Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm
Chương 71: Livestream ăn thử thủy quái (trung)
Túy Nhiễm Khinh Ca
09/06/2021
Mấy con cua biến dị này quá lớn, nếu như muốn nấu chung thì phải dùng
một chiếc nồi siêu to khổng lồ, như thế thì cũng rất phiền, chẳng bẳng
chặt nhỏ ra rồi làm cua xào cay.
Cũng không biết có liên quan gì đến chất nước của hành tinh số mười chín không mà trong cơ thể của mấy con cua này không bẩn như cua ở trái đất, hệ tiêu hóa của nó rất khỏe, lúc trước đã thử giải phẫu nó ở biển rồi, chỉ cần rửa sạch vỏ ngoài là được, không phải ngâm nước cho phun cát như kiếp trước.
Khán giả thấy Nguyễn Đường lôi một con quái vật to khủng bố ra nên ai ai cũng trợn cả mắt, tuy không sợ quái vật như những người bản địa sống ở hành tinh số mười chín, nhưng nhìn qua con này không có vẻ gì là có thể ăn được.
[Hay đi bộ cạnh bờ sông 2333: Con này nhìn xấu thế? Ăn được thật không vậy?]
[Linh miêu: Tin tưởng streamer. Streamer nói ăn được thì ăn được! Ngày xưa nhìn cá cũng sờ sợ nhưng chung quy lại thì ăn vẫn siêu ngon đó thôi.]
[ID18220102: Lầu trên nói rất đúng.]
Nguyễn Đường tách vỏ cua, bỏ yếm, bỏ phổi sau đó cầm dao phay đặc chế chặt tám cái chân và hai cái càng cua, sau đó anh cầm bàn chải cọ sạch con cua một lần. Vừa hay con này là cua cái, vừa bỏ vỏ là thấy một đống gạch cua vàng ruộm, siêu nhiều, chỉ cần nhìn thế thôi là có thể tưởng tượng lúc làm ra thành phẩm sẽ ngon cỡ nào.
Anh băm nhỏ gừng, tỏi, ớt rồi cho sang một bên chút nữa còn dùng.
Sau đó anh cho cua đã chặt nhỏ vào nồi hấp đặc chế hấp tầm mười phút, có thể thấy được bằng mắt thường màu cua dần chuyển sang đỏ sẫm. Sau khi cua đã được hấp chín, anh cầm kéo cắt vỏ ngoài của chân cua ra để chút nữa xào càng ngấm gia vị.
Cho dầu vào chảo, đợi dầu sôi thì đổ gừng, tỏi, ớt và hạt tiêu vào xào sơ, một loại hương thơm cay nồng tỏa ra khắp mọi nơi, anh em nhà họ Hạ nuốt nước bọt, nhưng mà người dân và quân đội đóng ở đây đều không chịu được mùi hương nồng như thế, ai nấy lùi hết về sau, thậm chí có người còn hắt xì liên tục.
Nguyễn Đường đổ cua vào chảo đảo liên tục với lửa lớn, chẳng mấy chốc trán anh đã lấm tấm mồ hôi, mấy con cua này to quá, nấu rất tốn sức. Cơ mà theo tốc độ đảo của anh, hương thơm cay nồng dần biết thành một loại mùi thơm không nói rõ cũng không tả rõ đươc.
Hàng xóm xung quanh ngơ ngác nhìn nhau, không biết ai nuốt nước miếng mà tiếng phát ra cực to.
Sau khi xào cua được một khoảng thời gian nhất định, Nguyễn Đường cho thêm nước tương, tương ớt cùng các loại gia vị khác xào đều thêm một lần nữa, một đĩa cua thành phẩm cứ thế mà ra đời.
"Món này đến đây là đã hoàn thành, mọi người nếm thử xem."
[Thất cửu mạch nhiễm: Làm sao để ăn cái này vậy?]
[Tháng tư chim gáy tung cánh hót: Chắc là ăn cái thịt bên trong? Nhưng mà vỏ nó cứng quá QAQ, lại còn có gai...]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Huhu răng rớt ra luôn ời... TAT]
Tuy khán giả của Nguyễn Đường đều có tinh thành ham ăn rất cao, nhưng gặp tình cảnh này mọi người lại có cảm giác không biết nên hạ mồm ở đâu.
Nguyễn Đường thấy vậy bèn lấy kéo cắt vỏ cua rồi lột thịt ra. Thịt cua trắng đỏ giao nhau mềm mại nằm trong đĩa, nhìn chẳng khác nào vải tiến vua thượng hạng, long lanh đẹp đẽ, hơn nữa nó còn tỏa ra một hương vị tươi mới khiến người ta thèm nhỏ dãi, bây giờ không cần Nguyễn Đường nói khán giả đã nhào lên ăn.
[Tui không phải dâu tây: Má ơi, thứ thịt này siêu mềm luôn, lại còn tươi tươi kiểu gì ấy, ngon vô địch!!!!]
[A Niếp cô đơn: Phải đó, rất ngon luôn, vừa cay vừa thơm, đây là loại nguyên liệu gì vậy? Ngon quá mức rồi ấy.]
[Chẳng ai cùng ngắm hoàng hôn: Tuy tui xấu, mà tui ngon ~~~ Hahahahaha]
Cua mà Nguyễn Đường xào chung với tỏi ớt mang màu đỏ hồng như đang phát sáng, vỏ ngoài thì có nước tương bao bọc, tách vỏ thì ngập tràn thịt cua tươi ngon đậm vị. Món cua xào cay này của Nguyễn Đường phải nói là cực kỳ ngon miệng, tê tê cay cay, chất thịt vừa chắc vừa mềm khiến người ta không thể dừng miệng lại được.
Nguyễn Đường còn cố ý tách yếm cua ra để lộ chỗ gạch màu quýt thơm lừng, thêm tí dầu ớt tôn lên vẻ đẹp bóng bẩy của nó.
"Đây là gạch cua, cũng chính là phần tinh hoa nhất của cua, mọi người nếm thử xem sao."
[Sâu tình yêu F1: Quaoo!!! Thơm ngon bổ dưỡng siêu cấp ngon lành.]
So với thịt cua có thể coi là hơi nhạt thì gạch cua nổi bật hơn rất nhiều, cắn một cái mùi thơm của gạch cua và dầu ớt nổ tung trong miệng. Vị của nó khá giống lòng đỏ trứng nhưng không khô như trứng, nó mọng nước và thơm hơn nhiều nên thứ duy nhất đọng lại ở trên đầu lưỡi là hương vị thơm nồng.
[Ôm cây ôm không nổi: A a a a mê chữ ê kéo dài, gạch cua là thứ nguyên liệu thần tiên nào vậy!]
Bởi vì thấy gạch cua có ưu điểm nên ánh mắt của mọi người dành cho đám quái vật biển này trở nên thân thiết hơn nhiều, tuy nhìn hơi kỳ lạ nhưng cũng có hơi chút đáng yêu.
[Cá mắm real: Mới vừa nãy còn nghĩ nó xấu dã cả man, bây giờ nhìn kỹ lại thì cũng hơi hơi cute thật.]
[Bé Uyển: Tuy vỏ siêu cứng nhưng thịt lại rất tươi, thơm ngon vô cùng ~ quả nhiên là không nên xem thường vẻ ngoài của nguyên liệu nấu ăn. Streamer ơi streamer, đây là nguyên liệu mà viện khoa học mới hoàn nguyên ra sao? Em qua bên khu mua sắm chưa thấy bày bán.]
"Đây có thể coi như là nguyên liệu nấu ăn mới mà viện khoa học tung ra, nhưng không phải là sản phẩm hoàn nguyên, nó là đặc sản của hành tinh số mười chín." Nguyễn Đường cười híp mắt trả lời.
[Ylren King: Đặc sản? Chẳng phải hành tinh số mười chín là hành tin nổi tiếng bởi sự xa xôi và lạc hậu hay sao?]
[Cô sơn khiếu: Xa thì chả lẽ không cho người ta có đặc sản? Streamer tôi hỏi tí cái món cua này sau đó có bán trên khu mua sắm không? Ngon thế này tôi muốn ăn thêm nữa.]
"Chắc chắn sẽ bán, mọi người yên tâm, và thêm nữa là tất cả các món ăn ngày hôm nay đều là đặc sản của hành tinh số mười chín, sau khi bàn bạc với chính quyền sở tại thì sẽ cho lên khu mua sắm, mọi người kiên nhẫn chờ nhé." Nguyễn Đường trả lời xong các câu hỏi của khán giả thì chuyển sang làm món khác.
"Món tiếp theo đây tôi làm là món tôm nướng phô mai." Sơ chế tôm dễ hơn sơ chế cua nhiều, chỉ cần lấy bàn chải cọ sạch sau đó cắt đôi, cắt hết cả những chỗ thừa bị nhọn là được.
Tôm hùm nhìn qua xấu hơn cả cua, vỏ ngoài của nó nghiêng về màu đen nên trông khá dữ tợn, điều đó khiến mọi người bắt đầu dè chừng.
[Hoa hoa hỗn loạn: Mấy cái nguyên liệu này sao cái sau còn xấu hơn cái trước vậy...]
[Thiếu nữ fangirl YOGA: Nhưng mà nó ngon. Như thế thôi là có thể hiểu rằng nếu ông trời đóng một cánh cửa của bạn thì sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác, quá sức là cố gắng [đầu chó][đầu chó]]
Nguyễn Đường nhìn thấy bình luận như thế không khỏi bật cười.
Anh xử lí sạch sẽ tôm xong là rắc một ít muối lên, cắt nhỏ tỏi trộn đều với dầu ăn rồi phết lên mặt tôm, lại thêm một lớp phô mai dày nữa là có thể bọc giấy bạc cho và lò nướng rồi, nướng tầm khoảng hai mươi phút là được.
Trong lúc chờ đợi anh tranh thủ xử lí sò biển. Sò ở đây to bằng hai bàn tay người lớn, to hơn nhiều lần sò ở kiếp trước, có thể nói là vị vua chân chính của giới sò biển.
Nguyễn Đường vẫn dùng bàn chải đánh sạch lớp vỏ ngoài rồi sau đó mới chọc dao lần theo khe hở định bụng tách đôi con sò ra. Cơ mà e chừng là sức anh không đủ để đấu với con sò ngoài hành tinh này, bởi vì anh dùng hết sức bình sinh mà vẫn chưa tách được vỏ của nó.
[Từ trước đến giờ: Mặt streamer đỏ bừng cả lên rồi, đáng thương quá đi ha ha ha ha ha ha]
[A Song: Ha ha ha, tôi biết mình không thể cười nhưng tôi không nhịn được]
[KKK: Streamer ơi cố lên ha ha ha ha ha]
Thấy bình luận trêu mình, mặt Nguyễn Đường đã đỏ nay còn đỏ hơn, lập tức trên màn hình tràn ngập một biển "ha ha ha".
Quá là không khoa học! Rõ ràng là lúc ở cạnh biển Hạ Vân Sâm tách vỏ sò siêu dễ mà!
Tiếp sau đó khán giả đang livestream thấy một đôi tay vươn đến cầm lấy dao và sò biển trên tay Nguyễn Đường, đôi tay kia làm động tác y hệt Nguyễn Đường, có điều Nguyễn Đường làm không nổi còn đôi tay kia chỉ tách nhẹ một cái là con sò bị chẻ làm đôi...
[Roberta: Mạnh quá vậy, không biết vị tráng sĩ nào đã cứu streamer một bàn thua trông thấy?]
[Phía nam có cây lớn: Tách ra rồi, cuối cùng cũng có thể nấu ăn rồi, ha ha ha]
Nguyễn Đường nghiêm mặt nhận lại con sò từ tay Hạ Vân Sâm, chỉ giữ lại phần có thịt, sau đó anh tách thịt sò khỏi vỏ, loại bỏ nội tạng đen cùng vòng ngoài màu vàng, xong xuôi mới ướp sò với muối, tiêu, nước hành gừng.
Anh bắc chảo lên bếp phi tỏi cho thật thơm rồi để sang bên cạnh làm nguyên liệu dự bị.
Nguyễn Đường đổ nước tương và dầu sôi lên chỗ sò vừa ướp, đổ lại vào chảo xào sơ tầm năm phút rồi rắc hành thái lên là món sò xào tỏi coi như đã hoàn thành. Tiếc là phía viện khoa học chưa hoàn nguyên được miến, không thì món ăn này có thêm miến tô điểm thì phải nói là đỉnh của chóp.
Bởi sò ở đây quá lớn nên chỉ có thể xào hai con một lần, trời phú cho sò biển có vẻ ngoài xám nhạt xấu xí, nhưng ẩn chứa trong đó là lớp thịt trắng trong, như là một đám mây nằm bồng bềnh giữa nước tương, bao phủ xung quang nó là hành thái xanh mướt và tỏi sém viền vàng vàng, nhìn siêu cấp hấp dẫn.
Nguyễn Đường cắt cồi sò thành bốn phần rồi gọi khán giả đến thử.
[An Hi Nhã Thất: Ngon lắm đó! Sao cái thứ tên là sò này lại ngon quá vậy?!]
[Mộ ẩm khách: Quan trọng là cách làm không khó, tôi cảm thấy loại sát thủ nhà bếp như tôi đây cũng có thể làm được.]
Cồi sò khá là dai, tương đối giống nấm, nhưng nó ngọt và có hương vị đặc trưng của đồ biển, phối hợp với tỏi có vị nồng nên tạo ra được một sự kết hợp hoàn hảo.
[Bịch bịch: Hành tinh số mười chín hóa ra lại có nhiều đặc sản như thế này sao? Tôi ở gần xịt luôn, để mua vé bay qua luôn...]
[Kitty Choi: Lầu trên nói thế làm tôi đột nhiên sực tỉnh, tôi ở hành tinh số hai mươi ba, bay qua mất một tiếng thôi, bây giờ tôi đi mua vé! Tôi muốn mua nhiều thiệt nhiều sò về ăn!!!]
Nguyễn Đường nhìn khu bình luận mà dở khóc dở cười, "Những nguyên liệu này mới chỉ thông qua đo lường độ an toàn thôi, chưa hề được bày bán, dù mọi người có đến hành tinh số mười chín thì cũng không ăn được, thế nên hãy kiên trì chờ thêm chút..."
Sau khi xác nhận đám quái vật biển không hề có độc, Hạ Vân Dật đã tiến hành đàm phán với chính phủ sở tại, chuẩn bị đưa thủy quái vào danh sách đặc sản địa phương, mở rộng giao thương đến các hành tinh khác. Hạ Vân Dật thân là viện trưởng viện khoa học, tiếng nói cũng khá là có trọng lượng, hơn nữa chính quyền nơi đây cũng đau đầu vì vấn nạn thủy quái nhiều năm rồi, bây giờ nghe thấy có cách giải quyết thậm chí còn có thể mở rộng kinh tế cho hành tinh số mười chín nên ai ai cũng vui mừng và tán thành, có điều vẫn phải bàn bạc một vài chi tiết nhỏ nên phải chờ mấy ngày hải sản mới được chính thức lên kệ.
Từ trước đến nay hành tinh số mười chín có một vấn đề khá lớn, đó là chảy máu nguồn lực, những người trẻ chỉ cần đủ sức là rời khỏi nơi đây, hơn nữa có rất ít người quay lại, bởi vậy dẫn đến chuyện hành tinh số mười chín tuy có danh nhân nhưng lại vẫn lạc hậu không theo kịp các hành tinh khác.
Mà nhìn vào tương lai sắp tới đây, thủy quái không phải là loại động vật người bình thường có thể bắt giữ, cho nên sẽ cần một lượng lớn nhân công có thể chất tốt, ngoài ra đây còn là đặc sản của hành tinh bọn họ cho nên giá cả sẽ không thấp, có lợi ích sở tại thì sẽ có nhân tài, cũng chính là hướng để phát triển tiềm lực quê hương.
Có thể nói chỉ cần nắm chắc chuỗi dây xích sản xuất này, cũng là nắm được đường đi ngược lên trời cho hành tinh số mười chín.
Trong ánh mắt của lãnh đạo địa phương ấy, là lửa nóng chưa bao giờ xuất hiện.
Cũng không biết có liên quan gì đến chất nước của hành tinh số mười chín không mà trong cơ thể của mấy con cua này không bẩn như cua ở trái đất, hệ tiêu hóa của nó rất khỏe, lúc trước đã thử giải phẫu nó ở biển rồi, chỉ cần rửa sạch vỏ ngoài là được, không phải ngâm nước cho phun cát như kiếp trước.
Khán giả thấy Nguyễn Đường lôi một con quái vật to khủng bố ra nên ai ai cũng trợn cả mắt, tuy không sợ quái vật như những người bản địa sống ở hành tinh số mười chín, nhưng nhìn qua con này không có vẻ gì là có thể ăn được.
[Hay đi bộ cạnh bờ sông 2333: Con này nhìn xấu thế? Ăn được thật không vậy?]
[Linh miêu: Tin tưởng streamer. Streamer nói ăn được thì ăn được! Ngày xưa nhìn cá cũng sờ sợ nhưng chung quy lại thì ăn vẫn siêu ngon đó thôi.]
[ID18220102: Lầu trên nói rất đúng.]
Nguyễn Đường tách vỏ cua, bỏ yếm, bỏ phổi sau đó cầm dao phay đặc chế chặt tám cái chân và hai cái càng cua, sau đó anh cầm bàn chải cọ sạch con cua một lần. Vừa hay con này là cua cái, vừa bỏ vỏ là thấy một đống gạch cua vàng ruộm, siêu nhiều, chỉ cần nhìn thế thôi là có thể tưởng tượng lúc làm ra thành phẩm sẽ ngon cỡ nào.
Anh băm nhỏ gừng, tỏi, ớt rồi cho sang một bên chút nữa còn dùng.
Sau đó anh cho cua đã chặt nhỏ vào nồi hấp đặc chế hấp tầm mười phút, có thể thấy được bằng mắt thường màu cua dần chuyển sang đỏ sẫm. Sau khi cua đã được hấp chín, anh cầm kéo cắt vỏ ngoài của chân cua ra để chút nữa xào càng ngấm gia vị.
Cho dầu vào chảo, đợi dầu sôi thì đổ gừng, tỏi, ớt và hạt tiêu vào xào sơ, một loại hương thơm cay nồng tỏa ra khắp mọi nơi, anh em nhà họ Hạ nuốt nước bọt, nhưng mà người dân và quân đội đóng ở đây đều không chịu được mùi hương nồng như thế, ai nấy lùi hết về sau, thậm chí có người còn hắt xì liên tục.
Nguyễn Đường đổ cua vào chảo đảo liên tục với lửa lớn, chẳng mấy chốc trán anh đã lấm tấm mồ hôi, mấy con cua này to quá, nấu rất tốn sức. Cơ mà theo tốc độ đảo của anh, hương thơm cay nồng dần biết thành một loại mùi thơm không nói rõ cũng không tả rõ đươc.
Hàng xóm xung quanh ngơ ngác nhìn nhau, không biết ai nuốt nước miếng mà tiếng phát ra cực to.
Sau khi xào cua được một khoảng thời gian nhất định, Nguyễn Đường cho thêm nước tương, tương ớt cùng các loại gia vị khác xào đều thêm một lần nữa, một đĩa cua thành phẩm cứ thế mà ra đời.
"Món này đến đây là đã hoàn thành, mọi người nếm thử xem."
[Thất cửu mạch nhiễm: Làm sao để ăn cái này vậy?]
[Tháng tư chim gáy tung cánh hót: Chắc là ăn cái thịt bên trong? Nhưng mà vỏ nó cứng quá QAQ, lại còn có gai...]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Huhu răng rớt ra luôn ời... TAT]
Tuy khán giả của Nguyễn Đường đều có tinh thành ham ăn rất cao, nhưng gặp tình cảnh này mọi người lại có cảm giác không biết nên hạ mồm ở đâu.
Nguyễn Đường thấy vậy bèn lấy kéo cắt vỏ cua rồi lột thịt ra. Thịt cua trắng đỏ giao nhau mềm mại nằm trong đĩa, nhìn chẳng khác nào vải tiến vua thượng hạng, long lanh đẹp đẽ, hơn nữa nó còn tỏa ra một hương vị tươi mới khiến người ta thèm nhỏ dãi, bây giờ không cần Nguyễn Đường nói khán giả đã nhào lên ăn.
[Tui không phải dâu tây: Má ơi, thứ thịt này siêu mềm luôn, lại còn tươi tươi kiểu gì ấy, ngon vô địch!!!!]
[A Niếp cô đơn: Phải đó, rất ngon luôn, vừa cay vừa thơm, đây là loại nguyên liệu gì vậy? Ngon quá mức rồi ấy.]
[Chẳng ai cùng ngắm hoàng hôn: Tuy tui xấu, mà tui ngon ~~~ Hahahahaha]
Cua mà Nguyễn Đường xào chung với tỏi ớt mang màu đỏ hồng như đang phát sáng, vỏ ngoài thì có nước tương bao bọc, tách vỏ thì ngập tràn thịt cua tươi ngon đậm vị. Món cua xào cay này của Nguyễn Đường phải nói là cực kỳ ngon miệng, tê tê cay cay, chất thịt vừa chắc vừa mềm khiến người ta không thể dừng miệng lại được.
Nguyễn Đường còn cố ý tách yếm cua ra để lộ chỗ gạch màu quýt thơm lừng, thêm tí dầu ớt tôn lên vẻ đẹp bóng bẩy của nó.
"Đây là gạch cua, cũng chính là phần tinh hoa nhất của cua, mọi người nếm thử xem sao."
[Sâu tình yêu F1: Quaoo!!! Thơm ngon bổ dưỡng siêu cấp ngon lành.]
So với thịt cua có thể coi là hơi nhạt thì gạch cua nổi bật hơn rất nhiều, cắn một cái mùi thơm của gạch cua và dầu ớt nổ tung trong miệng. Vị của nó khá giống lòng đỏ trứng nhưng không khô như trứng, nó mọng nước và thơm hơn nhiều nên thứ duy nhất đọng lại ở trên đầu lưỡi là hương vị thơm nồng.
[Ôm cây ôm không nổi: A a a a mê chữ ê kéo dài, gạch cua là thứ nguyên liệu thần tiên nào vậy!]
Bởi vì thấy gạch cua có ưu điểm nên ánh mắt của mọi người dành cho đám quái vật biển này trở nên thân thiết hơn nhiều, tuy nhìn hơi kỳ lạ nhưng cũng có hơi chút đáng yêu.
[Cá mắm real: Mới vừa nãy còn nghĩ nó xấu dã cả man, bây giờ nhìn kỹ lại thì cũng hơi hơi cute thật.]
[Bé Uyển: Tuy vỏ siêu cứng nhưng thịt lại rất tươi, thơm ngon vô cùng ~ quả nhiên là không nên xem thường vẻ ngoài của nguyên liệu nấu ăn. Streamer ơi streamer, đây là nguyên liệu mà viện khoa học mới hoàn nguyên ra sao? Em qua bên khu mua sắm chưa thấy bày bán.]
"Đây có thể coi như là nguyên liệu nấu ăn mới mà viện khoa học tung ra, nhưng không phải là sản phẩm hoàn nguyên, nó là đặc sản của hành tinh số mười chín." Nguyễn Đường cười híp mắt trả lời.
[Ylren King: Đặc sản? Chẳng phải hành tinh số mười chín là hành tin nổi tiếng bởi sự xa xôi và lạc hậu hay sao?]
[Cô sơn khiếu: Xa thì chả lẽ không cho người ta có đặc sản? Streamer tôi hỏi tí cái món cua này sau đó có bán trên khu mua sắm không? Ngon thế này tôi muốn ăn thêm nữa.]
"Chắc chắn sẽ bán, mọi người yên tâm, và thêm nữa là tất cả các món ăn ngày hôm nay đều là đặc sản của hành tinh số mười chín, sau khi bàn bạc với chính quyền sở tại thì sẽ cho lên khu mua sắm, mọi người kiên nhẫn chờ nhé." Nguyễn Đường trả lời xong các câu hỏi của khán giả thì chuyển sang làm món khác.
"Món tiếp theo đây tôi làm là món tôm nướng phô mai." Sơ chế tôm dễ hơn sơ chế cua nhiều, chỉ cần lấy bàn chải cọ sạch sau đó cắt đôi, cắt hết cả những chỗ thừa bị nhọn là được.
Tôm hùm nhìn qua xấu hơn cả cua, vỏ ngoài của nó nghiêng về màu đen nên trông khá dữ tợn, điều đó khiến mọi người bắt đầu dè chừng.
[Hoa hoa hỗn loạn: Mấy cái nguyên liệu này sao cái sau còn xấu hơn cái trước vậy...]
[Thiếu nữ fangirl YOGA: Nhưng mà nó ngon. Như thế thôi là có thể hiểu rằng nếu ông trời đóng một cánh cửa của bạn thì sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác, quá sức là cố gắng [đầu chó][đầu chó]]
Nguyễn Đường nhìn thấy bình luận như thế không khỏi bật cười.
Anh xử lí sạch sẽ tôm xong là rắc một ít muối lên, cắt nhỏ tỏi trộn đều với dầu ăn rồi phết lên mặt tôm, lại thêm một lớp phô mai dày nữa là có thể bọc giấy bạc cho và lò nướng rồi, nướng tầm khoảng hai mươi phút là được.
Trong lúc chờ đợi anh tranh thủ xử lí sò biển. Sò ở đây to bằng hai bàn tay người lớn, to hơn nhiều lần sò ở kiếp trước, có thể nói là vị vua chân chính của giới sò biển.
Nguyễn Đường vẫn dùng bàn chải đánh sạch lớp vỏ ngoài rồi sau đó mới chọc dao lần theo khe hở định bụng tách đôi con sò ra. Cơ mà e chừng là sức anh không đủ để đấu với con sò ngoài hành tinh này, bởi vì anh dùng hết sức bình sinh mà vẫn chưa tách được vỏ của nó.
[Từ trước đến giờ: Mặt streamer đỏ bừng cả lên rồi, đáng thương quá đi ha ha ha ha ha ha]
[A Song: Ha ha ha, tôi biết mình không thể cười nhưng tôi không nhịn được]
[KKK: Streamer ơi cố lên ha ha ha ha ha]
Thấy bình luận trêu mình, mặt Nguyễn Đường đã đỏ nay còn đỏ hơn, lập tức trên màn hình tràn ngập một biển "ha ha ha".
Quá là không khoa học! Rõ ràng là lúc ở cạnh biển Hạ Vân Sâm tách vỏ sò siêu dễ mà!
Tiếp sau đó khán giả đang livestream thấy một đôi tay vươn đến cầm lấy dao và sò biển trên tay Nguyễn Đường, đôi tay kia làm động tác y hệt Nguyễn Đường, có điều Nguyễn Đường làm không nổi còn đôi tay kia chỉ tách nhẹ một cái là con sò bị chẻ làm đôi...
[Roberta: Mạnh quá vậy, không biết vị tráng sĩ nào đã cứu streamer một bàn thua trông thấy?]
[Phía nam có cây lớn: Tách ra rồi, cuối cùng cũng có thể nấu ăn rồi, ha ha ha]
Nguyễn Đường nghiêm mặt nhận lại con sò từ tay Hạ Vân Sâm, chỉ giữ lại phần có thịt, sau đó anh tách thịt sò khỏi vỏ, loại bỏ nội tạng đen cùng vòng ngoài màu vàng, xong xuôi mới ướp sò với muối, tiêu, nước hành gừng.
Anh bắc chảo lên bếp phi tỏi cho thật thơm rồi để sang bên cạnh làm nguyên liệu dự bị.
Nguyễn Đường đổ nước tương và dầu sôi lên chỗ sò vừa ướp, đổ lại vào chảo xào sơ tầm năm phút rồi rắc hành thái lên là món sò xào tỏi coi như đã hoàn thành. Tiếc là phía viện khoa học chưa hoàn nguyên được miến, không thì món ăn này có thêm miến tô điểm thì phải nói là đỉnh của chóp.
Bởi sò ở đây quá lớn nên chỉ có thể xào hai con một lần, trời phú cho sò biển có vẻ ngoài xám nhạt xấu xí, nhưng ẩn chứa trong đó là lớp thịt trắng trong, như là một đám mây nằm bồng bềnh giữa nước tương, bao phủ xung quang nó là hành thái xanh mướt và tỏi sém viền vàng vàng, nhìn siêu cấp hấp dẫn.
Nguyễn Đường cắt cồi sò thành bốn phần rồi gọi khán giả đến thử.
[An Hi Nhã Thất: Ngon lắm đó! Sao cái thứ tên là sò này lại ngon quá vậy?!]
[Mộ ẩm khách: Quan trọng là cách làm không khó, tôi cảm thấy loại sát thủ nhà bếp như tôi đây cũng có thể làm được.]
Cồi sò khá là dai, tương đối giống nấm, nhưng nó ngọt và có hương vị đặc trưng của đồ biển, phối hợp với tỏi có vị nồng nên tạo ra được một sự kết hợp hoàn hảo.
[Bịch bịch: Hành tinh số mười chín hóa ra lại có nhiều đặc sản như thế này sao? Tôi ở gần xịt luôn, để mua vé bay qua luôn...]
[Kitty Choi: Lầu trên nói thế làm tôi đột nhiên sực tỉnh, tôi ở hành tinh số hai mươi ba, bay qua mất một tiếng thôi, bây giờ tôi đi mua vé! Tôi muốn mua nhiều thiệt nhiều sò về ăn!!!]
Nguyễn Đường nhìn khu bình luận mà dở khóc dở cười, "Những nguyên liệu này mới chỉ thông qua đo lường độ an toàn thôi, chưa hề được bày bán, dù mọi người có đến hành tinh số mười chín thì cũng không ăn được, thế nên hãy kiên trì chờ thêm chút..."
Sau khi xác nhận đám quái vật biển không hề có độc, Hạ Vân Dật đã tiến hành đàm phán với chính phủ sở tại, chuẩn bị đưa thủy quái vào danh sách đặc sản địa phương, mở rộng giao thương đến các hành tinh khác. Hạ Vân Dật thân là viện trưởng viện khoa học, tiếng nói cũng khá là có trọng lượng, hơn nữa chính quyền nơi đây cũng đau đầu vì vấn nạn thủy quái nhiều năm rồi, bây giờ nghe thấy có cách giải quyết thậm chí còn có thể mở rộng kinh tế cho hành tinh số mười chín nên ai ai cũng vui mừng và tán thành, có điều vẫn phải bàn bạc một vài chi tiết nhỏ nên phải chờ mấy ngày hải sản mới được chính thức lên kệ.
Từ trước đến nay hành tinh số mười chín có một vấn đề khá lớn, đó là chảy máu nguồn lực, những người trẻ chỉ cần đủ sức là rời khỏi nơi đây, hơn nữa có rất ít người quay lại, bởi vậy dẫn đến chuyện hành tinh số mười chín tuy có danh nhân nhưng lại vẫn lạc hậu không theo kịp các hành tinh khác.
Mà nhìn vào tương lai sắp tới đây, thủy quái không phải là loại động vật người bình thường có thể bắt giữ, cho nên sẽ cần một lượng lớn nhân công có thể chất tốt, ngoài ra đây còn là đặc sản của hành tinh bọn họ cho nên giá cả sẽ không thấp, có lợi ích sở tại thì sẽ có nhân tài, cũng chính là hướng để phát triển tiềm lực quê hương.
Có thể nói chỉ cần nắm chắc chuỗi dây xích sản xuất này, cũng là nắm được đường đi ngược lên trời cho hành tinh số mười chín.
Trong ánh mắt của lãnh đạo địa phương ấy, là lửa nóng chưa bao giờ xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.