Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Chương 19: Mẹ Nó, Tâm Tính Mình Muốn Suy Sụp!

Vô Hữu

01/09/2021

"Đương, đương nhiên có thể."

"Vậy thì lấy chiếc này giúp tôi."

Lâm Dật thầm tính toán qua, lấy tài chính hiện giờ của mình mua chiếc đồng hồ giá trị 17,5 triệu nhân dân tệ thì quả thật có chút xa xỉ.

Nhưng người ta đã công khai cười nhạo chính mình, nếu như mình không biểu thị thái độ bằng hành động thực tế một chút, vậy thì bản thân sẽ thật sự bị bọn họ coi thường.

Dù sao hiện tại khách sạn Bán Đảo và trường đua xe quốc tế Trung Hải đều là của mình, thời gian sau này sẽ có nguồn thu nhập ổn định, việc bỏ ra ngần ấy tiền để mua một chiếc đồng hồ, cũng không thành vấn đề.

Nghe thấy Lâm Dật muốn mua chiếc đồng hồ kỷ niệm hãng tròn 175 năm, phòng live streams trong nháy mắt nổ tung.

"Các cháu, có thấy không? Lâm Đại Thần Hào muốn mua chiếc đồng hồ kỷ niệm hãng tròn 175 năm kìa, hiện tại các ngươi còn muốn ép buộc điều gì nữa không?"

"Tùy tiện tiêu xài là 17,5 triệu nhân dân tệ, các ngươi xem cả đời mình cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy đi."

"Xin Thần Hào bao nuôi, tôi ngực nở mông cong, cái tư thế gì cũng đều biết hết."

Đối mặt với quần chúng vây công, quả chanh tinh cùng với mấy người bên phe cô ta cũng không nói gì nữa.

Trên thực tế, bọn họ cũng muốn lợi dụng bàn phím trong tay để chế giễu một đợt.

Nhưng người ta tùy tiện là mua chiếc đồng hồ trị giá 17,5 triệu, chính mình căn bản không có chỗ nào để trào phúng cả.

"Tiên sinh, có chuyện phải nói rõ với ngài một chút."

Nữ quản lý cửa hàng đi tới, dùng chất giọng ôn nhu nhất nói ra:

"Trong tủ trưng bày chỉ là một cái mô hình, nếu như ngài thật sự muốn mua, chúng tôi sẽ chuyển hàng tới từ bên tổng bộ ở Thụy Sĩ, sẽ cần ít nhất ba ngày."

"Được thôi, nhưng khả năng tôi không có thời gian tới đây nhận hàng, các người có cung cấp dịch vụ đưa hàng đến tận nhà không?"

"Tiên sinh, ngài nói đùa rồi. Ngài mua chiếc đồng hồ này, cho dù dịch vụ giao hàng không được cung cấp, chúng tôi cũng sẽ tự móc tiền túi để đưa tới tận cửa cho ngài, điểm ấy ngài yên tâm."

“Vậy thì tốt, bây giờ hãy quét thẻ đi."

Lâm Dật đưa thẻ ngân hàng ra,

"Mật mã 000 000."

Run run rẩy rẩy nhận lấy thẻ ngân hàng trên tay Lâm Dật, sau đó quét đi 17,5 triệu nhân dân tệ.

Đừng nói là Hạ Tâm Vũ, bao gồm cả nhóm nữ nhân viên cửa hàng vốn thường xuyên tiếp xúc với giới nhà giàu, đều than thở chứng kiến cảnh tượng này.

Tùy tiện tiêu xài nhiều tiền như vậy để mua một chiếc đồng hồ.

Những kẻ có tiền tương tự, đều chưa có ai làm được việc này.

"Đi gỡ chiếc đồng hồ mô hình ở trong tủ trưng bày xuống đây."

Nữ quản lý cửa hàng phân phó.

"Vâng thưa chị Lưu, em đi ngay."

Hạ Tâm Vũ có chút tò mò hỏi,

“Tại sao lại lập tức gỡ mô hình xuống? Chẳng lẽ không bán nữa sao?"

"Thưa quý cô, chuyện là thế này, mẫu đồng hồ kỷ niệm hãng tròn 175 năm ở trên toàn thế giới chỉ có sáu chiếc, mà khu vực Hoa Hạ chỉ phân phối được một chiếc. Lâm tiên sinh đã mua chiếc đồng hồ này, như vậy những cửa hàng Patek Philippe trên toàn quốc sẽ không có tư cách bán ra chiếc đồng hồ này nữa, cho nên chúng tôi đem mô hình mẫu hạ xuống."



"Hóa ra là như thế."

Nhìn thấy nữ nhân viên cửa hàng tháo mô hình mẫu ở trong tủ trưng bày xuống, những người chung quanh đều qua đây xem náo nhiệt.

Mặt hàng kỷ niệm hãng tròn 175 năm này được bày ở trong tủ trưng bày suốt hơn một năm, ai cũng không nghĩ tới nó sẽ bị gỡ xuống vào một ngày bình thường như thế này.

Bởi vì điều này cho thấy rằng, có người đã mua lại chiếc đồng hồ này!

Nhân viên công tác ở mấy cửa hàng gần đó đều rất ngạc nhiên, bọn họ đều muốn nhìn xem rốt cục là vị thổ hào nào, ra tay mua chiếc đồng hồ trị giá hơn 10 triệu nhân dân tệ.

"Tiểu Dương, các người vừa bán chiếc đồng hồ kỷ niệm hãng tròn 175 năm này sao?"

Nữ quản lý cửa hàng Vacheron Constantin, Trương Lệ ngạc nhiên hỏi.

"Vừa được bán đi, có một vị tiên sinh đã mua chiếc đồng hồ này."

"Trung Hải cũng có quá nhiều nhà giàu, thế mà có thể mua chiếc đồng hồ này? Để tôi nhìn xem dáng dấp ra sao?"

Trương Lệ có chút ghen ghét, thương hiệu Vacheron Constantin cũng không kém, vì sao hết lần này tới lần khác vị thổ hào này lại đến Patek Philippe chứ?

"Ở ngay trong tiệm đây này."

Trương Lệ nghiêng đầu qua, nhìn về phía trong cửa hàng Patek Philippe, nhất thời ngây ra như phỗng.

"Đây không phải là đôi nam nữ trẻ tuổi vừa mới đến cửa hàng mình hay sao?"

Đúng lúc này, Lâm Dật cầm lấy hóa đơn, bước ra từ bên trong cửa hàng, chạm mặt Trương Lệ.

"Thật là đúng dịp, thế mà cô cũng đến đây."

"Khoan, thưa tiên sinh, chiếc đồng hồ kỷ niệm hãng trong 175 năm đã bị ngài mua sao?"

"Chẳng lẽ cô có ý kiến?"

"Không không không, tôi làm sao dám có ý kiến đây."

Trương Lệ đều có cảm giác muốn tự tử.

Nếu như vừa rồi mình không mắt chó coi thường người khác, bọn họ sẽ tiêu phí ở trong cửa hàng của mình?

Mẹ nó, tâm tính mình muốn suy sụp mà!

"Thưa tiên sinh, bên trong cửa hàng của chúng tôi cũng có rất nhiều kiểu mẫu mới, ngài muốn quay lại chỗ chúng tôi xem một chút không."

"Được rồi, thương hiệu Vacheron Constantin các cô quá cao cấp, loại người nghèo nàn thấp kém như tôi chỉ có thể mua nổi Patek Philippe."

Nhân viên cửa hàng Patek Philippe đều đang cười trộm, những vị đại thiếu gia này thật là biết đánh mặt mà!

"Tiên sinh, tôi chỉ là một quản lý nho nhỏ, ngài chấp nhặt với tôi đây làm gì."

Trương Lệ lúng túng cười nói.

"Chủ yếu là thương hiệu của các cô quá cao quý, tôi thực sự không tiêu phí nổi."

Lâm Dật chỉ chỉ về phía cặp vợ chồng trung niên cách đó không xa.

"Cô đi tìm bọn họ thì hơn, xem xét cũng là kẻ có tiền, trong túi quần tôi chỉ có mấy tiền xu lẻ, sao có thể so với người ta?"

Nhìn thấy Trương Lệ và cặp vợ chồng trung niên bị dỗi, toàn bộ phòng live streams đều là một loạt tin nhắn chế giễu.

"Đáng đời, thế mà xem thường Lâm Đại Thần Hào, thật muốn chết!"



"Vacheron Constantin quá quý phái, người ta không thể mua nổi."

"Chẳng lẽ nào, ngay cả Patek Philippe cũng bị xem như nhãn hiệu nghèo nàn sao?"

Lâm Dật nhìn quanh bốn phía một chút, tìm được vị trí thang máy, sau đó hắn hướng về phía Hạ Tâm Vũ nói:

"Đi thôi, đi lên tầng trên nhìn xem."

"Vâng vâng vâng."

Nhìn thấy Lâm Dật dỗi Trương Lệ, Hạ Tâm Vũ không hiểu sao lại cảm thấy sảng khoái.

Có tiền thật là tốt. Nếu như là bản thân mình, sau khi bị Trương Lệ kích thích, khẳng định sẽ lựa chọn yên lặng rời đi.

Nhưng Lâm Dật thì không giống vậy, trở tay mua nhanh chiếc đồng hồ trị giá 17,5 triệu, đến đánh mặt Trương Lệ, mà còn nàng thì một câu cũng không dám nói.

Năng lực của việc có tiền cũng thật tuyệt vời!

Dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của vô số người, hai người cùng nhau đi lên tầng sáu.

Nơi này là địa phương bán hàng xa xỉ, chỉ cần ngươi muốn thứ gì, thì ở nơi này không có chuyện không mua được.

"Em có biết nhiều về quần áo nam giới không?"

Lâm Dật hỏi.

Lúc trước, hắn mặc quần áo đều là loại mặt hàng An Đạp, Semir. Đối với những thương hiệu thời trang nam khác, Lâm Dật không hiểu quá nhiều, muốn nhận được sự tư vấn từ phía Hạ Tâm Vũ.

"Nghe nói trang phục dành cho nam giới của hãng Versace và Armani rất tốt, có thể đi qua xem."

Hạ Tâm Vũ cũng chỉ là nghe nói, bình thường có thể chém gió khoác lác, chứ cụ thể hai nhãn hiệu này ra sao thì nàng cũng không hiểu rõ.

Nếu như không phải vì Lâm Dật, nàng còn chẳng có can đảm đến tầng này đi dạo.

"Đi thôi, hình như cửa hàng Versace ở ngay phía trước, trước tiên đi xem một chút."

"Ừm vâng."

Đi về phía trước mười mấy mét, hai người vừa mới tiến đến cửa hàng Versace, lập tức bị nữ nhân viên cửa hàng ngăn lại.

"Thưa ngài, xin dừng bước."

"Sao?"

Nữ nhân viên cửa hàng không nói chuyện, mà nàng chỉ chỉ vào một cái bảng hiệu nhỏ ở bên cạnh. Hai người nhìn sang, phát hiện trên đó viết: "Không cho phép Streamer đi vào."

Nhìn thấy loại bảng hiệu này, Hạ Tâm Vũ nhất thời cảm thấy xấu hổ, mặt đỏ rần rần.

"Ừm? Đây là cái quy định gì? Trung tâm mua sắm các người cũng quá kỳ quái đi."

Lâm Dật thắc mắc.

"Đây không phải quy định của trung tâm mua sắm, mà vì danh tiếng của streamer bị đánh giá không tốt lắm. Bọn họ không chỉ có khoa tay múa chân, sau đó còn không mua thứ gì, chúng tôi cũng là bất đắc dĩ."

Trên gương mặt của nữ nhân viên cửa hàng tràn đầy cảm giác ưu việt, còn kém nói thẳng Lâm Dật là quỷ nghèo lừa người.

-----

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook