Chương 7
Dualeokhongngot
04/08/2021
Sau khi nói chuyện một lúc Lưu Triệt biết được ra là nhóm này đã chơi với nguyên chủ từ lâu rồi. Ngoài Triệu Huyền đã biết từ trước, mấy người còn lại cũng sôi nổi giới thiệu tên lại cho Lưu Triệt. Nhóm này tính cả Lưu Triệt thì có ba nam, hai nữ. Người đã gọi điện cho Lưu Triệt, hiện tại đang cầm chai rượu nói mấy điều vô nghĩa kia tên là Nguyễn Bảo Long. Có vẻ là một người rất cởi mở, theo Lưu Triệt quan sát thì người này là kiểu người không suy nghĩ nhiều, ruột để ngoài da, bị gọi là ngáo cũng không phải không có nguyên do.
Một chàng trai khác, tóc đen đeo kính hiện im lặng uống một ly rượu, mặt đã hơi hồng hồng có vẻ tửu lượng không cao lắm. Tên là Lê Bách Du, có vẻ là một người khép kín không biết tại sao mà lại trộn lẫn chơi thân với đám này nữa.
Ngoài ra còn một cô gái đang cười tươi nhìn Triệu Huyền và Bảo Long làm trò cười, tên là Nguyễn Ánh Ngọc.
Cô gái này trông rất nhỏ nhắn, tóc dài, đôi mắt to linh động nhìn sao thì cũng rất đáng yêu. Nhưng không hiểu sao Lưu Triệt cứ cảm thấy con người này chắc chắn là không mềm như bề ngoài của mình. Nhưng vì cô ta trông rất đẹp Lưu Triệt không nhịn được nhìn nhiều thêm vài lần.
Nữ nhân ở đây được phép xuất đầu lộ diện hơn nữa hầu hết đều rất dễ nhìn, hơn nữa còn rất trắng. Chỗ của y nữ nhân thường ít ra ngoài, những nữ nhân phải ra ngoài nhiều hầu như là nông hộ do phải làm việc vất vả trông rất thô kệch. Điều làm Lưu Triệt vui vẻ nhất khi đến thế giới này hiện tại đó là thế giới này thực nhiều mỹ nhân a.
Thực ra thì ánh mắt nhìn người của Lưu Triệt quả thực không tệ, Lưu Triệt còn chưa biết. Trong nhóm này ngoài Triệu Huyền trông y như con trai, bất ngờ là người thẳng tắp nhất đám....Bảo Long thì là song. Nguyên chủ và Bách Du đều là gay, Ánh Ngọc còn lại, lại chỉ thích con gái hơn nữa cô gái này và nguyên chủ còn rất hợp nhau ( gian như nhau).
Bảo Long và Triệu Huyền đứng lên nâng cốc đồng thanh nói : " Nào cùng nâng cốc vì sức khỏe của Triệt Triệt nhà chúng ta"
Hai người nói xong thì hai người còn lại cũng đứng lên nâng cốc sau đó cả bốn đều nhìn qua Lưu Triệt đang ngồi. Lưu Triệt ngượng ngùng cầm ly đứng lên chạm ly với bọn họ, sau vài lần hô : " 2 ,3 zô "
Cả nhóm ngửa đầu uống cạn ly, Lưu Triệt trước đây chưa bao giờ uống rượu tưởng là uống xong ly này chắc phải ngất luôn. Không ngờ là uống vào còn thấy rất ngon, thân thể này có vẻ quen với việc uống rượu này.
Tiếng nhạc sập sình, ánh đèn nhấp nháy một đám người lắc lư trền sàn nhảy, không ít người đưa mắt về phía bàn bên này. Nhưng cả nhóm không ai để ý, sau một lúc thì Bảo Long bắt đầu nương men rượu nói lung tung. Chỉ thấy y làm bộ đáng thương nói : " Nhìn xem 5 con người ở đây có bao nhiêu thất bại, nhìn đi toàn là gương mặt sáng sủa chứ có tối sủa đâu. Sắp ba mươi năm rồi, ế cả đám hu hu...5 người thì mất bốn người không có tiền đồ. May mắn còn có Du làm chúng ta nở mày nở mặt, nào nâng cốc vì người duy nhất có bồ"
Bốn người ào ào nâng cốc, lại có một người không nâng cốc nhưng lần này không phải là Lưu Triệt. Cả bốn nhìn qua phía Bách Du, chỉ thấy y đang cúi đầu cái gáy trắng nõn hiện ra. Lưu Triệt ngồi ngay cạnh bèn đặt cốc xuống xem đối phương thế nào, dù sao thì trông y có vẻ không ổn lắm.
Không ngờ chưa chạm tới Bách Du đã ngẩng gương mặt đầm đìa nước mắt nhìn bọn họ. Nhìn gương mặt nhem nhuốc vì nước mắt của cậu cả đám nhốn nháo hết cả lên. Bách Du lau nước mắt nói : " Xin lỗi Triệt, hôm nay làm tiệc cho cậu mà tôi lại làm không khí mất vui như vậy"
Lưu Triệt nói : " Không sao, cậu xem có chuyện gì cứ nói ra mọi người đều là bạn tốt của cậu mà"
Câu nói được một đám sôi nổi gật đầu, mấy người xum xoe lại bắt đầu tìm cách dỗ y. Bách Du vừa cười vừa khóc nói : " Tôi chia tay rồi"
Y vừa nói xong mấy người đều nhìn Bảo Long khiển trách, Bảo Long tỏ vẻ rất oan uổng mấy hôm trước còn thấy bọn họ hòa thuận mà. Ánh Ngọc nói : " Sao lại chia tay, hai người quen nhau cũng bốn năm rồi mà? "
Bách Du nắm chặt ly rượu nói : " Tôi cũng không biết nữa... "
Cả đám nghe xong lại nhìn nhau thực muốn hỏi vì sao lại không biết? Nhưng nhìn gương mặt buồn bã của Bách Du đành nuốt câu hỏi vào bụng. Bách Du một hơi uống cạn cốc rượu rồi nói : " hai tháng trước đột nhiên hắn ta nói là sẽ kết hôn sau đó liền cắt đứt liên lạc. Mấy người biết không, tôi hỏi hắn kết hôn với ai hắn còn thản nhiên nói là với bạn gái chứ ai. Hóa ra là hắn vẫn luôn nghĩ là mình sẽ sống như người bình thường còn quen bạn gái rất lâu rồi nhưng tôi không hề hay biết"
Sau khi nghe xong thì cả nhóm liền im lặng không biết nên an ủi y thế nào. Đối với bọn họ thì những chuyện này diễn ra như cơm bữa, đa số người đồng tính thường chọn kết hôn với người khác giới và sống như người bình thường. Chỉ là Bách Du và người kia quen nhau mấy năm rồi, bọn họ mới buông lỏng một chút không ngờ chuyện như vậy vẫn xảy ra.
Lưu Triệt rót một chén rượu cho Bách Du nói : " Chỉ là một kẻ không ra gì không biết tốt xấu mà thôi đừng buồn"
Bách Du gật đầu sau đó ba người còn lại có Lưu Triệt mở màn liền xúm lại an ủi Bách Du.
Một chàng trai khác, tóc đen đeo kính hiện im lặng uống một ly rượu, mặt đã hơi hồng hồng có vẻ tửu lượng không cao lắm. Tên là Lê Bách Du, có vẻ là một người khép kín không biết tại sao mà lại trộn lẫn chơi thân với đám này nữa.
Ngoài ra còn một cô gái đang cười tươi nhìn Triệu Huyền và Bảo Long làm trò cười, tên là Nguyễn Ánh Ngọc.
Cô gái này trông rất nhỏ nhắn, tóc dài, đôi mắt to linh động nhìn sao thì cũng rất đáng yêu. Nhưng không hiểu sao Lưu Triệt cứ cảm thấy con người này chắc chắn là không mềm như bề ngoài của mình. Nhưng vì cô ta trông rất đẹp Lưu Triệt không nhịn được nhìn nhiều thêm vài lần.
Nữ nhân ở đây được phép xuất đầu lộ diện hơn nữa hầu hết đều rất dễ nhìn, hơn nữa còn rất trắng. Chỗ của y nữ nhân thường ít ra ngoài, những nữ nhân phải ra ngoài nhiều hầu như là nông hộ do phải làm việc vất vả trông rất thô kệch. Điều làm Lưu Triệt vui vẻ nhất khi đến thế giới này hiện tại đó là thế giới này thực nhiều mỹ nhân a.
Thực ra thì ánh mắt nhìn người của Lưu Triệt quả thực không tệ, Lưu Triệt còn chưa biết. Trong nhóm này ngoài Triệu Huyền trông y như con trai, bất ngờ là người thẳng tắp nhất đám....Bảo Long thì là song. Nguyên chủ và Bách Du đều là gay, Ánh Ngọc còn lại, lại chỉ thích con gái hơn nữa cô gái này và nguyên chủ còn rất hợp nhau ( gian như nhau).
Bảo Long và Triệu Huyền đứng lên nâng cốc đồng thanh nói : " Nào cùng nâng cốc vì sức khỏe của Triệt Triệt nhà chúng ta"
Hai người nói xong thì hai người còn lại cũng đứng lên nâng cốc sau đó cả bốn đều nhìn qua Lưu Triệt đang ngồi. Lưu Triệt ngượng ngùng cầm ly đứng lên chạm ly với bọn họ, sau vài lần hô : " 2 ,3 zô "
Cả nhóm ngửa đầu uống cạn ly, Lưu Triệt trước đây chưa bao giờ uống rượu tưởng là uống xong ly này chắc phải ngất luôn. Không ngờ là uống vào còn thấy rất ngon, thân thể này có vẻ quen với việc uống rượu này.
Tiếng nhạc sập sình, ánh đèn nhấp nháy một đám người lắc lư trền sàn nhảy, không ít người đưa mắt về phía bàn bên này. Nhưng cả nhóm không ai để ý, sau một lúc thì Bảo Long bắt đầu nương men rượu nói lung tung. Chỉ thấy y làm bộ đáng thương nói : " Nhìn xem 5 con người ở đây có bao nhiêu thất bại, nhìn đi toàn là gương mặt sáng sủa chứ có tối sủa đâu. Sắp ba mươi năm rồi, ế cả đám hu hu...5 người thì mất bốn người không có tiền đồ. May mắn còn có Du làm chúng ta nở mày nở mặt, nào nâng cốc vì người duy nhất có bồ"
Bốn người ào ào nâng cốc, lại có một người không nâng cốc nhưng lần này không phải là Lưu Triệt. Cả bốn nhìn qua phía Bách Du, chỉ thấy y đang cúi đầu cái gáy trắng nõn hiện ra. Lưu Triệt ngồi ngay cạnh bèn đặt cốc xuống xem đối phương thế nào, dù sao thì trông y có vẻ không ổn lắm.
Không ngờ chưa chạm tới Bách Du đã ngẩng gương mặt đầm đìa nước mắt nhìn bọn họ. Nhìn gương mặt nhem nhuốc vì nước mắt của cậu cả đám nhốn nháo hết cả lên. Bách Du lau nước mắt nói : " Xin lỗi Triệt, hôm nay làm tiệc cho cậu mà tôi lại làm không khí mất vui như vậy"
Lưu Triệt nói : " Không sao, cậu xem có chuyện gì cứ nói ra mọi người đều là bạn tốt của cậu mà"
Câu nói được một đám sôi nổi gật đầu, mấy người xum xoe lại bắt đầu tìm cách dỗ y. Bách Du vừa cười vừa khóc nói : " Tôi chia tay rồi"
Y vừa nói xong mấy người đều nhìn Bảo Long khiển trách, Bảo Long tỏ vẻ rất oan uổng mấy hôm trước còn thấy bọn họ hòa thuận mà. Ánh Ngọc nói : " Sao lại chia tay, hai người quen nhau cũng bốn năm rồi mà? "
Bách Du nắm chặt ly rượu nói : " Tôi cũng không biết nữa... "
Cả đám nghe xong lại nhìn nhau thực muốn hỏi vì sao lại không biết? Nhưng nhìn gương mặt buồn bã của Bách Du đành nuốt câu hỏi vào bụng. Bách Du một hơi uống cạn cốc rượu rồi nói : " hai tháng trước đột nhiên hắn ta nói là sẽ kết hôn sau đó liền cắt đứt liên lạc. Mấy người biết không, tôi hỏi hắn kết hôn với ai hắn còn thản nhiên nói là với bạn gái chứ ai. Hóa ra là hắn vẫn luôn nghĩ là mình sẽ sống như người bình thường còn quen bạn gái rất lâu rồi nhưng tôi không hề hay biết"
Sau khi nghe xong thì cả nhóm liền im lặng không biết nên an ủi y thế nào. Đối với bọn họ thì những chuyện này diễn ra như cơm bữa, đa số người đồng tính thường chọn kết hôn với người khác giới và sống như người bình thường. Chỉ là Bách Du và người kia quen nhau mấy năm rồi, bọn họ mới buông lỏng một chút không ngờ chuyện như vậy vẫn xảy ra.
Lưu Triệt rót một chén rượu cho Bách Du nói : " Chỉ là một kẻ không ra gì không biết tốt xấu mà thôi đừng buồn"
Bách Du gật đầu sau đó ba người còn lại có Lưu Triệt mở màn liền xúm lại an ủi Bách Du.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.