Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu
Chương 212: Anh mua cho tôi
Niêm Hoa Nhạ Tiếu
12/08/2017
Editor: May
Mặt Hoàng Phủ Bạc Ái càng đen.
Đây là lần đầu tiên có cô gái lại có thể không cần tiền của anh! Nếu là người phụ nữ khác, phỏng chừng đã sớm vui đến điên rồi!
Gương mặt Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy đến vặn vẹo, lại cắn răng,
“Cầm!”
“Đây là tiền của anh, cũng không phải của tôi.” Thịnh Vị Ương tỏ vẻ cô thật sự thực vô tội, cô không muốn dùng tiền của anh.
“Đừng quên hiện tại cô là Hoàng Phủ thiếu phu nhân.” Giọng nói của mỗ nam đã hung ác nham hiểm tới cực điểm rồi.
“Hoàng Phủ thiếu phu nhân cũng là giả thôi.” Thịnh Vị Ương buột miệng thốt ra.
“Cô ---” Hoàng Phủ Bạc Ái trực tiếp giữ bả vai cô, gân xanh trên mu bàn tay nhảy lên dữ dội, “Tôi hỏi lại một lần cuối cùng, rốt cuộc cô muốn hay không?”
Ánh mắt lạnh lẽo, rất có một bộ dáng “Nếu cô dám nói không cần lão tử liền giết cô”, Thịnh Vị Ương lại rất bình tĩnh gật gật đầu,
“Tôi cũng nói một lần cuối cùng, Hoàng Phủ ba tuổi, tôi không cần.”
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Trước nay anh đều chưa gặp qua người phụ nữ nào bướng bỉnh như vậy, thật sự muốn cạy đầu người phụ nữ này, nhìn xem trong đầu cô rốt cuộc suy nghĩ chuyện quỷ quái gì!
……
Thịnh Vị Ương lắc lư điện thoại mới trong tay,
“Đây là anh mua cho tôi?”
Mắt sâu của Hoàng Phủ Bạc Ái gắt gao trừng cô bỗng nhiên sửng sốt, không hiểu tại sao lại nghiêng mặt đi ho hai tiếng, ngữ khí đông cứng lên tiếng,
“Ừ.”
Mặt Hoàng Phủ Bạc Ái càng đen.
Đây là lần đầu tiên có cô gái lại có thể không cần tiền của anh! Nếu là người phụ nữ khác, phỏng chừng đã sớm vui đến điên rồi!
Gương mặt Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy đến vặn vẹo, lại cắn răng,
“Cầm!”
“Đây là tiền của anh, cũng không phải của tôi.” Thịnh Vị Ương tỏ vẻ cô thật sự thực vô tội, cô không muốn dùng tiền của anh.
“Đừng quên hiện tại cô là Hoàng Phủ thiếu phu nhân.” Giọng nói của mỗ nam đã hung ác nham hiểm tới cực điểm rồi.
“Hoàng Phủ thiếu phu nhân cũng là giả thôi.” Thịnh Vị Ương buột miệng thốt ra.
“Cô ---” Hoàng Phủ Bạc Ái trực tiếp giữ bả vai cô, gân xanh trên mu bàn tay nhảy lên dữ dội, “Tôi hỏi lại một lần cuối cùng, rốt cuộc cô muốn hay không?”
Ánh mắt lạnh lẽo, rất có một bộ dáng “Nếu cô dám nói không cần lão tử liền giết cô”, Thịnh Vị Ương lại rất bình tĩnh gật gật đầu,
“Tôi cũng nói một lần cuối cùng, Hoàng Phủ ba tuổi, tôi không cần.”
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Trước nay anh đều chưa gặp qua người phụ nữ nào bướng bỉnh như vậy, thật sự muốn cạy đầu người phụ nữ này, nhìn xem trong đầu cô rốt cuộc suy nghĩ chuyện quỷ quái gì!
……
Thịnh Vị Ương lắc lư điện thoại mới trong tay,
“Đây là anh mua cho tôi?”
Mắt sâu của Hoàng Phủ Bạc Ái gắt gao trừng cô bỗng nhiên sửng sốt, không hiểu tại sao lại nghiêng mặt đi ho hai tiếng, ngữ khí đông cứng lên tiếng,
“Ừ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.