Chương 5
Tuyệt Tuyệt La Bặc Đầu
11/10/2023
5.
Đến ngày thứ ba, cuộc điều tra đã có kết quả sơ bộ.
Cảnh sát đến trại tạm giam thẩm vấn tôi lại lần nữa.
Và tôi cũng nhận được một tin tức khiến cho da đầu tôi tê rần.
“Về cái chế.t của Vương Phong thì vẫn chưa có tiến triển gì, nhưng sau khi kiểm tra, địa điểm t.ử vo.ng của Chu Tuệ Phương là trên gác mái nhà cô.”
Gác mái?
Tôi gần như đã quên mất trong nhà còn có một căn gác mái.
Các chủ hộ sống ở tầng trên cùng đều có thêm một căn gác mái, không có đồ đạc gì cả và tôi cũng gần như chưa từng lên trên đó.
“Nói như vậy là… là sao?”
Cảnh sát đưa cho tôi hai tấm ảnh qua rào chắn: “Chúng tôi tìm thấy tóc và vết máu trên tầng gác mái, sau khi đối chiếu đã xác nhận nó là của Chu Huệ Phương.”
Tay tôi cầm bức ảnh mà không khỏi run rẩy.
Mặc dù trong ảnh không có Chu Huệ Phương, nhưng thông qua đó, tôi gần như có thể tưởng tượng ra được.
Tôi cắn môi hỏi: “Hung thủ đâu?”
“Hiện trường không có dấu vết của người thứ hai, vì vậy bây giờ chúng tôi có lý do để nghi ngờ rằng cô là nghi phạm tiềm năng.”
Không… Không đúng.
Vẫn còn rất nhiều điểm đáng nghi.
“Vậy còn người hàng xóm nhà bên cạnh thì sao? Chính là người giả làm Vương Phong mà tôi đã nói lúc trước ấy, các anh đã tìm được hắn chưa?”
Cảnh sát lắc đầu: “Chúng tôi đã điều tra và thu thập chứng cứ tại nhà Vương Phong rồi, chỉ có dấu vết của Vương Phong, không có cái người mà cô nhắc đến.”
Thông tin này khiến tôi cảm thấy nghẹt thở.
“Phải rồi! Còn điện thoại của tôi nữa, số điện thoại kia… các anh đã tra được đầu nguồn chưa?”
Đây chính là hy vọng cuối cùng của tôi, nhưng kết quả là chưa ra đâu vào đâu.
“Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục điều tra, cũng mong rằng nếu cô nghĩ ra được điều gì hãy lập tức báo lại với chúng tôi.”
Tôi thất thần ngồi trên giường.
Làm sao có thể như vậy?
Rõ ràng tôi đã nhìn thấy Chu Huệ Phương rời khỏi nhà trên camera rồi mà, tại sao đoạn băng hôm đó lại bị thiếu mất được? Và tại sao dì ấy lại chế.t ở trên gác mái?
Nghi chờ chồng chất khiến tôi cảm thấy buồn nôn.
Tôi bịt miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa.
Nhìn bản thân trong gương, tôi chợt nghĩ đến một chuyện khiến tôi dựng hết tóc gáy.
Đến ngày thứ ba, cuộc điều tra đã có kết quả sơ bộ.
Cảnh sát đến trại tạm giam thẩm vấn tôi lại lần nữa.
Và tôi cũng nhận được một tin tức khiến cho da đầu tôi tê rần.
“Về cái chế.t của Vương Phong thì vẫn chưa có tiến triển gì, nhưng sau khi kiểm tra, địa điểm t.ử vo.ng của Chu Tuệ Phương là trên gác mái nhà cô.”
Gác mái?
Tôi gần như đã quên mất trong nhà còn có một căn gác mái.
Các chủ hộ sống ở tầng trên cùng đều có thêm một căn gác mái, không có đồ đạc gì cả và tôi cũng gần như chưa từng lên trên đó.
“Nói như vậy là… là sao?”
Cảnh sát đưa cho tôi hai tấm ảnh qua rào chắn: “Chúng tôi tìm thấy tóc và vết máu trên tầng gác mái, sau khi đối chiếu đã xác nhận nó là của Chu Huệ Phương.”
Tay tôi cầm bức ảnh mà không khỏi run rẩy.
Mặc dù trong ảnh không có Chu Huệ Phương, nhưng thông qua đó, tôi gần như có thể tưởng tượng ra được.
Tôi cắn môi hỏi: “Hung thủ đâu?”
“Hiện trường không có dấu vết của người thứ hai, vì vậy bây giờ chúng tôi có lý do để nghi ngờ rằng cô là nghi phạm tiềm năng.”
Không… Không đúng.
Vẫn còn rất nhiều điểm đáng nghi.
“Vậy còn người hàng xóm nhà bên cạnh thì sao? Chính là người giả làm Vương Phong mà tôi đã nói lúc trước ấy, các anh đã tìm được hắn chưa?”
Cảnh sát lắc đầu: “Chúng tôi đã điều tra và thu thập chứng cứ tại nhà Vương Phong rồi, chỉ có dấu vết của Vương Phong, không có cái người mà cô nhắc đến.”
Thông tin này khiến tôi cảm thấy nghẹt thở.
“Phải rồi! Còn điện thoại của tôi nữa, số điện thoại kia… các anh đã tra được đầu nguồn chưa?”
Đây chính là hy vọng cuối cùng của tôi, nhưng kết quả là chưa ra đâu vào đâu.
“Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục điều tra, cũng mong rằng nếu cô nghĩ ra được điều gì hãy lập tức báo lại với chúng tôi.”
Tôi thất thần ngồi trên giường.
Làm sao có thể như vậy?
Rõ ràng tôi đã nhìn thấy Chu Huệ Phương rời khỏi nhà trên camera rồi mà, tại sao đoạn băng hôm đó lại bị thiếu mất được? Và tại sao dì ấy lại chế.t ở trên gác mái?
Nghi chờ chồng chất khiến tôi cảm thấy buồn nôn.
Tôi bịt miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa.
Nhìn bản thân trong gương, tôi chợt nghĩ đến một chuyện khiến tôi dựng hết tóc gáy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.