Mối Tình Đầu Thời Thiếu Nữ

Chương 114: Episode 114: Tin tức của Hứa Gia Lạc

Minh Huyềnn

04/01/2021

Suốt hơn một tháng qua, Hứa Gia Lạc đã đi đâu không có một tin tức gì cả. Điều đó khiến cho Hứa Thiên vô cùng lo lắng. Ngày nào cũng thấp thỏm về nhà xem em gái đã về chưa. Cũng đã hơn một tháng Tiểu Đồng xảy ra chuyện đến giờ vẫn chưa có tin tức gì của em gái cả. Nhìn thấy chồng mình như vậy Tiểu Mạt ân cần đến an ủi

" Anh yên tâm đi. Gia Lạc sẽ gọi điện về cho chúng ta mà, con bé cũng lớn rồi. Sẽ biết tự chăm sóc bản thân thôi "

" Là anh đã sai khi đưa nó về nước. Đáng nhẽ ra anh nên để nó ở lại bên Pháp với ba mẹ thì sẽ không bị như vậy "

" Anh đừng tự trách bản thân mình. Không ai muốn như vậy cả đâu. Em tin Gia Lạc sẽ không sao đâu ạ "

" Anh cũng mong là thế "

" Yên tâm đi. Em nghĩ Gia Lạc sẽ nhanh chóng gọi điện về nhà báo tin cho chúng ta thôi "

" Ừ...."

....

Căn nhà mà Tiêu Viễn thuê sau khi Hứa Gia Lạc xảy ra chuyện. Ở trong căn nhà này cô không ngừng dằn vặt bản thân mình. Hàng ngày cứ nhốt mình ở trong nhà, không nói chuyện với ai. Đến một hôm Tiêu Viễn về nhà nói với cô

" Em đã như vậy hơn một tháng rồi đấy. Em còn định như vậy đến bao giờ "

" Anh là ai??"

" Em bị làm sao thế?? Anh là Tiêu Viễn đây mà, em đừng làm cho anh sợ"

" Tiêu Viễn??? Là anh à"

" Em có ổn không?? Để anh đưa em đi bệnh viện nhé"

" Em không sao đâu."

" Em đừng như vậy nữa được không, anh rất lo lắng cho em "

" Tiêu Viễn "

" Sao thế??"

" Có phải em giết người rồi không?? Chính tay em đã nổ súng bắn Tiểu Đồng "

" Em không giết người. Cô gái đó phúc lớn mạng lớn chưa chết "

" Anh đang nói dối em đúng không?? Đúng là em đã giết người rồi. Là em bắn chết cô ấy, là em chính tay nổ súng "

" Em nghe anh nói, đừng suy nghĩ lung tung gì cả. Em không có giết người "

" Giết người thì phải đền mạng, nhẹ hơn thì sẽ đi tù. Em không muốn đi tù, Tiêu Viễn em không muốn đâu"

" Em sẽ không phải đi tù hay chết chóc gì cả. Anh sẽ bảo vệ em "

" Tiêu Viễn??? Em sợ lắm, anh ôm em thật chặt được không anh??"

" Được..."

Tiêu Viễn ôm chặt lấy cô, dỗ dành cô cho cô vui rồi anh nói

" Anh trai em đang đi tìm em khắp nơi lên đấy. Người nhà em rất lo lắng cho em, có phải em nên gọi điện về báo bình an cho mọi người rồi không??".

" Sao anh lại biết"

" Anh ấy không tìm được em nên đã đi đăng giấy đi tìm người và đăng lên các trang mạng xã hội tìm em đây này "

" Ừ"

" Em không định gọi về nhà hay sao??"



" Em cũng không biết có nên gọi hay không nữa, em sợ khi gọi về thì anh ấy sẽ trách em. Trách móc em tại sao lại làm những điều dại dột như vậy. Em sợ anh ấy sẽ tống cổ em về bên Pháp mất, em không muốn về bên đó"

" Anh sẽ nói với anh ấy dùm em"

" Anh sẽ giúp em sao??"

" Ừ"

" Tại sao??"

" Tại sao ư?? Tại vì anh sẽ bảo vệ người con gái mà anh yêu, anh sẽ làm tất cả vì em Gia Lạc à"

" Em có xứng đáng cho anh làm như vậy không??"

" Có thể em nghĩ anh tự mình đa tình cũng được, nhưng mà chỉ cần là vì em anh sẵn sàng làm tất cả "

" Tiêu Viễn???"

" Em yên tâm đi anh sẽ giúp em"

" Vậy để em gọi về cho anh ấy"

" Ừ..."

Hứa Gia Lạc cầm điện thoại lên và gọi điện thoại về cho Hứa Thiên. Một hồi lâu sau bên kia mới có tín hiệu

" Alo...."

"...."

" Ai thế???"

"..."

" Ai gọi thế anh...??? " Tiểu Mạt đi đến chỗ anh ân cần hỏi han

" Anh cũng không biết nữa, là số lạ "

" Bật loa ngoài lên đi "

" Ừ..."

" Anh hai, chị dâu ". Gia Lạc lên tiếng trong điện thoại

" Gia Lạc??? Là em sao??"

" Là em... Mọi người vẫn khỏe chứ ạ "

" Con bé ngốc này đi đâu mà biệt tích tới giờ mới biết gọi điện về hả?? Có biết anh đi tìm em khắp nơi rồi không??"

" Em xin lỗi anh chị. Là em không tốt, em gây ra chuyện lớn "

" Con bé ngốc này, em còn biết đường mà xin lỗi à!!! Em có biết mình đã làm cái gì không??"

" Em biết em sai rồi, anh chị tha lỗi cho đứa em gái này được không??"

" Em đang ở đâu, anh cho người đến đón em về nhà rồi nói chuyện "

" Em đang ở nhà một người bạn, tạm thời sẽ không về đâu. Có gì thì em sẽ gọi điện về cho hai người"

" Con bé ngốc này, mọi chuyện đã qua rồi em nên về nhà rồi đấy "



" Anh... Tiểu Đồng cô ấy sao rồi ạ "

" Cô ấy tỉnh lại rồi, nhưng mà bị mất đi trí nhớ của mình. Không còn nhớ gì nữa cả"

" Nghiêm trọng vậy sao anh?? Vậy bây giờ anh Tuấn sao rồi ạ, anh ấy có trách em không??"

" Anh đã nói chuyện với cậu ấy rồi, cậu ấy không trách em. Tất cả chỉ là một tai nạn mà thôi, em nên về để xin lỗi bọn họ đi "

" Chờ một ngày thích hợp em sẽ về "

" Còn chờ đến bao giờ nữa. Ngày mai anh cho người đến đón em, nói cho anh biết địa chỉ chỗ em đang ở "

" Anh... Em đã nói là bây giờ em rất ổn hay sao??\_ Anh không cần lo lắng cho em làm gì cả, em đang sống với một người bạn"

" Ở nước ngoài đó không an toàn"

" Em đã lớn từng này tuổi đầu rồi, tự biết chăm sóc bản thân "

" Em...em "

" Thôi không nói nữa em cúp máy đây "

.....

Tắt máy đi Hứa Gia Lạc quay lại chỗ Tiêu Viễn

" Có phải em ngốc lắm không?? Cứ lao đầu vào yêu một người, rồi gây ra chuyện không hay ho gì. Mà còn ảnh hưởng đến cả người nhà nữa "

" Chả phải anh trai em đã nói là anh ta không trách em nữa sao?? Tất cả đã qua rồi, nó chi phối là một tai nạn mà thôi, đã qua cả rồi "

" Tiêu Viễn.?? Nếu như em thực sự giết người thật, sau đó đi tù. Anh vẫn sẽ tình nguyện đợi em sao??"

" Cho dù đợi em cả đời cũng được. Anh vẫn sẽ chờ em đến khi em quên anh ta đi , và bá nghĩ đến anh thì thôi "

" Nếu như cả đời này em không thèm để ý đến anh thì sao??"

" Vậy thì anh sẽ chấp nhận sự thật này, và sống như vậy đến già. Chấp nhận rằng anh chỉ là kẻ đến sau mà thôi "

" Anh vì em đã làm rất nhiều chuyện. Em xứng đáng cho anh làm vậy sao??"

" Đơn giản là vì anh yêu em nên làm tất cả vì em"

" Được...Bây giờ em sẽ nói với anh điều này để tránh sau này đêm dài lắm mộng và sẽ không có cơ hội nói nữa "

" Em muốn nói gì??"

" Em muốn nói cảm ơn anh đã dành hết tình cảm của mình cho em, em muốn chúng ta sau này sẽ mãi mãi như vậy. Sẽ không bao giờ phải chia xa nữa "

" Ý của em là???"

" Đúng vậy.. Em đồng ý với anh "

" Em....em chấp nhận tình cảm của anh rồi sao??"

" Ừ..."

"...."

Tiêu Viễn vui vẻ hẳn lên khi nghe Gia Lạc nói ra những lời này. Anh ôm chặt lấy cô như là đang được ôm cả thế giới trong lòng vậy đó. Cái cảm giác hạnh phúc đó không còn gì để diễn tả ra nữa .....

Hết chương 114

(p/s: Có lẽ là sắp end rồi đó mọi người ơi, cũng đã có một cp nữa có một đã happy ending rồi á. Mọi người nhớ tương tác cho mình thật nhiều có nhiều động lực hơn để nỗ. hoàn thành tác phẩm đầu tiên nha mọi người ơi. Mọi người cũng nhớ ghé qua ủng hộ " Tình Yêu Cuối cùng" để ủng hộ tương tác cho mình nhé!!! Hẹn gặp lại mọi người sau nhé, bye bye mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mối Tình Đầu Thời Thiếu Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook