Chương 72
Dualeokhongngot
04/08/2021
Bách Nhân quả nhiên giở trò, đây là suy nghĩ của Lưu Triệt sau khi đặt điện thoại xuống. Nếu hắn đã muốn tặng "kinh hỉ " cho người khác đến như vậy, thì cũng nên đáp lễ cho hắn kẻo hắn lại buồn phiền. Vì vậy Lưu Triệt lấy điện thoại di động ra liên hệ cho một vài nơi.
Sau khi gặp một phóng viên trở về, Bách Nhân cảm thấy rất thư thái đúng vậy chẳng cần cho đám kia cơ hội để mà làm gì. Cứ làm như vậy, vừa được tiền mà lại còn có thể hả giận nữa, tốt biết bao. Tất cả những kẻ xấu xa đều tập trung trong cái công ty kia, lần này thì cho bọn chúng chết chung với nhau.
Bách Nhân suy nghĩ cũng rất chu đáo, người làm ăn rất trọng danh tiếng nếu tin người giám đốc 1 công ty lại là gay, người yêu đồng tính lại bỏ bê bố mẹ ruột. Đây là một tin tức sốt dẻo, lộ ra có thể làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của Lưu Triệt. Chỉ cần nghĩ tới vẻ mắt của Lưu Triệt hay Bách Du là Bách Nhân đã vui vẻ không chịu được. Kiểu gì lúc đó đối mặt với dư luận chỉ trích Bách Du sẽ cụp đuôi chịu ngoan ngoãn như trước đây thôi.
Đối với hành động này của Bách Nhân, Lưu Triệt chỉ cảm thấy một là hắn đã xem phim quá nhiều, hai là hắn não hắn bị rút. Một thông tin bất lợi cho công ty chỉ có thể bị tung ra khi đối thủ có thế lực còn không thì lập tức sẽ bị nhấn xuống. Sự việc cũng chẳng là chuyện gì to tát mà không thể nhấn xuống được cả. Chưa kể tin này lên báo có thể ban đầu mọi người sẽ chửi bới Bách Du và anh thật, nhưng sau đó người ta sẽ đào ra sâu hơn và con người khốn nạn của Bách Nhân sẽ lòi ra. Lưu Triệt nhún vai, thật mong tới ngày mai muốn nhìn cái mặt của Bách Nhân xem thế nào.
Sáng hôm sau, Bách Nhân vui vẻ lên mạng xem báo mới tin tức chắc là hôm nay sẽ đăng. Xem báo xong nên gọi điện cho Bách Du trước hay để nó tự gọi cho mình nhỉ? Hí hửng mở điện thoại ra, như mọi khi tiêu đề tin hot nhất luôn hiện lên trên cùng nhìn tiêu đề với giòng chữ màu đỏ trên điện thoại Bách Nhân suýt nữa đánh rơi điện thoại. Lẩm bẩm từng dòng chữ trên đó, càng đọc Bách Nhân càng run rẩy
Trên báo hoàn toàn không có tin anh ta mong chờ mà là một dòng tin khác, mà nhân vật chính trong đó dù dấu tên Bách Nhân vẫn có thể biết là bản thân. Đây là tin về việc hắn ta cùng người nhà liên tục tống tiền Bách Du trong suốt 10 năm qua. Lời lẽ rất rõ ràng rành mạch, còn liệt kê một số bằng chứng.
Bách Nhân hoảng loạn phát hiện ra trên báo mạng trang nào cũng có bài này. Thậm chí trên facebook cũng có, đã có hơn mấy nghìn bình luận chửi hắn và xỉa xói bố mẹ hắn. Còn có người đã dẫn link facebook hắn ra nữa bình luận như mồ nhân chứng khẳng định tính xác thực của bài báo. Tiếng ting ting của âm báo tin nhắn liên tục vang lên đều là tin người lạ nhắn mắng hắn.
Bách Nhân ném điện thoại xuống đất : " Tại sao lại như vậy? "
Hắn xuống lầu định ra ngoài tìm Bách Du hỏi cho ra lẽ việc này, nhưng chân vừa xuống dưới nhà liền bị bố lao ra đánh. Lần này mẹ hắn không ngăn chồng mình lại nữa mà ôm mặt khóc trên ghế : " Nghiệp chướng a, sao tôi lại sinh ra đứa con như vậy? "
Bách Nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, không lẽ bố mẹ đọc được bài báo rồi? Không, với tính khí của bố khi đọc bài báo như thế thì người bị đánh phải là Bách Du mới phải. Hắn còn chưa kịp lên tiêng đã bị bố chỉ mặt mắng : " Thàng chó chết, có phải mày lấy hết tiền ở trong ngân hàng rồi không? Đồ khốn nạn, mày bán nhà tao còn chưa đủ, mày có biết số tiền đó là tiền gì không? Giờ mày bán luôn tao đi, tao còn cái mạng già này mày lấy luôn đi"
Bách Nhân tái mét mặt, sao bố lại biết chuyện này được? Vốn dĩ chuyện này cũng chưa lập tức lộ ra nhưng sau khi căn nhà rao bán thì số tiền bán nhà chỉ đủ trả tiền gốc và một phẫn tiền lãi thôi. Bố Bách bấm bụng đến ngân hàng muốn rút tiền trả dứt nợ luôn, tiền này vốn là muốn để cho con cháu về sau. Lúc đi rút ông còn áy náy với Bách Nhân, những nghĩ chắc con sẽ hiểu thôi ai ngờ tới nơi khi nghe tin nhân viên ngân hàng thông báo số dư trong tài khoản ông suýt ngất tại ngân hàng.
Tưởng là bị trộm tiền hay có lầm lẫn ông còn làm ầm ỹ một hồi, sau khi nhân viên đưa bằng chứng số tiền bị rút là do con mình đến rút. Lê Bách Sâm cả đời này chưa bao giờ bị mất mặt đến như thế. Giờ phải làm sao đây, vốn muốn trông cậy vào số tiền này thì cả nhà tuy sống không còn được như trước nhưng cũng không tệ bạc quá. Nhà sắp bán, tiền không còn..không lẽ cả nhà ông sắp phải ra đường ở thật.
Càng nghĩ bố Bách càng tức giận, mẹ Bách sợ chồng đem nhiều tiền đi đường nguy hiểm nên gọi điện dặn dò chồng cẩn thận thì nghe được tin động trời. Bố Bách vừa về tới nhà, lửa giận nghi ngút liền thấy Bách Nhân xuống lầu liền lao vào đánh hắn không nghĩ ngợi
Sau khi gặp một phóng viên trở về, Bách Nhân cảm thấy rất thư thái đúng vậy chẳng cần cho đám kia cơ hội để mà làm gì. Cứ làm như vậy, vừa được tiền mà lại còn có thể hả giận nữa, tốt biết bao. Tất cả những kẻ xấu xa đều tập trung trong cái công ty kia, lần này thì cho bọn chúng chết chung với nhau.
Bách Nhân suy nghĩ cũng rất chu đáo, người làm ăn rất trọng danh tiếng nếu tin người giám đốc 1 công ty lại là gay, người yêu đồng tính lại bỏ bê bố mẹ ruột. Đây là một tin tức sốt dẻo, lộ ra có thể làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của Lưu Triệt. Chỉ cần nghĩ tới vẻ mắt của Lưu Triệt hay Bách Du là Bách Nhân đã vui vẻ không chịu được. Kiểu gì lúc đó đối mặt với dư luận chỉ trích Bách Du sẽ cụp đuôi chịu ngoan ngoãn như trước đây thôi.
Đối với hành động này của Bách Nhân, Lưu Triệt chỉ cảm thấy một là hắn đã xem phim quá nhiều, hai là hắn não hắn bị rút. Một thông tin bất lợi cho công ty chỉ có thể bị tung ra khi đối thủ có thế lực còn không thì lập tức sẽ bị nhấn xuống. Sự việc cũng chẳng là chuyện gì to tát mà không thể nhấn xuống được cả. Chưa kể tin này lên báo có thể ban đầu mọi người sẽ chửi bới Bách Du và anh thật, nhưng sau đó người ta sẽ đào ra sâu hơn và con người khốn nạn của Bách Nhân sẽ lòi ra. Lưu Triệt nhún vai, thật mong tới ngày mai muốn nhìn cái mặt của Bách Nhân xem thế nào.
Sáng hôm sau, Bách Nhân vui vẻ lên mạng xem báo mới tin tức chắc là hôm nay sẽ đăng. Xem báo xong nên gọi điện cho Bách Du trước hay để nó tự gọi cho mình nhỉ? Hí hửng mở điện thoại ra, như mọi khi tiêu đề tin hot nhất luôn hiện lên trên cùng nhìn tiêu đề với giòng chữ màu đỏ trên điện thoại Bách Nhân suýt nữa đánh rơi điện thoại. Lẩm bẩm từng dòng chữ trên đó, càng đọc Bách Nhân càng run rẩy
Trên báo hoàn toàn không có tin anh ta mong chờ mà là một dòng tin khác, mà nhân vật chính trong đó dù dấu tên Bách Nhân vẫn có thể biết là bản thân. Đây là tin về việc hắn ta cùng người nhà liên tục tống tiền Bách Du trong suốt 10 năm qua. Lời lẽ rất rõ ràng rành mạch, còn liệt kê một số bằng chứng.
Bách Nhân hoảng loạn phát hiện ra trên báo mạng trang nào cũng có bài này. Thậm chí trên facebook cũng có, đã có hơn mấy nghìn bình luận chửi hắn và xỉa xói bố mẹ hắn. Còn có người đã dẫn link facebook hắn ra nữa bình luận như mồ nhân chứng khẳng định tính xác thực của bài báo. Tiếng ting ting của âm báo tin nhắn liên tục vang lên đều là tin người lạ nhắn mắng hắn.
Bách Nhân ném điện thoại xuống đất : " Tại sao lại như vậy? "
Hắn xuống lầu định ra ngoài tìm Bách Du hỏi cho ra lẽ việc này, nhưng chân vừa xuống dưới nhà liền bị bố lao ra đánh. Lần này mẹ hắn không ngăn chồng mình lại nữa mà ôm mặt khóc trên ghế : " Nghiệp chướng a, sao tôi lại sinh ra đứa con như vậy? "
Bách Nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, không lẽ bố mẹ đọc được bài báo rồi? Không, với tính khí của bố khi đọc bài báo như thế thì người bị đánh phải là Bách Du mới phải. Hắn còn chưa kịp lên tiêng đã bị bố chỉ mặt mắng : " Thàng chó chết, có phải mày lấy hết tiền ở trong ngân hàng rồi không? Đồ khốn nạn, mày bán nhà tao còn chưa đủ, mày có biết số tiền đó là tiền gì không? Giờ mày bán luôn tao đi, tao còn cái mạng già này mày lấy luôn đi"
Bách Nhân tái mét mặt, sao bố lại biết chuyện này được? Vốn dĩ chuyện này cũng chưa lập tức lộ ra nhưng sau khi căn nhà rao bán thì số tiền bán nhà chỉ đủ trả tiền gốc và một phẫn tiền lãi thôi. Bố Bách bấm bụng đến ngân hàng muốn rút tiền trả dứt nợ luôn, tiền này vốn là muốn để cho con cháu về sau. Lúc đi rút ông còn áy náy với Bách Nhân, những nghĩ chắc con sẽ hiểu thôi ai ngờ tới nơi khi nghe tin nhân viên ngân hàng thông báo số dư trong tài khoản ông suýt ngất tại ngân hàng.
Tưởng là bị trộm tiền hay có lầm lẫn ông còn làm ầm ỹ một hồi, sau khi nhân viên đưa bằng chứng số tiền bị rút là do con mình đến rút. Lê Bách Sâm cả đời này chưa bao giờ bị mất mặt đến như thế. Giờ phải làm sao đây, vốn muốn trông cậy vào số tiền này thì cả nhà tuy sống không còn được như trước nhưng cũng không tệ bạc quá. Nhà sắp bán, tiền không còn..không lẽ cả nhà ông sắp phải ra đường ở thật.
Càng nghĩ bố Bách càng tức giận, mẹ Bách sợ chồng đem nhiều tiền đi đường nguy hiểm nên gọi điện dặn dò chồng cẩn thận thì nghe được tin động trời. Bố Bách vừa về tới nhà, lửa giận nghi ngút liền thấy Bách Nhân xuống lầu liền lao vào đánh hắn không nghĩ ngợi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.