Chương 89: Episode 89: Tiêu Viễn
Minh Huyềnn
04/01/2021
( Halo mọi người nhé. Sẽ lại xuất hiện thêm một nhân vật nữa xuất hiện trong cuộc sống của Hứa Gia Lạc nha. Sau này anh ấy yêu Hứa Gia Lạc, có đến được với nhau hay không thì mọi người nhớ đón đọc nha )
Đã hai năm trôi qua, hầu như ngày nào Hứa Gia Lạc cũng sống chung với men rượu. Hầu hết hôm nào Tiêu Viễn cũng đưa cô về nhà đều như cơm bữa. Tiêu Viễn làm trong quán club ở trong thành phố A. Một nơi mà Hứa Gia Lạc thường xuyên đến và quen anh. Lúc đầu anh thường thấy cô có chút gì đó lạnh lùng nhưng sau khi tiếp xúc với cô rồi thì anh mới biết cô là một người dễ gần. Mỗi lần cô đến là tim anh lại đập rất mạnh, liệu rằng có phải anh đã có cảm tình với cô rồi hay không?? Có một hôm anh đang rót rượu cho khách xong thì anh quay ra nói chuyện với cô
" Hôm nào cô cũng đến đây và uống rượu rất mạnh. Cô bị gì hay sao mà hay đến đây "
" Tôi đến giải tỏa tâm trạng. Không được sao"
" Tôi thấy tâm tư của con gái sao bất ổn thế. Chả nhẽ cô bị thất tình hay sao??"
" Nó rõ ràng như vậy sao"
" Tôi chỉ đoán đại khái thôi. Không biết có thật không, nếu như là thật thì tôi có thể giải sầu cùng cô "
" Anh sao có thể được chứ. Anh thì hiểu gì về tôi cơ chứ "
" Suốt hai năm nay cô thường xuyên đến chỗ này uống rượu một mình nên tôi có thể hiểu cô một phần rồi "
" Xem ra anh khá hiểu tôi . Để xem anh có thể hiểu tôi được bao nhiêu, anh có thể nói tôi nghe thử xem "
" Theo tôi nhớ không nhầm thì cô là Hứa đại tiểu thư của tập đoàn Hứa thị "
" Xem ra anh cũng tìm hiểu khá nhiều về tôi"
" Vậy có thể ngồi giải sầu với cô và tâm sự với cô rồi chứ "
" Anh có biết tôi đau khổ đến mức nào không?? Người mà tôi yêu không hề yêu tôi, anh ấy còn lấy người khác nữa "
" Chả phải trên đời này còn có rất nhiều đàn ông khác sao??? Chả nhẽ trên đời này cô chỉ yêu mỗi mình anh ta thôi sao"
" Anh ấy là người tôi yêu đầu tiên có thể cũng là người cuối cùng mà tôi yêu. Nhưng mà anh ấy không hề yêu tôi, dù chỉ là nhìn tôi một chút. Trong lòng anh ấy không hề có tôi, mà trong lòng anh ấy chỉ một Trương Tiểu Đồng . Trương Tiểu Đồng cô ta có gì tốt chứ, tại sao trong lòng anh ấy chỉ có cô ta, mà tôi lại không là gì cả. Tại sao chứ "
" Trương Tiểu Đồng. Cô ấy là ai??"
" Cô ấy là vợ của anh ấy."
" Cô yêu một người đàn ông đã có vợ sao??. Tại sao cô phải khổ như vậy cơ chứ "
" Anh ấy là bạn thân của anh trai tôi, lần đầu tiên gặp anh ấy tôi đã bị anh ấy hút hồn. Tôi bị hút hồn bởi sự lạnh lùng của anh ấy cuốn hút. Anh nói xem có phải tôi ngu ngốc lắm đúng không??? "
" Đúng cô rất ngốc. Hãy buông tay anh ta đi, tôi sẽ ở cùng với cô tâm sự với cô suốt đời này "
" Anh.??? Có gì đó buồn cười lắm "
" Em muốn cười thì cười đi. Tôi rất thích nụ cười của em "
" Anh nói quá rồi. Tôi không tốt đẹp như anh nghĩ đâu, tôi đã từng phạm sai lầm khiến cho anh ấy rất ghét tôi . Đó cũng là lý do mà anh ấy từng nói ' Không bao giờ muốn gặp tôi, không muốn nghe bất cứ lời gì từ tôi'. Tôi đã sai lầm nghiêm trọng rồi "
" Chỉ cần em biết sửa sai là được, bây giờ vẫn chưa muộn. Tôi ở đây chờ em, chỉ cần em mở lòng mình ra thôi. Thời gian sẽ không bao giờ là muộn cả, chỉ cần em mở lòng ra thôi. Có tôi ở đây với em "
" Mở lòng mình sao??? Anh nghĩ tôi có thể hay sao?? Trái tim tôi đã vụn nát ra rồi, làm sao có thể cơ chứ "
" Em có thể. Tôi vẫn sẽ chờ em "
" Anh chờ tôi??? Có thể là anh phải chờ cả đời đấy "
" Không sao. Hãy cứ để thời gian nói lên tất cả , tôi tin là sẽ có một ngày em sẽ mở lòng ra với tôi "
" Vậy để tôi chờ xem "
" Để tôi đưa em về cũng muộn rồi "
" Không cần. Tôi tự về được "
" Ít nhất bây giờ chúng ta vẫn làm bạn. Em đã say rồi, cứ như mọi hôm tôi đưa em về "
" Hàng ngày anh thường đưa tôi về thật sao??"
" Vậy em nghĩ là ai "
" Hóa ra là anh. Vậy thì làm phiền anh quá rồi"
" Không phiền. Đấy là vinh dự của tôi "
....
Hai người cùng nhau ra xe rồi đi về, về đến nhà thì hôm nào Hứa Thiên cũng ngồi ở ghế sofa chờ Hứa Gia Lạc về. Hôm nào anh cũng trách mắng cô
" Tại sao hôm nào em cũng uống như vậy. Em bị điên rồi hay sao "
" Em lớn rồi. Em làm gì tự biết không cần anh quản "
" Tự nói mình lớn rồi nên muốn làm gì thì làm hay sao??? Em xem hai năm nay em đã làm cái gì rồi, suốt ngày đi uống rượu đến khuya mới về . Sắp thành con sâu rượu rồi đấy"
" Em làm gì cũng có tự chủ của mình.\_Chỉ cần không ảnh hưởng đến anh và gia đình là được"
" Lớn rồi nên muốn làm gì thì làm đúng không??"
" Đúng . Em lớn rồi, anh không phải coi em như trẻ con nữa "
" Lớn rồi đúng không??. Vậy ngày mai em đếm Việt Minh của Cố Minh thực tập với Cố Minh đi. Ba mẹ cũng đã nói với hai bác rồi đấy"
" Chả phải bây giờ đang tốt đẹp đó sao??. Sao ba mẹ lại bắt em đi đến Việt Minh làm việc "
" Đã nói em đến đó thì đến đó đi, em xem Cố Minh đi, anh ấy tuổi còn trẻ mà đã mang rất nhiều dự án về cho Việt Minh và Hứa thị "
" Có gì đâu chứ "
" Anh đã nói rồi đấy, ngày mai anh sẽ bảo tài xế đưa em đến công ty Việt Minh "
" Anh à!!! Anh...anh "
" Không có nhưng nhịn gì hết. Đi làm là đi làm không có nhiều lời. Bây giờ muộn rồi lên đi ngủ đi "
Gia Lạc tức giận cầm túi xách lên phòng, cô nằm vật ra giường nhưng trong lòng bất an và vô cùng chán nản.Gia Lạc nghĩ về cuộc hôn nhân của Trạch Tuấn và Tiểu Đồng. Khiến cho cô đau khổ và dằn vặt trong lòng nó thực sự khiến cho Gia Lạc bị tổn thương sâu sắc ở trong lòng
Hết chương 89
(p/s: Tui có đang viết thêm một bộ truyện nữa nha mn. Tên truyện là " Tình Yêu cuối cùng", mọi người ghé qua ủng hộ tôi nha. Và cũng đừng quên cũng đừng quên ủng hộ truyện này nha mn. Mọi người nhớ like và thương thương cho hai tác phẩm của mình nha. Hẹn mai gặp lại mọi người sau nhé. Mình sẽ viết song song hai tác phẩm luôn nhé, mn nhớ đó đọc ạ. Byeeeee byeeeee
Đã hai năm trôi qua, hầu như ngày nào Hứa Gia Lạc cũng sống chung với men rượu. Hầu hết hôm nào Tiêu Viễn cũng đưa cô về nhà đều như cơm bữa. Tiêu Viễn làm trong quán club ở trong thành phố A. Một nơi mà Hứa Gia Lạc thường xuyên đến và quen anh. Lúc đầu anh thường thấy cô có chút gì đó lạnh lùng nhưng sau khi tiếp xúc với cô rồi thì anh mới biết cô là một người dễ gần. Mỗi lần cô đến là tim anh lại đập rất mạnh, liệu rằng có phải anh đã có cảm tình với cô rồi hay không?? Có một hôm anh đang rót rượu cho khách xong thì anh quay ra nói chuyện với cô
" Hôm nào cô cũng đến đây và uống rượu rất mạnh. Cô bị gì hay sao mà hay đến đây "
" Tôi đến giải tỏa tâm trạng. Không được sao"
" Tôi thấy tâm tư của con gái sao bất ổn thế. Chả nhẽ cô bị thất tình hay sao??"
" Nó rõ ràng như vậy sao"
" Tôi chỉ đoán đại khái thôi. Không biết có thật không, nếu như là thật thì tôi có thể giải sầu cùng cô "
" Anh sao có thể được chứ. Anh thì hiểu gì về tôi cơ chứ "
" Suốt hai năm nay cô thường xuyên đến chỗ này uống rượu một mình nên tôi có thể hiểu cô một phần rồi "
" Xem ra anh khá hiểu tôi . Để xem anh có thể hiểu tôi được bao nhiêu, anh có thể nói tôi nghe thử xem "
" Theo tôi nhớ không nhầm thì cô là Hứa đại tiểu thư của tập đoàn Hứa thị "
" Xem ra anh cũng tìm hiểu khá nhiều về tôi"
" Vậy có thể ngồi giải sầu với cô và tâm sự với cô rồi chứ "
" Anh có biết tôi đau khổ đến mức nào không?? Người mà tôi yêu không hề yêu tôi, anh ấy còn lấy người khác nữa "
" Chả phải trên đời này còn có rất nhiều đàn ông khác sao??? Chả nhẽ trên đời này cô chỉ yêu mỗi mình anh ta thôi sao"
" Anh ấy là người tôi yêu đầu tiên có thể cũng là người cuối cùng mà tôi yêu. Nhưng mà anh ấy không hề yêu tôi, dù chỉ là nhìn tôi một chút. Trong lòng anh ấy không hề có tôi, mà trong lòng anh ấy chỉ một Trương Tiểu Đồng . Trương Tiểu Đồng cô ta có gì tốt chứ, tại sao trong lòng anh ấy chỉ có cô ta, mà tôi lại không là gì cả. Tại sao chứ "
" Trương Tiểu Đồng. Cô ấy là ai??"
" Cô ấy là vợ của anh ấy."
