Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu
Chương 106: Về sau, mang cô đi chơi
Niêm Hoa Nhạ Tiếu
27/06/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
Danh Khả theo bản năng theo tầm mắt Bắc Minh Dạ xem bên ngoài, một mảng lớn phía dưới tất cả đều là cảnh tượng nội thành Đông Lăng, lại hướng xa một chút còn có thể thấy vài toà nhà thấp vùng ngoại thành và đỉnh núi màu xanh, cùng với biển lớn chỗ xa hơn.
Mặt biển Đông Lăng, biển lớn xanh thẳm, bởi vì xử lý tốt, phong cảnh bờ biển vẫn đều đã rất đẹp.
Còn có cách mấy chục hải lý bên ngoài Đông Lăng là mấy quần đảo, nghe nói là địa phương kẻ có tiền giải trí, hơn phân nửa là tư nhân mua tới, có khi là chỗ ăn chơi tư nhân , có phần dùng để khai phá khu du lịch, còn lại những cái này, bởi vì quá mức hoang vắng, còn không có bị người khai phá.
Từ nơi này nhìn lại còn có thể mơ hồ thấy hình dáng mấy chục hòn đảo kia, nghe nói nơi đó không chỉ có đẹp lại vẫn có rất nhiều rừng rậm nguyên thủy, đây là địa phương Đông Lăng trọng buôn bán, cơ hồ không thể nào thấy được.
Nhưng rừng rậm nguyên thủy này cũng xuất hiện tại trên đảo nhỏ tư nhân mua được đến chính mình giải trí, về phần đã bị khai phá ra tới, đảo nhỏ dùng để buôn bán muốn nhìn thấy nguyên thủy gì đó quả thực là hy vọng xa vời.
Đầu năm nay chỉ cần có thể kiếm tiền cái nào không phải vật tận kỳ dụng?
Cô nhịn không được hướng cửa sổ sát đất đi về trước đi, vươn tay, đụng vào hình dáng những cái đảo nhỏ này, đáy mắt đều là hướng tới cùng si mê.
Nếu có một ngày, cô cũng có thể đi chơi, thật tốt.
"Muốn đi?" Người đàn ông bên cạnh hít một hơi, sương khói từ từ phun ra, nhìn ra ánh sáng đáy mắt cô, anh thấp giọng hỏi.
Nói chuyện với cô, theo bản năng gật gật đầu: "Đương nhiên muốn."
"Được, lần sau mang cô đi." Nhích lại gần cô, cô không có phát hiện đem cô vây ở trong lồng ngực mình, cúi đầu, môi mỏng để sát vào bên tai của cô, thấp giọng nỉ non: "Nơi đó ít dấu chân người, cho dù chiến đấu kịch liệt dã ngoại cũng sẽ không bị người quấy rầy, lần sau, tôi mang cô đi chơi đùa."
Trong lòng Danh Khả chấn động, ý thức bị lạc nhất thời tỉnh táo lại, trong lòng cô cả kinh, đột nhiên quay đầu nhưng không nghĩ tới lần này mặt trực tiếp liền đụng vào trên môi anh.
"Thực xin lỗi!" Giật mình thật sự bị dọa đến không nhẹ, anh chưa bao giờ thích nụ hôn của cô, cho dù thời điểm thân thiết anh vẫn không hôn cô.
Cô biết đó là bởi vì anh chỉ cần phát tiết, quan hệ cùng cô cùng cảm tình không quan hệ, bởi vì không tình cảm anh không muốn hôn cô, cho nên hiện tại gặp phải môi của anh trong lòng bỗng nhiên liền sợ hãi.
Cô hướng phía sau lui, nghĩ muốn rời xa anh, không nghĩ lui này trực tiếp liền lui đến trên cửa sổ sát đất, càng không nghĩ tới là sống lưng cô vừa mới đụng vào cửa sổ sát đất thân hình cao lớn anh đã đè ép tới đây, đè cô cùng cửa sổ sát đất.
Ép được có phần chặt để cho cô cơ hồ ngay cả hít thở cũng khó khăn.
"Tiên sinh..." Cô khẽ đẩy một cái, không dám dùng lực, cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh" "Anh vì cái gì... Trở về?"
Kỳ thật không nghĩ muốn nói chuyện với anh, nhưng cô rất rõ ràng không nói với anh kết cục vô cùng có khả năng chính là anh lập tức ở trong này muốn cô.
"Bởi vì muốn cô nha." Anh cúi đầu, để sát vào mặt cô trắng xanh: "Không phải mới vừa nói, bởi vì thấy cô , cho nên trở lại sao?"
"Kia...Anh... Bạn gái anh a?" Cô xoay mặt, bởi vì anh tiếp sát, trong lỗ mũi ngửi được tất cả đều là hơi thở của anh còn có mùi thuốc lá không tính nhạt, hơi thở như vậy hun đến cô từ từ có vài phần choáng váng.
"Cô lôi kéo tôi nói?" Anh không phản bác, cũng không có thừa nhận, Phi Phàm có phải bạn gái anh hay không tựa hồ cũng không tới phiên cô tới hỏi.
"Không phải?" Danh Khả rất nhanh phủ nhận, thật sự không phải, cô rất rõ ràng chính mình không có tư cách này, đương nhiên, cô quả thật hi vọng quan hệ bọn họ có thể thân mật chút, tốt nhất càng ngày càng thân mật, thân mật đến đáy mắt anh ngoài Du Phi Phàm dung không được một hạt cát, không ở bên ngoài quan hệ nam nữ bừa bãi.
Bắc Minh Dạ lại đi đè ép trên người cô, thân thể nhỏ này không tính gầy nên có thịt vẫn có, đè nặng như vậy cũng là một loại hưởng thụ.
Chỉ là, Bắc Minh Dạ không biết là, hưởng thụ của anh với Danh Khả còn nói quả thực là hành hạ, đừng nói không có bất luận cái cảm giác thoải mái gì không thở không nổi không hôn mê đã không tệ rồi.
Thân thể anh cứng chắc, trên người không có một chỗ mềm mại... Tựa hồ, nghĩ như vậy, có phần tà ác.
Cô lại đẩy một cái, nhịn không được có phần oán niệm: "Nặng quá."
"Tôi tựa hồ không có đem cô đè xuống đi? Cái nặng này từ đâu nói? Hay là nói cô ám chỉ thời điểm tôi muốn đè cô xuống?"
"Không phải!" Cô làm sao có thể sẽ nghĩ như thế? Người đàn ông này căn bản chính là cố ý hiểu lầm lời của cô.
Ngẩng đầu liền thấy ý cười khóe môi anh, cô ngẩn ra mới phản ứng kịp thì ra anh cố ý trêu cợt cô.
Cái gia hỏa đáng giận này chung quy thích hù dọa cô, nhìn bộ dáng cô thất kinh anh thật sự vui vẻ như vậy sao?
Bất quá, Danh Khả thật đúng là đoán đúng rồi, đối Bắc Minh Dạ mà nói, nhìn cô như tiểu bạch thỏ bị hoảng sợ tâm tình của anh quả thật rất không tệ, ít nhất bực mình mấy ngày nay tích tụ cùng một chỗ thật sự dãn ra chút.
Cô có một loại công năng thần kỳ, chỉ là trêu cợt cô để cho cô hoảng sợ, để cho cô vô thố, loại tư vị này cũng rất không tệ.
"Chúng ta còn giống như không tại nơi này làm phải hay không?" Anh bỗng nhiên cúi đầu, kề tai nói nhỏ, trầm thấp nói lên bên tai cô: "Muốn thử xem ở chỗ này không? Nơi này của tôi sàn nhà rất sạch sẽ."
"Tôi không cần!" Hai tay của cô vẫn để tại trên ngực anh như cũ, nhưng lực trói gà đó với anh mà nói căn bản giống như không tồn tại.
Kỳ thật anh bất quá muốn đùa cô, cô còn có thể nhận, hiện tại đáy mắt anh cũng không có muốn.
Không để ý tới mình khi nào thì trở nên hiểu biết anh như vậy, cô hít sâu một hơi thử phân tán lực chú ý của anh: "Anh... Trước nói mấy cái diễn viên quan trọng bộ phim này do anh tới chọn lựa, anh chọn xong chưa? Có thể nói ra một chút tin tức hay không?"
"Chưa." Anh ở đâu ra thời gian đi chú ý những thứ này, sở dĩ muốn tập đoàn Đế Quốc đi tuyển chọn nguyên nhân chủ yếu căn bản là không tin được cái phòng làm việc loạn thất bát tao gì bọn họ kia, cái xã trưởng non mềm như mèo kia, đem tiền bạc hoàn toàn giao cho bọn họ tới đùa giỡn còn không bằng ném tới bên trong biển cho cá ăn.
" Không phải cùng Bắc Minh Tuân thảo luận kế hoạch cuộn phim tuyên truyền sao? Việc này sau này tìm anh ta thương lượng." Anh nói.
Danh Khả an tâm, thương lượng với Bắc Minh Tuân cùng thương lượng với anh khác nhau đâu chỉ cách xa vạn dặm?
"Tôi thấy thế nào cô thở dài nhẹ nhõm một hơi?" Ý tứ là, cô tình nguyện cùng với Bắc Minh Tuân, cũng không muốn cùng anh ở chung?"Thích cậu ta?"
"Không thích, một chút đều đã không thích." Trước mặc kệ lời này là thật hay giả, cô trừ phi không muốn sống mới dám ở trước mặt anh nói thích nam nhân khác.
"Cô nghĩ rằng tôi sẽ để ý?" Anh lại hít một hơi sương khói, nhìn biểu tình tựa hồ thật sự không thèm để ý.
Giống như cảm giác hai người thân cao khác biệt không quá lớn, vẫn khom lưng nói chuyện với cô có phần không được tự nhiên như vậy , anh đem xì gà ngậm ở trên môi, bàn tay to bỗng nhiên rơi vào dưới nách cô, nhẹ nhàng nhắc tới.
Danh Khả theo bản năng theo tầm mắt Bắc Minh Dạ xem bên ngoài, một mảng lớn phía dưới tất cả đều là cảnh tượng nội thành Đông Lăng, lại hướng xa một chút còn có thể thấy vài toà nhà thấp vùng ngoại thành và đỉnh núi màu xanh, cùng với biển lớn chỗ xa hơn.
Mặt biển Đông Lăng, biển lớn xanh thẳm, bởi vì xử lý tốt, phong cảnh bờ biển vẫn đều đã rất đẹp.
Còn có cách mấy chục hải lý bên ngoài Đông Lăng là mấy quần đảo, nghe nói là địa phương kẻ có tiền giải trí, hơn phân nửa là tư nhân mua tới, có khi là chỗ ăn chơi tư nhân , có phần dùng để khai phá khu du lịch, còn lại những cái này, bởi vì quá mức hoang vắng, còn không có bị người khai phá.
Từ nơi này nhìn lại còn có thể mơ hồ thấy hình dáng mấy chục hòn đảo kia, nghe nói nơi đó không chỉ có đẹp lại vẫn có rất nhiều rừng rậm nguyên thủy, đây là địa phương Đông Lăng trọng buôn bán, cơ hồ không thể nào thấy được.
Nhưng rừng rậm nguyên thủy này cũng xuất hiện tại trên đảo nhỏ tư nhân mua được đến chính mình giải trí, về phần đã bị khai phá ra tới, đảo nhỏ dùng để buôn bán muốn nhìn thấy nguyên thủy gì đó quả thực là hy vọng xa vời.
Đầu năm nay chỉ cần có thể kiếm tiền cái nào không phải vật tận kỳ dụng?
Cô nhịn không được hướng cửa sổ sát đất đi về trước đi, vươn tay, đụng vào hình dáng những cái đảo nhỏ này, đáy mắt đều là hướng tới cùng si mê.
Nếu có một ngày, cô cũng có thể đi chơi, thật tốt.
"Muốn đi?" Người đàn ông bên cạnh hít một hơi, sương khói từ từ phun ra, nhìn ra ánh sáng đáy mắt cô, anh thấp giọng hỏi.
Nói chuyện với cô, theo bản năng gật gật đầu: "Đương nhiên muốn."
"Được, lần sau mang cô đi." Nhích lại gần cô, cô không có phát hiện đem cô vây ở trong lồng ngực mình, cúi đầu, môi mỏng để sát vào bên tai của cô, thấp giọng nỉ non: "Nơi đó ít dấu chân người, cho dù chiến đấu kịch liệt dã ngoại cũng sẽ không bị người quấy rầy, lần sau, tôi mang cô đi chơi đùa."
Trong lòng Danh Khả chấn động, ý thức bị lạc nhất thời tỉnh táo lại, trong lòng cô cả kinh, đột nhiên quay đầu nhưng không nghĩ tới lần này mặt trực tiếp liền đụng vào trên môi anh.
"Thực xin lỗi!" Giật mình thật sự bị dọa đến không nhẹ, anh chưa bao giờ thích nụ hôn của cô, cho dù thời điểm thân thiết anh vẫn không hôn cô.
Cô biết đó là bởi vì anh chỉ cần phát tiết, quan hệ cùng cô cùng cảm tình không quan hệ, bởi vì không tình cảm anh không muốn hôn cô, cho nên hiện tại gặp phải môi của anh trong lòng bỗng nhiên liền sợ hãi.
Cô hướng phía sau lui, nghĩ muốn rời xa anh, không nghĩ lui này trực tiếp liền lui đến trên cửa sổ sát đất, càng không nghĩ tới là sống lưng cô vừa mới đụng vào cửa sổ sát đất thân hình cao lớn anh đã đè ép tới đây, đè cô cùng cửa sổ sát đất.
Ép được có phần chặt để cho cô cơ hồ ngay cả hít thở cũng khó khăn.
"Tiên sinh..." Cô khẽ đẩy một cái, không dám dùng lực, cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh" "Anh vì cái gì... Trở về?"
Kỳ thật không nghĩ muốn nói chuyện với anh, nhưng cô rất rõ ràng không nói với anh kết cục vô cùng có khả năng chính là anh lập tức ở trong này muốn cô.
"Bởi vì muốn cô nha." Anh cúi đầu, để sát vào mặt cô trắng xanh: "Không phải mới vừa nói, bởi vì thấy cô , cho nên trở lại sao?"
"Kia...Anh... Bạn gái anh a?" Cô xoay mặt, bởi vì anh tiếp sát, trong lỗ mũi ngửi được tất cả đều là hơi thở của anh còn có mùi thuốc lá không tính nhạt, hơi thở như vậy hun đến cô từ từ có vài phần choáng váng.
"Cô lôi kéo tôi nói?" Anh không phản bác, cũng không có thừa nhận, Phi Phàm có phải bạn gái anh hay không tựa hồ cũng không tới phiên cô tới hỏi.
"Không phải?" Danh Khả rất nhanh phủ nhận, thật sự không phải, cô rất rõ ràng chính mình không có tư cách này, đương nhiên, cô quả thật hi vọng quan hệ bọn họ có thể thân mật chút, tốt nhất càng ngày càng thân mật, thân mật đến đáy mắt anh ngoài Du Phi Phàm dung không được một hạt cát, không ở bên ngoài quan hệ nam nữ bừa bãi.
Bắc Minh Dạ lại đi đè ép trên người cô, thân thể nhỏ này không tính gầy nên có thịt vẫn có, đè nặng như vậy cũng là một loại hưởng thụ.
Chỉ là, Bắc Minh Dạ không biết là, hưởng thụ của anh với Danh Khả còn nói quả thực là hành hạ, đừng nói không có bất luận cái cảm giác thoải mái gì không thở không nổi không hôn mê đã không tệ rồi.
Thân thể anh cứng chắc, trên người không có một chỗ mềm mại... Tựa hồ, nghĩ như vậy, có phần tà ác.
Cô lại đẩy một cái, nhịn không được có phần oán niệm: "Nặng quá."
"Tôi tựa hồ không có đem cô đè xuống đi? Cái nặng này từ đâu nói? Hay là nói cô ám chỉ thời điểm tôi muốn đè cô xuống?"
"Không phải!" Cô làm sao có thể sẽ nghĩ như thế? Người đàn ông này căn bản chính là cố ý hiểu lầm lời của cô.
Ngẩng đầu liền thấy ý cười khóe môi anh, cô ngẩn ra mới phản ứng kịp thì ra anh cố ý trêu cợt cô.
Cái gia hỏa đáng giận này chung quy thích hù dọa cô, nhìn bộ dáng cô thất kinh anh thật sự vui vẻ như vậy sao?
Bất quá, Danh Khả thật đúng là đoán đúng rồi, đối Bắc Minh Dạ mà nói, nhìn cô như tiểu bạch thỏ bị hoảng sợ tâm tình của anh quả thật rất không tệ, ít nhất bực mình mấy ngày nay tích tụ cùng một chỗ thật sự dãn ra chút.
Cô có một loại công năng thần kỳ, chỉ là trêu cợt cô để cho cô hoảng sợ, để cho cô vô thố, loại tư vị này cũng rất không tệ.
"Chúng ta còn giống như không tại nơi này làm phải hay không?" Anh bỗng nhiên cúi đầu, kề tai nói nhỏ, trầm thấp nói lên bên tai cô: "Muốn thử xem ở chỗ này không? Nơi này của tôi sàn nhà rất sạch sẽ."
"Tôi không cần!" Hai tay của cô vẫn để tại trên ngực anh như cũ, nhưng lực trói gà đó với anh mà nói căn bản giống như không tồn tại.
Kỳ thật anh bất quá muốn đùa cô, cô còn có thể nhận, hiện tại đáy mắt anh cũng không có muốn.
Không để ý tới mình khi nào thì trở nên hiểu biết anh như vậy, cô hít sâu một hơi thử phân tán lực chú ý của anh: "Anh... Trước nói mấy cái diễn viên quan trọng bộ phim này do anh tới chọn lựa, anh chọn xong chưa? Có thể nói ra một chút tin tức hay không?"
"Chưa." Anh ở đâu ra thời gian đi chú ý những thứ này, sở dĩ muốn tập đoàn Đế Quốc đi tuyển chọn nguyên nhân chủ yếu căn bản là không tin được cái phòng làm việc loạn thất bát tao gì bọn họ kia, cái xã trưởng non mềm như mèo kia, đem tiền bạc hoàn toàn giao cho bọn họ tới đùa giỡn còn không bằng ném tới bên trong biển cho cá ăn.
" Không phải cùng Bắc Minh Tuân thảo luận kế hoạch cuộn phim tuyên truyền sao? Việc này sau này tìm anh ta thương lượng." Anh nói.
Danh Khả an tâm, thương lượng với Bắc Minh Tuân cùng thương lượng với anh khác nhau đâu chỉ cách xa vạn dặm?
"Tôi thấy thế nào cô thở dài nhẹ nhõm một hơi?" Ý tứ là, cô tình nguyện cùng với Bắc Minh Tuân, cũng không muốn cùng anh ở chung?"Thích cậu ta?"
"Không thích, một chút đều đã không thích." Trước mặc kệ lời này là thật hay giả, cô trừ phi không muốn sống mới dám ở trước mặt anh nói thích nam nhân khác.
"Cô nghĩ rằng tôi sẽ để ý?" Anh lại hít một hơi sương khói, nhìn biểu tình tựa hồ thật sự không thèm để ý.
Giống như cảm giác hai người thân cao khác biệt không quá lớn, vẫn khom lưng nói chuyện với cô có phần không được tự nhiên như vậy , anh đem xì gà ngậm ở trên môi, bàn tay to bỗng nhiên rơi vào dưới nách cô, nhẹ nhàng nhắc tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.