Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng
Chương 12: Liễm Tức Pháp
Triêu Văn Đạo
10/06/2023
Tổng cộng hai mươi bốn gốc, dưới sự đào tạo tinh tế của Linh Vũ Thuật và Địa Dẫn Thuật, rốt cuộc xuất hiện một gốc phẩm chất thượng đẳng.
Mặc dù xác suất cực nhỏ, nhưng Lục Huyền cũng hiểu. Dù sao, linh khí linh điền nhà mình mỏng manh, khi biết được trạng thái tức thời của Linh Huỳnh Thảo thì cũng nằm ở trong giai đoạn cuối rồi, khả năng cải thiện phẩm chất không lớn, khó mà tăng chất lượng của nó.
"Nếu như muốn xuất hiện số lượng lớn linh thực phẩm chất thượng đẳng, hoặc là cấp cao hơn là phẩm chất hoàn mỹ, chí ít cũng cần thỏa mãn hai điều kiện. Nồng độ linh khí, và bồi dưỡng chính xác linh chủng cho đến giai đoạn chín muồi."
Lục Huyền tổng kết.
Trong linh điền, ba chùm ánh sáng màu trắng hơi lóe lên, hấp dẫn sự chú ý của Lục Huyền.
"Thu hoạch được một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nửa năm tu vi."
Lại là tu vi, ta cảm thấy mình không có động lực tu luyện nữa.
Lục Huyền cảm nhận được trong cơ thể đột nhiên xuất hiện linh lực cuộn trào mãnh liệt, thì cảm thán.
"Thu hoạch được một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhất phẩm Khử Tà phù."
Một tấm phù lục màu vàng sẫm xuất hiện trong tay Lục Huyền, ở giữa phù có một đồ án quỷ dữ, và hai hoa văn quái dị tạo thành xiềng xích trấn áp nó.
"Khử Tà phù là nhất phẩm phù lục, sau khi sử dụng có thể tinh lọc xua đuổi tà ma quỷ quái trong phạm vi nhất định, khá là hiếm thấy."
Một đạo ý niệm từ trong đầu Lục Huyền hiện lên, hắn cẩn thận thu hồi Khử Tà phù có đồ án ác quỷ này, cất thật kỹ.
Đoàn ánh sáng trắng cuối cùng cũng là cái gốc phẩm chất thượng đẳng ấy, chất lượng linh thực là một trong những yếu tố quan trọng nhất ảnh hưởng đến phần thưởng, Lục Huyền có kỳ vọng rất lớn đối với nó.
Quả cầu ánh sáng hóa thành vô số đốm sáng, tràn vào trong đầu Lục Huyền, một ý niệm lóe lên, từ trong thức hải của hắn xuất hiện một phần công pháp.
"Liễm Tức Pháp, sau khi tu luyện có thể khống chế hơi thở cùng tu vi của mình, hơn nữa nó có năng lực ẩn nấp khá tốt."
"Mặc dù chỉ là một môn công pháp phụ trợ, không có cách nào dùng để tu luyện và thực chiến, nhưng đối với mình bây giờ, giá trị của nó không kém gì phương pháp tu hành."
Chùm ánh sáng trắng xuất hiện, khiến Lục Huyền cảm thấy tu vi của mình tăng lên như cưỡi tên lửa vậy. Có thể tư chất của hắn bình thường, trong khoảng thời gian ngắn không có vấn đề gì, nhưng thời gian lâu sau người ta nhất định sẽ phát hiện tu vi của hắn không bình thường, đến lúc đó rất có khả năng sẽ gặp phải phiền phức.
Tu sĩ bình thường sẽ không chủ động đi dò xét tu vi của người khác, dù sao đây cũng là một hành vi bất lịch sự, rất dễ khiến đối phương không vui.
Nhưng nếu bản thân tiếp xúc với nhiều người hơn, tự nhiên mình sẽ bắt gặp những ánh mắt tò mò, dù cố ý hay vô tình.
Liễm Tức Pháp xuất hiện, có thể ngụy trang bản thân ở một mức độ nhất định, như bình thường thì mình chỉ là một Linh thực sư nho nhỏ có tu vi cấp thấp.
Trừ phi tu vi đối phương cao hơn chính mình rất nhiều, thậm chí là cao hơn một đại cảnh giới, hoặc là người đó tu luyện một ít công pháp dò xét, nếu không rất khó nhận ra được tu vi thật sự của mình.
Lục Huyền từ từ luân chuyển linh lực trong cơ thể theo lộ trình công pháp, trong nháy mắt, dao động linh lực từ cơ thể hắn ngay lập tức lắng xuống, và cảm giác tồn tại cũng giảm đi rất nhiều.
Hắn thí nghiệm một hồi, để lộ tu vi Luyện Khí tầng hai, một lần nữa trở thành một tiểu tán tu bình thường không có gì lạ như những người thường tới tới lui lui kia.
Trong linh điền, hai loại linh thực trồng trước đó, đã hái hết Linh Huỳnh Thảo, chỉ còn lại hai gốc Thực Nguyệt Thụ ở bên trái và bên phải.
Trong khoảng thời gian này Thực Nguyệt Thụ cũng đã trưởng thành rất nhiều, giữa những chiếc lá màu xanh biếc, những Thực Nguyệt Quả vốn hình trăng lưỡi liềm cũng dần dần trở nên đầy đặn, từ lõm xuống đến bằng phẳng rồi đến tròn trịa.
Lúc ở trạng thái những chiếc móc màu trắng bạc, còn có thể trốn trong lá cây, như ẩn như hiện, về sau ngày càng tròn trịa no đủ, trông nó có vẻ hơi lấp ló và sẵn sàng chui ra.
Tuy Thực Nguyệt Thụ chưa nhập phẩm, thế nhưng về giá trị nếu so với Linh Huỳnh Thảo thì trân quý hơn, Lục Huyền rất mong chờ nó sẽ mang đến cho mình phần thưởng gì khi trăng tròn.
Linh Huỳnh Thảo và Xích Vân Tùng trong linh điền vẫn còn một thời gian nữa mới trưởng thành.
Độ khó trồng của Linh Huỳnh Thảo hơi thấp, thông thường khoảng ba tháng mới tiến vào giai đoạn chín muồi, còn như Xích Vân Tùng, vì nguyên nhân là nhất phẩm linh thực, Lục Huyền đoán nó phải chừng nửa năm mới có thể thành thục.
Đương nhiên, đây là phần lớn chu kỳ trồng trọt hai chủng linh thực này của các Linh thực sư cấp thấp, Lục Huyền đoán bởi vì hắn biết rõ trạng thái tức thời của linh thực, nên có thể sẽ hơi rút ngắn thời gian trưởng thành của chúng.
Dù sao, những Linh thực sư khác không thể hiểu chính xác những nhu cầu nhỏ nhặt của linh thực được như hắn, do đó cũng không thể nào đáp ứng chúng một cách tỉ mỉ.
Đối với bọn họ, trồng linh thực chỉ là phương tiện kiếm sống, còn tu luyện mới là con đường đúng đắn.
Ví dụ như Linh Vũ Thuật, phương pháp canh tác mà Linh thực sự áp dụng thường là tưới nước trên diện rộng, hoàn toàn không thể kiểm soát cẩn thận và phát huy cục bộ như Lục Huyền, chính là vì để cho linh thực nằm ở trạng thái tốt nhất.
Sau khi hái Linh Huỳnh Thảo xuống thì không thể giữ được quá lâu, vì vậy Lục Huyền dự định quay lại Bách Thảo Đường và bán mười lăm bụi Linh Huỳnh Thảo cho Hà quản sự.
Trong số mười lăm gốc Linh Huỳnh Thảo, có bốn gốc phẩm chất phổ thông, mười gốc phẩm chất tốt đẹp, một gốc phẩm chất thượng đẳng.
Hắn đưa cho Thảo Khôi Lỗi hai viên toái linh, khởi động trận pháp phòng hộ, yên tâm đi ra ngoài.
Mặc dù xác suất cực nhỏ, nhưng Lục Huyền cũng hiểu. Dù sao, linh khí linh điền nhà mình mỏng manh, khi biết được trạng thái tức thời của Linh Huỳnh Thảo thì cũng nằm ở trong giai đoạn cuối rồi, khả năng cải thiện phẩm chất không lớn, khó mà tăng chất lượng của nó.
"Nếu như muốn xuất hiện số lượng lớn linh thực phẩm chất thượng đẳng, hoặc là cấp cao hơn là phẩm chất hoàn mỹ, chí ít cũng cần thỏa mãn hai điều kiện. Nồng độ linh khí, và bồi dưỡng chính xác linh chủng cho đến giai đoạn chín muồi."
Lục Huyền tổng kết.
Trong linh điền, ba chùm ánh sáng màu trắng hơi lóe lên, hấp dẫn sự chú ý của Lục Huyền.
"Thu hoạch được một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nửa năm tu vi."
Lại là tu vi, ta cảm thấy mình không có động lực tu luyện nữa.
Lục Huyền cảm nhận được trong cơ thể đột nhiên xuất hiện linh lực cuộn trào mãnh liệt, thì cảm thán.
"Thu hoạch được một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhất phẩm Khử Tà phù."
Một tấm phù lục màu vàng sẫm xuất hiện trong tay Lục Huyền, ở giữa phù có một đồ án quỷ dữ, và hai hoa văn quái dị tạo thành xiềng xích trấn áp nó.
"Khử Tà phù là nhất phẩm phù lục, sau khi sử dụng có thể tinh lọc xua đuổi tà ma quỷ quái trong phạm vi nhất định, khá là hiếm thấy."
Một đạo ý niệm từ trong đầu Lục Huyền hiện lên, hắn cẩn thận thu hồi Khử Tà phù có đồ án ác quỷ này, cất thật kỹ.
Đoàn ánh sáng trắng cuối cùng cũng là cái gốc phẩm chất thượng đẳng ấy, chất lượng linh thực là một trong những yếu tố quan trọng nhất ảnh hưởng đến phần thưởng, Lục Huyền có kỳ vọng rất lớn đối với nó.
Quả cầu ánh sáng hóa thành vô số đốm sáng, tràn vào trong đầu Lục Huyền, một ý niệm lóe lên, từ trong thức hải của hắn xuất hiện một phần công pháp.
"Liễm Tức Pháp, sau khi tu luyện có thể khống chế hơi thở cùng tu vi của mình, hơn nữa nó có năng lực ẩn nấp khá tốt."
"Mặc dù chỉ là một môn công pháp phụ trợ, không có cách nào dùng để tu luyện và thực chiến, nhưng đối với mình bây giờ, giá trị của nó không kém gì phương pháp tu hành."
Chùm ánh sáng trắng xuất hiện, khiến Lục Huyền cảm thấy tu vi của mình tăng lên như cưỡi tên lửa vậy. Có thể tư chất của hắn bình thường, trong khoảng thời gian ngắn không có vấn đề gì, nhưng thời gian lâu sau người ta nhất định sẽ phát hiện tu vi của hắn không bình thường, đến lúc đó rất có khả năng sẽ gặp phải phiền phức.
Tu sĩ bình thường sẽ không chủ động đi dò xét tu vi của người khác, dù sao đây cũng là một hành vi bất lịch sự, rất dễ khiến đối phương không vui.
Nhưng nếu bản thân tiếp xúc với nhiều người hơn, tự nhiên mình sẽ bắt gặp những ánh mắt tò mò, dù cố ý hay vô tình.
Liễm Tức Pháp xuất hiện, có thể ngụy trang bản thân ở một mức độ nhất định, như bình thường thì mình chỉ là một Linh thực sư nho nhỏ có tu vi cấp thấp.