" Cô yêu một người đàn ông đã có vợ sao??. Tại sao cô phải khổ như vậy cơ chứ "
" Anh ấy là bạn thân của anh trai tôi, lần đầu tiên gặp anh ấy tôi đã bị anh ấy hút hồn. Tôi bị hút hồn bởi sự lạnh lùng của anh ấy cuốn hút. Anh nói xem có phải tôi ngu ngốc lắm đúng không??? "
" Đúng cô rất ngốc. Hãy buông tay anh ta đi, tôi sẽ ở cùng với cô tâm sự với cô suốt đời này "
" Anh.??? Có gì đó buồn cười lắm "
" Em muốn cười thì cười đi. Tôi rất thích nụ cười của em "
" Anh nói quá rồi. Tôi không tốt đẹp như anh nghĩ đâu, tôi đã từng phạm sai lầm khiến cho anh ấy rất ghét tôi . Đó cũng là lý do mà anh ấy từng nói ' Không bao giờ muốn gặp tôi, không muốn nghe bất cứ lời gì từ tôi'. Tôi đã sai lầm nghiêm trọng rồi "
" Chỉ cần em biết sửa sai là được, bây giờ vẫn chưa muộn. Tôi ở đây chờ em, chỉ cần em mở lòng mình ra thôi. Thời gian sẽ không bao giờ là muộn cả, chỉ cần em mở lòng ra thôi. Có tôi ở đây với em "
" Mở lòng mình sao??? Anh nghĩ tôi có thể hay sao?? Trái tim tôi đã vụn nát ra rồi, làm sao có thể cơ chứ "
" Em có thể. Tôi vẫn sẽ chờ em "
" Anh chờ tôi??? Có thể là anh phải chờ cả đời đấy "
" Không sao. Hãy cứ để thời gian nói lên tất cả , tôi tin là sẽ có một ngày em sẽ mở lòng ra với tôi "
" Vậy để tôi chờ xem "
" Để tôi đưa em về cũng muộn rồi "
" Không cần. Tôi tự về được "
" Ít nhất bây giờ chúng ta vẫn làm bạn. Em đã say rồi, cứ như mọi hôm tôi đưa em về "
" Hàng ngày anh thường đưa tôi về thật sao??"
" Vậy em nghĩ là ai "
" Hóa ra là anh. Vậy thì làm phiền anh quá rồi"
" Không phiền. Đấy là vinh dự của tôi "
....
Hai người cùng nhau ra xe rồi đi về, về đến nhà thì hôm nào Hứa Thiên cũng ngồi ở ghế sofa chờ Hứa Gia Lạc về. Hôm nào anh cũng trách mắng cô
" Tại sao hôm nào em cũng uống như vậy. Em bị điên rồi hay sao "
" Em lớn rồi. Em làm gì tự biết không cần anh quản "
" Tự nói mình lớn rồi nên muốn làm gì thì làm hay sao??? Em xem hai năm nay em đã làm cái gì rồi, suốt ngày đi uống rượu đến khuya mới về . Sắp thành con sâu rượu rồi đấy"
" Em làm gì cũng có tự chủ của mình.\_Chỉ cần không ảnh hưởng đến anh và gia đình là được"
" Lớn rồi nên muốn làm gì thì làm đúng không??"
" Đúng . Em lớn rồi, anh không phải coi em như trẻ con nữa "
" Lớn rồi đúng không??. Vậy ngày mai em đếm Việt Minh của Cố Minh thực tập với Cố Minh đi. Ba mẹ cũng đã nói với hai bác rồi đấy"
" Chả phải bây giờ đang tốt đẹp đó sao??. Sao ba mẹ lại bắt em đi đến Việt Minh làm việc "
" Đã nói em đến đó thì đến đó đi, em xem Cố Minh đi, anh ấy tuổi còn trẻ mà đã mang rất nhiều dự án về cho Việt Minh và Hứa thị "
" Có gì đâu chứ "
" Anh đã nói rồi đấy, ngày mai anh sẽ bảo tài xế đưa em đến công ty Việt Minh "
" Anh à!!! Anh...anh "
" Không có nhưng nhịn gì hết. Đi làm là đi làm không có nhiều lời. Bây giờ muộn rồi lên đi ngủ đi "
Gia Lạc tức giận cầm túi xách lên phòng, cô nằm vật ra giường nhưng trong lòng bất an và vô cùng chán nản.Gia Lạc nghĩ về cuộc hôn nhân của Trạch Tuấn và Tiểu Đồng. Khiến cho cô đau khổ và dằn vặt trong lòng nó thực sự khiến cho Gia Lạc bị tổn thương sâu sắc ở trong lòng
Hết chương 89
(p/s: Tui có đang viết thêm một bộ truyện nữa nha mn. Tên truyện là " Tình Yêu cuối cùng", mọi người ghé qua ủng hộ tôi nha. Và cũng đừng quên cũng đừng quên ủng hộ truyện này nha mn. Mọi người nhớ like và thương thương cho hai tác phẩm của mình nha. Hẹn mai gặp lại mọi người sau nhé. Mình sẽ viết song song hai tác phẩm luôn nhé, mn nhớ đó đọc ạ. Byeeeee byeeeee
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.