Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc
Chương 101
Khổ Hạ Đích Thứ Vị
07/11/2020
Mà nhóm dị năng giả thăng lên cấp năm thì... thăng cấp thất bại.
Điều này làm cảm giác của bọn họ thật không dễ chịu, Ớt đại vương trả giá nhiều như vậy cũng vì muốn mọi người thăng cấp, thế nhưng bây giờ bọn họ lại thất bại.
Nhất thời tất cả mọi người đều không dám nhìn Chu Bách Triết, sợ Ớt đại vương sẽ thất vọng về bọn họ.
Khí tức lo sợ bất an tràn ngập làm Chu Bách Triết không thể không ra mặt, bắt đầu trấn an nhóm dị năng giả kia.
"Thất bại là chuyện rất bình thường, dù sao thì cấp bốn cùng cấp năm chính là cấp bậc mấu chốt, sao có thể dễ dàng thành công như vậy được chứ, không cần áp lực lớn như vậy, cứ thoải mái đi, hôm nay thất bại thì vẫn còn ngày mai."
Được Ớt đại vương đút canh gà an ủi tâm hồn nhưng tâm tình của bọn họ cũng không quá dễ chịu, rõ ràng lúc này người khổ sở nhất là Ớt đại vương ngưng ngài lại an ủi bọn họ, không hề trách cứ ai cả.
Bọn họ... bọn họ phải làm sao mới có thể báo đáp được đại ân đại đức của Ớt đại vương đây!
Chu Bách Triết vỗ vai mọi người: "Tiếp tục cố gắng."
Nhóm thôn dân đè nén tình cảm phức tạp trong lòng, bọn họ đã để Ớt đại vương trả giá quá nhiều, thời khắc này tất cả mọi người cơ bản đều luyến tiếc làm Ớt đại vương có xíu xiu không vui nào.
Thấy thôn dân đã thoát khỏi ưu tư sầu não, Chu Bách Triết mới đứng dậy, bắt đầu tự hỏi.
Đối với chuyện nhóm dị năng thăng lên cấp năm thất bại, Chu Bách Triết sớm đã chuẩn bị tâm lý, dù sao thì lá thăng cấp cũng có tỷ lệ thất bại nhất định, cũng giống như trò chơi ở địa cầu cổ, khi bạn tiến hành thăng tinh trang bị thì ban đầu sẽ có phần trăm thành công là 100%, thế nhưng theo đẳng cấp gia tăng thì tỷ lệ thất bại cũng ngày càng cao hơn.
Bất quá hiện giờ trọng yếu nhất chính là đội trưởng đội săn cùng Lang Tam, hai người bọn họ vẫn chưa ăn lá dị năng, bởi vì trước đó Áo Cổ Đinh có phân phó hai người không nên gấp gáp.
Hai người dĩ nhiên tin phục lời Áo Cổ Đinh, chờ đến khi nhóm thôn dân thăng cấp xong, quản trưởng đặc biệt chừa ra một khoảng trống lớn cho Áo Cổ Đinh cùng Ớt đại vương.
Lang Tam cùng đội trưởng đi tới ngồi xếp bằng dưới đất, nín thở chờ đợi.
Lang Tam thoạt nhìn vẫn tỉnh táo như cũ, chỉ là cặp mắt lang tính mười phần kia tràn đầy thú tính hung ác.
Đội trưởng đội săn có chút khẩn trương nuốt nước miếng nói với Chu Bách Triết: "Ớt đại vương, tôi có chút khẩn trương."
Chu Bách Triết vội vàng trấn an: "Đừng trẩn trương, thất bại cũng không sợ, ngày mai lại thử lại."
Mặc dù nói vậy nhưng thứ này Ớt đại vương phải bỏ ra cái giá rất lớn mới có được.
Đội trưởng đội săn dĩ nhiên không sợ mình xảy ra chuyện, ông chỉ sợ mình thất bại thì sẽ phá hỏng tâm ý của Ớt đại vương mà thôi.
Càng nghĩ trong lòng đội trưởng lại càng khẩn trương, áp lực lại càng lớn, trán bắt đầu rịn mồ hôi.
Haiz, đứa nhỏ này có khuyên cỡ nào vẫn khẩn trương.
Chu Bách Triết thực bất đắc dĩ lắc đầu, cũng tại lúc ban đầu cậu nói quá nghiêm trọng nên làm đội trưởng đội săn có gánh nặng tâm lý, thế nhưng lời đã nói ra, bây giờ cũng không có cách nào thay đổi.
Chu Bách Triết cũng chỉ có thể thầm kỳ vọng đội trưởng có thể thành công, bởi vì lúc này cậu không thể giúp thêm được gì nữa.
Áo Cổ Đinh có thể coi là người duy nhất tự mình lĩnh ngộ dị năng, anh hướng dẫn hai người làm sao kích phát dị năng, còn vài chi tiết cần chú ý khác.
Đội trưởng đội săn hít sâu, cố kiềm nén suy nghĩ lung tung, ông biết, đây là cơ hội tốt, nhất định phải nắm chắc.
Mỗi câu nói của vị dị năng giả cường đại này đều là kinh nghiệm tâm đắc, có thể dẫn dắt rất nhiều dị năng giả đang lạc lối quanh co quay về đường chính.
Nhóm thôn dân ở bên cạnh cũng nghe thực nghiêm túc, dù sao thì biết đâu được ngày nào đó bọn họ cũng có thể có dị năng thì sao, bây giờ học thêm chút kiến thức sẽ có trợ giúp về sau.
Càng miễn bàn những kiến thức này chính là độc nhất trên toàn tinh tế này!
Đối với phương pháp có thể trở nên mạnh mẽ, mọi người ở tinh tế này vẫn luôn liều mạng học hỏi.
Áo Cổ Đinh nói xong những gì cần nói, tiếp đó có thể thành công hay công thì chỉ có thể xem bản thân hai người.
Vô luận là ai cũng không giúp được.
Lang Tam ngược lại rất bình tĩnh, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu làm theo những lời Áo Cổ Đinh đã nói.
Ngược lại đội trưởng đội săn thì khẩn trương đến co rút bắp thịt, ông biết rõ đây là cơ hội có thể giúp ông thay đổi nhân sinh, thế nhưng khi sự thật diễn ra thì ông lại bắt đầu chùn chân.
Nhóm thôn dân gấp gáp cổ vũ đội trưởng cố lên, nói ông nhất định phải cố gắng, ngàn vạn lần không nên phụ công sức Ớt đại vương đã bỏ ra.
Đội trưởng đội săn nhìn lướt qua Ớt đại vương, nó đang đứng ở chỗ cao nhất, mỗi chiếc lá cây đều hơi cuộn lại, thoạt nhìn có chút ngưng trọng.
Ớt đại vương không có ngũ quan nên không đoán được tâm tư của nólúc này, thế nhưng đội trưởng có thể cảm giác được... Ớt đại vương hiện giờ đang chăm chú nhìn mình, nó rõ ràng rất cường đại, không có gì không thể nhưng hiện giờ lại khẩn trương đến mức lá cây cũng co ro, cứ như nhân loại lúc khẩn trương sẽ vô thức siết chặt nắm tay vậy.
Đột nhiên, đội trưởng bắt đầu hít sâu, loại trừ đi hết thảy suy nghĩ, đẩ toàn lực chú ý của mình đều tập trung vào năng lượng trong cơ thể, dùng ý niệm mạnh mẽ dẫn dắt đám năng lượng lưu động khắp nơi trở về nơi mà ông muốn đi.
Tỷ như... vị trí ở tay.
Thế nhưng năng lượng giống như một đứa hùng hài tử, vô luận dùng phương pháp gì cũng không thể điều khiển, sau khi trải qua vài lần thất bại, sắc mặt của đội trưởng ngày càng u ám hơn.
Bởi vì mỗi lần thất bại sẽ làm ông tổn thất rất nhiều năng lượng.
Dĩ nhiên tinh thần lực cũng dần dần tiêu hao cạn sạch.
Tình trạng của Lang Tam hiển nhiên cũng tốt hơn đội trưởng đội săn là bao... bởi vì sắc mặt cũng giống hệt như đội trưởng, u ám không thôi.
Chân mày Áo Cổ Đinh nhíu chặt, biểu hiện của hai người quả thực làm anh có chút thất vọng.
Chu Bách Triết thầm cổ vũ hai người, nhóm thôn dân cũng ngừng thở, không nói tiếng nào, tựa hồ sợ quấy rầy làm hại bọn họ thất bại.
Chỉ là rất nhanh, đội trưởng đội săn lảo đảo muốn ngã, sắc mặt bắt đầu vặn vẹo thống khổ phát ra tiếng hừ nhẹ, hiển nhiên đang phải chịu đựng thống khổ rất lớn.
Luồng năng lượng không nghe lời kia bắt đầu đấu đá lung tung, lưu động khắp nơi, còn gắng gượng khuếch trương những thông đạo đóng chặt, thông đạo vỡ ra, huyết dịch phun trào.
Khóe miệng đội trưởng đội săn trào máu tươi, trong phút chốc tâm mọi người siết chặt, không ngừng cầu nguyện hai bọn họ thành công.
Đội trưởng đội săn cắn răng kiên trì muốn điều khiển số năng lượng kia nhưng càng muốn điều khiển lại càng bị bắn ngược, dẫn tới cơ thể cũng bị tổn thương lớn hơn.
Đó là một vòng tuần hoàn ác tính.
Rất nhanh trên da đội trưởng đội săn đã trải rộng nhựng vệt đỏ, là hiện tượng tụ huyết vì huyết quản mảnh bị vỡ.
"Hay là... từ bỏ đi."
Người có quan hệ tốt với đội trưởng đội săn nhịn không được khuyên nhủ, cứ tiếp tục như vậy thì ngay cả mạng cũng không còn mất.
Trở nên mạnh hơn rất quan trọng, thế nhưng phải có mạng mới được.
Đội trưởng đội săn siết chặt nắm tay, răng nghiến chặt, hiển nhiên nghe thấy lời của nhóm bằng hữu, chỉ là ông không cam lòng! Vì sao lại không thể thành công chứ, chỉ thiếu một chút nữa mà thôi!
Cho dù chết cũng không cam lòng!
Đội trưởng đội săn chợt ngửa đầu liều mạng rống giận.
Nắm đấm siết chặt, móng tay khảm vào trong da thịt, máu tươi chảy ra nhiễm đỏ vạt áo.
Một cảm giác bi hùng vô thức phát ra, mọi người vô thức bị cảm nhiễm, biểu tình ẩn ẩn kích động cùng kiềm nén.
Có thể mà!
Trong lòng mọi người không ngừng cổ vũ.
Có lá dị năng của Ớt đại vương, nhất định có thể thành công.
Mắt thấy năng lượng sắp xuyên qua lớp bình phong che chắn cuối cùng, sắc mặt đội trưởng đội săn đại biến, ông rõ ràng ý thức được mình thất bại!
Thậm chí còn có thể vì thế mà mất đi dị năng, biến thành phế nhân!
Không cam lòng!
Đội trưởng đội săn cơ hồ sắp tan vỗ nhưng ý chí ngoan cố khăng khăng cố gắng khống chế năng lượng.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một đạo khí tức nhu hòa chậm rãi lưu động tu bổ toàn bộ thông đạo vỗ nát được tu bổ như lúc ban đầu, có thứ gì đó tựa hồ không giống như trước kia.
Bởi vì sau khi thông đạo thông suốt, năng lượng có thể đi thông qua chúng.
Cổ khí tức kia mặc dù phải tu bổ thông đạo nhưng tốc độ cũng rất nhanh, nháy mắt đã tiến tới vị trí trung tâm, lúc này tinh thần lực của đội trưởng đang tiến hành tranh đấu với năng lượng.
Tinh thần lực của đội trưởng nhanh chóng bị năng lượng thôn phệ, rất nhanh đã tan biết không còn sót gì.
Đội trưởng đội săn liều mạng giãy dụa nhưng vẫn không thể làm gì.
Ông biết, chỉ cần tinh thần lực hoàn toàn bị năng lượng kia thôn phệ thì mình sẽ không còn cơ hội điều khiển năng lượng như Áo Cổ Đinh được nữa.
Đúng lúc này... một đạo năng lượng nhu hòa tu bổ tinh thần lực của đội trưởng lại như ban đầu, hơn nữa dùng lực đạo cực kỳ ôn nhu nhưng không thể nghi ngờ dung hợp tinh thần lực cùng năng lượng thành một thể, chẳng phân biệt là cái nào với cái nào.
Trong đầu tựa hồ phát ra tiếng va chạm ầm ầm kịch liệt, đội trưởng đội săn chợt mở mắt, đáy mắt lóe tinh quang, ông khó tin cúi đầu, ý niệm động một cái, đầu ngón tay đột nhiên tỏa ra một ngọn hỏa diễm.
Ngọn lửa mặc dù nhỏ nhưng đủ làm tất cả thôn dân xôn xao, thật lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Cuối cùng, cũng không biết là ai đột nhiên phát ra tiếng hoan hô, tất cả mọi người mới thức tỉnh, bắt đầu điên cuồng la hét chúc mừng đội trưởng đội săn thành công.
Đáy mắt đội trưởng đội săn lóe lên một tia ướt át, ngọn lửa yếu ớt sớm đã biến mất, thế nhưng tâm ông vẫn nóng hừng hực như lửa.
Ông biết, mình rốt cuộc không còn giống như trước kia nữa.
Tương lai, không còn cần phải dựa vào kích quang kiếm nữa.
Không có kích quang kiếm, nhân loại vẫn có cách để chống cự, không có gì có thể đánh bại lòng tin sinh tồn của nhân loại.
Chu Bách Triết vội vàng bảo nhóm thôn dân an tĩnh lại, bởi vì Lang Tam vẫn còn đang bị trùng kích.
Nhóm thôn dân lúc này mới hiểu được, biểu tình áy náy ngồi xuống, cũng không dám... phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa.
Mới vừa rồi bọn họ thật sự quá kích động, bởi vì đội trưởng đội săn thành công chứng minh một thời đại mới đã được mở ra.
Đó chính là, tất cả mọi người đều có thể có dị năng!
Chuyện này sẽ không còn là giấc mộng không thể thực hiện nữa.
Bảo sao mọi người không mừng như điên được chứ?
Thế nhưng hết thảy đều được thành lập từ Ớt đại vương, chỉ có nó mới có thể giúp mọi người thành công có dị năng.
Vì thế mọi người đều xem lời nói của Ớt đại vương là thánh chỉ, hoàn toàn không dám kháng cự, đơn giản là nói gì nghe nấy.
Có lẽ bởi vì hôm nay là một ngày may mắn, mặc dù khóe miệng Lang Tam rướm máu nhưng cũng giống như đội trưởng, hữu kinh vô hiểm thuận lợi đột phá trở thành dị năng giả thứ ba có dị năng của tinh tế.
Nhóm Hoàng Mao nhìn Lang Tam, nội tâm cực kỳ phức tạp, có hâm mộ cũng có ghen tị, thế nhưng nhiều nhất vẫn là thực tâm chúc phúc cùng đè nén ý chí chiến đấu.
Không ai nguyện ý bị rớt lại ở phía sau, trở thành phiền toái cả.
Tất cả mọi người liều mạng thăng cấp như vậy còn không phải vì có thể sinh tồn trong thế giới hung hiểm này sao.
Dị năng của đội trưởng đội săn là hỏa, đây là kết luận của tất cả mọi người khi nhìn thấy đầu ngón tay của đội trưởng xuất hiện ngọn lửa.
Vậy dị năng của Lang Tam là gì?
Kỳ thực lúc đổi hai mảnh lá này, Chu Bách Triết đã cố ý chọn hệ hỏa cùng hệ lôi.
Bất quá cậu không nói ra mà giả vờ tò mò nhìn Lang Tam.
Những chuyện cậu đã làm đã đủ nổi bật rồi.
Mặc dù có thể lấy ra rất nhiều thứ thôn dân mong muốn nhưng nếu để bọn họ biết cậu có thể quyết định bọn họ có được dị năng gì không ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Dù sao thì trên thế giới này, lòng người chính là thứ phức tạp nhất.
Nhóm thôn dân thực tò mò không biết dị năng của Lang Tam rốt cuộc là gì, thế nhưng Lang Tam từ nhỏ lớn lên trong bầy sói, sau khi lớn lên thì trải nghiệm không ít ánh mắt khác thường, thậm chí là nhục mạ ác ý của người khác.
Vì thế đối với ánh mắt nhiệt tình của thôn dân, Lang Tam vẫn có thể bình tĩnh, thậm chí là xoay người rời đi, đối với hắn mà nói, những người này quả thực phiền chán, còn không thoải mái bằng đám lang mà hắn từng chung sống.
Triệu Nam Các níu Lang Tam lại, lúc Lang Tam sắp bị chọc giận thì nhanh chóng buông tay, dò hỏi: "Mau nói cho đại nhân biết dị năng của ông a."
Lang Tam cũng không phải kẻ ngu, lập tức phát giác thôn dân khác thường, đội trưởng đội săn không chút đắn đo trực tiếp bày ra dị năng của mình, hoàn toàn xem nhóm Hoàng Mao là người.
Thế nhưng cái người gọi là Lang Tam này chẳng những che giấu dị năng mà còn coi thường mọi người, ngay cả gọi cũng không thèm đáp.
Này cũng quá bất lịch sự đi?
Lang Tam suy nghĩ một chút rồi mím môi, trực tiếp giơ tay hất một cái, trên không trung vang lên một tiếng sấm rền, tiếng vang lớn đến mức suýt chút nữa đã chấn điếc lỗ tai thôn dân.
Mọi người nhìn một cái, nhất thời hiểu được, hóa ra Lang Tam là dị năng hệ lôi.
Hoàng Mao lập tức phát huy khả năng nhân duyên tốt của mình, giải thích với các thôn dân là tính tình Lang Tam rất cổ quái, bình thường độc lai độc vãn, hơn nữa còn là một người câm, không nói chuyện.
Thôn dân nghe vậy thì chút ngăn cách vừa xuất hiện nhất thời biến mất, đáy mắt còn hiện ra chút khâm phục, không có người nào lộ ra đồng tình hay thương hại.
Trong thôn có không ít người vì bị trùng biến dị công kích mà tổn thương tàn phế, những người này đến giờ vẫn chưa gượng dậy nổi nhưng vẫn cố gắng sinh tồn, điều này dần dần làm thôn dân ý thức được, dị năng giả thiếu hụt không cần mọi người đồng tình thương hại.
Ngược lại bọn họ rất đáng khâm phục, hơn nữa nên xem bọn họ là mục tiêu khích lệ.
Đối với người cực kỳ nhạy bén với khí tức của người khác như Lang Tam, hắn có chút khó chịu giật giật thân mình, lổ tai ửng đỏ nhanh chóng chạy đi, có dáng vẻ cụp đuôi bỏ chạy.
Một màn này suýt chút nữa làm Hoàng Mao lọt tròng mắt xuống đất, Lang Tam trước nay mặt đơ cư nhiên có một mặt như vậy?
Ngược lại Triệu Nam các có tâm tình khá phức tạp đối với nhóm thôn dân này.
Bọn họ sống trong một thôn làng lạc hậu, có lẽ không hề biết thế giới bên ngoài hiện đại sầm uất thế nào, thậm chí ngay cả quang não cũng không biết.
Thế nhưng bọn họ lại có thể dễ dàng lấy được hảo cảm của Lang Tam.
Đó là vì tư chất của bọn họ quả thực cao hơn nhóm dị năng giả vẫn luôn tự xưng là cao cấp kia nhiều lắm.
Ngoài mặt bọn họ tỏ ra cung kính Lang Tam, thế nhưng vừa quay đầu liền phỉ nhổ Lang Tam là một loài dã thú lớn lên trong bầy lang, lâu như vậy vẫn không thể nói chuyện, thế nhưng chính là một con dã thú như vậy lại leo lên được vị trí phó tướng.
Làm sao có thể không làm những kẻ kia ghen tị đỏ mắt?
Lang Tam kỳ thật cũng hiểu, vì thế hắn rất chán ghét loại người hai mặt.
Cho nên khi thấy có người lộ ta ánh mắt khâm phục thật lòng thì lần đầu tiên cảm thấy hốt hoảng, thậm chí là muốn trốn chạy.
Thôn dân phát ra tiếng giễu cợt thiện ý, đối với phản ứng mắc cỡ của Lang Tam, hảo cảm của bọn họ lại gia tăng lên gấp bội.
Sau khi Lang Tam rời đi, mọi người liền vây quanh đội trưởng đội săn, hỏi han về cảm giác sau khi có dị năng cùng với cường độ công kích.
Thế nhưng đối với những vấn đề này, đội trưởng đội săn cũng chỉ hiểu biết lơ mơ, chỉ có thể dụng dị năng dốc một kích toàn lực về phía tảng đá, nhân cơ hội này cảm thụ độ mạnh yếu của dị năng.
Ngọn lửa nhỏ từ tay đội trưởng phóng tới tảng đá phát ra tiếng va chạm thật lớn, nháy mắt tảng đá cao tầm ba mét kia bị thiêu rụi thành tro tàn.
Một màn này làm đầu óc thôn dân trống rỗng, sau đó dần bình ổn lại, lắp ba lắp ba nói: "Dị năng này so với một kích của kích quang kiếm mạnh hơn nhiều a."
Kích quang kiếm mặc dù cũng có thể tung một kích toàn lực chém nát tảng đá thành tro, thế nhưng tuyệt đối không có khả năng chỉ dùng mấy giây là xong, ít nhất cũng phải sấp sỉ ba mươi giây.
Đội trưởng siết chặt tay, ngạc nhiên nói: "Sau khi tung ra một kích toàn lực này, tôi vẫn còn bốn phần năm năng lượng!"
Tin tức này làm thôn dân ngạc nhiên đến đỉnh điểm.
Chu Bách Triết thực sự không hiểu nổi biểu tình khoa trương của nhóm thôn dân, vì thế cậu lặng lẽ hỏi Áo Cổ Đinh là xảy ra chuyện gì.
Toàn bộ quá trình Áo Cổ Đinh vẫn luôn trầm mặc, đến khi Chu Bách Triết hỏi mới trầm giọng nói: "Dùng dị năng đánh ra một kích toàn lực sẽ tiêu hao hơn phân nửa năng lượng."
Lúc này Chu Bách Triết mới chợt hiểu ra, biết nhóm thôn dân vì sao mà hưng phấn.
Điều này làm cậu một lần nữa ý thức được vật phẩm của hệ thống thực không hổ là tinh phẩm.
Cả ngày hôm nay thôn dân vẫn luôn chìm trong trạng thái hưng phấn, kích thích thảo luận về nhân vật trung tâm là đội trưởng cùng Lang Tam.
Có đội trưởng làm mẫu chứng minh chênh lệch của dị năng giả bình thường và dị năng giả có dị năng rốt cuộc lớn cỡ nào.
Chỉ cần có thể trở thành dị năng giả chân chính, không còn cần kiếm kích quang nữa thì sau này chiến đấu sẽ có sức mạnh tăng trưởng gấp bội.
Chỉ là... cũng không biết Ớt đại vương rốt cuộc có thể có được lá dị năng nữa hay không.
Mọi người thực gấp gáp, thế nhưng không ai tới tìm Ớt đại vương dò hỏi.
Đối với tất cả mọi người mà nói, Ớt đại vương đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết vì thôn dân, bọn họ căn bản không có mặt mũi yêu cầu thêm gì nữa.
Chu Bách Triết hiển nhiên hiểu được chuyện này, vốn cậu chỉ muốn gia tăng sức chiến đấu của thôn dân mà thôi, thế nhưng không ngờ người có dị năng lại mạnh như vậy.
Cậu nhanh chóng có chủ ý, vội vàng tìm tới trưởng thôn: "Thông báo cho mọi người biết, ai tăng lên cấp năm thì sẽ được lá dị năng."
Thông qua suy đoán đơn giản của cậu thì lá thăng cấp đã không còn hữu dụng với người trên cấp năm, thế nhưng lá dị năng thì thích hợp cho dị năng giả cấp năm sử dụng.
Vì thế khi tin tức này được thông báo thì toàn bộ thôn dân sôi trào, tất cả mọi người đều lăm le, mài dao xoèn xoẹt chuẩn bị giết trùng biến dị.
Thậm chí còn mong trùng biến dị nhanh chóng xuất hiện để bọn họ giết chết, biểu hiện tốt thì sẽ có được lá thăng cấp, chờ đến khi đạt được cấp năm thì sẽ có được lá dị năng.
Chỉ suy nghĩ thôi đã cảm thấy tràn đầy động lực.
Nhóm Hoàng Mao của thực kích động, bọn họ tìm tới Chu Bách Triết, hỏi xem mình có phải cũng có cơ hội có được lá dị năng hay không.
Chu Bách Triết dĩ nhiên không cự tuyệt, cậu chỉ hi vọng xuất hiện càng nhiều dị năng giả cấp năm càng tốt, như vậy mới nắm chắc phần thắng với đám trùng biến dị kia.
Đối với chiến trận lớn mà cây ớt nhỏ này vạch ra, Áo Cổ Đinh hơi nhíu mày, có chút bất ngờ với trí thông minh cơ hồ sánh ngang nhân loại của nó.
Chu Bách Triết nghĩ một chút rồi tìm tới Áo Cổ Đinh, hỏi ra điều mà mình nghi hoặc.
"Sau khi anh tung ra một kích toàn lực thì còn dư lại bao nhiêu năng lượng?"
Đáy mắt Áo Cổ Đinh lóe lên một tia không rõ, anh thực bất ngờ khi cây ớt nhỏ này bắt được nhược điểm lớn nhất của mình.
Đó chính là... lúc sử dụng dị năng, năng lượng tiêu hao của anh cực nhanh.
Bất quá anh càng tò mò hơn là cây ớt nhỏ này rốt cuộc có biện pháp nào để ứng phó hay không.
Ôm ý niệm này, Áo Cổ Đinh thành thực nói ra nhược điểm của mình.
"Sau khi sử dụng đại chiêu, toàn bộ dị năng đều tiêu hao sạch sẽ."
Chu Bách Triết sửng sốt, lắc đầu hỏi ngược lại: "Nhưng đội trưởng đội săn tựa hồ vẫn còn dư lại rất nhiều, sao anh lại... tiêu hao nhanh như vậy chứ?"
Áo Cổ Đinh gõ bàn, suy nghĩ một chút liền đưa ra câu trả lời.
"Có lẽ bởi vì bọn họ ăn lá dị năng."
Chu Bách Triết gật đầu, cũng cảm thấy lý do này có khả năng nhất, chỉ đáng tiếc lá dị năng hoàn toàn không có tác dụng với Áo Cổ Đinh, bằng không sức chiến đấu của anh cũng không biết sẽ mạnh tới mức nào.
Chu Bách Triết một lần nữa vui mừng vì bom ớt của mình có khả năng lớn như vậy, có thể cung cấp mana cho Áo Cổ Đinh, chỉ cần Áo Cổ Đinh có sức chiến đấu vô hạn thì sẽ có thể giết chết con trùng biến dị cấp bảy kia.
Ngay lúc này, tiếng còi báo động vang vọng khắp bầu trời.
Chu Bách Triết sợ hoảng hồn, sau đó mới kịp phản ứng.
- --- trùng triều đã tới!
Nhóm thôn dân hô vang, giơ cao kiếm kích quang xông lên, nửa điểm buồn rầu cũng không có, bọn họ nhìn chằm chằm đám trùng như nhìn thứ gì đó cực kỳ tốt đẹp trên thế gian, chỉ hận không thể lập tức giết chết chúng!
Giết được càng nhiều thì cơ hội có được lá thăng cấp lại càng lớn.
Ghi nhớ kỹ chuyện này, sức chiến đấu của thôn dân lại tăng cao gấp đôi so với hôm qua.
Chu Bách Triết trợn mắt há hốc, thật lâu sau mới...
Điều này làm cảm giác của bọn họ thật không dễ chịu, Ớt đại vương trả giá nhiều như vậy cũng vì muốn mọi người thăng cấp, thế nhưng bây giờ bọn họ lại thất bại.
Nhất thời tất cả mọi người đều không dám nhìn Chu Bách Triết, sợ Ớt đại vương sẽ thất vọng về bọn họ.
Khí tức lo sợ bất an tràn ngập làm Chu Bách Triết không thể không ra mặt, bắt đầu trấn an nhóm dị năng giả kia.
"Thất bại là chuyện rất bình thường, dù sao thì cấp bốn cùng cấp năm chính là cấp bậc mấu chốt, sao có thể dễ dàng thành công như vậy được chứ, không cần áp lực lớn như vậy, cứ thoải mái đi, hôm nay thất bại thì vẫn còn ngày mai."
Được Ớt đại vương đút canh gà an ủi tâm hồn nhưng tâm tình của bọn họ cũng không quá dễ chịu, rõ ràng lúc này người khổ sở nhất là Ớt đại vương ngưng ngài lại an ủi bọn họ, không hề trách cứ ai cả.
Bọn họ... bọn họ phải làm sao mới có thể báo đáp được đại ân đại đức của Ớt đại vương đây!
Chu Bách Triết vỗ vai mọi người: "Tiếp tục cố gắng."
Nhóm thôn dân đè nén tình cảm phức tạp trong lòng, bọn họ đã để Ớt đại vương trả giá quá nhiều, thời khắc này tất cả mọi người cơ bản đều luyến tiếc làm Ớt đại vương có xíu xiu không vui nào.
Thấy thôn dân đã thoát khỏi ưu tư sầu não, Chu Bách Triết mới đứng dậy, bắt đầu tự hỏi.
Đối với chuyện nhóm dị năng thăng lên cấp năm thất bại, Chu Bách Triết sớm đã chuẩn bị tâm lý, dù sao thì lá thăng cấp cũng có tỷ lệ thất bại nhất định, cũng giống như trò chơi ở địa cầu cổ, khi bạn tiến hành thăng tinh trang bị thì ban đầu sẽ có phần trăm thành công là 100%, thế nhưng theo đẳng cấp gia tăng thì tỷ lệ thất bại cũng ngày càng cao hơn.
Bất quá hiện giờ trọng yếu nhất chính là đội trưởng đội săn cùng Lang Tam, hai người bọn họ vẫn chưa ăn lá dị năng, bởi vì trước đó Áo Cổ Đinh có phân phó hai người không nên gấp gáp.
Hai người dĩ nhiên tin phục lời Áo Cổ Đinh, chờ đến khi nhóm thôn dân thăng cấp xong, quản trưởng đặc biệt chừa ra một khoảng trống lớn cho Áo Cổ Đinh cùng Ớt đại vương.
Lang Tam cùng đội trưởng đi tới ngồi xếp bằng dưới đất, nín thở chờ đợi.
Lang Tam thoạt nhìn vẫn tỉnh táo như cũ, chỉ là cặp mắt lang tính mười phần kia tràn đầy thú tính hung ác.
Đội trưởng đội săn có chút khẩn trương nuốt nước miếng nói với Chu Bách Triết: "Ớt đại vương, tôi có chút khẩn trương."
Chu Bách Triết vội vàng trấn an: "Đừng trẩn trương, thất bại cũng không sợ, ngày mai lại thử lại."
Mặc dù nói vậy nhưng thứ này Ớt đại vương phải bỏ ra cái giá rất lớn mới có được.
Đội trưởng đội săn dĩ nhiên không sợ mình xảy ra chuyện, ông chỉ sợ mình thất bại thì sẽ phá hỏng tâm ý của Ớt đại vương mà thôi.
Càng nghĩ trong lòng đội trưởng lại càng khẩn trương, áp lực lại càng lớn, trán bắt đầu rịn mồ hôi.
Haiz, đứa nhỏ này có khuyên cỡ nào vẫn khẩn trương.
Chu Bách Triết thực bất đắc dĩ lắc đầu, cũng tại lúc ban đầu cậu nói quá nghiêm trọng nên làm đội trưởng đội săn có gánh nặng tâm lý, thế nhưng lời đã nói ra, bây giờ cũng không có cách nào thay đổi.
Chu Bách Triết cũng chỉ có thể thầm kỳ vọng đội trưởng có thể thành công, bởi vì lúc này cậu không thể giúp thêm được gì nữa.
Áo Cổ Đinh có thể coi là người duy nhất tự mình lĩnh ngộ dị năng, anh hướng dẫn hai người làm sao kích phát dị năng, còn vài chi tiết cần chú ý khác.
Đội trưởng đội săn hít sâu, cố kiềm nén suy nghĩ lung tung, ông biết, đây là cơ hội tốt, nhất định phải nắm chắc.
Mỗi câu nói của vị dị năng giả cường đại này đều là kinh nghiệm tâm đắc, có thể dẫn dắt rất nhiều dị năng giả đang lạc lối quanh co quay về đường chính.
Nhóm thôn dân ở bên cạnh cũng nghe thực nghiêm túc, dù sao thì biết đâu được ngày nào đó bọn họ cũng có thể có dị năng thì sao, bây giờ học thêm chút kiến thức sẽ có trợ giúp về sau.
Càng miễn bàn những kiến thức này chính là độc nhất trên toàn tinh tế này!
Đối với phương pháp có thể trở nên mạnh mẽ, mọi người ở tinh tế này vẫn luôn liều mạng học hỏi.
Áo Cổ Đinh nói xong những gì cần nói, tiếp đó có thể thành công hay công thì chỉ có thể xem bản thân hai người.
Vô luận là ai cũng không giúp được.
Lang Tam ngược lại rất bình tĩnh, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu làm theo những lời Áo Cổ Đinh đã nói.
Ngược lại đội trưởng đội săn thì khẩn trương đến co rút bắp thịt, ông biết rõ đây là cơ hội có thể giúp ông thay đổi nhân sinh, thế nhưng khi sự thật diễn ra thì ông lại bắt đầu chùn chân.
Nhóm thôn dân gấp gáp cổ vũ đội trưởng cố lên, nói ông nhất định phải cố gắng, ngàn vạn lần không nên phụ công sức Ớt đại vương đã bỏ ra.
Đội trưởng đội săn nhìn lướt qua Ớt đại vương, nó đang đứng ở chỗ cao nhất, mỗi chiếc lá cây đều hơi cuộn lại, thoạt nhìn có chút ngưng trọng.
Ớt đại vương không có ngũ quan nên không đoán được tâm tư của nólúc này, thế nhưng đội trưởng có thể cảm giác được... Ớt đại vương hiện giờ đang chăm chú nhìn mình, nó rõ ràng rất cường đại, không có gì không thể nhưng hiện giờ lại khẩn trương đến mức lá cây cũng co ro, cứ như nhân loại lúc khẩn trương sẽ vô thức siết chặt nắm tay vậy.
Đột nhiên, đội trưởng bắt đầu hít sâu, loại trừ đi hết thảy suy nghĩ, đẩ toàn lực chú ý của mình đều tập trung vào năng lượng trong cơ thể, dùng ý niệm mạnh mẽ dẫn dắt đám năng lượng lưu động khắp nơi trở về nơi mà ông muốn đi.
Tỷ như... vị trí ở tay.
Thế nhưng năng lượng giống như một đứa hùng hài tử, vô luận dùng phương pháp gì cũng không thể điều khiển, sau khi trải qua vài lần thất bại, sắc mặt của đội trưởng ngày càng u ám hơn.
Bởi vì mỗi lần thất bại sẽ làm ông tổn thất rất nhiều năng lượng.
Dĩ nhiên tinh thần lực cũng dần dần tiêu hao cạn sạch.
Tình trạng của Lang Tam hiển nhiên cũng tốt hơn đội trưởng đội săn là bao... bởi vì sắc mặt cũng giống hệt như đội trưởng, u ám không thôi.
Chân mày Áo Cổ Đinh nhíu chặt, biểu hiện của hai người quả thực làm anh có chút thất vọng.
Chu Bách Triết thầm cổ vũ hai người, nhóm thôn dân cũng ngừng thở, không nói tiếng nào, tựa hồ sợ quấy rầy làm hại bọn họ thất bại.
Chỉ là rất nhanh, đội trưởng đội săn lảo đảo muốn ngã, sắc mặt bắt đầu vặn vẹo thống khổ phát ra tiếng hừ nhẹ, hiển nhiên đang phải chịu đựng thống khổ rất lớn.
Luồng năng lượng không nghe lời kia bắt đầu đấu đá lung tung, lưu động khắp nơi, còn gắng gượng khuếch trương những thông đạo đóng chặt, thông đạo vỡ ra, huyết dịch phun trào.
Khóe miệng đội trưởng đội săn trào máu tươi, trong phút chốc tâm mọi người siết chặt, không ngừng cầu nguyện hai bọn họ thành công.
Đội trưởng đội săn cắn răng kiên trì muốn điều khiển số năng lượng kia nhưng càng muốn điều khiển lại càng bị bắn ngược, dẫn tới cơ thể cũng bị tổn thương lớn hơn.
Đó là một vòng tuần hoàn ác tính.
Rất nhanh trên da đội trưởng đội săn đã trải rộng nhựng vệt đỏ, là hiện tượng tụ huyết vì huyết quản mảnh bị vỡ.
"Hay là... từ bỏ đi."
Người có quan hệ tốt với đội trưởng đội săn nhịn không được khuyên nhủ, cứ tiếp tục như vậy thì ngay cả mạng cũng không còn mất.
Trở nên mạnh hơn rất quan trọng, thế nhưng phải có mạng mới được.
Đội trưởng đội săn siết chặt nắm tay, răng nghiến chặt, hiển nhiên nghe thấy lời của nhóm bằng hữu, chỉ là ông không cam lòng! Vì sao lại không thể thành công chứ, chỉ thiếu một chút nữa mà thôi!
Cho dù chết cũng không cam lòng!
Đội trưởng đội săn chợt ngửa đầu liều mạng rống giận.
Nắm đấm siết chặt, móng tay khảm vào trong da thịt, máu tươi chảy ra nhiễm đỏ vạt áo.
Một cảm giác bi hùng vô thức phát ra, mọi người vô thức bị cảm nhiễm, biểu tình ẩn ẩn kích động cùng kiềm nén.
Có thể mà!
Trong lòng mọi người không ngừng cổ vũ.
Có lá dị năng của Ớt đại vương, nhất định có thể thành công.
Mắt thấy năng lượng sắp xuyên qua lớp bình phong che chắn cuối cùng, sắc mặt đội trưởng đội săn đại biến, ông rõ ràng ý thức được mình thất bại!
Thậm chí còn có thể vì thế mà mất đi dị năng, biến thành phế nhân!
Không cam lòng!
Đội trưởng đội săn cơ hồ sắp tan vỗ nhưng ý chí ngoan cố khăng khăng cố gắng khống chế năng lượng.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một đạo khí tức nhu hòa chậm rãi lưu động tu bổ toàn bộ thông đạo vỗ nát được tu bổ như lúc ban đầu, có thứ gì đó tựa hồ không giống như trước kia.
Bởi vì sau khi thông đạo thông suốt, năng lượng có thể đi thông qua chúng.
Cổ khí tức kia mặc dù phải tu bổ thông đạo nhưng tốc độ cũng rất nhanh, nháy mắt đã tiến tới vị trí trung tâm, lúc này tinh thần lực của đội trưởng đang tiến hành tranh đấu với năng lượng.
Tinh thần lực của đội trưởng nhanh chóng bị năng lượng thôn phệ, rất nhanh đã tan biết không còn sót gì.
Đội trưởng đội săn liều mạng giãy dụa nhưng vẫn không thể làm gì.
Ông biết, chỉ cần tinh thần lực hoàn toàn bị năng lượng kia thôn phệ thì mình sẽ không còn cơ hội điều khiển năng lượng như Áo Cổ Đinh được nữa.
Đúng lúc này... một đạo năng lượng nhu hòa tu bổ tinh thần lực của đội trưởng lại như ban đầu, hơn nữa dùng lực đạo cực kỳ ôn nhu nhưng không thể nghi ngờ dung hợp tinh thần lực cùng năng lượng thành một thể, chẳng phân biệt là cái nào với cái nào.
Trong đầu tựa hồ phát ra tiếng va chạm ầm ầm kịch liệt, đội trưởng đội săn chợt mở mắt, đáy mắt lóe tinh quang, ông khó tin cúi đầu, ý niệm động một cái, đầu ngón tay đột nhiên tỏa ra một ngọn hỏa diễm.
Ngọn lửa mặc dù nhỏ nhưng đủ làm tất cả thôn dân xôn xao, thật lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Cuối cùng, cũng không biết là ai đột nhiên phát ra tiếng hoan hô, tất cả mọi người mới thức tỉnh, bắt đầu điên cuồng la hét chúc mừng đội trưởng đội săn thành công.
Đáy mắt đội trưởng đội săn lóe lên một tia ướt át, ngọn lửa yếu ớt sớm đã biến mất, thế nhưng tâm ông vẫn nóng hừng hực như lửa.
Ông biết, mình rốt cuộc không còn giống như trước kia nữa.
Tương lai, không còn cần phải dựa vào kích quang kiếm nữa.
Không có kích quang kiếm, nhân loại vẫn có cách để chống cự, không có gì có thể đánh bại lòng tin sinh tồn của nhân loại.
Chu Bách Triết vội vàng bảo nhóm thôn dân an tĩnh lại, bởi vì Lang Tam vẫn còn đang bị trùng kích.
Nhóm thôn dân lúc này mới hiểu được, biểu tình áy náy ngồi xuống, cũng không dám... phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa.
Mới vừa rồi bọn họ thật sự quá kích động, bởi vì đội trưởng đội săn thành công chứng minh một thời đại mới đã được mở ra.
Đó chính là, tất cả mọi người đều có thể có dị năng!
Chuyện này sẽ không còn là giấc mộng không thể thực hiện nữa.
Bảo sao mọi người không mừng như điên được chứ?
Thế nhưng hết thảy đều được thành lập từ Ớt đại vương, chỉ có nó mới có thể giúp mọi người thành công có dị năng.
Vì thế mọi người đều xem lời nói của Ớt đại vương là thánh chỉ, hoàn toàn không dám kháng cự, đơn giản là nói gì nghe nấy.
Có lẽ bởi vì hôm nay là một ngày may mắn, mặc dù khóe miệng Lang Tam rướm máu nhưng cũng giống như đội trưởng, hữu kinh vô hiểm thuận lợi đột phá trở thành dị năng giả thứ ba có dị năng của tinh tế.
Nhóm Hoàng Mao nhìn Lang Tam, nội tâm cực kỳ phức tạp, có hâm mộ cũng có ghen tị, thế nhưng nhiều nhất vẫn là thực tâm chúc phúc cùng đè nén ý chí chiến đấu.
Không ai nguyện ý bị rớt lại ở phía sau, trở thành phiền toái cả.
Tất cả mọi người liều mạng thăng cấp như vậy còn không phải vì có thể sinh tồn trong thế giới hung hiểm này sao.
Dị năng của đội trưởng đội săn là hỏa, đây là kết luận của tất cả mọi người khi nhìn thấy đầu ngón tay của đội trưởng xuất hiện ngọn lửa.
Vậy dị năng của Lang Tam là gì?
Kỳ thực lúc đổi hai mảnh lá này, Chu Bách Triết đã cố ý chọn hệ hỏa cùng hệ lôi.
Bất quá cậu không nói ra mà giả vờ tò mò nhìn Lang Tam.
Những chuyện cậu đã làm đã đủ nổi bật rồi.
Mặc dù có thể lấy ra rất nhiều thứ thôn dân mong muốn nhưng nếu để bọn họ biết cậu có thể quyết định bọn họ có được dị năng gì không ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Dù sao thì trên thế giới này, lòng người chính là thứ phức tạp nhất.
Nhóm thôn dân thực tò mò không biết dị năng của Lang Tam rốt cuộc là gì, thế nhưng Lang Tam từ nhỏ lớn lên trong bầy sói, sau khi lớn lên thì trải nghiệm không ít ánh mắt khác thường, thậm chí là nhục mạ ác ý của người khác.
Vì thế đối với ánh mắt nhiệt tình của thôn dân, Lang Tam vẫn có thể bình tĩnh, thậm chí là xoay người rời đi, đối với hắn mà nói, những người này quả thực phiền chán, còn không thoải mái bằng đám lang mà hắn từng chung sống.
Triệu Nam Các níu Lang Tam lại, lúc Lang Tam sắp bị chọc giận thì nhanh chóng buông tay, dò hỏi: "Mau nói cho đại nhân biết dị năng của ông a."
Lang Tam cũng không phải kẻ ngu, lập tức phát giác thôn dân khác thường, đội trưởng đội săn không chút đắn đo trực tiếp bày ra dị năng của mình, hoàn toàn xem nhóm Hoàng Mao là người.
Thế nhưng cái người gọi là Lang Tam này chẳng những che giấu dị năng mà còn coi thường mọi người, ngay cả gọi cũng không thèm đáp.
Này cũng quá bất lịch sự đi?
Lang Tam suy nghĩ một chút rồi mím môi, trực tiếp giơ tay hất một cái, trên không trung vang lên một tiếng sấm rền, tiếng vang lớn đến mức suýt chút nữa đã chấn điếc lỗ tai thôn dân.
Mọi người nhìn một cái, nhất thời hiểu được, hóa ra Lang Tam là dị năng hệ lôi.
Hoàng Mao lập tức phát huy khả năng nhân duyên tốt của mình, giải thích với các thôn dân là tính tình Lang Tam rất cổ quái, bình thường độc lai độc vãn, hơn nữa còn là một người câm, không nói chuyện.
Thôn dân nghe vậy thì chút ngăn cách vừa xuất hiện nhất thời biến mất, đáy mắt còn hiện ra chút khâm phục, không có người nào lộ ra đồng tình hay thương hại.
Trong thôn có không ít người vì bị trùng biến dị công kích mà tổn thương tàn phế, những người này đến giờ vẫn chưa gượng dậy nổi nhưng vẫn cố gắng sinh tồn, điều này dần dần làm thôn dân ý thức được, dị năng giả thiếu hụt không cần mọi người đồng tình thương hại.
Ngược lại bọn họ rất đáng khâm phục, hơn nữa nên xem bọn họ là mục tiêu khích lệ.
Đối với người cực kỳ nhạy bén với khí tức của người khác như Lang Tam, hắn có chút khó chịu giật giật thân mình, lổ tai ửng đỏ nhanh chóng chạy đi, có dáng vẻ cụp đuôi bỏ chạy.
Một màn này suýt chút nữa làm Hoàng Mao lọt tròng mắt xuống đất, Lang Tam trước nay mặt đơ cư nhiên có một mặt như vậy?
Ngược lại Triệu Nam các có tâm tình khá phức tạp đối với nhóm thôn dân này.
Bọn họ sống trong một thôn làng lạc hậu, có lẽ không hề biết thế giới bên ngoài hiện đại sầm uất thế nào, thậm chí ngay cả quang não cũng không biết.
Thế nhưng bọn họ lại có thể dễ dàng lấy được hảo cảm của Lang Tam.
Đó là vì tư chất của bọn họ quả thực cao hơn nhóm dị năng giả vẫn luôn tự xưng là cao cấp kia nhiều lắm.
Ngoài mặt bọn họ tỏ ra cung kính Lang Tam, thế nhưng vừa quay đầu liền phỉ nhổ Lang Tam là một loài dã thú lớn lên trong bầy lang, lâu như vậy vẫn không thể nói chuyện, thế nhưng chính là một con dã thú như vậy lại leo lên được vị trí phó tướng.
Làm sao có thể không làm những kẻ kia ghen tị đỏ mắt?
Lang Tam kỳ thật cũng hiểu, vì thế hắn rất chán ghét loại người hai mặt.
Cho nên khi thấy có người lộ ta ánh mắt khâm phục thật lòng thì lần đầu tiên cảm thấy hốt hoảng, thậm chí là muốn trốn chạy.
Thôn dân phát ra tiếng giễu cợt thiện ý, đối với phản ứng mắc cỡ của Lang Tam, hảo cảm của bọn họ lại gia tăng lên gấp bội.
Sau khi Lang Tam rời đi, mọi người liền vây quanh đội trưởng đội săn, hỏi han về cảm giác sau khi có dị năng cùng với cường độ công kích.
Thế nhưng đối với những vấn đề này, đội trưởng đội săn cũng chỉ hiểu biết lơ mơ, chỉ có thể dụng dị năng dốc một kích toàn lực về phía tảng đá, nhân cơ hội này cảm thụ độ mạnh yếu của dị năng.
Ngọn lửa nhỏ từ tay đội trưởng phóng tới tảng đá phát ra tiếng va chạm thật lớn, nháy mắt tảng đá cao tầm ba mét kia bị thiêu rụi thành tro tàn.
Một màn này làm đầu óc thôn dân trống rỗng, sau đó dần bình ổn lại, lắp ba lắp ba nói: "Dị năng này so với một kích của kích quang kiếm mạnh hơn nhiều a."
Kích quang kiếm mặc dù cũng có thể tung một kích toàn lực chém nát tảng đá thành tro, thế nhưng tuyệt đối không có khả năng chỉ dùng mấy giây là xong, ít nhất cũng phải sấp sỉ ba mươi giây.
Đội trưởng siết chặt tay, ngạc nhiên nói: "Sau khi tung ra một kích toàn lực này, tôi vẫn còn bốn phần năm năng lượng!"
Tin tức này làm thôn dân ngạc nhiên đến đỉnh điểm.
Chu Bách Triết thực sự không hiểu nổi biểu tình khoa trương của nhóm thôn dân, vì thế cậu lặng lẽ hỏi Áo Cổ Đinh là xảy ra chuyện gì.
Toàn bộ quá trình Áo Cổ Đinh vẫn luôn trầm mặc, đến khi Chu Bách Triết hỏi mới trầm giọng nói: "Dùng dị năng đánh ra một kích toàn lực sẽ tiêu hao hơn phân nửa năng lượng."
Lúc này Chu Bách Triết mới chợt hiểu ra, biết nhóm thôn dân vì sao mà hưng phấn.
Điều này làm cậu một lần nữa ý thức được vật phẩm của hệ thống thực không hổ là tinh phẩm.
Cả ngày hôm nay thôn dân vẫn luôn chìm trong trạng thái hưng phấn, kích thích thảo luận về nhân vật trung tâm là đội trưởng cùng Lang Tam.
Có đội trưởng làm mẫu chứng minh chênh lệch của dị năng giả bình thường và dị năng giả có dị năng rốt cuộc lớn cỡ nào.
Chỉ cần có thể trở thành dị năng giả chân chính, không còn cần kiếm kích quang nữa thì sau này chiến đấu sẽ có sức mạnh tăng trưởng gấp bội.
Chỉ là... cũng không biết Ớt đại vương rốt cuộc có thể có được lá dị năng nữa hay không.
Mọi người thực gấp gáp, thế nhưng không ai tới tìm Ớt đại vương dò hỏi.
Đối với tất cả mọi người mà nói, Ớt đại vương đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết vì thôn dân, bọn họ căn bản không có mặt mũi yêu cầu thêm gì nữa.
Chu Bách Triết hiển nhiên hiểu được chuyện này, vốn cậu chỉ muốn gia tăng sức chiến đấu của thôn dân mà thôi, thế nhưng không ngờ người có dị năng lại mạnh như vậy.
Cậu nhanh chóng có chủ ý, vội vàng tìm tới trưởng thôn: "Thông báo cho mọi người biết, ai tăng lên cấp năm thì sẽ được lá dị năng."
Thông qua suy đoán đơn giản của cậu thì lá thăng cấp đã không còn hữu dụng với người trên cấp năm, thế nhưng lá dị năng thì thích hợp cho dị năng giả cấp năm sử dụng.
Vì thế khi tin tức này được thông báo thì toàn bộ thôn dân sôi trào, tất cả mọi người đều lăm le, mài dao xoèn xoẹt chuẩn bị giết trùng biến dị.
Thậm chí còn mong trùng biến dị nhanh chóng xuất hiện để bọn họ giết chết, biểu hiện tốt thì sẽ có được lá thăng cấp, chờ đến khi đạt được cấp năm thì sẽ có được lá dị năng.
Chỉ suy nghĩ thôi đã cảm thấy tràn đầy động lực.
Nhóm Hoàng Mao của thực kích động, bọn họ tìm tới Chu Bách Triết, hỏi xem mình có phải cũng có cơ hội có được lá dị năng hay không.
Chu Bách Triết dĩ nhiên không cự tuyệt, cậu chỉ hi vọng xuất hiện càng nhiều dị năng giả cấp năm càng tốt, như vậy mới nắm chắc phần thắng với đám trùng biến dị kia.
Đối với chiến trận lớn mà cây ớt nhỏ này vạch ra, Áo Cổ Đinh hơi nhíu mày, có chút bất ngờ với trí thông minh cơ hồ sánh ngang nhân loại của nó.
Chu Bách Triết nghĩ một chút rồi tìm tới Áo Cổ Đinh, hỏi ra điều mà mình nghi hoặc.
"Sau khi anh tung ra một kích toàn lực thì còn dư lại bao nhiêu năng lượng?"
Đáy mắt Áo Cổ Đinh lóe lên một tia không rõ, anh thực bất ngờ khi cây ớt nhỏ này bắt được nhược điểm lớn nhất của mình.
Đó chính là... lúc sử dụng dị năng, năng lượng tiêu hao của anh cực nhanh.
Bất quá anh càng tò mò hơn là cây ớt nhỏ này rốt cuộc có biện pháp nào để ứng phó hay không.
Ôm ý niệm này, Áo Cổ Đinh thành thực nói ra nhược điểm của mình.
"Sau khi sử dụng đại chiêu, toàn bộ dị năng đều tiêu hao sạch sẽ."
Chu Bách Triết sửng sốt, lắc đầu hỏi ngược lại: "Nhưng đội trưởng đội săn tựa hồ vẫn còn dư lại rất nhiều, sao anh lại... tiêu hao nhanh như vậy chứ?"
Áo Cổ Đinh gõ bàn, suy nghĩ một chút liền đưa ra câu trả lời.
"Có lẽ bởi vì bọn họ ăn lá dị năng."
Chu Bách Triết gật đầu, cũng cảm thấy lý do này có khả năng nhất, chỉ đáng tiếc lá dị năng hoàn toàn không có tác dụng với Áo Cổ Đinh, bằng không sức chiến đấu của anh cũng không biết sẽ mạnh tới mức nào.
Chu Bách Triết một lần nữa vui mừng vì bom ớt của mình có khả năng lớn như vậy, có thể cung cấp mana cho Áo Cổ Đinh, chỉ cần Áo Cổ Đinh có sức chiến đấu vô hạn thì sẽ có thể giết chết con trùng biến dị cấp bảy kia.
Ngay lúc này, tiếng còi báo động vang vọng khắp bầu trời.
Chu Bách Triết sợ hoảng hồn, sau đó mới kịp phản ứng.
- --- trùng triều đã tới!
Nhóm thôn dân hô vang, giơ cao kiếm kích quang xông lên, nửa điểm buồn rầu cũng không có, bọn họ nhìn chằm chằm đám trùng như nhìn thứ gì đó cực kỳ tốt đẹp trên thế gian, chỉ hận không thể lập tức giết chết chúng!
Giết được càng nhiều thì cơ hội có được lá thăng cấp lại càng lớn.
Ghi nhớ kỹ chuyện này, sức chiến đấu của thôn dân lại tăng cao gấp đôi so với hôm qua.
Chu Bách Triết trợn mắt há hốc, thật lâu sau mới...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.