Trừ phi tu vi đối phương cao hơn chính mình rất nhiều, thậm chí là cao hơn một đại cảnh giới, hoặc là người đó tu luyện một ít công pháp dò xét, nếu không rất khó nhận ra được tu vi thật sự của mình.
Lục Huyền từ từ luân chuyển linh lực trong cơ thể theo lộ trình công pháp, trong nháy mắt, dao động linh lực từ cơ thể hắn ngay lập tức lắng xuống, và cảm giác tồn tại cũng giảm đi rất nhiều.
Hắn thí nghiệm một hồi, để lộ tu vi Luyện Khí tầng hai, một lần nữa trở thành một tiểu tán tu bình thường không có gì lạ như những người thường tới tới lui lui kia.
Trong linh điền, hai loại linh thực trồng trước đó, đã hái hết Linh Huỳnh Thảo, chỉ còn lại hai gốc Thực Nguyệt Thụ ở bên trái và bên phải.
Trong khoảng thời gian này Thực Nguyệt Thụ cũng đã trưởng thành rất nhiều, giữa những chiếc lá màu xanh biếc, những Thực Nguyệt Quả vốn hình trăng lưỡi liềm cũng dần dần trở nên đầy đặn, từ lõm xuống đến bằng phẳng rồi đến tròn trịa.
Lúc ở trạng thái những chiếc móc màu trắng bạc, còn có thể trốn trong lá cây, như ẩn như hiện, về sau ngày càng tròn trịa no đủ, trông nó có vẻ hơi lấp ló và sẵn sàng chui ra.
Tuy Thực Nguyệt Thụ chưa nhập phẩm, thế nhưng về giá trị nếu so với Linh Huỳnh Thảo thì trân quý hơn, Lục Huyền rất mong chờ nó sẽ mang đến cho mình phần thưởng gì khi trăng tròn.
Linh Huỳnh Thảo và Xích Vân Tùng trong linh điền vẫn còn một thời gian nữa mới trưởng thành.
Độ khó trồng của Linh Huỳnh Thảo hơi thấp, thông thường khoảng ba tháng mới tiến vào giai đoạn chín muồi, còn như Xích Vân Tùng, vì nguyên nhân là nhất phẩm linh thực, Lục Huyền đoán nó phải chừng nửa năm mới có thể thành thục.
Đương nhiên, đây là phần lớn chu kỳ trồng trọt hai chủng linh thực này của các Linh thực sư cấp thấp, Lục Huyền đoán bởi vì hắn biết rõ trạng thái tức thời của linh thực, nên có thể sẽ hơi rút ngắn thời gian trưởng thành của chúng.
Dù sao, những Linh thực sư khác không thể hiểu chính xác những nhu cầu nhỏ nhặt của linh thực được như hắn, do đó cũng không thể nào đáp ứng chúng một cách tỉ mỉ.
Đối với bọn họ, trồng linh thực chỉ là phương tiện kiếm sống, còn tu luyện mới là con đường đúng đắn.
Ví dụ như Linh Vũ Thuật, phương pháp canh tác mà Linh thực sự áp dụng thường là tưới nước trên diện rộng, hoàn toàn không thể kiểm soát cẩn thận và phát huy cục bộ như Lục Huyền, chính là vì để cho linh thực nằm ở trạng thái tốt nhất.
Sau khi hái Linh Huỳnh Thảo xuống thì không thể giữ được quá lâu, vì vậy Lục Huyền dự định quay lại Bách Thảo Đường và bán mười lăm bụi Linh Huỳnh Thảo cho Hà quản sự.
Trong số mười lăm gốc Linh Huỳnh Thảo, có bốn gốc phẩm chất phổ thông, mười gốc phẩm chất tốt đẹp, một gốc phẩm chất thượng đẳng.
Hắn đưa cho Thảo Khôi Lỗi hai viên toái linh, khởi động trận pháp phòng hộ, yên tâm đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.