Mối Tình Khó Quên Của Tổng Giám Đốc
Chương 30: Kích Tình (H)
Thiên Ý
21/10/2022
Tuần vừa qua, một vụ scandal lớn bùng nổ chấn động cả giới showbiz và
mạng xã hội về việc một sao nữ hạng A dùng thuốc kích dục và thác loạn
tập thể cùng bốn người đàn ông trong khách sạn.
Những đoạn video mây mưa được tung lên mạng, tuy nữ chính trong clip đã được làm mờ gương mặt nhưng vóc dáng đó, người người đều ngầm hiểu đó là ai.
Lúc Nguyên Tiểu Tâm về nhà với những vết hôn, vết bầm chằng chịt chói mắt trên người, Trần Khải Minh đã cho cô ta một bạt tai và tuyên bố chia tay.
Trần Khải Minh từ trên lầu vác theo vali đi xuống, Nguyên Tiểu Tâm nhìn thấy liền giãy nảy lên:
“Khải Minh, em biết lỗi rồi! Đừng chia tay em!”
Nguyên Tiểu Tâm bây giờ chỉ còn cách bám víu lấy Trần Khải Minh, chỉ vì đêm đó, mà danh tiếng, sự nghiệp của cô ta đều lụi bại. Tấm thân tàn tạ này cũng sợ sẽ chẳng còn ai thèm nữa.
“Tránh xa tôi ra! Hạng đĩ điếm như cô thì làm sao xứng với tôi?”
“Anh... khốn nạn!”
Nguyên Tiểu Tâm tức giận giơ tay tính tát một cái vào mặt Trần Khải Minh nhưng hắn đã kịp nắm cổ tay cô ta.
Bỗng dưng cô ta bắt đầu thấy trong người ngứa ngáy, từ cổ đến thân chỗ nào cũng khó chịu như bị hành hạ.
Nguyên Tiểu Tâm rút tay lại gãi khắp người, còn ngáp lên vài cái.
“Tiểu Tâm cô...” - Trần Khải Minh thấy những biểu hiện của Nguyên Tiểu Tâm, mắt trừng lớn chỉ vào cô ta - “Cô bị nghiện sao?”
Nguyên Tiểu Tâm dừng động tác, nhớ lại lần trước sau khi bị làm nhục xong cô ta bị đám người kia tiêm cái thứ chất lỏng mà Tôn Gia Quyến đã đưa cho vào tay. Như anh đã nói, đó là ma tuý tổng hợp!
“Không, không có! Em không có nghiện! Anh đừng bỏ em!”
Cô ta bắt lấy tay Trần Khải Minh, khóc lóc van xin. Trần Khải Minh kinh tởm vội gỡ tay cô ta ra, kéo vali:
“Đừng đụng vào tôi! Cô thật kinh tởm!”
Rồi hắn chạy như bay ra sân như sợ bị lây nhiễm, lên xe phóng đi.
Nguyên Tiểu Tâm ngồi sụp xuống sàn nhà, ôm mặt khóc.
“Tôn Gia Quyến, tôi căm thù anh!”
Khi ngước mặt lên, ánh mắt Nguyên Tiểu Tâm lúc này đã nhuốm đầy thù hận.
Lý Cẩm gọi điện cho Nguyên Tiểu Tâm nhiều lần nhưng không được, chị ta nói với giám đốc Liêu:
“Tiểu Tâm không nghe máy.”
“Mặc kệ cô ta đi! Scandal lần này dù có cô ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch. Cô mau đi lo cho Trân Như đi, bên Y&Q sắp mở buổi casting rồi.”
“Vâng, thưa sếp!”
Lý Cẩm quay đi, âm thầm nhếch môi. Cuối cùng thì chị ta cũng nhổ được cái gai khó ưa Nguyên Tiểu Tâm, nhất định phải ăn mừng mới được.
Không chỉ có Nguyên Tiểu Tâm lụi bại mà ngay cả công ty của ông Nguyên Khang cũng gặp không ít trở ngại khi liên tục bị một bên công ty giấu mặt hớt tay trên những dự án mới của ông ta. Dự án không có, thất thu về lợi nhuận khiến các cổ đông lần lượt rút hết số cổ phần trong công ty Nguyên Khang, giống như ai đó cố tình muốn dồn ông ta vào chỗ chết vậy!
Qua chuyện của Nguyên Tiểu Tâm, ông ta biết sự việc này là do một tay Tôn Gia Quyến đứng sau thao túng. Ông ta lập tức đi đến Tập đoàn tìm anh.
Nguyên Khang vừa đến trước cổng Tập đoàn đúng lúc Tôn Gia Quyến có việc đi ra ngoài. Nhìn thấy ông ta, anh nhếch môi đi thẳng, không có ý muốn tiếp.
