Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu (Chồng Ta Là Quỷ Vương)
Chương 461
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
11/03/2021
Tôi hiếm khi có một lần trào dâng cảm xúc, nghĩ đến anh trai mình như vậy,….. anh hãy mau khen em đi …
Anh trai tôi đạp phanh, suýt chút nữa khiến tôi đập mặt vào lưng ghế.
Anh tôi quay đầu trừng mắt nhìn tôi: “Đừng gây rắc rối! Anh không muốn Lâm ngôn hoan tới cửa đòi người! Nhà của chúng ta bây giờ là nơi đầu sóng ngọn gió, nếu bị người khác biết chúng ta là Lâm gia có quan hệ, lâm ngôn hoan hẳn sẽ phát điên”.
Tôi vỗ vỗ đầu chợt bừng tỉnh, lập tức quay sang lâm ngôn thấm nói:” đúng đúng, tôi súyt chút nữa quên mất chuyện này, gần đây nhà của chúng tôi bị kỳ khả hân chơi cho một vố, làm chúng tôi bây giờ không dám mở cửa …..”
Anh tôi không muốn lâm ngôn thấm nhúng tay vào, nhưng tôi lại không có cái tình cảm gánh nặng này, trực tiếp ăn vạ cô ấy, để cô ấy giúp chúng tôi nghĩ cách.
Lâm ngôn thấm đôi mắt sáng lấp lánh nói:” giao cho tôi đi, tôi sẽ nhờ các bộ phận liên quan tra xem ai đã đăng cái tin đó, rồi thông báo cho luật sư, sau đó khấu thành tội danh truyền bá lời đồn gây nguy hại cho xã hội, chờ bộ phận an ninh làm sáng tỏ rồi ra thông báo, thật nhanh sẽ có thể bình ổn”
Tôi liếc nhìn anh tôi một cái, khóe miệng anh tôi giật giật.
Không có cách nào khác, lâm gia chính là huyết mạch của hậu duệ quý tộc, quyền thế của bọn họ chính là kiêu ngạo như vậy đó
Lâm ngôn thấm đầu óc thanh tỉnh, nhưng lại không biết che giấu cảm xúc của mình, tính cách lại quá đơn thừan, vừa nghe đến quỷ hai mắt liền sáng lên, vừa nghe đến anh tôi hai mắt liền muốn dính vào nhau
Lâm đại tiểu thư, không cần quá đáng yêu như vậy chứ.
” Nhưng …. Anh tôi không cho phép tôi đi qua đêm ….” Cố ấy ngượng ngùng nhìn tôi:” chi bằng cô giúp tôi cầu xin đi? Nói là tôi giúp cô nói một qua tình hình của đế đô, ở nhà cô hai ngày, sau đó cùng nhau đi?”
Anh tôi không nói lên lời, quay đầu lại nhìn:” thấm nha đầu, da mặt của em đâu? Lúc này không còn xấu hổ nữa sao?”
Lâm ngôn thấm cong môi nói:” có thẹn thùng thì cũng phải tranh thủ, ngày thường, nào có cơ hội được quan sát cuộc sống sinh hoạt của anh, đúng không?”
Cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của anh tôi?
Ngay lập tức trong đầu tôi hiện lên hình ảnh anh tôi mặc quần ống rộng, déo tổ ong, cả ngày chơi game, ngủ nướng cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy,.
Một gia đình có cuộc sống sinh hoạt lười nhác như vậy, lâm tiểu thư có bị doạ sợ không?
Anh tôi vẻ mặt khó xử, tôi cảm thấy anh không được vui lắm, nhưng anh tôi lại đả trúng sự nhiệt tình của lâm ngôn thấm, nữ nhân chủ động như vậy, anh còn không hiểu, thì thật không còn gì để nói.
Tôi đã nỗ lực giúp đỡ, còn phát cho lâm ngôn hoan giọng nói cầu xin, nói lâm ngôn thấm sẽ ở nhà tôi ở hai ngày, sau đó sẽ cùng nhau đến đế đô.
Lo lắng chờ đợi một hồi, Lâm ngôn hoan trả lời: “… Được.”
Ngữ khí này, miễn cưỡng đến không thôi, giống như cách màn hình điện thoại tôi cũng có thể cảm nhận được gương mặt lạnh băng kia hiện lên tia bất lực
Được hắn cho phép đã là thành công một nửa rồi, lâm ngôn thấm gọi điện cho mẹ cầu xin, cô ấy nhiều lần đảm bảo sẽ không ra ngoài, chỉ ở trong nhà tôi thôi, mẹ của cô ấy thật thức giận, âm thanh phát ra trong điện thoạt thật nghiêm khắc, làm lâm ngôn thấm bị mắng đến vành mắt đỏ hoe
Anh tôi chịu không nổi giật lấy điện thoại nói:” lâm phu nhân, bà cũng quá bao bọc con cái đi, con gái bà đã 25 tuổi rồi, còn bị bà mắng như một đứa trẻ con, tôi đảm bảo sẽ chăm sóc cô ấy, đảm bảo cô ấy cửa lớn không đi, cửa phụ không đến, được chứ?”
Lâm phu nhân nghe được tiếng Anh Tôi nói, càng tức giận hơn, răn dạy một hồi như mưa to tầm tã
Anh tôi bịt lỗ tai nói:” dù sao hỏi ý kiến của bà cũng là tôn trọng bà, Chúng tôi có thể không cần hỏi ý kiến của bà ….. Dù sao bà có mắng tôi, tôi cũng không thèm để ý, đến cửa đánh tôi, tôi cũng không sợ, vừa hay nhà chúng tôi đang có rất nhiều phóng viên báo lá cải theo dõi, nếu bà không sợ cứ đến cửa nhà tôi đi ….. như vậy đi, chúng tôi về trước, hoan nghênh bà đến làm khách”.
anh tôi cúp điện thoại ném vào tay Lâm ngôn thấm:” hừ, nhẹ nhà không muốn lại muốn nặng, mẹ em quản em cũng quá rộng”
Lâm ngôn thấm rất hiếu thuận, cô ấy nói đưa cô ấy về nhà trước, trấn an mẹ rồi lại đến
” Yên tâm đi, mẹ tôi thật ra cũng khá tốt, chỉ là nhìn hơi hung dữ mà thôi”. Cô ấy nè lưỡi.
Những phóng viên báo lá cải đó ngồi xổm trước nhà tôi gần như cả ngày mà chẳng thu hoạch được gì cả, bố rút dây điện thoại, đóng cửa, bất chấp mọi thăng trầm bên ngoài.
Trêи WeChat của tôi, có nhiều bạn học cùng lớp không giao tiếp bao giờ, tự nhiên gửi tin nhắn hỏi thăm tôi, tống vi ở trong diễn đàn, mắng chửi người trong nhóm đó suốt một buổi sáng, chỉ đã đánh mất đi lòng hiếu kỳ của bọn họ.
Lâm ngôn thấm trời tối đen mới đến, vì tránh tai mắt của người khác cho nên cô ấy đeo kính râm và đội mũ.
Tôi nhìn ba cái vali to tướng ngoài sân, nhịn không được mà phun trào:” cô tính toán ở đây đến Tết à?”
” Hả, cũng có thể? Có phải tôi đã quá làm phiền rồi không?” Lâm ngôn thấm hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Và Tôi.
“…”
Bố tôi bên cạnh nói:” ở bao lâu cũng tùy thích, có thể cho ta ôm cháu nội là được.. “
Anh tôi cầm quạt Hương bồ, đập vào đầu bố tôi nói:” đi đi, ba ở đây xem náo nhiệt cái gì, nếu có đầu óc nhàn nhã như vậy, thì mau đi kiếm vợ đi, nếu không đợi đến khi tuổi già, bị đãng trí, con sẽ không hầu hạ ba đâu”
Bố tôi lắc đầu thở dài nói:” nghịch tử, cái đồ nghịch tử, có vợ cái không cần ba được ngay…… Tối nay còn đưa ta đi chơi nữa không?”
Đầu tôi đầy chấm đen, cuộc sống sinh hoạt gia đình kiểu này….. Lâm Tiểu Thư, cô có thể cầm cự được bao lâu?
Tôi lo lắng cho lâm ngôn thấm, còn cô ấy rất bình tĩnh…… không, là giả vờ rất bình tĩnh.
Ánh mắt của anh tôi quét qua người cô ấy, cô ấy đỏ mặc khiến anh tôi không nói lên lời.
Anh tôi có thể dễ dàng đối phó với loại nữ ngân có kinh nghiệm thành thạo, nhưng lại phát điên đối với một thiên kim tiểu thư thông minh lại đơn thuần Như Lâm ngôn thấm
Hahaah, tôi vỗ vai anh tôi:” Nguyệt trụ Đinh mão, ɖâʍ ɖu͙ƈ đào hoa, hừ hừ……”
Tôi trở về phòng, hận là không thể nằm bò để nghe ngóng tình hình bên dưới, lúc Giang Khởi Vân đến, nhìn thấy tôi đang ngồi xổm trêи mặt đất, không vui hỏi:” em làm cái gì vậy?”
“À … không có gì đâu …” Tôi kéo chiếc váy ngủ, đi đến bên cạnh Đế Quân Đại Nhân của tôi.
” Hôm nay em Triệu Hoán Hắc Bạch Vô Thường sao?” Anh ấy hỏi.
Tôi gật đầu:” em gặp được một quỷ ảnh màu đen, Thất gia nói đây là thám báo của chu hơi Thị, còn bát gia thì khảm trêи người quỷ ảnh một phù chú, còn nói anh bày mưu tính kế, Rốt cuộc Anh đã làm cái gì?”
Khóe môi anh ấy giật giật, trong lòng tôi buồn trồn không thôi: anh ấy lộ ra ý cười tà mị và lạnh lùng này, hẳn là không có chuyện tốt.
Giang khỏi Vân đưa tay lên, những ngón tay thon dài mạnh mẽ siết chặt vào nhau, từ trong đám mây mang theo một đoàn quang Hoa đến trước mặt tôi,
“Đây là cái gì …” Tôi cúi đầu nhìn.
Anh ấy từ từ mở các ngón tay ra, trong lòng bàn tay là một đoá sen to bằng đồng tiền xu.
Những cánh hoa này trong như Ngọc Lưu Ly, tinh tế nhỏ nhắn, điêu luyện sắc sảo
” Pháp khí này gọi là Ngàn Trọng Tuyết, là ta đi lấy của một đại tôn thần”. Anh ấy cười cười nắm bàn tay tôi, đặt bông sen nhỏ vào trong đó.
Đóa hoa sen Lưu Ly phù phiếm này ở trong lòng bàn tay tôi, phát ra ánh sáng rạng rỡ, thập phần tươi đẹp.
” Pháp khí này có công dụng gì?” Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy.
” …. Là pháp khí để đo lường công đức, tu vi của em, chờ nó biến thành ngọc trắng tinh khiết, em có thể từng bước trồng hoa sen, Tiểu Thê Tử của ta…..”
Dịch: vi vu
———————
Anh trai tôi đạp phanh, suýt chút nữa khiến tôi đập mặt vào lưng ghế.
Anh tôi quay đầu trừng mắt nhìn tôi: “Đừng gây rắc rối! Anh không muốn Lâm ngôn hoan tới cửa đòi người! Nhà của chúng ta bây giờ là nơi đầu sóng ngọn gió, nếu bị người khác biết chúng ta là Lâm gia có quan hệ, lâm ngôn hoan hẳn sẽ phát điên”.
Tôi vỗ vỗ đầu chợt bừng tỉnh, lập tức quay sang lâm ngôn thấm nói:” đúng đúng, tôi súyt chút nữa quên mất chuyện này, gần đây nhà của chúng tôi bị kỳ khả hân chơi cho một vố, làm chúng tôi bây giờ không dám mở cửa …..”
Anh tôi không muốn lâm ngôn thấm nhúng tay vào, nhưng tôi lại không có cái tình cảm gánh nặng này, trực tiếp ăn vạ cô ấy, để cô ấy giúp chúng tôi nghĩ cách.
Lâm ngôn thấm đôi mắt sáng lấp lánh nói:” giao cho tôi đi, tôi sẽ nhờ các bộ phận liên quan tra xem ai đã đăng cái tin đó, rồi thông báo cho luật sư, sau đó khấu thành tội danh truyền bá lời đồn gây nguy hại cho xã hội, chờ bộ phận an ninh làm sáng tỏ rồi ra thông báo, thật nhanh sẽ có thể bình ổn”
Tôi liếc nhìn anh tôi một cái, khóe miệng anh tôi giật giật.
Không có cách nào khác, lâm gia chính là huyết mạch của hậu duệ quý tộc, quyền thế của bọn họ chính là kiêu ngạo như vậy đó
Lâm ngôn thấm đầu óc thanh tỉnh, nhưng lại không biết che giấu cảm xúc của mình, tính cách lại quá đơn thừan, vừa nghe đến quỷ hai mắt liền sáng lên, vừa nghe đến anh tôi hai mắt liền muốn dính vào nhau
Lâm đại tiểu thư, không cần quá đáng yêu như vậy chứ.
” Nhưng …. Anh tôi không cho phép tôi đi qua đêm ….” Cố ấy ngượng ngùng nhìn tôi:” chi bằng cô giúp tôi cầu xin đi? Nói là tôi giúp cô nói một qua tình hình của đế đô, ở nhà cô hai ngày, sau đó cùng nhau đi?”
Anh tôi không nói lên lời, quay đầu lại nhìn:” thấm nha đầu, da mặt của em đâu? Lúc này không còn xấu hổ nữa sao?”
Lâm ngôn thấm cong môi nói:” có thẹn thùng thì cũng phải tranh thủ, ngày thường, nào có cơ hội được quan sát cuộc sống sinh hoạt của anh, đúng không?”
Cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của anh tôi?
Ngay lập tức trong đầu tôi hiện lên hình ảnh anh tôi mặc quần ống rộng, déo tổ ong, cả ngày chơi game, ngủ nướng cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy,.
Một gia đình có cuộc sống sinh hoạt lười nhác như vậy, lâm tiểu thư có bị doạ sợ không?
Anh tôi vẻ mặt khó xử, tôi cảm thấy anh không được vui lắm, nhưng anh tôi lại đả trúng sự nhiệt tình của lâm ngôn thấm, nữ nhân chủ động như vậy, anh còn không hiểu, thì thật không còn gì để nói.
Tôi đã nỗ lực giúp đỡ, còn phát cho lâm ngôn hoan giọng nói cầu xin, nói lâm ngôn thấm sẽ ở nhà tôi ở hai ngày, sau đó sẽ cùng nhau đến đế đô.
Lo lắng chờ đợi một hồi, Lâm ngôn hoan trả lời: “… Được.”
Ngữ khí này, miễn cưỡng đến không thôi, giống như cách màn hình điện thoại tôi cũng có thể cảm nhận được gương mặt lạnh băng kia hiện lên tia bất lực
Được hắn cho phép đã là thành công một nửa rồi, lâm ngôn thấm gọi điện cho mẹ cầu xin, cô ấy nhiều lần đảm bảo sẽ không ra ngoài, chỉ ở trong nhà tôi thôi, mẹ của cô ấy thật thức giận, âm thanh phát ra trong điện thoạt thật nghiêm khắc, làm lâm ngôn thấm bị mắng đến vành mắt đỏ hoe
Anh tôi chịu không nổi giật lấy điện thoại nói:” lâm phu nhân, bà cũng quá bao bọc con cái đi, con gái bà đã 25 tuổi rồi, còn bị bà mắng như một đứa trẻ con, tôi đảm bảo sẽ chăm sóc cô ấy, đảm bảo cô ấy cửa lớn không đi, cửa phụ không đến, được chứ?”
Lâm phu nhân nghe được tiếng Anh Tôi nói, càng tức giận hơn, răn dạy một hồi như mưa to tầm tã
Anh tôi bịt lỗ tai nói:” dù sao hỏi ý kiến của bà cũng là tôn trọng bà, Chúng tôi có thể không cần hỏi ý kiến của bà ….. Dù sao bà có mắng tôi, tôi cũng không thèm để ý, đến cửa đánh tôi, tôi cũng không sợ, vừa hay nhà chúng tôi đang có rất nhiều phóng viên báo lá cải theo dõi, nếu bà không sợ cứ đến cửa nhà tôi đi ….. như vậy đi, chúng tôi về trước, hoan nghênh bà đến làm khách”.
anh tôi cúp điện thoại ném vào tay Lâm ngôn thấm:” hừ, nhẹ nhà không muốn lại muốn nặng, mẹ em quản em cũng quá rộng”
Lâm ngôn thấm rất hiếu thuận, cô ấy nói đưa cô ấy về nhà trước, trấn an mẹ rồi lại đến
” Yên tâm đi, mẹ tôi thật ra cũng khá tốt, chỉ là nhìn hơi hung dữ mà thôi”. Cô ấy nè lưỡi.
Những phóng viên báo lá cải đó ngồi xổm trước nhà tôi gần như cả ngày mà chẳng thu hoạch được gì cả, bố rút dây điện thoại, đóng cửa, bất chấp mọi thăng trầm bên ngoài.
Trêи WeChat của tôi, có nhiều bạn học cùng lớp không giao tiếp bao giờ, tự nhiên gửi tin nhắn hỏi thăm tôi, tống vi ở trong diễn đàn, mắng chửi người trong nhóm đó suốt một buổi sáng, chỉ đã đánh mất đi lòng hiếu kỳ của bọn họ.
Lâm ngôn thấm trời tối đen mới đến, vì tránh tai mắt của người khác cho nên cô ấy đeo kính râm và đội mũ.
Tôi nhìn ba cái vali to tướng ngoài sân, nhịn không được mà phun trào:” cô tính toán ở đây đến Tết à?”
” Hả, cũng có thể? Có phải tôi đã quá làm phiền rồi không?” Lâm ngôn thấm hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Và Tôi.
“…”
Bố tôi bên cạnh nói:” ở bao lâu cũng tùy thích, có thể cho ta ôm cháu nội là được.. “
Anh tôi cầm quạt Hương bồ, đập vào đầu bố tôi nói:” đi đi, ba ở đây xem náo nhiệt cái gì, nếu có đầu óc nhàn nhã như vậy, thì mau đi kiếm vợ đi, nếu không đợi đến khi tuổi già, bị đãng trí, con sẽ không hầu hạ ba đâu”
Bố tôi lắc đầu thở dài nói:” nghịch tử, cái đồ nghịch tử, có vợ cái không cần ba được ngay…… Tối nay còn đưa ta đi chơi nữa không?”
Đầu tôi đầy chấm đen, cuộc sống sinh hoạt gia đình kiểu này….. Lâm Tiểu Thư, cô có thể cầm cự được bao lâu?
Tôi lo lắng cho lâm ngôn thấm, còn cô ấy rất bình tĩnh…… không, là giả vờ rất bình tĩnh.
Ánh mắt của anh tôi quét qua người cô ấy, cô ấy đỏ mặc khiến anh tôi không nói lên lời.
Anh tôi có thể dễ dàng đối phó với loại nữ ngân có kinh nghiệm thành thạo, nhưng lại phát điên đối với một thiên kim tiểu thư thông minh lại đơn thuần Như Lâm ngôn thấm
Hahaah, tôi vỗ vai anh tôi:” Nguyệt trụ Đinh mão, ɖâʍ ɖu͙ƈ đào hoa, hừ hừ……”
Tôi trở về phòng, hận là không thể nằm bò để nghe ngóng tình hình bên dưới, lúc Giang Khởi Vân đến, nhìn thấy tôi đang ngồi xổm trêи mặt đất, không vui hỏi:” em làm cái gì vậy?”
“À … không có gì đâu …” Tôi kéo chiếc váy ngủ, đi đến bên cạnh Đế Quân Đại Nhân của tôi.
” Hôm nay em Triệu Hoán Hắc Bạch Vô Thường sao?” Anh ấy hỏi.
Tôi gật đầu:” em gặp được một quỷ ảnh màu đen, Thất gia nói đây là thám báo của chu hơi Thị, còn bát gia thì khảm trêи người quỷ ảnh một phù chú, còn nói anh bày mưu tính kế, Rốt cuộc Anh đã làm cái gì?”
Khóe môi anh ấy giật giật, trong lòng tôi buồn trồn không thôi: anh ấy lộ ra ý cười tà mị và lạnh lùng này, hẳn là không có chuyện tốt.
Giang khỏi Vân đưa tay lên, những ngón tay thon dài mạnh mẽ siết chặt vào nhau, từ trong đám mây mang theo một đoàn quang Hoa đến trước mặt tôi,
“Đây là cái gì …” Tôi cúi đầu nhìn.
Anh ấy từ từ mở các ngón tay ra, trong lòng bàn tay là một đoá sen to bằng đồng tiền xu.
Những cánh hoa này trong như Ngọc Lưu Ly, tinh tế nhỏ nhắn, điêu luyện sắc sảo
” Pháp khí này gọi là Ngàn Trọng Tuyết, là ta đi lấy của một đại tôn thần”. Anh ấy cười cười nắm bàn tay tôi, đặt bông sen nhỏ vào trong đó.
Đóa hoa sen Lưu Ly phù phiếm này ở trong lòng bàn tay tôi, phát ra ánh sáng rạng rỡ, thập phần tươi đẹp.
” Pháp khí này có công dụng gì?” Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy.
” …. Là pháp khí để đo lường công đức, tu vi của em, chờ nó biến thành ngọc trắng tinh khiết, em có thể từng bước trồng hoa sen, Tiểu Thê Tử của ta…..”
Dịch: vi vu
———————
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.