra miệng.
Người phụ nữ kia chỉ cười tủm tỉm, cô đưa tay về phía Hoắc Phỉ rồi cởi thắt lưng, sau đó nhìn chằm chằm vào đũng quần cậu ta, chẳng thèm ngước mắt lên.
"Đúng thế, tôi điên rồi."
Cô trả lời vô cùng bình tĩnh.
Nguyễn Kiều Kiều cởi quần dài và quần lót của Hoắc Phỉ một cách hết sức thành thạo, cậu em của vị thiếu gia này lập tức nhảy ra.
Do tác dụng của thuốc, tiểu đệ của Hoắc Phỉ đã dựng đứng lên, thân gậy màu hồng nhạt vừa thô vừa dài, nhìn thoáng qua cũng không tệ lắm.
Nguyễn Kiều Kiều dứt khoát duỗi tay ra cầm chặt lấy gậy thịt.
Hoắc Phỉ nhìn động tác thuần thục của cô, tuy thân thể cậu ta đón nhận nhưng trong lòng thì không ngừng kháng cự.
Cậu ta không muốn! Thân thể xử nam trong sạch được nâng niu giữ gìn hơn hai mươi năm của cậu ta chẳng lẽ sẽ bị người phụ nữ này chà đạp ư!!
Hoắc Phỉ không thể ngờ rằng bản thân sẽ thua trong tay của vợ Phó Đình Diễm!!
Dù sao thì ở bên ngoài cậu ta cũng là loại người ăn chơi như điên, đua xe nhảy dù, trò chơi mạo hiểm, rượu chè đàng điếm, món nào Hoắc Phỉ cũng từng thử qua, cậu ta biết mình vừa có tiền vừa đẹp trai, xung quanh không thiếu ong bướm muốn bò lên giường cho nên lúc nào cũng cực kỳ đề phòng, tuyệt đối không để bản thân bị sập bẫy.
Mà về phần người phụ nữ trước mặt này, bởi vì cô là vợ của Phó Đình Diễm nên Hoắc Phỉ mới không nghĩ đến khía cạnh đó.
Nguyễn Kiều Kiều cũng không nói những lời vô nghĩa, dứt khoát đẩy Hoắc Phỉ lên bàn ăn rồi lấy điện thoại ra chụp ảnh cậu ta ở đủ các góc độ.
Hoắc Phỉ: "!!!"
"Nào, cười một cái."
"Cô muốn chết hả?!" Hoắc Phỉ gằn từng chữ qua kẽ răng.
Mà cô làm như thế này là xúc phạm Hoắc Phỉ, đợi đến khi tác dụng của thuốc không còn nữa, nhất định cậu ta sẽ giết chết cô, không chỉ vậy, chắc chắn Phó Đình Diễm cũng không cần cô nữa!
Vậy nên, cô bị điên rồi sao?
Lẽ nào là muốn trả thù? Nguyễn Kiều Kiều yêu mà không được đáp lại, vì thế mới nhẫn tâm trả thù Phó Đình Diễm?
Hoắc Phỉ cố nhịn ngọn lửa ham muốn đang bùng lên ở bụng dưới để hỏi ra miệng.
Người phụ nữ kia chỉ cười tủm tỉm, cô đưa tay về phía Hoắc Phỉ rồi cởi thắt lưng, sau đó nhìn chằm chằm vào đũng quần cậu ta, chẳng thèm ngước mắt lên.
"Đúng thế, tôi điên rồi."
Cô trả lời vô cùng bình tĩnh.
Nguyễn Kiều Kiều cởi quần dài và quần lót của Hoắc Phỉ một cách hết sức thành thạo, cậu em của vị thiếu gia này lập tức nhảy ra.
Do tác dụng của thuốc, tiểu đệ của Hoắc Phỉ đã dựng đứng lên, thân gậy màu hồng nhạt vừa thô vừa dài, nhìn thoáng qua cũng không tệ lắm.
Nguyễn Kiều Kiều dứt khoát duỗi tay ra cầm chặt lấy gậy thịt.
Hoắc Phỉ nhìn động tác thuần thục của cô, tuy thân thể cậu ta đón nhận nhưng trong lòng thì không ngừng kháng cự.
Cậu ta không muốn! Thân thể xử nam trong sạch được nâng niu giữ gìn hơn hai mươi năm của cậu ta chẳng lẽ sẽ bị người phụ nữ này chà đạp ư!!
Hoắc Phỉ không thể ngờ rằng bản thân sẽ thua trong tay của vợ Phó Đình Diễm!!
Dù sao thì ở bên ngoài cậu ta cũng là loại người ăn chơi như điên, đua xe nhảy dù, trò chơi mạo hiểm, rượu chè đàng điếm, món nào Hoắc Phỉ cũng từng thử qua, cậu ta biết mình vừa có tiền vừa đẹp trai, xung quanh không thiếu ong bướm muốn bò lên giường cho nên lúc nào cũng cực kỳ đề phòng, tuyệt đối không để bản thân bị sập bẫy.
Mà về phần người phụ nữ trước mặt này, bởi vì cô là vợ của Phó Đình Diễm nên Hoắc Phỉ mới không nghĩ đến khía cạnh đó.
Nguyễn Kiều Kiều cũng không nói những lời vô nghĩa, dứt khoát đẩy Hoắc Phỉ lên bàn ăn rồi lấy điện thoại ra chụp ảnh cậu ta ở đủ các góc độ.
Hoắc Phỉ: "!!!"
"Nào, cười một cái."
"Cô muốn chết hả?!" Hoắc Phỉ gằn từng chữ qua kẽ răng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.