Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 15: Hạt Khô

Triêu Văn Đạo

10/06/2023

Lục Huyền hơi cân nhắc một chút, báo thông tin mà mình đã từng lấy được cho Từ Uyển biết.

"Ta biết ba người, Lăng Vân tiên tử am hiểu châm pháp, kiếm tu Lý Húc biến kiếm khí thành ti, Tần Minh có tạo nghệ thâm hậu ở thuật pháp hệ băng. Trong ba người thì giá cả của Tần Minh thấp nhất, cần trả bảy linh thạch, còn có thể mặc cả được đôi chút."

"Bảy linh thạch à..."

Từ Uyển nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia rối rắm, môi mím lại, hai tay để trước bụng không tự nhiên xoa xoa.

Vì chuẩn bị chu đáo hơn cho trượng phu Trương Hồng, đã tiêu gần hết số tiền tiết kiệm của gia đình. Trong nhà có tiểu hài tử nên tiêu pha nhiều, nếu như giờ dùng bảy viên linh thạch để giải quyết sâu bệnh, vậy thì việc ăn uống trong khoảng thời gian tới sẽ thành vấn đề.

"Đa tạ Lục tiểu ca."

Cuối cùng nàng vẫn quyết định nhờ người diệt Hắc Nha ấu trùng, sắc mặt khôi phục bình thường, nói cảm ơn với Lục Huyền rồi xoay người chuẩn bị rời đi.

"Chờ một chút."

Lục Huyền gọi Từ Uyển lại, đợi nàng quay người lại, mới khẳng định nói tiếp.

"Tẩu tử, trước đó không lâu ta mới có tiến bộ nhanh ở một môn thuật pháp, bây giờ có gần bảy tám phần nắm chắc giải quyết hết Hắc Nha ấu trùng, không bằng để ta đi trước nhìn một chút?"

"Vậy thì cảm tạ Lục tiểu ca."

Nghe được lời này của Lục Huyền, trên mặt Từ Uyển hiện lên một tia kinh ngạc, nàng không muốn để Lục Huyền giúp một cách không công. Thế nhưng mời một tu sĩ Luyện Khí tầng bốn cùng với mời tu sĩ Luyện Khí tầng hai, ai tiêu hao hơn, vừa nghĩ là hiểu ngay.

Nếu Lục Huyền có thể giải quyết, đó sẽ là một khoản tiết kiệm nhỏ.

Lục Huyền đóng cửa viện lại, cúi đầu đi theo Từ Uyển.

Thời điểm hỏi thê tử Trương Hồng có cần giúp đỡ không, trong lòng hắn đã tự định giá qua. Sau khi quang đoàn màu trắng trong linh điền xuất hiện, điều đầu tiên hắn phải tránh là tự đặt mình vào nguy hiểm.

Lần này Trương gia cách vách không xa, thứ mà mình phải đối phó là Hắc Nha ấu trùng - lực sát thương không lớn.

Trước đó, Hắc Nha Trùng trưởng thành bị một kích Canh Kim Kiếm Quyết giết chết, bây giờ tu vi của mình thâm hậu hơn, lý giải về kiếm quyết cũng sâu sắc hơn, đồng thời còn có tàn phiến Liệt Ngân Nhận cùng với rất nhiều phù lục, chắc hẳn khi giải quyết Hắc Nha ấu trùng sẽ không có vấn đề gì.

Lục Huyền suy nghĩ rất kiên định.

Trừ cái đó ra, còn có một nguyên nhân chủ yếu. Từ trong trí nhớ của nguyên thân biết được, hắn có thể thuận lợi trở thành một Linh thực sư, Trương Hồng từng giúp đỡ rất nhiều. Ban đầu khi thuê khối linh điền nho nhỏ này, Trương Hồng đã cho hắn mượn một ít linh thạch.



Chính mình sau khi chiếm được cơ thể này, cũng nhận được một số lời khuyên hữu ích về việc chăm sóc linh thực như thế nào, cộng thêm đứa bé Trương Tu Viễn khá dễ thương, vì vậy hắn mới nhân cơ hội này đến thăm cậu bé chút.

Hai nhà cách nhau không xa, chẳng mấy chốc, Lục Huyền đi theo Từ Uyển tiến vào trong sân.

Trương Tu Viễn đang trông coi linh điền, thấy Lục Huyền tiến đến, trên mặt cậu bé lập tức vui mừng, cũng không biết nghĩ đến cái gì mà bĩu môi và quay đầu đi.

"Trương Tu Viễn!"

Từ Uyển nghiêm nghị hô.

"Cháu chào Lục thúc thúc!" Tiểu hài tử có hơi sợ mẫu thân, không tình nguyện kêu.

"Được."

Lục Huyền lơ đểnh, đi tới bờ linh điền Trương gia. Linh điền trong viện tử này lớn gần gấp đôi linh điền nhà mình, chủng loại linh thực trồng trọt cũng phong phú hơn, ngoại trừ Linh Huỳnh Thảo ra thì còn ba loại linh thực phổ biến khác.

Hắn nhanh chóng tìm thấy gốc Linh Huỳnh Thảo bị nhiễm bệnh. Lật mặt trái lại, có thể thấy những đường mảnh màu đen được gắn chặt vào phiến lá, như kiểu chúng hòa làm một thể.

Ánh mắt Lục Huyền sắc bén, nhìn chằm chằm vào đường đen nhỏ.

Lập tức, hắn nhắm mắt lại, tinh luyện Canh Kim Kiếm Quyết và vận chuyển linh lực trong cơ thể, không ngừng cô đọng áp súc trong khiếu huyệt.

Trong chốc lát, một luồng kiếm khí màu vàng kim mỏng như sợi tóc bắn ra, quét sát vào phiến lá, chẻ đôi một đường đen mảnh.

Sau khi cắt đứt một Hắc Nha ấu trùng, dư lực kiếm khí tơ vàng chưa tiêu, vẽ ra một vòng cung đẹp mắt và cắt một đường đen nhỏ nữa thành hai đoạn.

Cứ như vậy, những đường đen nhỏ bị chia thành từng mảnh một và rơi xuống đất, nảy lên hai lần rồi mất động tĩnh.

"Oa! Tiểu Lục thúc thật lợi hại!"

Không biết Trương Tu Viễn đi tới từ lúc nào, ngồi xổm bên cạnh Lục Huyền, lớn tiếng kêu lên.

Lục Huyền đứng dậy, trong ánh mắt sùng bái của Trương Tu Viễn, dáng vẻ phong đạm vân khinh.

"Chỉ là Hắc Nha ấu trùng thôi, không có gì to tát."



"Lục tiểu ca, cảm ơn cậu đã vất vả, mời cậu vào nhà uống một tách trà nóng."

Thấy Hắc Nha ấu trùng thường quấy nhiễu mình bị Lục Huyền dễ dàng giải quyết, biểu cảm Từ Uyển buông lỏng, mời Lục Huyền vào nhà.

Sau khi đẩy Trương Tu Viễn đi ôn tập kiến thức tu hành, Từ Uyển từ trong phòng lấy ra năm viên linh thạch.

"Lục tiểu ca, lần này thật sự đa tạ cậu, xin hãy nhận lấy mấy linh thạch này."

"Tẩu tử, cái này không được đâu, trước đây Trương đại ca giúp đỡ ta nhiều như vậy, làm sao ta có thể thu linh thạch của tẩu tử được?"

Lục Huyền vội vàng xua tay từ chối.

Trương Hồng có ân với hắn, trong lòng hắn cũng biết Từ Uyển là một nữ tử gia đình, còn phải chăm nuôi Trương Tu Viễn, sinh hoạt vất vả, tự nhiên không thể thu năm linh thạch này được.

"Không được! Cậu bận bịu giúp nhà ta chuyện lớn như vậy, phải nhận! Ta suýt tốn nhiều hơn để đi tìm người khác, đưa cậu năm linh thạch đã là chiếm hời rồi."

Từ Uyển nhìn có vẻ ngoài mềm yếu, song tính cách hết sức mạnh mẽ, nhất định bắt Lục Huyền phải nhận linh thạch.

Lục Huyền thực sự không từ chối được, trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ.

"Như vậy đi tẩu tử, ta không thu linh thạch, tẩu cũng giữ lại cho mình dùng. Nhưng ta cũng không làm không công, tẩu xem trong nhà có cái gì... Linh chủng không biết tên tìm được từ dã ngoại không, có thì cho ta một hạt là được."

Hắn đề xuất một phương pháp điều hòa, bình thường Trương Hồng hay đến vùng hoang dã, nói không chừng từng lấy được một số linh chủng không biết tên.

"Linh chủng vô danh sao? Có một cái, chỉ là không biết chủng loại gì, hơn nữa sinh cơ cũng sắp cạn kiệt rồi."

Từ Uyển thoáng suy nghĩ một chút rồi đáp.

Nàng bước vào căn phòng phía sau, rất nhanh cầm ra một hạt giống khô héo. Hạt giống trông giống như một thanh kiếm nhỏ, bề mặt màu xám đen, có thể nhìn ra được nó đã được cất giữ trong một thời gian dài.

"Trương đại ca của cậu tình cờ lấy được hai hạt giống, hỏi thăm một số tán tu đều không rõ ràng là giống gì. Hắn thử trồng một hạt, chỉ có điều mãi không nảy mầm nên đành từ bỏ. Còn dư lại một hạt linh chủng, muốn bán đi nhưng lại không đổi được vật gì trân quý, vẫn cất giữ nó ở trong nhà, lâu ngày sinh cơ trong hạt giống đã mất đi một ít."

"Vậy ta sẽ không khách sáo, nhận hạt linh chủng này."

Lục Huyền lật tới lật lui, nhìn hạt giống khô héo dài như một thanh kiếm, vừa cười vừa nói.

Sau khi có được hạt giống khô quắt này, hắn không ở lại lâu. Dưới sự cảm kích của Từ Uyển cùng với không nỡ của Trương Tu Viễn, rời khỏi Trương gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook