Chương 93: Lễ trao giải âm nhạc
Thanh Việt Lưu Ca
13/08/2020
Edit: Sa
Là nhân vật chính hôm nay, Thẩm Gia Thụy không thể tránh phải xã giao, từ ekip, nhà tài trợ, quản lý cấp cao của công ty, các tiền bối trong giới âm nhạc cho tới bạn bè đều mời rượu khắp nơi, đến khi tan cuộc, thoạt trông anh đã quá say.
Thiệu Uyên Minh đi hỏi một lượt, biết Ngôn Sơ Âm và bạn cô đều ít nhiều uống vài ly nên không thể lái xe, anh ta nhanh chóng quyết định: “Tiểu Tề lái xe đưa nhóm Âm Âm về, A Thụy say thế này rồi thì về Ngân Hà Loan cho các cậu dễ chăm sóc nhau.”
Ngôn Sơ Âm cũng muốn như vậy, cô chào tạm biệt nhóm Thiệu Uyên Minh rồi đi về cùng Tiểu Tề.
Nhóm Thiệu Uyên Minh cũng không ở lại lâu thêm, để trợ lý riêng của mình xử lý hiện trường, họ chen nhau trên một chiếc xe ra về.
Giang Vân Hạo không đụng lấy một giọt rượu nào phụ trách lái xe, Tống Thừa Vũ ngồi ở ghế phụ lái, ba người còn lại chen chúc nhau ở phía sau. Kỷ Thư Tề không chen nổi, đáng thương bị kẹp ở giữa như nhân bánh nhưng vẫn bị người quản lý mắng mỏ vì anh ta chiếm nhiều diện tích: “Nhích qua chút nữa coi, dạo này cậu tăng bao nhiêu ký thế?”
“Trời đất chứng giám! Em chưa bao giờ quên việc kiểm soát cân nặng của mình!” Kỷ Thư Tề rất tủi thân, “Với cả Thụy ca đang ngủ mà, em nhích sát gần ảnh nhỡ làm ảnh tỉnh giấc rồi làm loạn thì sao?”
“Ngủ? Cậu nghĩ cậu ta ngủ được chắc?” Thiệu Uyên Minh dè bĩu, cuối cùng không bới móc Kỷ Thư Tề nữa mà vừa day thái dương vừa nói bâng quơ: “Con bé từ chối cả làm đại diện nhãn hàng lẫn show thực tế rồi.”
Câu này không đầu không đuôi nhưng mọi người trong xe đều hiểu, người nhắm mắt từ nãy giờ rốt cuộc cũng mở mắt.
Thiệu Uyên Minh thản nhiên nói: “Tuy bất ngờ nhưng từ chối cũng tốt, show của đài Thượng Hải không hợp với cậu, cậu cũng không muốn đi theo con đường chương trình tạp kỹ, hơn nữa lịch trình trong sắp tới rất dày, thời gian đâu nhận show này?”
Trong xe im lặng hồi lâu, đến khi Thẩm Gia Thụy cúi đầu “Ừm”, Kỷ Thư Tề mới dám thắc mắc: “Đài Thượng Hải muốn mời đại ca ạ? Show gì thế?”
“Đừng nghĩ nữa, có cho ai tham gia cũng không cho cậu đi.” Thiệu Uyên Minh thẳng thừng, mấy tin đồn trên mạng về A Thụy thì có hai phần thật, tám phần giả, còn với cậu em út thì là ngược lại, số diễn viên, người mẫu, hotgirl mạng dính tới cậu ta nhiều không đếm xuể, làm sao để cậu ta tham gia chương trình hẹn hò được.
Thiệu Uyên Minh loại bỏ Kỷ Thư Tề xong thì hướng mắt về ghế lái mấy lần, anh ta nhắm cho Giang Vân Hạo hơn.
Không phải thiên vị mà là sau đợt scandal vừa rồi, Thiệu Uyên Minh chợt nhận ra hình tượng của Giang Vân Hạo quá tốt, là chuẩn mực đạo đức trong mắt fans, là thanh niên tiêu biểu, gần như không có khuyết điểm.
Đối với nghệ sĩ, hình tượng tốt rất quan trọng, nhưng nếu tốt quá thì rất dễ phản tác dụng, thật ra công ty không cố ý đóng khung hình tượng mà ban đầu là do fans và truyền thông tự ý “cộp mác”, dần dần trở thành ấn tượng của công chúng đối với Giang Vân Hạo. Do đó, một khi ấn tượng này tiêu tan, fans và công chúng bị đả kích quá lớn, vậy thì sẽ vượt tầm kiểm soát.
Giống như scandal lần này, nếu đổi lại là Kỷ Thư Tề, bảo đảm truyền thông phóng đại tới đâu thì trên mạng cũng chỉ bàn tán một hồi rồi thôi, nhưng vì là Giang Vân Hạo nên đã biến thành chúc mừng.
Nếu Giang Vân Hạo không có chuyện trong quá khứ thì dù trên mạng bàn tán thế nào, Thiệu Uyên Minh cũng mặc kệ, đáng tiếc vết nhơ duy nhất của Giang Vân Hạo lại chính là vết nhơ chí mạng, nghiệt ngã hơn, đó là không phải lỗi của cậu ấy.
Là nghệ sĩ do một tay mình dìu dắt, dĩ nhiên Thiệu Uyên Minh không nỡ để người khác bôi nhọ cậu ấy, mà trên thực tế Giang Vân Hạo cũng chẳng có gì để bôi nhọ, vì vậy để phòng ngừa, Thiệu Uyên Minh cảm thấy tham gia chương trình thực tế là phương án tốt nhất, vừa có thể tăng hảo cảm đối với công chúng vừa có thể biểu hiện con người thật.
Nói cách khác, trước hết phải để Giang Vân Hạo bước xuống “thần đàn” nhằm để mọi người biết cậu ấy cũng chỉ là người bình thường, cũng có khuyết điểm và thiếu sót, sau này cho dù cậu ấy phạm sai lầm thì công chúng cũng dễ chấp nhận hơn.
Giang Vân Hạo nhận ra ánh mắt của người quản lý, vội vàng lắc đầu: “Thiệu ca, em không hợp đâu.”
Thiệu Uyên Minh nhướn môi: “Đừng gấp, vài hôm nữa chúng ta bàn sau.”
Biết mình không có hy vọng, Kỷ Thư Tề không quan tâm chuyện đó nữa, anh ta lại thắc mắc: “Ban nãy Thiệu ca nói đại diện nhãn hàng gì vậy, đừng nói là nhãn hàng tái ký hợp đồng gần đây của Thụy ca nha?”
Thiệu Uyên Minh gật đầu.
Kỷ Thư Tề suýt nhảy dựng lên: “Thật á? Vậy sao Âm Âm lại từ chối?”
Kỷ Thư Tề là fan cứng của nhãn hiệu này. Trước đây, khi trưởng nhóm còn chưa làm người đại diện của hãng, anh ta tự bỏ tiền túi ra mua đồ, từ quần áo cho tới thắt lưng và ví tiền, thậm chí cả trang sức và nước hoa cũng mua chất đống đầy nhà. Sau đó, nhãn hàng tiếp xúc với công ty, Kỷ Thư Tề rất hy vọng ban nhạc có thể làm người đại diện cho hãng, nào ngờ tổng giám đốc thiết kế của hãng có suy nghĩ rất “độc lạ”, không thèm cả nhóm Burning đã cùng đoạt giải thưởng quốc tế mà chỉ cần một mình trưởng nhóm.
Cũng may là tuy chỉ trưởng nhóm làm người đại diện nhưng cả nhóm đều được nhãn hàng tài trợ, Kỷ Thư Tề không phải móc tiền túi ra sắm đồ nữa, dẫu thế, anh ta vẫn cầu mong một ngày nào đó tổng giám đốc thiết kế của hãng chán trưởng nhóm và thay anh ấy bằng ban nhạc.
Kết quả là còn chưa đợi được tới ngày đó mà Ngôn Sơ Âm lại từ chối cơ hội trên trời như thế này khiến Kỷ Thư Tề không tài nào hiểu nổi.
Tống Thừa Vũ đang nghịch điện thoại, người quản lý không thích anh ta chơi game, bây giờ lại đang ngồi đằng sau, Tống Thừa Vũ không dám gây án nên quyết định lướt Weibo.
Đúng lúc nhìn thấy chủ đề đang hot hôm nay, Tống Thừa Vũ tỏ ra thấu hiểu: “Cô ấy sợ có scandal ạ?”
Kỷ Thư Tề thoắt cái nghĩ đến mình, vội vàng phủi sạch quan hệ: “Không liên quan tới em! Cho dù hôm nay em không đăng gì thì Thụy ca và cô ấy vẫn sẽ là trung tâm bàn tán thôi.”
“Đúng vậy, không trách cậu được.” Thiệu Uyên Minh gật đầu, “Cậu cùng lắm chỉ là đổ thêm dầu vào lửa thôi.”
Lời trên là Thiệu Uyên Minh nói thật lòng, tuy nghệ sĩ của anh ta chỉ mong thiên hạ không đủ loạn nhưng vẫn chưa đến mức gây rắc rối, hôm nay cũng không hẳn cậu ta đổ “dầu”, phải đợi đến ngày mọi chuyện bị bại lộ mới được tính, ngược lại nhờ đó mà chủ đề bị phân tán một phần, một bộ phận fans đang thảo luận quan hệ giữa Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy thì sẽ đồng thời bớt đi một bộ phận tăng độ hot cho đề tài “Thẩm Gia Thụy và cô Y”, mặc dù bộ phận fans này chỉ như muối bỏ biển.
Giang Vân Hạo nhìn vào kính chiếu hậu, hỏi: “Không xử lý ạ?”
“Đã sắp xếp người theo dõi rồi, không ép xuống nổi, đành cố gắng xoay hướng dư luận vậy.” Thiệu Uyên Minh ngừng một chút, lẳng lặng quét mắt về phía tay phải, “Theo ý anh thì chi bằng giữ quyền chủ động trong tay mình.”
Khi nào công khai, dùng phương thức nào để công khai, công khai ở mức độ nào… Một khi nắm quyền chủ động, họ rất dễ xoay hướng dư luận chứ không làm gì như bây giờ thì chỉ biết ngó chừng động thái trên mạng, chẳng những bị thụ động mà còn dễ chịu thiệt hại. Ai dám chắc không bị người khác thừa nước đục thả câu?
Chẳng qua chuyện liên quan tới ai đó nên Thiệu Uyên Minh không dám tự ý hành động. Những chuyện khác anh ta có thể tự ý quyết định nhưng một khi liên quan tới Ngôn Sơ Âm, anh ta không dám mạo hiểm. Dẫu sao cũng là mối tình khắc sâu mười năm, đến ngay cả Giang Vân Hạo cũng phải né tránh.
Vì phụ nữ mà trở mặt nhau không phải chưa từng có, nhất là ở trong cái giới này thì chuyện như vậy càng không hiếm.
Thiệu Uyên Minh cảm thấy mình không cần phải cố chấp trong việc nhỏ nhặt này, tuy một khi tin tức rơi vào tay đối thủ thì vụ việc sẽ càng khó giải quyết nhưng cũng không đến mức như trời sập. Nhìn sắc mặt Thẩm Gia Thụy, Thiệu Uyên Minh hiểu rõ ý anh, cười nói: “Nhưng cũng không sao, sắp tới lễ trao giải rồi, theo kinh nghiệm hằng năm thì chắc là cuối tuần này sẽ công bố danh sách khách mời, đến lúc đó cộng đồng mạng tự ắt dời lực chú ý sang đề tài này thôi.”
Thẩm Gia Thụy mím môi, anh hiểu ý của người quản lý, giữ quyền chủ động trong tay không những giảm bớt rất nhiều phiền phức mà còn phá vỡ cục diện hiện tại giữa hai người, bất kể là tiến hay lùi, anh đều có cơ hội chứ không phải tiến lùi đều không được như bây giờ, mỗi lần muốn cử động lại sợ cô tránh xa thêm. Tuy khiến anh mất hết mặt mũi nhưng nếu mọi người đều biết chuyện, tình thế sẽ thay đổi.
Chẳng qua nếu có thể làm như vậy thì scandal giữa cô và Vân Hạo là cơ hội rất tốt để công khai, cần gì phải đợi tới bây giờ? Không phải anh không làm được mà là anh không dám nghĩ đến hậu quả, lỡ cô phát hiện anh đứng đằng sau giở trò, vậy thì thật sự anh chẳng còn cơ hội nào nữa.
Thẩm Gia Thụy nhắm mắt lại, từ từ, từ từ đánh tan suy nghĩ này trong lòng.
***
Ngôn Sơ Âm vừa về tới nhà liền nhận được tin nhắn của đạo diễn Tân thông báo tỷ suất người xem.
Nói thật, con số này không hề lý tưởng, đừng nói là cách xa “Giọng ca đẹp nhất” mà còn kém hơn cả dự đoán của họ.
Vì hôm nay có buổi hòa nhạc của Thẩm Gia Thụy nên ekip chương trình đã chuẩn bị tinh thần, Ngôn Sơ Âm không thất vọng lắm, cô an ủi đạo diễn Tân: “Chờ thống kê chính thức vào thứ hai xem sao, có khi trong hai ngày cuối tuần lại hot đấy.”
Trên mạng rất ồn ào nên đạo diễn Tân cũng biết hôm nay Ngôn Sơ Âm đi xem hòa nhạc của Thẩm Gia Thụy, vì vậy chị ấy không kéo Ngôn Sơ Âm cùng phân tích chi tiết mà chỉ nói vài câu ngắn gọn, cũng bảo sẽ nói chuyện với nhà đài.
Vừa khởi đầu đã gặp khó khăn, nhưng nguyên nhân là vì hoàn cảnh không cho phép nên Ngôn Sơ Âm vẫn rất có lòng tin vào chương trình. Cô nghĩ ít nhất sẽ sản xuất thêm vài số nữa, đợi đến khi chương trình ổn định, thể nào tỷ suất cũng sẽ chạm mốc 0,5%, mặc dù không được coi là hot nhưng cũng xếp vào top 5 của đài Bắc Kinh, xem như đạt tiêu chuẩn.
Chẳng qua Ngôn Sơ Âm không ngờ chỉ sau một buổi tối, cô đã nhận được tin tốt, thành tích xem online “Thơ tình ba dòng” rất khả quan!
Đài truyền hình Bắc Kinh không có kênh online, “Giọng ca đẹp nhất” trở thành hiện tượng, tuy cũng kiếm được nhiều tiền từ việc bán bản quyền online nhưng lượt xem trên mạng khiến ban lãnh đạo đài đỏ mắt. Vì thế ban lãnh đạo đài quyết định tạo kênh online riêng của đài, cũng đã liên hệ với bên đối tác để thực hiện, nhưng vì không kịp hoàn thành trước khi “Giọng ca đẹp nhất” mùa đầu tiên kết thúc nên có lẽ phải chờ tới mùa thứ hai.
“Thơ tình ba dòng” được hưởng ké độ hot của “Giọng ca đẹp nhất” nên cũng được hai kênh online mua bản quyền, hơn nữa còn là hai kênh online lớn nhất nước, chương trình được phát sóng trên ti vi lúc mười giờ tối thứ sáu thì không giờ thứ bảy sẽ được phát trên mạng, sáng thứ bảy Ngôn Sơ Âm vừa ngủ dậy liền nhận được tin nhắn chúc mừng chương trình mới mở màn thành công của các đồng nghiệp trong đài.
Ngôn Sơ Âm lướt Weibo, “Thơ tình ba dòng” đã được lên bảng hotsearch, không có tên của cô mà là đề tài #Thang trời tình yêu#, xem ra họ đã chọn đúng chủ đề, tuy đây chỉ là một câu chuyện tình nhưng làm rất nhiều khán giả xúc động.
Đáng tiếc top 1 hotsearch vẫn là #Thẩm Gia Thụy cô Y#, đề tài này không những không giảm nhiệt mà sau một đêm mà chữ “Hot” ở cuối tên đề tài đã biến thành chữ “Siêu hot”, chứng tỏ chủ đề này đang bùng nổ, có thể được coi là cú nổ lớn trong giới giải trí.
So với fans luôn cố tìm ra sự thật, Ngôn Sơ Âm khó chịu với báo chí và bloggers hơn. Báo chí không có thông tin gì để viết bài nhưng vì muốn ăn theo nên đã viết lại “chuyện tình” của Thẩm Gia Thụy và cô Y, mà thật ra là chỉ nói lại vụ Thẩm Gia Thụy từng thừa nhận rất nhiều ca khúc được viết về cô Y và liệt kê những bản tình ca của anh, dừng ở đó thôi thì cũng được, đằng này vì muốn tăng tương tác nên đã bảo mọi người đoán xem cô Y là ai. Bloggers lại càng đáng ghét, họ liệt kê tất cả bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy có tên viết tắt là “Y” rồi bảo cư dân mạng bầu chọn, không ngờ bài viết nhảm nhí như thế lại được đông đảo quần chúng tham gia, hơn nữa số phiếu của Ngôn Sơ Âm là cao nhất!
Ngoài ra còn có vài kênh báo mạng còn ghê gớm hơn, họ thống kê lại bình luận trên mạng rồi đăng bài viết với tiêu đề “Mối tình đầu của Thẩm Gia Thụy là cô gái này” đã thành công thu hút sự chú ý của fans và cư dân mạng.
Bất kể là cách thức đưa tin ăn theo như thế nào đều thu hút trên chục nghìn bình luận và mấy chục nghìn lượt chia sẻ, Ngôn Sơ Âm thấy mà kinh hồn bạt vía.
Mặc dù không có bài báo nào xác thực tin tức nhưng cư dân mạng vẫn hăng hái bình luận ở mọi mặt trận, chứng tỏ rõ rệt cộng đồng mạng quan tâm tới chủ đề này thế nào.
Đã tới mức này rồi, ngày bị lộ còn xa ư?
Nhưng dù Ngôn Sơ Âm căm ghét bọn họ ra sao thì ngoài lo lắng thấp thỏm ra, cô chẳng làm gì được, vậy thì chỉ còn cách làm đà điểu, nhắm mắt làm ngơ.
Thuận theo tự nhiên, chuyện gì đến ắt sẽ đến.
Ngôn Sơ Âm tắt điện thoại, chuẩn bị sửa soạn rồi dẫn mấy cô bạn đi ăn cơm, sau đó tiễn họ ra sân bay.
Tuy đợt này Thẩm Gia Thụy diễn hai ngày vào thứ sáu và thứ bảy nhưng chỉ việc mua vé buổi thứ sáu thôi cũng mệt bở hơi tai rồi chứ đừng nói là thứ bảy vì có rất nhiều fans ở thành phố khác đều tranh nhau mua vé ngày thứ bảy. Mua vé cho cả hai ngày thực sự rất khó, Viên Lộ cũng bất lực, vì vậy thứ bảy cô nàng và Tống Thi Văn phải về nhà.
Sau khi chờ hai cô bạn đi qua cửa an ninh, Ngôn Sơ Âm nhận được điện thoại của Giang Vân Hạo hỏi cô có muốn đi xem hòa nhạc không, anh ấy có người bạn bận đột xuất không đi được nên còn thừa một vé.
Nghĩ tới đề tài trên mạng, Ngôn Sơ Âm lại đau đầu, bèn khéo léo từ chối ý tốt của anh.
Giang Vân Hạo là người tinh tế, đoán được cô kiêng kỵ điều gì, cười an ủi: “Hôm qua Thiệu ca nói cuối tuần này công bố tin tức về Lễ trao giải âm nhạc, cuối năm có nhiều sự kiện, đến khi đó họ sẽ tự dời sự chú ý sang chỗ khác thôi.”
Ngôn Sơ Âm cười gật đầu, thầm nghĩ hẳn là Giang Vân Hạo đang nhắc nhở mình rằng Burning sẽ không vắng mặt ở buổi lễ. Hôm đó có khi họ còn đi thảm đỏ nữa, cô phải tránh họ mới được, tốt nhất là đứng khác khu.
Quả đúng như Thiệu Uyên Minh nói, trước đêm diễn ra Lễ trao giải âm nhạc, fans không đào bới được gì nên dần mất đi nhiệt tình đối với mối tình đầu của Thẩm Gia Thụy và quay sang hóng hớt buổi lễ.
Lễ trao giải âm nhạc là nơi tụ hội các ca sĩ. Bình thường giới ca sĩ khá im hơi lặng tiếng, một năm phát hành một album đã được coi là chăm chỉ lắm rồi, lại không thường tham gia các chương trình giải trí, hiếm hoi lắm mới lộ diện nên fans ai cũng không chịu yếu thế, nhất quyết phải nâng chỉ số truyền thông của thần tượng nhà mình lên để kẻ khác khỏi nói thần tượng của họ không nổi tiếng.
Lễ trao giải âm nhạc được tổ chức vào thứ bảy, địa điểm tổ chức vẫn là Hongkong như mọi năm. Vì phải tập dượt và sắp xếp khu tác nghiệp cho phóng viên nên mới thứ năm, các khách mời tham dự đã lục tục tới Hongkong.
Kế hoạch tránh né của Ngôn Sơ Âm không có cơ hội sử dụng bởi vì ban tổ chức sắp xếp vô cùng thỏa đáng, nhân viên của họ còn liên lạc với cô thông báo họ đã sắp xếp xong xuôi vé máy bay, người đón ở sân bay và khách sạn, cô chỉ cần xách hành lý lên máy bay là được.
Sau đó, Ngôn Sơ Âm vừa bước vào phòng chờ ở sân bay đã gặp người quen là Burning và ekip. Thực sự câm nín.
Kỷ Thư Tề lên tiếng chào hỏi Ngôn Sơ Âm trước tiên: “Âm Âm, trùng hợp quá, hôm nay cô cũng đi Hongkong hả?”
Ngôn Sơ Âm cười, mặc kệ trong lòng nghĩ sao, thái độ của cô vẫn như bình thường: “Ban tổ chức đặt vé máy bay, không ngờ lại đi cùng các anh.”
“Cô phải dẫn chương trình nên cần tập dượt sớm, còn chúng tôi sẽ trình diễn cũng cần tập dượt sớm, thế nên đi cùng nhau cũng bình thường thôi.”
Ngôn Sơ Âm gật đầu, trên mạng vẫn chưa có thông tin xác thực nhưng họ cũng đã đoán được đại khái kế hoạch tổ chức, Burning không những là khách mời trình diễn mà họ còn biểu diễn cuối cùng, như vậy có thể xác định được giải thưởng lớn nhất chắc chắn sẽ thuộc về họ.
Ngôn Sơ Âm trò chuyện đôi câu với Kỷ Thư Tề, sau đó bị Kỷ Thư Tề kéo ngồi xuống bên cạnh anh ta, “Hai mươi phút nữa mới tới giờ, ngồi xuống chút đi, còn lâu mà.”
Vừa khéo Thẩm Gia Thụy ngồi đối diện Ngôn Sơ Âm, anh ngẩng đầu nhìn cô: “Không mang hành lý?”
Ngôn Sơ Âm không mang nhiều quần áo lắm nhưng cô có mang theo đồ trang điểm nên đã gửi đi trước rồi, bây giờ chỉ xách theo balo thôi, so với hành lý mà ekip của Burning mang đi, trông cô cứ như đi du lịch bụi.
Giang Vân Hạo cũng nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “Đã chuẩn bị lễ phục chưa?”
Quả thật Ngôn Sơ Âm vẫn chưa chuẩn bị lễ phục, ở trường hợp long trọng thế này không thể ăn mặc qua loa, nhất là khi cánh truyền thông luôn soi mói. Cô muốn thể diện thì phải thuê lễ phục của nhãn hiệu lớn, vì vậy thay vì xách đồ từ Bắc Kinh qua, chẳng thà đến Hongkong rồi thuê luôn cho tiện.
Triệu Tử Phi đã giới thiệu cho Ngôn Sơ Âm một cửa tiệm, nghệ sĩ nữ của công ty Triệu Tử Phi đến Hongkong tham dự sự kiện đều đặt trang phục ở cửa tiệm này nên rất đáng tin cậy. Hơn nữa đây còn là cửa tiệm bản xứ, họ nghe ngóng được ít nhiều tin tức ở đó nên có thể nhắc nhở cô.
Ngôn Sơ Âm không nói kỹ càng cho Burning nghe mà chỉ giải thích đơn giản là đã vận chuyển hành lý đi trước rồi, còn lễ phục thì đợi tới Hongkong rồi thuê sau.
Thiệu Uyên Minh nói: “Vẫn chưa có cơ à? Vừa khéo ở Hongkong có nhà tài trợ của bọn anh, em cùng chọn đi.”
Nghe anh ta nói vậy, Ngôn Sơ Âm chỉ cười. Thiệu Uyên Minh biết gần đây cô muốn giữ khoảng cách với họ nên giành nói trước: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi, Âm Âm đừng khách sáo, chuyện của Giang Vân Hạo đợt trước cũng nhờ có em mà.”
Ngôn Sơ Âm cũng đoán trước anh ta sẽ đem chuyện của Giang Vân Hạo ra nói nên sảng khoái gật đầu, “Lần này em nhờ ơn Thiệu ca vậy. Có điều nếu Thiệu ca xem em là bạn thì sau này đừng nói thế nữa, chuyện em làm chỉ bé tí thôi, không gánh nổi các anh cảm ơn mỗi ngày đâu.”
Thiệu Uyên Minh thầm lắc đầu trong bụng, đã bảo mà, con gái thông minh quá chả đáng yêu tí nào, vậy mà A Thụy lại thích, nếu đổi là anh ta, anh ta chẳng thà tìm người ngốc nghếch một tí, như vậy đỡ phiền toái hơn nhiều.
Nhưng trước mặt mọi người, Thiệu Uyên Minh vẫn cười vô cùng thoải mái làm không ai nhận ra anh ta đang mắng thầm Ngôn Sơ Âm trong bụng, “Ừ, chỉ cần Âm Âm không khách sáo với bọn anh là được.”
Ngôn Sơ Âm nghĩ đây là lần cuối cùng nên không khách sáo cùng họ nữa. Ban tổ chức đặt chung khách sạn cho khách mời, hơn nữa, không biết có phải phân theo khu vực hay không mà Ngôn Sơ Âm và Burning ở cùng một tầng, các phòng cũng gần nhau.
Vừa vào phòng, Ngôn Sơ Âm lập tức nhận được tin nhắn Wechat của Thẩm Gia Thụy, anh gọi cô đi ăn cơm, sẵn tiện chọn lễ phục luôn.
Bây giờ là một giờ chiều, trên máy bay chỉ ăn chút đồ ăn vặt nên đúng là có hơi đói, Ngôn Sơ Âm ngoan ngoãn xách túi đi ra ngoài, xuống sảnh khách sạn tụ tập cùng Burning.
Họ chẳng những cùng ăn cơm, cùng chọn lễ phục mà còn cùng đi dạo Hongkong.
Truyền thông Hongkong nổi tiếng là “chung thủy”, trước nay chỉ thích đưa tin về nghệ sĩ xứ Cảng, hơn nữa vào thời gian này các hãng truyền thông đều đang chầu chực ở sân bay nên đã bỏ lỡ nhóm người nhàn nhã đi dạo này.
Cả nhóm thoải mái đi chơi, vì nơi đây là Hongkong, cánh phóng viên lục địa vẫn chưa tới đây, hơn nữa mấy ngày nay các nghệ sĩ cạnh tranh kịch liệt, có vung tiền cũng chưa chắc lên được trang nhất nên cho dù Burning nổi tiếng tới đâu thì vào lúc này, trừ chiêu trò cởi truồng ở ngoài đường, việc đi chơi cùng bạn khác giới chẳng có gì đáng chú ý.
Thư thả trải qua hai ngày, Lễ trao giải âm nhạc diễn ra theo đúng kế hoạch, dàn sao quy tụ đông đủ. Ngôn Sơ Âm dẫn chương trình cùng một nam diễn viên người Hongkong, hai người tung hứng tương đối ăn ý, nhìn nhóm người đang đi thảm đỏ, nam diễn viên vui vẻ trêu ghẹo Ngôn Sơ Âm: “Âm Âm, anh muốn hỏi em một vấn đề rất nghiêm túc, giữa anh và họ, em thấy ai đẹp trai hơn?”
Bên dưới khán đài vỗ tay nhiệt liệt, các nghệ sĩ đã ổn định chỗ ngồi cũng hưởng ứng, khán giả giơ cao băng rôn tên thần tượng của mình. Ngôn Sơ Âm cười: “Anh Minh, em thích xem phim lắm, em lớn lên cùng với phim của anh đấy, vậy thì còn phải hỏi sao? Tất nhiên là Burning đẹp trai hơn rồi.”
Ban đầu nam diễn viên cười toe toét, nhưng chưa tới một giây sau liền xụ mặt: “Chẳng phải đã bảo anh là nam thần của em à? Đừng có mà đứng núi này trông núi nọ nữa.”
“Anh Minh là nam thần hồi bé của em, bây giờ em lớn rồi nên gu thẩm mỹ cũng trưởng thành theo.”
Trong lúc hai người tung hứng qua lại, Burning đã tiến vào bên trong, nam diễn viên tiến lên nghênh đón, bảo Burning đứng giữa hai MC, sau đó tiếp tục trêu ghẹo Ngôn Sơ Âm: “Được rồi, anh thừa nhận Burning đẹp trai hơn anh một tí xíu, nhưng mà Âm Âm này, nếu được chọn một trong bốn người Burning làm bạn trai, em sẽ chọn ai?”
Vì Ngôn Sơ Âm từng có scandal với Giang Vân Hạo và Thẩm Gia Thụy, tuy không ai tin đó là thật nhưng vẫn có hai nhóm fans CP rất đông đảo, do đó khi nghe nam MC hỏi vậy, khán đài lập tức bùng nổ, có thể thấy dù Ngôn Sơ Âm chọn Thẩm Gia Thụy hay Giang Vân Hạo thì đều có người kích động.
Ngôn Sơ Âm còn đang chần chờ thì ở bên dưới khán đài, Thiệu Uyên Minh nghe trợ lý thông báo xong, không dằn nổi mà chửi thề: “Mẹ kiếp, đứa nào bị mù vậy? Sớm không tung, muộn không tung mà cứ nhè ngay lúc này mới tung ra! Truyền thông Hongkong chả khác nào thổ phỉ, họ mà có tin tức thì đời nào dập tắt nổi!”
Nếu như sớm mấy ngày, lúc đó họ đang bàn cách công khai tin tức, nếu bị lộ thì cũng có thể nhanh chóng xử lý, còn bây giờ họ đang lơ là, chủ quan cho rằng trước đó ồn ào đến thế mà phóng viên vẫn không đào được gì, hiện tại lực chú ý đã hoàn toàn dời sang các tin tức khác nên hơn phân nửa là sẽ không xảy ra sự cố gì, nào ngờ họ vẫn sơ sót?
Hiện tại đang diễn ra Lễ trao giải, xung quanh có rất đông người, cánh phóng viên lại như hổ rình mồi, muốn đi ra ngoài xử lý cũng không được vì hiện nay tin tức đã được tung lên mạng, e rằng truyền thông cũng đã biết, trong lúc anh ta còn đang chưa biết gì thì có lẽ họ đã viết bản thảo chuẩn bị đăng bài rồi.
Quan trọng nhất là truyền thông xứ Cảng rất khó thương lượng, vì Hongkong và lục địa cách xa nhau, bình thường họ cũng ít qua lại với bên này nên bây giờ dùng tiền hay quyền đều không thể đè tin xuống được.
Hiện giờ chưa phải là thời điểm gay go nhất. Ban tổ chức có chút thế lực ở Hongkong, truyền thông sẽ nể tình họ mà không gây náo loạn hiện trường, nhưng chỉ cần sự kiện kết thúc, bên ngoài hay thậm chí là bãi giữ xe đều sẽ bị phóng viên bao vây. Phóng viên nơi đây thường không coi trời đất ra gì, phương thức phỏng vấn rất cực đoan, nếu không trả lời phỏng vấn, họ sẽ không chịu thả người đi.
Tất nhiên Thiệu Uyên Minh có thể sắp xếp đội ngũ vệ sĩ, tuy anh ta không mang theo nhiều vệ sĩ nhưng dẫu sao cũng có nhiều bạn làm ăn ở Hongkong, không cần anh ta ra mặt, chỉ cần trợ lý gọi vài cú điện thoại là được. Nhưng vệ sĩ có thể bảo vệ họ an toàn rút lui không có nghĩa là cũng bảo vệ được họ khỏi ngòi bút báo chí, họ thuê vệ sĩ rầm rộ, ai biết báo chí có viết là họ có tật giật mình hoặc sử dụng bạo lực hay không?
Đến địa bàn của người khác, không thể không dè dặt!
Nghĩ tới những điều này, Thiệu Uyên Minh cảm thấy tức nghẹn, cực kỳ hận kẻ đã tung tin.
Trợ lý của anh ta nhỏ giọng giải thích: “Tổng giám đốc Thiệu, tuy thời điểm hơi nhạy cảm nhưng mà… có vẻ như người tung tin không ác ý… Em thấy bình luận trên mạng cũng không tệ lắm.”
“Sao lại không ác ý? Nếu thực sự không ác ý thì sẽ chọn lúc chúng ta không thể xử lý để tung tin sao?”
“Đâu thể trách người ta được, cô ấy thấy hình Thụy ca và cô Ngôn đi chơi nên mới lựa chọn nói ra đấy chứ… Chủ yếu là chúc phúc cho Thụy ca và cô Ngôn. Em đọc bài viết và xem video luôn rồi, cảm động lắm, rất nhiều cư dân mạng và fans cũng vậy!”
“Có video nữa cơ à?” Thiệu Uyên Minh nhíu mày, anh ta vẫn không tin có chuyện trùng hợp đến thế. Nghĩ ngợi một chút, anh ta giơ tay ra: “Đưa điện thoại đây.”
Mặc kệ như thế nào, anh ta cũng phải tìm hiểu tình huống trên mạng trước rồi sau đó mới quyết định ứng phó như thế nào.
Là nhân vật chính hôm nay, Thẩm Gia Thụy không thể tránh phải xã giao, từ ekip, nhà tài trợ, quản lý cấp cao của công ty, các tiền bối trong giới âm nhạc cho tới bạn bè đều mời rượu khắp nơi, đến khi tan cuộc, thoạt trông anh đã quá say.
Thiệu Uyên Minh đi hỏi một lượt, biết Ngôn Sơ Âm và bạn cô đều ít nhiều uống vài ly nên không thể lái xe, anh ta nhanh chóng quyết định: “Tiểu Tề lái xe đưa nhóm Âm Âm về, A Thụy say thế này rồi thì về Ngân Hà Loan cho các cậu dễ chăm sóc nhau.”
Ngôn Sơ Âm cũng muốn như vậy, cô chào tạm biệt nhóm Thiệu Uyên Minh rồi đi về cùng Tiểu Tề.
Nhóm Thiệu Uyên Minh cũng không ở lại lâu thêm, để trợ lý riêng của mình xử lý hiện trường, họ chen nhau trên một chiếc xe ra về.
Giang Vân Hạo không đụng lấy một giọt rượu nào phụ trách lái xe, Tống Thừa Vũ ngồi ở ghế phụ lái, ba người còn lại chen chúc nhau ở phía sau. Kỷ Thư Tề không chen nổi, đáng thương bị kẹp ở giữa như nhân bánh nhưng vẫn bị người quản lý mắng mỏ vì anh ta chiếm nhiều diện tích: “Nhích qua chút nữa coi, dạo này cậu tăng bao nhiêu ký thế?”
“Trời đất chứng giám! Em chưa bao giờ quên việc kiểm soát cân nặng của mình!” Kỷ Thư Tề rất tủi thân, “Với cả Thụy ca đang ngủ mà, em nhích sát gần ảnh nhỡ làm ảnh tỉnh giấc rồi làm loạn thì sao?”
“Ngủ? Cậu nghĩ cậu ta ngủ được chắc?” Thiệu Uyên Minh dè bĩu, cuối cùng không bới móc Kỷ Thư Tề nữa mà vừa day thái dương vừa nói bâng quơ: “Con bé từ chối cả làm đại diện nhãn hàng lẫn show thực tế rồi.”
Câu này không đầu không đuôi nhưng mọi người trong xe đều hiểu, người nhắm mắt từ nãy giờ rốt cuộc cũng mở mắt.
Thiệu Uyên Minh thản nhiên nói: “Tuy bất ngờ nhưng từ chối cũng tốt, show của đài Thượng Hải không hợp với cậu, cậu cũng không muốn đi theo con đường chương trình tạp kỹ, hơn nữa lịch trình trong sắp tới rất dày, thời gian đâu nhận show này?”
Trong xe im lặng hồi lâu, đến khi Thẩm Gia Thụy cúi đầu “Ừm”, Kỷ Thư Tề mới dám thắc mắc: “Đài Thượng Hải muốn mời đại ca ạ? Show gì thế?”
“Đừng nghĩ nữa, có cho ai tham gia cũng không cho cậu đi.” Thiệu Uyên Minh thẳng thừng, mấy tin đồn trên mạng về A Thụy thì có hai phần thật, tám phần giả, còn với cậu em út thì là ngược lại, số diễn viên, người mẫu, hotgirl mạng dính tới cậu ta nhiều không đếm xuể, làm sao để cậu ta tham gia chương trình hẹn hò được.
Thiệu Uyên Minh loại bỏ Kỷ Thư Tề xong thì hướng mắt về ghế lái mấy lần, anh ta nhắm cho Giang Vân Hạo hơn.
Không phải thiên vị mà là sau đợt scandal vừa rồi, Thiệu Uyên Minh chợt nhận ra hình tượng của Giang Vân Hạo quá tốt, là chuẩn mực đạo đức trong mắt fans, là thanh niên tiêu biểu, gần như không có khuyết điểm.
Đối với nghệ sĩ, hình tượng tốt rất quan trọng, nhưng nếu tốt quá thì rất dễ phản tác dụng, thật ra công ty không cố ý đóng khung hình tượng mà ban đầu là do fans và truyền thông tự ý “cộp mác”, dần dần trở thành ấn tượng của công chúng đối với Giang Vân Hạo. Do đó, một khi ấn tượng này tiêu tan, fans và công chúng bị đả kích quá lớn, vậy thì sẽ vượt tầm kiểm soát.
Giống như scandal lần này, nếu đổi lại là Kỷ Thư Tề, bảo đảm truyền thông phóng đại tới đâu thì trên mạng cũng chỉ bàn tán một hồi rồi thôi, nhưng vì là Giang Vân Hạo nên đã biến thành chúc mừng.
Nếu Giang Vân Hạo không có chuyện trong quá khứ thì dù trên mạng bàn tán thế nào, Thiệu Uyên Minh cũng mặc kệ, đáng tiếc vết nhơ duy nhất của Giang Vân Hạo lại chính là vết nhơ chí mạng, nghiệt ngã hơn, đó là không phải lỗi của cậu ấy.
Là nghệ sĩ do một tay mình dìu dắt, dĩ nhiên Thiệu Uyên Minh không nỡ để người khác bôi nhọ cậu ấy, mà trên thực tế Giang Vân Hạo cũng chẳng có gì để bôi nhọ, vì vậy để phòng ngừa, Thiệu Uyên Minh cảm thấy tham gia chương trình thực tế là phương án tốt nhất, vừa có thể tăng hảo cảm đối với công chúng vừa có thể biểu hiện con người thật.
Nói cách khác, trước hết phải để Giang Vân Hạo bước xuống “thần đàn” nhằm để mọi người biết cậu ấy cũng chỉ là người bình thường, cũng có khuyết điểm và thiếu sót, sau này cho dù cậu ấy phạm sai lầm thì công chúng cũng dễ chấp nhận hơn.
Giang Vân Hạo nhận ra ánh mắt của người quản lý, vội vàng lắc đầu: “Thiệu ca, em không hợp đâu.”
Thiệu Uyên Minh nhướn môi: “Đừng gấp, vài hôm nữa chúng ta bàn sau.”
Biết mình không có hy vọng, Kỷ Thư Tề không quan tâm chuyện đó nữa, anh ta lại thắc mắc: “Ban nãy Thiệu ca nói đại diện nhãn hàng gì vậy, đừng nói là nhãn hàng tái ký hợp đồng gần đây của Thụy ca nha?”
Thiệu Uyên Minh gật đầu.
Kỷ Thư Tề suýt nhảy dựng lên: “Thật á? Vậy sao Âm Âm lại từ chối?”
Kỷ Thư Tề là fan cứng của nhãn hiệu này. Trước đây, khi trưởng nhóm còn chưa làm người đại diện của hãng, anh ta tự bỏ tiền túi ra mua đồ, từ quần áo cho tới thắt lưng và ví tiền, thậm chí cả trang sức và nước hoa cũng mua chất đống đầy nhà. Sau đó, nhãn hàng tiếp xúc với công ty, Kỷ Thư Tề rất hy vọng ban nhạc có thể làm người đại diện cho hãng, nào ngờ tổng giám đốc thiết kế của hãng có suy nghĩ rất “độc lạ”, không thèm cả nhóm Burning đã cùng đoạt giải thưởng quốc tế mà chỉ cần một mình trưởng nhóm.
Cũng may là tuy chỉ trưởng nhóm làm người đại diện nhưng cả nhóm đều được nhãn hàng tài trợ, Kỷ Thư Tề không phải móc tiền túi ra sắm đồ nữa, dẫu thế, anh ta vẫn cầu mong một ngày nào đó tổng giám đốc thiết kế của hãng chán trưởng nhóm và thay anh ấy bằng ban nhạc.
Kết quả là còn chưa đợi được tới ngày đó mà Ngôn Sơ Âm lại từ chối cơ hội trên trời như thế này khiến Kỷ Thư Tề không tài nào hiểu nổi.
Tống Thừa Vũ đang nghịch điện thoại, người quản lý không thích anh ta chơi game, bây giờ lại đang ngồi đằng sau, Tống Thừa Vũ không dám gây án nên quyết định lướt Weibo.
Đúng lúc nhìn thấy chủ đề đang hot hôm nay, Tống Thừa Vũ tỏ ra thấu hiểu: “Cô ấy sợ có scandal ạ?”
Kỷ Thư Tề thoắt cái nghĩ đến mình, vội vàng phủi sạch quan hệ: “Không liên quan tới em! Cho dù hôm nay em không đăng gì thì Thụy ca và cô ấy vẫn sẽ là trung tâm bàn tán thôi.”
“Đúng vậy, không trách cậu được.” Thiệu Uyên Minh gật đầu, “Cậu cùng lắm chỉ là đổ thêm dầu vào lửa thôi.”
Lời trên là Thiệu Uyên Minh nói thật lòng, tuy nghệ sĩ của anh ta chỉ mong thiên hạ không đủ loạn nhưng vẫn chưa đến mức gây rắc rối, hôm nay cũng không hẳn cậu ta đổ “dầu”, phải đợi đến ngày mọi chuyện bị bại lộ mới được tính, ngược lại nhờ đó mà chủ đề bị phân tán một phần, một bộ phận fans đang thảo luận quan hệ giữa Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy thì sẽ đồng thời bớt đi một bộ phận tăng độ hot cho đề tài “Thẩm Gia Thụy và cô Y”, mặc dù bộ phận fans này chỉ như muối bỏ biển.
Giang Vân Hạo nhìn vào kính chiếu hậu, hỏi: “Không xử lý ạ?”
“Đã sắp xếp người theo dõi rồi, không ép xuống nổi, đành cố gắng xoay hướng dư luận vậy.” Thiệu Uyên Minh ngừng một chút, lẳng lặng quét mắt về phía tay phải, “Theo ý anh thì chi bằng giữ quyền chủ động trong tay mình.”
Khi nào công khai, dùng phương thức nào để công khai, công khai ở mức độ nào… Một khi nắm quyền chủ động, họ rất dễ xoay hướng dư luận chứ không làm gì như bây giờ thì chỉ biết ngó chừng động thái trên mạng, chẳng những bị thụ động mà còn dễ chịu thiệt hại. Ai dám chắc không bị người khác thừa nước đục thả câu?
Chẳng qua chuyện liên quan tới ai đó nên Thiệu Uyên Minh không dám tự ý hành động. Những chuyện khác anh ta có thể tự ý quyết định nhưng một khi liên quan tới Ngôn Sơ Âm, anh ta không dám mạo hiểm. Dẫu sao cũng là mối tình khắc sâu mười năm, đến ngay cả Giang Vân Hạo cũng phải né tránh.
Vì phụ nữ mà trở mặt nhau không phải chưa từng có, nhất là ở trong cái giới này thì chuyện như vậy càng không hiếm.
Thiệu Uyên Minh cảm thấy mình không cần phải cố chấp trong việc nhỏ nhặt này, tuy một khi tin tức rơi vào tay đối thủ thì vụ việc sẽ càng khó giải quyết nhưng cũng không đến mức như trời sập. Nhìn sắc mặt Thẩm Gia Thụy, Thiệu Uyên Minh hiểu rõ ý anh, cười nói: “Nhưng cũng không sao, sắp tới lễ trao giải rồi, theo kinh nghiệm hằng năm thì chắc là cuối tuần này sẽ công bố danh sách khách mời, đến lúc đó cộng đồng mạng tự ắt dời lực chú ý sang đề tài này thôi.”
Thẩm Gia Thụy mím môi, anh hiểu ý của người quản lý, giữ quyền chủ động trong tay không những giảm bớt rất nhiều phiền phức mà còn phá vỡ cục diện hiện tại giữa hai người, bất kể là tiến hay lùi, anh đều có cơ hội chứ không phải tiến lùi đều không được như bây giờ, mỗi lần muốn cử động lại sợ cô tránh xa thêm. Tuy khiến anh mất hết mặt mũi nhưng nếu mọi người đều biết chuyện, tình thế sẽ thay đổi.
Chẳng qua nếu có thể làm như vậy thì scandal giữa cô và Vân Hạo là cơ hội rất tốt để công khai, cần gì phải đợi tới bây giờ? Không phải anh không làm được mà là anh không dám nghĩ đến hậu quả, lỡ cô phát hiện anh đứng đằng sau giở trò, vậy thì thật sự anh chẳng còn cơ hội nào nữa.
Thẩm Gia Thụy nhắm mắt lại, từ từ, từ từ đánh tan suy nghĩ này trong lòng.
***
Ngôn Sơ Âm vừa về tới nhà liền nhận được tin nhắn của đạo diễn Tân thông báo tỷ suất người xem.
Nói thật, con số này không hề lý tưởng, đừng nói là cách xa “Giọng ca đẹp nhất” mà còn kém hơn cả dự đoán của họ.
Vì hôm nay có buổi hòa nhạc của Thẩm Gia Thụy nên ekip chương trình đã chuẩn bị tinh thần, Ngôn Sơ Âm không thất vọng lắm, cô an ủi đạo diễn Tân: “Chờ thống kê chính thức vào thứ hai xem sao, có khi trong hai ngày cuối tuần lại hot đấy.”
Trên mạng rất ồn ào nên đạo diễn Tân cũng biết hôm nay Ngôn Sơ Âm đi xem hòa nhạc của Thẩm Gia Thụy, vì vậy chị ấy không kéo Ngôn Sơ Âm cùng phân tích chi tiết mà chỉ nói vài câu ngắn gọn, cũng bảo sẽ nói chuyện với nhà đài.
Vừa khởi đầu đã gặp khó khăn, nhưng nguyên nhân là vì hoàn cảnh không cho phép nên Ngôn Sơ Âm vẫn rất có lòng tin vào chương trình. Cô nghĩ ít nhất sẽ sản xuất thêm vài số nữa, đợi đến khi chương trình ổn định, thể nào tỷ suất cũng sẽ chạm mốc 0,5%, mặc dù không được coi là hot nhưng cũng xếp vào top 5 của đài Bắc Kinh, xem như đạt tiêu chuẩn.
Chẳng qua Ngôn Sơ Âm không ngờ chỉ sau một buổi tối, cô đã nhận được tin tốt, thành tích xem online “Thơ tình ba dòng” rất khả quan!
Đài truyền hình Bắc Kinh không có kênh online, “Giọng ca đẹp nhất” trở thành hiện tượng, tuy cũng kiếm được nhiều tiền từ việc bán bản quyền online nhưng lượt xem trên mạng khiến ban lãnh đạo đài đỏ mắt. Vì thế ban lãnh đạo đài quyết định tạo kênh online riêng của đài, cũng đã liên hệ với bên đối tác để thực hiện, nhưng vì không kịp hoàn thành trước khi “Giọng ca đẹp nhất” mùa đầu tiên kết thúc nên có lẽ phải chờ tới mùa thứ hai.
“Thơ tình ba dòng” được hưởng ké độ hot của “Giọng ca đẹp nhất” nên cũng được hai kênh online mua bản quyền, hơn nữa còn là hai kênh online lớn nhất nước, chương trình được phát sóng trên ti vi lúc mười giờ tối thứ sáu thì không giờ thứ bảy sẽ được phát trên mạng, sáng thứ bảy Ngôn Sơ Âm vừa ngủ dậy liền nhận được tin nhắn chúc mừng chương trình mới mở màn thành công của các đồng nghiệp trong đài.
Ngôn Sơ Âm lướt Weibo, “Thơ tình ba dòng” đã được lên bảng hotsearch, không có tên của cô mà là đề tài #Thang trời tình yêu#, xem ra họ đã chọn đúng chủ đề, tuy đây chỉ là một câu chuyện tình nhưng làm rất nhiều khán giả xúc động.
Đáng tiếc top 1 hotsearch vẫn là #Thẩm Gia Thụy cô Y#, đề tài này không những không giảm nhiệt mà sau một đêm mà chữ “Hot” ở cuối tên đề tài đã biến thành chữ “Siêu hot”, chứng tỏ chủ đề này đang bùng nổ, có thể được coi là cú nổ lớn trong giới giải trí.
So với fans luôn cố tìm ra sự thật, Ngôn Sơ Âm khó chịu với báo chí và bloggers hơn. Báo chí không có thông tin gì để viết bài nhưng vì muốn ăn theo nên đã viết lại “chuyện tình” của Thẩm Gia Thụy và cô Y, mà thật ra là chỉ nói lại vụ Thẩm Gia Thụy từng thừa nhận rất nhiều ca khúc được viết về cô Y và liệt kê những bản tình ca của anh, dừng ở đó thôi thì cũng được, đằng này vì muốn tăng tương tác nên đã bảo mọi người đoán xem cô Y là ai. Bloggers lại càng đáng ghét, họ liệt kê tất cả bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy có tên viết tắt là “Y” rồi bảo cư dân mạng bầu chọn, không ngờ bài viết nhảm nhí như thế lại được đông đảo quần chúng tham gia, hơn nữa số phiếu của Ngôn Sơ Âm là cao nhất!
Ngoài ra còn có vài kênh báo mạng còn ghê gớm hơn, họ thống kê lại bình luận trên mạng rồi đăng bài viết với tiêu đề “Mối tình đầu của Thẩm Gia Thụy là cô gái này” đã thành công thu hút sự chú ý của fans và cư dân mạng.
Bất kể là cách thức đưa tin ăn theo như thế nào đều thu hút trên chục nghìn bình luận và mấy chục nghìn lượt chia sẻ, Ngôn Sơ Âm thấy mà kinh hồn bạt vía.
Mặc dù không có bài báo nào xác thực tin tức nhưng cư dân mạng vẫn hăng hái bình luận ở mọi mặt trận, chứng tỏ rõ rệt cộng đồng mạng quan tâm tới chủ đề này thế nào.
Đã tới mức này rồi, ngày bị lộ còn xa ư?
Nhưng dù Ngôn Sơ Âm căm ghét bọn họ ra sao thì ngoài lo lắng thấp thỏm ra, cô chẳng làm gì được, vậy thì chỉ còn cách làm đà điểu, nhắm mắt làm ngơ.
Thuận theo tự nhiên, chuyện gì đến ắt sẽ đến.
Ngôn Sơ Âm tắt điện thoại, chuẩn bị sửa soạn rồi dẫn mấy cô bạn đi ăn cơm, sau đó tiễn họ ra sân bay.
Tuy đợt này Thẩm Gia Thụy diễn hai ngày vào thứ sáu và thứ bảy nhưng chỉ việc mua vé buổi thứ sáu thôi cũng mệt bở hơi tai rồi chứ đừng nói là thứ bảy vì có rất nhiều fans ở thành phố khác đều tranh nhau mua vé ngày thứ bảy. Mua vé cho cả hai ngày thực sự rất khó, Viên Lộ cũng bất lực, vì vậy thứ bảy cô nàng và Tống Thi Văn phải về nhà.
Sau khi chờ hai cô bạn đi qua cửa an ninh, Ngôn Sơ Âm nhận được điện thoại của Giang Vân Hạo hỏi cô có muốn đi xem hòa nhạc không, anh ấy có người bạn bận đột xuất không đi được nên còn thừa một vé.
Nghĩ tới đề tài trên mạng, Ngôn Sơ Âm lại đau đầu, bèn khéo léo từ chối ý tốt của anh.
Giang Vân Hạo là người tinh tế, đoán được cô kiêng kỵ điều gì, cười an ủi: “Hôm qua Thiệu ca nói cuối tuần này công bố tin tức về Lễ trao giải âm nhạc, cuối năm có nhiều sự kiện, đến khi đó họ sẽ tự dời sự chú ý sang chỗ khác thôi.”
Ngôn Sơ Âm cười gật đầu, thầm nghĩ hẳn là Giang Vân Hạo đang nhắc nhở mình rằng Burning sẽ không vắng mặt ở buổi lễ. Hôm đó có khi họ còn đi thảm đỏ nữa, cô phải tránh họ mới được, tốt nhất là đứng khác khu.
Quả đúng như Thiệu Uyên Minh nói, trước đêm diễn ra Lễ trao giải âm nhạc, fans không đào bới được gì nên dần mất đi nhiệt tình đối với mối tình đầu của Thẩm Gia Thụy và quay sang hóng hớt buổi lễ.
Lễ trao giải âm nhạc là nơi tụ hội các ca sĩ. Bình thường giới ca sĩ khá im hơi lặng tiếng, một năm phát hành một album đã được coi là chăm chỉ lắm rồi, lại không thường tham gia các chương trình giải trí, hiếm hoi lắm mới lộ diện nên fans ai cũng không chịu yếu thế, nhất quyết phải nâng chỉ số truyền thông của thần tượng nhà mình lên để kẻ khác khỏi nói thần tượng của họ không nổi tiếng.
Lễ trao giải âm nhạc được tổ chức vào thứ bảy, địa điểm tổ chức vẫn là Hongkong như mọi năm. Vì phải tập dượt và sắp xếp khu tác nghiệp cho phóng viên nên mới thứ năm, các khách mời tham dự đã lục tục tới Hongkong.
Kế hoạch tránh né của Ngôn Sơ Âm không có cơ hội sử dụng bởi vì ban tổ chức sắp xếp vô cùng thỏa đáng, nhân viên của họ còn liên lạc với cô thông báo họ đã sắp xếp xong xuôi vé máy bay, người đón ở sân bay và khách sạn, cô chỉ cần xách hành lý lên máy bay là được.
Sau đó, Ngôn Sơ Âm vừa bước vào phòng chờ ở sân bay đã gặp người quen là Burning và ekip. Thực sự câm nín.
Kỷ Thư Tề lên tiếng chào hỏi Ngôn Sơ Âm trước tiên: “Âm Âm, trùng hợp quá, hôm nay cô cũng đi Hongkong hả?”
Ngôn Sơ Âm cười, mặc kệ trong lòng nghĩ sao, thái độ của cô vẫn như bình thường: “Ban tổ chức đặt vé máy bay, không ngờ lại đi cùng các anh.”
“Cô phải dẫn chương trình nên cần tập dượt sớm, còn chúng tôi sẽ trình diễn cũng cần tập dượt sớm, thế nên đi cùng nhau cũng bình thường thôi.”
Ngôn Sơ Âm gật đầu, trên mạng vẫn chưa có thông tin xác thực nhưng họ cũng đã đoán được đại khái kế hoạch tổ chức, Burning không những là khách mời trình diễn mà họ còn biểu diễn cuối cùng, như vậy có thể xác định được giải thưởng lớn nhất chắc chắn sẽ thuộc về họ.
Ngôn Sơ Âm trò chuyện đôi câu với Kỷ Thư Tề, sau đó bị Kỷ Thư Tề kéo ngồi xuống bên cạnh anh ta, “Hai mươi phút nữa mới tới giờ, ngồi xuống chút đi, còn lâu mà.”
Vừa khéo Thẩm Gia Thụy ngồi đối diện Ngôn Sơ Âm, anh ngẩng đầu nhìn cô: “Không mang hành lý?”
Ngôn Sơ Âm không mang nhiều quần áo lắm nhưng cô có mang theo đồ trang điểm nên đã gửi đi trước rồi, bây giờ chỉ xách theo balo thôi, so với hành lý mà ekip của Burning mang đi, trông cô cứ như đi du lịch bụi.
Giang Vân Hạo cũng nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “Đã chuẩn bị lễ phục chưa?”
Quả thật Ngôn Sơ Âm vẫn chưa chuẩn bị lễ phục, ở trường hợp long trọng thế này không thể ăn mặc qua loa, nhất là khi cánh truyền thông luôn soi mói. Cô muốn thể diện thì phải thuê lễ phục của nhãn hiệu lớn, vì vậy thay vì xách đồ từ Bắc Kinh qua, chẳng thà đến Hongkong rồi thuê luôn cho tiện.
Triệu Tử Phi đã giới thiệu cho Ngôn Sơ Âm một cửa tiệm, nghệ sĩ nữ của công ty Triệu Tử Phi đến Hongkong tham dự sự kiện đều đặt trang phục ở cửa tiệm này nên rất đáng tin cậy. Hơn nữa đây còn là cửa tiệm bản xứ, họ nghe ngóng được ít nhiều tin tức ở đó nên có thể nhắc nhở cô.
Ngôn Sơ Âm không nói kỹ càng cho Burning nghe mà chỉ giải thích đơn giản là đã vận chuyển hành lý đi trước rồi, còn lễ phục thì đợi tới Hongkong rồi thuê sau.
Thiệu Uyên Minh nói: “Vẫn chưa có cơ à? Vừa khéo ở Hongkong có nhà tài trợ của bọn anh, em cùng chọn đi.”
Nghe anh ta nói vậy, Ngôn Sơ Âm chỉ cười. Thiệu Uyên Minh biết gần đây cô muốn giữ khoảng cách với họ nên giành nói trước: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi, Âm Âm đừng khách sáo, chuyện của Giang Vân Hạo đợt trước cũng nhờ có em mà.”
Ngôn Sơ Âm cũng đoán trước anh ta sẽ đem chuyện của Giang Vân Hạo ra nói nên sảng khoái gật đầu, “Lần này em nhờ ơn Thiệu ca vậy. Có điều nếu Thiệu ca xem em là bạn thì sau này đừng nói thế nữa, chuyện em làm chỉ bé tí thôi, không gánh nổi các anh cảm ơn mỗi ngày đâu.”
Thiệu Uyên Minh thầm lắc đầu trong bụng, đã bảo mà, con gái thông minh quá chả đáng yêu tí nào, vậy mà A Thụy lại thích, nếu đổi là anh ta, anh ta chẳng thà tìm người ngốc nghếch một tí, như vậy đỡ phiền toái hơn nhiều.
Nhưng trước mặt mọi người, Thiệu Uyên Minh vẫn cười vô cùng thoải mái làm không ai nhận ra anh ta đang mắng thầm Ngôn Sơ Âm trong bụng, “Ừ, chỉ cần Âm Âm không khách sáo với bọn anh là được.”
Ngôn Sơ Âm nghĩ đây là lần cuối cùng nên không khách sáo cùng họ nữa. Ban tổ chức đặt chung khách sạn cho khách mời, hơn nữa, không biết có phải phân theo khu vực hay không mà Ngôn Sơ Âm và Burning ở cùng một tầng, các phòng cũng gần nhau.
Vừa vào phòng, Ngôn Sơ Âm lập tức nhận được tin nhắn Wechat của Thẩm Gia Thụy, anh gọi cô đi ăn cơm, sẵn tiện chọn lễ phục luôn.
Bây giờ là một giờ chiều, trên máy bay chỉ ăn chút đồ ăn vặt nên đúng là có hơi đói, Ngôn Sơ Âm ngoan ngoãn xách túi đi ra ngoài, xuống sảnh khách sạn tụ tập cùng Burning.
Họ chẳng những cùng ăn cơm, cùng chọn lễ phục mà còn cùng đi dạo Hongkong.
Truyền thông Hongkong nổi tiếng là “chung thủy”, trước nay chỉ thích đưa tin về nghệ sĩ xứ Cảng, hơn nữa vào thời gian này các hãng truyền thông đều đang chầu chực ở sân bay nên đã bỏ lỡ nhóm người nhàn nhã đi dạo này.
Cả nhóm thoải mái đi chơi, vì nơi đây là Hongkong, cánh phóng viên lục địa vẫn chưa tới đây, hơn nữa mấy ngày nay các nghệ sĩ cạnh tranh kịch liệt, có vung tiền cũng chưa chắc lên được trang nhất nên cho dù Burning nổi tiếng tới đâu thì vào lúc này, trừ chiêu trò cởi truồng ở ngoài đường, việc đi chơi cùng bạn khác giới chẳng có gì đáng chú ý.
Thư thả trải qua hai ngày, Lễ trao giải âm nhạc diễn ra theo đúng kế hoạch, dàn sao quy tụ đông đủ. Ngôn Sơ Âm dẫn chương trình cùng một nam diễn viên người Hongkong, hai người tung hứng tương đối ăn ý, nhìn nhóm người đang đi thảm đỏ, nam diễn viên vui vẻ trêu ghẹo Ngôn Sơ Âm: “Âm Âm, anh muốn hỏi em một vấn đề rất nghiêm túc, giữa anh và họ, em thấy ai đẹp trai hơn?”
Bên dưới khán đài vỗ tay nhiệt liệt, các nghệ sĩ đã ổn định chỗ ngồi cũng hưởng ứng, khán giả giơ cao băng rôn tên thần tượng của mình. Ngôn Sơ Âm cười: “Anh Minh, em thích xem phim lắm, em lớn lên cùng với phim của anh đấy, vậy thì còn phải hỏi sao? Tất nhiên là Burning đẹp trai hơn rồi.”
Ban đầu nam diễn viên cười toe toét, nhưng chưa tới một giây sau liền xụ mặt: “Chẳng phải đã bảo anh là nam thần của em à? Đừng có mà đứng núi này trông núi nọ nữa.”
“Anh Minh là nam thần hồi bé của em, bây giờ em lớn rồi nên gu thẩm mỹ cũng trưởng thành theo.”
Trong lúc hai người tung hứng qua lại, Burning đã tiến vào bên trong, nam diễn viên tiến lên nghênh đón, bảo Burning đứng giữa hai MC, sau đó tiếp tục trêu ghẹo Ngôn Sơ Âm: “Được rồi, anh thừa nhận Burning đẹp trai hơn anh một tí xíu, nhưng mà Âm Âm này, nếu được chọn một trong bốn người Burning làm bạn trai, em sẽ chọn ai?”
Vì Ngôn Sơ Âm từng có scandal với Giang Vân Hạo và Thẩm Gia Thụy, tuy không ai tin đó là thật nhưng vẫn có hai nhóm fans CP rất đông đảo, do đó khi nghe nam MC hỏi vậy, khán đài lập tức bùng nổ, có thể thấy dù Ngôn Sơ Âm chọn Thẩm Gia Thụy hay Giang Vân Hạo thì đều có người kích động.
Ngôn Sơ Âm còn đang chần chờ thì ở bên dưới khán đài, Thiệu Uyên Minh nghe trợ lý thông báo xong, không dằn nổi mà chửi thề: “Mẹ kiếp, đứa nào bị mù vậy? Sớm không tung, muộn không tung mà cứ nhè ngay lúc này mới tung ra! Truyền thông Hongkong chả khác nào thổ phỉ, họ mà có tin tức thì đời nào dập tắt nổi!”
Nếu như sớm mấy ngày, lúc đó họ đang bàn cách công khai tin tức, nếu bị lộ thì cũng có thể nhanh chóng xử lý, còn bây giờ họ đang lơ là, chủ quan cho rằng trước đó ồn ào đến thế mà phóng viên vẫn không đào được gì, hiện tại lực chú ý đã hoàn toàn dời sang các tin tức khác nên hơn phân nửa là sẽ không xảy ra sự cố gì, nào ngờ họ vẫn sơ sót?
Hiện tại đang diễn ra Lễ trao giải, xung quanh có rất đông người, cánh phóng viên lại như hổ rình mồi, muốn đi ra ngoài xử lý cũng không được vì hiện nay tin tức đã được tung lên mạng, e rằng truyền thông cũng đã biết, trong lúc anh ta còn đang chưa biết gì thì có lẽ họ đã viết bản thảo chuẩn bị đăng bài rồi.
Quan trọng nhất là truyền thông xứ Cảng rất khó thương lượng, vì Hongkong và lục địa cách xa nhau, bình thường họ cũng ít qua lại với bên này nên bây giờ dùng tiền hay quyền đều không thể đè tin xuống được.
Hiện giờ chưa phải là thời điểm gay go nhất. Ban tổ chức có chút thế lực ở Hongkong, truyền thông sẽ nể tình họ mà không gây náo loạn hiện trường, nhưng chỉ cần sự kiện kết thúc, bên ngoài hay thậm chí là bãi giữ xe đều sẽ bị phóng viên bao vây. Phóng viên nơi đây thường không coi trời đất ra gì, phương thức phỏng vấn rất cực đoan, nếu không trả lời phỏng vấn, họ sẽ không chịu thả người đi.
Tất nhiên Thiệu Uyên Minh có thể sắp xếp đội ngũ vệ sĩ, tuy anh ta không mang theo nhiều vệ sĩ nhưng dẫu sao cũng có nhiều bạn làm ăn ở Hongkong, không cần anh ta ra mặt, chỉ cần trợ lý gọi vài cú điện thoại là được. Nhưng vệ sĩ có thể bảo vệ họ an toàn rút lui không có nghĩa là cũng bảo vệ được họ khỏi ngòi bút báo chí, họ thuê vệ sĩ rầm rộ, ai biết báo chí có viết là họ có tật giật mình hoặc sử dụng bạo lực hay không?
Đến địa bàn của người khác, không thể không dè dặt!
Nghĩ tới những điều này, Thiệu Uyên Minh cảm thấy tức nghẹn, cực kỳ hận kẻ đã tung tin.
Trợ lý của anh ta nhỏ giọng giải thích: “Tổng giám đốc Thiệu, tuy thời điểm hơi nhạy cảm nhưng mà… có vẻ như người tung tin không ác ý… Em thấy bình luận trên mạng cũng không tệ lắm.”
“Sao lại không ác ý? Nếu thực sự không ác ý thì sẽ chọn lúc chúng ta không thể xử lý để tung tin sao?”
“Đâu thể trách người ta được, cô ấy thấy hình Thụy ca và cô Ngôn đi chơi nên mới lựa chọn nói ra đấy chứ… Chủ yếu là chúc phúc cho Thụy ca và cô Ngôn. Em đọc bài viết và xem video luôn rồi, cảm động lắm, rất nhiều cư dân mạng và fans cũng vậy!”
“Có video nữa cơ à?” Thiệu Uyên Minh nhíu mày, anh ta vẫn không tin có chuyện trùng hợp đến thế. Nghĩ ngợi một chút, anh ta giơ tay ra: “Đưa điện thoại đây.”
Mặc kệ như thế nào, anh ta cũng phải tìm hiểu tình huống trên mạng trước rồi sau đó mới quyết định ứng phó như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.