“Tôn tổng, cậu nghe tôi nói đã!”
Nguyên Khang đuổi theo, bước chân dài vẫn sải đi rất nhanh, không hề muốn dừng lại khiến ông ta chỉ biết dốc sức đuổi theo.
“Tôn tổng, cậu nghe tôi giải thích đi được không? Tôn tổng!”
Ông ta đập đập cửa kính xe, Tôn Gia Quyến mắt không thấy, tai không nghe bảo trợ lí Kiên chạy đi.
Nguyên Khang gọi điện thoại anh cũng không thèm nhấc máy.
“Chết tiệt!”
Trên xe, Tôn Gia Quyến ngồi nhắm hờ mắt nghỉ ngơi. Vừa nhắm mắt, hình ảnh ai đó đỏ mặt khi bị anh bất ngờ hôn vào má khiến khuôn miệng anh bất giác mỉm cười.
Trợ lí Kiên đang lái xe nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Tôn tổng mình như bị ma nhập xém tí nữa là lạc tay lái. Cậu ta âm thầm rùng mình một cái.
***
Trần Khải Minh ngồi trong một quán bar hưởng thụ cuộc sống tự do không bị gò bó. Trước đây hắn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, cũng nhờ qua lại với Nguyên Tiểu Tâm mà có được vị trí ngôi sao như hôm nay. Bây giờ hắn đã có tất cả, tuy không lấy được hết gia sản của nhà họ Nguyên nhưng trong thời gian quen Nguyên Tiểu Tâm, hắn đã bòn rút của cô ta cũng không ít.
Bây giờ hắn đang nghĩ về đứa con gái bé bỏng đáng yêu của hắn. Hắn đã liên hệ với luật sư về việc muốn đòi quyền nuôi con.
Hắn lia mắt nhìn ra sàn nhảy, những cô gái có thân hình bốc lửa nhảy nhót theo tiếng nhạc xập xình. Ánh mắt Trần Khải Minh sáng như sao đêm, nhìn những cặp ngực lắc lư, quả mông uốn éo, trong người hắn liền nổi lên cảm giác kích thích không chịu được.
Một cô gái mặc chiếc váy body ôm sát màu đen, vai trần cộng xương quai xanh quyến rũ mê hoặc. Thấy Trần Khải Minh ngồi một mình, cô ta cầm ly rượu đi đến.
“Anh đẹp trai! Uống với em được không?”
Trần Khải Minh vốn là một tên háo sắc, nhìn cô gái ngồi cạnh tươi ngon như vậy, hắn ta sao có thể từ chối.
Hắn “chơi” Nguyên Tiểu Tâm đến chán ngấy rồi, lúc này vừa hay lại có khẩu vị mới.
“Em tên gì?”
“Dạ, em là Ái Ly. Năm nay vừa tròn hai mươi.”
Trần Khải Minh đánh mắt một vòng khắp người Ái Ly, bàn tay càn rỡ ôm lấy eo cô ta.
“Anh đang chán, cần người tâm sự.”
Trần Khải Minh di chuyển tay xuống dưới, bóp nhẹ vào mông Ái Ly.
Ái Ly không những không ngại còn ra chiều hưng phấn, bàn tay không yên phận đặt vào “phần con” ở giữa đùi hắn.
“Em trai” Trần Khải Minh được bàn tay điêu luyện của người đẹp vuốt ve, thoáng chốc đã có phản ứng.
“Đi với em không?”
Ái Ly khẽ thì thầm vào tai hắn, hơi thở phảng phất bên tai khiến ai kia không kiềm lòng được ôm người đẹp vào lòng hôn ngấu nghiến.
Đúng là mùi vị không tệ!
Màn dạo đầu xong xuôi, cả hai ôm nhau đi về nhà riêng của hắn.
Vừa vào phòng, Trần Khải Minh liền áp sát Ái Ly vào tường mà hôn, hút lấy hương thơm tươi mát của thiếu nữ hai mươi, bàn tay hư hỏng lần mò vào trong váy cô ta.
Ái Ly đổi khách làm chủ đẩy Trần Khải Minh lên giường, nhanh chóng cởi áo hắn.
Hắn nắm tay Ái Ly đặt xuống phần dưới, cô ta hiểu ý liền kéo khoá quần, xoa nắn “cậu em” kia.
Trần Khải Minh ngửa mặt lên trời hưởng thụ cảm giác đã lâu không có này. Đúng là sướng chết đi được!
Trong căn phòng diễn ra một màn kích tình mãnh liệt, âm thanh va chạm giữa hai thân thể khiến ai nghe thấy đều phải đỏ mặt tía tai.
Trần Khải Minh dùng hết sức phóng thích hạt giống của mình vào nơi sâu nhất của Ái Ly. Cô ta hét lên một tiếng thoả mãn rồi gục xuống.
Những đoạn video mây mưa được tung lên mạng, tuy nữ chính trong clip đã được làm mờ gương mặt nhưng vóc dáng đó, người người đều ngầm hiểu đó là ai.
Lúc Nguyên Tiểu Tâm về nhà với những vết hôn, vết bầm chằng chịt chói mắt trên người, Trần Khải Minh đã cho cô ta một bạt tai và tuyên bố chia tay.
Trần Khải Minh từ trên lầu vác theo vali đi xuống, Nguyên Tiểu Tâm nhìn thấy liền giãy nảy lên:
“Khải Minh, em biết lỗi rồi! Đừng chia tay em!”
Nguyên Tiểu Tâm bây giờ chỉ còn cách bám víu lấy Trần Khải Minh, chỉ vì đêm đó, mà danh tiếng, sự nghiệp của cô ta đều lụi bại. Tấm thân tàn tạ này cũng sợ sẽ chẳng còn ai thèm nữa.
“Tránh xa tôi ra! Hạng đĩ điếm như cô thì làm sao xứng với tôi?”
“Anh... khốn nạn!”
Nguyên Tiểu Tâm tức giận giơ tay tính tát một cái vào mặt Trần Khải Minh nhưng hắn đã kịp nắm cổ tay cô ta.
Bỗng dưng cô ta bắt đầu thấy trong người ngứa ngáy, từ cổ đến thân chỗ nào cũng khó chịu như bị hành hạ.
Nguyên Tiểu Tâm rút tay lại gãi khắp người, còn ngáp lên vài cái.
“Tiểu Tâm cô...” - Trần Khải Minh thấy những biểu hiện của Nguyên Tiểu Tâm, mắt trừng lớn chỉ vào cô ta - “Cô bị nghiện sao?”
Nguyên Tiểu Tâm dừng động tác, nhớ lại lần trước sau khi bị làm nhục xong cô ta bị đám người kia tiêm cái thứ chất lỏng mà Tôn Gia Quyến đã đưa cho vào tay. Như anh đã nói, đó là ma tuý tổng hợp!
“Không, không có! Em không có nghiện! Anh đừng bỏ em!”
Cô ta bắt lấy tay Trần Khải Minh, khóc lóc van xin. Trần Khải Minh kinh tởm vội gỡ tay cô ta ra, kéo vali:
“Đừng đụng vào tôi! Cô thật kinh tởm!”
Rồi hắn chạy như bay ra sân như sợ bị lây nhiễm, lên xe phóng đi.
Nguyên Tiểu Tâm ngồi sụp xuống sàn nhà, ôm mặt khóc.
“Tôn Gia Quyến, tôi căm thù anh!”
Khi ngước mặt lên, ánh mắt Nguyên Tiểu Tâm lúc này đã nhuốm đầy thù hận.
Lý Cẩm gọi điện cho Nguyên Tiểu Tâm nhiều lần nhưng không được, chị ta nói với giám đốc Liêu:
“Tiểu Tâm không nghe máy.”
“Mặc kệ cô ta đi! Scandal lần này dù có cô ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch. Cô mau đi lo cho Trân Như đi, bên Y&Q sắp mở buổi casting rồi.”
“Vâng, thưa sếp!”
Lý Cẩm quay đi, âm thầm nhếch môi. Cuối cùng thì chị ta cũng nhổ được cái gai khó ưa Nguyên Tiểu Tâm, nhất định phải ăn mừng mới được.
Không chỉ có Nguyên Tiểu Tâm lụi bại mà ngay cả công ty của ông Nguyên Khang cũng gặp không ít trở ngại khi liên tục bị một bên công ty giấu mặt hớt tay trên những dự án mới của ông ta. Dự án không có, thất thu về lợi nhuận khiến các cổ đông lần lượt rút hết số cổ phần trong công ty Nguyên Khang, giống như ai đó cố tình muốn dồn ông ta vào chỗ chết vậy!
Qua chuyện của Nguyên Tiểu Tâm, ông ta biết sự việc này là do một tay Tôn Gia Quyến đứng sau thao túng. Ông ta lập tức đi đến Tập đoàn tìm anh.
Nguyên Khang vừa đến trước cổng Tập đoàn đúng lúc Tôn Gia Quyến có việc đi ra ngoài. Nhìn thấy ông ta, anh nhếch môi đi thẳng, không có ý muốn tiếp.
“Tôn tổng, cậu nghe tôi nói đã!”
Nguyên Khang đuổi theo, bước chân dài vẫn sải đi rất nhanh, không hề muốn dừng lại khiến ông ta chỉ biết dốc sức đuổi theo.
“Tôn tổng, cậu nghe tôi giải thích đi được không? Tôn tổng!”
Ông ta đập đập cửa kính xe, Tôn Gia Quyến mắt không thấy, tai không nghe bảo trợ lí Kiên chạy đi.
Nguyên Khang gọi điện thoại anh cũng không thèm nhấc máy.
“Chết tiệt!”
Trên xe, Tôn Gia Quyến ngồi nhắm hờ mắt nghỉ ngơi. Vừa nhắm mắt, hình ảnh ai đó đỏ mặt khi bị anh bất ngờ hôn vào má khiến khuôn miệng anh bất giác mỉm cười.
Trợ lí Kiên đang lái xe nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Tôn tổng mình như bị ma nhập xém tí nữa là lạc tay lái. Cậu ta âm thầm rùng mình một cái.
***
Trần Khải Minh ngồi trong một quán bar hưởng thụ cuộc sống tự do không bị gò bó. Trước đây hắn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, cũng nhờ qua lại với Nguyên Tiểu Tâm mà có được vị trí ngôi sao như hôm nay. Bây giờ hắn đã có tất cả, tuy không lấy được hết gia sản của nhà họ Nguyên nhưng trong thời gian quen Nguyên Tiểu Tâm, hắn đã bòn rút của cô ta cũng không ít.
Bây giờ hắn đang nghĩ về đứa con gái bé bỏng đáng yêu của hắn. Hắn đã liên hệ với luật sư về việc muốn đòi quyền nuôi con.
Hắn lia mắt nhìn ra sàn nhảy, những cô gái có thân hình bốc lửa nhảy nhót theo tiếng nhạc xập xình. Ánh mắt Trần Khải Minh sáng như sao đêm, nhìn những cặp ngực lắc lư, quả mông uốn éo, trong người hắn liền nổi lên cảm giác kích thích không chịu được.
Một cô gái mặc chiếc váy body ôm sát màu đen, vai trần cộng xương quai xanh quyến rũ mê hoặc. Thấy Trần Khải Minh ngồi một mình, cô ta cầm ly rượu đi đến.
“Anh đẹp trai! Uống với em được không?”
Trần Khải Minh vốn là một tên háo sắc, nhìn cô gái ngồi cạnh tươi ngon như vậy, hắn ta sao có thể từ chối.
Hắn “chơi” Nguyên Tiểu Tâm đến chán ngấy rồi, lúc này vừa hay lại có khẩu vị mới.
“Em tên gì?”
“Dạ, em là Ái Ly. Năm nay vừa tròn hai mươi.”
Trần Khải Minh đánh mắt một vòng khắp người Ái Ly, bàn tay càn rỡ ôm lấy eo cô ta.
“Anh đang chán, cần người tâm sự.”
Trần Khải Minh di chuyển tay xuống dưới, bóp nhẹ vào mông Ái Ly.
Ái Ly không những không ngại còn ra chiều hưng phấn, bàn tay không yên phận đặt vào “phần con” ở giữa đùi hắn.
“Em trai” Trần Khải Minh được bàn tay điêu luyện của người đẹp vuốt ve, thoáng chốc đã có phản ứng.
“Đi với em không?”
Ái Ly khẽ thì thầm vào tai hắn, hơi thở phảng phất bên tai khiến ai kia không kiềm lòng được ôm người đẹp vào lòng hôn ngấu nghiến.
Đúng là mùi vị không tệ!
Màn dạo đầu xong xuôi, cả hai ôm nhau đi về nhà riêng của hắn.
Vừa vào phòng, Trần Khải Minh liền áp sát Ái Ly vào tường mà hôn, hút lấy hương thơm tươi mát của thiếu nữ hai mươi, bàn tay hư hỏng lần mò vào trong váy cô ta.
Ái Ly đổi khách làm chủ đẩy Trần Khải Minh lên giường, nhanh chóng cởi áo hắn.
Hắn nắm tay Ái Ly đặt xuống phần dưới, cô ta hiểu ý liền kéo khoá quần, xoa nắn “cậu em” kia.
Trần Khải Minh ngửa mặt lên trời hưởng thụ cảm giác đã lâu không có này. Đúng là sướng chết đi được!
Trong căn phòng diễn ra một màn kích tình mãnh liệt, âm thanh va chạm giữa hai thân thể khiến ai nghe thấy đều phải đỏ mặt tía tai.
Trần Khải Minh dùng hết sức phóng thích hạt giống của mình vào nơi sâu nhất của Ái Ly. Cô ta hét lên một tiếng thoả mãn rồi gục xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.