Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian
Chương 36:
Phàm Trần Đích Nguyệt Lượng
22/02/2024
Editor: Thỏ Con Thích Ăn Dưa
Trương Nhụy Anh cuối cùng cũng lếch tấm thân mệt mõi ra khỏi phòng, để tránh mọi người xung quanh phát hiện ra sự khác lạ của mình, cô đặc biệt chọn một chiếc váy cổ cao để che đi toàn bộ những dấu vết đầy nhục nhã trên cơ thể.
Ngồi trên bàn ăn, cô chỉ gấp vài miếng, rồi tìm đại một cái cớ ra khỏi nhà.
Giây phút này đây cô cần phải nhanh chóng đến hiệu thuốc gần nhất để mua thuốc ngừa thai, tránh cho sau này tự rước họa vào thân, Trương Nhụy Anh nhất định không được mang thai, bởi vì nếu có em bé cô thậm chí còn không biết nó là con ai.!
Trương Nhụy Anh nhấc thân thể đau nhức đến tiệm thuốc liền nhìn thấy Tiêu Dật Việt cùng Diệp Yên Yên bước ra từ cửa hàng tiện lợi kế bên tiệm thuốc, trên tay thiếu niên cầm một túi đầy đồ ăn vặt.
"Chậc!" Trương Nhụy Anh đứng cách đó không xa nhìn cả hai, lửa giận trong lòng bừng bừng cháy muốn thiêu rụi bai người.
Nếu Tiêu Dật Việt yêu Diệp Yên Yên như vậy thì phải để cho hắn biết cảm giác cô gái mình yêu bị cưỡng bức tập thể trước mặt mình là gì!
Tiếng chuông điện thoại vang lên kéo Trương Nhụy Anh hoàn hồn trở lại, thấy đôi nam nữ đã rời khỏi, cô mới đưa mắt nhìn di động.
"Dm" vừa mới mở tin nhắn ra xem, nội dung bên trong là bức ảnh một cô gái khỏa thân, hai chân mở rộng đang bị một người đàn ông cᏂị©Ꮒ, ảnh này được chụp lúc Trương Nhụy Anh bị cưỡng bức tập thể!
"Ting" một ghi âm gửi đến, Trương Nhụy Anh run rẩy nhặc lại điện thoại vừa mới rơi, nghiến răng bấm vào chổ nghe...
"Hi em gái nhỏ, còn nhớ anh không, bức ảnh anh chụp nhìn đẹp ghê he, nếu mà bé không muốn ảnh bị lộ cho người thân và bạn bè thì mai đến cái địa chỉ mà anh gửi cho bé, nhớ đừng có ngu mà báo cảnh sát, nếu không ảnh nóng của em sẽ bị tung lên mạng cho cả thế giới nhìn" Giọng nói ghê tởm, buồn nôn của tên đại ca truyền ra từ đt, nghe điệu bộ cười nhạo của hắn khiến Trương Nhụy Anh mắc ói, muốn quăng đại cho nát cái điện thoại.
"Ting" lại một thông báo, chứng tỏ là cùng một người gửi đến, Trương Nhụy Nah nhìn địa chỉ trong điện thoại, toàn thân giận phát run.
Con mẹ nó chổ này là địa chỉ khách sạn khiêu da^ʍ nổi tiếng trong thị trấn mà!
Một đám bại hoại xã hội! Lũ cặn bá! Sao cứ không chịu buông tha cô!
Cho dù Trương Nhụy Anh không tình nguyện cũng vô dụng, dù có ra sao đi nữa đám bại hoại kia đang nắm trong tay ảnh nóng của cô, lần này đành bất lực hết cách.
Ngày hôm sau cô đến địa chỉ được gửi, nhìn thấy gương mặt đáng ghét quen thuộc đang đứng từ xa cười với mình, trong lòng cô dâng lên nổi kinh tởm.
"Vào đi" anh Tiền bước nhanh tới chổ Trương Nhụy, cũng không quan tâm cô có tình nguyện hay không, liền kéo cô vào khách sạn: "Em phải nghe lời anh, gáng hầu hạ kim chủ bên trong cho tốt." Trương Nhụy Anh đột nhiên sửng sốt dừng bước chân, lại nhịn không được tiến thêm một bước để khỏi nhìn thấy mặt tên đàn ông thối đó.
"anh có ý gì?" Trương Nhụy Anh đột nhiên hét lên một tiếng, đôi mắt xinh đẹp hung hăng liếc xéo anh Tiền, cô không dám tin vào những gì lỗ tai mình nghe.
"Nếu mày không muốn ảnh nóng của mình bị phát tán trên mạng, thì nên ngoan ngoãn đi vào cho tao, đừng để tao dùng vũ lực." anh Tiền có chút không vừa lòng, hình như bất mãn với thái độ của Trương Nhụy Anh, híp mắt lại nổi giận cảnh cáo.
Trương Nhụy Anh cuối cùng cũng lếch tấm thân mệt mõi ra khỏi phòng, để tránh mọi người xung quanh phát hiện ra sự khác lạ của mình, cô đặc biệt chọn một chiếc váy cổ cao để che đi toàn bộ những dấu vết đầy nhục nhã trên cơ thể.
Ngồi trên bàn ăn, cô chỉ gấp vài miếng, rồi tìm đại một cái cớ ra khỏi nhà.
Giây phút này đây cô cần phải nhanh chóng đến hiệu thuốc gần nhất để mua thuốc ngừa thai, tránh cho sau này tự rước họa vào thân, Trương Nhụy Anh nhất định không được mang thai, bởi vì nếu có em bé cô thậm chí còn không biết nó là con ai.!
Trương Nhụy Anh nhấc thân thể đau nhức đến tiệm thuốc liền nhìn thấy Tiêu Dật Việt cùng Diệp Yên Yên bước ra từ cửa hàng tiện lợi kế bên tiệm thuốc, trên tay thiếu niên cầm một túi đầy đồ ăn vặt.
"Chậc!" Trương Nhụy Anh đứng cách đó không xa nhìn cả hai, lửa giận trong lòng bừng bừng cháy muốn thiêu rụi bai người.
Nếu Tiêu Dật Việt yêu Diệp Yên Yên như vậy thì phải để cho hắn biết cảm giác cô gái mình yêu bị cưỡng bức tập thể trước mặt mình là gì!
Tiếng chuông điện thoại vang lên kéo Trương Nhụy Anh hoàn hồn trở lại, thấy đôi nam nữ đã rời khỏi, cô mới đưa mắt nhìn di động.
"Dm" vừa mới mở tin nhắn ra xem, nội dung bên trong là bức ảnh một cô gái khỏa thân, hai chân mở rộng đang bị một người đàn ông cᏂị©Ꮒ, ảnh này được chụp lúc Trương Nhụy Anh bị cưỡng bức tập thể!
"Ting" một ghi âm gửi đến, Trương Nhụy Anh run rẩy nhặc lại điện thoại vừa mới rơi, nghiến răng bấm vào chổ nghe...
"Hi em gái nhỏ, còn nhớ anh không, bức ảnh anh chụp nhìn đẹp ghê he, nếu mà bé không muốn ảnh bị lộ cho người thân và bạn bè thì mai đến cái địa chỉ mà anh gửi cho bé, nhớ đừng có ngu mà báo cảnh sát, nếu không ảnh nóng của em sẽ bị tung lên mạng cho cả thế giới nhìn" Giọng nói ghê tởm, buồn nôn của tên đại ca truyền ra từ đt, nghe điệu bộ cười nhạo của hắn khiến Trương Nhụy Anh mắc ói, muốn quăng đại cho nát cái điện thoại.
"Ting" lại một thông báo, chứng tỏ là cùng một người gửi đến, Trương Nhụy Nah nhìn địa chỉ trong điện thoại, toàn thân giận phát run.
Con mẹ nó chổ này là địa chỉ khách sạn khiêu da^ʍ nổi tiếng trong thị trấn mà!
Một đám bại hoại xã hội! Lũ cặn bá! Sao cứ không chịu buông tha cô!
Cho dù Trương Nhụy Anh không tình nguyện cũng vô dụng, dù có ra sao đi nữa đám bại hoại kia đang nắm trong tay ảnh nóng của cô, lần này đành bất lực hết cách.
Ngày hôm sau cô đến địa chỉ được gửi, nhìn thấy gương mặt đáng ghét quen thuộc đang đứng từ xa cười với mình, trong lòng cô dâng lên nổi kinh tởm.
"Vào đi" anh Tiền bước nhanh tới chổ Trương Nhụy, cũng không quan tâm cô có tình nguyện hay không, liền kéo cô vào khách sạn: "Em phải nghe lời anh, gáng hầu hạ kim chủ bên trong cho tốt." Trương Nhụy Anh đột nhiên sửng sốt dừng bước chân, lại nhịn không được tiến thêm một bước để khỏi nhìn thấy mặt tên đàn ông thối đó.
"anh có ý gì?" Trương Nhụy Anh đột nhiên hét lên một tiếng, đôi mắt xinh đẹp hung hăng liếc xéo anh Tiền, cô không dám tin vào những gì lỗ tai mình nghe.
"Nếu mày không muốn ảnh nóng của mình bị phát tán trên mạng, thì nên ngoan ngoãn đi vào cho tao, đừng để tao dùng vũ lực." anh Tiền có chút không vừa lòng, hình như bất mãn với thái độ của Trương Nhụy Anh, híp mắt lại nổi giận cảnh cáo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.