Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc

Chương 4: Hệ Thống Kích Hoạt

Khổ Hạ Đích Thứ Vị

04/11/2020

Bởi vì tiêu hao tinh thần lực quá độ, cả cây ớt Chu Bách Triết nhìn đặc biệt uể oải ũ rũ, mỗi chiếc lá tựa hồ cũng không còn xanh mơn mởn như trước.

Thế nhưng mắt thấy thắng lợi đã ở ngay trước mặt, chỉ cần túm lấy lấy một cái là viên tinh hạch đã nằm trong tay, Chu Bách Triết không cam lòng buông tay lúc này.

Dĩ nhiên cậu có thể chờ tinh thần lực hồi phục rồi tiếp tục hành động, thế nhưng Chu Bách Triết sợ người nhà A Ngưu quay về, sợ có người đi ngang qua phát hiện viên tinh hạch tồn tại, đến khi đó hết thảy cố gắng đều uổng phí.

Vì thế Chu Bách Triết căn răng cố nhẫn nhịn cảm giác đau nhức, ra lệnh cho ớt tiểu đệ số một đã mất dấu hiệu hoạt động mang tinh hạch tới chỗ mình.

Sau khi nhận được chỉ lệnh, ớt tiểu đệ vốn bất động khẽ run run cành lá vài cái, bắt đầu chậm rãi ngọ nguậy.

Không được bao lâu, Chu Bách Triết không thể chống đỡ nổi cảm giác đau đớn như bị kim châm, liền vội vàng từ bỏ việc khống chế ớt tiểu đệ.

Nháy mắt, ớt tiểu đệ lại một lần nữa bất động.

Giờ phút này, Chu Bách Triết lại càng cảm thấy mệt mỏi hơn, đầu nhức bưng bưng, chỉ có thể bất đắc dĩ chọn lựa nhắm mắt nghỉ ngơi một chốc, hi vọng sớm khôi phục tinh thần lực đã bị cạn kiệt.

Đêm khuya vắng người, cách đó không xa mơ hồ truyền tới tiếng gầm thét như có như không, cũng không biết là sinh vật gì, ngược lại ở gần đây thậm chí ngay cả tiếng côn trùng kêu vang cũng không có, không biết có phải đám côn trùng nhỏ ở thời tương lai đã bị diệt sạch rồi hay không.

Nghỉ ngơi một lúc, trạng thái tinh thần của Chu Bách Triết miễn cưỡng khá hơn một chút, cậu lập tức điều khiển ớt tiểu đệ số một, để nó dùng đám rễ con rậm rạp cuốn lấy tinh hạch rồi dùng tư thế ngọ nguậy của đám sâu bò trở lại.

Thế nhưng ớt tiểu đệ bò được một chốc, thậm chí còn chưa tới ba phút, Chu Bách Triết lại một lần nữa cảm thấy mệt mỏi, bất đắc dĩ chỉ đành tạm ngừng nghỉ ngơi, qua mười phút lại tiếp tục...

Chỉ là một mét ngắn ngủi nhưng Chu Bách Triết phải hao phí suốt ba tiếng đồng hồ, lúc này viên tinh hạch đã an tĩnh nằm bên gốc Chu Bách Triết.

Ở khoảng cách rất gần Chu Bách Triết mới nhìn rõ năng lượng bên trong tinh hạch, phảng phất có chút giống chất khí lưu động, tràn đầy năng lượng mãnh liệt.

Nhịp tim Chu Bách Triết mất khống chế, trong cơ thể tựa hồ có thứ gì đó không ngừng khao khát nguồn năng lượng này.

Vì thế theo bản năng, Chu Bách Triết muốn để tinh hạch ở gần mình hơn.

Bất quá hiện giờ căn bản không thể cử động, chỉ có thể để ớt tiểu đệ số một dùng rễ cây bọc tinh hạch rồi dán vào chùm rễ của mình.

Nháy mắt một cảm giác khó có thể diễn tả lan tràn khắp toàn thân, xung quanh Chu Bách Triết bắt đầu tỏa ra làn sương màu đỏ, quan trọng hơn chính là viên tinh hạch bắt đầu nhỏ đi theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, giống như tất cả năng lượng của nó đều bị Chu Bách Triết hút cạn.

Giờ phút này, Chu Bách Triết cảm thấy chính mình tràn đầy sức lực, chỉ hận không thể đấm ra một quyền để bộc lộ nội tâm kích động của mình.



Thế nhưng sự thực thì chùm rễ của Chu Bách Triết vẫn cắm chặt trong đất, không thể động đậy được.

Rất nhanh tinh hạch bị hấp thu sạch sẽ, không còn lưu lại chút dấu vết.

[Đinh! Hệ thống khởi động.]

Lúc này, âm thanh thông báo của hệ thống đã lâu không nghe thấy đột nhiên vang lên trong đầu Chu Bách Triết, làm cậu sửng sốt một lúc lâu, sau đó là mừng rỡ như điên.

Cậu đã đoán đúng, năng lượng mà hệ thống cần quả nhiên chính là những viên tinh hạch này.

[Đinh! Hệ thống khởi động hoàn tất, hoan nghênh kí chủ sử dụng 'Hệ Thống Trao Đổi Đệ Nhất, bản hệ thống sẽ giới thiệu chức năng của hệ thống với kí chủ, mười phút sau chế độ hỏi đáp của hệ thống sẽ tạm thời khóa lại, sau này hết thảy cần kí chủ tự tìm hiểu, đề nghị kí chủ nhân cơ hội này đặt câu hỏi cho hệ thống để nhận được giải đáp.]

Nghe thấy lời này, Chu Bách Triết liền an tĩnh lại, lẳng lặng chờ đợi hệ thống giới thiệu.

[Xin chào kí chủ, trong cửa hàng của bản hệ thống có rất nhiều vật phẩm thần kỳ, chỉ cần dùng điểm tích phân để trao đổi. Ngoài ra, bản hệ thống cần năng lượng để hoạt động, xin kí chủ nhớ nạp năng lượng để duy trì, bằng không khi cạn kiệt năng lượng bản hệ thống sẽ một lần nữa rơi vào trạng thái ngủ đông]

Nghe xong, Chu Bách Triết mới hiểu ra tầm quan trọng của tinh hạch thế giới này.

[Hệ thống đã giới thiệu xong, hiện giờ kí chủ có thể đặt câu hỏi, sau mười phút chức năng hỏi đáp sẽ được tạm thời khóa lại.]

Chu Bách Triết lập tức nắm chặt thời gian dò hỏi: "Mi từ nơi nào tới, vì sao ta lại tới thế giới này?"

[Đinh! Vấn đề vượt quá quyền hạn của kí chủ, không thể trả lời. Còn vấn đề vì sao kí chủ lại tới thế giới này, là vì thân thể của kí chủ đã chết, đồng thời tinh hạch ở thế giới này chính là năng lượng mà hệ thống cần, vì thế bản hệ thống dốc hết toàn bộ năng lượng đưa kí chủ tới đây, hơn nữa còn tìm được thân thể có độ phù hợp trăm phần trăm với linh hồn kí chủ.]

Độ phù hợp thân thể... trăm phần trăm?

Chu Bách Triết cứ ngỡ là mình nghe nhầm, nhịn không được nhìn thân thể thực vật không thể chạy không thể nhảy của mình, một lần nữa cảm nhận được ác ý của thế giới này đối với mình.

Rốt cuộc cậu không bình thường đến mức nào vậy? Linh hồn cư nhiên phù hợp hoàn mỹ với gốc thực vật này như vậy.

Đúng là... hố chết ớt mà.

Hệ thống tựa hồ cảm nhận được tiếng lòng của Chu Bách Triết, liền bổ sung thêm một câu.

[Nếu không phải vì độ phù hợp đạt tới trăm phần trăm, bản hệ thống có lẽ còn phải tìm kiếm thật lâu mới tìm ra được thế giới này.]



Ha ha, đúng là vui tới không thể vui hơn được nữa.

Chỉ vì không có biểu tình, bằng không Chu Bách Triết thực muốn xé rách mặt, hận không thể túm hệ thống ra ngoài hung hăng đập nhừ tử một trận, nếu không phải cái hệ thống cùi bắp này, cậu cũng không đến mức biến thành thực vật, trơ mắt nhìn mình đơm hoa kết quả rồi đối mặt với số mệnh bị cắt xẻo xào nấu.

Thực sự quá tàn ác mà!

"Hệ thống, cho dù là thân thể nhân loại có độ phù hợp tám mươi phần trăm cũng được mà, dù sao ta vốn là nhân loại, giờ mi làm ta biến thành một cây ớt, ta có chút không thích ứng a." Chu Bách Triết nhịn không được châm chích.

Dĩ nhiên Chu Bách Triết cũng hiểu được, nếu không có hệ thống thì có lẽ cậu đã sớm chết rồi.

[Đinh! Nếu độ phù hợp không đạt tới trăm phần trăm thì rất dễ dung hợp thất bại, linh hồn sẽ hoàn toàn tan biến.]

Nghe vậy, Chu Bách Triết giật mình, lúc này mới ý thức được chuyện mình có độ phù hợp trăm phần trăm với cây ớt chỉ thiên này là may mắn cỡ nào, nhất thời chút ưu tư trong lòng liền tan biến thành mây khói.

Chẳng qua, bản chất thì cậu vẫn là nhân loại, để cậu phải làm một cây ớt cả đời thực sự quá khó tiếp nhận.

"Như vậy ta có cơ hội nào biến về hình người không?" Chu Bách Triết kiềm không được khẩn trương hỏi, cậu sợ nghe thấy đáp án xấu từ hệ thống.

[Đinh! Trong cửa hàng có vật phẩm thần kỳ có thể biến thành hình người, chẳng qua cần tích phân khá cao.]

Nghe thấy mình còn cơ hội biến thành người, cả người.. không đúng, cả cây ớt Chu Bách Triết đều hưng phấn, chẳng qua không biết tích phân mà hệ thống nói rốt cuộc là gì.

"Vậy rốt cuộc làm sao để có tích phân?" Chu Bách Triết hiếu kỳ hỏi.

Thành thật mà nói Chu Bách Triết không biết trong cửa hàng có thứ gì tốt, nhưng chỉ bằng vật phẩm thần kỳ có thể giúp cậu biến thành hình người đã đủ chứng minh hệ thống này cường đại cỡ nào, những vật phẩm khác chắc hẳn cũng rất thần kỳ.

Chẳng qua tất cả những vật phẩm này đều cần điểm tích phân để đổi, cái này làm Chu Bách Triết có chút bất an, cậu sợ điểm này rất khó kiếm.

[Đinh! Điểm tích phân mà bản hệ thống cần chính là năng lượng để duy trì hệ thống hoạt động.]

Nghe vậy, Chu Bách Triết lập tức bối rối, qua thật lâu mới lấy lại tinh thần.

Hóa ra...

Tích phân mà hệ thống cần chính là những viên tinh hạch kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook