Mỗi Một Thế Giới Nhóm Quỷ Quái Đều Cầu Ôm Ôm
Chương 3:
Bôn Bào Đích Đào Tử
05/10/2024
Bạch Dao ngẩng đầu nhìn đèn, oán giận nói: "Nhà cũ đúng là bất tiện, điện áp không ổn định."
Cô lại kéo Thẩm Tích vào nhà vệ sinh: "Cống thoát nước bị tắc rồi, anh sửa giúp em với."
Cũng giống khi nửa đêm vào lúc cô cần, Thẩm Tích sẽ lập tức trèo tường từ ký túc xá nam sang, gõ cửa sổ phòng ký túc xá ở tầng bốn của cô, anh trong mắt cô là người vạn năng.
Song đến khi bước vào nhà vệ sinh, bồn rửa mặt và sàn nhà đều đã sạch sẽ, đừng nói là tóc, ngay cả một giọt nước cũng không có.
Bạch Dao trợn to mắt.
Thẩm Tích nói: "Chắc là bị nước cuốn xuống cống rồi, không sao, để anh kiểm tra kỹ xem cống có bị tắc không."
Bạch Dao gật đầu, cô đi theo cạnh Thẩm Tích, nhìn anh kiểm tra vòi nước, rồi lại ngồi xổm xuống kiểm tra ống nước, cô cũng ngồi xổm xuống theo, sau đó hỏi một câu: "Thẩm Tích, anh có yêu em không?"
Thẩm Tích ngước mắt nhìn cô, tiếp đó cúi người xuống hôn lên khóe môi cô, đôi mắt cười cong cong nói: "Đương nhiên yêu em rồi, ngày nào anh cũng yêu em."
Từ sau khi ở bên anh, ngày nào cô cũng hỏi ra câu này, và câu trả lời của anh lần nào cũng y sì đúc.
Bạch Dao mím môi, xích vào gần lòng anh, trong lòng nói thầm, nếu anh yêu em như vậy thật, thì tại sao em còn chưa nhận được thông báo qua ải trò chơi chứ?
Là do độ thiện cảm của cô vẫn chưa đủ sao?
Thẩm Tích kiểm tra hết một lượt không thấy có vấn đề gì, anh rửa tay, ôm cô bé vẫn đang bám chặt lấy mình như gấu koala bước ra khỏi nhà vệ sinh, anh cọ cọ vào mặt cô, nhẹ nhàng hỏi: "Dao Dao, buổi tối em có sợ ngủ một mình không?"
Bạch Dao áp mặt vào ngực anh, lơ đễnh nói thầm: "Nửa đêm cũng đâu có quỷ đến gõ cửa phòng em, em mới không thèm sợ.”
Thẩm Tích cạn lời.
Bạch Dao ngẩng đầu, dương dương đắc ý: "Có phải em gan dạ lắm không?"
Thẩm Tích cười: "Ừm, Dao Dao nhà anh gan dạ lắm."
Bạch Dao được khen, đắc chí vô cùng.
Cười chết đi được.
Chỉ là một trò chơi yêu đương học đường thôi mà, cũng không có yếu tố kinh dị khủng bố gì, cô có gì phải sợ?
…
Học viện Minh Đức là một trường học quý tộc quản lý nội trú, thể chế trường học này đặc thù, xem như là trường trung học phổ thông và đại học kết hợp.
Vậy nên, đám người bọn họ dẫu cho có trưởng thành, cũng phải tiếp tục ở lại đây học hết tất cả các chương trình học mới có thể tiến vào xí nghiệp gia tộc, giành được quyền thừa kế.
Người được phép vào đây học tập đều là con nhà giàu có, không giàu thì quý, đương nhiên cũng giống với những vòng luẩn quẩn khác, kiểu gì cũng sẽ có một người luôn được chú ý nhất, có lẽ là bởi vì bề ngoài nổi bật, có lẽ là bởi vì bối cảnh gia thế lợi hại, mà Bạch Dao vừa vặn có được cả hai.
Bạch Dao xinh đẹp, thành tích học tập còn tốt, có không ít nam sinh thầm mến Bạch Dao, nhưng bởi vì tính cách thích làm bộ làm tịch của Bạch Dao, nên nữ sinh ghét cô cũng không ít.
Tuy nhiên, vì gia cảnh của Bạch Dao là tốt nhất trong tất cả mọi người, nên cho dù có người bất mãn với cô, nhưng ngoài mặt cũng chỉ đành biết cố nặn một nụ cười rồi a dua nịnh hót cô.
Ví dụ như người bạn cùng bàn, Lộ Tiểu Nhiên.
Vừa nhìn thấy Bạch Dao bước vào lớp học, Lộ Tiểu Nhiên đã vội vàng chạy đến ân cần khen: "Dao Dao, hôm nay cậu trang điểm mắt khói đẹp quá đi à!"
Cô lại kéo Thẩm Tích vào nhà vệ sinh: "Cống thoát nước bị tắc rồi, anh sửa giúp em với."
Cũng giống khi nửa đêm vào lúc cô cần, Thẩm Tích sẽ lập tức trèo tường từ ký túc xá nam sang, gõ cửa sổ phòng ký túc xá ở tầng bốn của cô, anh trong mắt cô là người vạn năng.
Song đến khi bước vào nhà vệ sinh, bồn rửa mặt và sàn nhà đều đã sạch sẽ, đừng nói là tóc, ngay cả một giọt nước cũng không có.
Bạch Dao trợn to mắt.
Thẩm Tích nói: "Chắc là bị nước cuốn xuống cống rồi, không sao, để anh kiểm tra kỹ xem cống có bị tắc không."
Bạch Dao gật đầu, cô đi theo cạnh Thẩm Tích, nhìn anh kiểm tra vòi nước, rồi lại ngồi xổm xuống kiểm tra ống nước, cô cũng ngồi xổm xuống theo, sau đó hỏi một câu: "Thẩm Tích, anh có yêu em không?"
Thẩm Tích ngước mắt nhìn cô, tiếp đó cúi người xuống hôn lên khóe môi cô, đôi mắt cười cong cong nói: "Đương nhiên yêu em rồi, ngày nào anh cũng yêu em."
Từ sau khi ở bên anh, ngày nào cô cũng hỏi ra câu này, và câu trả lời của anh lần nào cũng y sì đúc.
Bạch Dao mím môi, xích vào gần lòng anh, trong lòng nói thầm, nếu anh yêu em như vậy thật, thì tại sao em còn chưa nhận được thông báo qua ải trò chơi chứ?
Là do độ thiện cảm của cô vẫn chưa đủ sao?
Thẩm Tích kiểm tra hết một lượt không thấy có vấn đề gì, anh rửa tay, ôm cô bé vẫn đang bám chặt lấy mình như gấu koala bước ra khỏi nhà vệ sinh, anh cọ cọ vào mặt cô, nhẹ nhàng hỏi: "Dao Dao, buổi tối em có sợ ngủ một mình không?"
Bạch Dao áp mặt vào ngực anh, lơ đễnh nói thầm: "Nửa đêm cũng đâu có quỷ đến gõ cửa phòng em, em mới không thèm sợ.”
Thẩm Tích cạn lời.
Bạch Dao ngẩng đầu, dương dương đắc ý: "Có phải em gan dạ lắm không?"
Thẩm Tích cười: "Ừm, Dao Dao nhà anh gan dạ lắm."
Bạch Dao được khen, đắc chí vô cùng.
Cười chết đi được.
Chỉ là một trò chơi yêu đương học đường thôi mà, cũng không có yếu tố kinh dị khủng bố gì, cô có gì phải sợ?
…
Học viện Minh Đức là một trường học quý tộc quản lý nội trú, thể chế trường học này đặc thù, xem như là trường trung học phổ thông và đại học kết hợp.
Vậy nên, đám người bọn họ dẫu cho có trưởng thành, cũng phải tiếp tục ở lại đây học hết tất cả các chương trình học mới có thể tiến vào xí nghiệp gia tộc, giành được quyền thừa kế.
Người được phép vào đây học tập đều là con nhà giàu có, không giàu thì quý, đương nhiên cũng giống với những vòng luẩn quẩn khác, kiểu gì cũng sẽ có một người luôn được chú ý nhất, có lẽ là bởi vì bề ngoài nổi bật, có lẽ là bởi vì bối cảnh gia thế lợi hại, mà Bạch Dao vừa vặn có được cả hai.
Bạch Dao xinh đẹp, thành tích học tập còn tốt, có không ít nam sinh thầm mến Bạch Dao, nhưng bởi vì tính cách thích làm bộ làm tịch của Bạch Dao, nên nữ sinh ghét cô cũng không ít.
Tuy nhiên, vì gia cảnh của Bạch Dao là tốt nhất trong tất cả mọi người, nên cho dù có người bất mãn với cô, nhưng ngoài mặt cũng chỉ đành biết cố nặn một nụ cười rồi a dua nịnh hót cô.
Ví dụ như người bạn cùng bàn, Lộ Tiểu Nhiên.
Vừa nhìn thấy Bạch Dao bước vào lớp học, Lộ Tiểu Nhiên đã vội vàng chạy đến ân cần khen: "Dao Dao, hôm nay cậu trang điểm mắt khói đẹp quá đi à!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.