Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 21: Ám Tủy Chi

Triêu Văn Đạo

10/06/2023

"Ban đầu linh điền trong viện ta cũng gặp phải trùng phá hoại, phải mất bảy linh thạch mời một tu sĩ Luyện Khí trung cấp mới có thể giải quyết hết. Vì để tránh tình huống này phát sinh lần nữa, ta bỏ vốn liếng rất lớn mua một bộ nhất phẩm kiếm quyết, không ngờ tới bình thường tu hành thì linh lực tiến triển chậm chạp, mà trên phương diện kiếm quyết ta lại có chút thiên phú. Kiếm quyết tiến bộ rất nhanh, thậm chí đến trình độ có thể giúp người khác giải quyết sâu bệnh, cho nên ta muốn dựa vào nó kiếm chút linh thạch, mau chóng kiếm lại linh thạch đã bỏ ra mua thuật pháp."

Lục Huyền bịa ra một lý do và giải thích chân tướng mình có thể dùng Canh Kim Kiếm Quyết giải quyết sâu bệnh.

Trương Hồng không nghi ngờ gì.

Hai người nói chuyện phiếm một hồi, tự nhiên nói tới chủ đề kinh nghiệm lần này Trương Hồng đi khai khẩn bí cảnh.

"Trận pháp sư của Vương gia phá hai cái trận pháp, dựa theo tu sĩ Luyện Khí trung cấp tiến vào chỗ sâu bí cảnh mà nói, thì cái tân bí cảnh này có diện tích không nhỏ hơn Lâm Dương phường thị, hơn nữa bên trong linh thực linh dược nhiều vô kể. Chúng ta những tu sĩ Luyện Khí tầng hai và ba đều chỉ hoạt động ở vòng ngoài, không có tư cách cũng không có bản lĩnh tiến vào chỗ sâu bí cảnh hơn."

"Ta chủ yếu đi theo một đội tán tu, thu thập linh thực, thanh lý một ít yêu thú cấp thấp. Mặc dù có đại tu sĩ Vương gia che ở trước, nhưng lần này thương vong vẫn như cũ không nhỏ, khoảng chừng ba thành! Tiểu đội của chúng ta cũng coi như vận khí kha khá, chỉ gặp phải hai tình huống tương đối nguy hiểm. Một lần là lúc đang thu thập linh thực thì đụng phải gốc linh thực dị hoá, tính công kích rất mạnh, lại am hiểu ngụy trang nên có hai người không cẩn thận hi sinh. Còn một lần chạm phải yêu thú đặc thù, một con nhện lưng dài mặt người, tốc độ cực nhanh, căn bản không nhìn rõ hình bóng đâu, nên có một tán tu trực tiếp bị chém thành hai đoạn. May mà có tu sĩ Luyện Khí cao cấp kịp thời tới, mới có thể tiêu diệt được nó."

Nghĩ đến hai lần gặp tai ương, sắc mặt Trương Hồng không khỏi trắng bệch, dáng vẻ vẫn còn chìm trong sợ hãi, có thể thấy được lưu lại bóng ma không nhỏ.

Lục Huyền ở bên cạnh say sưa nghe, dù sao cũng không phải tự mình trải qua, có thể nghe gián tiếp nên cực kỳ kích thích.

"Làm sao, Lục tiểu huynh đệ có hứng thú đi xem chút không? Khai khẩn tân bí cảnh, lần đầu tiên sẽ mang lại lợi ích lớn nhất, cũng mạo hiểm nhất, về sau sẽ giảm bớt. Đương nhiên đây chỉ là vòng ngoài của bí cảnh mà thôi, bên trong có cái gì thì ta cũng không rõ ràng."

Trương Hồng thấy thần sắc Lục Huyền hơi hăng hái, cười mời.

"Không được không được, ta tu vi thấp, lại không am hiểu đấu pháp, cũng không có pháp khí phù chú gì, vẫn nên đàng hoàng làm một Linh thực sư thôi!"

Hắn mỉm cười đáp. Ánh sáng màu trắng gom góp linh lực tu vi, cùng với pháp khí, phù lục, đan dược... Vẫn còn quá ít, bốn bỏ lên năm, làm tròn lại có thể nói 'không'.

Trương Hồng cũng chỉ thuận miệng nhắc, sau đó bỏ qua.



"Được rồi Trương đại ca, lần này huynh đi bí cảnh hoang dã, có thu hoạch được linh chủng hoang dại vô danh không? Nếu có thì ta có thể dùng linh thạch mua."

Lục Huyền đổi chủ đề, hỏi.

"Linh chủng hoang dại không rõ tên? Linh chủng hoang dại vốn hiếm thấy, chủng loại không biết lại càng hiếm hoi. Bản thân ta không có đụng tới, chỉ là nghe nói có tán tu ở chỗ hoang vu trong bí cảnh tìm được một loại linh chủng mọc hoang, đến lúc đó ta đi hỏi giúp đệ. Chỉ là, không rõ phẩm cấp loại linh chủng vô danh, cũng không biết cách trồng trọt. Lục tiểu huynh đệ muốn trồng sẽ phiêu lưu rất lớn đó, rất có thể uổng phí thời gian và linh thạch."

Trương Hồng nghe được Lục Huyền hỏi, không nhịn được mở miệng khuyên bảo.

"Ta chỉ muốn thí nghiệm một chút, không phải đánh cược khả năng chút xíu thành công. Nếu như thất bại, cũng coi như là tích lũy một chút kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực, mở mang tầm nhìn."

Lục Huyền tìm một lý do lấp liếm cho qua.

"Được! Ta sẽ hỏi thăm giúp đệ."

Trương Hồng gật đầu nói. Huynh ấy hiệu suất rất nhanh, hai ngày sau đã mang đến một tin tốt.

Trong viện Trương gia, huynh ấy giới thiệu cho Lục Huyền một gã tu sĩ đầu trọc Luyện Khí tầng ba.

"Vị này chính là Long đạo hữu, thực lực mạnh mẽ."

"Vị này là Lục tiểu huynh đệ, có chút thiên phú gieo trồng linh thực, cũng chính là đệ ấy muốn hỏi cái giống linh chủng không biết tên của Long đạo hữu."

Trương Hồng giới thiệu Lục Huyền cùng tu sĩ đầu trọc biết nhau, nhanh chóng đi vào vấn đề chính.

"Cái linh chủng này là ta phát hiện từ mảnh đất cằn cỗi ngoại vi bí cảnh, lúc ấy tìm được hơn mười hạt linh chủng hoang dã, chấp sự Vương gia ban thưởng cho ta một hạt. Chỉ là vẫn không biết rõ rốt cuộc đây là cái giống gì, nhưng suy đoán đến nơi phát hiện ra nó, hẳn không thấp hơn nhất phẩm. Nếu Lục huynh đệ muốn, năm linh thạch cầm đi."

Tu sĩ đầu trọc dứt khoát nói.



Lục Huyền tiếp nhận linh chủng trong tay hắn, nhìn nó cẩn thận.

Hình dạng linh chủng giống như một loại nấm nhỏ, màu đỏ sậm, trên bề mặt có các mạch máu, hơi có một chất sền sệt chảy qua. Ở trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ: Giá cả năm linh thạch không tính là đắt, bằng với cái giá lúc mua gốc Xích Vân Tùng kia.

Chỉ có điều nhìn linh chủng này kỳ dị cổ quái, phẩm cấp cùng độ quý hiếm chắc hẳn không kém gì Xích Vân Tùng, nếu như biết cụ thể là giống gì, chắc chắn giá sẽ cao hơn Xích Vân Tùng nhiều.

Hắn nhanh chóng ra quyết định.

"Long đạo hữu, linh chủng này ta muốn."

"Lục huynh đệ sảng khoái."

Hai người một tay giao linh thạch, một tay giao linh chủng, mỗi người đều khẽ mỉm cười.

Tu sĩ đầu trọc vui vẻ vì một linh chủng mọc hoang có thể mang đến cho mình năm viên linh thạch, còn Lục Huyền là vì trong linh điền lại có thêm một loại linh thực hiếm có khác.

Và quan trọng hơn là chùm ánh sáng mang lại khi linh thực thành thục.

Về đến nhà, hắn vận chuyển Địa Dẫn Thuật, bỏ trống một mảng linh điền nhỏ, trồng cái nấm đỏ sậm xuống.

Dưới sự ngưng tụ tâm thần, tin tức cặn kẽ về linh thực hiện lên trong đầu hắn.

"Ám Tủy Chi, nhị phẩm linh thực, sau khi thành thục có thể dùng để luyện chế một vài đan dược, cũng có thể ăn trực tiếp giúp tu sĩ cường hóa thể phách."

"Linh thực sinh trưởng ở trong bóng tối không cần ánh sáng, cũng không cần linh vũ, thầm muốn đợi ở chỗ tối tăm làm bạn với linh mộc mục nát."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook